Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex nếu bạn muốn gửi truyện thì gửi vào email [email protected] nhé!
12a7 là lớp học nhưng mà ko thầy cô giáo nào muốn nhận. Làm thầy cô giáo chủ nhiệm của một lớp tập trung nhiều học trò cá biệt là một cực hình đối với tất cả các thầy cô giáo trường Hoa Mai. Và chiều nay, còn một tuần nữa là khai trường năm học mới, cuộc họp đã quyết định xem người nào xui xẻo nhất. Tất nhiên, công bình nhưng mà nói, thầy Kiên – Hiệu trưởng đã sẵn sàng cho tất cả thầy cô giáo tham gia bốc thăm. Đối với anh, nếu cơ quan lãnh đạo cho phép, anh thậm chí còn muốn đuổi những tiểu thư, tiểu thư đó đi. Nhưng còn vấn đề xuất thân của họ, anh chỉ dám ước mơ chứ ko dám làm gì.
Ba mươi bảy nhân vật lưu manh, đa số là con nhà giàu quyền thế của thành thị. Họ tới trường như đi chơi, quần áo xuề xòa bất chấp quy định về đồng phục của trường. Họ đánh bài, đánh nhau, hút thuốc … như gom đủ thứ tệ nạn ngoài kia vào một xã hội dơ dáy nằm ngay trong trường Hoa Mai. Chương trình giảng dạy của họ cũng được lựa chọn riêng. Vì mức độ hỗn hợp giữa chúng. Đứa lười học thì học rất kém, đứa học rất giỏi nhưng ko muốn vào Đại học vì… ở đây vui hơn.
Quanh năm, quanh tháng, lớp 12A7 trở thành tập thể xuất sắc nổi tiếng toàn trường. Phòng giáo dục thành thị rất giận dữ vì “hiện tượng 12A7” mở màn lan sang các trường khác. Lãnh đạo liên tục cảnh cáo, dọa nạt, thậm chí van xin, Hiệu trưởng Kiên càng siết chặt hơn với lớp học cá biệt này.
Trong phòng họp, điều hòa quạt máy nhưng tất cả thầy cô giáo đều có vẻ căng thẳng, trán lấm tấm mồ hôi.
– Bạn có biết? Tôi đang đứng trên bàn cờ nhưng mà người nào đó dám búng tàn thuốc vào người… Làm thủng áo dài của tôi… Mấy người vô học… – Bà Tuyền gay gắt.
– Chuyện đó chưa xảy ra… Hôm trước, tôi có nghe thầy Hà, giám thị kể lại… Có lần bọn đàn ông kéo một bạn nữ lớp sau vào phòng… Đóng cửa, cởi quần áo… Cô đó òa khóc nức nở. ác quá… Nếu anh Hạ ko ngăn cản kịp thời thì ko biết chuyện gì sẽ xảy ra… – Thầy Tùng tức giận nghiến răng nói.
– Trời ơi… Chết tiệt… Lần này thì trúng rồi… A… Nói hên… Nói hên… – Cô Xuân bĩu môi, tự tát vào mồm mình một cái đắng cay.
– Tôi sẽ xin nghỉ ngay tức khắc…
– Vâng, tôi cũng vậy…
– Yên lặng, yên lặng… Mọi người yên lặng một tẹo.
Hiệu trưởng Kiên đứng dậy quát tháo. Bạn có vẻ là người tĩnh tâm nhất chiều nay. Tuy rằng trọng trách lớn rơi trên vai hắn, chỉ cần ko phải trực tiếp quản cái kia vô học, hắn nhẹ dạ.
– Mọi người đều biết mục tiêu của buổi họp chiều nay… Là phân đạo thiên chúa viên chủ nhiệm lớp 12A7… – Nó nhìn quanh phòng.
– Và cụ thể hơn… Phòng Giáo dục Thị thành đã chỉ huy… – Ông nhấn mạnh. – Từ năm nay, lớp 12A7 sẽ được cô chủ nhiệm dạy tất cả các môn. Để làm được điều này, những người đứng đầu mong muốn thầy cô giáo phải thân thiện, thấu hiểu hơn với học trò… Từ đó uốn nắn, định hướng các em đi đúng hướng.
Cả phòng lặng như tờ. Chỉ có những tiếng thở sâu nặng nhọc và ánh mắt lo lắng của mọi người. Việc dạy tập trung lớp 12a7 quả thực là một tin vui đối với nhiều người và cũng là điều vô cùng tồi tệ đối với bất kỳ thầy cô giáo nào được phân công. Nhiều ánh mắt kiên quyết nhìn chằm chằm vào thùng vé số đặt trên bàn ngay trước mặt thầy Hiệu trưởng.
Và tôi đã nói điều đó trước. – Thằng Kiên lắc hộp thăm xào trên tay. – Những người nghĩ rằng nếu thắng thì nên nghỉ, thì hãy bỏ ngay ý định đó. Người nào muốn nghỉ thì nộp đơn ngay, tôi chấp nhận… Và nếu bốc thăm, họ phải thu được 12A7… ít nhất trong phần còn lại của năm.
– Ko… Vì sao ko.
– Ngơi nghỉ hay dạy dỗ là quyền của mỗi người …
– Ko ổn, anh Kiên …
Anh Kiên xua tay, ánh mắt kiên quyết hừng hực lửa.
– Ko tranh luận gì nữa. Mọi người đều có quyền lựa chọn… Nhưng tôi chỉ đưa ra lựa chọn trước lúc bốc thăm…
Tất cả các thầy cô giáo trở thành yên lặng. Nếu quyết định nghỉ trước thì quá bất công, trường Hoa Mai là ngôi trường nhưng mà thầy cô nào cũng ước mơ. Nhưng nếu bạn ở lại và rút thăm cuộc xổ số định mệnh đó, người nào cũng rùng mình kinh tởm. Sau một hồi suy nghĩ, mọi người đồng ý bốc thăm. Tất cả các thầy cô giáo đều thấp thỏm nhìn anh Kiên với chiếc hộp thăm hỏi trên tay đang đi quanh bàn họp. Mỗi người tuần tự chọn một tờ giấy đã gấp. Mọi người mở ra thở phào nhẹ nhõm. Mọi người nhắm mắt nhắm mũi lại một tẹo như không bài cào.
Hiệu trưởng Kiên đi gần hết vòng, kết quả thăm trống đạt 80%. Anh Tùng thấp thỏm đứng ngồi ko yên vì ngồi ngay cuối vòng tròn. Dù vẫn còn một số người bốc thăm chưa mở thưởng nhưng anh Tùng vẫn thấy lòng mình nhói lên từng hồi. Cuối bàn vừa đủ vòng tròn 28 lượt, thầy Hiệu trưởng Kiên còn đưa chiếc hộp cho thầy Tùng. Người đàn ông cuối cùng và một trận hòa cuối cùng.
Nhưng lúc nhận thùng thăm, anh Tùng hơi bất thần vì thoáng thấy 2 mẫu giấy trắng gấp lại. Vì sao lại là 2 trong số họ? Ngước lên, anh Kiên đã quay lưng về chỗ cũ nên tay run run bỏ vào hộp. Lúc tờ giấy hơi hé mở, anh gần như hốt hoảng lúc nhìn thấy một con số in màu đen nhấp nhoáng. Anh nhanh chóng bỏ qua lô đó, cầm chiếc còn lại, rồi đẩy chiếc hộp lại chính giữa bàn.
“Vón cục”.
Có tiếng gõ cửa nhỏ bên ngoài. Cánh cửa khẽ mở và một bóng người duyên dáng bước vào.
– Chào mọi người…
Cả căn phòng như bừng sáng. Trước những ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, một cô gái xinh đẹp lễ phép cúi đầu chào. Khuôn mặt thanh nhã, đôi mắt trong veo, hàng mi cong vút mơ mòng. Mái tóc đen của cô thẳng và óng ả, được cắt tỉa ngắn và dài thích hợp với phong cách thịnh hành. Cô mặc áo dài màu vàng nhạt, có những đường ánh kim như muốn tôn lên vòng một đầy đặn của mình. Dưới ánh mắt rạng rỡ của tất cả thầy cô giáo, đặc trưng là nam, cô gái có vẻ hơi e ngại nhìn Hiệu trưởng Kiên. Anh cũng tỉnh giấc và đứng dậy.
– Đây là cô Vy… Phạm Thúy Vy… Cô giáo mới của trường chúng ta…
Anh đó mở màn vỗ tay, khiến mọi người vô thức tuân theo. Tiếng vỗ tay vẻ vang khiến gương mặt Thùy Vy hơi ửng đỏ, đẹp tới mức cả cánh mày râu cũng phải nín thở. Trường Hoa Mai trước đây có 28 thầy cô giáo chuyên trách, hơn một nửa là nam. Trong số đó, chỉ có 7 người đã thành hôn, còn lại, dù có mái tóc đen dày cũng đang vỗ tay khích lệ. Người nào lại ko muốn một người phụ nữ xinh đẹp như Thùy Vy vào làm cùng một chỗ? Biết đâu, ơn Chúa ban sẽ lại tới.
– Ngừng lại… ngừng lại… Tôi nói rồi nhưng mà… anh Bắc ơi… Đừng vỗ tay nữa… Thùy Vy lấy chồng được ba tháng rồi…
Cả khán phòng reo hò, có người mừng rỡ, hỉ hả, có người thất vọng nặng nề. Thùy Vy chỉ biết che mồm cười, đôi mắt đẹp lộ rõ vẻ hạnh phúc và tự hào.
– Chồng Thùy Vy ko dạy trường này, nhưng chắc người nào cũng biết… – Ông Kiên nói tiếp.
– Trung Nghĩa… Có phải thầy Nghĩa ko?
– Ừ… nghe nói anh Nghĩa mới lấy vợ.
– Đúng rồi! Thầy Nghĩa, một ngôi sao sáng trong ngành giáo dục nước ta. Anh Kiên gật đầu khẳng định.
– Wah, tôi thích nó…
– Nó quá nhiều…
Nghe mọi người kích động, Thùy Vy tự hào muốn chết đi được, vì người đó chính là chồng của cô. Anh ko chỉ được biết tới với vẻ ngoài điển trai, gia đình 4 người gia giáo nhưng mà anh còn vinh dự được bầu chọn là “biểu tượng nhà giáo trẻ toàn quốc”. Anh có thể nói là “nam vương” trong giới. Thùy Vy cũng bén duyên với nghề dạy học từ lúc gặp và yêu anh. Trước đây, cô khá nổi tiếng trong giới tạo mẫu thời trang, vì liên tục được các ca sĩ, diễn viên nổi tiếng ký thỏa thuận. Để rồi lúc cô tuyên bố giải nghệ, bao người tiếc nuối.
– Thầy Kiên ơi, sao cô Vy, cũng là cô giáo nhưng mà ko được bốc thăm nhỉ?
Đột nhiên một giọng nói nhẹ nhõm vang lên từ góc phòng. Giọng nói của cô Lý, 46 tuổi chưa lập gia đình, người nổi tiếng khó tính của trường.
– À… Dạ… Dạ… Em sẵn sàng… – Thằng Kiên cũng hơi bối rối.
– Em có nghe anh nói nhầm giờ họp ko? Vì sao bạn tới muộn tương tự? – Anh quay sang hỏi lại Thùy Vy, khẽ chớp mắt.
– Tôi… tôi…
Thùy Vy bối rối. Cô nhớ rõ anh Kiên dặn cô tới 15h30, cô rất đúng giờ.
– Ko sao đâu! Tôi vào và ngồi xuống. Hôm nay mọi người bốc thăm để chọn phân công phụ trách lớp 12A7… – Anh chỉ cho Thùy Vy chiếc ghế trống kế bên. – Để em sẵn sàng đi thăm quan và vẽ lại.
– Ngôi sao? Ko… tôi ko muốn nhặt…
– Vì sao bạn phải nhặt nó?
Mọi người đều ồn ĩ. Mọi người yên tâm thoát khỏi cảnh nợ nần, tự nhiên ko người nào đồng ý đi dạo nguy hiểm.
– Thực ra vẫn còn một lần nữa… – Thằng Tùng ngập ngừng, nửa muốn nửa ko.
– Vì sao có những cuộc viếng thăm ?!
– Lần đi thăm cô Vy đó là đúng …
– Ừ… Vậy… Vậy thì Thùy Vy đi thăm đó. – Anh Kiên hơi e ngại.
Thực ra, ngay từ đầu, anh đã nói với Thùy Vy tới muộn 30 phút là có thành kiến với cô. Gia đình chồng về học vấn như cây bách. Bản thân cô đó thật xinh đẹp, yếu mềm. Cả công lẫn tư, anh Kiên đều thấy Thùy Vy ko thích hợp với vai trò thầy cô giáo chủ nhiệm của một lớp cá biệt như 12A7. Có nhẽ thư ký của hiệu trưởng đi thăm đúng số thầy cô giáo của trường, cả cũ và mới.
Thùy Vy khẽ nhíu mày, bối rối. Cô thấy rằng nên ủy quyền Hiệu trưởng phụ trách lớp nào. Ko khó, vì sao lại xô đẩy nhau?! Thùy Vy tĩnh tâm nhận chiếc hộp từ tay đồng nghiệp. Rút thăm, mở nó. Trên trang giấy trắng là một chữ cái in đậm.
“12A7 – Xin chúc mừng!” Kế bên là hình mặt cười.
Hàng loạt tiếng xì xào, tiếng thở dài thương cảm khe khẽ… Trong phòng vẫn còn khá nhiều người ko dám mở lời thăm hỏi trong tay, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Thùy Vy nhìn đi nhìn lại tờ giấy ko hiểu biểu cảm của mọi người trong phòng. Thấy cô ngờ ngạc, Xuân tội nghiệp kéo ghế lại gần.
– Bạn có vẻ khó hiểu lớp 12A7 là gì, vì sao ko người nào muốn nhận?! – Cô Xuân nói nhỏ.
– Đây là nó… Họ…
Lớp học 12A7Tác giả 69deluxe
Hình Ảnh về: Lớp học 12A7Tác giả 69deluxe
Video về: Lớp học 12A7Tác giả 69deluxe
Wiki về Lớp học 12A7Tác giả 69deluxe
Lớp học 12A7Tác giả 69deluxe -
Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex nếu bạn muốn gửi truyện thì gửi vào email [email protected] nhé!
12a7 là lớp học nhưng mà ko thầy cô giáo nào muốn nhận. Làm thầy cô giáo chủ nhiệm của một lớp tập trung nhiều học trò cá biệt là một cực hình đối với tất cả các thầy cô giáo trường Hoa Mai. Và chiều nay, còn một tuần nữa là khai trường năm học mới, cuộc họp đã quyết định xem người nào xui xẻo nhất. Tất nhiên, công bình nhưng mà nói, thầy Kiên - Hiệu trưởng đã sẵn sàng cho tất cả thầy cô giáo tham gia bốc thăm. Đối với anh, nếu cơ quan lãnh đạo cho phép, anh thậm chí còn muốn đuổi những tiểu thư, tiểu thư đó đi. Nhưng còn vấn đề xuất thân của họ, anh chỉ dám ước mơ chứ ko dám làm gì.
Ba mươi bảy nhân vật lưu manh, đa số là con nhà giàu quyền thế của thành thị. Họ tới trường như đi chơi, quần áo xuề xòa bất chấp quy định về đồng phục của trường. Họ đánh bài, đánh nhau, hút thuốc ... như gom đủ thứ tệ nạn ngoài kia vào một xã hội dơ dáy nằm ngay trong trường Hoa Mai. Chương trình giảng dạy của họ cũng được lựa chọn riêng. Vì mức độ hỗn hợp giữa chúng. Đứa lười học thì học rất kém, đứa học rất giỏi nhưng ko muốn vào Đại học vì… ở đây vui hơn.
Quanh năm, quanh tháng, lớp 12A7 trở thành tập thể xuất sắc nổi tiếng toàn trường. Phòng giáo dục thành thị rất giận dữ vì “hiện tượng 12A7” mở màn lan sang các trường khác. Lãnh đạo liên tục cảnh cáo, dọa nạt, thậm chí van xin, Hiệu trưởng Kiên càng siết chặt hơn với lớp học cá biệt này.
Trong phòng họp, điều hòa quạt máy nhưng tất cả thầy cô giáo đều có vẻ căng thẳng, trán lấm tấm mồ hôi.
- Bạn có biết? Tôi đang đứng trên bàn cờ nhưng mà người nào đó dám búng tàn thuốc vào người… Làm thủng áo dài của tôi… Mấy người vô học… - Bà Tuyền gay gắt.
- Chuyện đó chưa xảy ra… Hôm trước, tôi có nghe thầy Hà, giám thị kể lại… Có lần bọn đàn ông kéo một bạn nữ lớp sau vào phòng… Đóng cửa, cởi quần áo… Cô đó òa khóc nức nở. ác quá… Nếu anh Hạ ko ngăn cản kịp thời thì ko biết chuyện gì sẽ xảy ra… - Thầy Tùng tức giận nghiến răng nói.
- Trời ơi… Chết tiệt… Lần này thì trúng rồi… A… Nói hên… Nói hên… - Cô Xuân bĩu môi, tự tát vào mồm mình một cái đắng cay.
- Tôi sẽ xin nghỉ ngay tức khắc…
- Vâng, tôi cũng vậy…
- Yên lặng, yên lặng… Mọi người yên lặng một tẹo.
Hiệu trưởng Kiên đứng dậy quát tháo. Bạn có vẻ là người tĩnh tâm nhất chiều nay. Tuy rằng trọng trách lớn rơi trên vai hắn, chỉ cần ko phải trực tiếp quản cái kia vô học, hắn nhẹ dạ.
- Mọi người đều biết mục tiêu của buổi họp chiều nay… Là phân đạo thiên chúa viên chủ nhiệm lớp 12A7… - Nó nhìn quanh phòng.
- Và cụ thể hơn… Phòng Giáo dục Thị thành đã chỉ huy… - Ông nhấn mạnh. - Từ năm nay, lớp 12A7 sẽ được cô chủ nhiệm dạy tất cả các môn. Để làm được điều này, những người đứng đầu mong muốn thầy cô giáo phải thân thiện, thấu hiểu hơn với học trò… Từ đó uốn nắn, định hướng các em đi đúng hướng.
Cả phòng lặng như tờ. Chỉ có những tiếng thở sâu nặng nhọc và ánh mắt lo lắng của mọi người. Việc dạy tập trung lớp 12a7 quả thực là một tin vui đối với nhiều người và cũng là điều vô cùng tồi tệ đối với bất kỳ thầy cô giáo nào được phân công. Nhiều ánh mắt kiên quyết nhìn chằm chằm vào thùng vé số đặt trên bàn ngay trước mặt thầy Hiệu trưởng.
Và tôi đã nói điều đó trước. - Thằng Kiên lắc hộp thăm xào trên tay. - Những người nghĩ rằng nếu thắng thì nên nghỉ, thì hãy bỏ ngay ý định đó. Người nào muốn nghỉ thì nộp đơn ngay, tôi chấp nhận… Và nếu bốc thăm, họ phải thu được 12A7… ít nhất trong phần còn lại của năm.
- Ko… Vì sao ko.
- Ngơi nghỉ hay dạy dỗ là quyền của mỗi người ...
- Ko ổn, anh Kiên ...
Anh Kiên xua tay, ánh mắt kiên quyết hừng hực lửa.
- Ko tranh luận gì nữa. Mọi người đều có quyền lựa chọn… Nhưng tôi chỉ đưa ra lựa chọn trước lúc bốc thăm…
Tất cả các thầy cô giáo trở thành yên lặng. Nếu quyết định nghỉ trước thì quá bất công, trường Hoa Mai là ngôi trường nhưng mà thầy cô nào cũng ước mơ. Nhưng nếu bạn ở lại và rút thăm cuộc xổ số định mệnh đó, người nào cũng rùng mình kinh tởm. Sau một hồi suy nghĩ, mọi người đồng ý bốc thăm. Tất cả các thầy cô giáo đều thấp thỏm nhìn anh Kiên với chiếc hộp thăm hỏi trên tay đang đi quanh bàn họp. Mỗi người tuần tự chọn một tờ giấy đã gấp. Mọi người mở ra thở phào nhẹ nhõm. Mọi người nhắm mắt nhắm mũi lại một tẹo như không bài cào.
Hiệu trưởng Kiên đi gần hết vòng, kết quả thăm trống đạt 80%. Anh Tùng thấp thỏm đứng ngồi ko yên vì ngồi ngay cuối vòng tròn. Dù vẫn còn một số người bốc thăm chưa mở thưởng nhưng anh Tùng vẫn thấy lòng mình nhói lên từng hồi. Cuối bàn vừa đủ vòng tròn 28 lượt, thầy Hiệu trưởng Kiên còn đưa chiếc hộp cho thầy Tùng. Người đàn ông cuối cùng và một trận hòa cuối cùng.
Nhưng lúc nhận thùng thăm, anh Tùng hơi bất thần vì thoáng thấy 2 mẫu giấy trắng gấp lại. Vì sao lại là 2 trong số họ? Ngước lên, anh Kiên đã quay lưng về chỗ cũ nên tay run run bỏ vào hộp. Lúc tờ giấy hơi hé mở, anh gần như hốt hoảng lúc nhìn thấy một con số in màu đen nhấp nhoáng. Anh nhanh chóng bỏ qua lô đó, cầm chiếc còn lại, rồi đẩy chiếc hộp lại chính giữa bàn.
"Vón cục".
Có tiếng gõ cửa nhỏ bên ngoài. Cánh cửa khẽ mở và một bóng người duyên dáng bước vào.
- Chào mọi người...
Cả căn phòng như bừng sáng. Trước những ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, một cô gái xinh đẹp lễ phép cúi đầu chào. Khuôn mặt thanh nhã, đôi mắt trong veo, hàng mi cong vút mơ mòng. Mái tóc đen của cô thẳng và óng ả, được cắt tỉa ngắn và dài thích hợp với phong cách thịnh hành. Cô mặc áo dài màu vàng nhạt, có những đường ánh kim như muốn tôn lên vòng một đầy đặn của mình. Dưới ánh mắt rạng rỡ của tất cả thầy cô giáo, đặc trưng là nam, cô gái có vẻ hơi e ngại nhìn Hiệu trưởng Kiên. Anh cũng tỉnh giấc và đứng dậy.
- Đây là cô Vy… Phạm Thúy Vy… Cô giáo mới của trường chúng ta…
Anh đó mở màn vỗ tay, khiến mọi người vô thức tuân theo. Tiếng vỗ tay vẻ vang khiến gương mặt Thùy Vy hơi ửng đỏ, đẹp tới mức cả cánh mày râu cũng phải nín thở. Trường Hoa Mai trước đây có 28 thầy cô giáo chuyên trách, hơn một nửa là nam. Trong số đó, chỉ có 7 người đã thành hôn, còn lại, dù có mái tóc đen dày cũng đang vỗ tay khích lệ. Người nào lại ko muốn một người phụ nữ xinh đẹp như Thùy Vy vào làm cùng một chỗ? Biết đâu, ơn Chúa ban sẽ lại tới.
- Ngừng lại… ngừng lại… Tôi nói rồi nhưng mà… anh Bắc ơi… Đừng vỗ tay nữa… Thùy Vy lấy chồng được ba tháng rồi…
Cả khán phòng reo hò, có người mừng rỡ, hỉ hả, có người thất vọng nặng nề. Thùy Vy chỉ biết che mồm cười, đôi mắt đẹp lộ rõ vẻ hạnh phúc và tự hào.
- Chồng Thùy Vy ko dạy trường này, nhưng chắc người nào cũng biết… - Ông Kiên nói tiếp.
- Trung Nghĩa… Có phải thầy Nghĩa ko?
- Ừ… nghe nói anh Nghĩa mới lấy vợ.
- Đúng rồi! Thầy Nghĩa, một ngôi sao sáng trong ngành giáo dục nước ta. Anh Kiên gật đầu khẳng định.
- Wah, tôi thích nó…
- Nó quá nhiều...
Nghe mọi người kích động, Thùy Vy tự hào muốn chết đi được, vì người đó chính là chồng của cô. Anh ko chỉ được biết tới với vẻ ngoài điển trai, gia đình 4 người gia giáo nhưng mà anh còn vinh dự được bầu chọn là "biểu tượng nhà giáo trẻ toàn quốc". Anh có thể nói là "nam vương" trong giới. Thùy Vy cũng bén duyên với nghề dạy học từ lúc gặp và yêu anh. Trước đây, cô khá nổi tiếng trong giới tạo mẫu thời trang, vì liên tục được các ca sĩ, diễn viên nổi tiếng ký thỏa thuận. Để rồi lúc cô tuyên bố giải nghệ, bao người tiếc nuối.
- Thầy Kiên ơi, sao cô Vy, cũng là cô giáo nhưng mà ko được bốc thăm nhỉ?
Đột nhiên một giọng nói nhẹ nhõm vang lên từ góc phòng. Giọng nói của cô Lý, 46 tuổi chưa lập gia đình, người nổi tiếng khó tính của trường.
- À… Dạ… Dạ… Em sẵn sàng… - Thằng Kiên cũng hơi bối rối.
- Em có nghe anh nói nhầm giờ họp ko? Vì sao bạn tới muộn tương tự? - Anh quay sang hỏi lại Thùy Vy, khẽ chớp mắt.
- Tôi… tôi…
Thùy Vy bối rối. Cô nhớ rõ anh Kiên dặn cô tới 15h30, cô rất đúng giờ.
- Ko sao đâu! Tôi vào và ngồi xuống. Hôm nay mọi người bốc thăm để chọn phân công phụ trách lớp 12A7… - Anh chỉ cho Thùy Vy chiếc ghế trống kế bên. - Để em sẵn sàng đi thăm quan và vẽ lại.
- Ngôi sao? Ko… tôi ko muốn nhặt…
- Vì sao bạn phải nhặt nó?
Mọi người đều ồn ĩ. Mọi người yên tâm thoát khỏi cảnh nợ nần, tự nhiên ko người nào đồng ý đi dạo nguy hiểm.
- Thực ra vẫn còn một lần nữa… - Thằng Tùng ngập ngừng, nửa muốn nửa ko.
- Vì sao có những cuộc viếng thăm ?!
- Lần đi thăm cô Vy đó là đúng ...
- Ừ… Vậy… Vậy thì Thùy Vy đi thăm đó. - Anh Kiên hơi e ngại.
Thực ra, ngay từ đầu, anh đã nói với Thùy Vy tới muộn 30 phút là có thành kiến với cô. Gia đình chồng về học vấn như cây bách. Bản thân cô đó thật xinh đẹp, yếu mềm. Cả công lẫn tư, anh Kiên đều thấy Thùy Vy ko thích hợp với vai trò thầy cô giáo chủ nhiệm của một lớp cá biệt như 12A7. Có nhẽ thư ký của hiệu trưởng đi thăm đúng số thầy cô giáo của trường, cả cũ và mới.
Thùy Vy khẽ nhíu mày, bối rối. Cô thấy rằng nên ủy quyền Hiệu trưởng phụ trách lớp nào. Ko khó, vì sao lại xô đẩy nhau?! Thùy Vy tĩnh tâm nhận chiếc hộp từ tay đồng nghiệp. Rút thăm, mở nó. Trên trang giấy trắng là một chữ cái in đậm.
“12A7 - Xin chúc mừng!” Kế bên là hình mặt cười.
Hàng loạt tiếng xì xào, tiếng thở dài thương cảm khe khẽ… Trong phòng vẫn còn khá nhiều người ko dám mở lời thăm hỏi trong tay, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Thùy Vy nhìn đi nhìn lại tờ giấy ko hiểu biểu cảm của mọi người trong phòng. Thấy cô ngờ ngạc, Xuân tội nghiệp kéo ghế lại gần.
- Bạn có vẻ khó hiểu lớp 12A7 là gì, vì sao ko người nào muốn nhận?! - Cô Xuân nói nhỏ.
- Đây là nó… Họ…
[rule_{ruleNumber}] [box type=”note” align=”” class=”” color:red;”>Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex nếu bạn muốn gửi truyện thì gửi vào email [email protected] nhé!
12a7 là lớp học mà không giáo viên nào muốn nhận. Làm giáo viên chủ nhiệm của một lớp tập trung nhiều học sinh cá biệt là một cực hình đối với tất cả các thầy cô giáo trường Hoa Mai. Và chiều nay, còn một tuần nữa là khai giảng năm học mới, cuộc họp đã quyết định xem ai xui xẻo nhất. Tất nhiên, công bằng mà nói, thầy Kiên – Hiệu trưởng đã chuẩn bị cho tất cả giáo viên tham gia bốc thăm. Đối với anh, nếu cơ quan lãnh đạo cho phép, anh thậm chí còn muốn đuổi những tiểu thư, tiểu thư đó đi. Nhưng còn vấn đề xuất thân của họ, anh chỉ dám mơ ước chứ không dám làm gì.
Ba mươi bảy đối tượng lưu manh, đa số là con nhà giàu quyền thế của thành phố. Họ đến trường như đi chơi, quần áo xuề xòa bất chấp quy định về đồng phục của trường. Họ đánh bài, đánh nhau, hút thuốc … như gom đủ thứ tệ nạn ngoài kia vào một xã hội bẩn thỉu nằm ngay trong trường Hoa Mai. Chương trình giảng dạy của họ cũng được lựa chọn riêng. Vì mức độ hỗn hợp giữa chúng. Đứa lười học thì học rất kém, đứa học rất giỏi nhưng không muốn vào Đại học vì… ở đây vui hơn.
Quanh năm, quanh tháng, lớp 12A7 trở thành tập thể xuất sắc nổi tiếng toàn trường. Phòng giáo dục thành phố rất bức xúc vì “hiện tượng 12A7” bắt đầu lan sang các trường khác. Lãnh đạo liên tục cảnh cáo, đe dọa, thậm chí van xin, Hiệu trưởng Kiên càng siết chặt hơn với lớp học cá biệt này.
Trong phòng họp, điều hòa quạt máy nhưng tất cả giáo viên đều có vẻ căng thẳng, trán lấm tấm mồ hôi.
– Bạn có biết? Tôi đang đứng trên bàn cờ mà ai đó dám búng tàn thuốc vào người… Làm thủng áo dài của tôi… Mấy người vô học… – Bà Tuyền gay gắt.
– Chuyện đó chưa xảy ra… Hôm trước, tôi có nghe thầy Hà, giám thị kể lại… Có lần bọn con trai kéo một bạn nữ lớp sau vào phòng… Đóng cửa, cởi quần áo… Cô ấy òa khóc nức nở. ác quá… Nếu anh Hạ không ngăn cản kịp thời thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra… – Thầy Tùng tức giận nghiến răng nói.
– Trời ơi… Chết tiệt… Lần này thì trúng rồi… A… Nói hên… Nói hên… – Cô Xuân bĩu môi, tự tát vào miệng mình một cái cay đắng.
– Tôi sẽ xin nghỉ ngay lập tức…
– Vâng, tôi cũng vậy…
– Im lặng, im lặng… Mọi người im lặng một chút.
Hiệu trưởng Kiên đứng dậy quát tháo. Bạn có vẻ là người bình tĩnh nhất chiều nay. Tuy rằng trọng trách lớn rơi trên vai hắn, chỉ cần không phải trực tiếp quản cái kia vô học, hắn nhẹ dạ.
– Mọi người đều biết mục đích của buổi họp chiều nay… Là phân công giáo viên chủ nhiệm lớp 12A7… – Nó nhìn quanh phòng.
– Và cụ thể hơn… Phòng Giáo dục Thành phố đã chỉ đạo… – Ông nhấn mạnh. – Từ năm nay, lớp 12A7 sẽ được cô chủ nhiệm dạy tất cả các môn. Để làm được điều này, những người đứng đầu mong muốn giáo viên phải gần gũi, thấu hiểu hơn với học sinh… Từ đó uốn nắn, định hướng các em đi đúng hướng.
Cả phòng lặng như tờ. Chỉ có những tiếng thở sâu nặng nhọc và ánh mắt lo lắng của mọi người. Việc dạy tập trung lớp 12a7 quả thực là một tin vui đối với nhiều người và cũng là điều vô cùng tồi tệ đối với bất kỳ giáo viên nào được phân công. Nhiều ánh mắt kiên quyết nhìn chằm chằm vào thùng vé số đặt trên bàn ngay trước mặt thầy Hiệu trưởng.
Và tôi đã nói điều đó trước. – Thằng Kiên lắc hộp thăm xào trên tay. – Những người nghĩ rằng nếu thắng thì nên nghỉ, thì hãy bỏ ngay ý định đó. Ai muốn nghỉ thì nộp đơn ngay, tôi chấp nhận… Và nếu bốc thăm, họ phải nhận được 12A7… ít nhất trong phần còn lại của năm.
– Không… Tại sao không.
– Nghỉ ngơi hay dạy dỗ là quyền của mỗi người …
– Không ổn, anh Kiên …
Anh Kiên xua tay, ánh mắt kiên quyết hừng hực lửa.
– Không bàn cãi gì nữa. Mọi người đều có quyền lựa chọn… Nhưng tôi chỉ đưa ra lựa chọn trước khi bốc thăm…
Tất cả các giáo viên trở nên im lặng. Nếu quyết định nghỉ trước thì quá bất công, trường Hoa Mai là ngôi trường mà thầy cô nào cũng mơ ước. Nhưng nếu bạn ở lại và rút thăm cuộc xổ số định mệnh đó, ai cũng rùng mình ghê tởm. Sau một hồi suy nghĩ, mọi người đồng ý bốc thăm. Tất cả các giáo viên đều bồn chồn nhìn anh Kiên với chiếc hộp thăm hỏi trên tay đang đi quanh bàn họp. Mỗi người lần lượt chọn một tờ giấy đã gấp. Mọi người mở ra thở phào nhẹ nhõm. Mọi người nhắm mắt lại một chút như chơi bài cào.
Hiệu trưởng Kiên đi gần hết vòng, kết quả thăm trống đạt 80%. Anh Tùng bồn chồn đứng ngồi không yên vì ngồi ngay cuối vòng tròn. Dù vẫn còn một số người bốc thăm chưa mở thưởng nhưng anh Tùng vẫn thấy lòng mình nhói lên từng hồi. Cuối bàn vừa đủ vòng tròn 28 lượt, thầy Hiệu trưởng Kiên còn đưa chiếc hộp cho thầy Tùng. Người đàn ông cuối cùng và một trận hòa cuối cùng.
Nhưng khi nhận thùng thăm, anh Tùng hơi bất ngờ vì thoáng thấy 2 mẫu giấy trắng gấp lại. Tại sao lại là 2 trong số họ? Ngước lên, anh Kiên đã quay lưng về chỗ cũ nên tay run run bỏ vào hộp. Khi tờ giấy hơi hé mở, anh gần như hoảng hốt khi nhìn thấy một con số in màu đen thấp thoáng. Anh nhanh chóng bỏ qua lô đó, cầm chiếc còn lại, rồi đẩy chiếc hộp lại chính giữa bàn.
“Vón cục”.
Có tiếng gõ cửa nhỏ bên ngoài. Cánh cửa khẽ mở và một bóng người duyên dáng bước vào.
– Chào mọi người…
Cả căn phòng như bừng sáng. Trước những ánh mắt kinh ngạc của mọi người, một cô gái xinh đẹp lễ phép cúi đầu chào. Khuôn mặt thanh tú, đôi mắt trong veo, hàng mi cong vút mơ màng. Mái tóc đen của cô thẳng và óng ả, được cắt tỉa ngắn và dài phù hợp với phong cách thịnh hành. Cô mặc áo dài màu vàng nhạt, có những đường ánh kim như muốn tôn lên vòng một đầy đặn của mình. Dưới ánh mắt rạng rỡ của tất cả giáo viên, đặc biệt là nam, cô gái có vẻ hơi e dè nhìn Hiệu trưởng Kiên. Anh cũng thức giấc và đứng dậy.
– Đây là cô Vy… Phạm Thúy Vy… Cô giáo mới của trường chúng ta…
Anh ấy bắt đầu vỗ tay, khiến mọi người vô thức làm theo. Tiếng vỗ tay vang dội khiến gương mặt Thùy Vy hơi ửng đỏ, đẹp đến mức cả cánh mày râu cũng phải nín thở. Trường Hoa Mai trước đây có 28 giáo viên chuyên trách, hơn một nửa là nam. Trong số đó, chỉ có 7 người đã kết hôn, còn lại, dù có mái tóc đen dày cũng đang vỗ tay cổ vũ. Ai lại không muốn một người phụ nữ xinh đẹp như Thùy Vy vào làm cùng một chỗ? Biết đâu, ơn Chúa ban sẽ lại đến.
– Dừng lại… dừng lại… Tôi nói rồi mà… anh Bắc ơi… Đừng vỗ tay nữa… Thùy Vy lấy chồng được ba tháng rồi…
Cả khán phòng hò reo, có người mừng rỡ, hả hê, có người thất vọng nặng nề. Thùy Vy chỉ biết che miệng cười, đôi mắt đẹp lộ rõ vẻ hạnh phúc và tự hào.
– Chồng Thùy Vy không dạy trường này, nhưng chắc ai cũng biết… – Ông Kiên nói tiếp.
– Trung Nghĩa… Có phải thầy Nghĩa không?
– Ừ… nghe nói anh Nghĩa mới lấy vợ.
– Đúng rồi! Thầy Nghĩa, một ngôi sao sáng trong ngành giáo dục nước ta. Anh Kiên gật đầu khẳng định.
– Wah, tôi thích nó…
– Nó quá nhiều…
Nghe mọi người kích động, Thùy Vy tự hào muốn chết đi được, vì người đó chính là chồng của cô. Anh không chỉ được biết đến với vẻ ngoài điển trai, gia đình 4 người gia giáo mà anh còn vinh dự được bầu chọn là “biểu tượng nhà giáo trẻ toàn quốc”. Anh có thể nói là “nam vương” trong giới. Thùy Vy cũng bén duyên với nghề dạy học từ khi gặp và yêu anh. Trước đây, cô khá nổi tiếng trong giới tạo mẫu thời trang, vì liên tục được các ca sĩ, diễn viên nổi tiếng ký hợp đồng. Để rồi khi cô tuyên bố giải nghệ, bao người tiếc nuối.
– Thầy Kiên ơi, sao cô Vy, cũng là cô giáo mà không được bốc thăm nhỉ?
Đột nhiên một giọng nói nhẹ nhàng vang lên từ góc phòng. Giọng nói của cô Lý, 46 tuổi chưa lập gia đình, người nổi tiếng khó tính của trường.
– À… Dạ… Dạ… Em chuẩn bị… – Thằng Kiên cũng hơi bối rối.
– Em có nghe anh nói nhầm giờ họp không? Tại sao bạn đến muộn như vậy? – Anh quay sang hỏi lại Thùy Vy, khẽ chớp mắt.
– Tôi… tôi…
Thùy Vy bối rối. Cô nhớ rõ anh Kiên dặn cô đến 15h30, cô rất đúng giờ.
– Không sao đâu! Tôi vào và ngồi xuống. Hôm nay mọi người bốc thăm để chọn phân công phụ trách lớp 12A7… – Anh chỉ cho Thùy Vy chiếc ghế trống bên cạnh. – Để em chuẩn bị đi thăm quan và vẽ lại.
– Ngôi sao? Không… tôi không muốn nhặt…
– Tại sao bạn phải nhặt nó?
Mọi người đều ồn ào. Mọi người yên tâm thoát khỏi cảnh nợ nần, tự nhiên không ai đồng ý đi dạo nguy hiểm.
– Thực ra vẫn còn một lần nữa… – Thằng Tùng ngập ngừng, nửa muốn nửa không.
– Tại sao có những cuộc viếng thăm ?!
– Lần đi thăm cô Vy đó là đúng …
– Ừ… Vậy… Vậy thì Thùy Vy đi thăm đó. – Anh Kiên hơi e ngại.
Thực ra, ngay từ đầu, anh đã nói với Thùy Vy đến muộn 30 phút là có thành kiến với cô. Gia đình chồng về học thức như cây bách. Bản thân cô ấy thật xinh đẹp, mềm yếu. Cả công lẫn tư, anh Kiên đều thấy Thùy Vy không phù hợp với vai trò giáo viên chủ nhiệm của một lớp cá biệt như 12A7. Có lẽ thư ký của hiệu trưởng đi thăm đúng số giáo viên của trường, cả cũ và mới.
Thùy Vy khẽ nhíu mày, bối rối. Cô thấy rằng nên giao cho Hiệu trưởng phụ trách lớp nào. Không khó, tại sao lại xô đẩy nhau?! Thùy Vy bình tĩnh nhận chiếc hộp từ tay đồng nghiệp. Rút thăm, mở nó. Trên trang giấy trắng là một chữ cái in đậm.
“12A7 – Xin chúc mừng!” Bên cạnh là hình mặt cười.
Hàng loạt tiếng xì xào, tiếng thở dài thương cảm khe khẽ… Trong phòng vẫn còn khá nhiều người không dám mở lời thăm hỏi trong tay, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Thùy Vy nhìn đi nhìn lại tờ giấy không hiểu biểu cảm của mọi người trong phòng. Thấy cô ngơ ngác, Xuân tội nghiệp kéo ghế lại gần.
– Bạn có vẻ khó hiểu lớp 12A7 là gì, tại sao không ai muốn nhận?! – Cô Xuân nói nhỏ.
– Đây là nó… Họ…
[/box]#Lớp #học #12A7Tác #giả #69deluxe
[rule_3_plain]#Lớp #học #12A7Tác #giả #69deluxe
Website chuyển qua tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex , các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
12a7 là một lớp học ko thầy cô nào muốn nhận. Làm chủ nhiệm của một lớp tập trung của thành phần học trò cá biệt là một cực hình đối với tất cả thầy cô trường Hoa Mai. Và chiều hôm nay, còn một tuần nữa khai trường năm học mới, lad cuộc họp quyết định người nào là người đen thui nhất. Đương nhiên, để công bình ông Kiên – Hiệu trưởng đã sẵn sàng cho tất cả thầy cô tham gia bốc thăm. Đối với ông, nếu cơ quan lãnh đạo cho phép, thậm chí ông còn muốn đuổi sạch đám tiểu thư công tử kia. Nhưng cũng chính vấn đề xuất thân của chúng, ông chỉ dám ước mơ nhưng mà ko dám thật sự làm gì.
Ba mươi bảy nhân vật bất hảo, phần lớn trong đó là con cái gia đình giàu có quyền to của thành thị. Chúng đi học như đi chơi, quần áo lòe loẹt bất chấp nội quy đồng phục của trường. Chúng đánh bài, gây sự, hút thuốc… như quy tụ đủ thứ xấu xa ngoài kia gom vào thành một xã hội dơ bẩn nằm ngay trong trường Hoa Mai. Chương trình dạy của chúng cũng được tuyển lựa riêng. Vì trình độ hỗn tạp xen lẫn giữa chúng. Đứa lười học dốt đặc cán mai, đứa lại rất giỏi nhưng ko muốn vào Đại học vì… ở đây vui hơn.
Quanh năm suốt tháng, lớp 12A7 trở thành một tập thể nổi trội vang lừng lang tới cả trường bạn. Phòng giáo dục thành thị rất đau đầu vì “hiện tượng 12A7” mở màn lan rộng sang trường khác. Lãnh đạo liên tục cảnh cáo, dọa nạt, thậm chí năn nỉ, Hiệu trưởng Kiên siết chặt hơn đối với lớp cá biệt này.
Trong phòng họp, máy lạnh quạt máy quay vù vù nhưng mà tất cả thầy cô người nào cũng có vẻ căng thẳng, trán rịnh mồ hôi.
– Anh biết ko? Tôi đứng ghi bảng nhưng mà có thằng dám búng cả tàn thuốc vào người tôi… Làm áo dài thủng một lỗ… Cái lũ vô giáo dục đó… – Cô Tuyền nói giọng hằn hộc.
– Chuyện đó chưa có gì đâu… Hôm bữa tôi nghe anh Hạ giám thị kể… Có lần đám đàn ông lôi cả một em nữ bên lớp kế bên vào trong phòng… Đóng kín cửa, lột quần áo con nhỏ… Con nhỏ khóc la quá trời… Nếu anh Hạ ko ngăn kịp thì ko biết còn chuyện gì xảy ra… – Thầy Tùng nghiến răng tức giận.
– Trời ơi… Khốn nạn… Lần này nhưng mà tôi bốc phải… Ah… Nói xui xẻo… Nói xui xẻo… – Cô Xuân trề môi, tự vả mồm mình chát chát.
– Tôi sẽ nộp đơn nghỉ ngay…
– Phải… Em cũng vậy…
– Yên lặng, yên lặng… Mọi người yên lặng một tẹo.
Hiệu trưởng Kiên đứng lên hô lớn. Ông có vẻ là người tĩnh tâm nhất chiều hôm nay. Dù trách nhiệm to lớn đổ dồn trên vai, nhưng miễn ko phải quản lý trực tiếp đám vô giáo dục kia là ông nhẹ người.
– Người nào cũng biết mục tiêu của cuộc họp chiều hôm nay… Đó là phân công thầy cô chủ nhiệm cho lớp 12A7… – Ông nhìn quanh phòng.
– Và đặc trưng hơn… Phòng Giáo dục thành thị đã có chỉ huy… – Ông nhấn mạnh. – Từ năm này trở đi, lớp 12A7 sẽ được dạy tập trung tất cả các môn bởi chính thầy cô chủ nhiệm. Thực hiện điều này, lãnh đạo mong muốn thầy cô giáo có thể thân thiện hơn, thấu hiểu hơn với các em học trò… Từ đó uốn nắn, định hướng các em tới tuyến đường đúng mực.
Cả căn phòng lặng ngắt như tờ. Chỉ có những hơi thở sâu nặng nề và ánh mắt lo lắng của mọi người. 12a7 dạy tập trung quả thực là tin tốt với rất nhiều người và cũng cực kì xấu đối với thầy cô nào được phân công. Nhiều ánh mắt kiên quyết lóe sáng nhìn hộp thăm đặt trên bàn ngay trước mặt Hiệu trưởng.
– Và tôi nói trước. – Ông Kiên lắc lắc hộp thăm xào xạc trong tay. – Người nào đang nghĩ rằng nếu bốc trúng mình thì xin nghỉ, thì bỏ ngay ý định đó đi. Người nào muốn nghỉ, nộp đơn ngay hiện giờ, tôi nhận… Còn đã bốc thăm thì phải nhận 12A7… ít nhất cho hết năm.
– Ko… Sao kì vậy.
– Nghỉ hay dạy là quyền của mọi người nhưng mà…
– Ko ổn anh Kiên ơi…
Ông Kiên xua xua tay, ánh mắt kiên quyết tóe lửa.
– Ko bàn nữa. Người nào cũng có quyền lựa chọn… Nhưng tôi chỉ cho lựa chọn trước lúc bốc thăm…
Tất cả thầy cô trở thành trầm tư. Nếu quyết định nghỉ trước thì quá oan uổng, trường Hoa Mai là trường điểm nhưng mà thầy cô nào cũng ước mơ. Nhưng nếu ở lại nhưng mà bốc phải lá thăm định mệnh đó, người nào cũng rùng mình ngán ngẩm. Sau một lúc suy nghĩ, mọi người đều chấp nhận đồng ý bốc thăm. Tất cả thầy cô nhấp nhổm ko yên theo dõi ông Kiên cầm hộp thăm trong tay đi quanh bàn họp. Tuần tự mỗi người chọn một mẫu giấy gấp gọn. Người thì mở ra thở phào. Người thì hí mắt hé hé từng chút như nặn bài cào.
Hiệu trưởng Kiên đi gần hết vòng, thì kết quả thăm trắng đã tới 80%. Thầy Tùng nhấp nhổm ko yên, vì ông ngồi ngay cuối vòng. Dù còn một số người đã bốc thăm nhưng chưa mở, nhưng thầy Tùng vẫn thấy tim đau thắt từng cơn. Tới cuối bàn, vừa đủ một vòng tròn 28 cái thăm, Hiệu trưởng Kiên đưa luôn cả hộp thăm cho thầy Tùng. Người cuối cùng và một lá thăm cuối.
Nhưng lúc nhận hộp thăm, thầy Tùng hơi ngờ ngợ vì thoáng thấy 2 mẫu giấy trắng xếp gấp. Vì sao là 2 cái nhỉ? Nhìn lên thì ông Kiên đã quay lưng đi về chỗ, ông bèn run run cho tay vào hộp. Lúc mẫu giấy nhỏ hơi hé ra, ông suýt la hoảng lúc thấy một con số in đen nhấp nhoáng. Ông vội bỏ qua lá thăm đó, nhặt cái còn lại, rồi đẩy trả hộp giấy ra giữa bàn.
“Cộc cộc”.
Tiếng gõ cửa nhỏ vang lên bên ngoài. Cánh cửa hé mở một bóng vía yểu điệu bước vào.
– Em chào mọi người…
Cả gian phòng như sáng bừng lên. Trước ánh mắt sững sờ của mọi người, một cô gái tuyệt đẹp cúi đầu chào lễ phép. Khuôn mặt thanh nhã, ánh mắt trong veo, hàng mi cong vút nhấp nháy mơ huyền. Mái tóc cô đen óng rũ thẳng, tỉa ngắn dài so le theo đúng kiểu thịnh hành. Cô mặc trên người bộ áo dài thướt tha vàng nhạt, hoa văn đường chỉ óng ánh như muốn tôn lên vòng một tròn trịa căng tràn. Dưới ánh mắt sáng rỡ của tất cả thầy cô giáo, đặc trưng là gánh đàn ông, cô gái có vẻ hơi bẻn lẽn nhìn qua thầy Kiên Hiệu trưởng. Ông cũng sực tỉnh, đứng lên.
– Đây là cô Vy… Phạm Thùy Vy… Là cô giáo mới của trường chúng ta…
Ông bắt nhịp vỗ tay, làm tất cả mọi người đều vô thức hùa theo. Tiếng vỗ tay vẻ vang làm mặt Thùy Vy thoáng đỏ lên, càng xinh đẹp tới cả đám đàn ông nín thở. Trường Hoa Mai trước đây có 28 thầy cô giáo chính thức với hơn phân nửa là thầy cô giáo nam. Trong số đó chỉ có 7 người là đã lập gia đình, số còn lại dù tóc muối tiêu tới đen rậm đều đang vỗ tay tung hô kịch liệt. Người nào lại ko muốn một người đẹp như Thùy Vy làm chung một nơi chứ? Biết đâu duyên nợ trời ban lại tới.
– Thôi… thôi… Tôi nói anh đó… anh Bắc… Bớt vỗ tay đi… Thùy Vy lấy chồng được ba tháng rồi…
Cả phòng ồ lên, có người sung sướng hỉ hả, có người thất vọng não nuột. Thùy Vy chỉ biết che mồm cười, đôi mắt đẹp thoáng vui vui tự hào.
– Chồng Thùy Vy tuy ko dạy trường này, nhưng tôi nghĩ mọi người đều biết… – Ông Kiên nói tiếp.
– Trung Nghĩa… Là thầy Nghĩa sao?
– Ừa… Nghe nói thầy Nghĩa mới lấy vợ.
– Đúng rồi! Thầy Nghĩa, ngôi sao sáng trong ngành giáo dục của chúng ta. – Ông Kiên gật đầu xác nhận.
– Wah, hâm mộ quá…
– Quá xứng đôi rồi…
Nghe mọi người xôn xao, Thùy Vy tự hào muốn chết, vì người đó chính là chồng nàng. Anh ko những được biết tới về dung mạo tuấn tú, gia đình nhà giáo 4 đời, nhưng mà anh lại vinh dự được bầu là “biểu tượng thầy giáo trẻ toàn quốc”. Anh có thể nói là “nam vương” trong giới. Thùy Vy cũng bén duyên với dạy học từ lúc gặp và yêu anh. Trước đây, nàng khá có tiếng trong giới stylist thời trang, vì liên tục được các ca sĩ diễn viên nữ nổi tiếng ký thỏa thuận. Để lúc nàng tuyên bố giải nghệ, bao nhiêu người luyến tiếc thở than.
– Thầy Kiên, sao cô Vy cũng là thầy cô giáo lại ko phải bốc thăm?
Đột nhiên một giọng ôn tồn từ trong góc phòng vang lên. Giọng nói của cô Lý, 46 tuổi chưa chồng, người nổi tiếng khó tính của trường.
– À… Có… Có chứ… Tôi có sẵn sàng… – Ông Kiên cũng hơi bối rối.
– Em nghe tôi nói nhầm giờ họp à? Sao tới trễ vậy? – Ông lại quay qua hỏi Thùy Vy, mắt hơi nháy nháy.
– Em… Em…
Thùy Vy bối rối. Nàng nhớ rõ là ông Kiên dặn mình tới lúc 15h30, nàng đã đúng giờ.
– Thôi, ko sao! Em vào ngồi đi. Hôm nay, mọi người bốc thăm chọn phân công phụ trách chủ nhiệm lớp 12A7… – Ông chỉ cho Thùy Vy một chiếc ghế trống cạnh mình. – Để tôi sẵn sàng thăm rồi bốc lại.
– Sao? Ko… Tôi ko muốn bốc lại…
– Sao phải bốc lại chứ?
Mọi người nhao nhao ồn ĩ. Người nào cũng đang nhẹ nhõm vì thoát nợ, tự nhiên chả người nào đồng ý đi dạo lại một vòng nguy hiểm.
– Thật ra, còn một cái thăm dư… – Thầy Tùng ngập ngừng, nửa muốn nói nửa ko.
– Sao lại có thăm dư?!
– Cái thăm đó cho cô Vy là đúng rồi…
– Ừ… Vậy… Vậy Thùy Vy lấy cái thăm đó đi. – Ông Kiên hơi e ngại.
Thật ra ông từ đầu dặn Thùy Vy tới muộn 30 phút là có ý thiên vị cho nàng. Gia đình chồng nàng trong ngành giáo dục như cây tùng cây bách. Bản thân nàng lại đẹp, mềm mại, yếu ớt tương tự. Cả công và tư, ông Kiên thấy Thùy Vy ko hề thích hợp với vai trò chủ nhiệm một lớp cá biệt như 12A7. Có nhẽ cô thư ký hiệu trưởng làm thăm theo đúng số lượng thầy cô giáo trường, cả cũ và mới.
Thùy Vy hơi nhíu mày khó hiểu. Nàng cảm thấy việc phụ trách lớp nào nên do Hiệu trưởng phân công. Việc ko khó khăn gì sao phải đùn đẩy nhau?! Thùy Vy thản nhiên nhận lấy cái hộp từ tay đồng nghiệp chuyển sang. Bốc lá thăm ra, mở luôn. Trên tờ giấy trắng là một chữ in đậm.
“12A7 – Xin chúc mừng!” – Kế bên còn vẽ một cái mặt cười.
Một loạt tiếng xôn xao, thở dài thông cảm khe khẽ… Trong phòng còn khá nhiều người chưa dám mở thăm trong tay mình, giờ thở ra nhẹ nhẹ khoan khoái. Thùy Vy nhìn tới nhìn lui tờ giấy càng ko hiểu bộc lộ của mọi người trong phòng. Thấy vẻ ngờ ngạc của nàng, cô Xuân tội nghiệp kéo ghế ngồi sát lại.
– Em có vẻ rất khó hiểu Lớp 12A7 là thế nào, vì sao ko người nào muốn nhận?! – Cô Xuân nói nhỏ.
– Là thế này… Bọn chúng…
#Lớp #học #12A7Tác #giả #69deluxe
[rule_2_plain]#Lớp #học #12A7Tác #giả #69deluxe
[rule_2_plain]#Lớp #học #12A7Tác #giả #69deluxe
[rule_3_plain]Phân mục: Truyện sex hay
Nguồn: sex-shoponline.net
Xem thêm Video clip hót nhất hôm nay: Video Clip Hót
Xem những sản phần đồ chơi tình dục hót nhất 2022: shop đồ chơi tình dục
#Lớp #học #12A7Tác #giả #69deluxe