Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex nếu muốn gửi truyện vui lòng gửi vào email [email protected]!
Tiến ko thể tin được rằng sau hơn 5 năm, anh lại gặp được Chi P. Người đồng nghiệp cũ ngày trước, nơi Tiến đã có thời kì ngắn ngủi chừng hai năm làm việc cùng cô.
Sáng nay, Tiến đi tham gia một khóa tập huấn ngắn hạn tại TP. Đang xuống Sài Gòn từ chiều hôm qua. Tiến vẫn thỉnh thoảng được cơ quan cử đi dự hội nghị tập huấn như thế này nên ko có gì mới, nếu sáng nay Tiến ko được gặp chị P.
Hôm nay Tiến thường tới hội trường sớm, Tiến chọn một chỗ trên lầu để ngồi theo thói quen từ lâu. Lúc gần tới giờ vào hội nghị, đột nhiên Tiến nhìn xuống và thấy một bóng vía thân thuộc nhưng trước đây Tiến đã gặp lúc đi làm trong thị thành.
Bóng vía một người phụ nữ tóc ngắn đang loay hoay tìm chỗ ngồi bên dưới. Tiến có vẻ nhìn thấy chị P. Với mái tóc ngắn thân thuộc và chiếc áo sơ mi trắng ngắn tay thân thuộc, dáng người cũng hơi lùn khiến Tiến hơi tò mò và rướn người về phía trước để nhìn cho rõ.
Tiến ngập ngừng một lúc rồi lấy điện thoại ra tìm số điện thoại của cô để thử gọi cho đúng. Nếu là thật thì hai chị em có dịp tâm tư với nhau sau một thời kì xa nhau.
Thế rồi đúng như dự đoán, sau lúc tiếng chuông reo, Tiến nghe thấy tiếng chị trả lời trong điện thoại:
– Xin chào, xin lỗi người nào đã gọi cho P?
– Em đây chị. Tôi là Tiến đây. Bạn có nhớ?
– Tiến bộ nào?
Cô P cũng ngập ngừng một lúc rồi hình như nhìn thấy giọng Tiến:
– Ah ah… Tôi nhớ… nhưng bạn đang gọi tôi ở đâu vậy?
– Em đang ở Sài Gòn gọi điện cho anh đây.
– Đó là nó! Đã lâu ko tin tôi.
– Vậy anh đang làm việc à?
Trong lúc gọi điện cho Tiến, anh thích thú lúc thấy cô vừa lum khum vừa cầm điện thoại vừa đặt chiếc túi xuống ghế.
– Ko, bạn đang đi công việc?
– Có thật ko? Bạn đang ở xa?
– Bạn đang tham gia một buổi tập huấn.
“Ồ, tôi biết bạn đang ở đâu.
– Làm sao nhưng chúng ta biết được?
– Bạn rất thân với tôi?
– Có thật ko?
– Tôi đang lên lầu.
Cô P nghe thấy giọng nói hơi trẻ em của Tiến lúc hai người làm việc với nhau lâu rồi.
– Bạn cũng tham gia tập huấn?
– Vâng thưa chị. Tôi ko mong gặp cô đó, vì vậy tôi đã gọi điện.
Tiến nhìn xuống thì thấy chị quay lại định nhìn lên lầu, mặc dù ko chắc mình có nhìn thấy nhưng chị P cũng nỗ lực để chị nhìn thấy mình. Và đúng như Tiên lượng, đó là cô P. Với cách ăn mặc và đặc thù là mái tóc ngắn. Tiến nói tiếp:
– Anh có thấy em ko?
– Tôi ko thấy nó ở đâu cả.
“Tôi đã nhìn thấy bạn sau đó.”
– Thôi, sắp tới giờ tan học rồi, giờ giải lao gặp chị em mình nhé?
– Vâng thưa chị.
Từ Bình Phước vào Sài Gòn học, sau lúc ra trường, Tiến ở lại làm thêm một vài nơi nhưng ko nơi nào giúp anh thấy hứng thú và thăng tiến trong công việc. Vị trí cuối cùng trước lúc Tiến quyết định về quê làm việc là một doanh nghiệp nhỏ, nơi Tiến mới chỉ làm việc gần hai năm với chị P., người chị nhưng Tiến mới nhìn thấy trước đó.
Vài giờ trước nhất của buổi huấn luyện khá nhàm chán đã kết thúc. Tiến nóng lòng muốn gặp lại sức chị gái đã thề thốt của Tiến năm xưa. Tiên nhớ lại dáng người với nụ cười rạng rỡ mỗi lúc doanh nghiệp tổ chức tiệc, liên hoan. Năm năm đã lâu rồi, ko biết cô đó có thay đổi nhiều ko? Tôi đang do dự xuống nhà tìm cô đó thì thấy cô đó đã gọi. Tiến đáp:
– Tôi xuống đây. Bạn ở đâu?
– Bạn vừa bước ra khỏi cửa trước của hội trường.
“Vậy thì em đợi anh nhé?”
– Đúng.
Giọng hơi trầm của cô đáp lại, khá thân thuộc như mọi lúc khiến Tiến có chút nóng lòng muốn gặp anh. Mặc dù ko có tình cảm giữa hai chị em lúc còn làm việc chung, nhưng lâu ngày được gặp lại nhau khiến cả hai chợt thấy hạnh phúc.
Tiến từ xa đã nhìn thấy chị P đang đứng đợi xung quanh ko thấy Tiến tới gặp. Tiến cũng lên tiếng lúc gần cô, dáng cô vẫn vậy, người thấp nhỏ có chút đầy đặn vì thời kì.
– Em Tiến đây chị!
Cô P quay lại và hét lên lúc thu được Tiến:
“Chà, đã quá lâu rồi anh ko gặp em.
– Đúng. Bạn khỏe ko?
“Ta nhìn ngươi thì biết.”
Cô đó cười và hất hàm đáp lại, cả hai bối rối gặp nhau và nhìn quanh xem có chỗ nói chuyện ko thì chẳng thấy đâu cả. Bồng Tiên nắm tay kéo cô về phía hành lang:
– Nào, chúng ta hãy nói chuyện.
Chị P hơi ngạc nhiên vì cái bắt tay của Tiến có vẻ quá thân thuộc lâu nay. Nhớ ngày xưa em và Tiến cũng có những cử chỉ tương tự. Ngày đó, chị P coi Tiến như em út của mình. Về tuổi tác, có lúc còn nhỏ hơn cả anh trai tôi. Bạn khá dễ dàng hơn là tiến tới cung hoàng đạo.
Cô P tựa vào lan can nhìn Tiến cười.
– Bạn và gia đình khỏe ko? Cho tôi biết?
– Nó phổ biến. Vợ chồng tôi có một cô con gái.
– Nhanh quá hả? Bạn bao nhiêu tuổi?
– Mới hơn ba tuổi.
– Có thật ko.
– Tôi đã thôi việc ở doanh nghiệp của bạn cách đây 5 năm.
– Vâng, nhanh chóng.
– Còn bạn thì sao? Vì sao bạn tham gia khóa tập huấn hôm nay?
“Ồ, đó là một câu chuyện dài, tôi sẽ kể lúc có dịp.”
– Tôi rất vui được gặp bạn. Trông cô đó vẫn vậy.
– Đùa thôi con. Đừng để tôi lái phi cơ giấy!
– Đó là sự thực chị ạ. Tôi thấy bạn vẫn vậy.
Mặt P đỏ bừng vì lời khen của Tiến:
– Thôi đi. Chi đã già.
– Ít người nào được nghỉ phép chị già. Bạn trông giống như bạn đang ở độ tuổi ba mươi hay gì đó.
– Anh có giỏi ve vãn em ko?
– Bạn vẫn vui vẻ như lúc còn đi làm.
“Thì ra anh vẫn luôn tương tự.” Vì sao tôi lại quan tâm tới bạn lúc đó?
“Vậy thì tôi chỉ xem vì sao bạn lại nói tương tự.”
– Em biết, vì ngày đó anh còn lo chuyện cưới xin đúng ko?
– Đúng, bạn nói đúng. Chúng tôi cũng làm việc rất siêng năng.
– Vậy là hiện giờ anh đã toại nguyện với vợ con rồi đúng ko?
Cô P vừa hỏi vừa nhìn Tiến đang bối rối tìm câu trả lời. Vì chị P quá từng trải trong cuộc sống gia đình. Năm nay, P đã bốn mươi sáu tuổi và là mẹ của hai đứa con lớn. Những năm tháng vất vả nuôi con như tuổi của vợ chồng Tiến giờ đã trôi qua, chị P cũng khá thông cảm cho Tiến.
– Nó phổ biến.
– Điều gì là phổ biến?
Cô P hỏi lại sau lúc nghe Tiến trả lời với giọng hơi buồn.
– Vợ anh có đi làm ko?
– Ở nhà chăm em nhỏ đi chị, vì em còn nhỏ.
– Hơi khó phải ko?
– Đúng. May mắn thay, tôi đã nhờ mẹ của vợ hỗ trợ nhiều hơn.
– Ừ, ko sao đâu. Còn ngôi nhà thì sao?
– Mẹ vợ tôi vẫn ở nhờ.
– Có thật ko! Nhưng tôi rất vui được làm quen với bạn, tôi ko biết phải hỏi gì nữa.
– Đang nói chuyện thì một diễn giả trong hội trường kêu gọi tham gia lớp tiếp theo. Cả hai tạm chia tay và hứa hẹn nhau đi ăn trưa.
Đồng nghiệp cũTác giả thichmbhanoi
Hình Ảnh về: Đồng nghiệp cũTác giả thichmbhanoi
Video về: Đồng nghiệp cũTác giả thichmbhanoi
Wiki về Đồng nghiệp cũTác giả thichmbhanoi
Đồng nghiệp cũTác giả thichmbhanoi -
Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex nếu muốn gửi truyện vui lòng gửi vào email [email protected]!
Tiến ko thể tin được rằng sau hơn 5 năm, anh lại gặp được Chi P. Người đồng nghiệp cũ ngày trước, nơi Tiến đã có thời kì ngắn ngủi chừng hai năm làm việc cùng cô.
Sáng nay, Tiến đi tham gia một khóa tập huấn ngắn hạn tại TP. Đang xuống Sài Gòn từ chiều hôm qua. Tiến vẫn thỉnh thoảng được cơ quan cử đi dự hội nghị tập huấn như thế này nên ko có gì mới, nếu sáng nay Tiến ko được gặp chị P.
Hôm nay Tiến thường tới hội trường sớm, Tiến chọn một chỗ trên lầu để ngồi theo thói quen từ lâu. Lúc gần tới giờ vào hội nghị, đột nhiên Tiến nhìn xuống và thấy một bóng vía thân thuộc nhưng trước đây Tiến đã gặp lúc đi làm trong thị thành.
Bóng vía một người phụ nữ tóc ngắn đang loay hoay tìm chỗ ngồi bên dưới. Tiến có vẻ nhìn thấy chị P. Với mái tóc ngắn thân thuộc và chiếc áo sơ mi trắng ngắn tay thân thuộc, dáng người cũng hơi lùn khiến Tiến hơi tò mò và rướn người về phía trước để nhìn cho rõ.
Tiến ngập ngừng một lúc rồi lấy điện thoại ra tìm số điện thoại của cô để thử gọi cho đúng. Nếu là thật thì hai chị em có dịp tâm tư với nhau sau một thời kì xa nhau.
Thế rồi đúng như dự đoán, sau lúc tiếng chuông reo, Tiến nghe thấy tiếng chị trả lời trong điện thoại:
- Xin chào, xin lỗi người nào đã gọi cho P?
- Em đây chị. Tôi là Tiến đây. Bạn có nhớ?
- Tiến bộ nào?
Cô P cũng ngập ngừng một lúc rồi hình như nhìn thấy giọng Tiến:
- Ah ah… Tôi nhớ… nhưng bạn đang gọi tôi ở đâu vậy?
- Em đang ở Sài Gòn gọi điện cho anh đây.
- Đó là nó! Đã lâu ko tin tôi.
- Vậy anh đang làm việc à?
Trong lúc gọi điện cho Tiến, anh thích thú lúc thấy cô vừa lum khum vừa cầm điện thoại vừa đặt chiếc túi xuống ghế.
- Ko, bạn đang đi công việc?
- Có thật ko? Bạn đang ở xa?
- Bạn đang tham gia một buổi tập huấn.
“Ồ, tôi biết bạn đang ở đâu.
- Làm sao nhưng chúng ta biết được?
- Bạn rất thân với tôi?
- Có thật ko?
- Tôi đang lên lầu.
Cô P nghe thấy giọng nói hơi trẻ em của Tiến lúc hai người làm việc với nhau lâu rồi.
- Bạn cũng tham gia tập huấn?
- Vâng thưa chị. Tôi ko mong gặp cô đó, vì vậy tôi đã gọi điện.
Tiến nhìn xuống thì thấy chị quay lại định nhìn lên lầu, mặc dù ko chắc mình có nhìn thấy nhưng chị P cũng nỗ lực để chị nhìn thấy mình. Và đúng như Tiên lượng, đó là cô P. Với cách ăn mặc và đặc thù là mái tóc ngắn. Tiến nói tiếp:
- Anh có thấy em ko?
- Tôi ko thấy nó ở đâu cả.
"Tôi đã nhìn thấy bạn sau đó."
- Thôi, sắp tới giờ tan học rồi, giờ giải lao gặp chị em mình nhé?
- Vâng thưa chị.
Từ Bình Phước vào Sài Gòn học, sau lúc ra trường, Tiến ở lại làm thêm một vài nơi nhưng ko nơi nào giúp anh thấy hứng thú và thăng tiến trong công việc. Vị trí cuối cùng trước lúc Tiến quyết định về quê làm việc là một doanh nghiệp nhỏ, nơi Tiến mới chỉ làm việc gần hai năm với chị P., người chị nhưng Tiến mới nhìn thấy trước đó.
Vài giờ trước nhất của buổi huấn luyện khá nhàm chán đã kết thúc. Tiến nóng lòng muốn gặp lại sức chị gái đã thề thốt của Tiến năm xưa. Tiên nhớ lại dáng người với nụ cười rạng rỡ mỗi lúc doanh nghiệp tổ chức tiệc, liên hoan. Năm năm đã lâu rồi, ko biết cô đó có thay đổi nhiều ko? Tôi đang do dự xuống nhà tìm cô đó thì thấy cô đó đã gọi. Tiến đáp:
- Tôi xuống đây. Bạn ở đâu?
- Bạn vừa bước ra khỏi cửa trước của hội trường.
"Vậy thì em đợi anh nhé?"
- Đúng.
Giọng hơi trầm của cô đáp lại, khá thân thuộc như mọi lúc khiến Tiến có chút nóng lòng muốn gặp anh. Mặc dù ko có tình cảm giữa hai chị em lúc còn làm việc chung, nhưng lâu ngày được gặp lại nhau khiến cả hai chợt thấy hạnh phúc.
Tiến từ xa đã nhìn thấy chị P đang đứng đợi xung quanh ko thấy Tiến tới gặp. Tiến cũng lên tiếng lúc gần cô, dáng cô vẫn vậy, người thấp nhỏ có chút đầy đặn vì thời kì.
- Em Tiến đây chị!
Cô P quay lại và hét lên lúc thu được Tiến:
“Chà, đã quá lâu rồi anh ko gặp em.
- Đúng. Bạn khỏe ko?
"Ta nhìn ngươi thì biết."
Cô đó cười và hất hàm đáp lại, cả hai bối rối gặp nhau và nhìn quanh xem có chỗ nói chuyện ko thì chẳng thấy đâu cả. Bồng Tiên nắm tay kéo cô về phía hành lang:
- Nào, chúng ta hãy nói chuyện.
Chị P hơi ngạc nhiên vì cái bắt tay của Tiến có vẻ quá thân thuộc lâu nay. Nhớ ngày xưa em và Tiến cũng có những cử chỉ tương tự. Ngày đó, chị P coi Tiến như em út của mình. Về tuổi tác, có lúc còn nhỏ hơn cả anh trai tôi. Bạn khá dễ dàng hơn là tiến tới cung hoàng đạo.
Cô P tựa vào lan can nhìn Tiến cười.
- Bạn và gia đình khỏe ko? Cho tôi biết?
- Nó phổ biến. Vợ chồng tôi có một cô con gái.
- Nhanh quá hả? Bạn bao nhiêu tuổi?
- Mới hơn ba tuổi.
- Có thật ko.
- Tôi đã thôi việc ở doanh nghiệp của bạn cách đây 5 năm.
- Vâng, nhanh chóng.
- Còn bạn thì sao? Vì sao bạn tham gia khóa tập huấn hôm nay?
"Ồ, đó là một câu chuyện dài, tôi sẽ kể lúc có dịp."
- Tôi rất vui được gặp bạn. Trông cô đó vẫn vậy.
- Đùa thôi con. Đừng để tôi lái phi cơ giấy!
- Đó là sự thực chị ạ. Tôi thấy bạn vẫn vậy.
Mặt P đỏ bừng vì lời khen của Tiến:
- Thôi đi. Chi đã già.
- Ít người nào được nghỉ phép chị già. Bạn trông giống như bạn đang ở độ tuổi ba mươi hay gì đó.
- Anh có giỏi ve vãn em ko?
- Bạn vẫn vui vẻ như lúc còn đi làm.
"Thì ra anh vẫn luôn tương tự." Vì sao tôi lại quan tâm tới bạn lúc đó?
"Vậy thì tôi chỉ xem vì sao bạn lại nói tương tự."
- Em biết, vì ngày đó anh còn lo chuyện cưới xin đúng ko?
- Đúng, bạn nói đúng. Chúng tôi cũng làm việc rất siêng năng.
- Vậy là hiện giờ anh đã toại nguyện với vợ con rồi đúng ko?
Cô P vừa hỏi vừa nhìn Tiến đang bối rối tìm câu trả lời. Vì chị P quá từng trải trong cuộc sống gia đình. Năm nay, P đã bốn mươi sáu tuổi và là mẹ của hai đứa con lớn. Những năm tháng vất vả nuôi con như tuổi của vợ chồng Tiến giờ đã trôi qua, chị P cũng khá thông cảm cho Tiến.
- Nó phổ biến.
- Điều gì là phổ biến?
Cô P hỏi lại sau lúc nghe Tiến trả lời với giọng hơi buồn.
- Vợ anh có đi làm ko?
- Ở nhà chăm em nhỏ đi chị, vì em còn nhỏ.
- Hơi khó phải ko?
- Đúng. May mắn thay, tôi đã nhờ mẹ của vợ hỗ trợ nhiều hơn.
- Ừ, ko sao đâu. Còn ngôi nhà thì sao?
- Mẹ vợ tôi vẫn ở nhờ.
- Có thật ko! Nhưng tôi rất vui được làm quen với bạn, tôi ko biết phải hỏi gì nữa.
- Đang nói chuyện thì một diễn giả trong hội trường kêu gọi tham gia lớp tiếp theo. Cả hai tạm chia tay và hứa hẹn nhau đi ăn trưa.
[rule_{ruleNumber}] [box type=”note” align=”” class=”” color:red;”>Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex nếu muốn gửi truyện vui lòng gửi vào email [email protected]!
Tiến không thể tin được rằng sau hơn 5 năm, anh lại gặp được Chi P. Người đồng nghiệp cũ ngày trước, nơi Tiến đã có thời gian ngắn ngủi chừng hai năm làm việc cùng cô.
Sáng nay, Tiến đi tham gia một khóa đào tạo ngắn hạn tại TP. Đang xuống Sài Gòn từ chiều hôm qua. Tiến vẫn thỉnh thoảng được cơ quan cử đi dự hội nghị tập huấn như thế này nên không có gì mới, nếu sáng nay Tiến không được gặp chị P.
Hôm nay Tiến thường đến hội trường sớm, Tiến chọn một chỗ trên lầu để ngồi theo thói quen từ lâu. Khi gần đến giờ vào hội nghị, đột nhiên Tiến nhìn xuống và thấy một bóng dáng quen thuộc mà trước đây Tiến đã gặp khi đi làm trong thành phố.
Bóng dáng một người phụ nữ tóc ngắn đang loay hoay tìm chỗ ngồi bên dưới. Tiến có vẻ nhận ra chị P. Với mái tóc ngắn quen thuộc và chiếc áo sơ mi trắng ngắn tay quen thuộc, dáng người cũng hơi lùn khiến Tiến hơi tò mò và rướn người về phía trước để nhìn cho rõ.
Tiến ngập ngừng một lúc rồi lấy điện thoại ra tìm số điện thoại của cô để thử gọi cho đúng. Nếu là thật thì hai chị em có dịp tâm sự với nhau sau một thời gian xa nhau.
Thế rồi đúng như dự đoán, sau khi tiếng chuông reo, Tiến nghe thấy tiếng chị trả lời trong điện thoại:
– Xin chào, xin lỗi ai đã gọi cho P?
– Em đây chị. Tôi là Tiến đây. Bạn có nhớ?
– Tiến bộ nào?
Cô P cũng ngập ngừng một lúc rồi hình như nhận ra giọng Tiến:
– Ah ah… Tôi nhớ… nhưng bạn đang gọi tôi ở đâu vậy?
– Em đang ở Sài Gòn gọi điện cho anh đây.
– Đó là nó! Đã lâu không tin tôi.
– Vậy anh đang làm việc à?
Trong lúc gọi điện cho Tiến, anh thích thú khi thấy cô vừa lom khom vừa cầm điện thoại vừa đặt chiếc túi xuống ghế.
– Không, bạn đang đi công tác?
– Có thật không? Bạn đang ở xa?
– Bạn đang tham gia một buổi đào tạo.
“Ồ, tôi biết bạn đang ở đâu.
– Làm sao mà chúng ta biết được?
– Bạn rất thân với tôi?
– Có thật không?
– Tôi đang lên lầu.
Cô P nghe thấy giọng nói hơi trẻ con của Tiến khi hai người làm việc với nhau lâu rồi.
– Bạn cũng tham gia đào tạo?
– Vâng thưa chị. Tôi không mong gặp cô ấy, vì vậy tôi đã gọi điện.
Tiến nhìn xuống thì thấy chị quay lại định nhìn lên lầu, mặc dù không chắc mình có nhìn thấy nhưng chị P cũng cố gắng để chị nhìn thấy mình. Và đúng như Tiên đoán, đó là cô P. Với cách ăn mặc và đặc biệt là mái tóc ngắn. Tiến nói tiếp:
– Anh có thấy em không?
– Tôi không thấy nó ở đâu cả.
“Tôi đã nhìn thấy bạn sau đó.”
– Thôi, sắp đến giờ tan học rồi, giờ giải lao gặp chị em mình nhé?
– Vâng thưa chị.
Từ Bình Phước vào Sài Gòn học, sau khi ra trường, Tiến ở lại làm thêm một vài nơi nhưng không nơi nào giúp anh thấy hứng thú và thăng tiến trong công việc. Địa điểm cuối cùng trước khi Tiến quyết định về quê làm việc là một công ty nhỏ, nơi Tiến mới chỉ làm việc gần hai năm với chị P., người chị mà Tiến mới nhận ra trước đó.
Vài giờ đầu tiên của buổi huấn luyện khá nhàm chán đã kết thúc. Tiến nóng lòng muốn gặp lại người chị gái đã thề thốt của Tiến năm xưa. Tiên nhớ lại dáng người với nụ cười rạng rỡ mỗi khi công ty tổ chức tiệc, liên hoan. Năm năm đã lâu rồi, không biết cô ấy có thay đổi nhiều không? Tôi đang do dự xuống nhà tìm cô ấy thì thấy cô ấy đã gọi. Tiến đáp:
– Tôi xuống đây. Bạn ở đâu?
– Bạn vừa bước ra khỏi cửa trước của hội trường.
“Vậy thì em đợi anh nhé?”
– Đúng.
Giọng hơi trầm của cô đáp lại, khá quen thuộc như mọi khi khiến Tiến có chút nóng lòng muốn gặp anh. Mặc dù không có tình cảm giữa hai chị em khi còn làm việc chung, nhưng lâu ngày được gặp lại nhau khiến cả hai chợt thấy hạnh phúc.
Tiến từ xa đã nhận ra chị P đang đứng đợi xung quanh không thấy Tiến đến gặp. Tiến cũng lên tiếng khi gần cô, dáng cô vẫn vậy, người thấp bé có chút đầy đặn vì thời gian.
– Em Tiến đây chị!
Cô P quay lại và hét lên khi nhận được Tiến:
“Chà, đã quá lâu rồi anh không gặp em.
– Đúng. Bạn khỏe không?
“Ta nhìn ngươi thì biết.”
Cô ấy cười và hất hàm đáp lại, cả hai lúng túng gặp nhau và nhìn quanh xem có chỗ nói chuyện không thì chẳng thấy đâu cả. Bồng Tiên nắm tay kéo cô về phía hành lang:
– Nào, chúng ta hãy nói chuyện.
Chị P hơi ngạc nhiên vì cái bắt tay của Tiến có vẻ quá quen thuộc lâu nay. Nhớ ngày xưa em và Tiến cũng có những cử chỉ tương tự. Ngày đó, chị P coi Tiến như em út của mình. Về tuổi tác, có khi còn nhỏ hơn cả anh trai tôi. Bạn khá dễ dàng hơn là tiến tới cung hoàng đạo.
Cô P tựa vào lan can nhìn Tiến cười.
– Bạn và gia đình khỏe không? Cho tôi biết?
– Nó bình thường. Vợ chồng tôi có một cô con gái.
– Nhanh quá hả? Bạn bao nhiêu tuổi?
– Mới hơn ba tuổi.
– Có thật không.
– Tôi đã nghỉ việc ở công ty của bạn cách đây 5 năm.
– Vâng, nhanh chóng.
– Còn bạn thì sao? Tại sao bạn tham gia khóa đào tạo hôm nay?
“Ồ, đó là một câu chuyện dài, tôi sẽ kể khi có cơ hội.”
– Tôi rất vui được gặp bạn. Trông cô ấy vẫn vậy.
– Đùa thôi con. Đừng để tôi lái máy bay giấy!
– Đó là sự thật chị ạ. Tôi thấy bạn vẫn vậy.
Mặt P đỏ bừng vì lời khen của Tiến:
– Thôi đi. Chi đã già.
– Ít ai được nghỉ phép chị già. Bạn trông giống như bạn đang ở độ tuổi ba mươi hay gì đó.
– Anh có giỏi tán tỉnh em không?
– Bạn vẫn vui vẻ như khi còn đi làm.
“Thì ra anh vẫn luôn như vậy.” Tại sao tôi lại để ý đến bạn lúc đó?
“Vậy thì tôi chỉ xem tại sao bạn lại nói như vậy.”
– Em biết, vì ngày đó anh còn lo chuyện cưới xin đúng không?
– Đúng, bạn nói đúng. Chúng tôi cũng làm việc rất chăm chỉ.
– Vậy là bây giờ anh đã mãn nguyện với vợ con rồi đúng không?
Cô P vừa hỏi vừa nhìn Tiến đang bối rối tìm câu trả lời. Vì chị P quá từng trải trong cuộc sống gia đình. Năm nay, P đã bốn mươi sáu tuổi và là mẹ của hai đứa con lớn. Những năm tháng vất vả nuôi con như tuổi của vợ chồng Tiến giờ đã trôi qua, chị P cũng khá thông cảm cho Tiến.
– Nó bình thường.
– Điều gì là bình thường?
Cô P hỏi lại sau khi nghe Tiến trả lời với giọng hơi buồn.
– Vợ anh có đi làm không?
– Ở nhà chăm em bé đi chị, vì em còn nhỏ.
– Hơi khó phải không?
– Đúng. May mắn thay, tôi đã nhờ mẹ của vợ giúp đỡ nhiều hơn.
– Ừ, không sao đâu. Còn ngôi nhà thì sao?
– Mẹ vợ tôi vẫn ở nhờ.
– Có thật không! Nhưng tôi rất vui được làm quen với bạn, tôi không biết phải hỏi gì nữa.
– Đang nói chuyện thì một diễn giả trong hội trường kêu gọi tham gia lớp tiếp theo. Cả hai tạm chia tay và hẹn nhau đi ăn trưa.
#Đồng #nghiệp #cũTác #giả #thichmbhanoi
[rule_3_plain]#Đồng #nghiệp #cũTác #giả #thichmbhanoi
Website chuyển qua tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex , các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Phần 1
Tiến ko thể ngờ rằng sau hơn năm năm lại gặp được chi P. Chị đồng nghiệp cũ ngày trước, nơi Tiến từng trải qua thời kì ngắn ngủi khoảng hai năm được làm chung với chị.
Sáng nay Tiến đi dự lớp tập huấn nghiệp vụ ngắn ngày tại thị thành. Tiến xuống Sài Gòn từ chiều hôm qua. Tiến thỉnh thoảng vẫn được cơ quan cử đi dự hội nghị tập huấn thế này, nên cũng ko có gì mới, nếu như sáng nay Tiến ko gặp được chị P.
Hôm nay Tiến thường tới hội trường sớm, Tiến chọn chỗ trên lầu để ngồi theo thói quen xưa nay. Lúc gần tới giờ vào hội nghị, bất thần Tiến nhìn xuống dưới thấy một bóng vía người nào khá quen nhưng Tiến đã từng gặp trước đây lúc làm ở thị thành.
Dáng người phụ nữ với mái tóc ngắn đang loay hoay tìm chỗ ngồi bên dưới. Hình như Tiến nhìn thấy chị P. Với mái tóc ngắn quen quen cùng với chiếc áo sơ mi trắng ngắn tay, dáng người chị cũng hơi thấp càng làm Tiến hơi tò mò rướn người lên để nhìn cho rõ.
Tiến thoáng ngập ngừng rồi lấy điện thoại ra lục tìm số điện thoại chị thử gọi có đúng chị ko. Nếu đúng là chị thì có dịp hai chị em được nói chuyện cho nhau nghe sau thời kì dài xa cách.
Rồi đúng như dự đoán sau hồi chuông reo, Tiến nghe chị trả lời trong điện thoại:
– A lô, Xin lỗi người nào gọi P đấy à?
– Em đây chị. Em Tiến đây. Chị còn nhớ ko?
– Tiến nào nhỉ?
Chị P cũng thoáng ngập ngừng rồi như nhìn thấy giọng của Tiến:
– A aa… nhớ ra rồi… nhưng em đang ở đâu gọi chị vậy?
– Em đang ở Sài Gòn gọi chị đây.
– Thế cơ à! Lâu lắm bặt tin em luôn.
– Thế chị đang làm việc à?
Vừa gọi Tiến vừa thích thú nhìn chị đang lum khum tay cầm điện thoại vừa đặt túi đồ xuống chỗ ngồi.
– Ko, chị đang đi công chuyện?
– Thế à? Có xa ko chị?
– Chị đang đi dự tập huấn đấy nhưng.
– À em biết chị ở đâu rồi.
– Sao nhưng em biết?
– Em đang ở rất gần chị đây?
– Thật ko đó?
– Em đang ở trên lầu nè.
Chị P nghe cái giọng hơi còn trẻ em của Tiến ngày còn làm chung với nhau đã lâu.
– Em cũng đi dự tập huấn à?
– Vâng chị. Ko ngờ nhìn thấy chị đó nên gọi.
Tiến nhìn xuống và thấy chị xoay người lại ngước thử nhìn lên lầu, tuy ko biết chắc nhìn thấy được, nhưng chị P cũng cố làm đặng để Tiến nhìn thấy mình. Và đúng như Tiến đoán ra là chị P. Với lối ăn mặc và đặc thù là mái tóc ngắn của chị. Tiến nói tiếp:
– Chị nhìn thấy em chưa?
– Chả thấy đâu hết.
– Em nhìn thấy chị rồi đó.
– Thôi sắp vào học rồi, lát giải lao chị em mình gặp nhé?
– Vâng chị.
Tiến quê ở Bình Phước lên Sài Gòn học, sau lúc ra trường Tiến ở lại làm việc được vài nơi nhưng chẳng có nơi nào làm giúp Tiến thấy hứng thú và thăng tiến trong công việc. Chỗ cuối cùng trước lúc Tiến quyết định trở về quê làm là một doanh nghiệp nhỏ, nơi Tiến chỉ làm gần hai năm cùng chị P. Người chị nhưng Tiến mới vừa nhìn thấy lúc nãy.
Mấy tiết đầu của buổi tập huấn khá nhàm chán cũng qua, Tiến nóng lòng được mong gặp lại chị P. Người chị kết nghĩa với Tiến lúc xưa. Tiến nhớ lại dáng chị với nụ cười thật tươi mỗi lúc doanh nghiệp tổ chức tiệc liên hoan các dịp lễ. Năm năm rồi thời kì cũng khá lâu, ko biết chị có thay đổi gì nhiều? Đang phân vân bước xuống lầu để tìm chị, thì thấy chị đã gọi. Tiến trả lời:
– Em đang xuống đây chị. Chị đang ở đâu?
– Chị đang vừa bước ra chỗ cửa trước hội trường đây.
– Rồi chị chờ em chút nhé?
– Vâng.
Giọng đáp hơi trầm của chị gọn lõn khá thân thuộc như ngày nào làm Tiến chút xao lòng nôn nao muốn gặp. Tuy giữa hai chị em lúc còn làm chung ko có chút ý tình gì hết, nhưng do lâu ngày gặp lại cũng làm cho cả hai chợt bổi hổi vui tươi.
Tiến từ xa đã nhìn thấy chị P đang ngóng quanh chờ xem Tiến tới gặp mình. Tiến cũng kịp lên tiếng lúc gần tiến sát tới chị, dáng chị vẫn vậy người thấp tầm có hơi chút kếch xù ra vì thời kì.
– Em Tiến đây nè chị!
Chị P quay lại rồi ồ lên lúc nhận Tiến:
– Eo ôi lâu quá mới gặp lại em.
– Vâng. Chị khỏe ko?
– Thì em nhìn chị thì biết rồi đấy.
Chị cười giòn tan đùa vui trả lời lại, cả hai hơi bối rối gặp nhau rồi nhìn quanh xem có chỗ để nói chuyện nhưng chẳng thấy chỗ nào trống cả. Bổng Tiến cầm lấy tay chị kéo về phía hành lang:
– Lại đây nói chuyện đi chị.
Chị P thoáng bất thần vì cái nắm tay của Tiến như đã quá thân thuộc từ lâu. Nhớ ngày xưa chị và Tiến cũng có cử chỉ tương tự thế này. Ngày đó chị P xem Tiến như em trai út của mình. Về tuổi tác có lúc còn ít hơn đứa em trai chị. Dễ chừng chị phải hơn Tiến tới cả con giáp.
Chị P tựa vào lan can nhìn Tiến cười hỏi:
– Em và gia đình thế nào rồi. Cho chị biết đi?
– Cũng phổ biến thôi chị. Vợ chồng em đã có được một cháu gái.
– Nhanh nhỉ? Cháu mấy tuổi rồi hả em?
– Mới hơn ba tuổi thôi chị.
– Thế à.
– Em thôi việc chỗ doanh nghiệp chị cũng năm năm rồi còn gì.
– Ừ nhanh nhỉ.
– Còn chị thế nào? Nhưng sao hôm nay chị lại đi dự tập huấn?
– Ôi chuyện dài lắm, có dịp chị sẽ kể cho.
– Gặp chị là em mừng lắm. Trông chị vẫn vậy.
– Xạo vừa thôi nhé em. Đừng cho chị đi tàu bay giấy đấy nhé!
– Thật đó chị. Em thấy chị vẫn vậy.
Mặt chị P đỏ bừng lên vì lời khen của Tiến:
– Thôi đi. Chi già rồi nhưng em.
– Chắc ít người nào nghỉ chị già được. Chị cứ trông như mới hơn ba mươi gì đó thôi.
– Eo ôi khéo tán chị nhỉ?
– Chị vẫn vui như lúc còn làm.
– Thì tính chị luôn vậy nhưng. Nhưng sao lúc đó em quan tâm chị vậy.
– Thì em chỉ thấy sao nói vậy.
– Biết rồi, vì ngày đó em còn mãi lo cưới vợ đúng ko?
– Ừ cũng đúng chị. Bọn em cũng vất vã lắm chị ạ.
– Thế hiện giờ đã toại nguyện với vợ trẻ em ngoan rồi chứ?
Chị P hỏi móc nhìn Tiến đang bối rối tìm câu trả lời. Bởi chị P quá kinh nghiệm trong đời sống gia đình rồi. Năm nay P đã bốn mươi sáu xuân rồi là mẹ của hai đứa con đã lớn. Những năm tháng cực khổ nuôi con như tuổi của vợ chồng Tiến hiện giờ đã qua, nghỉ lại chị P khá thông cảm cho Tiến.
– Cũng phổ biến thôi chị.
– Phổ biến là sao?
Chị P hỏi lại sau lúc nghe Tiến đáp lại với giọng hơi trầm buồn.
– Vợ em có đi làm ko?
– Ở nhà trông con thôi chị à, vì con nhỏ còn nhỏ.
– Cũng hơi vất vả em nhỉ?
– Vâng. Cũng may em nhờ bên má vợ phụ giúp thêm nữa.
– Ừ thì thế cũng được rồi. Thế còn chuyện nhà cửa thế nào?
– Bọn em vẫn còn ở nhờ bên má vợ.
– Thế à! Nhưng gặp em là chị vui rồi, chẳng biết hỏi chuyện gì nhiều nữa.
– Đang mải nói chuyện thì có loa trong hội trường gọi vào dự lớp tiếp. Cả hai tạm chia tay và hứa hẹn trưa đi ăn cơm cùng nhau.
#Đồng #nghiệp #cũTác #giả #thichmbhanoi
[rule_2_plain]#Đồng #nghiệp #cũTác #giả #thichmbhanoi
[rule_2_plain]#Đồng #nghiệp #cũTác #giả #thichmbhanoi
[rule_3_plain]Phân mục: Truyện sex hay
Nguồn: sex-shoponline.net
Xem thêm Video clip hót nhất hôm nay: Video Clip Hót
Xem những sản phần đồ chơi tình dục hót nhất 2022: shop đồ chơi tình dục
#Đồng #nghiệp #cũTác #giả #thichmbhanoi