Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex vui lòng ghi nhớ tên miền mới để dễ dàng truy cập!
Bạn đang đọc Quyển 2, xem các sách khác trong bộ truyện Yêu Con Tại Đây: https://www.sex-shoponline.net/tag/yeu-tre-con/
Hứa gặp lại mọi người vào một ngày nắng đẹp. Tháng 8 mát lạnh giấu đi mọi cơn gió, chỉ còn lại cái nóng chói chang của mùa hè rực lửa. Và tiếng ve kêu leng reng như người nào đó đang rán một chiếc bánh rán nóng giòn. Tôi nhìn thấy cây cối im lìm trong nắng. Màu xanh dường như cũng đã phai nhạt so với nhiều năm trước. Hoặc có nhẽ đã quá lâu rồi tôi ko quay lại. Vì vậy, bạn ko thể nhớ các màu xanh lá cây?
Thực sự dài. Tôi ko thể nhớ lần cuối cùng tôi ở đây. Rõ ràng, kể từ lúc tốt nghiệp, tôi chưa bao giờ tới trường cũ của mình dù chỉ một lần. Đối với tôi, những năm tháng đại học ko còn gì nhiều để hoài niệm. Ko có bằng hữu. Ko có bạn trăm năm. Một cậu nhỏ nhà quê ngang bướng như tôi sẽ ko có thời kì và tiền nong cho những thứ xa xỉ tương tự. Mỗi ngày đi học về, tôi phải đi làm thêm để nuôi sống bản thân. Bằng hữu rủ đi đâu thì ko đi, rủ đi chơi thì ko chơi. Bẵng đi một thời kì, ko người nào nhớ rằng trong lớp cũng có một chàng trai như tôi.
Mình nhớ lần đó một đĩa cơm trưa 5k, một ổ bánh mì 2k, một tô hủ tiếu 3k. Mỗi ngày tôi buộc mình ko được tiêu quá 10k. Số tiền còn lại dùng để đóng học phí. Nhưng ko phải lúc nào cũng đủ. Hết tiền, tôi lại giở chiêu cũ lúc xa nhà lên tỉnh học cấp 3. Sắm thịt mỡ 3k, cải bắp muối chua 2k. Về kho thật mặn để ăn trong một tuần. Ăn và khóc. Rồi cũng sống qua những năm tháng đắng cay đó. 10 năm, nhưng ko nhiều.
Hôm nay đi về ko phải vì nhớ trường cũ, lớp cũ. Hôm nay trở về là vì một lời hứa với một người. “Bạn sẽ tới vào ngày tôi tốt nghiệp chứ?” “Uhm, tôi sẽ tới.” “Hãy hứa”. “Hứa”.
Cô đứng đó trong bộ lễ phục tốt nghiệp, ánh nắng chiếu vào da cô đỏ bừng. Nhỏ vẫn đẹp. Vẻ đẹp mỏng manh đó luôn khiến cô nổi trội hoàn toàn trước tất cả. Trông giống như trang điểm nhỏ hôm nay. Một tí má hồng, một tí son khiến cô càng thêm rạng rỡ. Hiếm lúc có dịp nhìn thấy cô đó trang điểm. Nhưng tôi vẫn chỉ thích mặt nhỏ để trần. Quen với nó. Quen thấy cô đó đẹp tự nhiên như ngày đó. Chợt thở dài.
Tôi quay lại vấn đề thoa son môi,
Tự hào với toàn cầu với một nụ cười…
Tôi đứng tựa lưng vào gốc cây xà cừ, nhìn từ một góc khuất. Nhỏ bận quá. Mọi người đều muốn chụp ảnh với cô đó. Tôi ko biết bao giờ cô đó mới rảnh một giây để tôi có thể gặp lại cô đó. Thấy một chàng trai đi ngang qua, hình như là sinh viên năm nhất, tôi gọi lại:
– Này anh trai, em cần giúp một tí.
Cậu nhỏ xẻn lẻn nhìn tôi nhưng ngừng lại để nghe tôi nói. Tôi đưa cho cô đó bó hoa và chỉ vào cô gái đang đứng:
– Đưa bó hoa này để cô đó giúp bạn.
Cậu nhỏ lúc đầu còn do dự. Nhưng lúc tôi nhìn thấy cô gái nhưng tôi vừa xinh đẹp, mắt cô đó sáng lên, gật đầu lia lịa:
– Ok anh, ko sao, cứ để anh.
Đi được vài bước, anh ta đột nhiên quay lại, gãi đầu hỏi:
– Nhưng tôi phải nói người nào đây, anh bạn?
– Hãy cứ nói… một gã cứng đầu.
– Ok anh.
Sau đó cậu nhỏ nhảy đi. Còn tôi thì hớt hải đi ngược chiều. Nhìn bầu trời trong veo ko một gợn mây, dù nắng vẫn chiếu chói chang trên từng chiếc lá kém xanh của bao năm, lòng tôi bỗng nhẹ thênh.
Tôi dắt xe ra khỏi gara, vừa bấm số thì nghe có người gọi lại:
– Này, anh chàng cứng đầu.
Giọng người nào nghe quen quá. Tôi khẽ quay đầu lại. Dáng người cao ráo đó, ánh mắt lạnh lùng đó, chẳng hiểu sao lại khiến trái tim tôi xao xuyến từng tiếng thổn thức. Đan Chi đứng đó, lặng lẽ nhìn tôi. Tôi đứng đó, lặng lẽ nhìn cô đó. Một năm đã trôi qua. Vẫn tương tự. Tuy nhiên, ko người nào muốn là người trước hết lên tiếng. Vẫn ngoan cố như cũ.
Căng tin của trường đại học náo nhiệt với những lời chúc mừng và những câu chuyện cười. Nơi đó, trong một góc nhỏ dưới gốc cây sồi, hai người lặng lẽ ngồi đối diện nhau. Ko phải là ko có gì để nói. Nhưng có quá nhiều thứ để nói nhưng tôi ko biết phải nói gì.
Tôi nhìn vu vơ đâu đó trong sân, cố tránh ánh mắt tha thiết của Đan Chi, người đã nhìn tôi suốt lâu nay nay. Tay xoay xoay ly cà phê sữa, một lúc sau cô mới chịu lên tiếng:
“Vì sao ko gặp anh?”
Tôi mỉm cười nhấp một ngụm cà phê, hờ hững nói:
– Bạn đang bận rộn.
– Anh luôn tương tự… Luôn cứng đầu… Luôn che giấu xúc cảm của mình tương tự.
– Ừm.
Tôi nhấp một ngụm cà phê nữa. Hình như hôm nay chủ quán cho ít sữa. Vì vậy lúc uống vào bạn sẽ thấy có vị đắng ở cổ họng.
– Đã một năm rồi… bạn vẫn sống tốt chứ?
Đan Chi lo lắng nhìn tôi. Mắt ngấn lệ.
– Tôi ổn.
– Đầu còn đau ko?
– Một tí. Nhưng ổn thôi.
Tôi mỉm cười và nhấp ngụm cà phê thứ ba. Nhìn về phía xa, suy nghĩ.
– Bạn có khỏe ko?
– Tôi vẫn tầm thường. Tôi đã đi làm. Một doanh nghiệp nước ngoài. Chào – Chút hào hứng khoe.
– Ừm.
Tôi hạnh phúc cho một đứa trẻ. Một người con gái xinh đẹp, tài giỏi tương tự vừa ra trường đã được một doanh nghiệp nước ngoài nhận vào làm việc cũng là một điều xứng đáng. Nhưng hãy tiếp tục dạy tôi cách vẽ, cho tới lúc tôi khá nổi tiếng. Nhấp ngụm cà phê thứ tư. Lần này, tôi thấy nó đau xót vô cùng.
Yêu trẻ em – Quyển 2
Hình Ảnh về: Yêu trẻ em – Quyển 2
Video về: Yêu trẻ em – Quyển 2
Wiki về Yêu trẻ em – Quyển 2
Yêu trẻ em - Quyển 2 -
Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex vui lòng ghi nhớ tên miền mới để dễ dàng truy cập!
Bạn đang đọc Quyển 2, xem các sách khác trong bộ truyện Yêu Con Tại Đây: https://www.sex-shoponline.net/tag/yeu-tre-con/
Hứa gặp lại mọi người vào một ngày nắng đẹp. Tháng 8 mát lạnh giấu đi mọi cơn gió, chỉ còn lại cái nóng chói chang của mùa hè rực lửa. Và tiếng ve kêu leng reng như người nào đó đang rán một chiếc bánh rán nóng giòn. Tôi nhìn thấy cây cối im lìm trong nắng. Màu xanh dường như cũng đã phai nhạt so với nhiều năm trước. Hoặc có nhẽ đã quá lâu rồi tôi ko quay lại. Vì vậy, bạn ko thể nhớ các màu xanh lá cây?
Thực sự dài. Tôi ko thể nhớ lần cuối cùng tôi ở đây. Rõ ràng, kể từ lúc tốt nghiệp, tôi chưa bao giờ tới trường cũ của mình dù chỉ một lần. Đối với tôi, những năm tháng đại học ko còn gì nhiều để hoài niệm. Ko có bằng hữu. Ko có bạn trăm năm. Một cậu nhỏ nhà quê ngang bướng như tôi sẽ ko có thời kì và tiền nong cho những thứ xa xỉ tương tự. Mỗi ngày đi học về, tôi phải đi làm thêm để nuôi sống bản thân. Bằng hữu rủ đi đâu thì ko đi, rủ đi chơi thì ko chơi. Bẵng đi một thời kì, ko người nào nhớ rằng trong lớp cũng có một chàng trai như tôi.
Mình nhớ lần đó một đĩa cơm trưa 5k, một ổ bánh mì 2k, một tô hủ tiếu 3k. Mỗi ngày tôi buộc mình ko được tiêu quá 10k. Số tiền còn lại dùng để đóng học phí. Nhưng ko phải lúc nào cũng đủ. Hết tiền, tôi lại giở chiêu cũ lúc xa nhà lên tỉnh học cấp 3. Sắm thịt mỡ 3k, cải bắp muối chua 2k. Về kho thật mặn để ăn trong một tuần. Ăn và khóc. Rồi cũng sống qua những năm tháng đắng cay đó. 10 năm, nhưng ko nhiều.
Hôm nay đi về ko phải vì nhớ trường cũ, lớp cũ. Hôm nay trở về là vì một lời hứa với một người. "Bạn sẽ tới vào ngày tôi tốt nghiệp chứ?" "Uhm, tôi sẽ tới." "Hãy hứa". "Hứa".
Cô đứng đó trong bộ lễ phục tốt nghiệp, ánh nắng chiếu vào da cô đỏ bừng. Nhỏ vẫn đẹp. Vẻ đẹp mỏng manh đó luôn khiến cô nổi trội hoàn toàn trước tất cả. Trông giống như trang điểm nhỏ hôm nay. Một tí má hồng, một tí son khiến cô càng thêm rạng rỡ. Hiếm lúc có dịp nhìn thấy cô đó trang điểm. Nhưng tôi vẫn chỉ thích mặt nhỏ để trần. Quen với nó. Quen thấy cô đó đẹp tự nhiên như ngày đó. Chợt thở dài.
Tôi quay lại vấn đề thoa son môi,
Tự hào với toàn cầu với một nụ cười…
Tôi đứng tựa lưng vào gốc cây xà cừ, nhìn từ một góc khuất. Nhỏ bận quá. Mọi người đều muốn chụp ảnh với cô đó. Tôi ko biết bao giờ cô đó mới rảnh một giây để tôi có thể gặp lại cô đó. Thấy một chàng trai đi ngang qua, hình như là sinh viên năm nhất, tôi gọi lại:
- Này anh trai, em cần giúp một tí.
Cậu nhỏ xẻn lẻn nhìn tôi nhưng ngừng lại để nghe tôi nói. Tôi đưa cho cô đó bó hoa và chỉ vào cô gái đang đứng:
- Đưa bó hoa này để cô đó giúp bạn.
Cậu nhỏ lúc đầu còn do dự. Nhưng lúc tôi nhìn thấy cô gái nhưng tôi vừa xinh đẹp, mắt cô đó sáng lên, gật đầu lia lịa:
- Ok anh, ko sao, cứ để anh.
Đi được vài bước, anh ta đột nhiên quay lại, gãi đầu hỏi:
- Nhưng tôi phải nói người nào đây, anh bạn?
- Hãy cứ nói… một gã cứng đầu.
- Ok anh.
Sau đó cậu nhỏ nhảy đi. Còn tôi thì hớt hải đi ngược chiều. Nhìn bầu trời trong veo ko một gợn mây, dù nắng vẫn chiếu chói chang trên từng chiếc lá kém xanh của bao năm, lòng tôi bỗng nhẹ thênh.
Tôi dắt xe ra khỏi gara, vừa bấm số thì nghe có người gọi lại:
- Này, anh chàng cứng đầu.
Giọng người nào nghe quen quá. Tôi khẽ quay đầu lại. Dáng người cao ráo đó, ánh mắt lạnh lùng đó, chẳng hiểu sao lại khiến trái tim tôi xao xuyến từng tiếng thổn thức. Đan Chi đứng đó, lặng lẽ nhìn tôi. Tôi đứng đó, lặng lẽ nhìn cô đó. Một năm đã trôi qua. Vẫn tương tự. Tuy nhiên, ko người nào muốn là người trước hết lên tiếng. Vẫn ngoan cố như cũ.
Căng tin của trường đại học náo nhiệt với những lời chúc mừng và những câu chuyện cười. Nơi đó, trong một góc nhỏ dưới gốc cây sồi, hai người lặng lẽ ngồi đối diện nhau. Ko phải là ko có gì để nói. Nhưng có quá nhiều thứ để nói nhưng tôi ko biết phải nói gì.
Tôi nhìn vu vơ đâu đó trong sân, cố tránh ánh mắt tha thiết của Đan Chi, người đã nhìn tôi suốt lâu nay nay. Tay xoay xoay ly cà phê sữa, một lúc sau cô mới chịu lên tiếng:
"Vì sao ko gặp anh?"
Tôi mỉm cười nhấp một ngụm cà phê, hờ hững nói:
- Bạn đang bận rộn.
- Anh luôn tương tự… Luôn cứng đầu… Luôn che giấu xúc cảm của mình tương tự.
- Ừm.
Tôi nhấp một ngụm cà phê nữa. Hình như hôm nay chủ quán cho ít sữa. Vì vậy lúc uống vào bạn sẽ thấy có vị đắng ở cổ họng.
- Đã một năm rồi… bạn vẫn sống tốt chứ?
Đan Chi lo lắng nhìn tôi. Mắt ngấn lệ.
- Tôi ổn.
- Đầu còn đau ko?
- Một tí. Nhưng ổn thôi.
Tôi mỉm cười và nhấp ngụm cà phê thứ ba. Nhìn về phía xa, suy nghĩ.
- Bạn có khỏe ko?
- Tôi vẫn tầm thường. Tôi đã đi làm. Một doanh nghiệp nước ngoài. Chào - Chút hào hứng khoe.
- Ừm.
Tôi hạnh phúc cho một đứa trẻ. Một người con gái xinh đẹp, tài giỏi tương tự vừa ra trường đã được một doanh nghiệp nước ngoài nhận vào làm việc cũng là một điều xứng đáng. Nhưng hãy tiếp tục dạy tôi cách vẽ, cho tới lúc tôi khá nổi tiếng. Nhấp ngụm cà phê thứ tư. Lần này, tôi thấy nó đau xót vô cùng.
[rule_{ruleNumber}] [box type=”note” align=”” class=”” color:red;”>Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex vui lòng ghi nhớ tên miền mới để dễ dàng truy cập!
Bạn đang đọc Quyển 2, xem các sách khác trong bộ truyện Yêu Con Tại Đây: https://www.sex-shoponline.net/tag/yeu-tre-con/
Hẹn gặp lại mọi người vào một ngày nắng đẹp. Tháng 8 mát mẻ giấu đi mọi cơn gió, chỉ còn lại cái nóng chói chang của mùa hè rực lửa. Và tiếng ve kêu leng keng như ai đó đang rán một chiếc bánh rán nóng giòn. Tôi nhìn thấy cây cối im lìm trong nắng. Màu xanh dường như cũng đã phai nhạt so với nhiều năm trước. Hoặc có lẽ đã quá lâu rồi tôi không quay lại. Vì vậy, bạn không thể nhớ các màu xanh lá cây?
Thực sự dài. Tôi không thể nhớ lần cuối cùng tôi ở đây. Rõ ràng, kể từ khi tốt nghiệp, tôi chưa bao giờ đến trường cũ của mình dù chỉ một lần. Đối với tôi, những năm tháng đại học không còn gì nhiều để hoài niệm. Không có bạn bè. Không có bạn đời. Một cậu bé nhà quê bướng bỉnh như tôi sẽ không có thời gian và tiền bạc cho những thứ xa xỉ như vậy. Mỗi ngày đi học về, tôi phải đi làm thêm để nuôi sống bản thân. Bạn bè rủ đi đâu thì không đi, rủ đi chơi thì không chơi. Bẵng đi một thời gian, không ai nhớ rằng trong lớp cũng có một chàng trai như tôi.
Mình nhớ lần đó một đĩa cơm trưa 5k, một ổ bánh mì 2k, một tô hủ tiếu 3k. Mỗi ngày tôi buộc mình không được tiêu quá 10k. Số tiền còn lại dùng để đóng học phí. Nhưng không phải lúc nào cũng đủ. Hết tiền, tôi lại giở chiêu cũ khi xa nhà lên tỉnh học cấp 3. Mua thịt mỡ 3k, bắp cải muối chua 2k. Về kho thật mặn để ăn trong một tuần. Ăn và khóc. Rồi cũng sống qua những năm tháng cay đắng ấy. 10 năm, nhưng không nhiều.
Hôm nay đi về không phải vì nhớ trường cũ, lớp cũ. Hôm nay trở về là vì một lời hứa với một người. “Bạn sẽ đến vào ngày tôi tốt nghiệp chứ?” “Uhm, tôi sẽ đến.” “Hãy hứa”. “Hứa”.
Cô đứng đó trong bộ lễ phục tốt nghiệp, ánh nắng chiếu vào da cô đỏ bừng. Nhỏ vẫn đẹp. Vẻ đẹp mong manh ấy luôn khiến cô nổi bật hoàn toàn trước tất cả. Trông giống như trang điểm nhỏ hôm nay. Một chút má hồng, một chút son khiến cô càng thêm rạng rỡ. Hiếm khi có cơ hội nhìn thấy cô ấy trang điểm. Nhưng tôi vẫn chỉ thích mặt nhỏ để trần. Quen với nó. Quen thấy cô ấy đẹp tự nhiên như ngày ấy. Chợt thở dài.
Tôi quay lại vấn đề thoa son môi,
Kiêu hãnh với thế giới với một nụ cười…
Tôi đứng tựa lưng vào gốc cây xà cừ, nhìn từ một góc khuất. Nhỏ bận quá. Mọi người đều muốn chụp ảnh với cô ấy. Tôi không biết bao giờ cô ấy mới rảnh một giây để tôi có thể gặp lại cô ấy. Thấy một chàng trai đi ngang qua, hình như là sinh viên năm nhất, tôi gọi lại:
– Này anh trai, em cần giúp một chút.
Cậu bé bẽn lẽn nhìn tôi nhưng dừng lại để nghe tôi nói. Tôi đưa cho cô ấy bó hoa và chỉ vào cô gái đang đứng:
– Đưa bó hoa này để cô ấy giúp bạn.
Cậu bé lúc đầu còn do dự. Nhưng khi tôi nhìn thấy cô gái mà tôi vừa xinh đẹp, mắt cô ấy sáng lên, gật đầu lia lịa:
– Ok anh, không sao, cứ để anh.
Đi được vài bước, anh ta đột nhiên quay lại, gãi đầu hỏi:
– Nhưng tôi phải nói ai đây, anh bạn?
– Hãy cứ nói… một gã cứng đầu.
– Ok anh.
Sau đó cậu bé nhảy đi. Còn tôi thì hớt hải đi ngược chiều. Nhìn bầu trời trong veo không một gợn mây, dù nắng vẫn chiếu chói chang trên từng chiếc lá kém xanh của bao năm, lòng tôi bỗng nhẹ tênh.
Tôi dắt xe ra khỏi gara, vừa bấm số thì nghe có người gọi lại:
– Này, anh chàng cứng đầu.
Giọng ai nghe quen quá. Tôi khẽ quay đầu lại. Dáng người cao ráo ấy, ánh mắt lạnh lùng ấy, chẳng hiểu sao lại khiến trái tim tôi xao xuyến từng tiếng thổn thức. Đan Chi đứng đó, lặng lẽ nhìn tôi. Tôi đứng đó, lặng lẽ nhìn cô ấy. Một năm đã trôi qua. Vẫn như vậy. Tuy nhiên, không ai muốn là người đầu tiên lên tiếng. Vẫn ngoan cố như cũ.
Căng tin của trường đại học náo nhiệt với những lời chúc mừng và những câu chuyện cười. Nơi đó, trong một góc nhỏ dưới gốc cây sồi, hai người lặng lẽ ngồi đối diện nhau. Không phải là không có gì để nói. Nhưng có quá nhiều thứ để nói mà tôi không biết phải nói gì.
Tôi nhìn vu vơ đâu đó trong sân, cố tránh ánh mắt tha thiết của Đan Chi, người đã nhìn tôi suốt bấy lâu nay. Tay xoay xoay ly cà phê sữa, một lúc sau cô mới chịu lên tiếng:
“Tại sao không gặp anh?”
Tôi mỉm cười nhấp một ngụm cà phê, hờ hững nói:
– Bạn đang bận rộn.
– Anh luôn như vậy… Luôn cứng đầu… Luôn che giấu cảm xúc của mình như vậy.
– Ừm.
Tôi nhấp một ngụm cà phê nữa. Hình như hôm nay chủ quán cho ít sữa. Vì vậy khi uống vào bạn sẽ thấy có vị đắng ở cổ họng.
– Đã một năm rồi… bạn vẫn sống tốt chứ?
Đan Chi lo lắng nhìn tôi. Mắt ngấn lệ.
– Tôi ổn.
– Đầu còn đau không?
– Một chút. Nhưng ổn thôi.
Tôi mỉm cười và nhấp ngụm cà phê thứ ba. Nhìn về phía xa, suy nghĩ.
– Bạn có khỏe không?
– Tôi vẫn bình thường. Tôi đã đi làm. Một công ty nước ngoài. Chào – Chút hào hứng khoe.
– Ừm.
Tôi hạnh phúc cho một đứa trẻ. Một người con gái xinh đẹp, tài giỏi như vậy vừa ra trường đã được một công ty nước ngoài nhận vào làm việc cũng là một điều xứng đáng. Nhưng hãy tiếp tục dạy tôi cách vẽ, cho đến khi tôi khá nổi tiếng. Nhấp ngụm cà phê thứ tư. Lần này, tôi thấy nó chua xót vô cùng.
[/box]#Yêu #trẻ #con #Quyển
[rule_3_plain]#Yêu #trẻ #con #Quyển
Website chuyển qua tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex , các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!
Bạn đang đọc Quyển 2, xem thêm các Quyển khác trong bộ “Yêu Trẻ Con” tại đây: https://www.sex-shoponline.net/tag/yeu-tre-con/
Phần 1
Gặp lại nhau trong một ngày trời đổ nắng. Tháng Tám hanh khô hao giấu hết những cơn gió đi đâu mất, chỉ còn lại cái nóng hừng hực của mùa hè đỏ lửa. Và tiếng ve râm ran nghe như người nào đó đang rán một cái bánh rán giòn nóng bỏng. Tôi thấy những tán cây im lìm trong nắng. Màu xanh hình như cũng nhạt đi so với nhiều năm trước thì phải. Hay là đã quá lâu rồi tôi mới trở lại. Nên chẳng còn nhớ nổi những sắc xanh?
Lâu thật. Chẳng nhớ nổi lần cuối cùng tôi ở đây là lúc nào nữa. Hình như là kể từ ngày tốt nghiệp, chưa bao giờ tôi đặt chân tới trường cũ dù chỉ một lần. Đối với tôi, những năm tháng đại học chẳng có gì nhiều lưu luyến. Ko bạn. Ko bồ. Một đứa nhà quê cứng đầu như tôi lấy đâu ra thời kì và tiền nong cho những điều xa xỉ đó. Mỗi ngày đi học về là tôi phải đi làm thêm để nuôi sống mình. Bằng hữu rủ đi đâu cũng ko đi, rủ chơi gì cũng ko chơi. Riết một hồi chẳng còn người nào nhớ trong lớp có một thằng như tôi nữa.
Tôi nhớ thời đó một dĩa cơm trưa 5k, một cái bánh mì 2k, một tô hủ tiếu 3k. Mỗi ngày tôi ép mình ko được tiêu quá 10k. Số tiền còn lại để dành nộp học phí. Nhưng ko phải lúc nào cũng đủ. Những lúc hết sạch tiền, tôi lại dùng cái chiêu cũ thời mình xa nhà lên tỉnh học cấp 3. Sắm 3k thịt mỡ, 2k cải chua. Về kho thật mặn để ăn trong một tuần. Vừa ăn vừa khóc. Rồi cũng sống qua được những năm tháng đắng cay đó. 10 năm rồi chứ ít đâu.
Hôm nay quay trở lại ko phải vì tôi nhớ trường xưa, lớp cũ. Hôm nay quay trở lại là vì lời hứa với một người. “Anh sẽ tới vào ngày em tốt nghiệp chứ?”. “Uhm, anh sẽ tới”. “Hứa đi”. “Hứa”.
Nhỏ đứng đó trong bộ lễ phục tốt nghiệp, ánh nắng hắt vào làm làn da đỏ ửng. Nhỏ vẫn đẹp quá. Nét đẹp thanh nhã đó vẫn luôn làm nhỏ nổi trội hoàn toàn so với tất cả. Hình như hôm nay nhỏ trang điểm. Một tí phấn hồng, một tí son môi khiến nhỏ lại càng tỏa sáng. Chẳng mấy lúc có dịp thấy nhỏ trang điểm. Nhưng tôi vẫn chỉ thích nhỏ để mặt mộc hơn. Quen rồi. Quen nhìn thấy nhỏ đẹp tự nhiên như ngày đó. Chợt thở dài.
Em về điểm phấn tô son lại,
Ngạo với nhân gian một nụ cười…
Tôi đứng tựa lưng vào gốc cây xà cừ, nhìn nhỏ từ một góc khuất. Nhỏ bận rộn quá. Người nào cũng muốn chụp hình chung với nhỏ. Chẳng biết lúc nào nhỏ mới rảnh được một giây để tôi gặp nhỏ nữa. Thấy một thằng cu đi qua, hình như là sinh viên năm nhất, tôi gọi lại:
– Này em trai, anh nhờ chút.
Thằng cu nhìn tôi đầy ái ngại nhưng vẫn ngừng lại nghe tôi nói. Tôi đưa cho nó bó hoa và chỉ tay về phía nhỏ đang đứng:
– Đưa bó hoa này cho chị đó giúp anh.
Thằng cu lúc đầu còn ngần ngừ. Nhưng lúc thấy người con gái nhưng tôi chỉ đẹp quá, mắt nó sáng rực lên, đầu gật lia lịa:
– Ok anh zai, ko vấn đề gì, để đó em.
Đi được vài bước chợt nó quay lại gãi đầu hỏi:
– Nhưng nhưng phải nói người nào tặng đây anh zai?
– Cứ bảo là… một kẻ cứng đầu.
– Ok anh zai.
Nói rồi thằng cu vọt đi. Còn tôi, rảo bước nhanh về hướng trái lại. Nhìn bầu trời trong veo ko một gợn mây, dù nắng vẫn hanh khô hao chiếu lên từng tán lá đã kém xanh so với nhiều năm trước, lòng tôi bỗng thấy nhẹ hều.
Tôi dắt xe ra khỏi nhà xe, vừa lên số thì nghe có tiếng người nào đó gọi giật lại:
– Này, kẻ cứng đầu.
Tiếng gọi của người nào nhưng nghe thân quen quá. Tôi khẽ quay đầu lại. Cái bóng vía cao cao đó, cái ánh nhìn lạnh lùng đó, ko hiểu sao cứ làm trái tim tôi rung lên từng hồi thổn thức. Đan Chi đứng đó, lặng lẽ nhìn tôi. Tôi đứng đó, lặng lẽ nhìn nhỏ. Đã một năm trôi qua rồi. Vẫn vậy. Vẫn chẳng người nào muốn mình phải là người lên tiếng trước. Vẫn cứng đầu y chang nhau.
Căng tin trường đại học râm ran những lời chúc tụng, những câu chuyện vui cười. Ở đó, một góc nhỏ dưới tán cây trứng cá, có hai người lặng lẽ ngồi đối diện nhau. Ko phải là ko có gì để nói. Nhưng mà có quá nhiều điều để nói nên chẳng biết nói gì.
Tôi nhìn vu vơ ra đâu đó ngoài sân, nỗ lực tránh đi ánh mắt tha thiết của Đan Chi nhìn tôi từ nãy tới giờ. Tay xoay xoay ly café sữa, mãi một lúc sau nhỏ mới chịu cất lời:
– Vì sao anh ko chịu gặp em?
Tôi mỉm cười nhấp một ngụm café, hờ hững nói:
– Anh bận.
– Anh lúc nào cũng vậy… Lúc nào cũng cứng đầu… Lúc nào cũng che giấu xúc cảm của mình tương tự.
– Uhm.
Tôi lại nhấp một ngụm café nữa. Hình như hôm nay bà chủ quán cho hơi ít sữa thì phải. Nên uống vào cứ thấy đăng đắng trong cuống họng.
– Một năm rồi… anh vẫn sống tốt chứ?
Đan Chi nhìn tôi đầy lo lắng. Ánh mắt rưng rưng.
– Anh ổn.
– Đầu anh còn đau ko?
– Một tí. Nhưng ko sao.
Tôi mỉm cười nhấp ngụm café thứ ba. Nhìn ra xa xăm nghĩ ngợi.
– Em dạo này thế nào?
– Em vẫn ổn anh ạ. Em đi làm rồi. Một doanh nghiệp nước ngoài. Hì – Nhỏ hí hửng khoe.
– Uhm.
Tôi thầm mừng cho nhỏ. Một đứa con gái xinh đẹp và tài năng như thế, vừa mới ra trường đã được một doanh nghiệp nước ngoài nhận vào làm việc, âu cũng là một điều xứng đáng. Chứ cứ dạy vẽ với tôi hoài, tới bao giờ mới khá nổi. Nhấp ngụm café thứ tư. Lần này sao thấy nó chua chát vô cùng.
#Yêu #trẻ #con #Quyển
[rule_2_plain]#Yêu #trẻ #con #Quyển
[rule_2_plain]#Yêu #trẻ #con #Quyển
[rule_3_plain]Phân mục: Truyện sex hay
Nguồn: sex-shoponline.net
Xem thêm Video clip hót nhất hôm nay: Video Clip Hót
Xem những sản phần đồ chơi tình dục hót nhất 2022: shop đồ chơi tình dục
#Yêu #trẻ #con #Quyển