Lúc đi làm ca đêm về, tôi ngủ tới trưa vẫn chưa thấy về. Nếu ko nghe lịch kịch, tôi vẫn đang ngủ quên ăn trưa cũng ko sao. Nhưng bước đi lạch đạch như trái bầu khiến tôi biết ngay là chị Tâm đã về. Mấy hôm trước tôi đi sinh, ko ngờ cô đó về sớm tương tự. Tôi vẫn trố mắt hỏi: Chị Tâm đó hả? Tôi nghe thấy một câu trả lời sai trái. Tôi lại hỏi: sao mấy hôm nữa anh ko ở nhà sinh con, tiêu sớm cho cực. Chị Tâm than vãn: nằm yên ko được, ở nhà lo ko người nào chăm, ăn dở rồi sinh bệnh chết, đợt này người ta chọc bụng nhiều, bệnh viện ko còn chỗ. .

Tôi rât vui nghe điêu đo. Tôi ở cùng nhà với chị Tâm, lúc dọn tới tôi mới biết chị đang sống cảnh “vợ chồng trẻ em” với một ông giám đốc xí nghiệp nào đó. Thằng cha này có bà nội lớn nhưng hay rước em gái về để dành cua, thỉnh thoảng còn có chỗ chọi gà chọi vừa an toàn lại ko sợ bệnh tật. Nhiều tháng ko cho tôi một ít tiền, nên tôi coi chị như cái cối giã xuôi ngược quét vài chiếc cối rồi xông vào.

Thấy chuyện trai gái ở chung ko thuận tiện, tôi đòi dọn ra ở riêng từ ngày đầu nhưng cô đó bảo ko nên. Cô ở một mình và sợ đủ thứ, từ trộm cắp tới trai hư, nhưng vẫn ra phết đàn ông thì đúng hơn. Em sợ tím non sẽ ghen tuông, cô đó nói đừng lo, cứ nhận là người thân. Bố chồng bạn cũng chỉ cần thỉnh thoảng có một hũ mắm để đổi món nên cũng chẳng “xèng” lúc nghe chị vội giới thiệu tôi là em gái.

Có lần, ko đánh vào đầu tôi, anh đó còn quan tâm dặn dò: chị cứ ở với chị gái, chăm sóc chị đó cho anh đó. Có người, ngươi đừng lo lắng, đừng quá tuyệt vọng, ko thể tới đây lo lắng cho cô em gái. Tôi ậm ừ cho xong việc.

Chị Tâm lúc nào cũng đi khập khiễng như con vịt, thân hình nhỏ nhắn nhưng lưng cong như con tôm luộc, tôi trêu: lưng chị là giống dữ lắm, mỗi lần gần anh là chị co lại nên anh bắn xích. ra ngoài với tất cả, có bầu là điều kiên cố. Cô đó ko những ko giận nhưng còn bắt nạt tôi: đồ quỷ, nói bậy bạ.

Và lúc cô bước đi, ko người nào nhìn thấy người nhìn thấy bộ ngực của cô đã chào và đưa ra trước. Tôi nói đùa: ui một chiếc xe tăng có đèn pha đang tới. Cô đó cười như điên dại. Tôi nói đùa như đỉa: sao vú to thế, mặc vào có thấy mệt ko? Cô đó chửi tôi âu yếm: Trời sinh phụ nữ có ngực, to hay nhỏ là của mình, muốn lấy thì lấy, người nào ko được. Thử hỏi có gì lãng phí, bộ nặng thì chặt đi, vứt đi.

Tôi liếm mồm: ôi, đừng có vứt nó đi, mất nó thì chết mất. Bạn nào cần mình giữ hộ cho, nếu bạn muốn lấy lại lâu lâu mình sẽ dán keo vào. (Mobiblog.Org) Anh yêu cô vì hai trái bưởi này, nếu cô chặt cô là anh sẽ đá cô. Chị Tâm lao vào đấm tôi, tôi phẩy tay thì chết. Cô đó đang tung tăng, tôi phải ôm cô đó để khóa cô đó lại để ko bị đánh. Ta nắm lấy hai tay nàng, kéo nàng trước ngực, sợ nàng lại cử động, ta đành phải giữ lấy nàng, mu bàn tay cọ vào vú nàng thật mạnh mới có thể ôm nàng.

Tôi đi làm về khuya, cô đó ở nhà một mình. Mỗi lúc có bằng hữu tới, hai người lại lợi dụng nhau lung tung, còn ko thì cô đó ngủ một mình. Buổi sáng lúc tôi về, có lúc cô đó còn ngủ say, tôi mệt quá nên cũng lên giường đi ngủ cho xong. Nhưng cô đó suốt ngày phàn nàn về thói ăn chơi lộn xộn của tôi, cô đó nói đàn ông đàn ông bẩn như hủi, quần áo chưa giặt đã bốc mùi. Cô nhặt nó lên và giặt nó bằng quần áo của chính mình. Tôi lại nói đùa: lúc giặt quần áo cho tôi, cô đó bắt tôi nằm trên đó hoặc cô đó nằm trên đó, cô đó lại đuổi tôi đi.

Chị em nô đùa tương tự cả ngày, người nào nấy cũng đỡ buồn hơn một tẹo. Có lần, lúc tôi đang ngủ, cô đó cũng kéo đầu con lên, đòi thay cái chêm để giặt. Tôi càu nhàu nhưng cô đó ko nghe. Đúng là một thằng con trẻ, ngủ dậy với cái quần cộc, tôi xấu hổ về tổ ấm của mẹ. Cô đó tỉnh táo và khóc: còn gì nhạy hơn tiếng cò súng. Cô đó động viên tôi: nếu người nào trong khoa thiếu đàn ông thì hãy mang theo “cục sạc” cho họ. Tôi giả vờ thơ ngây hỏi “cục sạc” là gì, cô đó tức giận nói: đó là để lỗ cắm chứ ko còn gì nữa. Tôi làm ra vẻ mặt ngang bướng: vậy tôi dẫn cô đó đi làm cô đó thích hôn. Cô đó hay tôi thiếu thứ gì đó muốn xé toạc vòng một của tôi.

Sáng nay, ngực cô căng đầy sữa. Bạn đi nhưng họ vẫn tiếp tục run rẩy. Tôi thở hổn hển vì thèm khát, ko thể nào chịu được, lâu lâu tôi lại liếm môi. Cô rên rỉ: sao nhưng thèm dữ dội quá vậy papa. Tôi nói: em ơi, hai trái dừa của bà nó to quá, nước muốn trào ra hết, nhìn chúng vận chuyển, cử động nhưng tôi thèm khát. Cô gạt tay xua đuổi: đồ ngu xuẩn, sữa để nuôi con nhỏ, chưa có gì đã muốn san sớt. Tôi gãi đầu gãi tai.

Bài này hay lắm nè:   Đụ vợ trong quán cafe

Tôi với cô đó chuyển sang đề tài khác: Tôi yêu cầu cô đó đừng giận, để cô đó ăn quen, nếu cô đó ko cảm thấy khó chịu hôn. Cô đó giả vờ ko hiểu câu tôi hỏi nên cúp máy: người nào ko ăn thì đói bụng khó chịu. Nói đi cũng phải nói lại: ko, ăn là phải ăn thứ khác, như lời cô đó nói là nhét con rận vào cái lỗ đó. Anh ta thu dọn đồ đoàn của mình, và lúc anh ta ko thể, điều gì đã xảy ra với cô đó. Cô lại chửi um xùm: cái đầu có bệnh nên hay nghĩ bậy bạ.

Nói thật, ở với chị tôi nhưng yên lặng thì đúng là điên. Em gái nứng quá, vú là vú, mông là mông, nhưng thà em chịu hết nổi. Nhiều lúc nhìn thấy cô đó ngoáy mông quét nhà hay thôn xóm đứng vo gạo, tay mân mó cặp vú, mung lung lay, tôi rất muốn anh cắn một cái nữa. Tôi nghĩ rằng bộ ngực với đầy đủ cổ họng đó phải vô cùng mịn màng. Còn mông em ơi, bóc ra cắn vỏ còn to hơn cắn hạt dưa.

Để hạn chế quảng cáo lúc xem, bạn bấm vào Full Screen (Toàn màn hình)

Xem thêm chi tiết Ở Chung Nhà

Phân mục: Truyện sex hay

Nguồn: sex-shoponline.net

Xem thêm Video clip hót nhất hôm nay: Video Clip Hót

Xem những sản phần đồ chơi tình dục hót nhất 2022: shop đồ chơi tình dục

#Ở #Chung #Nhà

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Tin Tức