Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex nếu bạn muốn gửi truyện thì gửi vào email [email protected] nhé!
Tôi thất nghiệp.
Tôi phải dạy vẽ để kiếm chút tiền trang trải cuộc sống.
Đó là những điều duy nhất bạn cần biết về tôi để hiểu câu chuyện này. Còn những vấn đề khác như chiều cao, cân nặng hay ngoại hình thì cứ để đó.
Nếu không kể những thứ linh tinh khác, thì đây là thực tiễn ngày hôm nay. Và tự hào nhưng mà nói, ở Sài Gòn có rất ít lớp dạy vẽ theo phong cách truyện tranh Nhật Bản. Tôi là một trong những thầy cô giáo hiếm hoi nên có 5 hoặc 6 học trò. Tuy nhiên, tôi chỉ dạy tại nhà, riêng cho từng học viên nên ko phổ quát lắm.
Đó là một buổi chiều thứ hai đầu tuần, một ngày uể oải và mỏi mệt nhất đối với bất kỳ người nào, kể cả lúc đi làm và ở nhà. Tôi chỉ ngồi một mình, thư thả nhấp vài ngụm cà phê rồi đi lên TruyenTv.net đọc truyện. Lúc bạn ko biết phải làm gì, tốt hơn là nên dành một tí thời kì để thư giãn – tôi nghĩ. Đúng lúc đó, chuông điện thoại vang lên:
(Tiếng nói trong tin nhắn có một số chữ viết tắt và tín hiệu hơi teen nên mình sẽ tạm dịch cho các độc giả tầm thường, vì mình ko thích tiếng nói teen cho lắm)
“Bạn ơi, cho mình hỏi bạn đã mở lớp dạy vẽ manga chưa? “
Nói thật, lúc đó tôi ko biết tin nhắn này sẽ dẫn tới một câu chuyện đặc thù như thế nào, nhưng tâm trạng chỉ đơn giản là có chút phấn khởi vì rất có thể tôi sẽ có một học trò mới.
“Uh, bạn nói đúng”
“Bạn có thể cho tôi biết liệu tôi có thể đăng ký được ko? “
“Được rồi. Mấy giờ muốn học ?!”
“Buổi tối ổn chứ? Vì em phải làm việc tới hơn 7h mới xong, anh thông cảm “
“Được rồi bạn. Tôi có các buổi tối thứ Hai, thứ Tư, thứ Năm rảnh rỗi, bạn thích buổi tối nào? “
“Cả ba buổi đều ổn, đúng ko? ! Mình là H, gia đình ở quận X… Mình thích học vẽ, thích vẽ truyện tranh nhưng chỉ rảnh buổi tối. Tôi đã hiểu những gì bạn nói trong bài đăng đó, dù cuộc sống khó khăn nhưng vẫn có chỗ cho say mê, phải ko? “
Từ cái tên và cách nhắn tin, đó là một cô gái. Trên thực tiễn, tôi thậm chí ko nhớ mình đã nói gì về say mê hay cuộc sống. Nhưng ko có lý do gì để làm gián đoạn cuộc trò chuyện vì câu hỏi đó.
“Uhh. Nhưng tôi nghĩ bạn chỉ nên học 2 buổi / tuần. Tương tự thứ 2 và thứ 4 học phí là X00 K / tháng / 1 tuần học 2 buổi. “
Sau tin nhắn này, hơn 20 phút tôi ko thu được phúc âm. Cho tới lúc tôi gần như vững chắc rằng cô gái này đã bỏ cuộc thì chuông báo thức lại vang lên:
“Vâng. Bạn có thể cho tôi địa chỉ được ko?”
“Địa chỉ là xxx, đường xxx, phường x, quận x. “
“Ừ, vậy là mình học lúc 7h30 các bạn ạ. Vì 7h mình mới đi làm nên bắt xe ôm cho kịp.”
“Chà, bạn ko có xe hơi. Chỗ anh tới nhà em xa lắm, anh đi xe ôm hết bao nhiêu tiền? “
“Có xa ko? Tôi xin lỗi, tôi ko biết. Vậy hiện thời tôi phải làm thế nào? “
Tôi thở dài, cảm thấy hơi bực bội vì điều này. Nhưng rồi tôi chợt nghĩ, dù sao đây cũng là một người có cùng thị hiếu và say mê với mình nên cứ siêng năng làm việc là được.
“Cứ nói thế này, tối thứ hai và thứ tư tôi còn phải xuống xx huyện, từ đó tới chỗ bằng hữu. Cô cho tôi địa chỉ, tôi sẽ tới chỗ cô dạy.”
“Nhưng ở xa tương tự, có làm phiền anh nhiều ko? “
“Ko sao đâu, cho tôi địa chỉ xác thực”
“Nhà anh số xx, đường xx, quận x, nhưng nằm trong hẻm nên anh sẽ đợi em ở đầu hẻm. Cảm ơn bạn rất nhiều, và xin lỗi đã làm phiền bạn. “
“Được rồi anh bạn. Nhưng này, bạn ko cần phải nói chuyện lịch sự tương tự, tôi thích tự nhiên hơn. Hứa hẹn gặp lại các bạn vào thứ 4 tuần này, tại hẻm xx hen. “
“Xin chào, cảm ơn bạn rất nhiều. “
Tôi đặt điện thoại xuống, chợt mỉm cười một mình. Có sinh viên mới, đồng nghĩa với việc thu nhập nhiều hơn (tuy thời kì này chưa thực sự nhiều) nhưng lại là sinh viên nữ. Nói vậy thôi chứ cũng khá là vui. Nhưng tôi cũng có phần thắc mắc, cô gái này bao nhiêu tuổi nhưng mà đi làm, tới 7 giờ tối vẫn đi làm? !
Thú vui của tôi ko kéo dài được bao lâu thì khoảng nửa tiếng sau, một tin nhắn khác tới, cũng từ cô gái đó:
“Anh bạn, tôi thực sự xin lỗi đã làm phiền bạn, nhưng hãy để tôi nói với bạn một điều. Bạn có thể giảm học phí ko? Vì lương tháng của tôi chỉ có hai triệu một ha, nhưng tôi cũng phải lo tiền sinh hoạt và gửi về nuôi gia đình. Cảm ơn rất nhiều. “
Tôi thở dài, hơi thất vọng, nhưng đáp lại:
“Vì vậy, bạn chỉ cần yêu cầu phí. “
“Bạn ơi, tội nghiệp lắm nên mới làm phiền bạn tương tự. Mình còn phải gửi tiền về nuôi bà nội ở quê nên chỉ mong bạn giảm được bao nhiêu cũng được, nhưng mình ko chịu.” ko yêu cầu bất kỳ điều gì. Bạn mất bao nhiêu là tùy thuộc vào bạn. “
Tôi chết lặng, lần này lời lẽ trong tin nhắn có chút phũ phàng, có chút tủi thân. Có nhẽ cô gái này cũng thuộc tuýp người có lòng tự trọng cao.
“Ngươi ko cần nghiêm túc tương tự. Hừ, chuyện này, ta tính ngươi x00 k.”
“Bạn ơi, tôi đang nói với bạn điều này, đừng mắng tôi. Tôi thực sự ko thể trả nhiều tương tự. Xin lỗi.”
Tới đây thì tôi cũng khoanh tay, miễn cưỡng trả lời lại:
“Vậy thì chịu anh đi, với ngần đấy tiền chỉ lấy tiền xăng thôi, vì nhà anh xa quá. Và nếu bạn đi xe ôm tới tận nhà thì cũng tốn rất nhiều chi phí. “
Sau lúc đặt điện thoại xuống, tôi yên tâm rằng câu chuyện này đã kết thúc. Và có nhẽ điều đó đã đúng, vì tin nhắn ko tới nữa. Tôi để quên điện thoại trong phòng và xuống nhà ăn trưa.
Mãi hơn nửa tiếng sau, tôi lên phòng, thật bất thần lúc có một tin nhắn:
“Bạn ơi, tôi xin lỗi, nhưng tôi lại làm phiền bạn. Ngày mai bạn có thể tới chỗ tôi ko, tôi chỉ muốn hỏi một vài điều. Tôi biết điều đó làm phiền bạn, nhưng hãy phấn đấu vì tôi. “
Thành thật nhưng mà nói, đó là một chặng đường dài để đi và nó ko giúp ích gì cả. Nhưng ko hiểu sao, lời lẽ trịnh trọng trong tin nhắn, cùng với khả năng đoán mò hoàn cảnh của cô gái này khiến tôi hơi xúc động. Tôi do dự một tí, mặc dù cuối cùng tôi đã quyết định cho cô đấy thử, xem liệu tôi có thể giúp cô đấy ko.
“Tốt thôi, vậy ngày mai gặp lại, lúc 8 giờ. “
“Cảm ơn bạn rất nhiều, xin lỗi vì đã làm phiền bạn lúc nãy. “
Tôi thở dài và đặt điện thoại xuống bàn. Nói thật lúc đó suy nghĩ của tôi khá hỗn loạn, tưởng tượng ra nhiều tình huống không giống nhau, thậm chí có trường hợp xấu nhất là tôi bị dàn cảnh để cướp, vì điểm hứa là một huyện vùng sâu, nghe nói an ninh ko được tốt lắm. tốt.
Nhưng có nhẽ trí tưởng tượng của tôi ko đủ, và mọi thứ lại rẽ sang một hướng hoàn toàn khác. Chính quyết định này đã đưa tôi vào một câu chuyện nhưng mà tôi phải nói là kỳ lạ nhất từ trước tới nay nhưng mà tôi chưa từng trải qua…
Nữ sinh vật học vẽ
Hình Ảnh về: Nữ sinh vật học vẽ
Video về: Nữ sinh vật học vẽ
Wiki về Nữ sinh vật học vẽ
Nữ sinh vật học vẽ -
Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex nếu bạn muốn gửi truyện thì gửi vào email [email protected] nhé!
Tôi thất nghiệp.
Tôi phải dạy vẽ để kiếm chút tiền trang trải cuộc sống.
Đó là những điều duy nhất bạn cần biết về tôi để hiểu câu chuyện này. Còn những vấn đề khác như chiều cao, cân nặng hay ngoại hình thì cứ để đó.
Nếu không kể những thứ linh tinh khác, thì đây là thực tiễn ngày hôm nay. Và tự hào nhưng mà nói, ở Sài Gòn có rất ít lớp dạy vẽ theo phong cách truyện tranh Nhật Bản. Tôi là một trong những thầy cô giáo hiếm hoi nên có 5 hoặc 6 học trò. Tuy nhiên, tôi chỉ dạy tại nhà, riêng cho từng học viên nên ko phổ quát lắm.
Đó là một buổi chiều thứ hai đầu tuần, một ngày uể oải và mỏi mệt nhất đối với bất kỳ người nào, kể cả lúc đi làm và ở nhà. Tôi chỉ ngồi một mình, thư thả nhấp vài ngụm cà phê rồi đi lên TruyenTv.net đọc truyện. Lúc bạn ko biết phải làm gì, tốt hơn là nên dành một tí thời kì để thư giãn - tôi nghĩ. Đúng lúc đó, chuông điện thoại vang lên:
(Tiếng nói trong tin nhắn có một số chữ viết tắt và tín hiệu hơi teen nên mình sẽ tạm dịch cho các độc giả tầm thường, vì mình ko thích tiếng nói teen cho lắm)
“Bạn ơi, cho mình hỏi bạn đã mở lớp dạy vẽ manga chưa? "
Nói thật, lúc đó tôi ko biết tin nhắn này sẽ dẫn tới một câu chuyện đặc thù như thế nào, nhưng tâm trạng chỉ đơn giản là có chút phấn khởi vì rất có thể tôi sẽ có một học trò mới.
"Uh, bạn nói đúng"
“Bạn có thể cho tôi biết liệu tôi có thể đăng ký được ko? "
"Được rồi. Mấy giờ muốn học ?!"
“Buổi tối ổn chứ? Vì em phải làm việc tới hơn 7h mới xong, anh thông cảm "
“Được rồi bạn. Tôi có các buổi tối thứ Hai, thứ Tư, thứ Năm rảnh rỗi, bạn thích buổi tối nào? "
“Cả ba buổi đều ổn, đúng ko? ! Mình là H, gia đình ở quận X… Mình thích học vẽ, thích vẽ truyện tranh nhưng chỉ rảnh buổi tối. Tôi đã hiểu những gì bạn nói trong bài đăng đó, dù cuộc sống khó khăn nhưng vẫn có chỗ cho say mê, phải ko? "
Từ cái tên và cách nhắn tin, đó là một cô gái. Trên thực tiễn, tôi thậm chí ko nhớ mình đã nói gì về say mê hay cuộc sống. Nhưng ko có lý do gì để làm gián đoạn cuộc trò chuyện vì câu hỏi đó.
“Uhh. Nhưng tôi nghĩ bạn chỉ nên học 2 buổi / tuần. Tương tự thứ 2 và thứ 4 học phí là X00 K / tháng / 1 tuần học 2 buổi. "
Sau tin nhắn này, hơn 20 phút tôi ko thu được phúc âm. Cho tới lúc tôi gần như vững chắc rằng cô gái này đã bỏ cuộc thì chuông báo thức lại vang lên:
"Vâng. Bạn có thể cho tôi địa chỉ được ko?"
“Địa chỉ là xxx, đường xxx, phường x, quận x. "
"Ừ, vậy là mình học lúc 7h30 các bạn ạ. Vì 7h mình mới đi làm nên bắt xe ôm cho kịp."
“Chà, bạn ko có xe hơi. Chỗ anh tới nhà em xa lắm, anh đi xe ôm hết bao nhiêu tiền? "
“Có xa ko? Tôi xin lỗi, tôi ko biết. Vậy hiện thời tôi phải làm thế nào? "
Tôi thở dài, cảm thấy hơi bực bội vì điều này. Nhưng rồi tôi chợt nghĩ, dù sao đây cũng là một người có cùng thị hiếu và say mê với mình nên cứ siêng năng làm việc là được.
"Cứ nói thế này, tối thứ hai và thứ tư tôi còn phải xuống xx huyện, từ đó tới chỗ bằng hữu. Cô cho tôi địa chỉ, tôi sẽ tới chỗ cô dạy."
“Nhưng ở xa tương tự, có làm phiền anh nhiều ko? "
"Ko sao đâu, cho tôi địa chỉ xác thực"
“Nhà anh số xx, đường xx, quận x, nhưng nằm trong hẻm nên anh sẽ đợi em ở đầu hẻm. Cảm ơn bạn rất nhiều, và xin lỗi đã làm phiền bạn. "
“Được rồi anh bạn. Nhưng này, bạn ko cần phải nói chuyện lịch sự tương tự, tôi thích tự nhiên hơn. Hứa hẹn gặp lại các bạn vào thứ 4 tuần này, tại hẻm xx hen. "
"Xin chào, cảm ơn bạn rất nhiều. "
Tôi đặt điện thoại xuống, chợt mỉm cười một mình. Có sinh viên mới, đồng nghĩa với việc thu nhập nhiều hơn (tuy thời kì này chưa thực sự nhiều) nhưng lại là sinh viên nữ. Nói vậy thôi chứ cũng khá là vui. Nhưng tôi cũng có phần thắc mắc, cô gái này bao nhiêu tuổi nhưng mà đi làm, tới 7 giờ tối vẫn đi làm? !
Thú vui của tôi ko kéo dài được bao lâu thì khoảng nửa tiếng sau, một tin nhắn khác tới, cũng từ cô gái đó:
“Anh bạn, tôi thực sự xin lỗi đã làm phiền bạn, nhưng hãy để tôi nói với bạn một điều. Bạn có thể giảm học phí ko? Vì lương tháng của tôi chỉ có hai triệu một ha, nhưng tôi cũng phải lo tiền sinh hoạt và gửi về nuôi gia đình. Cảm ơn rất nhiều. "
Tôi thở dài, hơi thất vọng, nhưng đáp lại:
“Vì vậy, bạn chỉ cần yêu cầu phí. "
"Bạn ơi, tội nghiệp lắm nên mới làm phiền bạn tương tự. Mình còn phải gửi tiền về nuôi bà nội ở quê nên chỉ mong bạn giảm được bao nhiêu cũng được, nhưng mình ko chịu." ko yêu cầu bất kỳ điều gì. Bạn mất bao nhiêu là tùy thuộc vào bạn. "
Tôi chết lặng, lần này lời lẽ trong tin nhắn có chút phũ phàng, có chút tủi thân. Có nhẽ cô gái này cũng thuộc tuýp người có lòng tự trọng cao.
"Ngươi ko cần nghiêm túc tương tự. Hừ, chuyện này, ta tính ngươi x00 k."
"Bạn ơi, tôi đang nói với bạn điều này, đừng mắng tôi. Tôi thực sự ko thể trả nhiều tương tự. Xin lỗi."
Tới đây thì tôi cũng khoanh tay, miễn cưỡng trả lời lại:
“Vậy thì chịu anh đi, với ngần đấy tiền chỉ lấy tiền xăng thôi, vì nhà anh xa quá. Và nếu bạn đi xe ôm tới tận nhà thì cũng tốn rất nhiều chi phí. "
Sau lúc đặt điện thoại xuống, tôi yên tâm rằng câu chuyện này đã kết thúc. Và có nhẽ điều đó đã đúng, vì tin nhắn ko tới nữa. Tôi để quên điện thoại trong phòng và xuống nhà ăn trưa.
Mãi hơn nửa tiếng sau, tôi lên phòng, thật bất thần lúc có một tin nhắn:
“Bạn ơi, tôi xin lỗi, nhưng tôi lại làm phiền bạn. Ngày mai bạn có thể tới chỗ tôi ko, tôi chỉ muốn hỏi một vài điều. Tôi biết điều đó làm phiền bạn, nhưng hãy phấn đấu vì tôi. "
Thành thật nhưng mà nói, đó là một chặng đường dài để đi và nó ko giúp ích gì cả. Nhưng ko hiểu sao, lời lẽ trịnh trọng trong tin nhắn, cùng với khả năng đoán mò hoàn cảnh của cô gái này khiến tôi hơi xúc động. Tôi do dự một tí, mặc dù cuối cùng tôi đã quyết định cho cô đấy thử, xem liệu tôi có thể giúp cô đấy ko.
“Tốt thôi, vậy ngày mai gặp lại, lúc 8 giờ. "
“Cảm ơn bạn rất nhiều, xin lỗi vì đã làm phiền bạn lúc nãy. "
Tôi thở dài và đặt điện thoại xuống bàn. Nói thật lúc đó suy nghĩ của tôi khá hỗn loạn, tưởng tượng ra nhiều tình huống không giống nhau, thậm chí có trường hợp xấu nhất là tôi bị dàn cảnh để cướp, vì điểm hứa là một huyện vùng sâu, nghe nói an ninh ko được tốt lắm. tốt.
Nhưng có nhẽ trí tưởng tượng của tôi ko đủ, và mọi thứ lại rẽ sang một hướng hoàn toàn khác. Chính quyết định này đã đưa tôi vào một câu chuyện nhưng mà tôi phải nói là kỳ lạ nhất từ trước tới nay nhưng mà tôi chưa từng trải qua…
[rule_{ruleNumber}] [box type=”note” align=”” class=”” color:red;”>Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex nếu bạn muốn gửi truyện thì gửi vào email [email protected] nhé!
Tôi thất nghiệp.
Tôi phải dạy vẽ để kiếm chút tiền trang trải cuộc sống.
Đó là những điều duy nhất bạn cần biết về tôi để hiểu câu chuyện này. Còn những vấn đề khác như chiều cao, cân nặng hay ngoại hình thì cứ để đó.
Nếu không tính những thứ linh tinh khác, thì đây là thực tế ngày hôm nay. Và tự hào mà nói, ở Sài Gòn có rất ít lớp dạy vẽ theo phong cách truyện tranh Nhật Bản. Tôi là một trong những giáo viên hiếm hoi nên có 5 hoặc 6 học sinh. Tuy nhiên, tôi chỉ dạy tại nhà, riêng cho từng học viên nên không phổ biến lắm.
Đó là một buổi chiều thứ hai đầu tuần, một ngày uể oải và mệt mỏi nhất đối với bất kỳ ai, kể cả khi đi làm và ở nhà. Tôi chỉ ngồi một mình, thong thả nhấp vài ngụm cà phê rồi đi lên TruyenTv.net đọc truyện. Khi bạn không biết phải làm gì, tốt hơn là nên dành một chút thời gian để thư giãn – tôi nghĩ. Đúng lúc đó, chuông điện thoại vang lên:
(Ngôn ngữ trong tin nhắn có một số chữ viết tắt và dấu hiệu hơi teen nên mình sẽ tạm dịch cho các bạn đọc bình thường, vì mình không thích ngôn ngữ teen cho lắm)
“Bạn ơi, cho mình hỏi bạn đã mở lớp dạy vẽ manga chưa? “
Nói thật, lúc đó tôi không biết tin nhắn này sẽ dẫn đến một câu chuyện đặc biệt như thế nào, nhưng tâm trạng chỉ đơn giản là có chút phấn chấn vì rất có thể tôi sẽ có một học sinh mới.
“Uh, bạn nói đúng”
“Bạn có thể cho tôi biết liệu tôi có thể đăng ký được không? “
“Được rồi. Mấy giờ muốn học ?!”
“Buổi tối ổn chứ? Vì em phải làm việc đến hơn 7h mới xong, anh thông cảm “
“Được rồi bạn. Tôi có các buổi tối thứ Hai, thứ Tư, thứ Năm rảnh rỗi, bạn thích buổi tối nào? “
“Cả ba buổi đều ổn, đúng không? ! Mình là H, gia đình ở quận X… Mình thích học vẽ, thích vẽ truyện tranh nhưng chỉ rảnh buổi tối. Tôi đã hiểu những gì bạn nói trong bài đăng đó, dù cuộc sống khó khăn nhưng vẫn có chỗ cho đam mê, phải không? “
Từ cái tên và cách nhắn tin, đó là một cô gái. Trên thực tế, tôi thậm chí không nhớ mình đã nói gì về đam mê hay cuộc sống. Nhưng không có lý do gì để làm gián đoạn cuộc trò chuyện vì câu hỏi đó.
“Uhh. Nhưng tôi nghĩ bạn chỉ nên học 2 buổi / tuần. Như vậy thứ 2 và thứ 4 học phí là X00 K / tháng / 1 tuần học 2 buổi. “
Sau tin nhắn này, hơn 20 phút tôi không nhận được hồi âm. Cho đến khi tôi gần như chắc chắn rằng cô gái này đã bỏ cuộc thì chuông báo thức lại vang lên:
“Vâng. Bạn có thể cho tôi địa chỉ được không?”
“Địa chỉ là xxx, đường xxx, phường x, quận x. “
“Ừ, vậy là mình học lúc 7h30 các bạn ạ. Vì 7h mình mới đi làm nên bắt xe ôm cho kịp.”
“Chà, bạn không có xe hơi. Chỗ anh đến nhà em xa lắm, anh đi xe ôm hết bao nhiêu tiền? “
“Có xa không? Tôi xin lỗi, tôi không biết. Vậy bây giờ tôi phải làm thế nào? “
Tôi thở dài, cảm thấy hơi bực bội vì điều này. Nhưng rồi tôi chợt nghĩ, dù sao đây cũng là một người có cùng sở thích và đam mê với mình nên cứ chăm chỉ làm việc là được.
“Cứ nói thế này, tối thứ hai và thứ tư tôi còn phải xuống xx huyện, từ đó đến chỗ bằng hữu. Cô cho tôi địa chỉ, tôi sẽ đến chỗ cô dạy.”
“Nhưng ở xa như vậy, có làm phiền anh nhiều không? “
“Không sao đâu, cho tôi địa chỉ chính xác”
“Nhà anh số xx, đường xx, quận x, nhưng nằm trong hẻm nên anh sẽ đợi em ở đầu hẻm. Cảm ơn bạn rất nhiều, và xin lỗi đã làm phiền bạn. “
“Được rồi anh bạn. Nhưng này, bạn không cần phải nói chuyện lịch sự như vậy, tôi thích tự nhiên hơn. Hẹn gặp lại các bạn vào thứ 4 tuần này, tại hẻm xx hen. “
“Xin chào, cảm ơn bạn rất nhiều. “
Tôi đặt điện thoại xuống, chợt mỉm cười một mình. Có sinh viên mới, đồng nghĩa với việc thu nhập nhiều hơn (tuy thời gian này chưa thực sự nhiều) nhưng lại là sinh viên nữ. Nói vậy thôi chứ cũng khá là vui. Nhưng tôi cũng có phần thắc mắc, cô gái này bao nhiêu tuổi mà đi làm, đến 7 giờ tối vẫn đi làm? !
Niềm vui của tôi không kéo dài được bao lâu thì khoảng nửa tiếng sau, một tin nhắn khác đến, cũng từ cô gái đó:
“Anh bạn, tôi thực sự xin lỗi đã làm phiền bạn, nhưng hãy để tôi nói với bạn một điều. Bạn có thể giảm học phí không? Vì lương tháng của tôi chỉ có hai triệu một ha, nhưng tôi cũng phải lo tiền sinh hoạt và gửi về nuôi gia đình. Cảm ơn rất nhiều. “
Tôi thở dài, hơi thất vọng, nhưng đáp lại:
“Vì vậy, bạn chỉ cần yêu cầu phí. “
“Bạn ơi, khổ thân lắm nên mới làm phiền bạn như vậy. Mình còn phải gửi tiền về nuôi bà nội ở quê nên chỉ mong bạn giảm được bao nhiêu cũng được, nhưng mình không chịu.” không đòi hỏi bất cứ điều gì. Bạn mất bao nhiêu là tùy thuộc vào bạn. “
Tôi chết lặng, lần này lời lẽ trong tin nhắn có chút phũ phàng, có chút tủi thân. Có lẽ cô gái này cũng thuộc tuýp người có lòng tự trọng cao.
“Ngươi không cần nghiêm túc như vậy. Hừ, chuyện này, ta tính ngươi x00 k.”
“Bạn ơi, tôi đang nói với bạn điều này, đừng mắng tôi. Tôi thực sự không thể trả nhiều như vậy. Xin lỗi.”
Đến đây thì tôi cũng bó tay, miễn cưỡng trả lời lại:
“Vậy thì chịu anh đi, với ngần ấy tiền chỉ lấy tiền xăng thôi, vì nhà anh xa quá. Và nếu bạn đi xe ôm đến tận nhà thì cũng tốn rất nhiều chi phí. “
Sau khi đặt điện thoại xuống, tôi yên tâm rằng câu chuyện này đã kết thúc. Và có lẽ điều đó đã đúng, vì tin nhắn không đến nữa. Tôi để quên điện thoại trong phòng và xuống nhà ăn trưa.
Mãi hơn nửa tiếng sau, tôi lên phòng, thật bất ngờ khi có một tin nhắn:
“Bạn ơi, tôi xin lỗi, nhưng tôi lại làm phiền bạn. Ngày mai bạn có thể đến chỗ tôi không, tôi chỉ muốn hỏi một vài điều. Tôi biết điều đó làm phiền bạn, nhưng hãy cố gắng vì tôi. “
Thành thật mà nói, đó là một chặng đường dài để đi và nó không giúp ích gì cả. Nhưng không hiểu sao, lời lẽ trịnh trọng trong tin nhắn, cộng với khả năng đoán mò hoàn cảnh của cô gái này khiến tôi hơi xúc động. Tôi do dự một chút, mặc dù cuối cùng tôi đã quyết định cho cô ấy thử, xem liệu tôi có thể giúp cô ấy không.
“Tốt thôi, vậy ngày mai gặp lại, lúc 8 giờ. “
“Cảm ơn bạn rất nhiều, xin lỗi vì đã làm phiền bạn lúc nãy. “
Tôi thở dài và đặt điện thoại xuống bàn. Nói thật lúc đó suy nghĩ của tôi khá hỗn loạn, tưởng tượng ra nhiều tình huống khác nhau, thậm chí có trường hợp xấu nhất là tôi bị dàn cảnh để cướp, vì điểm hẹn là một huyện vùng sâu, nghe nói an ninh không được tốt lắm. tốt.
Nhưng có lẽ trí tưởng tượng của tôi không đủ, và mọi thứ lại rẽ sang một hướng hoàn toàn khác. Chính quyết định này đã đưa tôi vào một câu chuyện mà tôi phải nói là kỳ lạ nhất từ trước đến nay mà tôi chưa từng trải qua…
[/box]#Nữ #sinh #học #vẽ
[rule_3_plain]#Nữ #sinh #học #vẽ
Website chuyển qua tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex , các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Tôi đang thất nghiệp.
Tôi phải dạy vẽ để kiếm chút tiền sống qua ngày.
Đó là những điều duy nhất bạn cần biết về tôi, để có thể hiểu được câu chuyện này. Còn những vấn đề khác như chiều cao, cân nặng hay ngoại hình thì cho qua nhé.
Nếu ko kể những việc linh tinh khác thì thực tiễn hiện nay là tương tự. Và phải tự hào nhưng mà nói, ở Sài Gòn này có rất ít những lớp dạy vẽ theo phong cách truyện tranh Nhật. Tôi là một trong những người dạy hiếm hoi đó, nên cũng có được 5, 6 học viên. Tuy nhiên, tôi chỉ dạy tại nhà, riêng cho mỗi học viên, nên cũng chẳng phổ quát lắm.
Đó là một buổi trưa thứ hai đầu tuần, ngày uể oải và mỏi mệt nhất với bất kì người nào, cả người đi làm lẫn người ở nhà. Tôi chỉ ngồi một mình, thư thả uống vài ngụm cà phê và lên TruyenTv.net đọc truyện. Lúc chưa biết phải làm gì, thì dùng ít thời kì để thư giãn cũng là một việc hay – tôi đã nghĩ tương tự. Đúng lúc đó, âm báo tin nhắn của điện thoại vang lên:
(Tiếng nói trong tin nhắn có phần viết tắt và kí hiệu hơi teen một tí, nên tôi tạm dịch thành chữ tầm thường luôn để các bạn dễ đọc, vì tôi cũng ko thích tiếng nói teen cho lắm)
“Bạn ơi, bạn cho mình hỏi bạn có mở lớp dạy vẽ truyện tranh phải ko ạ? ”
Thiệt thà nhưng mà nói, lúc đó tôi chẳng phải biết tin nhắn này sẽ dẫn tới một câu chuyện đặc thù thế nào, nhưng mà tâm trạng chỉ đơn giản là hơi phấn khởi vì rất có thể mình sẽ có thêm một học viên mới.
“Uh, đúng rồi bạn”
“Bạn cho mình hỏi mình có thể đăng kí được ko ạ? ”
“Được chứ. Bạn muốn học giờ nào? ! ”
“Buổi tối được ko bạn? Tại vì mình phải đi làm tới hơn 7 giờ mới xong, bạn thông cảm”
“Được bạn. Mình còn trống tối thứ hai, tư, năm, bạn thích buổi nào? ”
“Cả ba buổi luôn được ko bạn? ! Mình là H, nhà mình ở Quận X… Mình thích học vẽ, thích vẽ truyện tranh lắm, nhưng chỉ rãnh buổi tối thôi. Mình đã hiểu được những lời bạn nói trong bài đăng đó, cuộc sống này tuy chật vật, nhưng vẫn có chỗ cho say mê phải ko bạn? ”
Qua cái tên và cách nhắn tin, thì chính thị là con gái rồi. Thật ra tôi cũng ko nhớ mình có nói gì về say mê hay cuộc sống ko nữa. Nhưng chẳng có lý do gì để cắt ngang câu chuyện vì thắc mắc đó hết.
“Uh. Nhưng mình nghĩ bạn chỉ nên học 2 buổi 1 tuần thôi. Vậy là thứ hai, thứ tư nha bạn, học phí là X00 K/tháng/1 tuần 2 buổi nhé. ”
Sau tin nhắn này, có tới hơn 20 phút tôi ko thu được phúc âm nữa. Mãi cho tới lúc tôi gần như tin chắc rằng cô gái này đã bỏ cuộc thì âm báo lại vang lên:
“Dạ vâng ạ. Bạn cho mình xin địa chỉ đi”
“Địa chỉ là xxx đường xxx, phường x, quận x nha bạn. ”
“Dạ vâng, vậy mình học lúc 7 giờ 30 nha bạn. Vì 7 giờ mình mới làm ra, để mình đi xe ôm qua cho kịp. ”
“Ui trời, bạn ko có xe sao. Từ chỗ bạn qua nhà mình xa kinh lắm, bạn đi xe ôm bao nhiêu tiền cho đủ? ”
“Xa lắm à? Mình xin lỗi, mình ko biết. Vậy hiện thời mình phải làm sao? ”
Tôi thở dài, cảm thấy hơi nản lòng với chuyện này. Nhưng rồi tôi lại chợt nghĩ, dù sao đây cũng là một người có cùng thị hiếu, say mê với mình, nên chịu thương chịu khó một tí chắc cũng được.
“Thôi như này đi, tối thứ hai, thứ tư mình cũng có việc đi xuống quận xx, từ đó qua chỗ bạn cũng gần. Bạn cho mình địa chỉ đi, mình sẽ tới chỗ bạn để dạy. ”
“Nhưng xa tương tự, liệu có làm phiền bạn lắm ko? ”
“Ko sao, bạn cho mình địa chỉ xác thực đi”
“Nhà mình là số xx, đường xx, quận x, nhưng nhưng mà là trong hẻm, nên mình sẽ đứng chờ bạn ở đầu hẻm nhé. Cám ơn bạn nhiều, và xin lỗi vì đã làm phiền. ”
“Rồi ok bạn. Nhưng nhưng mà nè, bạn ko cần phải nói chuyện khách sáo vậy đâu hén, mình thích tự nhiên hơn. Hứa hẹn bạn thứ tư này, tại hẻm xx hén. ”
“Hi, cám ơn bạn nhiều. ”
Tôi đặt điện thoại xuống, chợt mỉm cười một mình. Có thêm học viên mới, tức là có thêm thu nhập (mặc dù lần này thật ra chẳng được bao nhiêu), nhưng mà lại là học viên nữ. Kể ra thì cũng khá vui. Nhưng tôi cũng có phần nào thắc mắc, cô gái này bao nhiêu tuổi rồi nhưng mà lại đi làm, còn làm tới 7 giờ tối chứ? !
Thú vui của tôi chưa kéo dài được bao lâu thì khoảng nửa tiếng sau, một tin nhắn khác lại tới, cũng là của cô gái đó:
“Bạn ơi, thật sự xin lỗi vì đã làm phiền, nhưng nhưng mà bạn cho mình nói một chuyện nha. Bạn có thể bớt tiền học phí cho mình được ko? Vì thật sự lương tháng mình chỉ có hai triệu hà, nhưng mà còn phải gởi trả tiền chi phí ăn ở và gởi về phụ giúp gia đình nữa. Xin lỗi bạn nhiều nha. ”
Tôi thở dài, có hơi thất vọng, nhưng cũng hồi đáp lại:
“Vậy bạn cứ yêu cầu mức phí đi. ”
“Bạn ơi, thật sự mình cũng khó khăn lắm, nên mới làm phiền bạn tương tự thôi. Mình còn phải gởi tiền về nuôi bà nội ở quê nữa, nên mới đành mong bạn giảm được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu, chứ mình ko có xin xỏ gì đâu. Bạn giảm được bao nhiêu thì tùy do bạn thôi. ”
Tôi ngớ người, lần này lời lẽ trong tin nhắn có phần hơi gay gắt, lại mang chút tự ái. Có nhẽ cô gái này cũng thuộc dạng tự trọng cao vút đây.
“Ko cần phải nghiêm trọng vậy đâu bạn. Thôi thì thế này nhé, mình tính bạn x00 k thôi đó. ”
“Bạn ơi, mình nói cái này bạn đừng la mình nha. Chừng đó mình thật sự cũng ko trả nổi. Xin lỗi bạn nha. ”
Tới lúc này thì tôi cũng đành chịu thua, đành miễn cưỡng phúc âm lại lần nữa:
“Vậy thì chịu thôi bạn ơi, chừng đó tiền là mình cũng chỉ lấy tiền xăng thôi, vì nhà bạn xa quá. Còn nếu bạn đi xe ôm tới nhà mình thì cũng tốn khối tiền đó. ”
Sau lúc đặt điện thoại xuống, tôi yên trí là câu chuyện này đã hoàn thành. Và có nhẽ điều đó đã đúng, vì tin nhắn ko tới nữa. Tôi để điện thoại lại trong phòng và xuống nhà để ăn cơm trưa.
Có tới hơn nửa giờ sau tôi mới lên phòng, và thật ngạc nhiên, lại có báo hiệu tin nhắn:
“Bạn ơi, cho mình xin lỗi, nhưng mình làm phiền bạn một lần nữa nha. Ngày mai bạn có thể tới chỗ mình được ko, mình chỉ muốn hỏi vài chuyện thôi. Mình biết là rất phiền bạn, nhưng bạn phấn đấu dùm mình nha. ”
Thật tình thì đường đi khá xa, và việc này cũng chẳng có ích gì cả. Nhưng ko hiểu sao, những lời nói trịnh trọng trong tin nhắn, thêm việc mù mờ đoán được hoàn cảnh của cô gái này đã làm tôi hơi mủi lòng. Tôi khá đắn đo, mặc dầu cuối cùng cũng quyết định đi thử một chuyến, xem mình có thể giúp được gì cho cô ta ko.
“Thôi cũng được, vậy hứa bạn ngày mai, lúc 8 giờ hén. ”
“Cám ơn bạn rất nhiều, xin lỗi vì đã làm phiền bạn nãy giờ nha. ”
Tôi thở dài, đặt điện thoại xuống bàn. Thật tình thì lúc đó suy nghĩ của tôi khá hỗn độn, tưởng tượng ra nhiều tình huống không giống nhau, cả tình huống xấu nhất là mình bị dàn cảnh để cướp, vì điểm hứa là một quận ở xa, nghe nói an ninh ko mấy tốt.
Nhưng có nhẽ trí tưởng tượng của tôi là chưa đủ, và mọi thứ lại diễn ra theo một hướng hoàn toàn khác. Chính quyết định này đã mang tôi vào một câu chuyện, nhưng mà phải nói, là kì lạ nhất từ trước tới giờ, nhưng mà tôi chưa lần nào được trải qua…
#Nữ #sinh #học #vẽ
[rule_2_plain]#Nữ #sinh #học #vẽ
[rule_2_plain]#Nữ #sinh #học #vẽ
[rule_3_plain]Phân mục: Truyện sex hay
Nguồn: sex-shoponline.net
Xem thêm Video clip hót nhất hôm nay: Video Clip Hót
Xem những sản phần đồ chơi tình dục hót nhất 2022: shop đồ chơi tình dục
#Nữ #sinh #học #vẽ