Tôi là một thanh niên trầm lặng, ít nói. Tôi có rất ít bằng hữu. Bạn gái hầu như ko có. Thời đi học của tôi lặng lẽ trôi qua. Sau giờ học, tôi chỉ về nhà học bài và xem TV. Cha tôi ly dị mẹ tôi lúc tôi còn nhỏ. Kể từ đó tôi ko thấy hay nghe nói về cha tôi nữa. Sau lúc bố tôi mất, mẹ tôi ở vậy chăm tôi, ko đi lại nữa. Người tôi yêu nhất là mẹ tôi và người tôi thân thiện nhất cũng là mẹ tôi. Nhưng nếu chỉ có vậy thì ko còn gì để nói. Thật rủi ro, từ lúc tới tuổi dậy thì, tôi đã bị ám ảnh bởi hình ảnh của chính mẹ mình. Mẹ tôi có thói quen ko mặc đồ lót ở nhà. Ở Việt Nam nắng nóng quanh năm, nên lúc về tới nhà, mẹ tôi thay bộ váy ở nhà dài trên đầu gối một tí. Bên dưới mẹ tôi ko mặc gì, thậm chí ko mặc quần đùi. Tôi biết điều đó bởi vì tôi đã ko nhận thấy những đường nhô lên của quần lót lúc mẹ tôi cúi xuống. Tôi cũng biết chắc điều đó vì có lần một người bạn của mẹ tôi qua thăm, tôi tình cờ nghe cô đó nói: – Hồng ơi, con ko mặc đồ lót ở nhà à? Tôi đã thấy thời kỳ đó. Dù sao thì Luân cũng đủ lớn rồi. Nếu có chuyện gì… Mẹ tôi cười: – Hồng quen mặc thế cho đỡ lạnh. Đó là một bông hồng. Vấn đề ở đâu. – Nhưng nếu nó nhìn thấy… – Ko, nó ko dễ dàng nhìn thấy ngay cả lúc nó trông như thế. Hồng biết tính toán, lại rất hiền lành chứ ko khó tính như những người khác. Hồng đã quen với việc mặc tương tự. Ở nhà, mặc quần lót Hồng ko quen. Trời nóng hơn, mẹ mặc quần áo mỏng hơn cho mát. Nhiều lúc nói chuyện với mẹ, tôi phải quay mặt đi để ko phải nhìn thấy thân hình của mẹ sau lớp vải mỏng. Em sợ nhất là “thằng nhỏ” của em lại cử động muốn đứng dậy. Từ lúc thủ dâm, tôi khởi đầu có những suy nghĩ ko tốt về mẹ. Tôi biết nó rất tội trạng và dơ dáy, nhiều lần muốn đẩy nó đi nhưng rồi những hình ảnh đó cứ hiện về trong tôi. Tôi thử nghĩ tới những cô gái khác, trẻ trung, xinh đẹp, thu hút, thỉnh thoảng là người mẫu, diễn viên, hay những đứa trẻ cùng lớp, mỗi lần tôi thủ dâm nhưng ko hiểu sao cho tới lúc tôi xuất tinh, đạt được đỉnh điểm thì tôi lại nghĩ tới mẹ. , hay chuẩn xác hơn là cái *** của mẹ tôi. Có những lúc tôi có thể loại trừ hình ảnh xấu đó ra khỏi đầu nhưng những lúc đó tôi ko cảm thấy hạnh phúc. Cuối cùng, tôi chịu thua và bào chữa rằng đó chỉ là trí tưởng tượng của tôi, ko sao cả. Mẹ tôi ko biết. Cô đó là một người rất tử tế và là giảng viên của một trường đại học. Thấy tôi lo học hành và thường xuyên đóng cửa trong phòng, mẹ tôi thỉnh thoảng hỏi tôi sao ko thấy tôi đi chơi với bạn, ko thấy tôi quen bạn gái. Tôi chỉ nói rằng tôi bận học quá, sau này tôi sẽ học bù lúc nào rảnh. Thỉnh thoảng tôi tự hỏi cô đó sẽ phản ứng thế nào nếu cô đó biết những suy nghĩ trong đầu tôi. Tại trường Đại học, hành động của bạn là rất nghiêm túc. Có lần tôi tới trường nhìn thấy mẹ tôi trên bục giảng đeo cặp kính trắng với vẻ mặt nghiêm túc giảng bài cho học trò. Hội trường yên lặng. Tôi nghe nói bất kỳ học trò nào nói chuyện, đùa cợt trong lớp đều bị mẹ đuổi ra khỏi lớp ngay tức khắc. Thỉnh thoảng, một số sinh viên đại học tới nhà tôi. Tôi thấy họ rất nghiêm túc lúc nói chuyện với mẹ tôi. Tuy nhiên, ko hiểu sao tôi lại có những suy nghĩ rất xấu về mẹ. Tôi tưởng tượng ra đủ thứ mặc dù tôi chưa bao giờ nhìn thấy vùng kín của mẹ. Sau tất cả, mẹ tôi gần như là người duy nhất tôi nghĩ tới lúc thủ dâm. Tôi tưởng tượng mình đang bú một bên vú mẹ, dùng tay bóp đầu vú bên kia rồi cúi xuống liếm con cặc của mẹ đang ướt đẫm dâm thủy. Thỉnh thoảng tôi nghĩ tới cảnh mẹ tôi đang bú con cặc của tôi, một tay chăm sóc nó và tay kia vuốt ve hai hòn dái của tôi. Cho tới lúc con cặc của tôi đã mọc hoàn toàn và căng đầy thì mẹ tôi mới đút cu vào hang động đã ướt đẫm dâm thủy. Thật là trái ngược với hình ảnh uy nghiêm, nghiêm trang của mẹ tôi trên bục giảng. Thời kì trôi qua thật nhanh. Tôi đã tới tuổi trưởng thành và sắp tốt nghiệp đại học. Tôi vẫn chưa thể kiếm được bạn gái. Mặc dù tôi ko xấu tới mức đó và gia đình tôi cũng ko nghèo. Tất cả những cô gái nhưng mà tôi biết, tôi đều so sánh với mẹ và muốn tìm một người như cô đó. Tất nhiên là tôi ko thể tìm được một người tương tự. Một lý do nữa là lúc đi chơi với họ, lúc được ôm ấp, âu yếm, tôi ko cảm thấy hứng thú nhưng mà chỉ bị ám ảnh bởi những ý tưởng bậy bạ về mẹ. Cuối cùng, tôi ko biết bất kỳ người nào. Mẹ tôi rất muốn tôi sớm có bạn gái, cưới xin rồi sinh con đẻ cái cho vui vì nhà tôi chỉ có hai đứa thôi. Mẹ tôi phấn đấu giới thiệu tôi với cô gái này tới cô gái khác, hồ hết là con của những người bạn của mẹ tôi. Nhiều bạn nữ cũng xinh xẻo, dễ thương nhưng tôi vẫn ko cảm thấy hứng thú. Mẹ tôi thường hỏi tôi vì sao tôi ko thích nó. Tôi chỉ phải viện đủ thứ lý do. Tôi đã nói “Tôi chỉ yêu cái *** của mẹ bạn.” Tôi ko biết phải làm gì nữa. Mỗi lần sau lúc thủ dâm với hình ảnh cái *** của mẹ, tôi lại cảm thấy tội trạng. Tôi rất buồn ko biết hay nói đúng hơn là ko dám san sớt cùng người nào. Cho tới một ngày tôi đi học về và thấy mẹ đang lụi hụi trong bếp nấu bếp. Tôi hơi ngạc nhiên vì mẹ tôi thường tới 6h tối mới về. Hiện giờ mới 5 giờ. – Sao hôm nay anh về sớm vậy? Tôi hỏi. – Hôm nay mẹ về sớm vì tối nay chúng ta có khách. Mẹ sớm nấu đồ ăn đãi khách. Mẹ đố con người nào đoán coi. – Con ko biết nữa mẹ ạ. Mẹ nói cho con nghe. – Cô Tâm là bạn của mẹ cô. Chị Tâm vừa đi du học về. – Nước gì vậy mẹ? Cô Tâm học gì? – Tâm trí của anh đó học ở Anh. Đang học tiến sĩ tâm lý học. Tôi cứ tưởng người nào đó là người lạ, nhưng Tâm này, tôi biết. Cô Tâm cũng dạy cùng trường đại học với mẹ tôi, năm nay 35 tuổi, kém mẹ tôi 10 tuổi. Hai người rất thân thiết dù chênh nhau 10 tuổi. Bà Tâm được trường cử đi nước ngoài học Tiến sĩ tâm lý. Chắc phải bốn năm năm sau cô đó mới trở lại. Phải xác nhận là cô Tâm rất đẹp. Nước da trắng hồng, dáng người cao gầy, đôi mắt to đen láy lúc nào cũng ánh lên vẻ tinh nghịch, chiếc mũi dọc dừa, cái mồm xinh xẻo có vẻ hờn dỗi, mái tóc đen óng ả dài tới ngang lưng. Xinh đẹp nên được nhiều người yêu quý. Tôi nghe mẹ nói chị Tâm có nhiều bạn trai nhưng thích cuộc sống tự do, phóng khoáng nên chưa lấy chồng. Tôi thầm nghĩ: “Người phụ nữ này thật tự do và thoải mái, nếu cô đó ra nước ngoài lần nữa, chắc cô đó sẽ quậy phá ở đó.” Dù nghĩ vậy nhưng tôi ko dám nói ra nhưng mà chỉ lặng lẽ thay quần áo rồi vào bếp phụ giúp mẹ. Tối hôm đó, mẹ con tôi và cô Tâm ăn tối cùng nhau. Bữa ăn diễn ra vui vẻ, câu chuyện nổ như bắp rang. Tôi liên tục hỏi chị Tâm đủ thứ và rất thích thú lúc được nghe nhiều câu chuyện mới từ một non sông xa xôi ở Châu Âu. Sau bữa cơm, tôi về phòng ngồi học, để mặc mẹ tôi và cô Tâm thoải mái nói chuyện sau bao nhiêu năm xa cách. Ko biết hai người nói chuyện gì nhưng mà cô Tâm đi tới tận khuya mới về. Chiều hôm sau, trong bữa cơm chiều, trong cuộc nói chuyện, mẹ tôi có nhắc tới việc chị Tâm đã bảo vệ thành công luận án Tiến sĩ Tâm lý học tại Anh và muốn mở một văn phòng như một phòng khám chữa bệnh. lang y, nhưng chuyên về các vấn đề tư vấn tâm lý. Mẹ tôi cũng nói rằng bà muốn tôi tới gặp cô Tâm, để cô đó cho tôi những lời khuyên hữu ích, mong tôi hạnh phúc hơn, có cuộc sống tốt hơn và giúp tôi tìm được bạn gái. Hoặc nếu em có vấn đề gì về tâm lý, chị Tâm sẽ giúp em chữa trị. Tôi hoàn toàn bất thần và liên tục nói rằng tôi hoàn toàn phổ biến, khỏe mạnh và ko cần gặp lang y tâm lý. Nhưng mẹ tôi nhất quyết bắt tôi phải đi. Lúc đầu, tôi từ chối và sợ phải nói ra những gì đã và đang ám ảnh tôi. Cuối cùng, tôi đành chịu thua và tự nghĩ: “Mình nhất mực ko nói ra, người nào nhưng mà biết được”.

Bài này hay lắm nè:   Ông chủ thích phá trinh

Để hạn chế quảng cáo lúc xem, bạn bấm vào Full Screen (Toàn màn hình)

Xem thêm chi tiết Nỗi ám ảnh tuổi thơ

Phân mục: Truyện sex hay

Nguồn: sex-shoponline.net

Xem thêm Video clip hót nhất hôm nay: Video Clip Hót

Xem những sản phần đồ chơi tình dục hót nhất 2022: shop đồ chơi tình dục

#Nỗi #ám #ảnh #tuổi #thơ

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Tin Tức