Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex nếu bạn muốn gửi truyện thì gửi vào email [email protected] nhé!
Trí dán mắt vào những dòng chữ trên hợp đồng. Tờ giấy A4 dằng dịt những dòng chữ khiến người ta muốn hoa cả mắt. Hàng ngày, có mặt ở doanh nghiệp nhiều công việc khiến anh tự hỏi liệu mình có chọn nhầm nghề? Ở đất Sài Gòn náo nhiệt, đó là tình cảnh chung của những người có địa vị trong xã hội.
Chịu đựng điều đó, người đã bảo anh đó phải làm việc siêng năng để được bổ nhiệm làm CEO lúc anh đó chỉ mới 28 tuổi. Ở độ tuổi hăng say hiến dâng với nhiều ý tưởng thông minh đã giúp Trí thành công trong sự nghiệp. làm việc, nhưng đã đánh mất phần còn lại của những khía cạnh nhưng mà một người đàn ông trẻ nên có.
Có thể là tiêu khiển, đọc sách thánh hiền để tăng trị giá, hoặc cũng có thể là truyện ngôn tình. Đúng vậy, Trí chưa có một mảnh tình vắt vai. Thời sinh viên, anh cũng có vài mối tình ngớ ngẩn nhưng bản thân anh thấy đó chỉ là những xúc cảm trùng hợp, nói đúng ra là quan niệm sai trái chứ chưa thể gọi là tình yêu được. Tới lúc đi làm, anh đó siêng năng làm việc nên ko có nhiều thời kì cho bản thân. Trí bắt chéo chân, luồn tay qua chân tóc, day ấn vài huyệt. Có chuông cửa.
“Mời vào.” Cô thư ký 22 tuổi đẩy cửa bước vào.
– Dạ, sếp gọi cho em – Nước hoa thơm phức lúc Lan xuất hiện.
– Cô gõ lại bản hợp đồng này, chú ý những chỗ mình ghi lại đỏ và sửa lại cho thích hợp.
– Đúng.
Lan cầm xấp giấy A4 lẻn ra rồi đóng cửa lại. Thân hình nuột nà trong bộ đồ công sở màu đen với phần đùi ngắn cũn cỡn khiến đôi chân dài triền miên của cô nàng càng thêm trắng nõn. Giày cao gót làm nổi trội dáng đi uyển chuyển, đặc trưng là vòng mông cong, uyển chuyển theo từng bước đi. Trí là người đã phỏng vấn Lan ở vòng chung kết và anh đó rất ấn tượng với cô bạn mới ra trường. Tự tin, nhanh nhẹn và xinh xẻo, đó là những yếu tố anh cần ở một thư ký và hơn nữa là trợ thủ đắc lực thay thế cho người cũ đã thôi việc.
– Em nghe anh – Giọng Lan ngọt ngào nghe điện thoại.
– Chiều anh có rảnh ko? Tới đón con, đi xem phim.
– Tôi ko biết, tôi kỳ vọng nó ko bất thần.
– Ừ, vậy bạn có thể đặt cọc trước, được ko?
-…
Trí nhìn lên đồng hồ, đôi mày nhíu lại tỏ vẻ ko ưng ý. Lan đang cười hạnh phúc thì chợt giật thột lúc thấy giám đốc đang đứng cạnh mình. Cô nhanh chóng cúp điện thoại và cúi đầu.
“Tôi đã nói với anh điều này bao giờ chưa?”
– Ừ… chuyện gì vậy anh bạn?
– Trong giờ làm việc ko được nói chuyện điện thoại riêng quá năm phút. Tôi đã đợi bạn sáu phút rưỡi.
– Vâng… thì… tôi xin lỗi. Bạn cần tôi phải làm gì?
– Chiều nay cùng anh đi gặp đối tác nhé. Hãy nhớ mang theo máy tính xách tay của bạn, chúng tôi sẽ thảo luận với họ và nếu cần chúng tôi có thể sửa đổi hợp đồng ngay tại đó.
Vâng, tôi đã sẵn sàng ngay hiện giờ.
Đây là nhân vật người dùng nhưng mà Trí giám định là rất có tiềm năng. Ban sơ anh đó tập trung vào lợi nhuận, nhưng sau một thời kì cân nhắc, anh đó đã quyết định gắn bó ngay cả lúc hòa vốn. Lan cũng nhìn thấy điều này bởi những ngày gần đây, đạo diễn trẻ dồn hết tâm trí cho đối tác mới. Kiểu này đã làm hỏng kế hoạch buổi chiều của tôi. Lan lẻn vào nhà tắm gọi điện cho Tùng, người yêu của cô để hủy cuộc hứa. Đầu dây bên kia yếu thế nhưng đành chịu.
Cuộc gặp mặt diễn ra tại phòng VIP của một nhà hàng sang trọng do Lan đặt trước. Đúng như Lan nghĩ, Trí tỏ ra rắn rỏi trong thương thuyết nhưng vẫn nỗ lực chiều lòng người dùng, rất may là mức lợi nhuận tính ra ko xuống thấp như cả hai mong đợi, đó là một thành công ngoài mong đợi. Cuộc nói chuyện diễn ra khá lâu nên lúc chúng tôi về tới trụ sở thì trời đã nhá nhem tối. Lan mở cửa bước ra khỏi khối sắt đen và hít một hơi thật sâu, cảm giác thư thái vô cùng.
– Khuya rồi, anh đi ăn cơm với em rồi về.
– Dạ, cám ơn anh, em có hứa với bạn trai rồi, đợi lúc khác nhé.
– VÂNG.
Một chiếc xe máy nổi lên, cưỡi trên con quái vật màu đỏ là một chàng trai trạc tuổi Lan. Quá phấn khích, cô chạy lại gần.
– Anh Tùng, đây là sếp của em.
– Chào sếp – Tùng chống xe đi tới đón Trí bắt tay – Sếp đẹp trai.
– Tôi sẽ thích hơn nếu từ này phát ra từ mồm một cô gái. Đừng làm phiền hai người nữa, trả Lan lại cho anh ta, vui vẻ đi.
Trí quay đi nhưng ko biết đi đâu. Có một cuộc tranh cãi ngay phía sau.
– Từ lúc anh vào làm ở doanh nghiệp này, thời kì anh ở bên em ngày càng ít đi.
– Công việc nhưng mà anh, những ngày này, tìm việc ko phải dễ. Như bạn, sau lúc ra trường với tôi, hiện giờ tôi đã có một nơi, ở đâu?
“Ta khinh thường ngươi?”
– Ý tôi ko phải vậy …
– Từ nay, anh có thể ở lại doanh nghiệp của mình với ông chủ đẹp trai đó.
Tùng lên xe phóng đi, để mặc Lan gọi cho anh. Cô ngồi phệt xuống đất và khóc. Trí thấy vậy ko muốn bỏ đi nên quay lại xoa dịu. Chiếc quần lót trắng lộ nguyên một khối giữa hai đùi lúc Lan ngồi khóc bên vệ đường. Đạo diễn ngồi xổm trên gót chân, nhìn khuôn mặt tái nhợt nhưng mà nước mắt lưng tròng, nhưng vẫn ko thoát khỏi hình ảnh điếu xì gà trắng trước mặt.
– Xin lỗi vì đã làm phiền chuyện riêng tư của bạn.
– Cho tôi số điện thoại để anh đó giảng giải.
– Ừ, ko cần đâu – Lan vội lau nước mắt nhìn Trí bộc bạch lòng hàm ân – Yêu nhau thời đại học, vui thì vui một tí nhưng đánh nhau nhiều thì mệt quá. Đôi lúc những phản ứng của anh đó khiến tôi muốn căng thẳng.
– Có vẻ như anh đó là một cậu ấm thích đi chơi hơn là phấn đấu cho tương lai. Đoán xem, anh đó thích theo đòi, uống rượu, hoặc tức giận lúc cô đó ko phục vụ điều gì đó. Lúc tức giận, cô đó thường là người chủ động làm lành …
– Chúa ơi, sao cậu lại đoán đúng tương tự?
– Hãy sống và tinh ý hơn, bạn sẽ có cái nhìn về những người giống tôi. Chà, dù sao thì mọi chuyện cũng kết thúc. Đi ăn đi, đây là trật tự.
Lan đứng dậy tu chỉnh lại quần áo, hết giờ làm, sếp thêm lệnh gì nữa, Lan cười nhạt gật đầu. Chiếc xe Camry 3.0 đen bóng ngừng kế bên, Lan mở cửa ngồi vào ghế trước. Một cảm giác khác hẳn so với xe của Tùng. Mặc dù chiếc xe máy có giá tương đương với một chiếc oto phổ biến, nhưng nó cũng quá đắt đối với một chiếc xe hai bánh. Trí hỏi Lan muốn ăn gì, cô gái chỉ biết có vài quán ăn ven đường nên Trí cũng tuân theo. Tôi ko phải là người kén ăn, nên sao cũng được.
– Bạn thường làm gì vào giờ này?
– Chỉ cần ở nhà và xem TV.
“Nhưng ko phải lúc nào cũng giống như vừa rồi thiếu niên kia sao?”
– Đôi lúc, anh bạn.
– Vậy lúc đi chơi, hai người sẽ đi đâu? – Trí cười nhạt xua tay – Em thật bội nghĩa. Giả vờ như bạn chưa hỏi, nói chuyện khác đi.
– Chúng ta đi xem phim hoặc ngồi đâu đó trong công viên. Nhưng dạo này Tùng cứ rủ tôi đi bar, tôi ko thích chút nào, nhưng anh đó cứ lảu bảu nên tôi phải đi.
Chuông điện thoại reo, Trí lịch sự xin lỗi rồi nhấc máy trả lời. Anh mỉm cười gật đầu rồi cúp điện thoại.
– Hóa ra cô đó cũng biết bar. Vì vậy, hiện giờ tới đó với tôi, được ko? Những người đàn ông đã gọi vào buổi chiều. Tôi nghĩ bạn nên đi.
– Đúng…
– Nếu tôi bận, tôi sẽ đi một mình.
– Có, ko phải đâu. Bạn có đi lâu ko?
– Vậy thì tới nửa đêm.
Lan hơi do dự, sếp có vẻ tin tưởng cô, mới mở đầu vào làm vài tháng, có dịp trình bày nếu ko biết đi trước đón đầu. Hơn nữa, ngày mai tôi ko phải đi làm nên tôi ko sao. Một ngày của Trí cứ thế trôi qua. Sáng ở doanh nghiệp, chiều lang thang đâu đó gặp bè bạn tán gẫu, có lúc gặp đối tác sau giờ làm.
Ngã rẽ cuộc đời
Hình Ảnh về: Ngã rẽ cuộc đời
Video về: Ngã rẽ cuộc đời
Wiki về Ngã rẽ cuộc đời
Ngã rẽ cuộc đời -
Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex nếu bạn muốn gửi truyện thì gửi vào email [email protected] nhé!
Trí dán mắt vào những dòng chữ trên hợp đồng. Tờ giấy A4 dằng dịt những dòng chữ khiến người ta muốn hoa cả mắt. Hàng ngày, có mặt ở doanh nghiệp nhiều công việc khiến anh tự hỏi liệu mình có chọn nhầm nghề? Ở đất Sài Gòn náo nhiệt, đó là tình cảnh chung của những người có địa vị trong xã hội.
Chịu đựng điều đó, người đã bảo anh đó phải làm việc siêng năng để được bổ nhiệm làm CEO lúc anh đó chỉ mới 28 tuổi. Ở độ tuổi hăng say hiến dâng với nhiều ý tưởng thông minh đã giúp Trí thành công trong sự nghiệp. làm việc, nhưng đã đánh mất phần còn lại của những khía cạnh nhưng mà một người đàn ông trẻ nên có.
Có thể là tiêu khiển, đọc sách thánh hiền để tăng trị giá, hoặc cũng có thể là truyện ngôn tình. Đúng vậy, Trí chưa có một mảnh tình vắt vai. Thời sinh viên, anh cũng có vài mối tình ngớ ngẩn nhưng bản thân anh thấy đó chỉ là những xúc cảm trùng hợp, nói đúng ra là quan niệm sai trái chứ chưa thể gọi là tình yêu được. Tới lúc đi làm, anh đó siêng năng làm việc nên ko có nhiều thời kì cho bản thân. Trí bắt chéo chân, luồn tay qua chân tóc, day ấn vài huyệt. Có chuông cửa.
"Mời vào." Cô thư ký 22 tuổi đẩy cửa bước vào.
- Dạ, sếp gọi cho em - Nước hoa thơm phức lúc Lan xuất hiện.
- Cô gõ lại bản hợp đồng này, chú ý những chỗ mình ghi lại đỏ và sửa lại cho thích hợp.
- Đúng.
Lan cầm xấp giấy A4 lẻn ra rồi đóng cửa lại. Thân hình nuột nà trong bộ đồ công sở màu đen với phần đùi ngắn cũn cỡn khiến đôi chân dài triền miên của cô nàng càng thêm trắng nõn. Giày cao gót làm nổi trội dáng đi uyển chuyển, đặc trưng là vòng mông cong, uyển chuyển theo từng bước đi. Trí là người đã phỏng vấn Lan ở vòng chung kết và anh đó rất ấn tượng với cô bạn mới ra trường. Tự tin, nhanh nhẹn và xinh xẻo, đó là những yếu tố anh cần ở một thư ký và hơn nữa là trợ thủ đắc lực thay thế cho người cũ đã thôi việc.
- Em nghe anh - Giọng Lan ngọt ngào nghe điện thoại.
- Chiều anh có rảnh ko? Tới đón con, đi xem phim.
- Tôi ko biết, tôi kỳ vọng nó ko bất thần.
- Ừ, vậy bạn có thể đặt cọc trước, được ko?
-…
Trí nhìn lên đồng hồ, đôi mày nhíu lại tỏ vẻ ko ưng ý. Lan đang cười hạnh phúc thì chợt giật thột lúc thấy giám đốc đang đứng cạnh mình. Cô nhanh chóng cúp điện thoại và cúi đầu.
"Tôi đã nói với anh điều này bao giờ chưa?"
- Ừ… chuyện gì vậy anh bạn?
- Trong giờ làm việc ko được nói chuyện điện thoại riêng quá năm phút. Tôi đã đợi bạn sáu phút rưỡi.
- Vâng… thì… tôi xin lỗi. Bạn cần tôi phải làm gì?
- Chiều nay cùng anh đi gặp đối tác nhé. Hãy nhớ mang theo máy tính xách tay của bạn, chúng tôi sẽ thảo luận với họ và nếu cần chúng tôi có thể sửa đổi hợp đồng ngay tại đó.
Vâng, tôi đã sẵn sàng ngay hiện giờ.
Đây là nhân vật người dùng nhưng mà Trí giám định là rất có tiềm năng. Ban sơ anh đó tập trung vào lợi nhuận, nhưng sau một thời kì cân nhắc, anh đó đã quyết định gắn bó ngay cả lúc hòa vốn. Lan cũng nhìn thấy điều này bởi những ngày gần đây, đạo diễn trẻ dồn hết tâm trí cho đối tác mới. Kiểu này đã làm hỏng kế hoạch buổi chiều của tôi. Lan lẻn vào nhà tắm gọi điện cho Tùng, người yêu của cô để hủy cuộc hứa. Đầu dây bên kia yếu thế nhưng đành chịu.
Cuộc gặp mặt diễn ra tại phòng VIP của một nhà hàng sang trọng do Lan đặt trước. Đúng như Lan nghĩ, Trí tỏ ra rắn rỏi trong thương thuyết nhưng vẫn nỗ lực chiều lòng người dùng, rất may là mức lợi nhuận tính ra ko xuống thấp như cả hai mong đợi, đó là một thành công ngoài mong đợi. Cuộc nói chuyện diễn ra khá lâu nên lúc chúng tôi về tới trụ sở thì trời đã nhá nhem tối. Lan mở cửa bước ra khỏi khối sắt đen và hít một hơi thật sâu, cảm giác thư thái vô cùng.
- Khuya rồi, anh đi ăn cơm với em rồi về.
- Dạ, cám ơn anh, em có hứa với bạn trai rồi, đợi lúc khác nhé.
- VÂNG.
Một chiếc xe máy nổi lên, cưỡi trên con quái vật màu đỏ là một chàng trai trạc tuổi Lan. Quá phấn khích, cô chạy lại gần.
- Anh Tùng, đây là sếp của em.
- Chào sếp - Tùng chống xe đi tới đón Trí bắt tay - Sếp đẹp trai.
- Tôi sẽ thích hơn nếu từ này phát ra từ mồm một cô gái. Đừng làm phiền hai người nữa, trả Lan lại cho anh ta, vui vẻ đi.
Trí quay đi nhưng ko biết đi đâu. Có một cuộc tranh cãi ngay phía sau.
- Từ lúc anh vào làm ở doanh nghiệp này, thời kì anh ở bên em ngày càng ít đi.
- Công việc nhưng mà anh, những ngày này, tìm việc ko phải dễ. Như bạn, sau lúc ra trường với tôi, hiện giờ tôi đã có một nơi, ở đâu?
"Ta khinh thường ngươi?"
- Ý tôi ko phải vậy ...
- Từ nay, anh có thể ở lại doanh nghiệp của mình với ông chủ đẹp trai đó.
Tùng lên xe phóng đi, để mặc Lan gọi cho anh. Cô ngồi phệt xuống đất và khóc. Trí thấy vậy ko muốn bỏ đi nên quay lại xoa dịu. Chiếc quần lót trắng lộ nguyên một khối giữa hai đùi lúc Lan ngồi khóc bên vệ đường. Đạo diễn ngồi xổm trên gót chân, nhìn khuôn mặt tái nhợt nhưng mà nước mắt lưng tròng, nhưng vẫn ko thoát khỏi hình ảnh điếu xì gà trắng trước mặt.
- Xin lỗi vì đã làm phiền chuyện riêng tư của bạn.
- Cho tôi số điện thoại để anh đó giảng giải.
- Ừ, ko cần đâu - Lan vội lau nước mắt nhìn Trí bộc bạch lòng hàm ân - Yêu nhau thời đại học, vui thì vui một tí nhưng đánh nhau nhiều thì mệt quá. Đôi lúc những phản ứng của anh đó khiến tôi muốn căng thẳng.
- Có vẻ như anh đó là một cậu ấm thích đi chơi hơn là phấn đấu cho tương lai. Đoán xem, anh đó thích theo đòi, uống rượu, hoặc tức giận lúc cô đó ko phục vụ điều gì đó. Lúc tức giận, cô đó thường là người chủ động làm lành ...
- Chúa ơi, sao cậu lại đoán đúng tương tự?
- Hãy sống và tinh ý hơn, bạn sẽ có cái nhìn về những người giống tôi. Chà, dù sao thì mọi chuyện cũng kết thúc. Đi ăn đi, đây là trật tự.
Lan đứng dậy tu chỉnh lại quần áo, hết giờ làm, sếp thêm lệnh gì nữa, Lan cười nhạt gật đầu. Chiếc xe Camry 3.0 đen bóng ngừng kế bên, Lan mở cửa ngồi vào ghế trước. Một cảm giác khác hẳn so với xe của Tùng. Mặc dù chiếc xe máy có giá tương đương với một chiếc oto phổ biến, nhưng nó cũng quá đắt đối với một chiếc xe hai bánh. Trí hỏi Lan muốn ăn gì, cô gái chỉ biết có vài quán ăn ven đường nên Trí cũng tuân theo. Tôi ko phải là người kén ăn, nên sao cũng được.
- Bạn thường làm gì vào giờ này?
- Chỉ cần ở nhà và xem TV.
"Nhưng ko phải lúc nào cũng giống như vừa rồi thiếu niên kia sao?"
- Đôi lúc, anh bạn.
- Vậy lúc đi chơi, hai người sẽ đi đâu? - Trí cười nhạt xua tay - Em thật bội nghĩa. Giả vờ như bạn chưa hỏi, nói chuyện khác đi.
- Chúng ta đi xem phim hoặc ngồi đâu đó trong công viên. Nhưng dạo này Tùng cứ rủ tôi đi bar, tôi ko thích chút nào, nhưng anh đó cứ lảu bảu nên tôi phải đi.
Chuông điện thoại reo, Trí lịch sự xin lỗi rồi nhấc máy trả lời. Anh mỉm cười gật đầu rồi cúp điện thoại.
- Hóa ra cô đó cũng biết bar. Vì vậy, hiện giờ tới đó với tôi, được ko? Những người đàn ông đã gọi vào buổi chiều. Tôi nghĩ bạn nên đi.
- Đúng…
- Nếu tôi bận, tôi sẽ đi một mình.
- Có, ko phải đâu. Bạn có đi lâu ko?
- Vậy thì tới nửa đêm.
Lan hơi do dự, sếp có vẻ tin tưởng cô, mới mở đầu vào làm vài tháng, có dịp trình bày nếu ko biết đi trước đón đầu. Hơn nữa, ngày mai tôi ko phải đi làm nên tôi ko sao. Một ngày của Trí cứ thế trôi qua. Sáng ở doanh nghiệp, chiều lang thang đâu đó gặp bè bạn tán gẫu, có lúc gặp đối tác sau giờ làm.
[rule_{ruleNumber}] [box type=”note” align=”” class=”” color:red;”>Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex nếu bạn muốn gửi truyện thì gửi vào email [email protected] nhé!
Trí dán mắt vào những dòng chữ trên hợp đồng. Tờ giấy A4 chằng chịt những dòng chữ khiến người ta muốn hoa cả mắt. Hàng ngày, có mặt ở công ty nhiều công việc khiến anh tự hỏi liệu mình có chọn nhầm nghề? Ở đất Sài Gòn náo nhiệt, đó là tình cảnh chung của những người có địa vị trong xã hội.
Chịu đựng điều đó, người đã bảo anh ấy phải làm việc chăm chỉ để được bổ nhiệm làm CEO khi anh ấy chỉ mới 28 tuổi. Ở độ tuổi hăng say cống hiến với nhiều ý tưởng sáng tạo đã giúp Trí thành công trong sự nghiệp. làm việc, nhưng đã đánh mất phần còn lại của những khía cạnh mà một người đàn ông trẻ nên có.
Có thể là giải trí, đọc sách thánh hiền để tăng giá trị, hoặc cũng có thể là truyện ngôn tình. Đúng vậy, Trí chưa có một mảnh tình vắt vai. Thời sinh viên, anh cũng có vài mối tình ngớ ngẩn nhưng bản thân anh thấy đó chỉ là những cảm xúc ngẫu nhiên, nói đúng ra là quan niệm sai lầm chứ chưa thể gọi là tình yêu được. Đến khi đi làm, anh ấy chăm chỉ làm việc nên không có nhiều thời gian cho bản thân. Trí bắt chéo chân, luồn tay qua chân tóc, day ấn vài huyệt. Có chuông cửa.
“Mời vào.” Cô thư ký 22 tuổi đẩy cửa bước vào.
– Dạ, sếp gọi cho em – Nước hoa thơm phức khi Lan xuất hiện.
– Cô gõ lại bản hợp đồng này, chú ý những chỗ mình đánh dấu đỏ và sửa lại cho phù hợp.
– Đúng.
Lan cầm xấp giấy A4 lẻn ra rồi đóng cửa lại. Thân hình nuột nà trong bộ đồ công sở màu đen với phần đùi ngắn cũn cỡn khiến đôi chân dài miên man của cô nàng càng thêm trắng nõn. Giày cao gót làm nổi bật dáng đi uyển chuyển, đặc biệt là vòng mông cong, uyển chuyển theo từng bước đi. Trí là người đã phỏng vấn Lan ở vòng chung kết và anh ấy rất ấn tượng với cô bạn mới ra trường. Tự tin, nhanh nhẹn và xinh xắn, đó là những yếu tố anh cần ở một thư ký và hơn nữa là trợ thủ đắc lực thay thế cho người cũ đã nghỉ việc.
– Em nghe anh – Giọng Lan ngọt ngào nghe điện thoại.
– Chiều anh có rảnh không? Đến đón con, đi xem phim.
– Tôi không biết, tôi hy vọng nó không bất ngờ.
– Ừ, vậy bạn có thể đặt chỗ trước, được không?
-…
Trí nhìn lên đồng hồ, đôi mày nhíu lại tỏ vẻ không hài lòng. Lan đang cười hạnh phúc thì chợt giật mình khi thấy giám đốc đang đứng cạnh mình. Cô nhanh chóng cúp điện thoại và cúi đầu.
“Tôi đã nói với anh điều này bao giờ chưa?”
– Ừ… chuyện gì vậy anh bạn?
– Trong giờ làm việc không được nói chuyện điện thoại riêng quá năm phút. Tôi đã đợi bạn sáu phút rưỡi.
– Vâng… thì… tôi xin lỗi. Bạn cần tôi phải làm gì?
– Chiều nay cùng anh đi gặp đối tác nhé. Hãy nhớ mang theo máy tính xách tay của bạn, chúng tôi sẽ thảo luận với họ và nếu cần chúng tôi có thể sửa đổi hợp đồng ngay tại đó.
Vâng, tôi đã sẵn sàng ngay bây giờ.
Đây là đối tượng khách hàng mà Trí đánh giá là rất có tiềm năng. Ban đầu anh ấy tập trung vào lợi nhuận, nhưng sau một thời gian cân nhắc, anh ấy đã quyết định gắn bó ngay cả khi hòa vốn. Lan cũng nhận ra điều này bởi những ngày gần đây, đạo diễn trẻ dồn hết tâm trí cho đối tác mới. Kiểu này đã làm hỏng kế hoạch buổi chiều của tôi. Lan lẻn vào nhà tắm gọi điện cho Tùng, người yêu của cô để hủy cuộc hẹn. Đầu dây bên kia yếu thế nhưng đành chịu.
Cuộc gặp gỡ diễn ra tại phòng VIP của một nhà hàng sang trọng do Lan đặt trước. Đúng như Lan nghĩ, Trí tỏ ra cứng rắn trong đàm phán nhưng vẫn cố gắng chiều lòng khách hàng, rất may là mức lợi nhuận tính ra không xuống thấp như cả hai mong đợi, đó là một thành công ngoài mong đợi. Cuộc nói chuyện diễn ra khá lâu nên khi chúng tôi về đến trụ sở thì trời đã nhá nhem tối. Lan mở cửa bước ra khỏi khối sắt đen và hít một hơi thật sâu, cảm giác dễ chịu vô cùng.
– Khuya rồi, anh đi ăn cơm với em rồi về.
– Dạ, cám ơn anh, em có hẹn với bạn trai rồi, đợi lúc khác nhé.
– VÂNG.
Một chiếc xe máy nổi lên, cưỡi trên con quái vật màu đỏ là một chàng trai trạc tuổi Lan. Quá phấn khích, cô chạy lại gần.
– Anh Tùng, đây là sếp của em.
– Chào sếp – Tùng chống xe đi tới đón Trí bắt tay – Sếp đẹp trai.
– Tôi sẽ thích hơn nếu từ này phát ra từ miệng một cô gái. Đừng làm phiền hai người nữa, trả Lan lại cho anh ta, vui vẻ đi.
Trí quay đi nhưng không biết đi đâu. Có một cuộc tranh cãi ngay phía sau.
– Từ khi anh vào làm ở công ty này, thời gian anh ở bên em ngày càng ít đi.
– Công việc mà anh, những ngày này, tìm việc không phải dễ. Như bạn, sau khi ra trường với tôi, bây giờ tôi đã có một nơi, ở đâu?
“Ta khinh thường ngươi?”
– Ý tôi không phải vậy …
– Từ nay, anh có thể ở lại công ty của mình với ông chủ đẹp trai đó.
Tùng lên xe phóng đi, để mặc Lan gọi cho anh. Cô ngồi bệt xuống đất và khóc. Trí thấy vậy không muốn bỏ đi nên quay lại an ủi. Chiếc quần lót trắng lộ nguyên một khối giữa hai đùi khi Lan ngồi khóc bên vệ đường. Đạo diễn ngồi xổm trên gót chân, nhìn khuôn mặt tái nhợt mà nước mắt lưng tròng, nhưng vẫn không thoát khỏi hình ảnh điếu xì gà trắng trước mặt.
– Xin lỗi vì đã làm phiền chuyện riêng tư của bạn.
– Cho tôi số điện thoại để anh ấy giải thích.
– Ừ, không cần đâu – Lan vội lau nước mắt nhìn Trí bày tỏ lòng biết ơn – Yêu nhau thời đại học, vui thì vui một chút nhưng đánh nhau nhiều thì mệt quá. Đôi khi những phản ứng của anh ấy khiến tôi muốn căng thẳng.
– Có vẻ như anh ấy là một cậu ấm thích đi chơi hơn là phấn đấu cho tương lai. Đoán xem, anh ấy thích đua đòi, uống rượu, hoặc tức giận khi cô ấy không đáp ứng điều gì đó. Khi tức giận, cô ấy thường là người chủ động làm lành …
– Chúa ơi, sao cậu lại đoán đúng như vậy?
– Hãy sống và tinh ý hơn, bạn sẽ có cái nhìn về những người giống tôi. Chà, dù sao thì mọi chuyện cũng kết thúc. Đi ăn đi, đây là thứ tự.
Lan đứng dậy sửa sang lại quần áo, hết giờ làm, sếp thêm lệnh gì nữa, Lan cười nhạt gật đầu. Chiếc xe Camry 3.0 đen bóng dừng bên cạnh, Lan mở cửa ngồi vào ghế trước. Một cảm giác khác hẳn so với xe của Tùng. Mặc dù chiếc xe máy có giá tương đương với một chiếc ô tô bình thường, nhưng nó cũng quá đắt đối với một chiếc xe hai bánh. Trí hỏi Lan muốn ăn gì, cô gái chỉ biết có vài quán ăn ven đường nên Trí cũng làm theo. Tôi không phải là người kén ăn, nên sao cũng được.
– Bạn thường làm gì vào giờ này?
– Chỉ cần ở nhà và xem TV.
“Nhưng không phải lúc nào cũng giống như vừa rồi thiếu niên kia sao?”
– Đôi khi, anh bạn.
– Vậy khi đi chơi, hai người sẽ đi đâu? – Trí cười nhạt xua tay – Em thật vô ơn. Giả vờ như bạn chưa hỏi, nói chuyện khác đi.
– Chúng ta đi xem phim hoặc ngồi đâu đó trong công viên. Nhưng dạo này Tùng cứ rủ tôi đi bar, tôi không thích chút nào, nhưng anh ấy cứ cằn nhằn nên tôi phải đi.
Chuông điện thoại reo, Trí lịch sự xin lỗi rồi nhấc máy trả lời. Anh mỉm cười gật đầu rồi cúp điện thoại.
– Hóa ra cô ấy cũng biết bar. Vì vậy, bây giờ đến đó với tôi, được không? Những người đàn ông đã gọi vào buổi chiều. Tôi nghĩ bạn nên đi.
– Đúng…
– Nếu tôi bận, tôi sẽ đi một mình.
– Có, không phải đâu. Bạn có đi lâu không?
– Vậy thì đến nửa đêm.
Lan hơi do dự, sếp có vẻ tin tưởng cô, mới bắt đầu vào làm vài tháng, có cơ hội thể hiện nếu không biết đi trước đón đầu. Hơn nữa, ngày mai tôi không phải đi làm nên tôi không sao. Một ngày của Trí cứ thế trôi qua. Sáng ở công ty, chiều lang thang đâu đó gặp bạn bè tán gẫu, có khi gặp đối tác sau giờ làm.
[/box]#Ngã #rẽ #cuộc #đời
[rule_3_plain]#Ngã #rẽ #cuộc #đời
Website chuyển qua tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex , các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Trí dán mắt vào những dòng chữ trên hợp đồng. Tờ giấy A4 dằng dịt chữ với chữ khiến hai mắt muốn hoa đi. Ngày nào cũng vậy, ló mặt tới doanh nghiệp là hàng tá việc trút lên đầu tới nỗi anh tự hỏi liệu mình có chọn lầm nghề hay ko? Ở cái đất Sài Gòn tấp nập đầy bon chen thì đó là tình cảnh chung của những người có vị trí trong xã hội.
Chịu thôi, người nào bảo anh nỗ lực phấn đấu làm chi để rồi được bổ nhiệm làm giám đốc quản lý lúc tuổi đời mới tròn 28. Ở cái tuổi hăng say hiến dâng với nhiều ý tưởng thông minh đó, nó giúp Trí thành công trong công việc nhưng lại thui chột về những mặt còn lại nhưng mà một chàng thanh niên trẻ nhu yếu.
Đó có thể là tiêu khiển, là đọc sách thánh hiền để nâng tầm trị giá, hoặc cũng có thể là chuyện yêu đương. Đúng vậy, Trí chẳng có lấy một mảnh tình vắt vai. Thời còn sinh viên cũng có vài mối tình vớ vẩn nhưng tự thân anh thấy nó chỉ là những xúc cảm bỗng nhiên, nói đúng ra là ngộ nhận chứ ko thể gọi là yêu được. Tới lúc đi làm, anh nỗ lực phấn đấu trong công việc nên cũng ko còn nhiều thời kì cho bản thân. Trí bắt chéo chân, tay luồn vào chân tóc bấm bấm mấy huyệt đạo. Có tiếng chuông cửa.
– Vào đi – Cô thư ký 22 tuổi đẩy cửa bước vào.
– Dạ sếp gọi em – Một mùi nước hoa thơm nức lúc Lan xuất hiện.
– Cô đánh máy lại hợp đồng này, chú ý những chỗ tôi ghi lại đỏ sửa lại cho thích hợp.
– Dạ.
Lan đón lấy xấp giấy A4, khép nép bước ra ngoài đóng cửa lại. Một thân hình uốn lượn trong chiếc jip bó công sở màu đen ngắn nửa đùi làm cho đôi chân dài triền miên càng thêm trắng nuột nà. Đôi giày cao gót tôn cho dáng đi thật thướt tha, nhất là cặp mông, cong vút và uyển chuyển theo mỗi bước chân. Trí là người phỏng vấn Lan ở vòng cuối cùng và anh rất ấn tượng trước cô sinh viên mới ra trường. Tự tin, mưu trí và xinh xẻo, đó là những yếu tố anh cần ở một thư ký và xa hơn nữa là một trợ lý đắc lực để thay thế cho người cũ đã thôi việc.
– Em nghe nè anh – Giọng Lan ngọt ngào trong điện thoại.
– Chiều em rảnh chứ? Anh tới đón em nhé, đi xem phim.
– Em ko biết nữa, kỳ vọng là ko có việc đột xuất.
– Ừ, vậy anh đặt cọc luôn nhé?
– …
Trí nhìn lên đồng hồ đeo tay, đôi lông mày nhíu lại tỏ vẻ ko ưng ý. Lan đang tươi cười hí hửng thì chợt giật thột lúc thấy vị giám đốc đã đứng cạnh mình từ lúc nào. Cô vội tắt máy cúi chào.
– Tôi đã từng nói với cô điều này chưa nhỉ?
– Dạ… chuyện gì vậy anh?
– Trong giờ làm việc, ko được nói chuyện riêng trên điện thoại quá năm phút. Tôi đã đợi cô sáu phút rưỡi rồi.
– Dạ… dạ… em xin lỗi. Anh cần em làm việc gì ạ?
– Chiều nay đồng hành tôi gặp đối tác. Nhớ mang theo cả máy tính bảng, chúng ta sẽ bàn thảo với họ và nếu cần có thể chỉnh lại hợp đồng ngay tại đó luôn.
– Dạ, em sẵn sàng ngay.
Đây là một người dùng nhưng mà Trí giám định là có tiềm năng rất lớn. Ban sơ anh chú trọng vào lợi nhuận, nhưng sau một buổi đắn đo, anh quyết định phải bám dính cho dù có hòa vốn đi nữa. Lan cũng nhìn thấy điều này vì những ngày gần đây thấy vị giám đốc trẻ dồn hết mọi quan tâm vào đối tác mới. Kiểu này hỏng bét kế hoạch buổi chiều rồi. Lan lén vào nhà vệ sinh gọi điện cho Tùng, người yêu của cô để hủy cuộc hứa. Đầu dây bên kia yểu xìu nhưng cũng đành chịu thôi.
Cuộc gặp diễn ra trong phòng VIP của một nhà hàng sang trọng do Lan đặt trước. Đúng như Lan nghĩ, Trí tỏ ra rắn rỏi trong thương thuyết nhưng vẫn cố chiều lòng người dùng, thật đáng mừng là mức lợi nhuận nhẩm tính ko tới nỗi tụt thấp như cả hai dự trù, đó là một thành công ngoài mong đợi. Cuộc hội đàm diễn ra khá lâu nên lúc về tới trụ sở thì trời đã sụp tối. Lan mở cửa bước ra khỏi khối sắt đen sì hít thở một hơi thật dài, cảm thấy thoải mái vô cùng.
– Trễ rồi, cô đi ăn với tôi rồi về.
– Dạ cảm ơn anh, em có hứa với bạn trai, để dịp khác nhé anh.
– Ừ.
Một chiếc mô tô trồi tới, cưỡi trên con quái vật đỏ lè là chàng trai ước chừng ngang tuổi với Lan. Cô hí hửng chạy lại gần ton tả.
– Anh Tùng, đây là sếp của em.
– Chào sếp – Tùng dựng chống xe tiến tới đón cái bắt tay của Trí – Một ông sếp đẹp trai.
– Tôi sẽ thích hơn nếu lời nói này phát ra từ cửa mồm một cô gái. Ko làm phiền hai người nữa, trả Lan lại cho cậu, đi chơi vui vẻ.
Trí quay đi nhưng chưa định hình là sẽ đi đâu. Có tiếng cãi vã ngay sau lưng.
– Từ lúc em vào làm ở doanh nghiệp này, thời kì em dành cho anh ngày càng ít dần.
– Công việc nhưng mà anh, thời buổi này đâu dễ tìm được một chỗ làm. Như anh đó, ra trường một lượt với em giờ đã có nơi có chỗ gì đâu?
– Em khinh thường anh chứ gì?
– Ý em ko phải vậy…
– Vậy từ nay em cứ đóng đinh ở doanh nghiệp của em bên ông sếp đẹp trai đó đi.
Tùng rạp mình trên xe rồ ga phóng đi mặc tình cho Lan gọi ơi ới. Cô ngồi thụp xuống đất khóc thúc thích. Trí thấy thế ko nỡ bỏ đi nên đã quay lại xoa dịu. Chiếc quần lót trắng hiện lên một khối no tròn kẹp giữa hai đùi lúc Lan ngồi khóc bên lề đường. Vị giám đốc ngồi xổm trên gót chân nhìn vào khuôn mặt nhạt nhòa ngấn lệ nhưng vẫn ko thể thoát khỏi hình ảnh chiếc xì líp trắng lồ lộ trước mặt mình.
– Xin lỗi đã làm tác động tới chuyện riêng của cô.
– Cho tôi số điện thoại để giảng giải cho cậu đó hiểu.
– Dạ ko cần đâu anh – Lan lau vội nước mắt nhìn Trí tỏ lòng hàm ân – Yêu nhau suốt thời đại học, vui thì ít nhưng mà gây lộn thì nhiều, riết rồi em thấy mỏi mệt quá. Nhiều lúc phản ứng của ảnh làm cho em muốn stress luôn vậy.
– Xem chừng đó là một cậu ấm thích đàn đúm hơn là phấn đấu cho tương lai. Để đoán xem nhé, cậu ta thích đua xe, nhậu nhẹt, hay tỏ ra cáu gắt mỗi lúc cô ko phục vụ một điều gì đó. Những lúc giận nhau cô thường là người chủ động làm lành…
– Trời, sao anh đoán trúng phóc vậy?
– Sống và tinh ý nhiều hơn chút nữa cô sẽ có cái nhìn về con người cũng giống như tôi. Nhưng mà thôi, dù sao thì cũng lỡ tháo dỡ hết rồi. Đi ăn, đây là lệnh.
Lan đứng dậy sửa lại váy áo, hết giờ làm việc rồi còn mệnh lệnh gì nữa sếp, Lan cười nhạt gật đầu. Chiếc Camry 3. 0 Đen bóng ngừng sát bên, Lan mở cửa ngồi vào ghế trước. Một cảm giác khác hẳn so với ngồi xe của Tùng. Tuy chiếc mô tô có trị giá ngang với một chiếc xe hơi phổ thông nhưng cũng là quá mắc so với xe hai bánh. Trí hỏi ý Lan muốn ăn gì, cô gái chỉ biết có mấy quán ăn lề đường nên Trí cũng chiều ý. Anh ko phải là người khó tính trong chuyện ăn uống nên sao cũng xong.
– Thường thì giờ này cô làm gì?
– Ở nhà xem TV thôi anh ạ.
– Chứ ko phải lúc nào cũng đòng đòng với cậu trẻ trâu lúc nãy à?
– Thỉnh thoảng thôi anh.
– Thế những lúc đi chơi thì hai người đi đâu? – Trí cười nhạt phất tay – Tôi thật vô duyên. Coi như chưa hỏi, nói chuyện khác đi.
– Tụi em đi xem phim hoặc ngồi đâu đó trong công viên. Nhưng thời kì gần đây anh Tùng cứ hay rủ em đi bar, em ko thích chút nào nhưng ảnh cứ lảu bảu nên đành phải đi.
Điện thoại reo lên, Trí xin lỗi một cách khách sáo rồi đưa máy lên nghe. Anh nhoẻn mồm cười cười gật đầu rồi cúp máy.
– Hóa ra cô cũng biết bar rồi. Vậy giờ đi tới đó với tôi, được ko? Mấy ông hồi chiều gọi. Tôi nghĩ cô nên đi.
– Dạ…
– Nếu bận thì thôi, tôi đi một mình.
– Dạ ko phải. Đi lâu ko anh?
– Thì tới nửa đêm là cùng.
Lan hơi đắn đo, ông sếp có vẻ tin tưởng mình, mới vào làm có mấy tháng, đang có dịp trình bày nếu ko biết nắm bắt làm sao tiến thân được. Hơn nữa mai đâu có đi làm nên thôi ừ đại luôn vậy. Một ngày của Trí trôi qua như thế. Sáng ở doanh nghiệp, chiều lang thang đâu đó, lúc gặp bè bạn tán phễu, lúc thì gặp đối tác ngoài giờ.
#Ngã #rẽ #cuộc #đời
[rule_2_plain]#Ngã #rẽ #cuộc #đời
[rule_2_plain]#Ngã #rẽ #cuộc #đời
[rule_3_plain]Phân mục: Truyện sex hay
Nguồn: sex-shoponline.net
Xem thêm Video clip hót nhất hôm nay: Video Clip Hót
Xem những sản phần đồ chơi tình dục hót nhất 2022: shop đồ chơi tình dục
#Ngã #rẽ #cuộc #đời