Ngày xửa ngày xưa, ở một vương quốc nọ có một bà hoàng hậu nhan sắc tuyệt trần. Bà sống hiền lành phúc hậu nên luôn được moị người quý mến. Mùa đông năm đấy, trong lúc ngoài trời tuyết rơi lở tở, hoàng hậu ngồi khâu bên khung cửa sổ bằng gỗ mun đen bóng. Đột nhiên, kim đâm trúng ngón tay hoàng hậu, một giọt máu đỏ tươi rơi xuống nền tuyết trắng xóa. Bà chợt ước ao có được một đứa con gái cũng xinh đẹp như cảnh vật trước mắt.
Quả nhiên một thời kì sau bà sinh được một cô con gái đúng y như bà từng ước mơ. Cô gái có một làn da trắng như tuyết, môi thắm tươi như giọt máu, tóc đen láy như gỗ mun cửa sổ. Bà đặt tên con là Bạch Tuyết.
Chẳng bao lâu sau, hoàng hậu nhắm mắt xuôi tay vì bạo bệnh. Nhà vua dù rất tiếc thương hoàng hậu nhưng vì nhiều lý do ông buộc phải lấy một bà vợ khác. Bà này cũng xinh đẹp khác thường nhưng lại có tíng tình vô cùng kiêu ngạo, hợm mình. Bà ta có một tấm gương thần. Mỗi lần ngồi trước gương bà thường hỏi:
Gương kia ngự ở trên tường
Thế gian người nào đẹp được nhường như ta!
Gương bèn trả lời:
Hoàng hậu đẹp nhất trên đời
Thế gian người nào sánh với với người được đâu!
Và bà hoàng hậu thường tự cười lớn về điều đó. Vài năm sau nhà vua nhắm mắt xuôi tay, quyền thừa kế ngai vàng thuộc về tay hoàng hậu. Vốn rất ghét Bạch Tuyết nên hoàng hậu đã đối xử rất tệ bạc với Bạch Tuyết dù cho cô nhỏ còn nhỏ chưa biết gì. Bà bắt Bạch Tuyết phải đi chăn vịt bên ngoài hoàng cung suốt cả ngày; Đã vậy tối tới bà ta chỉ cho nàng ngơi nghỉ trong căn nhà kho cũ kĩ. Bạch Tuyết ngày càng giống một cô nhỏ nhà quê hơn là một công chúa. Tuy nhiên Bạch Tuyết vốn tính hiền lành nên ko hề chấp nhất, cô chỉ biết siêng năng làm việc, hoà đồng mến thương mọi người nên luôn được mọi người quý mến.
Lúc Bạch Tuyết lên mười bảy tuổi, nàng đột nhiên trở thành tươi đẹp như ánh nắng mùa xuân. Nàng có một gương mặt thật đẹp với má lún đồng tiền xinh xẻo, đôi môi mọng đỏ khơi gợi khiến người ta ko chỉ muốn ngắm nhìn nhưng mà còn thích được cắn vào, được vuốt mái tóc dài đen láy óng ả như tơ.
Mới bước vào độ tuổi mười bảy nhưng mà thân hình của nàng đã thật nẩy nở và hết sức gợi tình. Nàng thường chọn lựa những bộ đầm nào có thể bó sát thân thể nhưng mà mặc nhờ đó những đường cong tuyệt mĩ trên thân thể nàng được dịp phơi bày ra, nhất là bộ ngực căng tròn rung rinh dưới lớp áo và phần mông căng tròn ko một tẹo tì vết. Làn da Bạch tuyết ngày ngày phải xúc tiếp với nắng mưa nhưng bao giờ cũng trắng toát và cực kì mịn màng như làn nước êm đềm. Đôi chân nàng thì quý phái vô cùng, thon dài và ngăn nắp. Từng bước đi của Bạch Tuyết làm cho ngay cả hoa đẹp còn phải e thẹn nhường đường vì kém sắc. Với vẻ đẹp chết người đó, cộng thêm với tính tình hiền hòa nên Bạch Tuyết càng được mọi người quý mến hơn, mọi người trong lâu đài quan tâm chăm sóc và cuộc sống của nàng lúc nào cũng tràn đầy thú vui. Nhưng thú vui nào có được lâu dài. Một hôm hoàng hậu ngồi trước gương thần, bà ta hỏi:
Gương kia ngự ở trên tường
Thế gian người nào đẹp được nhường như ta?
Gương trả lời:
Trước kia bà đẹp nhất trần
Nhưng nay Bạch Tuyết muôn phần đẹp hơn.
Hoàng hậu rất tức giận. Bà rắp tâm sẽ giết thịt chết Bạch Tuyết để thế gian chỉ có một mình bà ta là xinh đẹp.
Một hôm, bà ta cho gọi Bạch Tuyết tới và dặn dò:
– Con gái yêu quí, sắp tới ngày giỗ của vua cha con rồi đó. Vậy, để tỏ lòng hiếu để, ngày mai con hãy vào rừng tìm những bông hoa thật đẹp về nhưng mà cúng cho vua cha nghen!
Bạch Tuyết ko mảy may nghi ngờ chút nào về lời yêu cầu đó của hoàng hậu. Nàng chỉ thơ ngây nhưng mà nghĩ rằng chắc mẹ kế cũng thương mình lắm nên cho mình một ngày nghỉ để tìm hoa làm giỗ cho cha. Nhưng hỡi ơi:
“Mấy đời bánh đúc có xương
Mấy đời mẹ ghẻ nhưng mà thương con chồng.”
Hôm sau, theo lệnh hoàng hậu, một tên lính khỏe mạnh, tinh nhuệ được phái theo bảo vệ công chúa cho nàng “an toàn” đi hái hoa. Hẳn nhiên là vào đêm trước đó, tên lính này thu được một lệnh hoàn toàn trái ngược từ hoàng hậu. Đó đơn giản chỉ là mẩu giấy có ghi dòng chữ: “Bạch Tuyết còn sống trở về, ngươi sẽ chết và trái lại”.
Để bảo vệ mạng mình, tên lính đành phải nghe theo. Hắn theo chân Bạch Tuyết vào tận trong rừng sâu. Tới bên bờ suối, hắn nhìn quanh và quyết định đây sẽ là nơi chốn tốt nhất để hành động. Nhưng lúc giơ ngọn giáo lên, vẻ đẹp và sự quyến rũ của Bạch Tuyết đã làm cho hắn động lòng. Dù là cầm thú thì có người nào nỡ dẫm lên một đóa hoa đẹp tới thế. Tên lính nghĩ thế thì chùn tay lại. Bạch tuyết nào biết nguy hiểm, nàng thấy nước suối trong veo thì thích lắm. Bạch Tuyết nói:
– Ôi! nước trong veo mát quá, phải chi được tắm một lúc thì tuyệt biết mấy!
Chính câu nói đó đã làm hại tới cuộc đời trong trắng của Bạch Tuyết. Tên lính nghe được như mở cờ trong bụng trong bụng. Hắn thầm nghĩ: “Đúng rồi! nàng đẹp thế cuối cùng cũng lấy chồng, thế thì uổng quá. Chi bằng ta hưởng trước rồi giết thịt quách nàng đi cho nhẹ nợ”. Tự ưng ý với suy nghĩ của mình, tên lính nói:
– Trời hôm nay nóng lắm, công chúa xuống nước tắm một lúc rồi đi tiếp! Thần sẽ canh chừng cho, công chúa đừng lo!
Bạch Tuyết lúc đầu còn e ngại, nhưng vì bản tính tin người nên nàng ko còn đắng đo nữa. Bạch Tuyết cởi bỏ y phục trên người rồi đưa cho tên lính. Nàng dặn kĩ:
– Anh giữ giúp tôi nhé! Tôi chỉ có bộ này thôi đó!
Tên lính cầm lấy quần áo Bạch Tuyết nhưng mà ko ngớt nhìn chòng chọc vào ngực nàng. Hắn rõ nước giãi trước bộ ngực căng tròn mới nhú và cái hạ bộ còn lưa thưa mấy cọng lông của nàng. Lúc Bạch Tuyết vừa quay mặt đi định bước xuống suối thì hắn nhanh chóng cởi quần ra rồi nhảy tới vồ lấy nàng. Hết sức bất thần nên Bạch Tuyết phản kháng dữ dội. Với sức mạnh hơn hẳn nàng, tên lính dang chân nàng ra xa để đút con cu to tướng đỏ hỏn còn nóng vào giữa hai đùi trắng ngần của nàng. Bạch Tuyết hoảng sợ quyết tâm phản kháng nhưng tên lính quá mạnh, nàng ko thể làm gì được hơn chỉ biết van xin và nức nở khóc. Tên lính bỏ ngoài tai tất cả, thương người chi bằng thương mình, hưởng trước đã rồi tính sau. Hắn tiếp tục nhét cu vào cái lồn nhỏ nhỏ của nàng nhưng vẫn cứ bị vuột ra hoài. Hắn gầm gừ tức giận, đè Bạch Tuyết ra trên mặt đất rồi bò xuống bẹn cô nhỏ liếm lồn nàng một lúc. Tới lúc này Bạch Tuyết có thể vùng dậy để bỏ chạy, nhưng cảm giác tê tái sung sướng làm cho toàn thân nàng nhủn ra. Cảm giác lạ lùng này lần trước nhất trong đời Bạch Tuyết mới cảm thấy. Vì tò mò nàng dang sống động xa cho cái lưỡi nhám nhúa của tên lính cà quét vào lồn mình. Hắn càng liếm thì càng bạo hơn, chỉ một lát thôi thì lồn Bạch Tuyết đã đỏ chạch, nước nhờn ứa ra thành vũng đọng lại vòng quanh đít. Hắn đưa mũi hít hít rồi liếm sạch. Bạch Tuyết ko còn chịu nổi nữa, đưa tay lên tự bóp lấy vú mình se se hai đầu đỉnh. Lúc đó tên lính cũng ko chờ được lâu hơn, chồm mình lên người Bạch Tuyết cố nhét con cu to tướng vào hai nếp thịt đã sưng mọng vì nứng. Vì có nước nhờn trong lồn Bạch Tuyết, nên tên lính dễ dàng đút cặc mình vào đó.
“Sựt” …
Con cặc của tên lính thọc sâu vào xé tan màn trinh của Bạch Tuyết. Nàng đớn đau dữ dội. Bấu chặt lấy hai vai của tên lính. Vài giọt máu hồng từ lồn nàng nhỏ ra. Chờ lúc cho Bạch Tuyết bớt đau, hắn mở đầu nắc đều đều trên bụng nàng. Bạch Tuyết rên rỉ hai tay quờ quạng trên lưng tên lính rồi xiết lấy ôm chặt vào người. Tên lính nắc càng lúc càng nhanh, càng táo tợn. Hắn đâm thọt ko tiếc thương vào cái lồn nhỏ nhỏ của Bạch Tuyết.
Vẫn còn chưa thỏa mãn, hắn ngừng lại, rút cặc ra và bảo Bạch Tuyết quay lưng lại bò như tư thế của loài chó. Bạch Tuyết ngoan ngoãn tuân theo có nhẽ vì sợ, hai bàn tay nàng chống đất, gối chịu lại và đùi dang xa để khoe cái lồn phơi phới về phía sau. Tên lính hầm hè quỳ gối sau lưng nàng. Chỉ vài ba cái nhún nhẩy thì hắn đã tìm được thế gí con cặc lông lá vào lồn Bạch Tuyết. Hắn nắc vào mông Bạch Tuyết túi bụi, hầu như ko ngưng lấy một giây khắc nào. Bạch Tuyết sung sướng chỉ biết kêu gào.
Một lát sau tên lính biết ko còn chịu được lâu nữa bèn chồm lên ngậm lấy tai Bạch Tuyết cắn chặt, đồng thời tuôn một tràng tinh dịch vào mình nàng. Bạch Tuyết thét to và rùng mình xuất tinh cùng một lúc.
Tên lính ngã vật ra, đè lên người bạch Tuyết. Cả hai đều ướt đẫm mồ hôi.
Đã thỏa mãn tên lính đứng dậy, hắn vung giáo lên, canh ngay lưng Bạch Tuyết rồi đâm xuống. Tới giữa chừng, tên lính ngừng lại. Bạch Tuyết đang mệt và còn thở dốc. Trông nàng thật tội với tóc tai bù xù, mình đầy dấu vết của cuộc cưỡng dâm. “Thôi, dù sao cũng giết thịt, để ta tắm xong rồi hiếp nó tới chết. Tới lúc đó thì mình thỏa mãn thật sự nhưng mà cũng ko cần tội nghiệp nữa” Nghĩ vậy, tên lính nhảy ngay xuống nước tắm cho khỏe người lại rồi tính tiếp. Bạch Tuyết nằm xấp một hồi cho đỡ mệt rồi ngồi lên. Nàng nhìn xuống hạ bộ còn đẫm máu và tinh trùng. Bạch Tuyết vừa đau vừa lâng lâng khó tả, hình như là nàng vẫn còn đang thèm thuồng với cảm giác mới lạ này. Trông thấy tên lính mê mải tắm, Bạch Tuyết thơ ngây đứng dậy ngó táo tác xung quanh tìm cái gì đó để thử đút vào lồn.
Bỗng từ đâu một chú nai tơ chạy lại gặm cỏ. Bạch Tuyết thấy vậy thì chạy ngay tới chỗ chú nai. Nàng bước ra sau lưng chú nai và tìm kiếm dương cụ của con vật tội nghiệp. Bạch Tuyết đưa tay xuống bụng con nai nắm lấy dương vật sục. Nàng sục rất mạnh nên thấy cả gân tay mình nổi lên. Con vật kêu la dữ dội rồi co chân chạy thẳng vào rừng. Bạch Tuyết thấy vậy nên ba chân bốn cẳng chạy theo quên cả mặc quần áo. Tên lính tới giờ mới hay Bạch Tuyết bỏ chạy, toan cản lại thì Bạch Tuyết đã tẩu thoát. Hắn nhìn theo nuối tiếc, đoạn đứng đó một lúc lâu đón lấy một con nai khác, mổ bụng con vật ra để lấy quả tim đem về trình báo cho hoàng hậu.
Về phần Bạch Tuyết, nàng cắm đầu chạy theo con vật một lúc rồi quay đầu nhìn lại thì thấy mình đã lạc đường. Nàng cố tìm đường quay lại nhưng ko sao làm được. Thế là cô nhỏ tội nghiệp một mình, trần truồng lang thang trong rừng sâu. Chim chóc thấy vẻ đẹp của nàng liền ríu rít vây quanh, muôn thú tung tăng chạy theo nhòm ngó. Bạch Tuyết cứ thế đi mãi. Tới xế chiều, Bạch Tuyết mới trông thấy một căn nhà nhỏ. Lạnh lẽo và cực kì đói, Bạch Tuyết liền ghé nhà vào định xin nghỉ nhờ. Nàng gõ cửa nhưng ko có người nào trả lời nên bạo dạng bước vào trong. Trong nhà đồ đoàn thứ gì cũng tí xíu nhưng rất sạch sẽ và ngăn nắp. Giữa nhà có một chiếc bàn trải khăn trắng tinh, bên trên bàn bày sẵn bảy bộ đồ ăn xinh xẻo. Hai bên tường kê bảy chiếc giường nhỏ cũng trải khăn trắng tinh tươi. Bạch Tuyết đói quá bèn sà xuống ăn sạch mọi thứ trên bàn. Ăn xong nàng tìm lấy tủ quần áo kiếm vài bộ đồ để mặc. Nhưng hỡi ơi, quần áo cái nào cũng tí xíu. Ko biết tính sao, nàng bèn giật lấy khăn bàn, rồi lên giường ngủ. Thế nhưng bảy chiếc giường cũng tí xíu. Bạch Tuyết thấy vậy thì nàng nằm ngang trên cả bảy cái giường, rồi lấy khăn bàn làm mền đắp. Xong xuôi đâu đó nàng mở đầu chìm vào giấc ngủ.
Tới xẩm tối, chủ nhà là bảy chú lùn trở về căn nhà ấm êm của họ sau một ngày vào trong núi đào mỏ sắt khá vất vả. Họ vừa bước vào nhà, tới bên chiếc bàn ăn, thì ngạc nhiên kêu lên:
– Ô! Người nào đã vào đây ăn hết thức ăn thế này!
– Ô! Người nào đang ngủ trên bảy chiếc giường của chúng ta thế này.
Họ cùng chạy tới bên chiếc giường, rồi một người giật lấy tấm khăn ra một bên. Họ ngạc nhiên vô cùng lúc thấy một người con gái lõa thể xinh đẹp như hoa đang ngủ trên giường của họ. Họ cùng lặng im để quan sát. Một người kêu lên ngạc nhiên:
– Ô! Gương mặt nàng đẹp quá!
– Ô! Môi nàng đỏ quá!
– Ô! Tóc nàng đen tuyền đẹp quá!
– Ô! Da nàng trắng quá!
– Ô! Ngực nàng bự và mịn màng làm sao!
– Ô! Xem chim của nàng này! Hai mét thịt đỏ hồng còn đang ươn ướt.
– Ô! Nhìn nàng trần truồng ngủ kìa! Quyến rũ quá!
Có nhẽ lâu ngày thiếu vắng phụ nữ nên các chú lùn ko người nào bảo người nào, cùng cởi vội quần áo ra nhảy lên giường tranh nhau xoa nắn khắp thân thể nàng. Có chú thì bóp vú chú thì sờ chim, chú thì sờ mông. Những nụ hôn vụng về thi nhau dậm lên người của Bạch Tuyết. Có chú lùn ko chịu nổi được sự hào hứng nên ngồi xổm lên người bạch Tuyết, tay nắm chặc dương vật rồi sục một cách rất “trần tục”. Sục một hồi rồi cũng ko chịu nỗi, chú bắn tinh đầy mặt của Bạch Tuyết. Vài ba chú đứng cạnh nhốn nháo tuân theo. Nghe tiếng ồn, cảm giác xô xát trên mình mẫy, Bạch Tuyết chợt bừng tĩnh. Nàng hốt hoảng đẩy ra chú lùn ra rồi chạy vào góc phòng chật hẹp, đứng nhìn họ với cặp mắt tròn xoe. Các chú lùn lại nhốn nháo. Chú thì nói, chú thì cười, chú quơ tay múa chân, chú làm điệu bộ ngờ nghệch trong rất buồn cười. Tất cả họ nối chặt vòng tay từ từ xung quanh lấy Bạch Tuyết, ko cho nàng bỏ chạy. Nhưng chạy đi đâu cho được lúc nàng đã nằm trong một góc phòng quá chật hẹp. Trước mặt nàng là những chú lùn xấu xí, nàng thấy sợ quá. Song qua nét mặt hài hòa vui tươi của họ, nàng từ từ thấy yên tâm hơn. Các chú cũng ko người nào dám làm cho nàng thêm sợ hãi, chỉ dám đứng đực ra đó cho nàng nhắm nhía. Trước là lạ lùng sau là cảm thấy khắp người rộn rực trước muôn vàng kích thích, nàng mở đầu quan sát kỹ hơn. Thật ra, họ đều là những ông già lùn vui tính với thân thể cường tráng do năm tháng vần vật; Điều đặc thù đáng cho nàng chú ý là các dương vật của họ lại to một cách “khủng bố” kinh hồn, có cái gần chạm tới đất, lông lá bù xù, có cái thì gai gốc xù xì.
Một phút hoàng hồn, Bạch Tuyết ngờ ngạc hỏi:
– Các anh là người nào?
– Chúng tôi là bảy chú lùn sống ở rừng sâu! Nàng là người nào hỡi cô nàng xinh đẹp!- chú lùn già nhất đáp thay cho tất cả.
– Em là Bạch Tuyết, công chúa, em lỡ đường đi lạc vào đây, mong các anh tha lỗi!
– Nàng đẹp quá! – một trong bảy chú thốt lên.
Hai má Bạch Tuyết đỏ hồng vì lời khen đó. Nàng đáp lại:
– Các anh cũng rất tuyệt. Gọi là “bảy chú lùn”, nhưng sao … “cái đấy” ko như phổ biến.
– Dương vật chúng tôi ra sao, có phải cô muốn nói về chúng.
– Cô có muốn sờ … – một chú khác tinh nghịch nói.
– Hay cô muốn chúng tôi cùng làm tình với cô – một chú khác lại chêm vào rồi cười khanh khách nhìn Bạch Tuyết một cách rất là Ba-Mươi-Lăm.
Song, Bạch Tuyết ko đáp lời họ chỉ trằm trồ với những gì trước mắt nàng:
– Ôi cha! To ơi là to, em chưa bao giờ gặp trên đời này, thật ngộ nghĩnh.
Cả bọn cười vui vẻ, kênh kiệu vì lời tán thưởng của Bạch Tuyết. Nghĩ ra, Bạch Tuyết tới giờ phút này vẫn là một nàng Bạch Tuyết thật hồn nhiên, trong sáng. Và chính sự trong sáng này của nàng nhưng mà đã “được” các chú lùn thuyết phục ngủ lại ở nhà của bảy chú. Nói là ngủ chứ chẳng có người nào ngủ ngơi gì cả. Họ nổi nhạc rồi cùng nhảy múa bên nhau rất là “mặn nồng”. Bạch Tuyết thơ ngây được các chú lùn hướng dẫn những trò chơi người lớn như những màn cởi áo, những trò chơi sờ mó và những thứ kích dục nhưng mà Bạch Tuyết nào biết được như ở vú hoặc ngay âm môn. Chẳng bao lâu thì Bạch Tuyết thấy hứng tình, mặt nàng lại đỏ gay lên vì hào hứng, lại làm cho nàng càng thêm xinh đẹp. Thấy vậy, các chú lùn thi nhau cởi trên người nàng. Trước là những màn hôn hít táo tợn với những bộ râu đặc thù của các chú, Bạch Tuyết ko khỏi sởn da ga sung sướng lúc cửa mình nàng được “chăm sóc” tận tình; Sau là những màn “khẩu dâm” nhưng mà các chú bắt nàng phải lần làm cho từng người một. Và cuối cùng là màn giao phối ko tránh khỏi. Các chú lại một phen tranh giành người nào trước người nào sau để rồi đánh choảng nhau trí mạng mới phân được quyền ưu tiên cho kẻ nào. Thế là các chú trước sau tập trung thành hai hàng cùng lên một lượt thả phanh dày vò trên thân thể mĩ miều của Bạch Tuyết. Tuy các chú lùn con nhưng các chú biết dùng thế, sẵn có bàn tay và sức khỏe rắn chắc nên ko khó khăn gì nhưng mà các chú quăng nàng hết bên này sang bên nọ, bắt nàng thực thì đủ kiểu cách để cho các chú thỏa mãn. Tuy thân phận là công chúa, nhưng bản năng của nàng là con người cần có tình dục, lại được các chú lùn biết cách hành lạc nên Bạch Tuyết bao phen lên tới tuyệt đỉnh. Nàng lúc này càng đẹp hơn lúc tình dục được thỏa mãn, khuôn mặt xinh tươi với đôi má hồng hồng khát tình tắm đầy tinh dịch của các chú lùn làm cho làn da nàng thêm mịn màng, tươi mát. Chỉ tội cho bảy chú lùn. Tay chân bủn rủn vì mệt cả ngày và … cả đêm quần thảo; Vậy nhưng mà tới sáng họ phải dậy sớm để đi đào mỏ.
Sáng hôm đó, Bạch Tuyết ngủ một giấc dài lấy lại sức khỏe. Các chú lùn thì uể oải lại phải rời nhà tiếp tục công việc nặng nhọc. Trước lúc các chú đi, Bạch Tuyết kể lại mọi chuyện của mẹ ghẻ đối với nàng cho bảy chú lùn nghe thì bảy chú lùn khuyên nàng hãy cứ ở lại rừng sâu cùng họ. Bạch Tuyết vui vẻ đồng ý.
Từ đó, Bạch Tuyết sống ở rừng cùng bảy chú lùn, ban ngay nàng chăm sóc nhà cửa dùm bảy chú lùn, đêm hôm nàng cùng bảy chú thay phiên nhau làm trò “người lớn”. Thời kì đó, Bạch Tuyết chỉ vui được những lúc đêm hôm vì cả ngày bảy chú lùn lên rừng tìm mỏ, đốn cây nên Bạch Tuyết thấy rất lẻ loi. Đoán được tâm ý của Bạch Tuyết, bảy chú lùn nãy ra sáng kiến. Họ bắt nhiều hươu, nai, thỏ.v.v. Nói chung là giống đực về nhốt và để mặc cho Bạch Tuyết khuây khỏa với bầy thú xinh xẻo. Thế là hôm nào Bạch Tuyết cũng vui vẻ. Cuộc sống nàng trôi qua thật êm đềm dưới mái rừng.

Bài này hay lắm nè:   Em Duyên cực dâm


Hoàn thành cập nhật, chuyển sever 19/07/2022
Để hạn chế quảng cáo lúc xem, anh chị em bấm Full Screen (Toàn màn hình)

Xem thêm chi tiết Nàng bạch Tuyết nứng lồn

Phân mục: Truyện sex hay

Nguồn: sex-shoponline.net

Xem thêm Video clip hót nhất hôm nay: Video Clip Hót

Xem những sản phần đồ chơi tình dục hót nhất 2022: shop đồ chơi tình dục

#Nàng #bạch #Tuyết #nứng #lồn

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *