Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex nếu muốn gửi truyện vui lòng gửi vào email [email protected]!
Xin chào các bạn, những dòng mình viết dưới đây ko phải truyện sex nhưng mà là do xúc cảm sau lúc đọc truyện Câu chuyện cuộc đời tôi, Tôi muốn san sớt với các bạn trong TruyenTv.net một câu chuyện. Tôi viết câu chuyện này lúc đã đi qua những năm tháng học trò, lúc tôi đã rời xa cái hồn nhiên, thơ ngây, những mộng mơ đầu đời …
Lúc tôi 18 tuổi…
Tôi được thông báo rằng tôi sẽ chuyển tới trường huyện quê nhà để học năm cuối trung học. Lúc đó tôi nghĩ học ở đâu cũng vậy thôi, đối với tôi hai năm ở trường đại học quốc gia là những tháng ngày dài lê thê, năm 12 hẳn cũng vậy. Nhưng ko, tôi đã nhầm.
Suốt một năm học ở đây, tôi đã có biết bao kỷ niệm, nếm trải đủ mọi mùi vị học trò, được gặp những người bạn thân, được mộng mơ với những xúc cảm đầu đời, được thử cảm giác xa nhà để hiểu rằng gia đình là quan trọng nhất, và… Tôi được gặp bạn…
Ngày tôi về, tôi nhìn mọi thứ thật lạ, từ cây phượng già trước cổng, bác bảo vệ, cô giáo… Nhưng rồi, tôi gặp lại những người bạn cũ thời tiểu học, làm quen với tất cả mọi thứ. dần dần trở thành thân thuộc với tôi. Bác bảo vệ có nhớ tên những học trò đi học muộn quanh năm ko? Bạn có nhớ cậu học trò ngang bướng và phá phách này ko? Chắc hẳn người nào cũng đã quên lâu rồi, nhưng tôi vẫn nhớ rất rõ… Tôi nhớ lần trốn học trèo tường chơi game, nhớ những lần tôi bốc đồng với cô giáo, nhớ lần tôi. cãi nhau với cô giáo rồi bị đình chỉ học… Kể từ ngày về nhà, lớp A1 vốn là học trò giỏi, được cô giáo đặt cho biệt danh “nhóm quậy phá”, ngày đó, mỗi lần cô giáo cảnh cáo học trò, người nào nấy đều rưng rưng. nói: “Các bạn ơi, đừng như các anh 12A1”. Nhưng nhưng mà …. Đó là kỉ niệm, là kỉ niệm thời học trò của tôi sẽ mãi trong tim tôi.
Có rất nhiều câu chuyện về học trò trường huyện, đặc thù là với một cậu học trò quậy phá, nhưng lúc này, tôi chỉ muốn kể về bạn, người đã để lại trong tôi những xúc cảm dạt dào, những xót xa, một mối tình. tình yêu đơn phương thầm lặng…
Tôi đã gặp bạn….
Một buổi sáng, chẳng nhớ là thu hay đông, chỉ thấy lá xà cừ rụng đầy sân, tụ thành từng đống. Buổi sáng hôm đó là giờ thể dục. Sân trường tôi rộng, lúc học thể dục thường ba bốn tiết học một lúc. Đứng múa vài động tác thì thầy cho bóng, hic, nhưng mà lớp mình ko có bóng. Tôi xung phong chạy đi tìm, nhìn xung quanh, mỗi lớp có mấy lớp. Tôi lướt qua từng lớp, khuôn mặt cong vênh:
– Này, này, cho tôi mượn quả bóng.
Nhưng ko người nào cho người nào mượn, trong bụng chửi thầm: “Tiên sinh, đồ gian trá”. Sau đó, tôi bước tới chỗ các cô gái đang chơi với một quả bóng (Hic, những cô gái này đá và đấm như họ thật). Tôi hạ giọng:
– Các bạn ơi, cho tôi mượn tạm một quả bóng đá.
Đáp lại câu nói ngọt như mật của tôi là một hợp âm chua như dấm:
– Khôngggg….
Và …. tôi bắt gặp ánh mắt của cô đấy và mím môi, tay cô đấy cầm quả bóng như thể cô đấy sợ tôi sẽ lấy mất nó. Tôi sững người mất vài giây lúc bắt gặp đôi mắt đấy, khuôn mặt đấy. Tôi quay đi như người mất hồn, các bạn nữ nhìn tôi bối rối, tôi vừa đi vừa lầm bầm “Dễ thương quá, dễ thương quá…”. Vì ko tìm được bóng nên hôm đó cả lớp ngồi tán phễu dưới tán cây, tôi chọn một góc, nhìn em, thấy em cười, rồi bâng khuâng, ngờ ngạc. Kể từ đó, tôi như người mất hồn, đi đâu cũng thấy hình bóng của anh.
Tôi thăm dò ra cô đấy học sau tôi hai lớp, nên từ hôm đó, ngày nào tôi cũng đi qua hành lang lớp cô đấy vài chục lần, dù may mắn lắm tôi cũng chỉ được nhìn cô đấy vài lần. Tôi hỏi tên cô đấy, ko biết bao nhiêu lần tôi đã viết tên cô đấy trên bàn, trên ghế, khắc tên cô đấy lên nhiều gốc hoa sữa. Tối tới học vật lý, hóa học nhưng mà đầu óc tôi cứ quay cuồng nghĩ về cậu, lúc đó nếu “thuyết tương đối” có tên cậu thì chắc tôi đã trở thành một thằng nô lệ mất rồi.
Một chàng trai trong lớp tôi thích bạn…
Anh đấy quyết định tặng hoa cho tôi nhân ngày lễ tình nhân. Từ ngày nghe tin đó tôi hận anh kinh khủng, tôi vờ như ko biết, ko quan tâm nhưng nhìn vẻ mặt vui tươi như sắp được gặp anh của anh, lòng tôi đau nhói. Em ko ghen tuông, em chỉ trách mình quá hèn nhát, ko đủ dũng cảm để bộc bạch tình cảm với em như anh đấy. Tôi chờ ngày valentine như chờ ngày tận thế. Nếu bạn đồng ý, tôi sẽ làm gì? Lúc ngày đó tới, tôi còn bồn chồn hơn cả người định tặng quà cho bạn. Hôm đó, anh ta kéo theo một nhóm sinh viên A1, tôi đứng từ xa nhìn, căng thẳng như người trên hành quyết. Lúc anh đấy cầm bông hoa trước mặt cô đấy, tôi quay đi, tôi sợ, tôi sợ nhìn thấy nụ cười của cô đấy, cầm lấy bông hoa từ tay anh đấy… Nhưng, cô đấy đi qua, tôi sững sờ ko hiểu, rồi suýt nữa thì hét lên. cho thú vui.
Lần anh đứng gần em nhất …
Đó là lần lớp cô đấy đi làm thí nghiệm, nhưng lớp tôi tới gần phòng thí nghiệm, tôi đứng ngoài hành lang với cô bạn thân của mình, cô đấy đi về phía tôi, nhìn thấy cô đấy, tim tôi đập thình thịch từng hồi, toát mồ hôi hột. lúc bạn đứng ngay cạnh tôi, có thể chỉ khoảng 1 mét. Nhưng cô đấy ko quan tâm tới tôi, đôi lúc, tôi quay lại liếc cô đấy một giây. Tôi ko đủ dũng cảm đứng gần cô đấy lâu, tôi kéo bạn mình vào lớp, suốt buổi học đó, tim tôi đập thình thịch, tôi cứ nghĩ về cô đấy. Bạn đẹp, nhưng, lúc bạn nhìn cận cảnh, bạn thậm chí còn đẹp hơn …
Tôi biết bạn…
Tôi ko nhớ vì sao tôi có số điện thoại của bạn. Tôi lấy hết dũng cảm và nhắn tin cho cô đấy:
– Xin chào.
Thời kì kì vọng tin nhắn dường như dài cả nửa thế kỷ …
Sau đó tôi nhắn lại:
– Xin chào, bạn là người nào?
Tôi mạnh dạn:
– Tôi học trên bạn hai khóa.
– Ủa, anh đang ở đâu vậy?
… Bạn đang đọc truyện Mùa hoa phượng năm đấy tại nguồn: https://www.sex-shoponline.net/mua-hoa-phuong-nam-ay/
Chúng tôi liên tục nhắn tin qua lại, tôi tự nhiên hơn lúc nói chuyện với cô đấy, cảm giác sợ hãi dần mất tích, chúng tôi nhắn tin qua lại với nhau rất nhiều. Cô đấy kể cho tôi nghe nhiều câu chuyện về cô đấy, tôi san sớt cuộc sống của mình qua những dòng tin nhắn với cô đấy. Rồi một ngày, tôi gửi một tin nhắn cho cô đấy, tôi nói đùa:
– Em thích anh nhiều lắm.
Nhưng anh có biết, em đã mất bao nhiêu thời kì để có đủ dũng cảm để gửi tin nhắn đó, bao nhiêu đêm trằn trọc suy nghĩ? Ngay tức tốc, tôi nhắn lại:
– Bạn đang giỡn hả?
Tôi uể oải:
– Tôi nghĩ vậy. 🙁
Rồi cậu cũng biết, tớ rất thích cậu, nhưng ngày cậu nhìn thấy, có nhẽ cũng là ngày tớ rơi nước mắt nhiều nhất kể từ ngày trở lại mái trường đầy kỉ niệm, tớ cứ khóc trong lớp. lúc mọi người đã rời đi lúc tôi thu được tin nhắn của bạn:
– Xin lỗi, em đã có bạn trai rồi, anh xuất hiện muộn quá, em chỉ có thể là em gái anh thôi….
Em buồn, thật sự rất buồn, rồi lại nhắn những dòng tin nhắn tình cảm, em nói như mọi thứ rất nhẹ nhõm nhưng tim em mỗi lúc một đau:
– Ko vấn đề gì…….
Ngày cuối cùng khoác lên mình chiếc áo học trò…
Hôm đó lũ bạn học quậy tưng bừng, lũ quỷ bày đủ trò, bắt con gái ném xuống ao, lấy bóng nước rồi bơm mực vào nhau, cướp dép của nhau rồi chạy vào bụi cây … Nhưng lúc nó kết thúc, tất cả đều ngồi bên nhau, nước mắt lưng tròng. Người nào cũng biết rằng, chỉ vài phút nữa thôi là các em sẽ phải rời xa nơi này, rời xa lớp học thân yêu, xa thầy cô bè bạn, vĩnh viễn chia tay những thú vui vô tận của tuổi học trò…. Cả lũ kéo nhau đi chụp ảnh kỷ niệm, em đi đứng thất thường, em buồn tuổi học trò, buồn một mình buồn …
Tự dưng, tôi chạy ra hành lang lớp cô, tôi nhìn vào đôi mắt đấy, nụ cười thiên thần đấy lần cuối. Tôi thì thầm tạm biệt mối tình đơn phương ngô nghê nhưng mà tôi đã giấu kín suốt năm cuối cấp:
– Xin chào, đi thôi …
Tôi quay lại nhìn mọi thứ lần cuối, cây phượng ngày xưa xa lạ nay đã đỏ rực một màu thân yêu, tiếng trống trường mang tới thú vui cho học trò, sao hôm nay nghe buồn gớm ghê. Nhặt một cánh hoa phượng, mẹ giấu vào trang nhật ký, nơi có bức thư em viết chưa bao giờ anh dám gửi cho em, người con gái anh yêu….
Em quay đi, gió hè thoảng qua, hoa phượng rơi theo gió, em tự vấn mắt ướt mi: “Em ơi!
– Phương, lúc nào em về…?
Tôi ko gặp cô đấy kể từ ngày đó, mùa hoa phượng năm đó đã đưa cô đấy đi thật xa.
…
Admin: Chắc hẳn mỗi anh em trong TruyenTv.net đều có một câu chuyện về tình yêu của mình. Nếu bạn muốn san sớt, xin vui lòng gửi email về [email protected]. Trong câu chuyện của bạn, bạn có thể mô tả một tí về tình dục hoặc trải nghiệm tình dục thì càng tốt, nhưng bạn ko có cũng ko sao. Tôi rất mong thu được email từ bạn !!!
Cảm ơn các bạn đã đọc truyện trên website https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex , trước lúc thoát ra khỏi website, vui lòng click vào banner quảng cáo bất kỳ để cập nhật truyện nhanh hơn! Sau lúc nhấp vào, bạn nhớ xem vài giây rồi tắt quảng cáo.
Mùa hoa phượng năm đấy
Hình Ảnh về: Mùa hoa phượng năm đấy
Video về: Mùa hoa phượng năm đấy
Wiki về Mùa hoa phượng năm đấy
Mùa hoa phượng năm đấy -
Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex nếu muốn gửi truyện vui lòng gửi vào email [email protected]!
Xin chào các bạn, những dòng mình viết dưới đây ko phải truyện sex nhưng mà là do xúc cảm sau lúc đọc truyện Câu chuyện cuộc đời tôi, Tôi muốn san sớt với các bạn trong TruyenTv.net một câu chuyện. Tôi viết câu chuyện này lúc đã đi qua những năm tháng học trò, lúc tôi đã rời xa cái hồn nhiên, thơ ngây, những mộng mơ đầu đời ...
Lúc tôi 18 tuổi…
Tôi được thông báo rằng tôi sẽ chuyển tới trường huyện quê nhà để học năm cuối trung học. Lúc đó tôi nghĩ học ở đâu cũng vậy thôi, đối với tôi hai năm ở trường đại học quốc gia là những tháng ngày dài lê thê, năm 12 hẳn cũng vậy. Nhưng ko, tôi đã nhầm.
Suốt một năm học ở đây, tôi đã có biết bao kỷ niệm, nếm trải đủ mọi mùi vị học trò, được gặp những người bạn thân, được mộng mơ với những xúc cảm đầu đời, được thử cảm giác xa nhà để hiểu rằng gia đình là quan trọng nhất, và… Tôi được gặp bạn…
Ngày tôi về, tôi nhìn mọi thứ thật lạ, từ cây phượng già trước cổng, bác bảo vệ, cô giáo… Nhưng rồi, tôi gặp lại những người bạn cũ thời tiểu học, làm quen với tất cả mọi thứ. dần dần trở thành thân thuộc với tôi. Bác bảo vệ có nhớ tên những học trò đi học muộn quanh năm ko? Bạn có nhớ cậu học trò ngang bướng và phá phách này ko? Chắc hẳn người nào cũng đã quên lâu rồi, nhưng tôi vẫn nhớ rất rõ… Tôi nhớ lần trốn học trèo tường chơi game, nhớ những lần tôi bốc đồng với cô giáo, nhớ lần tôi. cãi nhau với cô giáo rồi bị đình chỉ học… Kể từ ngày về nhà, lớp A1 vốn là học trò giỏi, được cô giáo đặt cho biệt danh “nhóm quậy phá”, ngày đó, mỗi lần cô giáo cảnh cáo học trò, người nào nấy đều rưng rưng. nói: "Các bạn ơi, đừng như các anh 12A1". Nhưng nhưng mà …. Đó là kỉ niệm, là kỉ niệm thời học trò của tôi sẽ mãi trong tim tôi.
Có rất nhiều câu chuyện về học trò trường huyện, đặc thù là với một cậu học trò quậy phá, nhưng lúc này, tôi chỉ muốn kể về bạn, người đã để lại trong tôi những xúc cảm dạt dào, những xót xa, một mối tình. tình yêu đơn phương thầm lặng…
Tôi đã gặp bạn….
Một buổi sáng, chẳng nhớ là thu hay đông, chỉ thấy lá xà cừ rụng đầy sân, tụ thành từng đống. Buổi sáng hôm đó là giờ thể dục. Sân trường tôi rộng, lúc học thể dục thường ba bốn tiết học một lúc. Đứng múa vài động tác thì thầy cho bóng, hic, nhưng mà lớp mình ko có bóng. Tôi xung phong chạy đi tìm, nhìn xung quanh, mỗi lớp có mấy lớp. Tôi lướt qua từng lớp, khuôn mặt cong vênh:
- Này, này, cho tôi mượn quả bóng.
Nhưng ko người nào cho người nào mượn, trong bụng chửi thầm: “Tiên sinh, đồ gian trá”. Sau đó, tôi bước tới chỗ các cô gái đang chơi với một quả bóng (Hic, những cô gái này đá và đấm như họ thật). Tôi hạ giọng:
- Các bạn ơi, cho tôi mượn tạm một quả bóng đá.
Đáp lại câu nói ngọt như mật của tôi là một hợp âm chua như dấm:
- Khôngggg….
Và .... tôi bắt gặp ánh mắt của cô đấy và mím môi, tay cô đấy cầm quả bóng như thể cô đấy sợ tôi sẽ lấy mất nó. Tôi sững người mất vài giây lúc bắt gặp đôi mắt đấy, khuôn mặt đấy. Tôi quay đi như người mất hồn, các bạn nữ nhìn tôi bối rối, tôi vừa đi vừa lầm bầm “Dễ thương quá, dễ thương quá…”. Vì ko tìm được bóng nên hôm đó cả lớp ngồi tán phễu dưới tán cây, tôi chọn một góc, nhìn em, thấy em cười, rồi bâng khuâng, ngờ ngạc. Kể từ đó, tôi như người mất hồn, đi đâu cũng thấy hình bóng của anh.
Tôi thăm dò ra cô đấy học sau tôi hai lớp, nên từ hôm đó, ngày nào tôi cũng đi qua hành lang lớp cô đấy vài chục lần, dù may mắn lắm tôi cũng chỉ được nhìn cô đấy vài lần. Tôi hỏi tên cô đấy, ko biết bao nhiêu lần tôi đã viết tên cô đấy trên bàn, trên ghế, khắc tên cô đấy lên nhiều gốc hoa sữa. Tối tới học vật lý, hóa học nhưng mà đầu óc tôi cứ quay cuồng nghĩ về cậu, lúc đó nếu "thuyết tương đối" có tên cậu thì chắc tôi đã trở thành một thằng nô lệ mất rồi.
Một chàng trai trong lớp tôi thích bạn…
Anh đấy quyết định tặng hoa cho tôi nhân ngày lễ tình nhân. Từ ngày nghe tin đó tôi hận anh kinh khủng, tôi vờ như ko biết, ko quan tâm nhưng nhìn vẻ mặt vui tươi như sắp được gặp anh của anh, lòng tôi đau nhói. Em ko ghen tuông, em chỉ trách mình quá hèn nhát, ko đủ dũng cảm để bộc bạch tình cảm với em như anh đấy. Tôi chờ ngày valentine như chờ ngày tận thế. Nếu bạn đồng ý, tôi sẽ làm gì? Lúc ngày đó tới, tôi còn bồn chồn hơn cả người định tặng quà cho bạn. Hôm đó, anh ta kéo theo một nhóm sinh viên A1, tôi đứng từ xa nhìn, căng thẳng như người trên hành quyết. Lúc anh đấy cầm bông hoa trước mặt cô đấy, tôi quay đi, tôi sợ, tôi sợ nhìn thấy nụ cười của cô đấy, cầm lấy bông hoa từ tay anh đấy… Nhưng, cô đấy đi qua, tôi sững sờ ko hiểu, rồi suýt nữa thì hét lên. cho thú vui.
Lần anh đứng gần em nhất ...
Đó là lần lớp cô đấy đi làm thí nghiệm, nhưng lớp tôi tới gần phòng thí nghiệm, tôi đứng ngoài hành lang với cô bạn thân của mình, cô đấy đi về phía tôi, nhìn thấy cô đấy, tim tôi đập thình thịch từng hồi, toát mồ hôi hột. lúc bạn đứng ngay cạnh tôi, có thể chỉ khoảng 1 mét. Nhưng cô đấy ko quan tâm tới tôi, đôi lúc, tôi quay lại liếc cô đấy một giây. Tôi ko đủ dũng cảm đứng gần cô đấy lâu, tôi kéo bạn mình vào lớp, suốt buổi học đó, tim tôi đập thình thịch, tôi cứ nghĩ về cô đấy. Bạn đẹp, nhưng, lúc bạn nhìn cận cảnh, bạn thậm chí còn đẹp hơn ...
Tôi biết bạn…
Tôi ko nhớ vì sao tôi có số điện thoại của bạn. Tôi lấy hết dũng cảm và nhắn tin cho cô đấy:
- Xin chào.
Thời kì kì vọng tin nhắn dường như dài cả nửa thế kỷ ...
Sau đó tôi nhắn lại:
- Xin chào, bạn là người nào?
Tôi mạnh dạn:
- Tôi học trên bạn hai khóa.
- Ủa, anh đang ở đâu vậy?
… Bạn đang đọc truyện Mùa hoa phượng năm đấy tại nguồn: https://www.sex-shoponline.net/mua-hoa-phuong-nam-ay/
Chúng tôi liên tục nhắn tin qua lại, tôi tự nhiên hơn lúc nói chuyện với cô đấy, cảm giác sợ hãi dần mất tích, chúng tôi nhắn tin qua lại với nhau rất nhiều. Cô đấy kể cho tôi nghe nhiều câu chuyện về cô đấy, tôi san sớt cuộc sống của mình qua những dòng tin nhắn với cô đấy. Rồi một ngày, tôi gửi một tin nhắn cho cô đấy, tôi nói đùa:
- Em thích anh nhiều lắm.
Nhưng anh có biết, em đã mất bao nhiêu thời kì để có đủ dũng cảm để gửi tin nhắn đó, bao nhiêu đêm trằn trọc suy nghĩ? Ngay tức tốc, tôi nhắn lại:
- Bạn đang giỡn hả?
Tôi uể oải:
- Tôi nghĩ vậy. :(
Rồi cậu cũng biết, tớ rất thích cậu, nhưng ngày cậu nhìn thấy, có nhẽ cũng là ngày tớ rơi nước mắt nhiều nhất kể từ ngày trở lại mái trường đầy kỉ niệm, tớ cứ khóc trong lớp. lúc mọi người đã rời đi lúc tôi thu được tin nhắn của bạn:
- Xin lỗi, em đã có bạn trai rồi, anh xuất hiện muộn quá, em chỉ có thể là em gái anh thôi….
Em buồn, thật sự rất buồn, rồi lại nhắn những dòng tin nhắn tình cảm, em nói như mọi thứ rất nhẹ nhõm nhưng tim em mỗi lúc một đau:
- Ko vấn đề gì…….
Ngày cuối cùng khoác lên mình chiếc áo học trò…
Hôm đó lũ bạn học quậy tưng bừng, lũ quỷ bày đủ trò, bắt con gái ném xuống ao, lấy bóng nước rồi bơm mực vào nhau, cướp dép của nhau rồi chạy vào bụi cây ... Nhưng lúc nó kết thúc, tất cả đều ngồi bên nhau, nước mắt lưng tròng. Người nào cũng biết rằng, chỉ vài phút nữa thôi là các em sẽ phải rời xa nơi này, rời xa lớp học thân yêu, xa thầy cô bè bạn, vĩnh viễn chia tay những thú vui vô tận của tuổi học trò…. Cả lũ kéo nhau đi chụp ảnh kỷ niệm, em đi đứng thất thường, em buồn tuổi học trò, buồn một mình buồn ...
Tự dưng, tôi chạy ra hành lang lớp cô, tôi nhìn vào đôi mắt đấy, nụ cười thiên thần đấy lần cuối. Tôi thì thầm tạm biệt mối tình đơn phương ngô nghê nhưng mà tôi đã giấu kín suốt năm cuối cấp:
- Xin chào, đi thôi ...
Tôi quay lại nhìn mọi thứ lần cuối, cây phượng ngày xưa xa lạ nay đã đỏ rực một màu thân yêu, tiếng trống trường mang tới thú vui cho học trò, sao hôm nay nghe buồn gớm ghê. Nhặt một cánh hoa phượng, mẹ giấu vào trang nhật ký, nơi có bức thư em viết chưa bao giờ anh dám gửi cho em, người con gái anh yêu….
Em quay đi, gió hè thoảng qua, hoa phượng rơi theo gió, em tự vấn mắt ướt mi: “Em ơi!
- Phương, lúc nào em về…?
Tôi ko gặp cô đấy kể từ ngày đó, mùa hoa phượng năm đó đã đưa cô đấy đi thật xa.
…
Admin: Chắc hẳn mỗi anh em trong TruyenTv.net đều có một câu chuyện về tình yêu của mình. Nếu bạn muốn san sớt, xin vui lòng gửi email về [email protected]. Trong câu chuyện của bạn, bạn có thể mô tả một tí về tình dục hoặc trải nghiệm tình dục thì càng tốt, nhưng bạn ko có cũng ko sao. Tôi rất mong thu được email từ bạn !!!
Cảm ơn các bạn đã đọc truyện trên website https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex , trước lúc thoát ra khỏi website, vui lòng click vào banner quảng cáo bất kỳ để cập nhật truyện nhanh hơn! Sau lúc nhấp vào, bạn nhớ xem vài giây rồi tắt quảng cáo.
[rule_{ruleNumber}] [box type=”note” align=”” class=”” color:red;”>Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex nếu muốn gửi truyện vui lòng gửi vào email [email protected]!Xin chào các bạn, những dòng mình viết dưới đây không phải truyện sex mà là do cảm xúc sau khi đọc truyện Câu chuyện cuộc đời tôi, Tôi muốn chia sẻ với các bạn trong TruyenTv.net một câu chuyện. Tôi viết câu chuyện này khi đã đi qua những năm tháng học trò, khi tôi đã rời xa cái hồn nhiên, ngây thơ, những mộng mơ đầu đời …
Khi tôi 18 tuổi…
Tôi được thông báo rằng tôi sẽ chuyển đến trường huyện quê nhà để học năm cuối trung học. Lúc đó tôi nghĩ học ở đâu cũng vậy thôi, đối với tôi hai năm ở trường đại học quốc gia là những tháng ngày dài lê thê, năm 12 hẳn cũng vậy. Nhưng không, tôi đã nhầm.
Suốt một năm học ở đây, tôi đã có biết bao kỷ niệm, nếm trải đủ mọi mùi vị học sinh, được gặp những người bạn thân, được mơ mộng với những cảm xúc đầu đời, được thử cảm giác xa nhà để hiểu rằng gia đình là quan trọng nhất, và… Tôi được gặp bạn…
Ngày tôi về, tôi nhìn mọi thứ thật lạ, từ cây phượng già trước cổng, bác bảo vệ, cô giáo… Nhưng rồi, tôi gặp lại những người bạn cũ thời tiểu học, làm quen với tất cả mọi thứ. dần dần trở nên quen thuộc với tôi. Bác bảo vệ có nhớ tên những học sinh đi học muộn quanh năm không? Bạn có nhớ cậu học sinh bướng bỉnh và phá phách này không? Chắc hẳn ai cũng đã quên lâu rồi, nhưng tôi vẫn nhớ rất rõ… Tôi nhớ lần trốn học trèo tường chơi game, nhớ những lần tôi bốc đồng với cô giáo, nhớ lần tôi. cãi nhau với cô giáo rồi bị đình chỉ học… Kể từ ngày về nhà, lớp A1 vốn là học sinh giỏi, được cô giáo đặt cho biệt danh “nhóm quậy phá”, ngày đó, mỗi lần cô giáo cảnh cáo học sinh, ai nấy đều rưng rưng. nói: “Các bạn ơi, đừng như các anh 12A1”. Nhưng mà …. Đó là kỉ niệm, là kỉ niệm thời học sinh của tôi sẽ mãi trong tim tôi.
Có rất nhiều câu chuyện về học sinh trường huyện, đặc biệt là với một cậu học sinh quậy phá, nhưng lúc này, tôi chỉ muốn kể về bạn, người đã để lại trong tôi những cảm xúc dạt dào, những xót xa, một mối tình. tình yêu đơn phương thầm lặng…
Tôi đã gặp bạn….
Một buổi sáng, chẳng nhớ là thu hay đông, chỉ thấy lá xà cừ rụng đầy sân, tụ thành từng đống. Buổi sáng hôm đó là giờ thể dục. Sân trường tôi rộng, khi học thể dục thường ba bốn tiết học một lúc. Đứng múa vài động tác thì thầy cho bóng, hic, mà lớp mình không có bóng. Tôi xung phong chạy đi tìm, nhìn xung quanh, mỗi lớp có mấy lớp. Tôi lướt qua từng lớp, khuôn mặt cong vênh:
– Này, này, cho tôi mượn quả bóng.
Nhưng không ai cho ai mượn, trong bụng chửi thầm: “Tiên sinh, đồ dối trá”. Sau đó, tôi bước đến chỗ các cô gái đang chơi với một quả bóng (Hic, những cô gái này đá và đấm như họ thật). Tôi hạ giọng:
– Các bạn ơi, cho tôi mượn tạm một quả bóng đá.
Đáp lại câu nói ngọt như mật của tôi là một hợp âm chua như dấm:
– Khôngggg….
Và …. tôi bắt gặp ánh mắt của cô ấy và mím môi, tay cô ấy cầm quả bóng như thể cô ấy sợ tôi sẽ lấy mất nó. Tôi sững người mất vài giây khi bắt gặp đôi mắt ấy, khuôn mặt ấy. Tôi quay đi như người mất hồn, các bạn nữ nhìn tôi bối rối, tôi vừa đi vừa lầm bầm “Dễ thương quá, dễ thương quá…”. Vì không tìm được bóng nên hôm đó cả lớp ngồi tán dóc dưới tán cây, tôi chọn một góc, nhìn em, thấy em cười, rồi bâng khuâng, ngơ ngác. Kể từ đó, tôi như người mất hồn, đi đâu cũng thấy hình bóng của anh.
Tôi điều tra ra cô ấy học sau tôi hai lớp, nên từ hôm đó, ngày nào tôi cũng đi qua hành lang lớp cô ấy vài chục lần, dù may mắn lắm tôi cũng chỉ được nhìn cô ấy vài lần. Tôi hỏi tên cô ấy, không biết bao nhiêu lần tôi đã viết tên cô ấy trên bàn, trên ghế, khắc tên cô ấy lên nhiều gốc hoa sữa. Tối đến học vật lý, hóa học mà đầu óc tôi cứ quay cuồng nghĩ về cậu, lúc đó nếu “thuyết tương đối” có tên cậu thì chắc tôi đã biến thành một thằng nô lệ mất rồi.
Một chàng trai trong lớp tôi thích bạn…
Anh ấy quyết định tặng hoa cho tôi nhân ngày lễ tình nhân. Từ ngày nghe tin đó tôi hận anh kinh khủng, tôi vờ như không biết, không quan tâm nhưng nhìn vẻ mặt vui mừng như sắp được gặp anh của anh, lòng tôi đau nhói. Em không ghen, em chỉ trách mình quá hèn nhát, không đủ can đảm để bày tỏ tình cảm với em như anh ấy. Tôi chờ ngày valentine như chờ ngày tận thế. Nếu bạn đồng ý, tôi sẽ làm gì? Khi ngày đó đến, tôi còn hồi hộp hơn cả người định tặng quà cho bạn. Hôm đó, anh ta kéo theo một nhóm sinh viên A1, tôi đứng từ xa nhìn, căng thẳng như người trên hành quyết. Khi anh ấy cầm bông hoa trước mặt cô ấy, tôi quay đi, tôi sợ, tôi sợ nhìn thấy nụ cười của cô ấy, cầm lấy bông hoa từ tay anh ấy… Nhưng, cô ấy đi qua, tôi sững sờ không hiểu, rồi suýt nữa thì hét lên. cho niềm vui.
Lần anh đứng gần em nhất …
Đó là lần lớp cô ấy đi làm thí nghiệm, nhưng lớp tôi đến gần phòng thí nghiệm, tôi đứng ngoài hành lang với cô bạn thân của mình, cô ấy đi về phía tôi, nhìn thấy cô ấy, tim tôi đập thình thịch từng hồi, toát mồ hôi hột. khi bạn đứng ngay cạnh tôi, có thể chỉ khoảng 1 mét. Nhưng cô ấy không để ý đến tôi, đôi khi, tôi quay lại liếc cô ấy một giây. Tôi không đủ can đảm đứng gần cô ấy lâu, tôi kéo bạn mình vào lớp, suốt buổi học đó, tim tôi đập thình thịch, tôi cứ nghĩ về cô ấy. Bạn đẹp, nhưng, khi bạn nhìn cận cảnh, bạn thậm chí còn đẹp hơn …
Tôi biết bạn…
Tôi không nhớ tại sao tôi có số điện thoại của bạn. Tôi lấy hết can đảm và nhắn tin cho cô ấy:
– Xin chào.
Thời gian chờ đợi tin nhắn dường như dài cả nửa thế kỷ …
Sau đó tôi nhắn lại:
– Xin chào, bạn là ai?
Tôi mạnh dạn:
– Tôi học trên bạn hai khóa.
– Ủa, anh đang ở đâu vậy?
… Bạn đang đọc truyện Mùa hoa phượng năm ấy tại nguồn: https://www.sex-shoponline.net/mua-hoa-phuong-nam-ay/
Chúng tôi liên tục nhắn tin qua lại, tôi tự nhiên hơn khi nói chuyện với cô ấy, cảm giác sợ hãi dần biến mất, chúng tôi nhắn tin qua lại với nhau rất nhiều. Cô ấy kể cho tôi nghe nhiều câu chuyện về cô ấy, tôi chia sẻ cuộc sống của mình qua những dòng tin nhắn với cô ấy. Rồi một ngày, tôi gửi một tin nhắn cho cô ấy, tôi nói đùa:
– Em thích anh nhiều lắm.
Nhưng anh có biết, em đã mất bao nhiêu thời gian để có đủ can đảm để gửi tin nhắn đó, bao nhiêu đêm trằn trọc suy nghĩ? Ngay lập tức, tôi nhắn lại:
– Bạn đang giỡn hả?
Tôi uể oải:
– Tôi nghĩ vậy. 🙁
Rồi cậu cũng biết, tớ rất thích cậu, nhưng ngày cậu nhận ra, có lẽ cũng là ngày tớ rơi nước mắt nhiều nhất kể từ ngày trở lại mái trường đầy kỉ niệm, tớ cứ khóc trong lớp. khi mọi người đã rời đi khi tôi nhận được tin nhắn của bạn:
– Xin lỗi, em đã có bạn trai rồi, anh xuất hiện muộn quá, em chỉ có thể là em gái anh thôi….
Em buồn, thật sự rất buồn, rồi lại nhắn những dòng tin nhắn tình cảm, em nói như mọi thứ rất nhẹ nhàng nhưng tim em mỗi lúc một đau:
– Không vấn đề gì…….
Ngày cuối cùng khoác lên mình chiếc áo học sinh…
Hôm đó lũ bạn học quậy tưng bừng, lũ quỷ bày đủ trò, bắt con gái ném xuống ao, lấy bóng nước rồi bơm mực vào nhau, cướp dép của nhau rồi chạy vào bụi cây … Nhưng khi nó kết thúc, tất cả đều ngồi bên nhau, nước mắt lưng tròng. Ai cũng biết rằng, chỉ vài phút nữa thôi là các em sẽ phải rời xa nơi này, rời xa lớp học thân yêu, xa thầy cô bạn bè, vĩnh viễn chia tay những niềm vui bất tận của tuổi học trò…. Cả lũ kéo nhau đi chụp ảnh kỷ niệm, em đi đứng thất thường, em buồn tuổi học trò, buồn một mình buồn …
Bất chợt, tôi chạy ra hành lang lớp cô, tôi nhìn vào đôi mắt ấy, nụ cười thiên thần ấy lần cuối. Tôi thì thầm tạm biệt mối tình đơn phương ngây ngô mà tôi đã giấu kín suốt năm cuối cấp:
– Xin chào, đi thôi …
Tôi quay lại nhìn mọi thứ lần cuối, cây phượng ngày xưa xa lạ nay đã đỏ rực một màu thân thương, tiếng trống trường mang đến niềm vui cho học trò, sao hôm nay nghe buồn ghê gớm. Nhặt một cánh hoa phượng, mẹ giấu vào trang nhật ký, nơi có bức thư em viết chưa bao giờ anh dám gửi cho em, người con gái anh yêu….
Em quay đi, gió hè thoảng qua, hoa phượng rơi theo gió, em tự nhủ mắt ướt mi: “Em ơi!
– Phương, khi nào em về…?
Tôi không gặp cô ấy kể từ ngày đó, mùa hoa phượng năm đó đã đưa cô ấy đi thật xa.
…
Admin: Chắc hẳn mỗi anh em trong TruyenTv.net đều có một câu chuyện về tình yêu của mình. Nếu bạn muốn chia sẻ, xin vui lòng gửi email về [email protected]. Trong câu chuyện của bạn, bạn có thể mô tả một chút về tình dục hoặc trải nghiệm tình dục thì càng tốt, nhưng bạn không có cũng không sao. Tôi rất mong nhận được email từ bạn !!!
Cảm ơn các bạn đã đọc truyện trên website https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex , trước khi thoát ra khỏi website, vui lòng click vào banner quảng cáo bất kỳ để cập nhật truyện nhanh hơn! Sau khi nhấp vào, bạn nhớ xem vài giây rồi tắt quảng cáo.[/box]
#Mùa #hoa #phượng #năm #đấy
[rule_3_plain]#Mùa #hoa #phượng #năm #đấy
Website chuyển qua tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex , các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Chào các bạn, những dòng tôi viết dưới đây ko phải là truyện sex, nhưng vì những xúc cảm lúc đọc xong truyện Câu chuyện đời tôi, tôi muốn san sớt cho anh em trong TruyenTv.net một câu chuyện. Tôi viết câu chuyện này lúc đã đi qua cái tuổi học trò, lúc đã xa lắm những sự hồn nhiên, những thơ ngây vụng dại, những mộng mơ đầu đời…
Năm tôi 18…
Tôi được tin sẽ chuyển về ngôi trường huyện quê nhà để học năm cuối cấp. Lúc đó, tôi cứ nghĩ học ở đâu cũng vậy, với tôi, hai năm dưới ngôi trường chuyên đại học quốc gia là những tháng ngày dài đầy chán nản, và năm 12 chắc cũng vậy. Nhưng ko, tôi nhầm.
Suốt một năm học ở đây, tôi đã có biết bao kỷ niệm, được nếm đủ hương vị học trò,được gặp người bạn thân nhất, được mộng mơ với những xúc cảm đầu đời, được thử cảm giác xa nhà để hiểu rằng gia đình là quan trọng nhất, và … tôi được gặp em…
Ngày tôi về, tôi nhìn mọi thứ sao thật xa lạ, từ gốc phượng già trước cổng, bác bảo vệ, thầy cô giáo …Nhưng rồi, tôi gặp lại bạn cũ từ hồi cấp 1, quen thêm những người bạn mới, mọi thứ dần trở thành thân thuộc với tôi. Bác bảo vệ có nhớ tên học trò quanh năm đi học muộn ? Thầy cô có nhớ cậu học trò chuyên cãi bướng và phá phách này? Hẳn mọi người đã quên từ lâu, nhưng tôi vẫn nhớ lắm… Tôi nhớ những giờ trốn học trèo tường đi chơi game, nhớ những lần xốc nổi chống lại thầy cô, nhớ lần tôi cãi thầy bị đình chỉ học… Từ ngày tôi về, lớp A1 vốn ngoan hiền học giỏi được thầy cô phong cho biệt danh ”nhóm quậy phá”, ngày đó, mỗi lúc thầy cô răn đe học trò, người nào cũng nói: “Các cô các cậu đừng có như các anh 12A1”. Nhưng …. đó là kí ức, là kỉ niệm về tuổi học trò còn mãi trong tim tôi.
Chuyện về học trò trường huyện thì vô vàn, nhất là với một học trò quậy phá, nhưng ngay lúc này, tôi chỉ muốn kể về em, người để lại cho tôi những nỗi niềm ngất nghểu, những tiếc thương dai giẳng, một mối tình đơn phương câm nín …
Tôi gặp em….
Một buối sáng, tôi ko nhớ rõ là mùa thu hay đông nữa, chỉ nhớ lúc đó lá xà cừ rơi đầy khắp sân, gom thành từng đống. Sáng đó là giờ thể dục. Sân trường tôi rộng, lúc học thể dục thường là ba tới bốn lớp học một lúc. Đứng múa may vài ba động tác, thầy cho đá bóng, hic, nhưng nhưng mà lớp tôi ko có bóng. Tôi xung phong chạy đi kiếm, nhìn quanh, mấy lớp đang học lớp nào cũng có tới vài ba quả. Tôi chạy qua từng lớp, mặt vênh vênh:
– Ê, ê, cho anh mượn quả bóng.
Nhưng chẳng thằng nào cho mượn, bụng rủa thầm: “Tiên sư mấy cái thằng bố láo”. Rồi tôi đi về phía đám con gái đang nghịch một quả bóng (Hic, mấy me này thì đá đấm gì nhưng mà cũng bóng bánh như thật). Tôi hạ giọng:
– Mấy em ơi, cho anh mượn quả bóng đá tạm đi.
Đáp lại câu nói như rót mật của tôi là một tràng hợp âm chua như giấm:
– Khônggggg….
Và….. tôi bắt gặp ánh mắt cùng cái nguýt môi của em, tay em cầm khư khư bóng như sợ tôi lấy mất. Tôi đơ mất vài giây lúc gặp ánh mắt đó, gương mặt đó. Tôi quay đi như người mất hồn, đám con gái nhìn tôi khó hiểu, tôi vừa đi vừa lẩm nhẩm “ Dễ thương quá, dễ thương quá…”. Vì ko tìm được bóng, nên hôm đó cả lớp ngồi buôn chuyện dưới tán xà cứ, còn tôi chọn một góc, để ngắm em, ngắm nụ cười của em, rồi lại triền miên, ngơ ngẩn. Từ lúc đó, tôi như người mất hồn, đâu đâu tôi cũng thấy hình bóng em.
Tôi thăm dò được em học thua tôi hai khóa, vậy là từ hôm đó, ngày nào tôi cũng lượn qua hành lang lớp em tới vài chục lần dù may mắn lắm cũng chỉ nhìn em được vài lần. Tôi hỏi được tên em, và ko biết tôi đã viết tên em bao nhiêu lần trên bàn, trên ghế, khắc tên em vào bao nhiêu gốc hoa sữa. Đêm, ngồi học lý hóa nhưng mà đầu óc cứ quay cuồng nghĩ về em, lúc đó, nếu “ thuyết tương đối” mang tên em chắc tôi sẽ trở thành enstein.
Một tên trong lớp tôi thích em…
Hắn quyết định tặng hoa cho em nhân ngày valentine. Từ ngày biết tin đó tôi ghét hắn kinh khủng, tôi vờ như ko biết và ko quan tâm, nhưng lúc nhìn cái khuôn mặt hí hửng như sắp cưa được em của hắn tim tôi lại đau nhói. Tôi ko ghen tuông tức, tôi chỉ trách mình quá hèn nhát, ko đủ dũng cảm nói lên những tình cảm tôi dành cho em như hắn. Tôi đợi chờ ngày valentine như đợi chờ ngày tận thế. Nếu em đồng ý, tôi sẽ thế nào? Rồi ngày đó cũng tới, tôi bồn chồn còn hơn cả kẻ định tặng quà cho em. Hôm đó, hắn kéo theo một đoàn học trò A1, tôi đứng từ xa theo dõi, căng thẳng như kẻ ra pháp trường. Lúc hắn đưa bông hoa trước mặt em, tôi quay đi, tôi sợ, tôi sợ nhìn thấy em nở nụ cười, tay đón lấy bông hoa từ tay hắn… Nhưng, em đã đi ngang, tôi ngớ ra, ko hiểu, rồi suýt reo lên vì vui sướng.
Lần tôi đứng gần em nhất……
Đó là lần lớp em đi thí nghiệm, nhưng mà lớp tôi lại gần phòng thí nghiệm, tôi đứng ở hành lang với tên bạn thân, em đi lại về phía tôi, nhìn thấy em, tim tôi đập mạnh từng hồi, tôi toát mồ hôi lúc em đứng ngay gần tôi, chắc chỉ khoảng 1 m. Nhưng em ko quan tâm tới tôi, thi thoảng, tôi lại quay ra liếc em 1 giây. Tôi ko đủ dũng cảm đứng gần em lâu, tôi ngoặc thằng bạn vào lớp, suốt giờ học hôm đó, tim tôi đập thình thịch, tôi triền miên nghĩ về em. Em rất đẹp, nhưng, lúc nhìn gần, em còn đẹp hơn nhiều…
Tôi quen em…
Tôi chẳng nhớ vì sao lại có số điện thoại của em. Tôi đưa hết dũng khí, nhắn vào máy em:
– Chào em.
Thời kì đợi chờ tin nhắn như dài cả nửa thế kỉ…
Rồi em cũng nhắn lại:
– Chào anh, anh là người nào vậy?
Tôi mạnh dạn:
– Anh học trên em hai khóa.
– Oh vậy à, anh ở đâu?
… Bạn đang đọc truyện Mùa hoa phượng năm đấy tại nguồn: https://www.sex-shoponline.net/mua-hoa-phuong-nam-ay/
Chúng tôi cứ nhắn tin qua lại, tôi tự nhiên hơn lúc nói chuyện với em, cái cảm giác lo sợ dần tan biến, chúng tôi đã nhắn tin qua lại rất nhiều. Em kể cho tôi nghe nhiều chuyện về em, tôi san sớt cuộc sống của tôi qua những dòng tin nhắn với em. Rồi một ngày, tôi gửi một tin nhắn tới cho em, tôi nói như đùa:
– Anh thích em nhiều lắm.
Nhưng em có biết, để nhắn được dòng tin đấy, tôi đã mất bao nhiêu thời kì để lấy dũng cảm, bao nhiêu đêm trằn trọc suy nghĩ? Ngay tức tốc, em nhắn lại:
– Anh đùa à?
Tôi uể oải:
– Chắc là vậy. 🙁
Rồi em cũng biết, tôi thích em thật, nhưng cái ngày em nhìn thấy điều đó, có nhẽ, cũng là ngày tôi rơi nước mắt nhiều nhất kể từ ngày tôi về ngôi trường đầy kỷ niệm, tôi cứ ngồi khóc rấm rức trong lớp lúc mọi người đã về hết lúc thu được dòng tin của em:
– Xin lỗi anh, em đã có bạn trai rồi, anh xuất hiện muộn quá, em chỉ có thể làm em gái anh thôi….
Tôi buồn, thực sự rất buồn, rồi tôi lại nhắn những dòng tin ko xúc cảm, tôi nói cứ như mọi chuyện rất nhẹ nhõm, nhưng tim tôi thì nhói lên từng hồi:
– Ko sao đâu nhưng mà…….
Ngày cuối cùng khoác áo học trò…
Hôm đó, bè bạn lớp tôi phá tưng bừng, lũ quỷ sứ chúng tôi bày ra đủ trò, bắt con gái ném xuống ao, lấy bóng nước rồi bơm mực vào ném nhau, trộm dép của nhau rồi phi vào bụi rậm…. Nhưng lúc tàn, đứa nào đứa nấy đều ngồi lại bên nhau, rưng rưng nước mắt. Người nào cũng biết rằng, chỉ ít phút nữa thôi, sẽ phải rời xa nơi đây, xa lớp học thân yêu, xa thầy cô bè bạn, vĩnh viễn chia tay với những thú vui vô tận tuổi học trò…. Cả bọn kéo nhau đi chụp một bức ảnh kỉ niệm, tôi bước đi thất thểu, tôi buồn chung nỗi buồn học trò, và buồn riêng nỗi buồn về em…
Tự dưng, tôi chạy về hành lang lớp em, tôi ngắm ánh mắt đấy, nụ cười thiên thần đấy lần cuối. Tôi thì thầm lời tạm biệt với tình yêu đơn phương đầy ngây dại nhưng mà tôi giữ kín trong suốt năm cuối cấp:
– Chào em nhé, a đi…
Tôi quay lại, nhìn mọi thứ lần cuối, cây phượng hôm nào xa lạ, nay đỏ rực một màu thân yêu, tiếng trống tan trường mang lại thú vui cho học trò, sao hôm nay nghe buồn kinh khủng. Nhặt một cánh hoa phượng, ém vào trang nhật kí, nơi có bức thư tôi viết chưa một lần dám gửi cho em, người con gái tôi thương….
Tôi quay đi, cơn gió mùa hạ bay ngang, hoa phượng rơi theo gió, tôi nói một mình lúc mắt đã ướt nhòe:
– Phượng ơi, bao giờ trở lại…?
Tôi ko gặp em từ ngày đó, mùa hoa phượng năm đấy mang em đi xa lắm.
…
Admin: Chắc người nào trong số anh em trong TruyenTv.net đều có một câu chuyện về tình yêu của mình. Nếu các bạn muốn san sớt, hãy gửi email tới địa chỉ [email protected]. Trong câu chuyện của các bạn có thể mô tả một tí về sex hay kinh nghiệm sex thì càng tốt, nhưng mà ko có cũng chẳng sao. Mình rất mong thu được email từ các bạn!!!
Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex , trước lúc thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các bạn.
#Mùa #hoa #phượng #năm #đấy
[rule_2_plain]#Mùa #hoa #phượng #năm #đấy
[rule_2_plain]#Mùa #hoa #phượng #năm #đấy
[rule_3_plain]Phân mục: Truyện sex hay
Nguồn: sex-shoponline.net
Xem thêm Video clip hót nhất hôm nay: Video Clip Hót
Xem những sản phần đồ chơi tình dục hót nhất 2022: shop đồ chơi tình dục
#Mùa #hoa #phượng #năm #đấy