Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex vui lòng ghi nhớ tên miền mới để dễ dàng truy cập!
Bạn đang đọc quyển 2 của truyện “mãi mãi yêu em”, nếu bạn nào chưa đọc quyển 1 thì hãy vào link này để đọc: https://www.sex-shoponline.net/mai-mai-yeu-em/
Xem xét: trong cuốn sách này, tôi sẽ thay đổi câu chuyện!
Sau 4 năm đại học, tôi đã rút ra được kinh nghiệm. Bạn có thể học mọi lúc mọi nơi hoặc bạn muốn học như thế nào, hoặc bạn ko thể học đại học. Chỉ cần làm những gì bạn thích thú và nỗ lực hết sức mình rồi bạn sẽ ổn thôi.
Ngày tốt nghiệp, tôi còn nhớ bố mẹ tôi cũng tới, bố tôi cười tự hào, mẹ tôi khóc, tôi nghĩ mẹ nghĩ con mình đã lớn rồi, cảm giác lúc đó rất hạnh phúc. Bè bạn tôi reo hò, người nào nấy như được hâm nóng cái tiết trời se lạnh của mùa thu. Trong sân trường thưa thớt vài chiếc lá. Em bảo bố mẹ ra xe đợi, chắc người nào cũng thế, ngày ra trường sắp tốt nghiệp em nhớ lắm. Nhìn dãy ghế đá cạnh sân tập của trường. Tôi gọi lại.
4 năm rồi chân ướt chân ráo lên đây, gặp biết bao nhiêu là chuyện. Trái tim tôi đau nhói rất nhiều kể từ đó. Cảm thấy buồn và tiếc nuối… Bỗng dưng, tôi thấy Nhi đang đi dọc hành lang, trong bộ quần áo công sở, bè bạn. Tôi thực sự ko biết phải làm gì trong tình huống này. Nhi hơn tôi nhiều tuổi, nghe bè bạn bảo là chim, Nhi đang học cao hơn để nỗ lực làm cô giáo dạy văn ở trường. Nghĩ về những gì mình đã làm hôm trước, tôi thực sự rất xấu hổ. Tôi kỳ vọng cô đó ko quan tâm tới tôi.
Bước đi rồi ngoảnh lại, Nhi như đã biết. Tôi cảm thấy như cô đó đang cười buồn. Vâng, mỗi người phải không giống nhau, phải trưởng thành.
Lúc tôi ra trường, tôi đã có một công việc. Trên thực tiễn, gia đình đã hỗ trợ. Tôi có một người anh trai, nhưng lúc tôi lần trước tiên ra Hà Nội, người ta nhắc tới việc tôi ở với anh đó. Anh đó tốt nghiệp trước tôi 2 năm. Tới năm tôi 3 tuổi, anh đã dần ổn định cuộc sống và đi làm ở một doanh nghiệp khá tốt, có chi nhánh ở Hà Nội và thị thành Hồ Chí Minh. HCM. Hơn một năm trước. Lúc mở màn nghỉ làm ở quán anh Tấn. Rồi anh tôi mời về làm cùng doanh nghiệp, đó chỉ là công việc bàn thống kê nên khá nhàn nhã tôi làm lúc đó gần 1 năm. Tôi đã ko liên lạc với bất kỳ cô gái nào trong thời kì đó. Chi, Phương Anh… thì ko, như họ đã đi nhắm mắt xuôi tay mình. Tôi cảm thấy an tâm lúc chỉ phải làm việc nhà và học hành.
… À, nhỏ Hoài cưới nhau được 2 tháng thì mình nghỉ làm…
… Bạn đang đọc Mãi Yêu Em – Quyển 2 tại nguồn: https://www.sex-shoponline.net/mai-mai-yeu-em-quyen-2/
Sau lúc tốt nghiệp ra trường, anh trai tôi có nhắc đến với tôi về công việc. Cụ thể như thế này:
– Doanh nghiệp tôi có chi nhánh tại Miền Nam, bạn biết điều đó đúng ko?
Lúc đó, tôi đang ngồi ăn nên ko quan tâm tới lời nói của anh, chỉ ậm ừ cho qua.
– Có, có chuyện gì ko?
– À… Doanh nghiệp tôi có một dự án lớn về vật liệu ở miền Nam. Nhưng ông chủ nói ko có người nào thân cận để anh ta tin tưởng. Bạn hiểu ko ?
– Vâng, tôi hiểu, cứ nói đi …
– Ông chủ bảo tôi thu xếp ở lại đó vài tháng để quản lý nguyên vật liệu cho tới lúc tôi hoàn thành hết thành phầm bên trong thì tôi về… nhưng tôi kẹt…
Cường cứ vò đầu bứt tai. Tôi tĩnh tâm ngồi xuống để hoàn thành bữa trưa của mình.
– Vợ của anh đó…
Nói rồi tôi mới sực nhớ ra, chị Quỳnh, vợ anh mới sinh con. Đó có nhẽ là lý do vì sao anh đó ko muốn rời xa gia đình của mình. Nói mới nhớ, hai anh chị yêu nhau từ thời đại học (mình đã nhắc ở quyển 1) lâu tương tự, có thể lấy nhau là chuyện hiếm. Tôi ngưỡng mộ hai người đó vô cùng, ko gì bù đắp nổi …
– Tôi hiểu rồi. Bạn muốn tôi đi thay vì bạn, phải ko?
Mặt Cường có chút ngại ngùng nên cười thoải mái.
– Thôi, mình là anh em thì ko có gì phải sợ anh ạ. Nếu ko có bạn, tôi chắc rằng hiện thời tôi vẫn còn mềm mại tương tự. Hơn nữa em vừa ra trường đi xa gia đình để người lớn biết chuyện này. Bạn là?
Anh vẫn ngại nhìn.
“Nhưng tôi ko quan tâm nếu bạn muốn tôi đi hay ko.” Phần anh đó để em trai mình tiếp quản công việc… Tội nghiệp…
– Tôi hiểu bạn… Tôi chắc rằng bạn có thể thuyết phục được bố mẹ của mình. Anh có thể ở nhà chăm sóc em …
Anh Cường lộ vẻ xúc động. Hai anh em tôi cũng tình cảm như anh em ruột nên tôi khá thoải mái, tôi nghĩ đi xa tương tự cũng ko tệ.
– Vậy lúc nào bạn đi?
– 2 tuần nữa. Nếu có, xin cảm ơn trước. Nhớ dặn anh đó thu xếp luôn nhé!
– Đúng…
Sau hôm đó, khoảng một tuần sau, tôi ra trình diện với bố mẹ. Phải tới lúc bố mẹ đồng ý cho họ đi. Tôi thường nói chuyện với mẹ tôi, bà nói.
– Anh thấy đó… mấy năm nay chỉ có anh trai ở nhà, anh mất ở đó… giờ ra trường rồi, anh muốn đi tiếp. Giống như bạn ghét ở nhà … Và bạn cũng đã ngoài đôi mươi … nếu công việc ổn định, bạn có thể ở nhà và lấy chồng nhưng mà ko cần lo lắng về điều đó … Cứ thích là được …
Tôi biết mẹ giận tôi nhưng mẹ rất yêu tôi. Tôi đùa đấy.
– Vậy thì để lần này tôi đưa một cô gái về miền Nam cho mẹ tôi duyệt …
– Ừ, để xem bạn có lấy được người nào ko?
Về phần bố tôi, ông luôn nhắc nhở tôi phải luôn suy nghĩ trước lúc làm việc, phòng ngừa điều này, điều nọ. Còn anh trai tôi thì chỉ dặn dò, vỗ vai bảo đi và về sớm để bố mẹ ko phụ lòng mong đợi. Anh đó cũng là người lớn nên ko còn hiền như trước nữa. Trông rất trẻ em.
Sau lúc sẵn sàng kỹ lưỡng mọi thứ, tôi mở màn Nam tiến. Ngày chia tay tôi có nhà anh Cường, có gia đình, mấy đồng chí thời đại học, quê ở xa nhưng vẫn nỗ lực tiễn đưa tôi, có anh Long, bạn thân của tôi. Cảm giác lúc đó vừa mừng vừa lo, khác nào xa nhà đi học. Nhưng xa nhà đi làm thế này, nghĩ lại thấy khác nhiều. Tôi thực sự chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có được ngày hôm nay. Vậy nhưng mà nó vẫn xảy ra. Tôi nghĩ cuộc sống rất khó khăn. Lúc đi học, tôi thích một chuyên ngành, tôi đã thi vào đại học nhưng lại ko học đúng chuyên ngành. Sau lúc tốt nghiệp ra trường, anh đó đi làm ở một ngành khác. Cảm giác như có bằng cấp nhưng bằng cấp ko có trị giá gì cả. Nghĩ trong đầu, tôi chợt thở dài.
Do doanh nghiệp lo mọi chi phí đi lại nên tôi bắt phi cơ vào Nam. Vì đây là lần trước tiên tôi đi nên tôi cảm thấy rất kinh khủng. Lúc ngồi lên nó cứ Ù… ục luôn, đi phi cơ thì tôi bị say xe mãn tính nên khá mệt. Nhìn mọi người xung quanh người nào cũng thấy thư thái, thoải mái. Tôi chỉ ngồi nhìn tiếp viên hàng ko nhưng mà thèm… Nằm ko suy nghĩ gì, đi đêm ko ngủ, có bệnh hay suy nghĩ nhiều. Hãy bồn chồn để xem mọi thứ có diễn ra tốt đẹp hay ko.
Trong thời kì đó, tôi rất thích kiếm tiền, hễ doanh nghiệp có dự án là tôi nhảy vào ngay, hiển nhiên vì sếp cũng biết tôi, Anh Cường lại là trợ lý của sếp nên chọn tôi thay thế là điều đương nhiên. Nhưng hãy đi chuyến này. Anh Cường cho rằng, nếu làm được việc thì sẽ được nhiều quyền lợi, theo kiểu ‘Thăng quan tiến chức’. Tương tự là quá tốt rồi nên tôi ko từ chối.
… Bạn đang đọc Mãi Yêu Em – Quyển 2 tại nguồn: https://www.sex-shoponline.net/mai-mai-yeu-em-quyen-2/
Tôi nghĩ rằng tôi sẽ chỉ để lo cho công việc. Nhưng ngờ đâu sau lúc vào Nam lại gặp nhiều chuyện tương tự, giờ ngồi viết lại có cảm giác như mọi chuyện mới xảy ra ngày hôm qua.
Mãi mãi yêu em – Quyển 2
Hình Ảnh về: Mãi mãi yêu em – Quyển 2
Video về: Mãi mãi yêu em – Quyển 2
Wiki về Mãi mãi yêu em – Quyển 2
Mãi mãi yêu em - Quyển 2 -
Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex vui lòng ghi nhớ tên miền mới để dễ dàng truy cập!
Bạn đang đọc quyển 2 của truyện "mãi mãi yêu em", nếu bạn nào chưa đọc quyển 1 thì hãy vào link này để đọc: https://www.sex-shoponline.net/mai-mai-yeu-em/
Xem xét: trong cuốn sách này, tôi sẽ thay đổi câu chuyện!
Sau 4 năm đại học, tôi đã rút ra được kinh nghiệm. Bạn có thể học mọi lúc mọi nơi hoặc bạn muốn học như thế nào, hoặc bạn ko thể học đại học. Chỉ cần làm những gì bạn thích thú và nỗ lực hết sức mình rồi bạn sẽ ổn thôi.
Ngày tốt nghiệp, tôi còn nhớ bố mẹ tôi cũng tới, bố tôi cười tự hào, mẹ tôi khóc, tôi nghĩ mẹ nghĩ con mình đã lớn rồi, cảm giác lúc đó rất hạnh phúc. Bè bạn tôi reo hò, người nào nấy như được hâm nóng cái tiết trời se lạnh của mùa thu. Trong sân trường thưa thớt vài chiếc lá. Em bảo bố mẹ ra xe đợi, chắc người nào cũng thế, ngày ra trường sắp tốt nghiệp em nhớ lắm. Nhìn dãy ghế đá cạnh sân tập của trường. Tôi gọi lại.
4 năm rồi chân ướt chân ráo lên đây, gặp biết bao nhiêu là chuyện. Trái tim tôi đau nhói rất nhiều kể từ đó. Cảm thấy buồn và tiếc nuối… Bỗng dưng, tôi thấy Nhi đang đi dọc hành lang, trong bộ quần áo công sở, bè bạn. Tôi thực sự ko biết phải làm gì trong tình huống này. Nhi hơn tôi nhiều tuổi, nghe bè bạn bảo là chim, Nhi đang học cao hơn để nỗ lực làm cô giáo dạy văn ở trường. Nghĩ về những gì mình đã làm hôm trước, tôi thực sự rất xấu hổ. Tôi kỳ vọng cô đó ko quan tâm tới tôi.
Bước đi rồi ngoảnh lại, Nhi như đã biết. Tôi cảm thấy như cô đó đang cười buồn. Vâng, mỗi người phải không giống nhau, phải trưởng thành.
Lúc tôi ra trường, tôi đã có một công việc. Trên thực tiễn, gia đình đã hỗ trợ. Tôi có một người anh trai, nhưng lúc tôi lần trước tiên ra Hà Nội, người ta nhắc tới việc tôi ở với anh đó. Anh đó tốt nghiệp trước tôi 2 năm. Tới năm tôi 3 tuổi, anh đã dần ổn định cuộc sống và đi làm ở một doanh nghiệp khá tốt, có chi nhánh ở Hà Nội và thị thành Hồ Chí Minh. HCM. Hơn một năm trước. Lúc mở màn nghỉ làm ở quán anh Tấn. Rồi anh tôi mời về làm cùng doanh nghiệp, đó chỉ là công việc bàn thống kê nên khá nhàn nhã tôi làm lúc đó gần 1 năm. Tôi đã ko liên lạc với bất kỳ cô gái nào trong thời kì đó. Chi, Phương Anh… thì ko, như họ đã đi nhắm mắt xuôi tay mình. Tôi cảm thấy an tâm lúc chỉ phải làm việc nhà và học hành.
… À, nhỏ Hoài cưới nhau được 2 tháng thì mình nghỉ làm…
… Bạn đang đọc Mãi Yêu Em - Quyển 2 tại nguồn: https://www.sex-shoponline.net/mai-mai-yeu-em-quyen-2/
Sau lúc tốt nghiệp ra trường, anh trai tôi có nhắc đến với tôi về công việc. Cụ thể như thế này:
- Doanh nghiệp tôi có chi nhánh tại Miền Nam, bạn biết điều đó đúng ko?
Lúc đó, tôi đang ngồi ăn nên ko quan tâm tới lời nói của anh, chỉ ậm ừ cho qua.
- Có, có chuyện gì ko?
- À… Doanh nghiệp tôi có một dự án lớn về vật liệu ở miền Nam. Nhưng ông chủ nói ko có người nào thân cận để anh ta tin tưởng. Bạn hiểu ko ?
- Vâng, tôi hiểu, cứ nói đi ...
- Ông chủ bảo tôi thu xếp ở lại đó vài tháng để quản lý nguyên vật liệu cho tới lúc tôi hoàn thành hết thành phầm bên trong thì tôi về… nhưng tôi kẹt…
Cường cứ vò đầu bứt tai. Tôi tĩnh tâm ngồi xuống để hoàn thành bữa trưa của mình.
- Vợ của anh đó…
Nói rồi tôi mới sực nhớ ra, chị Quỳnh, vợ anh mới sinh con. Đó có nhẽ là lý do vì sao anh đó ko muốn rời xa gia đình của mình. Nói mới nhớ, hai anh chị yêu nhau từ thời đại học (mình đã nhắc ở quyển 1) lâu tương tự, có thể lấy nhau là chuyện hiếm. Tôi ngưỡng mộ hai người đó vô cùng, ko gì bù đắp nổi ...
- Tôi hiểu rồi. Bạn muốn tôi đi thay vì bạn, phải ko?
Mặt Cường có chút ngại ngùng nên cười thoải mái.
- Thôi, mình là anh em thì ko có gì phải sợ anh ạ. Nếu ko có bạn, tôi chắc rằng hiện thời tôi vẫn còn mềm mại tương tự. Hơn nữa em vừa ra trường đi xa gia đình để người lớn biết chuyện này. Bạn là?
Anh vẫn ngại nhìn.
"Nhưng tôi ko quan tâm nếu bạn muốn tôi đi hay ko." Phần anh đó để em trai mình tiếp quản công việc… Tội nghiệp…
- Tôi hiểu bạn… Tôi chắc rằng bạn có thể thuyết phục được bố mẹ của mình. Anh có thể ở nhà chăm sóc em ...
Anh Cường lộ vẻ xúc động. Hai anh em tôi cũng tình cảm như anh em ruột nên tôi khá thoải mái, tôi nghĩ đi xa tương tự cũng ko tệ.
- Vậy lúc nào bạn đi?
- 2 tuần nữa. Nếu có, xin cảm ơn trước. Nhớ dặn anh đó thu xếp luôn nhé!
- Đúng…
Sau hôm đó, khoảng một tuần sau, tôi ra trình diện với bố mẹ. Phải tới lúc bố mẹ đồng ý cho họ đi. Tôi thường nói chuyện với mẹ tôi, bà nói.
- Anh thấy đó… mấy năm nay chỉ có anh trai ở nhà, anh mất ở đó… giờ ra trường rồi, anh muốn đi tiếp. Giống như bạn ghét ở nhà ... Và bạn cũng đã ngoài đôi mươi ... nếu công việc ổn định, bạn có thể ở nhà và lấy chồng nhưng mà ko cần lo lắng về điều đó ... Cứ thích là được ...
Tôi biết mẹ giận tôi nhưng mẹ rất yêu tôi. Tôi đùa đấy.
- Vậy thì để lần này tôi đưa một cô gái về miền Nam cho mẹ tôi duyệt ...
- Ừ, để xem bạn có lấy được người nào ko?
Về phần bố tôi, ông luôn nhắc nhở tôi phải luôn suy nghĩ trước lúc làm việc, phòng ngừa điều này, điều nọ. Còn anh trai tôi thì chỉ dặn dò, vỗ vai bảo đi và về sớm để bố mẹ ko phụ lòng mong đợi. Anh đó cũng là người lớn nên ko còn hiền như trước nữa. Trông rất trẻ em.
Sau lúc sẵn sàng kỹ lưỡng mọi thứ, tôi mở màn Nam tiến. Ngày chia tay tôi có nhà anh Cường, có gia đình, mấy đồng chí thời đại học, quê ở xa nhưng vẫn nỗ lực tiễn đưa tôi, có anh Long, bạn thân của tôi. Cảm giác lúc đó vừa mừng vừa lo, khác nào xa nhà đi học. Nhưng xa nhà đi làm thế này, nghĩ lại thấy khác nhiều. Tôi thực sự chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có được ngày hôm nay. Vậy nhưng mà nó vẫn xảy ra. Tôi nghĩ cuộc sống rất khó khăn. Lúc đi học, tôi thích một chuyên ngành, tôi đã thi vào đại học nhưng lại ko học đúng chuyên ngành. Sau lúc tốt nghiệp ra trường, anh đó đi làm ở một ngành khác. Cảm giác như có bằng cấp nhưng bằng cấp ko có trị giá gì cả. Nghĩ trong đầu, tôi chợt thở dài.
Do doanh nghiệp lo mọi chi phí đi lại nên tôi bắt phi cơ vào Nam. Vì đây là lần trước tiên tôi đi nên tôi cảm thấy rất kinh khủng. Lúc ngồi lên nó cứ Ù… ục luôn, đi phi cơ thì tôi bị say xe mãn tính nên khá mệt. Nhìn mọi người xung quanh người nào cũng thấy thư thái, thoải mái. Tôi chỉ ngồi nhìn tiếp viên hàng ko nhưng mà thèm… Nằm ko suy nghĩ gì, đi đêm ko ngủ, có bệnh hay suy nghĩ nhiều. Hãy bồn chồn để xem mọi thứ có diễn ra tốt đẹp hay ko.
Trong thời kì đó, tôi rất thích kiếm tiền, hễ doanh nghiệp có dự án là tôi nhảy vào ngay, hiển nhiên vì sếp cũng biết tôi, Anh Cường lại là trợ lý của sếp nên chọn tôi thay thế là điều đương nhiên. Nhưng hãy đi chuyến này. Anh Cường cho rằng, nếu làm được việc thì sẽ được nhiều quyền lợi, theo kiểu 'Thăng quan tiến chức'. Tương tự là quá tốt rồi nên tôi ko từ chối.
… Bạn đang đọc Mãi Yêu Em - Quyển 2 tại nguồn: https://www.sex-shoponline.net/mai-mai-yeu-em-quyen-2/
Tôi nghĩ rằng tôi sẽ chỉ để lo cho công việc. Nhưng ngờ đâu sau lúc vào Nam lại gặp nhiều chuyện tương tự, giờ ngồi viết lại có cảm giác như mọi chuyện mới xảy ra ngày hôm qua.
[rule_{ruleNumber}] [box type=”note” align=”” class=”” color:red;”>Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex vui lòng ghi nhớ tên miền mới để dễ dàng truy cập!
Bạn đang đọc quyển 2 của truyện “mãi mãi yêu em”, nếu bạn nào chưa đọc quyển 1 thì hãy vào link này để đọc: https://www.sex-shoponline.net/mai-mai-yeu-em/
Lưu ý: trong cuốn sách này, tôi sẽ thay đổi câu chuyện!
Sau 4 năm đại học, tôi đã rút ra được kinh nghiệm. Bạn có thể học mọi lúc mọi nơi hoặc bạn muốn học như thế nào, hoặc bạn không thể học đại học. Chỉ cần làm những gì bạn yêu thích và cố gắng hết sức mình rồi bạn sẽ ổn thôi.
Ngày tốt nghiệp, tôi còn nhớ bố mẹ tôi cũng đến, bố tôi cười tự hào, mẹ tôi khóc, tôi nghĩ mẹ nghĩ con mình đã lớn rồi, cảm giác lúc đó rất hạnh phúc. Bạn bè tôi hò reo, ai nấy như được hâm nóng cái tiết trời se lạnh của mùa thu. Trong sân trường lác đác vài chiếc lá. Em bảo bố mẹ ra xe đợi, chắc ai cũng thế, ngày ra trường sắp tốt nghiệp em nhớ lắm. Nhìn dãy ghế đá cạnh sân tập của trường. Tôi gọi lại.
4 năm rồi chân ướt chân ráo lên đây, gặp biết bao nhiêu là chuyện. Trái tim tôi đau nhói rất nhiều kể từ đó. Cảm thấy buồn và tiếc nuối… Bất chợt, tôi thấy Nhi đang đi dọc hành lang, trong bộ quần áo công sở, bạn bè. Tôi thực sự không biết phải làm gì trong tình huống này. Nhi hơn tôi nhiều tuổi, nghe bạn bè bảo là chim, Nhi đang học cao hơn để cố gắng làm cô giáo dạy văn ở trường. Nghĩ về những gì mình đã làm hôm trước, tôi thực sự rất xấu hổ. Tôi hy vọng cô ấy không để ý đến tôi.
Bước đi rồi ngoảnh lại, Nhi như đã biết. Tôi cảm thấy như cô ấy đang cười buồn. Vâng, mỗi người phải khác nhau, phải trưởng thành.
Khi tôi ra trường, tôi đã có một công việc. Trên thực tế, gia đình đã giúp đỡ. Tôi có một người anh trai, nhưng khi tôi lần đầu tiên ra Hà Nội, người ta nhắc đến việc tôi ở với anh ấy. Anh ấy tốt nghiệp trước tôi 2 năm. Đến năm tôi 3 tuổi, anh đã dần ổn định cuộc sống và đi làm ở một công ty khá tốt, có chi nhánh ở Hà Nội và thành phố Hồ Chí Minh. HCM. Hơn một năm trước. Khi bắt đầu nghỉ làm ở quán anh Tấn. Rồi anh tôi mời về làm cùng công ty, đó chỉ là công việc bàn thống kê nên khá nhàn nhã tôi làm lúc đó gần 1 năm. Tôi đã không liên lạc với bất kỳ cô gái nào trong thời gian đó. Chi, Phương Anh… thì không, như họ đã đi qua đời mình. Tôi cảm thấy an tâm khi chỉ phải làm việc nhà và học hành.
… À, bé Hoài cưới nhau được 2 tháng thì mình nghỉ làm…
… Bạn đang đọc Mãi Yêu Em – Quyển 2 tại nguồn: https://www.sex-shoponline.net/mai-mai-yeu-em-quyen-2/
Sau khi tốt nghiệp ra trường, anh trai tôi có đề cập với tôi về công việc. Cụ thể như thế này:
– Công ty tôi có chi nhánh tại Miền Nam, bạn biết điều đó đúng không?
Lúc đó, tôi đang ngồi ăn nên không để ý đến lời nói của anh, chỉ ậm ừ cho qua.
– Có, có chuyện gì không?
– À… Công ty tôi có một dự án lớn về nguyên liệu ở miền Nam. Nhưng ông chủ nói không có ai thân cận để anh ta tin tưởng. Bạn hiểu không ?
– Vâng, tôi hiểu, cứ nói đi …
– Ông chủ bảo tôi thu xếp ở lại đó vài tháng để quản lý nguyên vật liệu cho đến khi tôi hoàn thành hết sản phẩm bên trong thì tôi về… nhưng tôi kẹt…
Cường cứ vò đầu bứt tai. Tôi bình tĩnh ngồi xuống để hoàn thành bữa trưa của mình.
– Vợ của anh ấy…
Nói rồi tôi mới sực nhớ ra, chị Quỳnh, vợ anh mới sinh con. Đó có lẽ là lý do tại sao anh ấy không muốn rời xa gia đình của mình. Nói mới nhớ, hai anh chị yêu nhau từ thời đại học (mình đã nhắc ở quyển 1) lâu như vậy, có thể lấy nhau là chuyện hiếm. Tôi ngưỡng mộ hai người đó vô cùng, không gì bù đắp nổi …
– Tôi hiểu rồi. Bạn muốn tôi đi thay vì bạn, phải không?
Mặt Cường có chút ngại ngùng nên cười thoải mái.
– Thôi, mình là anh em thì không có gì phải sợ anh ạ. Nếu không có bạn, tôi chắc rằng bây giờ tôi vẫn còn mềm mại như vậy. Hơn nữa em vừa ra trường đi xa gia đình để người lớn biết chuyện này. Bạn là?
Anh vẫn ngại nhìn.
“Nhưng tôi không quan tâm nếu bạn muốn tôi đi hay không.” Phần anh ấy để em trai mình tiếp quản công việc… Tội nghiệp…
– Tôi hiểu bạn… Tôi chắc rằng bạn có thể thuyết phục được bố mẹ của mình. Anh có thể ở nhà chăm sóc em …
Anh Cường lộ vẻ xúc động. Hai anh em tôi cũng tình cảm như anh em ruột nên tôi khá thoải mái, tôi nghĩ đi xa như vậy cũng không tệ.
– Vậy khi nào bạn đi?
– 2 tuần nữa. Nếu có, xin cảm ơn trước. Nhớ dặn anh ấy thu xếp luôn nhé!
– Đúng…
Sau hôm đó, khoảng một tuần sau, tôi ra trình diện với bố mẹ. Phải đến khi bố mẹ đồng ý cho họ đi. Tôi thường nói chuyện với mẹ tôi, bà nói.
– Anh thấy đó… mấy năm nay chỉ có anh trai ở nhà, anh mất ở đó… giờ ra trường rồi, anh muốn đi tiếp. Giống như bạn ghét ở nhà … Và bạn cũng đã ngoài đôi mươi … nếu công việc ổn định, bạn có thể ở nhà và lấy chồng mà không cần lo lắng về điều đó … Cứ thích là được …
Tôi biết mẹ giận tôi nhưng mẹ rất yêu tôi. Tôi đùa đấy.
– Vậy thì để lần này tôi đưa một cô gái về miền Nam cho mẹ tôi duyệt …
– Ừ, để xem bạn có lấy được ai không?
Về phần bố tôi, ông luôn nhắc nhở tôi phải luôn suy nghĩ trước khi làm việc, đề phòng điều này, điều nọ. Còn anh trai tôi thì chỉ dặn dò, vỗ vai bảo đi và về sớm để bố mẹ không phụ lòng mong đợi. Anh ấy cũng là người lớn nên không còn hiền như trước nữa. Trông rất trẻ con.
Sau khi chuẩn bị kỹ càng mọi thứ, tôi bắt đầu Nam tiến. Ngày chia tay tôi có nhà anh Cường, có gia đình, mấy đồng đội thời đại học, quê ở xa nhưng vẫn cố gắng đưa tiễn tôi, có anh Long, bạn thân của tôi. Cảm giác lúc đó vừa mừng vừa lo, khác nào xa nhà đi học. Nhưng xa nhà đi làm thế này, nghĩ lại thấy khác nhiều. Tôi thực sự chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có được ngày hôm nay. Vậy mà nó vẫn xảy ra. Tôi nghĩ cuộc sống rất khó khăn. Khi đi học, tôi thích một chuyên ngành, tôi đã thi vào đại học nhưng lại không học đúng chuyên ngành. Sau khi tốt nghiệp ra trường, anh ấy đi làm ở một ngành khác. Cảm giác như có bằng cấp nhưng bằng cấp không có giá trị gì cả. Nghĩ trong đầu, tôi chợt thở dài.
Do công ty lo mọi chi phí đi lại nên tôi bắt máy bay vào Nam. Vì đây là lần đầu tiên tôi đi nên tôi cảm thấy rất kinh khủng. Lúc ngồi lên nó cứ Ù… ục luôn, đi máy bay thì tôi bị say xe kinh niên nên khá mệt. Nhìn mọi người xung quanh ai cũng thấy thư thái, dễ chịu. Tôi chỉ ngồi nhìn tiếp viên hàng không mà thèm… Nằm không suy nghĩ gì, đi đêm không ngủ, có bệnh hay suy nghĩ nhiều. Hãy hồi hộp để xem mọi thứ có diễn ra tốt đẹp hay không.
Trong thời gian đó, tôi rất thích kiếm tiền, hễ công ty có dự án là tôi nhảy vào ngay, hiển nhiên vì sếp cũng biết tôi, Anh Cường lại là trợ lý của sếp nên chọn tôi thay thế là điều đương nhiên. Nhưng hãy đi chuyến này. Anh Cường cho rằng, nếu làm được việc thì sẽ được nhiều quyền lợi, theo kiểu ‘Thăng quan tiến chức’. Như vậy là quá tốt rồi nên tôi không từ chối.
… Bạn đang đọc Mãi Yêu Em – Quyển 2 tại nguồn: https://www.sex-shoponline.net/mai-mai-yeu-em-quyen-2/
Tôi nghĩ rằng tôi sẽ chỉ để lo cho công việc. Nhưng ai ngờ sau khi vào Nam lại gặp nhiều chuyện như vậy, giờ ngồi viết lại có cảm giác như mọi chuyện mới xảy ra ngày hôm qua.
[/box]#Mãi #mãi #yêu #Quyển
[rule_3_plain]#Mãi #mãi #yêu #Quyển
Website chuyển qua tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex , các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!
Bạn đang đọc quyển 2 của truyện “mãi mãi yêu em”, bạn nào chưa đọc quyển 1 thì vào link này để đọc nhé: https://www.sex-shoponline.net/mai-mai-yeu-em/
Quyển 2: LanLưu ý: ở quyển này mình sẽ thay đổi ngôi kể nhé!Phần 1
Sau 4 năm học đại học, mình rút ra kinh nghiệm. Học ở đâu hay học thể nào thì học, hay chả học đại học cũng được. Cứ làm những gì bạn thích và nỗ lực hết sức mình thì thế nào cũng thành công.
Ngày tốt nghiệp, mình còn nhớ bố mẹ cũng tới, bố cười vẻ tự hào mẹ thì rớm rớm chắc mẹ nghĩ con mẹ đã trưởng thành, cảm giác lúc đó sung sướng lắm. Đám bạn mình thì la hét, dường như mọi người đang làm nóng cái tiết trời thu se lạnh. Dưới sân trường vài chiếc lá rơi thưa thớt. Mình bảo bố mẹ đi ra xe đợi, chắc người nào cũng vậy thôi, ngày tốt nghiệp sắp ra trường thì nhiều hoài niệm lắm. Nhìn hàng ghế đá bên sân tập của trường. Mình nhớ lại.
4 năm trước chân ướt chân ráo lên đây, gặp biết bao nhiêu là chuyện. Tim mình đớn đau nhiều chai sạn đi từ đó. Cảm giác buồn và nuối tiếc… Chợt mình thấy Nhi đang di dọc hành lang, trong bộ đồ công sở các bạn ạ. Thật sự mình ko biết phải làm như nào trong tình cảnh này nữa. Nhi hơn tuổi mình, nghe đâu mấy đứa bạn mình chim lợn thì Nhi đang học cao hơn để nỗ lực làm giảng viên của trường. Nghĩ tới việc mình làm ngày trước, mình thật sự rất xấu hổ. Mong cho Nhi ko quan tâm tới mình.
Bước đi rồi mới ngoảnh lại nhìn, hình như Nhi biết. Mình cảm giác cô đó đang cười buồn thôi. Ừ thì người nào rồi cũng phải khác, phải trưởng thành nhưng mà.
Ra trường thì mình đã có sẵn công việc. Thật ra là được người thân hỗ trợ. Mình có anh trai nhưng mà ở những phần đầu lúc mới lên Hà Nội có nhắc tới là mình ở trọ cùng ảnh. Anh ra trường trước mình 2 năm. Tới lúc mình lên năm 3 ảnh đã dần ổn định và đi làm ở một doanh nghiệp khá là tốt có chi nhánh ở HN và trong Tp. HCM. Hơn năm trước. Lúc mình mở màn nghỉ làm ở quán anh Tân. Thì anh mình có rủ về làm chung doanh nghiệp, chỉ là công việc bàn giấy thống kê nên khá là nhàn mình làm lúc đấy cũng được gần năm. Trong dạo đó mình ko có liên lạc với bất kì cô gái nào cả. Chi, nhỏ Phương Anh… đều ko, giống như họ đã đi nhắm mắt xuôi tay mình vậy. Mình cảm thấy nhẹ nhõm lúc mình chỉ có công việc gia đình và học tập.
… À nhỏ Hoài đã lấy chồng được 2 tháng lúc mình nghỉ làm…
… Bạn đang đọc truyện Mãi mãi yêu em – Quyển 2 tại nguồn: https://www.sex-shoponline.net/mai-mai-yeu-em-quyen-2/
Ra trường rồi anh mình có nhắc đến cho mình về chuyện công việc. Cụ thể là như này :
– Doanh nghiệp mình còn chi nhánh trong Nam chắc em cũng biết đúng ko ?
Lúc đó mình đang ngồi ăn nên cũng ko quan tâm lời anh chỉ ậm ừ cho qua.
– Vâng, có chuyện gì ko anh ?
– À… Doanh nghiệp mình có một dự án lớn về vật liệu ở trong Nam. Nhưng Sếp bảo ở trong đấy ko có người thân cận để tin tưởng được. Em hiểu ko ?
– Vâng em hiểu, anh cứ nói tiếp đi…
– Sếp có bảo anh thu xếp vào trong đó ở vài tháng để quản số vật liệu cho tới lúc xong hết thành phầm ở trong thì về… nhưng mà kẹt nỗi…
Anh Cương cứ gãi đầu. Mình thì thản nhiên ngồi ăn nốt cho xong bữa trưa.
– Vợ anh…
Nói thế mình mới nhớ ra, Chị Quỳnh vợ ảnh vừa sanh. Chắc vì thế nhưng mà anh ko muốn rời gia đình. Kể ra nhưng mà nói hai anh chị yêu nhau từ thời sinh viên ( mình đã kể qua ở quyển 1 ) lâu bền tương tự là chuyện hiếm còn cưới được nhau chắc có duyên định sẵn rồi. Mình ngưỡng mộ 2 người đó lắm chả bù cho mình…
– Em hiểu rồi. Anh muốn em đi thay anh đúng ko ?
Mặt anh Cương hơi ngại ngùng mình cười thoải mái.
– Thôi mình là anh em có gì đâu nhưng mà ngại hả anh. Ko có anh chắc em giờ vẫn đang lông bông quá. Với lại em vừa ra trường đi xa gia đình cho trưởng thành biết đây biết đó. Anh nhỉ ?
Anh vẫn ái ngại nhìn.
– Nhưng anh quan trọng cô chú có muốn cho em đi ko hay thôi. Phận làm anh để thằng em gánh thay việc… Khổ nỗi…
– Em hiểu nhưng mà anh… Em chắc chắc sẽ thuyết phục được bố mẹ thôi anh. Anh cứ yên tâm ở nhà lo cho cháu…
Anh Cương vẻ cảm động. Hai anh em mình cũng tình cảm như anh em ruột nên mình khá thoải mái, mình nghĩ đi xa vậy cũng chưa phải là ko hay.
– Vậy bao giờ đi anh nhỉ ?
– 2 Tuần nữa. Nếu được thì anh cảm ơn chú trước. Đi được nhớ bảo anh luôn còn sắp xếp nhé !
– Dạ vâng…
Sau cái hôm đó cũng khoảng 1 tuần mình trình diễn với bố mẹ. Thuyết phục mãi mới được bố mẹ đồng ý cho đi. Mình thì hay tâm tư với mẹ, mẹ bảo.
– Đấy mày xem… mấy năm nay có mình thằng Anh mày ở nhà, mày chết lệt trên đấy… giờ ra được trường lại muốn đi tiếp. Như là mày ghét ở nhà… Nhưng cũng hai mấy tuổi đầu rồi… công việc cũng ổn định rồi thì lo nhưng mà ở nhà lấy vợ ko lo… Cứ thích đi…
Mình biết mẹ dỗi mình thôi chứ mẹ thương mình lắm. Mình đùa.
– Thế để đợt này vào Nam con rước về một cô cho mẹ duyệt nhé…
– Ừ để xem mày có rước nổi người nào ko ?
Riêng bố, thì cứ luôn mồm nhắc nhở lúc nào cũng phải suy nghĩ trước lúc làm việc, phòng ngừa tệ nạn này nọ. Còn anh trai mình thì chỉ dặn dò rồi vỗ vai bảo đi rồi về sớm cho bố mẹ khỏi mong. Anh cũng trưởng thành rồi nên ko nhơn nhơn như trước điềm đạm hẳn đi. Ra phết con cả lắm.
Sẵn sàng xong mọi thứ thật tỉ mỉ, mình mở màn Nam tiến. Hôm tiễn mình có nhà Anh Cương, nhà mình, mấy thằng chiến hữu trên đại học, quê tụi nó xa nhưng mà vẫn cố lên tiễn mình, với thằng cu Long bạn thân mình nữa. Cảm giác lúc đó vừa vui vừa lo, nó khác hẳn với việc xa nhà đi học. Nhưng đây là xa nhà đi lập nghiệp nghĩ nó khác nhiều. Thật sự chả bao giờ mình nghĩ mình sẽ có ngày này đâu các bạn ạ. Đấy thế nhưng mà vẫn xảy ra. Thiết nghĩ đời lắm trớ trêu. Lúc đi học mình có thích một ngành, thi đại học thì vô được trường nhưng học ko được đúng ngành. Ra trường rồi thì lại theo làm ở công tý ngành khác hẳn. Cảm giác như có bằng nhưng mà các bằng chả có trị giá gì cả. Nghĩ ngợi trong đầu bất giác mình thở dài.
Vì chi phí đi lại doanh nghiệp lo hết nên mình đi phi cơ để vào Nam. Vì là lần đầu đi nên mình thấy ghê ghê. Lúc ngồi trên nó cứ Ù… hoài, mình thì say xe mãn tính đi phi cơ ko quen nên khá mỏi mệt. Nhìn mọi người xung quanh người nào cũng thư giãn thoải mái nhưng mà thèm. Mình thì ngồi nhìn chị tiếp viên thèm thôi… Nằm ko nghĩ ngợi, mình đi đêm nhưng ko ngủ mình có cái bệnh hay nghĩ nhiều. Cứ bồn chồn xem mọi việc có suôn se hay ko.
Trong thời kì đó mình cực thích kiếm tiền, cứ doanh nghiệp có dự án là mình lao vào ngay. Hiển nhiên là được việc ông Sếp cũng biết mình, Anh Cương lại là trợ lý của sếp nên việc chọn mình đi thay cũng là đương nhiên. Nhưng đi chuyến này. Anh Cương bảo nếu làm được việc là thế nào cũng được nhiều cái lợi, theo kiểu ‘Thăng quan tiến chức’. Vậy là quá được nên mình chả từ chối.
… Bạn đang đọc truyện Mãi mãi yêu em – Quyển 2 tại nguồn: https://www.sex-shoponline.net/mai-mai-yeu-em-quyen-2/
Cứ nghĩ mình đi chỉ để lo công việc thôi. Chứ ngờ đâu rằng vào Nam rồi mới gặp biết bao nhiêu là chuyện, giờ ngồi viết nhưng mà cảm tưởng như mọi chuyện như mới xảy ra từ hôm qua vậy.
#Mãi #mãi #yêu #Quyển
[rule_2_plain]#Mãi #mãi #yêu #Quyển
[rule_2_plain]#Mãi #mãi #yêu #Quyển
[rule_3_plain]Phân mục: Truyện sex hay
Nguồn: sex-shoponline.net
Xem thêm Video clip hót nhất hôm nay: Video Clip Hót
Xem những sản phần đồ chơi tình dục hót nhất 2022: shop đồ chơi tình dục
#Mãi #mãi #yêu #Quyển