Chiều hôm đó là lần trước hết em Nguyễn Thị Diệu Phương, lớp trưởng kiểu mẫu của lớp 12A1 trường THPT Phú Nhuận trốn học. Cô gái lấy cớ đau đầu xin nghỉ hai tiết cuối để đạp xe về thẳng nhà. Vì mẹ đi vắng nhiều ngày, Diệu Phương vừa phải vừa học vừa lo cơm nước cho người chị khuyết tật khó khăn nên hôm nay em thực sự cảm thấy kiệt sức.
Thật vậy, Diệu Thanh, người chị khuyết tật của Phương, ko hẳn là khuyết tật hoàn toàn. Bị tai nạn xe buýt trên tuyến SG-Long Xuyên cách đây 5 năm, Thanh vẫn phấn đấu sống và làm việc như một cô gái phổ biến. Cô kiếm được một hợp đồng để thêu tại nhà, ngoài việc học tiếng Anh, cô định xin việc dịch sách nhưng mà thầy Thịnh, một người bạn của mẹ Phương, từng giới thiệu. Sự gắt gỏng khó chịu của Thanh, có thể hiểu được, xuất phát từ việc một cô gái trẻ phải ngồi trên xe lăn suốt ngày quanh quẩn trong nhà, ko có người yêu, bằng hữu. Chưa có một ngày Diệu Phương thoát khỏi những lời quở mắng liên tục của chị gái.

Mới sáng nay, đang định dắt xe đạp ra cửa, Diệu Phương đã bị Thành gọi lại bằng giọng ngoa ngoắt: “Đùa em à? Người nào để cái áo nhỏ ở phòng khách thế này? Ko biết có khách ở hôm nay về nhà hả? Cô quét dọn ngay hay đợi tôi mang thanh hao tới cưng nựng cô. Con gái gì nhưng mà… ”Ở trường thì kiểu mẫu, nhưng ở nhà, nhỏ Phương lại bê bối. Ngày nào, lúc tôi. thay quần áo lộn xộn trong nhà thì mẹ dọn cho, hôm nay mẹ đi vắng sợ muộn học, quả thực lúc thay đồ ở phòng khách, mẹ để quên nội y trên đệm… Diệu Phương tức giận quay vào nhà, nghĩ bụng: “Hôm nay khách gì? Ngoài ông Lâm dạy tiếng Anh và bà Sương thu hàng thêu máy? »Phương ko thèm thu dọn, chỉ nhặt một cái áo lót màu hồng tí xíu nhét dưới đệm ghế. Nếu bà Thanh phát xuất hiện… thì bỏ qua cho bà, bỏ qua cho cả ông Lâm và bà Sương!

Lúc Phương về tới nhà đã là 11 giờ trưa. Vừa bước chân vào phòng khách, cô đã choáng váng vì cảm giác khác thường. Vì sao ngôi nhà có vẻ lộn xộn và bừa bộn? Một người khó tính như Diệu Thanh có bao giờ để đồ đoàn vương vãi trong phòng tương tự ko? Mấy bao hàng thêu chờ giao Bà Sương nằm co ro trước cửa bếp, cả tấm vải rơi ra ngoài. Cuốn sách tiếng Anh quý giá của Thành nằm trên mặt đất với những trang mở… Và trên bàn, kế bên cuốn sổ tiếng Anh và cây bút là… Phương thở hổn hển, mắt tròn xoe. Thôi chết! là chiếc áo lót màu hồng nhỏ nhưng mà cô đấy đã giấu dưới nệm sáng nay! Người nào đã mang cái này ra? Cách đó ko xa, nằm trơ trọi dưới đất là chiếc quần của Thành, chiếc quần bên ngoài bị vứt lung tung, tơi tả, rách nát. Và trên hành lang tối dẫn vào nhà sau, chiếc xe lăn của Thành nằm nghiêng… trống trơn.

Phương nghe tim mình như ngừng đập, muốn gọi tên Thành nhưng chưa kịp mở mồm thì đã nghe thấy tiếng khóc bên trong nhà.
Nửa như tiếng khóc của trẻ thơ, nửa như tiếng rên rỉ của mèo cái lúc bị mèo đực ôm trên mái nhà vào đêm khuya… Phương rùng mình, sợ chết khiếp, cố thu hết dũng cảm bước vào trong. Cô gái ngừng lại như bị sét đánh trước cửa phòng Thành.

Đôi chân cụt của Thanh là thứ trước hết Phương nhìn thấy trong bóng tối mờ ảo của căn phòng đóng kín cửa sổ. Chân của Thành bị cụt từ đầu gối trở xuống, chỉ còn hai cái đùi trắng ngần như đang trong cơn động kinh …

Phương mở to mắt, sững sờ.

Diệu Thanh nằm ngửa trên giường khóc tỉ ti, chiếc áo sơ mi ca rô hồng lật ngược để lộ cặp vú căng tròn trắng nõn như cặp đùi. Phải mất hai mươi giây sau lúc mắt Phương quen với bóng tối, cô mới có thể nhìn thấy nhân vật thứ hai trong phòng, mới hiểu vì sao Thành lại khóc.

Người đàn ông đang quỳ dưới chân giường, úp mặt vào giữa hai đùi của Thanh và hôn đắm say… ko người nào khác chính là anh Lâm!

Cũng như Thành, thầy nhắm mắt nhắm mũi nên ko phát xuất hiện Phương có mặt ở cửa. Bộ râu lởm chởm của cô giáo đang hòa quyện với mái tóc mượt như nhung của Diệu Thanh. Thầy đang nắn bóp cái khe lồn chảy nước, những cái vuốt lưỡi trên hột le khiến Thanh phải rướn người lên khóc. Ko chỉ bú, Lâm còn đưa ngón tay vào khám phá vùng da nóng bỏng bên trong cửa mình, như muốn vuốt ve màng trinh… Thanh tê dại, quằn quại, muốn ngất đi. Chợt Lâm đứng thẳng người, vươn vai, vươn dương vật to gân guốc chĩa thẳng vào cửa mình đang căng phồng và hé mở của Thành.

Bài này hay lắm nè:   Đụ cô bạn thân

Động tác trước hết bị ngừng lại… ko chỉ vì tiếng hét đớn đau của Thành, nhưng mà còn vì tiếng hú kinh hoàng của Diệu Phương đang đứng ở cửa!
Phương la hét rồi ôm mặt bỏ chạy.

Lâm giật thột quay lại. Khuôn mặt phổ biến và nghiêm nghị của anh ta đã trở thành một tên cướp biển hung hãn. Cô giáo tức giận rống lên, quay người lại muốn nhảy ra khỏi cửa để túm lấy Phương. Nhưng Thành đã kịp nắm lấy tay cô giáo kéo lại:
” Mật ong… “
Lúc đang tung tăng trên nệm để phấn đấu giữ tay Lâm, một cú đánh tay hụt khiến cô gái khuyết tật mất thăng bằng và ngã ra giường. Cú ngã này của Thành đã cứu Diệu Phương. Lâm chỉ còn một bước nữa là bắt được Phương đã phải lao về với Thành.
“Anh ơi, đừng bỏ em, để con khốn nạn đó yên…”
“Vâng, tôi sẽ ko bỏ Thành.»
Lúc nhỏ Phương vừa trốn vào phòng khóa cửa… phòng kế bên thì anh Lâm vừa khóa trái cửa khởi đầu phá trinh Diệu Thanh.

Để hạn chế quảng cáo lúc xem, bạn bấm vào Full Screen (Toàn màn hình)

Xem thêm chi tiết Lớp Trưởng Trốn Học

Phân mục: Truyện sex hay

Nguồn: sex-shoponline.net

Xem thêm Video clip hót nhất hôm nay: Video Clip Hót

Xem những sản phần đồ chơi tình dục hót nhất 2022: shop đồ chơi tình dục

#Lớp #Trưởng #Trốn #Học

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *