Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex nếu bạn muốn gửi truyện thì hãy gửi vào email Truyensextv@gmail.com nhé!
Bạn đang đọc Quyển 8, xem thêm các sách khác trong bộ sách Tuổi xanh tài cao tại đây: https://www.sex-shoponline.net/tag/tuyen-tap-huong-nhat/
“Hiện giờ cô đấy ko biết anh là người nào…”
Tương Nhất vuốt ve làn da mềm mại của cô giáo, trong lòng rất ấm áp, cô nói lời này khiến anh rất cảm động.
Phải biết rằng trước đây hai người cãi nhau cũng ko sao, tuy rằng ko tới mức sống chết, nhưng gần như cả đời cũng ko thèm nhìn mặt đối phương …
Càng về sau, hai người càng trở thành căng thẳng nên Hướng Nhất buộc phải đưa ra lựa chọn. Cuối cùng bắt cá hai tay cũng ko được nên trong cơn tức giận, Trâu Văn Tĩnh bỏ đi, thề ko bao giờ nhìn mặt người phụ nữ kia. Thích Hướng Nhất nữa, nhưng Hướng Nhất thấy đã tương tự, ko chọn được mỹ nhân, chán yêu nghề, cuối cùng thành lập “Bạch hổ hội” bá chủ một phương, cũng mất liên lạc với các hai cô gái.
“Bạn đã ko nói với cô đấy rằng bạn là …”
Tống Thư Hàng nhìn Hướng Nhật bằng ánh mắt kỳ lạ, cô tưởng anh đã nói hết cho cô gái kia rồi.
“Nhớ những gì tôi đã nói với anh trước đây ko?”
Hướng Nhật cười khổ nói, Trâu Tịnh Vân là loại phụ nữ nói được làm được, nếu nói cho cô đấy biết mình là kẻ phản bội kia, tôi ko biết cô đấy có tin hay ko, cho dù là cô đấy tin. nó, tôi sợ rằng cô đấy sẽ tuyệt đối ko thu được bất kỳ sự tương trợ nào. Sự tương trợ của ông.
Tống Thư Hàng dở khóc dở cười:
“Lại dùng em họ?” Trước đây cô cũng từng bị lừa dối bởi thủ đoạn này.
“Ko có cách nào, nếu anh ko nói tương tự, cô đấy sẽ ko nhận sự ủng hộ của anh, cho rằng anh tiếp cận cô đấy vì mục tiêu khác.”
Hướng Nhật cười khổ.
Tống Thu Hằng thầm thở dài, đặt mình vào hoàn cảnh của người ta, nếu tôi là anh ta, lúc đầu cũng ko nói là anh họ của chính mình, sợ rằng cô sẽ ko nhận lời tương trợ của người đàn ông xa lạ đó:
“Bạn cũng ko nói với cô đấy, bạn … điều đó?”
Người còn lại là “anh ta chết rồi”, Hướng Nhất đã nói với cô trước đó.
“Ko phải cái này, ngươi ko thể nhìn thấy bộ dáng chật vật của nàng, chỉ sợ một lúc biết được nàng sẽ ko chịu nổi.”
Hướng Nhật cũng hiểu cô giáo thẩm mỹ nói gì…
“Tôi chỉ nói ngày nay tôi đang ở nước ngoài, bảo cô đấy tự chăm sóc bản thân, chờ tôi trở về”
“Cô đấy tin?”
“Tôi đưa cho cô đấy 2 tỷ”
Động tác tiếp theo của Hướng Nhật quả thực khiến người ta tin tưởng, cho dù Trâu Văn Tĩnh vẫn hoài nghi, nhưng với tấm thẻ vàng kia, mật mã là tháng ngày năm sinh của anh ta, ko có lý do gì ko tin, cho dù là người thích thú sắc đẹp của cô, e rằng. anh đấy cũng sẽ ko cho cô đấy nhiều tiền tương tự.
“Bạn nói gì? 2 tỷ?”
Tống Thư Hàng hai mắt chớp động nhanh chóng, gặp phải số trời sinh này, cho dù ko màng lợi danh, nàng cũng cảm thấy vô cùng sợ hãi …
Nhìn vẻ mặt vừa đáng yêu vừa sợ hãi của cô, Hướng Nhật hỏi:
“Là trách ngươi ko công bình?”
“Ko công bình? Làm sao có thể?”
Tống Thu Hằng tĩnh tâm lại, gương mặt lộ vẻ mất tự nhiên …
“Cô đấy vốn là một thiên kim tiểu thư, bao năm qua chịu đựng đủ rồi, anh cần phải chăm sóc cô đấy nhiều hơn một tí…”
Tuy mồm nói vậy, nhưng chỉ cần người tinh ý vẫn sẽ trông thấy sự ghen tuông tuông trong … Bao năm qua, cô gái họ Trư đã sống một cuộc đời khốn khó, tôi ko thể sống thoải mái sao?
“Đồ ngốc, làm sao ngươi ko biết ta ghen tuông?”
Hướng Nhật đưa tay, thần kỳ lấy ra một tấm thẻ, tuy rằng ko phải thẻ vàng, nhưng tài sản bên trong đủ để người phổ biến tiêu xài một đời, nhanh chóng đưa cho bà lão xinh đẹp. nhà sư:
“Của tôi?”
Nhìn thêm một tấm thẻ trong tay, Tống Thư Hàng giật thột, vẻ ghen tuông tuông trong lời nói cũng cắt bớt …
“Ừ, bên trong ko nhiều lắm, chỉ có một trăm triệu.”
Trước lúc đi học, Hướng Nhật ghé qua nhà băng, anh đã muốn đưa cho Nhậm đại thiếu 1 trăm triệu, thà làm thẻ cho cô đấy, tương tự sẽ tiện hơn rất nhiều … Hơn nữa, tôi chỉ nghĩ họp mặt a người phụ nữ xinh đẹp. Thưa thầy, anh đấy cũng làm thêm một chiếc nữa cho cô đấy. Vì liên quan tới số tiền lớn, anh cầm thẻ vàng đại diện VIP, đích thân giám đốc nhà băng xử lý, bỏ qua các thủ tục rườm rà để sẵn sàng nhanh chóng …
Nhìn thấy tấm thẻ bên trong có con số một trăm triệu trên trời, Tống Thư Hàng giống như cầm cục than vội vã đẩy về phía Hướng Nhất:
“Ko, ngươi mang về nhà, nhiều tương tự…”
“Lại lịch sự với anh, anh sẽ quên em.”
Hướng Nhật nghiêm mặt nói…
“Ngươi dám!”
Cô giáo mỹ nhân vừa tức vừa xấu hổ, hắn còn dám uy hiếp cô chuyện này, thật là ăn gan báo, vươn tay nắm chắc tấm thẻ trong tay:
“Người nào nói ko giữ, ngươi còn đang chê bai một tí … Ta cho nàng 2 tỷ, cho ta 1 trăm triệu, rõ ràng là thiên vị gấp 20 lần.”
Lời nói nghe như căm hờn, nhưng khóe mồm lại nở nụ cười hoàn toàn lộ ra suy nghĩ trong lòng.
“Ho ho…”
Hướng Nhật cảm thấy áy náy, thật ra vẫn còn điều gì đó anh chưa nói, đơn vị 2 tỷ kia là USD, nhưng điều này ko nên nói, nếu ko sợ rằng ko chỉ thiên vị 20 lần nhưng mà là một trăm lần.
“Đúng rồi, sư huynh của ngươi, ngày nay thế nào?”
Hướng Nhật tức khắc chuyển sang chuyện khác.
“Sau lúc xuất viện, ngơi nghỉ một lát sẽ ko sao, tôi đang sẵn sàng tìm việc cho anh đấy.”
Nhẹ nhõm cất tấm thiệp đi, trên mặt Tống Thư Hàng nở nụ cười ngọt ngào:
“Chỉ là hiện giờ tôi có ý khác, tôi đang sẵn sàng cho anh đấy đi du học, ước muốn trước đây của anh đấy là muốn đi xem toàn cầu bên ngoài một tí.”
“Vậy thì hãy ra nước ngoài và học thật tốt”
Nhìn thấy nụ cười ngọt ngào đó, Hướng Nhất cũng cảm động, tâm trạng tốt tới mức khó tin.
“Giờ anh giảng giải số tiền này với anh đấy như thế nào?”
Tống Thư Hàng cau mày, cho dù có tiền cũng phải giảng giải cho anh trai mình, nếu ko, với tính cách đứa trẻ, e rằng sẽ nghĩ sai.
“Anh ko nói với anh đấy rằng anh có nhiều tiền tương tự, phải ko?”
Hướng Nhật liền đưa ra một yêu cầu ko tốt lắm.
“Nhưng đi du học cần một số tiền lớn, mặc dù tôi ko nói với anh đấy là có nhiều tương tự, nhưng những năm chữa bệnh cho anh đấy đã dùng nhiều tiền tương tự, anh đấy ko ngốc, tôi còn ko biết mình.” đã sử dụng nó. Nó đã kết thúc chưa? “
Tống Thư Hàng tức khắc phản đối ý kiến nhưng mà anh đề xuất.
“Điều này cũng khó.”
Hướng Nhật nhíu mày, với em trai của cô giáo, cậu cũng biết một tí, cậu nhóc kia thích thân thiết với em gái mình, hơn nữa ko cho nam nhân nào tới gần cô, lúc đầu cũng ko có. lãng phí công sức dụ dỗ chàng trai, sợ rằng sẽ ko thể nhanh chóng ôm được mỹ nhân tương tự …
“Nếu ko, bạn sẽ giảng giải nó với anh ta?”
Liếc nhìn anh, Tống Thu Hằng đột nhiên nảy ra một ý …
“Anh đấy giảng giải như thế nào? Sao anh ko tới gặp anh đấy và nói với anh đấy anh là anh rể của em, còn tiền này là của em gái anh?”
Hướng Nhật trợn to hai mắt, nếu thật sự làm tương tự, chỉ sợ sẽ bị anh rể vác cây đuổi ra ngoài.
Tống Thu Hằng mặt đỏ bừng, vốn là người ngại ngùng, nhanh chóng rút tay về, chỉ vào hắn nói:
“Người nào bảo cô nói những điều này, tôi muốn cô lại dùng thủ đoạn ‘chị họ’ đó.
Hướng Nhật – Quyển 8
Hình Ảnh về: Hướng Nhật – Quyển 8
Video về: Hướng Nhật – Quyển 8
Wiki về Hướng Nhật – Quyển 8
Hướng Nhật - Quyển 8 -
Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex nếu bạn muốn gửi truyện thì hãy gửi vào email Truyensextv@gmail.com nhé!
Bạn đang đọc Quyển 8, xem thêm các sách khác trong bộ sách Tuổi xanh tài cao tại đây: https://www.sex-shoponline.net/tag/tuyen-tap-huong-nhat/
"Hiện giờ cô đấy ko biết anh là người nào..."
Tương Nhất vuốt ve làn da mềm mại của cô giáo, trong lòng rất ấm áp, cô nói lời này khiến anh rất cảm động.
Phải biết rằng trước đây hai người cãi nhau cũng ko sao, tuy rằng ko tới mức sống chết, nhưng gần như cả đời cũng ko thèm nhìn mặt đối phương ...
Càng về sau, hai người càng trở thành căng thẳng nên Hướng Nhất buộc phải đưa ra lựa chọn. Cuối cùng bắt cá hai tay cũng ko được nên trong cơn tức giận, Trâu Văn Tĩnh bỏ đi, thề ko bao giờ nhìn mặt người phụ nữ kia. Thích Hướng Nhất nữa, nhưng Hướng Nhất thấy đã tương tự, ko chọn được mỹ nhân, chán yêu nghề, cuối cùng thành lập "Bạch hổ hội" bá chủ một phương, cũng mất liên lạc với các hai cô gái.
"Bạn đã ko nói với cô đấy rằng bạn là ..."
Tống Thư Hàng nhìn Hướng Nhật bằng ánh mắt kỳ lạ, cô tưởng anh đã nói hết cho cô gái kia rồi.
"Nhớ những gì tôi đã nói với anh trước đây ko?"
Hướng Nhật cười khổ nói, Trâu Tịnh Vân là loại phụ nữ nói được làm được, nếu nói cho cô đấy biết mình là kẻ phản bội kia, tôi ko biết cô đấy có tin hay ko, cho dù là cô đấy tin. nó, tôi sợ rằng cô đấy sẽ tuyệt đối ko thu được bất kỳ sự tương trợ nào. Sự tương trợ của ông.
Tống Thư Hàng dở khóc dở cười:
"Lại dùng em họ?" Trước đây cô cũng từng bị lừa dối bởi thủ đoạn này.
"Ko có cách nào, nếu anh ko nói tương tự, cô đấy sẽ ko nhận sự ủng hộ của anh, cho rằng anh tiếp cận cô đấy vì mục tiêu khác."
Hướng Nhật cười khổ.
Tống Thu Hằng thầm thở dài, đặt mình vào hoàn cảnh của người ta, nếu tôi là anh ta, lúc đầu cũng ko nói là anh họ của chính mình, sợ rằng cô sẽ ko nhận lời tương trợ của người đàn ông xa lạ đó:
"Bạn cũng ko nói với cô đấy, bạn ... điều đó?"
Người còn lại là "anh ta chết rồi", Hướng Nhất đã nói với cô trước đó.
"Ko phải cái này, ngươi ko thể nhìn thấy bộ dáng chật vật của nàng, chỉ sợ một lúc biết được nàng sẽ ko chịu nổi."
Hướng Nhật cũng hiểu cô giáo thẩm mỹ nói gì…
"Tôi chỉ nói ngày nay tôi đang ở nước ngoài, bảo cô đấy tự chăm sóc bản thân, chờ tôi trở về"
"Cô đấy tin?"
"Tôi đưa cho cô đấy 2 tỷ"
Động tác tiếp theo của Hướng Nhật quả thực khiến người ta tin tưởng, cho dù Trâu Văn Tĩnh vẫn hoài nghi, nhưng với tấm thẻ vàng kia, mật mã là tháng ngày năm sinh của anh ta, ko có lý do gì ko tin, cho dù là người thích thú sắc đẹp của cô, e rằng. anh đấy cũng sẽ ko cho cô đấy nhiều tiền tương tự.
"Bạn nói gì? 2 tỷ?"
Tống Thư Hàng hai mắt chớp động nhanh chóng, gặp phải số trời sinh này, cho dù ko màng lợi danh, nàng cũng cảm thấy vô cùng sợ hãi ...
Nhìn vẻ mặt vừa đáng yêu vừa sợ hãi của cô, Hướng Nhật hỏi:
"Là trách ngươi ko công bình?"
"Ko công bình? Làm sao có thể?"
Tống Thu Hằng tĩnh tâm lại, gương mặt lộ vẻ mất tự nhiên ...
"Cô đấy vốn là một thiên kim tiểu thư, bao năm qua chịu đựng đủ rồi, anh cần phải chăm sóc cô đấy nhiều hơn một tí..."
Tuy mồm nói vậy, nhưng chỉ cần người tinh ý vẫn sẽ trông thấy sự ghen tuông tuông trong ... Bao năm qua, cô gái họ Trư đã sống một cuộc đời khốn khó, tôi ko thể sống thoải mái sao?
"Đồ ngốc, làm sao ngươi ko biết ta ghen tuông?"
Hướng Nhật đưa tay, thần kỳ lấy ra một tấm thẻ, tuy rằng ko phải thẻ vàng, nhưng tài sản bên trong đủ để người phổ biến tiêu xài một đời, nhanh chóng đưa cho bà lão xinh đẹp. nhà sư:
"Của tôi?"
Nhìn thêm một tấm thẻ trong tay, Tống Thư Hàng giật thột, vẻ ghen tuông tuông trong lời nói cũng cắt bớt ...
"Ừ, bên trong ko nhiều lắm, chỉ có một trăm triệu."
Trước lúc đi học, Hướng Nhật ghé qua nhà băng, anh đã muốn đưa cho Nhậm đại thiếu 1 trăm triệu, thà làm thẻ cho cô đấy, tương tự sẽ tiện hơn rất nhiều ... Hơn nữa, tôi chỉ nghĩ họp mặt a người phụ nữ xinh đẹp. Thưa thầy, anh đấy cũng làm thêm một chiếc nữa cho cô đấy. Vì liên quan tới số tiền lớn, anh cầm thẻ vàng đại diện VIP, đích thân giám đốc nhà băng xử lý, bỏ qua các thủ tục rườm rà để sẵn sàng nhanh chóng ...
Nhìn thấy tấm thẻ bên trong có con số một trăm triệu trên trời, Tống Thư Hàng giống như cầm cục than vội vã đẩy về phía Hướng Nhất:
"Ko, ngươi mang về nhà, nhiều tương tự..."
"Lại lịch sự với anh, anh sẽ quên em."
Hướng Nhật nghiêm mặt nói…
"Ngươi dám!"
Cô giáo mỹ nhân vừa tức vừa xấu hổ, hắn còn dám uy hiếp cô chuyện này, thật là ăn gan báo, vươn tay nắm chắc tấm thẻ trong tay:
"Người nào nói ko giữ, ngươi còn đang chê bai một tí ... Ta cho nàng 2 tỷ, cho ta 1 trăm triệu, rõ ràng là thiên vị gấp 20 lần."
Lời nói nghe như căm hờn, nhưng khóe mồm lại nở nụ cười hoàn toàn lộ ra suy nghĩ trong lòng.
"Ho ho…"
Hướng Nhật cảm thấy áy náy, thật ra vẫn còn điều gì đó anh chưa nói, đơn vị 2 tỷ kia là USD, nhưng điều này ko nên nói, nếu ko sợ rằng ko chỉ thiên vị 20 lần nhưng mà là một trăm lần.
"Đúng rồi, sư huynh của ngươi, ngày nay thế nào?"
Hướng Nhật tức khắc chuyển sang chuyện khác.
"Sau lúc xuất viện, ngơi nghỉ một lát sẽ ko sao, tôi đang sẵn sàng tìm việc cho anh đấy."
Nhẹ nhõm cất tấm thiệp đi, trên mặt Tống Thư Hàng nở nụ cười ngọt ngào:
"Chỉ là hiện giờ tôi có ý khác, tôi đang sẵn sàng cho anh đấy đi du học, ước muốn trước đây của anh đấy là muốn đi xem toàn cầu bên ngoài một tí."
"Vậy thì hãy ra nước ngoài và học thật tốt"
Nhìn thấy nụ cười ngọt ngào đó, Hướng Nhất cũng cảm động, tâm trạng tốt tới mức khó tin.
“Giờ anh giảng giải số tiền này với anh đấy như thế nào?”
Tống Thư Hàng cau mày, cho dù có tiền cũng phải giảng giải cho anh trai mình, nếu ko, với tính cách đứa trẻ, e rằng sẽ nghĩ sai.
"Anh ko nói với anh đấy rằng anh có nhiều tiền tương tự, phải ko?"
Hướng Nhật liền đưa ra một yêu cầu ko tốt lắm.
"Nhưng đi du học cần một số tiền lớn, mặc dù tôi ko nói với anh đấy là có nhiều tương tự, nhưng những năm chữa bệnh cho anh đấy đã dùng nhiều tiền tương tự, anh đấy ko ngốc, tôi còn ko biết mình." đã sử dụng nó. Nó đã kết thúc chưa? "
Tống Thư Hàng tức khắc phản đối ý kiến nhưng mà anh đề xuất.
"Điều này cũng khó."
Hướng Nhật nhíu mày, với em trai của cô giáo, cậu cũng biết một tí, cậu nhóc kia thích thân thiết với em gái mình, hơn nữa ko cho nam nhân nào tới gần cô, lúc đầu cũng ko có. lãng phí công sức dụ dỗ chàng trai, sợ rằng sẽ ko thể nhanh chóng ôm được mỹ nhân tương tự ...
"Nếu ko, bạn sẽ giảng giải nó với anh ta?"
Liếc nhìn anh, Tống Thu Hằng đột nhiên nảy ra một ý ...
"Anh đấy giảng giải như thế nào? Sao anh ko tới gặp anh đấy và nói với anh đấy anh là anh rể của em, còn tiền này là của em gái anh?"
Hướng Nhật trợn to hai mắt, nếu thật sự làm tương tự, chỉ sợ sẽ bị anh rể vác cây đuổi ra ngoài.
Tống Thu Hằng mặt đỏ bừng, vốn là người ngại ngùng, nhanh chóng rút tay về, chỉ vào hắn nói:
“Người nào bảo cô nói những điều này, tôi muốn cô lại dùng thủ đoạn 'chị họ' đó.
[rule_{ruleNumber}] [box type=”note” align=”” class=”” color:red;”>Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex nếu bạn muốn gửi truyện thì hãy gửi vào email Truyensextv@gmail.com nhé!
Bạn đang đọc Quyển 8, xem thêm các sách khác trong bộ sách Tuổi trẻ tài cao tại đây: https://www.sex-shoponline.net/tag/tuyen-tap-huong-nhat/
“Bây giờ cô ấy không biết anh là ai…”
Tương Nhất vuốt ve làn da mềm mại của cô giáo, trong lòng rất ấm áp, cô nói lời này khiến anh rất cảm động.
Phải biết rằng trước đây hai người cãi nhau cũng không sao, tuy rằng không đến mức sống chết, nhưng gần như cả đời cũng không thèm nhìn mặt đối phương …
Càng về sau, hai người càng trở nên căng thẳng nên Hướng Nhất buộc phải đưa ra lựa chọn. Cuối cùng bắt cá hai tay cũng không được nên trong cơn tức giận, Trâu Văn Tĩnh bỏ đi, thề không bao giờ nhìn mặt người phụ nữ kia. Thích Hướng Nhất nữa, nhưng Hướng Nhất thấy đã như vậy, không chọn được mỹ nhân, chán yêu nghề, cuối cùng thành lập “Bạch hổ hội” bá chủ một phương, cũng mất liên lạc với các hai cô gái.
“Bạn đã không nói với cô ấy rằng bạn là …”
Tống Thư Hàng nhìn Hướng Nhật bằng ánh mắt kỳ lạ, cô tưởng anh đã nói hết cho cô gái kia rồi.
“Nhớ những gì tôi đã nói với anh trước đây không?”
Hướng Nhật cười khổ nói, Trâu Tịnh Vân là loại phụ nữ nói được làm được, nếu nói cho cô ấy biết mình là kẻ phản bội kia, tôi không biết cô ấy có tin hay không, cho dù là cô ấy tin. nó, tôi sợ rằng cô ấy sẽ tuyệt đối không nhận được bất kỳ sự giúp đỡ nào. Sự giúp đỡ của ông.
Tống Thư Hàng dở khóc dở cười:
“Lại dùng em họ?” Trước đây cô cũng từng bị lừa dối bởi thủ đoạn này.
“Không có cách nào, nếu anh không nói như vậy, cô ấy sẽ không nhận sự ủng hộ của anh, cho rằng anh tiếp cận cô ấy vì mục đích khác.”
Hướng Nhật cười khổ.
Tống Thu Hằng thầm thở dài, đặt mình vào hoàn cảnh của người ta, nếu tôi là anh ta, ban đầu cũng không nói là anh họ của chính mình, sợ rằng cô sẽ không nhận lời giúp đỡ của người đàn ông xa lạ đó:
“Bạn cũng không nói với cô ấy, bạn … điều đó?”
Người còn lại là “anh ta chết rồi”, Hướng Nhất đã nói với cô trước đó.
“Không phải cái này, ngươi không thể nhìn thấy bộ dáng chật vật của nàng, chỉ sợ một khi biết được nàng sẽ không chịu nổi.”
Hướng Nhật cũng hiểu cô giáo thẩm mỹ nói gì…
“Tôi chỉ nói hiện tại tôi đang ở nước ngoài, bảo cô ấy tự chăm sóc bản thân, chờ tôi trở về”
“Cô ấy tin?”
“Tôi đưa cho cô ấy 2 tỷ”
Động tác tiếp theo của Hướng Nhật quả thực khiến người ta tin tưởng, cho dù Trâu Văn Tĩnh vẫn hoài nghi, nhưng với tấm thẻ vàng kia, mật mã là ngày tháng năm sinh của anh ta, không có lý do gì không tin, cho dù là người yêu thích sắc đẹp của cô, e rằng. anh ấy cũng sẽ không cho cô ấy nhiều tiền như vậy.
“Bạn nói gì? 2 tỷ?”
Tống Thư Hàng hai mắt chớp động nhanh chóng, gặp phải số trời sinh này, cho dù không màng danh lợi, nàng cũng cảm thấy vô cùng sợ hãi …
Nhìn vẻ mặt vừa đáng yêu vừa sợ hãi của cô, Hướng Nhật hỏi:
“Là trách ngươi không công bằng?”
“Không công bằng? Làm sao có thể?”
Tống Thu Hằng bình tĩnh lại, gương mặt lộ vẻ mất tự nhiên …
“Cô ấy vốn là một thiên kim tiểu thư, bao năm qua chịu đựng đủ rồi, anh cần phải chăm sóc cô ấy nhiều hơn một chút…”
Tuy miệng nói vậy, nhưng chỉ cần người tinh ý vẫn sẽ nhận ra sự ghen tuông trong … Bao năm qua, cô gái họ Trư đã sống một cuộc đời khốn khó, tôi không thể sống thoải mái sao?
“Đồ ngốc, làm sao ngươi không biết ta ghen?”
Hướng Nhật đưa tay, thần kỳ lấy ra một tấm thẻ, tuy rằng không phải thẻ vàng, nhưng tài sản bên trong đủ để người bình thường tiêu xài một đời, nhanh chóng đưa cho bà lão xinh đẹp. nhà sư:
“Của tôi?”
Nhìn thêm một tấm thẻ trong tay, Tống Thư Hàng giật mình, vẻ ghen tuông trong lời nói cũng giảm bớt …
“Ừ, bên trong không nhiều lắm, chỉ có một trăm triệu.”
Trước khi đi học, Hướng Nhật ghé qua ngân hàng, anh đã muốn đưa cho Nhậm đại thiếu 1 trăm triệu, thà làm thẻ cho cô ấy, như vậy sẽ tiện hơn rất nhiều … Hơn nữa, tôi chỉ nghĩ gặp mặt a người phụ nữ xinh đẹp. Thưa thầy, anh ấy cũng làm thêm một chiếc nữa cho cô ấy. Vì liên quan đến số tiền lớn, anh cầm thẻ vàng đại diện VIP, đích thân giám đốc ngân hàng xử lý, bỏ qua các thủ tục rườm rà để chuẩn bị nhanh chóng …
Nhìn thấy tấm thẻ bên trong có con số một trăm triệu trên trời, Tống Thư Hàng giống như cầm cục than vội vàng đẩy về phía Hướng Nhất:
“Không, ngươi mang về nhà, nhiều như vậy…”
“Lại lịch sự với anh, anh sẽ quên em.”
Hướng Nhật nghiêm mặt nói…
“Ngươi dám!”
Cô giáo mỹ nhân vừa tức vừa xấu hổ, hắn còn dám uy hiếp cô chuyện này, thật là ăn gan báo, vươn tay nắm chắc tấm thẻ trong tay:
“Ai nói không giữ, ngươi còn đang chê bai một chút … Ta cho nàng 2 tỷ, cho ta 1 trăm triệu, rõ ràng là thiên vị gấp 20 lần.”
Lời nói nghe như căm hận, nhưng khóe miệng lại nở nụ cười hoàn toàn lộ ra suy nghĩ trong lòng.
“Ho ho…”
Hướng Nhật cảm thấy áy náy, thật ra vẫn còn điều gì đó anh chưa nói, đơn vị 2 tỷ kia là đô la, nhưng điều này không nên nói, nếu không sợ rằng không chỉ thiên vị 20 lần mà là một trăm lần.
“Đúng rồi, sư huynh của ngươi, hiện tại thế nào?”
Hướng Nhật lập tức chuyển sang chuyện khác.
“Sau khi xuất viện, nghỉ ngơi một lát sẽ không sao, tôi đang chuẩn bị tìm việc cho anh ấy.”
Nhẹ nhàng cất tấm thiệp đi, trên mặt Tống Thư Hàng nở nụ cười ngọt ngào:
“Chỉ là bây giờ tôi có ý khác, tôi đang chuẩn bị cho anh ấy đi du học, nguyện vọng trước đây của anh ấy là muốn đi xem thế giới bên ngoài một chút.”
“Vậy thì hãy ra nước ngoài và học thật tốt”
Nhìn thấy nụ cười ngọt ngào đó, Hướng Nhất cũng cảm động, tâm trạng tốt đến mức khó tin.
“Giờ anh giải thích số tiền này với anh ấy như thế nào?”
Tống Thư Hàng cau mày, cho dù có tiền cũng phải giải thích cho anh trai mình, nếu không, với tính cách đứa trẻ, e rằng sẽ nghĩ sai.
“Anh không nói với anh ấy rằng anh có nhiều tiền như vậy, phải không?”
Hướng Nhật liền đưa ra một đề nghị không tốt lắm.
“Nhưng đi du học cần một số tiền lớn, mặc dù tôi không nói với anh ấy là có nhiều như vậy, nhưng những năm chữa bệnh cho anh ấy đã dùng nhiều tiền như vậy, anh ấy không ngốc, tôi còn không biết mình.” đã sử dụng nó. Nó đã kết thúc chưa? “
Tống Thư Hàng lập tức phản đối ý kiến mà anh đề xuất.
“Điều này cũng khó.”
Hướng Nhật nhíu mày, với em trai của cô giáo, cậu cũng biết một chút, cậu nhóc kia thích thân thiết với em gái mình, hơn nữa không cho nam nhân nào đến gần cô, lúc đầu cũng không có. lãng phí công sức dụ dỗ chàng trai, sợ rằng sẽ không thể nhanh chóng ôm được mỹ nhân như vậy …
“Nếu không, bạn sẽ giải thích nó với anh ta?”
Liếc nhìn anh, Tống Thu Hằng đột nhiên nảy ra một ý …
“Anh ấy giải thích như thế nào? Sao anh không đến gặp anh ấy và nói với anh ấy anh là anh rể của em, còn tiền này là của em gái anh?”
Hướng Nhật trợn to hai mắt, nếu thật sự làm như vậy, chỉ sợ sẽ bị anh rể vác cây đuổi ra ngoài.
Tống Thu Hằng mặt đỏ bừng, vốn là người ngại ngùng, nhanh chóng rút tay về, chỉ vào hắn nói:
“Ai bảo cô nói những điều này, tôi muốn cô lại dùng thủ đoạn ‘chị họ’ đó.
[/box]#Hướng #Nhật #Quyển
[rule_3_plain]#Hướng #Nhật #Quyển
Website chuyển qua tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex , các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email truyensextv@gmail.com nhé!
Bạn đang đọc Quyển 8, xem thêm các Quyển khác trong bộ “Hướng Nhật” tại đây: https://www.sex-shoponline.net/tag/tuyen-tap-huong-nhat/
Phần 1
“Giờ cô đấy chưa biết anh là người nào…”
Hướng Nhật vuốt ve làn da mềm mại của mỹ nữ lão sư, trong lòng vô cùng ấm áp, nàng nói tương tự làm hắn vô cùng cảm động.
Phải biết rằng lúc trước hai người cãi nhau thì khỏi can, mặc dù chưa tới mức kẻ sống người chết, nhưng cũng gần như cả đời ko thèm nhìn mặt đối phương…
Càng về sau hai người càng căng thẳng nên Hướng Nhật buộc phải phải đưa ra lựa chọn, cuối cùng ko thể bắt cá hai tay là ko thể nên trong cơn tức giận Trứu Văn Tĩnh đã rời đi, thề ko bao giờ nhìn mặt kẻ bạc tình như Hướng Nhật nữa, nhưng mà Hướng Nhật thấy việc vì thế tương tự cũng ko thể chọn mỹ nữ lão sư, ngán ngẩm đem tình yêu vào sự nghiệp, rốt cuộc đã thành lập nên “Bạch Hổ hội” bá chủ một phương, cũng mất luôn liên lạc với hai nàng.
“Anh ko nói với cô đấy anh là…”
Tống Thu Hằng nhìn Hướng Nhật với ánh mắt kỳ quái, nàng còn tưởng hắn đã nói với cô nàng kia mọi việc.
“Còn nhớ lúc trước anh nói với em ra sao ko?”
Hướng Nhật cười khổ nói, Trứu Tĩnh Văn là kiểu phụ nữ nói được là làm được, nếu nói với nàng là kẻ phụ lòng kia, chưa biết nàng tin hay ko, dù tin rồi thì sợ rằng tuyệt đối sẽ ko nhận bất kỳ trợ giúp của hắn.
Tống Thu Hằng dở khóc dở cười:
“Lại dùng chiêu em họ à?” Lúc trước nàng cũng bị lừa bởi chiêu này.
“Chẳng còn cách nào, ko nói vậy cô đấy sẽ ko nhận sự hỗ trợ của anh, còn tưởng là anh tới gần cô đấy vì mục tiêu khác”
Hướng Nhật lại cười khổ nói.
Tống Thu Hằng thầm thở dài, đặt mình vào hoàn cảnh người ta, nếu mình là hắn, lúc đầu hắn ko nói mình là em họ của chính mình, sợ rằng nàng cũng ko nhận sự trợ giúp của người đàn ông xa lạ kia:
“Anh cũng ko nói cho nàng biết, anh đã… cái kia à?”
Cái kia là “hắn đã chết rồi”, lúc trước Hướng Nhật đã nói với nàng tương tự.
“Cái này thì ko, em ko thấy được bộ dáng tiều tụy của nàng, anh sợ nàng biết rồi sẽ ko chịu đựng được”
Hướng Nhật cũng hiểu mỹ nữ lão sư nói gì…
“Anh chỉ nói hiện giờ anh ở nước ngoài, bảo nàng chăm sóc bản thân, chờ lúc anh trở về”
“Nàng tin?”
“Anh đưa nàng 2 tỷ”
Chiêu tiếp theo của Hướng Nhật mới thực sự làm người ta tin, cho dù Trứu Văn Tĩnh vẫn còn hoài nghi, nhưng có tấm thẻ vàng kia, mật mã lại là ngày sinh của hắn, chẳng còn lý do gì để ko tin, dù một kẻ ham mê sắc đẹp của nàng, sợ rằng cũng ko đem ra nhiều tiền tương tự cho nàng.
“Anh nói gì? 2 tỷ?”
Mắt Tống Thu Hằng chớp lia lịa, gặp phải mấy con số trên trời này, dù tính nàng ko màng lợi danh nhưng cũng cảm thấy vô cùng kinh sợ…
Nhìn vẻ mặt sợ hãi vô cùng đáng yêu của nàng, Hướng Nhật liền hỏi:
“Có phải trách anh đối xử ko công bình ko?”
“Ko công bình? Sao có thể chứ?”
Tống Thu Hằng tĩnh tâm lại, trên mặt lộ vẻ mất tự nhiên…
“Nàng vốn là một thiên kim đại tiểu thư, khổ cực những năm qua nàng chịu đã đủ rồi, anh cần chăm sóc nhiều hơn một tí…”
Tuy rằng mồm nói thế nhưng chỉ cần người tinh ý vẫn sẽ trông thấy sự ghen tuông tuông ở trong… Những năm qua cô nàng họ Trứu sống khổ, có lẽ nào mình sống thoải mái sao?
“Đồ ngốc, làm sao anh ko biết là em đang ghen tuông tị chứ?”
Hướng Nhật nắm lấy tay nàng, lại lấy ra một tấm thẻ một cách thần kỳ, tuy rằng ko phải thẻ vàng nhưng tài sản bên trong cũng đủ để người bình thương tiêu xài cả đời ko hết, nhanh chóng đưa tận tay mỹ nữ lão sư:
“Của em?”
Nhìn trong tay có thêm một tấm thẻ, Tống Thu Hằng giật thột, sự ghen tuông tuông trong lời nói cũng đã giảm đi…
“Ừ, bên trong cũng ko nhiều lắm, có một trăm triệu thôi”
Trước lúc tới trường Hướng Nhật đã ghé qua nhà băng, hắn đã sớm muốn cho Nhâm đại tiểu thư 1 trăm triệu cũng thì thà mình làm cho nàng một cái thẻ, vậy thì tiện hơn nhiều… Hơn nữa vừa nghĩ tới phải gặp mỹ nữ lão sư, hắn cũng làm thêm cho nàng một cái. Bởi liên quan tới quy đổi số tiền thật lớn, nhưng mà hắn cầm tấm thẻ vàng tượng trưng cho VIP, quản lý nhà băng tự mình thiết đãi, bỏ qua các thủ tục rườm rà mới sẵn sàng nhanh tương tự…
Nhìn thấy tấm thẻ bên trong có con số trên trời 1 trăm triệu, Tống Thu Hằng giống như cầm phải cục than, vội vã đẩy về phía Hướng Nhật:
“Ko được, anh cầm về đi, nhiều vậy…”
“Lại còn khách khí với anh nữa thì anh quên em luôn.”
Hướng Nhật nghiêm mặt nói…
“Anh dám!”
Mỹ nữ lão sư vừa giận vừa xấu hổ, hắn còn dám đem chuyện này ra dọa nàng, đúng là ăn gan báo nhưng mà, đưa tay ra giật lấy tấm thẻ nắm chắc trong tay:
“Người nào bảo là ko cầm, em còn đang chê ít đấy… Anh cho cô đấy 2 tỷ, cho em có 1 trăm triệu, rõ là thiên vị cả 20 lần”
Lời nói nghe như oán hờn, nhưng khóe mồm lại nở nụ cười hoàn toàn lộ suy nghĩ trong lòng nàng.
“Khụ khụ…”
Hướng Nhật chột dạ, thực ra vẫn còn cái hắn chưa nói ra, cái 2 tỷ kia đơn vị là USD, chẳng qua cái này ko nên nói, nếu ko sợ rằng ko chỉ thiên vị 20 lần nhưng mà là cả trăm lần.
“Đúng rồi, em trai em đâu, giờ nó thế nào?”
Hướng Nhật liền lảng sang chuyện khác.
“Ra viện rồi, ngơi nghỉ thêm một thời kì nữa là khỏe hẳn, em đang sẵn sàng tìm việc cho nó”
Nhẹ nhõm cất tấm thẻ kia đi, trên mặt Tống Thu Hằng nở nụ cười ngọt ngào:
“Chẳng qua giờ em đã có ý khác, em sẵn sàng cho nó đi ra nước ngoài học, ước muốn trước kia của nó là muốn đi nhìn toàn cầu bên ngoài một tí”
“Vậy thì đi nó ra nước ngoài học thật tốt”
Thấy nụ cười ngọt ngào mê li kia, Hướng Nhật cũng cảm động, tâm tình cũng tốt tới mức khó tin được.
“Chẳng qua giờ em biết giảng giải sao với nó về số tiền này?”
Tống Thu Hằng nhíu mày, dù có tiền rồi nhưng phải giảng giải với em trai, nếu ko với tính của thằng nhóc, sợ rằng sẽ nghĩ sai vấn đề.
“Em ko nói cho nó biết có nhiều tiền tương tự ko phải được sao?”
Hướng Nhật liền đưa ra một yêu cầu ko hay lắm.
“Nhưng ra nước ngoài học cần một số tiền lớn, dù em ko nói cho nó biết có nhiều tương tự, nhưng những năm chữa bệnh cho nó dùng nhiều tiền tương tự, nó cũng chẳng ngốc, còn ko biết em đã đem ra dùng hết hay sao?”
Tống Thu Hằng liền phản đối ngay cái chủ ý nhưng mà hắn đưa ra.
“Cái này cũng khó đây”
Hướng Nhật nhíu mày, với em trai của mỹ nữ lão sư, hắn cũng biết một tí, thằng nhóc kia thích thân thiện với chị mình, hơn nữa còn ko để bất kỳ người đàn ông nào tới gần nàng, lúc đầu nhưng mà mình ko hao tâm tổn sức dụ dỗ thằng nhóc, sợ rằng cũng không thể nhanh chóng ôm được mỹ nhân tương tự…
“Nếu ko thì anh đi giảng giải với nó?”
Liếc mắt nhìn hắn, đột nhiên Tống Thu Hằng nảy ra một ý…
“Anh giảng giải thế nào? Lẽ nào lại tới trước mặt nó, nói với nó anh là anh rể của chú, số tiền này là anh cho chị chú?”
Hướng Nhật trợn mắt, nếu thực sự làm tương tự, sợ rằng sẽ bị cậu em vợ vác cây đuổi ra ngoài.
Mặt Tống Thu Hằng đỏ ửng, vốn là người hay ngượng ngùng, vội rút tay về, chỉ vào hắn nói:
“Người nào bảo anh nói những cái này, em muốn anh dùng lại cái chiêu ” em họ ” kia.
#Hướng #Nhật #Quyển
[rule_2_plain]#Hướng #Nhật #Quyển
[rule_2_plain]#Hướng #Nhật #Quyển
[rule_3_plain]Phân mục: Truyện sex hay
Nguồn: sex-shoponline.net
Xem thêm Video clip hót nhất hôm nay: Video Clip Hót
Xem những sản phần đồ chơi tình dục hót nhất 2022: shop đồ chơi tình dục
#Hướng #Nhật #Quyển