Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex vui lòng ghi nhớ tên miền mới để dễ dàng truy cập!
Có thể thấy Trần Tiểu Nghiên rất bất thần trước sự xuất hiện đột ngột của cô gái này, giọng nói đầy ngạc nhiên. Hướng Nhật cũng ngạc nhiên nhìn về phía Trần Tiểu Phàm, anh ko ngờ vị thầy cô giáo chủ nhiệm rất đáng kính này lại có thể hiểu và nói tiếng Pháp trôi chảy tương tự, ko phải là thông thuộc thông thường. Nhậm Quân trái lại cũng ko ngạc nhiên, chỉ nhìn cô gái đẩy cửa đi vào.
– Đúng vậy, thưa bà. Tôi có thể làm phiền bạn với một cái gì đó?
Tiến vào là một cô gái nước ngoài khoảng mười tám mười chín tuổi, dáng người vô cùng đầy đặn, dung mạo giống nhau, thậm chí có thể nói là rất xinh đẹp, đôi môi đỏ mọng lôi cuốn, sống mũi rất thẳng, ánh mắt có chút uy hiếp. Nhưng những điểm này vẫn chưa phải là điểm lôi cuốn nhất của cô, thu hút ánh mắt của người khác nhất chính là cô mặc một chiếc váy màu xanh lam vô cùng ngắn cũn cỡn lộ ra cặp đùi trắng như tuyết đầy đặn, thon dài, hơn nữa phần thân trên chỉ mặc một chiếc ngắn bó sát. áo thun, làm nổi trội bộ ngực tuyệt vời. Bất chấp đây là một cô gái ngoại quốc xinh đẹp và vô cùng quyến rũ.
Tương Nhất liếc hắn một cái rồi dời tầm mắt đi, trước mặt một trưởng lão đáng để hắn tôn trọng, hắn ko muốn lộ ra vẻ háo sắc.
Kiên cố, hành động này của anh đã lọt vào mắt xanh của Trần Hiểu, nhưng cũng thật trùng hợp, hướng ánh mắt anh vận chuyển ko phải ở nơi nào khác nhưng mà là vị trí cô Nhậm Dực đang đứng, điều này khiến Trần Hiểu Phương càng thêm ưng ý, gật đầu một cái. lần, rồi nhìn sinh viên nước ngoài vừa nhập học:
– Ngang Na, em bị sao vậy?
“Nó như thế này, thưa bà.
Người đẹp ngoại quốc Ang Na Y Ti dường như ko quan tâm tới sự có mặt của những người kế bên, vội vã rút trong túi ra một tờ giấy viết, đưa cho Trần Tiểu Phàm:
– Vì tôi ko hiểu nghĩa ghi bên trong, xin hãy giúp tôi dịch một tẹo.
– Huh?
Trần Hiểu cầm lấy tờ giấy liếc mắt một cái, sắc mặt hơi thay đổi:
– Có phải là người Nga ko?
Thật ra nhưng mà nói, tiếng Nga cũng ko phải sở trường của cô, đối với những câu chào hỏi thông thường hay những từ ngữ thường dùng cô vẫn hiểu được một tẹo, nhưng tờ giấy này trong tay rõ ràng ko phải chỉ là những từ đơn giản nhưng mà cô đã biết, vì vậy cô cầm tờ giấy về. :
– Ngang Na, thật ra tôi ko rành tiếng Nga, nhưng cô có thể tới khoa tiếng Trung tìm giáo sư Lý, người từng dạy ở Đại học Tổng hợp Matxcova.
– Hay quá, cám ơn cô Trân.
Ang Na Y Ti lễ phép nói, cầm lấy tờ giấy, xoay người muốn đi ra ngoài.
– Đợi tí!
Hướng Nhật lúc này gọi cô gái nước ngoài qua, tiếng nói sử dụng cũng là tiếng Pháp.
“Vậy tôi có thể giúp gì cho anh?”
Kỳ thật Hướng Nhật cũng ko phải khoe khoang, tuy rằng ko rành tiếng Nga, lại rất thông thuộc tiếng Pháp, nhưng chỉ cần ko phải từ ngữ quá chuyên môn, phiên phiến là có thể hiểu được.
– Anh trai?
Ngang Na Y Ti hiển nhiên rất ngạc nhiên, cô ko ngờ kế bên còn có người cũng biết tiếng Pháp, giọng nói rất Paris khiến cô có cảm giác thân thiết. vừa mừng vừa ngạc nhiên nói:
– Vị tiên nhân này, thật sự có thể giúp tôi sao?
– Trước tiên cho tôi xem một tẹo.
Hướng Nhật cũng ko dám kiêu ngạo, nếu thật sự ko biết thì thật đáng tiếc. Không những thế, anh cũng muốn tạo ấn tượng thâm thúy hơn trước mặt chị Trần một cách trân trọng, tất nhiên, anh cũng muốn nhìn thấy mồm há hốc mồm đủ để nuốt một quả trứng “que tre”. ” kế bên.
– Tôi đang làm phiền bạn.
Ang Na Y Ti cầm tờ giấy đưa cho anh. Đối với nam thanh niên lạ mặt này (chủ yếu là tay phải của đối phương quấn băng dày), cô rất có thiện cảm. Vừa bước vào, cô đã nhìn thấy, nhưng chỉ liếc nhìn anh, tưởng anh là học trò hoặc là người thân của cô Trần, ko ngờ anh lại có thể nói tiếng Pháp khiến cô ngạc nhiên. .
– Đừng bận tâm.
Tương Nhất cầm lấy tờ giấy, mở màn xem xét cẩn thận.
Nhậm Quân – Nhậm đại phu nhân kế bên đang nhìn lưu manh như nhìn thấy ma, cái mồm nhỏ nhắn vốn là duyên dáng lại há to, vẻ mặt ko cách nào tưởng tượng được cảnh tượng nhưng mà mình đang chứng kiến. Anh chàng này, tiếng Anh giỏi quá, giờ anh đó biết tiếng Pháp, và có vẻ thông thuộc tiếng Nga nữa… Trời ơi, mọi người sẽ còn sống sao?
Trần Tiểu Nghiên hai mắt sáng lên, cô cảm thấy trước đây thật sự giám định thấp người học trò yêu quý này, lúc đầu còn tưởng rằng môn tiếng Anh của anh ta rất có năng khiếu, hiện nay xem ra ko chỉ có vậy. . Vừa rồi nghe hắn nói tiếng Pháp trôi chảy, e rằng so với người tầm thường tiếng Pháp cũng ko kém bao nhiêu, vì sao trước đây … Cả năm tương tự hắn vẫn ko phát xuất hiện? Nếu anh đó ko trở thành con rể tương lai của tôi, e rằng trong lớp tôi vẫn ko biết có một thiên tài như thế này … Càng nhìn anh đó, tôi càng cảm thấy ưng ý. Tôi cảm thấy, tôi càng trung thực, tướng quân. Ngoại hình ko tệ, cái chính là học rộng, tài cao, thông thuộc một ít ngoại ngữ … Nghĩ tới đây, Trần Tiêu Phàm ko khỏi liếc nhìn con gái kế bên, trong lòng thầm than. ông cũng có chút ngưỡng mộ thị lực của con gái mình. chính mình, hóa ra ko phải là ko muốn tìm bạn trai, nhưng mà là thị lực của hắn quá cao, người tầm thường hoàn toàn ko nhìn ra được, hiện nay có thể tìm được cho mình một người con rể như thế này, cuối cùng anh ta ko thể Ko cần phải lo lắng về nó nữa.
Hướng Nhật ko biết thân thể mình bị gán cho là “con rể nhà họ Nhậm”, đọc xong tờ giấy, ánh mắt nhìn về phía cô gái xinh đẹp người nước ngoài, có chút ko rõ hỏi:
– Gần đây bạn có xúc phạm người nào ko?
– Huh?
Khuôn mặt của Ngang Na Y Ti hiện lên vẻ mù mịt.
– Sao bạn lại hỏi thế?
Hướng Nhật ko trả lời nhưng mà hỏi:
– Bạn có thể cho tôi biết người nào đã đưa tờ giấy này cho bạn?
– Tôi thực sự ko biết anh ta là người nào.
Ang Na Y Ti nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của đối phương, biết chuyện ko đơn giản, quyết tâm thu hồi nói:
– Tôi nhớ phiên phiến là vào chiều thứ sáu cuối tiết hai, tôi đi vệ sinh một lúc, lúc quay lại thì phát hiện tờ giấy này đã được kẹp sẵn trong cuốn sách, hỏi những người kế bên, họ bị tất cả đều nói ko thấy người nào phải vào. Tôi hỏi… điều gì quan trọng vậy?
Nói gần hết câu, giọng nói của Ngang Na Y Ti cũng trở thành gấp gáp.
Tương Nhất nhìn bên kia một hồi, phát hiện ko có dị thường, liền nghiêm túc nói:
– Đây là một bức thư dọa nạt, nói rằng nếu vào ngày… tháng 10, tức cũng là chiều nay, cô đó ko giao hàng cho bên kia, anh ta sẽ thực hiện “lời hứa” nhưng mà anh ta đã hứa vài ngày trước!
Tương Nhất tĩnh tâm nói, đáng tiếc tờ giấy ko có tiết lộ đồ vật là gì, cũng ko có nói cụ thể “đã hứa” cái gì, nhưng xem ra cũng ko phải chuyện tốt.
– Hứa?
Ang Na Y Ti lộ ra vẻ mặt hoài nghi:
– Rốt cuộc là người nào đây?
Đột nhiên như nhớ ra điều gì đó, sắc mặt Ang Na đột nhiên hơi thay đổi, trở thành vô cùng tức giận, đồng thời nắm chặt tay, nghiến răng nghiến lợi nói:
– Ta biết là người nào, đáng chết, ta cho ngươi mở mắt ra xem!
Nói xong, lúc ba người còn lại trong phòng vẫn chưa có phản ứng gì, cô gái ngoại quốc đã xoay người bước nhanh ra cửa, ngay cả tờ giấy trong tay Hướng Nhật cũng quên lấy lại.
– Chuyện gì vậy?
Trần Hiểu có chút lo lắng hỏi.
– Ko có gì đâu, có thể là trò đùa ác độc của một đứa bạn cùng lớp.
Tương Nhất vuốt mũi, ôn nhu nói, nhưng trong mắt lóe lên một tia kỳ quái, nhìn về phía Trần Tiểu Phàm vẫn đang trầm ngâm nói:
– Cô Trân, nếu ko có chuyện gì thì em về lớp.
– Vâng, tôi sẽ đi.
Trần Tiểu Nghiên thấy học trò nói xong, cũng ko hỏi thêm câu nào, nhìn con gái rồi nói:
– Quan Quân, tiễn Tiểu Hương đi.
– Gì! Tôi muốn bạn tiễn tôi…
Chợt bắt gặp ánh mắt dữ tợn của mẹ, Nhậm Quân tức khắc cố nén lửa giận trong lòng chạy đuổi theo, nhưng vì quá tức giận, vừa đuổi vừa sát được tên du côn liền vươn bàn tay nhỏ nhỏ ra. cứa vào da thịt mềm mại trên eo của đối phương. Có mẹ quan sát phía sau, Nhậm Quân biết mình nhất mực ko dám làm ác với mình, cũng nhân thời cơ này trả thù việc bị đánh ở cổng trường lúc nãy.
Nhưng cô quên mất rằng Hướng Nhật cũng ko phải người thư thái thua thiệt, lúc “gậy trúc” cứa vào hông, anh ta cũng ôm lấy eo thon của người kia, dù sao cô chủ nhiệm cũng hiểu. sai, hiểu lầm sâu hơn một tẹo cũng ko sao.
Nhậm Quân thân thể run lên, quyết tâm tìm cách chạy trốn. Phía sau mẹ cô lại đang ngửng đầu, thấy ko ra được, chỉ có thể để cho tên du côn thuận tiện thoải mái, nhưng sức lực trên tay ko ngừng tăng lên, nóng lòng muốn cắt miếng thịt lúc. eo của mình.
Trần Tiểu Phàm ở phía sau ko nhìn thấy Cảnh Hướng Nhất tay rối loạn, còn tưởng rằng con gái mình đang ghen tuông tị với cô gái ngoại quốc ăn dấm chua, bà ta mỉm cười nhìn nam nữ trẻ tuổi bước ra khỏi phòng. vừa quay lại bàn làm việc xong giấy tờ.
Hướng Nhật – Quyển 3
Hình Ảnh về: Hướng Nhật – Quyển 3
Video về: Hướng Nhật – Quyển 3
Wiki về Hướng Nhật – Quyển 3
Hướng Nhật - Quyển 3 -
Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex vui lòng ghi nhớ tên miền mới để dễ dàng truy cập!
Bạn đang đọc Quyển 3, xem thêm các sách khác trong bộ Song Nhật tại đây: http://truyenheo.org/tag/tuyen-tap-huong-nhat/
Có thể thấy Trần Tiểu Nghiên rất bất thần trước sự xuất hiện đột ngột của cô gái này, giọng nói đầy ngạc nhiên. Hướng Nhật cũng ngạc nhiên nhìn về phía Trần Tiểu Phàm, anh ko ngờ vị thầy cô giáo chủ nhiệm rất đáng kính này lại có thể hiểu và nói tiếng Pháp trôi chảy tương tự, ko phải là thông thuộc thông thường. Nhậm Quân trái lại cũng ko ngạc nhiên, chỉ nhìn cô gái đẩy cửa đi vào.
– Đúng vậy, thưa bà. Tôi có thể làm phiền bạn với một cái gì đó?
Tiến vào là một cô gái nước ngoài khoảng mười tám mười chín tuổi, dáng người vô cùng đầy đặn, dung mạo giống nhau, thậm chí có thể nói là rất xinh đẹp, đôi môi đỏ mọng lôi cuốn, sống mũi rất thẳng, ánh mắt có chút uy hiếp. Nhưng những điểm này vẫn chưa phải là điểm lôi cuốn nhất của cô, thu hút ánh mắt của người khác nhất chính là cô mặc một chiếc váy màu xanh lam vô cùng ngắn cũn cỡn lộ ra cặp đùi trắng như tuyết đầy đặn, thon dài, hơn nữa phần thân trên chỉ mặc một chiếc ngắn bó sát. áo thun, làm nổi trội bộ ngực tuyệt vời. Bất chấp đây là một cô gái ngoại quốc xinh đẹp và vô cùng quyến rũ.
Tương Nhất liếc hắn một cái rồi dời tầm mắt đi, trước mặt một trưởng lão đáng để hắn tôn trọng, hắn ko muốn lộ ra vẻ háo sắc.
Kiên cố, hành động này của anh đã lọt vào mắt xanh của Trần Hiểu, nhưng cũng thật trùng hợp, hướng ánh mắt anh vận chuyển ko phải ở nơi nào khác nhưng mà là vị trí cô Nhậm Dực đang đứng, điều này khiến Trần Hiểu Phương càng thêm ưng ý, gật đầu một cái. lần, rồi nhìn sinh viên nước ngoài vừa nhập học:
– Ngang Na, em bị sao vậy?
“Nó như thế này, thưa bà.
Người đẹp ngoại quốc Ang Na Y Ti dường như ko quan tâm tới sự có mặt của những người kế bên, vội vã rút trong túi ra một tờ giấy viết, đưa cho Trần Tiểu Phàm:
– Vì tôi ko hiểu nghĩa ghi bên trong, xin hãy giúp tôi dịch một tẹo.
– Huh?
– Có phải là người Nga ko?
Thật ra nhưng mà nói, tiếng Nga cũng ko phải sở trường của cô, đối với những câu chào hỏi thông thường hay những từ ngữ thường dùng cô vẫn hiểu được một tẹo, nhưng tờ giấy này trong tay rõ ràng ko phải chỉ là những từ đơn giản nhưng mà cô đã biết, vì vậy cô cầm tờ giấy về. :
– Ngang Na, thật ra tôi ko rành tiếng Nga, nhưng cô có thể tới khoa tiếng Trung tìm giáo sư Lý, người từng dạy ở Đại học Tổng hợp Matxcova.
– Hay quá, cám ơn cô Trân.
Ang Na Y Ti lễ phép nói, cầm lấy tờ giấy, xoay người muốn đi ra ngoài.
– Đợi tí!
Hướng Nhật lúc này gọi cô gái nước ngoài qua, tiếng nói sử dụng cũng là tiếng Pháp.
“Vậy tôi có thể giúp gì cho anh?”
Kỳ thật Hướng Nhật cũng ko phải khoe khoang, tuy rằng ko rành tiếng Nga, lại rất thông thuộc tiếng Pháp, nhưng chỉ cần ko phải từ ngữ quá chuyên môn, phiên phiến là có thể hiểu được.
– Anh trai?
Ngang Na Y Ti hiển nhiên rất ngạc nhiên, cô ko ngờ kế bên còn có người cũng biết tiếng Pháp, giọng nói rất Paris khiến cô có cảm giác thân thiết. vừa mừng vừa ngạc nhiên nói:
– Vị tiên nhân này, thật sự có thể giúp tôi sao?
– Trước tiên cho tôi xem một tẹo.
Hướng Nhật cũng ko dám kiêu ngạo, nếu thật sự ko biết thì thật đáng tiếc. Không những thế, anh cũng muốn tạo ấn tượng thâm thúy hơn trước mặt chị Trần một cách trân trọng, tất nhiên, anh cũng muốn nhìn thấy mồm há hốc mồm đủ để nuốt một quả trứng “que tre”. ” kế bên.
– Tôi đang làm phiền bạn.
Ang Na Y Ti cầm tờ giấy đưa cho anh. Đối với nam thanh niên lạ mặt này (chủ yếu là tay phải của đối phương quấn băng dày), cô rất có thiện cảm. Vừa bước vào, cô đã nhìn thấy, nhưng chỉ liếc nhìn anh, tưởng anh là học trò hoặc là người thân của cô Trần, ko ngờ anh lại có thể nói tiếng Pháp khiến cô ngạc nhiên. .
– Đừng bận tâm.
Tương Nhất cầm lấy tờ giấy, mở màn xem xét cẩn thận.
Nhậm Quân – Nhậm đại phu nhân kế bên đang nhìn lưu manh như nhìn thấy ma, cái mồm nhỏ nhắn vốn là duyên dáng lại há to, vẻ mặt ko cách nào tưởng tượng được cảnh tượng nhưng mà mình đang chứng kiến. Anh chàng này, tiếng Anh giỏi quá, giờ anh đó biết tiếng Pháp, và có vẻ thông thuộc tiếng Nga nữa… Trời ơi, mọi người sẽ còn sống sao?
Trần Tiểu Nghiên hai mắt sáng lên, cô cảm thấy trước đây thật sự giám định thấp người học trò yêu quý này, lúc đầu còn tưởng rằng môn tiếng Anh của anh ta rất có năng khiếu, hiện nay xem ra ko chỉ có vậy. . Vừa rồi nghe hắn nói tiếng Pháp trôi chảy, e rằng so với người tầm thường tiếng Pháp cũng ko kém bao nhiêu, vì sao trước đây … Cả năm tương tự hắn vẫn ko phát xuất hiện? Nếu anh đó ko trở thành con rể tương lai của tôi, e rằng trong lớp tôi vẫn ko biết có một thiên tài như thế này … Càng nhìn anh đó, tôi càng cảm thấy ưng ý. Tôi cảm thấy, tôi càng trung thực, tướng quân. Ngoại hình ko tệ, cái chính là học rộng, tài cao, thông thuộc một ít ngoại ngữ … Nghĩ tới đây, Trần Tiêu Phàm ko khỏi liếc nhìn con gái kế bên, trong lòng thầm than. ông cũng có chút ngưỡng mộ thị lực của con gái mình. chính mình, hóa ra ko phải là ko muốn tìm bạn trai, nhưng mà là thị lực của hắn quá cao, người tầm thường hoàn toàn ko nhìn ra được, hiện nay có thể tìm được cho mình một người con rể như thế này, cuối cùng anh ta ko thể Ko cần phải lo lắng về nó nữa.
Hướng Nhật ko biết thân thể mình bị gán cho là “con rể nhà họ Nhậm”, đọc xong tờ giấy, ánh mắt nhìn về phía cô gái xinh đẹp người nước ngoài, có chút ko rõ hỏi:
– Gần đây bạn có xúc phạm người nào ko?
– Huh?
Khuôn mặt của Ngang Na Y Ti hiện lên vẻ mù mịt.
– Sao bạn lại hỏi thế?
Hướng Nhật ko trả lời nhưng mà hỏi:
– Bạn có thể cho tôi biết người nào đã đưa tờ giấy này cho bạn?
– Tôi thực sự ko biết anh ta là người nào.
Ang Na Y Ti nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của đối phương, biết chuyện ko đơn giản, quyết tâm thu hồi nói:
– Tôi nhớ phiên phiến là vào chiều thứ sáu cuối tiết hai, tôi đi vệ sinh một lúc, lúc quay lại thì phát hiện tờ giấy này đã được kẹp sẵn trong cuốn sách, hỏi những người kế bên, họ bị tất cả đều nói ko thấy người nào phải vào. Tôi hỏi… điều gì quan trọng vậy?
Nói gần hết câu, giọng nói của Ngang Na Y Ti cũng trở thành gấp gáp.
Tương Nhất nhìn bên kia một hồi, phát hiện ko có dị thường, liền nghiêm túc nói:
– Đây là một bức thư dọa nạt, nói rằng nếu vào ngày… tháng 10, tức cũng là chiều nay, cô đó ko giao hàng cho bên kia, anh ta sẽ thực hiện “lời hứa” nhưng mà anh ta đã hứa vài ngày trước!
Tương Nhất tĩnh tâm nói, đáng tiếc tờ giấy ko có tiết lộ đồ vật là gì, cũng ko có nói cụ thể “đã hứa” cái gì, nhưng xem ra cũng ko phải chuyện tốt.
– Hứa?
Ang Na Y Ti lộ ra vẻ mặt hoài nghi:
– Rốt cuộc là người nào đây?
Đột nhiên như nhớ ra điều gì đó, sắc mặt Ang Na đột nhiên hơi thay đổi, trở thành vô cùng tức giận, đồng thời nắm chặt tay, nghiến răng nghiến lợi nói:
– Ta biết là người nào, đáng chết, ta cho ngươi mở mắt ra xem!
Nói xong, lúc ba người còn lại trong phòng vẫn chưa có phản ứng gì, cô gái ngoại quốc đã xoay người bước nhanh ra cửa, ngay cả tờ giấy trong tay Hướng Nhật cũng quên lấy lại.
– Chuyện gì vậy?
Trần Hiểu có chút lo lắng hỏi.
– Ko có gì đâu, có thể là trò đùa ác độc của một đứa bạn cùng lớp.
Tương Nhất vuốt mũi, ôn nhu nói, nhưng trong mắt lóe lên một tia kỳ quái, nhìn về phía Trần Tiểu Phàm vẫn đang trầm ngâm nói:
– Cô Trân, nếu ko có chuyện gì thì em về lớp.
– Vâng, tôi sẽ đi.
Trần Tiểu Nghiên thấy học trò nói xong, cũng ko hỏi thêm câu nào, nhìn con gái rồi nói:
– Quan Quân, tiễn Tiểu Hương đi.
– Gì! Tôi muốn bạn tiễn tôi…
Chợt bắt gặp ánh mắt dữ tợn của mẹ, Nhậm Quân tức khắc cố nén lửa giận trong lòng chạy đuổi theo, nhưng vì quá tức giận, vừa đuổi vừa sát được tên du côn liền vươn bàn tay nhỏ nhỏ ra. cứa vào da thịt mềm mại trên eo của đối phương. Có mẹ quan sát phía sau, Nhậm Quân biết mình nhất mực ko dám làm ác với mình, cũng nhân thời cơ này trả thù việc bị đánh ở cổng trường lúc nãy.
Nhưng cô quên mất rằng Hướng Nhật cũng ko phải người thư thái thua thiệt, lúc “gậy trúc” cứa vào hông, anh ta cũng ôm lấy eo thon của người kia, dù sao cô chủ nhiệm cũng hiểu. sai, hiểu lầm sâu hơn một tẹo cũng ko sao.
Nhậm Quân thân thể run lên, quyết tâm tìm cách chạy trốn. Phía sau mẹ cô lại đang ngửng đầu, thấy ko ra được, chỉ có thể để cho tên du côn thuận tiện thoải mái, nhưng sức lực trên tay ko ngừng tăng lên, nóng lòng muốn cắt miếng thịt lúc. eo của mình.
Trần Tiểu Phàm ở phía sau ko nhìn thấy Cảnh Hướng Nhất tay rối loạn, còn tưởng rằng con gái mình đang ghen tuông tị với cô gái ngoại quốc ăn dấm chua, bà ta mỉm cười nhìn nam nữ trẻ tuổi bước ra khỏi phòng. vừa quay lại bàn làm việc xong giấy tờ.
[rule_{ruleNumber}] [box type=”note” align=”” class=”” color:red;”>Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex vui lòng ghi nhớ tên miền mới để dễ dàng truy cập!
Bạn đang đọc Quyển 3, xem thêm các sách khác trong bộ Song Nhật tại đây: http://truyenheo.org/tag/tuyen-tap-huong-nhat/
Có thể thấy Trần Tiểu Nghiên rất bất ngờ trước sự xuất hiện đột ngột của cô gái này, giọng nói đầy ngạc nhiên. Hướng Nhật cũng kinh ngạc nhìn về phía Trần Tiểu Phàm, anh không ngờ vị giáo viên chủ nhiệm rất đáng kính này lại có thể hiểu và nói tiếng Pháp lưu loát như vậy, không phải là thông thạo thông thường. Nhậm Quân ngược lại cũng không kinh ngạc, chỉ nhìn cô gái đẩy cửa đi vào.
– Đúng vậy, thưa bà. Tôi có thể làm phiền bạn với một cái gì đó?
Tiến vào là một cô gái nước ngoài khoảng mười tám mười chín tuổi, dáng người vô cùng đầy đặn, dung mạo giống nhau, thậm chí có thể nói là rất xinh đẹp, đôi môi đỏ mọng hấp dẫn, sống mũi rất thẳng, ánh mắt có chút uy hiếp. Nhưng những điểm này vẫn chưa phải là điểm hấp dẫn nhất của cô, thu hút ánh mắt của người khác nhất chính là cô mặc một chiếc váy màu xanh lam cực kỳ ngắn cũn cỡn lộ ra cặp đùi trắng như tuyết đầy đặn, thon dài, hơn nữa phần thân trên chỉ mặc một chiếc ngắn bó sát. áo thun, làm nổi bật bộ ngực tuyệt vời. Bất chấp đây là một cô gái ngoại quốc xinh đẹp và vô cùng quyến rũ.
Tương Nhất liếc hắn một cái rồi dời tầm mắt đi, trước mặt một trưởng lão đáng để hắn tôn trọng, hắn không muốn lộ ra vẻ háo sắc.
Chắc chắn, hành động này của anh đã lọt vào mắt xanh của Trần Hiểu, nhưng cũng thật trùng hợp, hướng ánh mắt anh di chuyển không phải ở nơi nào khác mà là vị trí cô Nhậm Dực đang đứng, điều này khiến Trần Hiểu Phương càng thêm hài lòng, gật đầu một cái. lần, rồi nhìn sinh viên nước ngoài vừa nhập học:
– Ngang Na, em bị sao vậy?
“Nó như thế này, thưa bà.
Người đẹp ngoại quốc Ang Na Y Ti dường như không để ý đến sự có mặt của những người bên cạnh, vội vàng rút trong túi ra một tờ giấy viết, đưa cho Trần Tiểu Phàm:
– Vì tôi không hiểu nghĩa ghi bên trong, xin hãy giúp tôi dịch một chút.
– Huh?
– Có phải là người Nga không?
Thật ra mà nói, tiếng Nga cũng không phải sở trường của cô, đối với những câu chào hỏi thông thường hay những từ ngữ thường dùng cô vẫn hiểu được một chút, nhưng tờ giấy này trong tay rõ ràng không phải chỉ là những từ đơn giản mà cô đã biết, vì vậy cô cầm tờ giấy về. :
– Ngang Na, thật ra tôi không rành tiếng Nga, nhưng cô có thể đến khoa tiếng Trung tìm giáo sư Lý, người từng dạy ở Đại học Tổng hợp Matxcova.
– Hay quá, cám ơn cô Trân.
Ang Na Y Ti lễ phép nói, cầm lấy tờ giấy, xoay người muốn đi ra ngoài.
– Đợi tí!
Hướng Nhật lúc này gọi cô gái nước ngoài qua, ngôn ngữ sử dụng cũng là tiếng Pháp.
“Vậy tôi có thể giúp gì cho anh?”
Kỳ thật Hướng Nhật cũng không phải khoe khoang, tuy rằng không rành tiếng Nga, lại rất thông thạo tiếng Pháp, nhưng chỉ cần không phải từ ngữ quá chuyên môn, đại khái là có thể hiểu được.
– Anh trai?
Ngang Na Y Ti hiển nhiên rất ngạc nhiên, cô không ngờ bên cạnh còn có người cũng biết tiếng Pháp, giọng nói rất Paris khiến cô có cảm giác thân thiết. vừa mừng vừa ngạc nhiên nói:
– Vị tiên nhân này, thật sự có thể giúp tôi sao?
– Trước tiên cho tôi xem một chút.
Hướng Nhật cũng không dám kiêu ngạo, nếu thật sự không biết thì thật đáng tiếc. Bên cạnh đó, anh cũng muốn tạo ấn tượng sâu sắc hơn trước mặt chị Trần một cách trân trọng, tất nhiên, anh cũng muốn nhìn thấy miệng há hốc mồm đủ để nuốt một quả trứng “que tre”. ” kế bên.
– Tôi đang làm phiền bạn.
Ang Na Y Ti cầm tờ giấy đưa cho anh. Đối với nam thanh niên lạ mặt này (chủ yếu là tay phải của đối phương quấn băng dày), cô rất có cảm tình. Vừa bước vào, cô đã nhận ra, nhưng chỉ liếc nhìn anh, tưởng anh là học trò hoặc là người thân của cô Trần, không ngờ anh lại có thể nói tiếng Pháp khiến cô kinh ngạc. .
– Đừng bận tâm.
Tương Nhất cầm lấy tờ giấy, bắt đầu xem xét cẩn thận.
Nhậm Quân – Nhậm đại phu nhân bên cạnh đang nhìn lưu manh như nhìn thấy ma, cái miệng nhỏ nhắn vốn là duyên dáng lại há to, vẻ mặt không cách nào tưởng tượng được cảnh tượng mà mình đang chứng kiến. Anh chàng này, tiếng Anh giỏi quá, giờ anh ấy biết tiếng Pháp, và có vẻ thông thạo tiếng Nga nữa… Trời ơi, mọi người sẽ còn sống sao?
Trần Tiểu Nghiên hai mắt sáng lên, cô cảm thấy trước đây thật sự đánh giá thấp người học trò yêu quý này, lúc đầu còn tưởng rằng môn tiếng Anh của anh ta rất có năng khiếu, hiện tại xem ra không chỉ có vậy. . Vừa rồi nghe hắn nói tiếng Pháp lưu loát, e rằng so với người bình thường tiếng Pháp cũng không kém bao nhiêu, tại sao trước đây … Cả năm như vậy hắn vẫn không phát hiện ra? Nếu anh ấy không trở thành con rể tương lai của tôi, e rằng trong lớp tôi vẫn không biết có một thiên tài như thế này … Càng nhìn anh ấy, tôi càng cảm thấy hài lòng. Tôi cảm thấy, tôi càng trung thực, tướng quân. Ngoại hình không tệ, cái chính là học rộng, tài cao, thông thạo một ít ngoại ngữ … Nghĩ đến đây, Trần Tiêu Phàm không khỏi liếc nhìn con gái bên cạnh, trong lòng thầm than. ông cũng có chút ngưỡng mộ thị lực của con gái mình. chính mình, hóa ra không phải là không muốn tìm bạn trai, mà là thị lực của hắn quá cao, người bình thường hoàn toàn không nhìn ra được, hiện tại có thể tìm được cho mình một người con rể như thế này, cuối cùng anh ta không thể Không cần phải lo lắng về nó nữa.
Hướng Nhật không biết thân thể mình bị gán cho là “con rể nhà họ Nhậm”, đọc xong tờ giấy, ánh mắt nhìn về phía cô gái xinh đẹp người nước ngoài, có chút không rõ hỏi:
– Gần đây bạn có xúc phạm ai không?
– Huh?
Khuôn mặt của Ngang Na Y Ti hiện lên vẻ mù mịt.
– Sao bạn lại hỏi thế?
Hướng Nhật không trả lời mà hỏi:
– Bạn có thể cho tôi biết ai đã đưa tờ giấy này cho bạn?
– Tôi thực sự không biết anh ta là ai.
Ang Na Y Ti nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của đối phương, biết chuyện không đơn giản, cố gắng thu hồi nói:
– Tôi nhớ đại khái là vào chiều thứ sáu cuối tiết hai, tôi đi vệ sinh một lúc, khi quay lại thì phát hiện tờ giấy này đã được kẹp sẵn trong cuốn sách, hỏi những người bên cạnh, họ bị tất cả đều nói không thấy ai phải vào. Tôi hỏi… điều gì quan trọng vậy?
Nói gần hết câu, giọng nói của Ngang Na Y Ti cũng trở nên gấp gáp.
Tương Nhất nhìn bên kia một hồi, phát hiện không có dị thường, liền nghiêm túc nói:
– Đây là một bức thư đe dọa, nói rằng nếu vào ngày… tháng 10, tức cũng là chiều nay, cô ấy không giao hàng cho bên kia, anh ta sẽ thực hiện “lời hứa” mà anh ta đã hứa vài ngày trước!
Tương Nhất bình tĩnh nói, đáng tiếc tờ giấy không có tiết lộ đồ vật là gì, cũng không có nói cụ thể “đã hứa” cái gì, nhưng xem ra cũng không phải chuyện tốt.
– Hứa?
Ang Na Y Ti lộ ra vẻ mặt hoài nghi:
– Rốt cuộc là ai đây?
Đột nhiên như nhớ ra điều gì đó, sắc mặt Ang Na đột nhiên hơi thay đổi, trở nên vô cùng tức giận, đồng thời nắm chặt tay, nghiến răng nghiến lợi nói:
– Ta biết là ai, đáng chết, ta cho ngươi mở mắt ra xem!
Nói xong, khi ba người còn lại trong phòng vẫn chưa có phản ứng gì, cô gái ngoại quốc đã xoay người bước nhanh ra cửa, ngay cả tờ giấy trong tay Hướng Nhật cũng quên lấy lại.
– Chuyện gì vậy?
Trần Hiểu có chút lo lắng hỏi.
– Không có gì đâu, có thể là trò đùa ác độc của một đứa bạn cùng lớp.
Tương Nhất vuốt mũi, ôn nhu nói, nhưng trong mắt lóe lên một tia kỳ quái, nhìn về phía Trần Tiểu Phàm vẫn đang trầm ngâm nói:
– Cô Trân, nếu không có chuyện gì thì em về lớp.
– Vâng, tôi sẽ đi.
Trần Tiểu Nghiên thấy học sinh nói xong, cũng không hỏi thêm câu nào, nhìn con gái rồi nói:
– Quan Quân, tiễn Tiểu Hương đi.
– Gì! Tôi muốn bạn tiễn tôi…
Chợt bắt gặp ánh mắt dữ tợn của mẹ, Nhậm Quân lập tức cố nén lửa giận trong lòng chạy đuổi theo, nhưng vì quá tức giận, vừa đuổi vừa sát được tên du côn liền vươn bàn tay nhỏ bé ra. cứa vào da thịt mềm mại trên eo của đối phương. Có mẹ quan sát phía sau, Nhậm Quân biết mình nhất định không dám làm ác với mình, cũng nhân cơ hội này trả thù việc bị đánh ở cổng trường lúc nãy.
Nhưng cô quên mất rằng Hướng Nhật cũng không phải người dễ chịu thua thiệt, lúc “gậy trúc” cứa vào hông, anh ta cũng ôm lấy eo thon của người kia, dù sao cô chủ nhiệm cũng hiểu. sai, hiểu lầm sâu hơn một chút cũng không sao.
Nhậm Quân thân thể run lên, cố gắng tìm cách chạy trốn. Phía sau mẹ cô lại đang ngẩng đầu, thấy không ra được, chỉ có thể để cho tên du côn thuận lợi thoải mái, nhưng sức lực trên tay không ngừng tăng lên, nóng lòng muốn cắt miếng thịt lúc. eo của mình.
Trần Tiểu Phàm ở phía sau không nhìn thấy Cảnh Hướng Nhất tay rối loạn, còn tưởng rằng con gái mình đang ghen tị với cô gái ngoại quốc ăn dấm chua, bà ta mỉm cười nhìn nam nữ trẻ tuổi bước ra khỏi phòng. vừa quay lại bàn làm việc xong giấy tờ.
[/box]#Hướng #Nhật #Quyển
[rule_3_plain]#Hướng #Nhật #Quyển
Website chuyển qua tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex , các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!
Bạn đang đọc Quyển 3, xem thêm các Quyển khác trong bộ “Hướng Nhật” tại đây: http://truyenheo.org/tag/tuyen-tap-huong-nhat/
Phần 1
– Ngang Na Y Ti?
Có thể thấy được Trần Tiểu Phân rất bất thần đối với sự đột nhiên xuất hiện của cô gái này, giọng nói của bà đầy vẻ ngạc nhiên. Hướng Nhật cũng ngạc nhiên nhìn Trần Tiểu Phân, hắn ko ngờ cô giáo chủ nhiệm rất trọng nghĩa khí này lại có thể hiểu và nói thuần thục tiếng Pháp tương tự, ko phải là sự tinh thông tầm thường. Nhâm Quân trái lại ko có gì ngạc nhiên, chỉ nhìn cô gái đẩy cửa bước vào.
– Đúng vậy, thưa cô. Em có thể làm phiền cô một việc ko?
Bước vào là một cô gái nước ngoài khoảng mười tám, mười chín tuổi, dáng người vô cùng đầy đặn, tướng mạo cũng ko kém, thậm chí có thể nói rất xinh đẹp, môi đỏ mọng quyến rũ, mũi rất thẳng, đôi mắt to có chút dọa người. Nhưng những điểm này vẫn ko phải là điểm lôi cuốn nhất của cô nàng, lôi cuốn ánh mắt của người khác nhất chính là cô nàng mặc một chiếc váy màu lam cực ngắn lộ ra cặp đùi đầy đặn, thon dài, trắng như tuyết, hơn nữa thân trên vẻn vẹn chỉ mặc một chiếc áo thun ngắn sọc dọc bó sát người càng khiến bộ ngực lớn lao trở thành nổi trội. Bất luận nói như thế nào, đây là một cô gái ngoại quốc xinh đẹp vô cùng mê người.
Hướng Nhật liếc nhìn một cái rồi dời ánh mắt đi, trước mặt trưởng bối đáng để hắn tôn kính, hắn ko muốn biểu thị ra phết vẻ háo sắc.
Quả nhiên, hành động này của hắn đã lọt vào mắt của Trần Tiểu Phân, nhưng mà còn trùng hợp là hướng ánh mắt hắn dời đi ko phải chỗ nào khác nhưng mà chính là vị trí của Nhâm đại tiểu thư đang đứng, điều này khiến Trần Tiểu Phân càng thêm ưng ý, gật đầu mấy cái, lúc này mới nhìn về phía cô học trò ngoại quốc vừa mới bước vào:
– Ngang Na, em có chuyện gì vậy?
– Là như thế này, thưa cô.
Người đẹp ngoại quốc Ngang Na Y Ti dường như ko chú ý tới sự hiện diện của những người kế bên, vội vã từ trong túi xách móc ra một mảnh giấy viết, đưa cho Trần Tiểu Phân:
– Bởi vì em ko hiểu ý nghĩa viết ở bên trong, làm phiền cô giúp em thông dịch một tẹo.
– Hả?
Trần Tiểu Phân nhận lấy tờ giấy rồi xem thoáng qua, sắc mặt hơi chuyển đổi một tẹo:
– Là tiếng Nga?
Nói thật, tiếng Nga cũng ko phải là sở trường của bà, đối với loại chào hỏi thông thường hoặc những từ ngữ thường dùng bà còn hiểu một tẹo, nhưng tờ giấy trên tay này rõ ràng ko phải chỉ có những từ đơn giản nhưng mà bà biết, vì vậy bà cầm tờ giấy trả lại:
– Ngang Na, thật ra cô cũng ko rành tiếng Nga, nhưng em có thể tới ngành Trung Văn tìm giáo sư Lý, thầy đó từng dạy học ở đại học Moscow.
– Vậy tốt quá, cảm ơn cô Trần.
Ngang Na Y Ti lễ phép nói, nhận lấy tờ giấy xoay người vừa muốn đi ra ngoài.
– Chờ một tẹo!
Hướng Nhật lúc này gọi cô gái ngoại quốc kia lại, tiếng nói sử dụng cũng là tiếng Pháp.
– Vậy có thể cho phép tôi giúp cô ko?
Thực ra, Hướng Nhật cũng ko phải là đang khoe mẽ, tiếng Nga hắn tuy ko rành rọt, siêu bằng tiếng Pháp, nhưng chỉ cần ko phải là những từ quá chuyên môn, hắn phiên phiến có thể hiểu được.
– Anh?
Ngang Na Y Ti hiển nhiên lấy làm ngạc nhiên, cô nàng ko ngờ tới kế bên còn có một người cũng biết tiếng Pháp, hơn nữa chất giọng rất Paris, điều này khiến trong lòng cô nàng sinh ra cảm giác thân thiết, tiếp theo vừa vui tươi vừa ngạc nhiên nói:
– Vị tiên sinh này, anh thật có thể giúp tôi?
– Trước tiên đưa cho tôi xem một tẹo.
Hướng Nhật cũng ko dám kiêu ngạo, ngộ nhỡ thật sự bản thân ko biết, vậy thì thật mất mặt. Với lại hắn sở dĩ lên tiếng giúp cũng muốn ở trước mặt cô Trần tôn kính lưu lại ấn tượng thâm thúy hơn, đương nhiên hắn cũng muốn nhìn thấy cái mồm đang há hốc đủ để nuốt xuống một quả trứng gà của “cây gậy trúc” kế bên.
– Làm phiền anh rồi.
Ngang Na Y Ti cầm tờ giấy đưa cho hắn. Đối với chàng trẻ trai tuổi có chút kỳ lạ này (chủ yếu là tay phải của đối phương đang băng bó một lớp băng gạc dầy), cô nàng rất có thiện cảm. Lúc nàng vừa mới bước vào tuy đã chú ý tới rồi, nhưng cũng chỉ liếc mắt qua, cho rằng hắn là học trò hay người thân gì đấy của cô Trần, ko ngờ hắn lại biết nói tiếng Pháp, điều này khiến nàng ngạc nhiên.
– Ko phiền đâu.
Hướng Nhật nhận lấy tờ giấy, mở màn xem xét kỹ.
Nhâm Quân – Nhâm đại tiểu thư ở kế bên ánh mắt đang nhìn lưu manh giống như nhìn thấy quỷ, cái mồm nhỏ nhắn vốn mê người của nàng há thật to, vẻ mặt ko thể tưởng tượng nổi cảnh mình đang chứng kiến. Cái tên này, tiếng Anh giỏi tương tự, hiện thời còn biết tiếng Pháp, và hình như cũng tinh thông tiếng Nga… Trời ạ, còn để người ta sống nữa hay ko vậy?
Trần Tiểu Phân mắt sáng rực lên, bà cảm thấy trước đây thật giám định quá thấp đứa học trò cưng này, lúc ban sơ cho rằng lĩnh vực tiếng Anh của hắn rất có thiên phú, hiện thời xem ra, ko chỉ có tương tự. Nghe hắn vừa rồi nói tiếng Pháp trôi chảy, e rằng so với người Pháp tầm thường cũng ko thua bao nhiêu, vì sao trong quá khứ… Trong cả năm vẫn ko phát xuất hiện? Nếu hắn ko thành con rể tương lai của mình, e rằng mình vẫn còn ko biết trong lớp có một thiên tài như thế này… Càng ngó hắn Trần Tiểu Phân càng cảm thấy ưng ý, con người thì thành thật khỏi phải nói, tướng mạo cũng ko tệ, cái chính là học rộng tài cao, tinh thông mấy ngoại ngữ… Nghĩ tới đây, Trần Tiểu Phân ko khỏi liếc nhìn con gái ở kế bên một cái, trong lòng cũng có chút bội phục nhãn quang của con gái mình, thì ra nó ko phải ko muốn tìm bạn trai, nhưng mà là tầm mắt cao quá, người tầm thường cơ bản nhìn ko lọt mắt, hiện thời kiếm cho mình một đứa con rể vừa ý như thế này, cuối cùng có thể ko cần bận tâm lo nghĩ cho nó nữa rồi.
Hướng Nhật ko biết trên người mình đã bị gắn cho cái mác “con rể của riêng nhà họ Nhâm”, sau lúc xem xong tờ giấy, ánh mắt quay sang nhìn cô gái nước ngoài xinh đẹp, có chút ko vững chắc hỏi:
– Cô gần đây có đắc tội với người nào ko?
– Hả?
Mặt Ngang Na Y Ti xuất hiện vẻ mù tịt.
– Vì sao lại hỏi tương tự?
Hướng Nhật cũng ko trả lời, nhưng mà lại hỏi:
– Có thể nói cho tôi biết tờ giấy này là người nào đưa cho cô ko?
– Thực sự tôi cũng ko biết hắn là người nào.
Ngang Na Y Ti thấy vẻ mặt nghiêm trọng của đối phương, biết chuyện ko đơn giản, quyết tâm nhớ lại rồi nói:
– Tôi nhớ phiên phiến là vào chiều thứ Sáu lúc tan tiết thứ hai, tôi có đi toa – lét một chốc, lúc tôi quay lại thì phát hiện trong sách đã kẹp tờ giấy này rồi, hỏi những người kế bên, bọn họ đều nói ko nhìn thấy người nào đã để vào. Anh cho hỏi… là chuyện quan trọng gì vậy?
Nói gần hết câu, giọng của Ngang Na Y Ti cũng khẩn trương lên.
Hướng Nhật nhìn kỹ đối phương một lúc, phát hiện ko có vẻ khác thường nào, lúc này mới nghiêm túc nói:
– Đây là một bức thư uy hiếp, nói nếu như ngày… tháng Mười, cũng chính là chiều ngày hôm nay cô ko giao đồ cho đối phương, hắn sẽ thực hiện lời “hứa hứa” đã làm mấy ngày trước đó!
Hướng Nhật vẻ mặt tĩnh tâm nói, đáng tiếc là trên giấy ko tiết lộ đồ vật là cái gì, cũng ko nói cụ thể là “hứa hứa” gì, nhưng dường như cũng ko phải là chuyện tốt.
– Hứa hứa?
Ngang Na Y Ti lộ ra một vẻ mặt hoài nghi:
– Rốt cuộc là người nào đây?
Đột nhiên giống như nhớ ra cái gì đó sắc mặt Ngang Na chợt có chút chuyển đổi, trở thành phẫn nộ lạ thường, đồng thời nắm chặt đầu bàn tay, nghiến răng nghiến lợi lẩm nhẩm:
– Ta biết là người nào rồi, thật đáng chết, ta sẽ cho ngươi mở to mắt ra nhưng mà nhìn!
Nói xong, lúc ba người khác trong phòng còn chưa có phản ứng gì, cô nàng ngoại quốc đã xoay người đi nhanh ra cửa, ngay cả tờ giấy trên tay Hướng Nhật cũng quên lấy lại.
– Chuyện gì vậy?
Trần Tiểu Phân có chút lo lắng hỏi.
– Ko có gì, có thể là trò đùa ác của bạn học cùng lớp.
Hướng Nhật vuốt vuốt mũi mặc nhiên nói, nhưng trong mắt lại xẹt qua một tia kỳ lạ, nhìn Trần Tiểu Phân vẫn còn đang trầm tư nói:
– Cô Trần, nếu ko có chuyện gì, em quay lại lớp đây.
– Ừ, em đi đi.
Trần Tiểu Phân thấy học trò nói xong cũng ko hỏi thêm gì, nhìn về phía con gái nói:
– Quân Quân, tiễn đưa Tiểu Hướng.
– Cái gì! Muốn con tiễn…
Đột nhiên thoáng thấy ánh mắt dữ dằn của mẹ, Nhâm Quân tức khắc cố nén tức giận trong lòng chạy đuổi theo, nhưng bởi vì tức giận quá độ, nên trong lúc đuổi theo vừa sát tới gần lưu manh nàng liền vươn bàn tay nhỏ ngắt vào phần thịt mềm ở eo của đối phương. Có mẹ đằng sau đang nhìn, Nhâm Quân biết hắn nhất mực ko dám làm dữ với mình, cũng nhân dịp này báo thù lúc nãy bị đụng trúng ở cổng trường.
Nhưng cô nàng lại quên mất Hướng Nhật cũng ko phải là người dễ dàng chịu thiệt thòi, trong lúc “cây gậy trúc” ngắt vào hông của mình hắn cũng ôm lấy eo thon của đối phương, dù sao cô giáo chủ nhiệm cũng đã hiểu lầm, có hiểu lầm sâu thêm một tẹo cũng chẳng sao.
Thân thể Nhâm Quân run lên, cố tìm cách giãy giụa thoát ra. Đằng sau mẹ lại đang giương mắt nhìn, thấy ko thoát ra, nàng chỉ đành để lưu manh tùy ý chiếm tiện nghi của mình, nhưng lực trên tay lại ko ngừng tăng lên, hận ko thể ngắt đi miếng thịt ở eo hắn.
Trần Tiểu Phân ở phía sau lại chẳng thấy cảnh tay Hướng Nhật đang loạn bậy, lại còn tưởng con gái mình ăn dấm chua đang ghen tuông tuông với cô gái ngoại quốc kia, bà mỉm cười nhìn đôi thanh niên nam nữ bước ra khỏi phòng rồi mới quay vào bàn làm việc phê sửa nốt đống giấy tờ.
#Hướng #Nhật #Quyển
[rule_2_plain]#Hướng #Nhật #Quyển
[rule_2_plain]#Hướng #Nhật #Quyển
[rule_3_plain]Phân mục: Truyện sex hay
Nguồn: sex-shoponline.net
Xem thêm Video clip hót nhất hôm nay: Video Clip Hót
Xem những sản phần đồ chơi tình dục hót nhất 2022: shop đồ chơi tình dục
#Hướng #Nhật #Quyển