Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex nếu bạn muốn gửi truyện thì gửi vào email nguyensextv@gmail.com nhé!
Tôi hút một hơi dài điếu thuốc, đôi mắt khép hờ, một làn khói dày đặc xung quanh tôi. Hôm nay là ngày 29 Tết…
Tôi quay lại xua tay, Thắng rón rén đứng dậy.
– Vâng, bạn đã gọi cho tôi?…
– Ừ bóp chân
– Đúng
– Tình hình thế nào?
– Vâng, tôi vẫn đang rất căng thẳng! Tàu vẫn chưa cập bến được.
– Đéo – Tôi chửi – Tết tới đít rồi nhưng mà mày chết thế này hả?…
Tôi thất thần nhìn ra ngoài, gió lạnh buốt, lính canh đứng bất động.
– Thằng Thắng này, mày có thấy buồn cười ko? Người nào đời VIP thế này, xe đưa rước, cơm nước tận mồm, bảo vệ 24/24… nhưng mà vẫn phải sống… buồn… nhưng…
Thắng cười gãi đầu ko trả lời.
– Thắng, bảo họ soạn đĩa cho anh.
– Bạn muốn nghe nhạc gì?
– Thôi, buồn thế này, mở “Love song” làm ơn …
– Có ngay hiện thời!
Ko gian xung quanh như lắng lại, nhường chỗ cho một câu hát thê lương: “Bao đêm ru con vẫn thương con từng đêm, vì thương con nhưng mà xót xa, đêm đêm đau lòng…”
Tiếng hát, đau lòng, xé ruột… những khuôn mặt đờ đẫn, trơ trọi, bên ngoài thỉnh thoảng gió vẫn hú… Từ tận đáy lòng, giông tố đang hoành hành. Tôi cố nén tiếng thở dài “lúc nào cơn bão sẽ qua?”…
… Bạn đang đọc Hồi ký – Đời trong tù tại nguồn: https://www.sex-shoponline.net/hoi-ky-cuoc-song-trong-tu/
Sáng thứ hai trước hết, tôi dậy từ rất sớm, cố tỏ ra tự tin để tìm lại chút thăng bằng ý thức, tôi định thần lúc biết chắc sáng nay có sự điều động của Công an huyện. Tới Hỏa Lò.
Có phải số phận đang chơi với tôi? Thông tin những người cố tình muốn làm hại tôi có phải là sự thực ko?…
Đêm qua tôi hầu như ko ngủ, tôi trằn trọc với những suy nghĩ phấp phỏng và lo lắng, đôi lúc tôi giật thột vì những tiếng động vô hình, cảm giác như có một toàn cầu kỳ lạ, kì bí ở ngay xung quanh … ngay cả ánh đèn vàng mờ ảo ngoài sân cũng như níu kéo, móc mới… Những cơn gió nhẹ thường thơ mộng nhẹ nhõm, đêm nay lại vang vọng, quằn quại như tiếng cười lạnh và man rợ…
Tôi như một người trong một toàn cầu tối tăm và vô định … sáng nay sự tự tin của tôi thật giả, có những suy nghĩ xé nát ý thức tôi, mang tới cho tôi nỗi đau lớn, lấy lại sự thăng bằng trong tâm trí. giây khắc trở thành sai lệch. Tưởng đã quyết tâm nhưng tôi vẫn phân vân… Tôi phải đi, một chuyến đi buộc phải nhưng mà những biến cố bất trắc được báo trước, ở “địa ngục trần gian” đó chưa bao giờ có khái niệm cho hai chữ “bình yên”…
… Bạn đang đọc Hồi ký – Đời trong tù tại nguồn: https://www.sex-shoponline.net/hoi-ky-cuoc-song-trong-tu/
Tôi lặng lẽ nghe tên được đọc, lặng lẽ nhặt một ít quần áo, khẽ chào mọi người rồi lặng lẽ ra xe…
Minh, chàng trai thường nhật cho tôi những món ăn ngon, vui nhộn: Anh ơi, chúng ta đi “còng” được ko?… Tôi cười nhếch mép – tới hiện thời anh vẫn đùa được. …
Ký xong vụ cứ hai thằng bị còng số 8, ko biết do may, do gia đình “thương” với chúng, vì tôi là người có học nhất, tội nhẹ. tốt nhất… hay vì lý do nào đó nhưng mà tôi ko… bị còng…
Chuyến đi này có tổng cộng 9 người, tất cả đều bị nhét vào một chiếc xe van chật chội và chật chội – chiếc xe nhưng mà bọn tội phạm thường gọi là “bao diêm” hay “kem” hay gì đó …
Nóng và ngột ngạt, chiếc thùng này được thiết kế để chứa 4 người, nhưng nó lại được nhồi tới 9 người… Chúng tôi nỗ lực cúi cổ về phía lỗ thông hơi duy nhất trên nóc thùng, ánh nắng buổi sớm rất nóng và gắt. con gấu…
Chiếc xe rùng mình lắc lư, chúng tôi khởi đầu hành trình đánh đu với số phận. Qua khe kính nhỏ, xã hội thật yên bình, cảnh vật và con người trông thật thân thiện, dễ thương, cảm giác về một tình yêu chợt trỗi dậy hơn bao giờ hết, một tình yêu nhưng mà bên ngoài hiếm thấy. trân trọng – yêu tự do.
Bọn tội phạm ko nói gì, chúng chuyền tay nhau hút điếu thuốc lào cuối cùng nhưng mà chúng mang theo, điếu thuốc như một con sâu kèn khổng lồ được quấn trong giấy báo, ko khí vốn đã ngột ngạt lại càng thêm ngột ngạt bởi khói thuốc. Tôi tê tái nhắm mắt nhắm mũi lại, mồ hôi đầm đìa như tắm, tôi nhớ nhà…
Tôi cũng đã trải qua bao thăng trầm, sóng gió trong cuộc đời, đã bao lần vượt qua bằng một niềm tin sắt đá, lẽ nào hiện thời đứng trước một chuyến đi, tôi lại yếu ớt tới thế? … Ko, tôi ko phải là người hèn nhát. Thống khổ? Tôi ko thể chịu được nó. Có khó ko? Tôi có thể xử lý nó… Vậy tôi sợ điều gì? – Điều tôi sợ ở đây, nó như một sợi dây thòng lọng vô hình thắt vào cổ tôi, và cũng vì tôi ko nhìn thấy nên tôi sợ, như một người mù đi trên đường nhưng mà ko chống gậy… những bước đi trước nó. tôi đã mất đi quyền tối thiểu của một con người – quyền công dân. Nỗi sợ được làm người và ko được làm người là ở đó. Tôi sợ, nỗi sợ của một con người lúc đã hiểu và thấm thía những mặt trái của cuộc sống, trị giá của một cuộc sống tự do ko gì sánh được.
Nhìn trục đường phía sau cứ xuôi ngược nhưng mà tôi cố kìm nước mắt cứ trào ra, tôi ko phải loại người chỉ cần động một tẹo là khổ cực là khóc, nhưng lần này tôi phải khóc vì những day dứt. , day dứt… Nước mắt của đàn ông ơi, như hàng nghìn nhát dao cứa vào người, đớn đau, nhưng biết trách người nào đây?…
Hồi ký – Cuộc sống trong tù
Hình Ảnh về: Hồi ký – Cuộc sống trong tù
Video về: Hồi ký – Cuộc sống trong tù
Wiki về Hồi ký – Cuộc sống trong tù
Hồi ký - Cuộc sống trong tù -
Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex nếu bạn muốn gửi truyện thì gửi vào email nguyensextv@gmail.com nhé!
Tôi hút một hơi dài điếu thuốc, đôi mắt khép hờ, một làn khói dày đặc xung quanh tôi. Hôm nay là ngày 29 Tết…
Tôi quay lại xua tay, Thắng rón rén đứng dậy.
- Vâng, bạn đã gọi cho tôi?…
- Ừ bóp chân
- Đúng
- Tình hình thế nào?
- Vâng, tôi vẫn đang rất căng thẳng! Tàu vẫn chưa cập bến được.
- Đéo - Tôi chửi - Tết tới đít rồi nhưng mà mày chết thế này hả?…
Tôi thất thần nhìn ra ngoài, gió lạnh buốt, lính canh đứng bất động.
- Thằng Thắng này, mày có thấy buồn cười ko? Người nào đời VIP thế này, xe đưa rước, cơm nước tận mồm, bảo vệ 24/24… nhưng mà vẫn phải sống… buồn… nhưng…
Thắng cười gãi đầu ko trả lời.
- Thắng, bảo họ soạn đĩa cho anh.
- Bạn muốn nghe nhạc gì?
- Thôi, buồn thế này, mở "Love song" làm ơn ...
- Có ngay hiện thời!
Ko gian xung quanh như lắng lại, nhường chỗ cho một câu hát thê lương: “Bao đêm ru con vẫn thương con từng đêm, vì thương con nhưng mà xót xa, đêm đêm đau lòng…”
Tiếng hát, đau lòng, xé ruột… những khuôn mặt đờ đẫn, trơ trọi, bên ngoài thỉnh thoảng gió vẫn hú… Từ tận đáy lòng, giông tố đang hoành hành. Tôi cố nén tiếng thở dài “lúc nào cơn bão sẽ qua?”…
… Bạn đang đọc Hồi ký - Đời trong tù tại nguồn: https://www.sex-shoponline.net/hoi-ky-cuoc-song-trong-tu/
Sáng thứ hai trước hết, tôi dậy từ rất sớm, cố tỏ ra tự tin để tìm lại chút thăng bằng ý thức, tôi định thần lúc biết chắc sáng nay có sự điều động của Công an huyện. Tới Hỏa Lò.
Có phải số phận đang chơi với tôi? Thông tin những người cố tình muốn làm hại tôi có phải là sự thực ko?…
Đêm qua tôi hầu như ko ngủ, tôi trằn trọc với những suy nghĩ phấp phỏng và lo lắng, đôi lúc tôi giật thột vì những tiếng động vô hình, cảm giác như có một toàn cầu kỳ lạ, kì bí ở ngay xung quanh ... ngay cả ánh đèn vàng mờ ảo ngoài sân cũng như níu kéo, móc mới… Những cơn gió nhẹ thường thơ mộng nhẹ nhõm, đêm nay lại vang vọng, quằn quại như tiếng cười lạnh và man rợ…
Tôi như một người trong một toàn cầu tối tăm và vô định ... sáng nay sự tự tin của tôi thật giả, có những suy nghĩ xé nát ý thức tôi, mang tới cho tôi nỗi đau lớn, lấy lại sự thăng bằng trong tâm trí. giây khắc trở thành sai lệch. Tưởng đã quyết tâm nhưng tôi vẫn phân vân… Tôi phải đi, một chuyến đi buộc phải nhưng mà những biến cố bất trắc được báo trước, ở “địa ngục trần gian” đó chưa bao giờ có khái niệm cho hai chữ “bình yên”…
… Bạn đang đọc Hồi ký - Đời trong tù tại nguồn: https://www.sex-shoponline.net/hoi-ky-cuoc-song-trong-tu/
Tôi lặng lẽ nghe tên được đọc, lặng lẽ nhặt một ít quần áo, khẽ chào mọi người rồi lặng lẽ ra xe…
Minh, chàng trai thường nhật cho tôi những món ăn ngon, vui nhộn: Anh ơi, chúng ta đi “còng” được ko?… Tôi cười nhếch mép - tới hiện thời anh vẫn đùa được. …
Ký xong vụ cứ hai thằng bị còng số 8, ko biết do may, do gia đình “thương” với chúng, vì tôi là người có học nhất, tội nhẹ. tốt nhất… hay vì lý do nào đó nhưng mà tôi ko… bị còng…
Chuyến đi này có tổng cộng 9 người, tất cả đều bị nhét vào một chiếc xe van chật chội và chật chội - chiếc xe nhưng mà bọn tội phạm thường gọi là "bao diêm" hay "kem" hay gì đó ...
Nóng và ngột ngạt, chiếc thùng này được thiết kế để chứa 4 người, nhưng nó lại được nhồi tới 9 người… Chúng tôi nỗ lực cúi cổ về phía lỗ thông hơi duy nhất trên nóc thùng, ánh nắng buổi sớm rất nóng và gắt. con gấu…
Chiếc xe rùng mình lắc lư, chúng tôi khởi đầu hành trình đánh đu với số phận. Qua khe kính nhỏ, xã hội thật yên bình, cảnh vật và con người trông thật thân thiện, dễ thương, cảm giác về một tình yêu chợt trỗi dậy hơn bao giờ hết, một tình yêu nhưng mà bên ngoài hiếm thấy. trân trọng - yêu tự do.
Bọn tội phạm ko nói gì, chúng chuyền tay nhau hút điếu thuốc lào cuối cùng nhưng mà chúng mang theo, điếu thuốc như một con sâu kèn khổng lồ được quấn trong giấy báo, ko khí vốn đã ngột ngạt lại càng thêm ngột ngạt bởi khói thuốc. Tôi tê tái nhắm mắt nhắm mũi lại, mồ hôi đầm đìa như tắm, tôi nhớ nhà…
Tôi cũng đã trải qua bao thăng trầm, sóng gió trong cuộc đời, đã bao lần vượt qua bằng một niềm tin sắt đá, lẽ nào hiện thời đứng trước một chuyến đi, tôi lại yếu ớt tới thế? … Ko, tôi ko phải là người hèn nhát. Thống khổ? Tôi ko thể chịu được nó. Có khó ko? Tôi có thể xử lý nó… Vậy tôi sợ điều gì? - Điều tôi sợ ở đây, nó như một sợi dây thòng lọng vô hình thắt vào cổ tôi, và cũng vì tôi ko nhìn thấy nên tôi sợ, như một người mù đi trên đường nhưng mà ko chống gậy… những bước đi trước nó. tôi đã mất đi quyền tối thiểu của một con người - quyền công dân. Nỗi sợ được làm người và ko được làm người là ở đó. Tôi sợ, nỗi sợ của một con người lúc đã hiểu và thấm thía những mặt trái của cuộc sống, trị giá của một cuộc sống tự do ko gì sánh được.
Nhìn trục đường phía sau cứ xuôi ngược nhưng mà tôi cố kìm nước mắt cứ trào ra, tôi ko phải loại người chỉ cần động một tẹo là khổ cực là khóc, nhưng lần này tôi phải khóc vì những day dứt. , day dứt… Nước mắt của đàn ông ơi, như hàng nghìn nhát dao cứa vào người, đớn đau, nhưng biết trách người nào đây?…
[rule_{ruleNumber}] [box type=”note” align=”” class=”” color:red;”>Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex nếu bạn muốn gửi truyện thì gửi vào email nguyensextv@gmail.com nhé!
Tôi hút một hơi dài điếu thuốc, đôi mắt khép hờ, một làn khói dày đặc bao quanh tôi. Hôm nay là ngày 29 Tết…
Tôi quay lại xua tay, Thắng rón rén đứng dậy.
– Vâng, bạn đã gọi cho tôi?…
– Ừ bóp chân
– Đúng
– Tình hình thế nào?
– Vâng, tôi vẫn đang rất căng thẳng! Tàu vẫn chưa cập bến được.
– Đéo – Tôi chửi – Tết đến đít rồi mà mày chết thế này hả?…
Tôi thất thần nhìn ra ngoài, gió lạnh buốt, lính canh đứng bất động.
– Thằng Thắng này, mày có thấy buồn cười không? Ai đời VIP thế này, xe đưa rước, cơm nước tận miệng, bảo vệ 24/24… mà vẫn phải sống… buồn… nhưng…
Thắng cười gãi đầu không trả lời.
– Thắng, bảo họ soạn đĩa cho anh.
– Bạn muốn nghe nhạc gì?
– Thôi, buồn thế này, mở “Love song” làm ơn …
– Có ngay bây giờ!
Không gian xung quanh như lắng lại, nhường chỗ cho một câu hát thê lương: “Bao đêm ru con vẫn thương con từng đêm, vì thương con mà xót xa, đêm đêm đau lòng…”
Tiếng hát, đau lòng, xé ruột… những khuôn mặt đờ đẫn, trơ trọi, bên ngoài thỉnh thoảng gió vẫn hú… Từ tận đáy lòng, giông tố đang hoành hành. Tôi cố nén tiếng thở dài “khi nào cơn bão sẽ qua?”…
… Bạn đang đọc Hồi ký – Đời trong tù tại nguồn: https://www.sex-shoponline.net/hoi-ky-cuoc-song-trong-tu/
Sáng thứ hai đầu tiên, tôi dậy từ rất sớm, cố tỏ ra tự tin để tìm lại chút cân bằng tinh thần, tôi định thần khi biết chắc sáng nay có sự điều động của Công an huyện. Tới Hỏa Lò.
Có phải số phận đang chơi với tôi? Thông tin những người cố tình muốn làm hại tôi có phải là sự thật không?…
Đêm qua tôi hầu như không ngủ, tôi trằn trọc với những suy nghĩ bồn chồn và lo lắng, đôi khi tôi giật mình vì những tiếng động vô hình, cảm giác như có một thế giới kỳ lạ, huyền bí ở ngay xung quanh … ngay cả ánh đèn vàng mờ ảo ngoài sân cũng như níu kéo, móc mới… Những cơn gió nhẹ thường thơ mộng nhẹ nhàng, đêm nay lại vang vọng, quằn quại như tiếng cười lạnh và man rợ…
Tôi như một người trong một thế giới tối tăm và vô định … sáng nay sự tự tin của tôi thật giả, có những suy nghĩ xé nát tinh thần tôi, mang đến cho tôi nỗi đau lớn, lấy lại sự cân bằng trong tâm trí. chốc lát trở nên lệch lạc. Tưởng đã quyết tâm nhưng tôi vẫn phân vân… Tôi phải đi, một chuyến đi bắt buộc mà những biến cố bất trắc được báo trước, ở “địa ngục trần gian” ấy chưa bao giờ có khái niệm cho hai chữ “bình yên”…
… Bạn đang đọc Hồi ký – Đời trong tù tại nguồn: https://www.sex-shoponline.net/hoi-ky-cuoc-song-trong-tu/
Tôi lặng lẽ nghe tên được đọc, lặng lẽ nhặt một ít quần áo, khẽ chào mọi người rồi lặng lẽ ra xe…
Minh, chàng trai thường ngày cho tôi những món ăn ngon, hài hước: Anh ơi, chúng ta đi “còng” được không?… Tôi cười nhếch mép – đến bây giờ anh vẫn đùa được. …
Ký xong vụ cứ hai thằng bị còng số 8, không biết do may, do gia đình “thương” với chúng, vì tôi là người có học nhất, tội nhẹ. tốt nhất… hay vì lý do nào đó mà tôi không… bị còng…
Chuyến đi này có tổng cộng 9 người, tất cả đều bị nhét vào một chiếc xe van chật chội và chật chội – chiếc xe mà bọn tội phạm thường gọi là “bao diêm” hay “kem” hay gì đó …
Nóng và ngột ngạt, chiếc thùng này được thiết kế để chứa 4 người, nhưng nó lại được nhồi tới 9 người… Chúng tôi cố gắng cúi cổ về phía lỗ thông hơi duy nhất trên nóc thùng, ánh nắng buổi sớm rất nóng và gắt. con gấu…
Chiếc xe rùng mình lắc lư, chúng tôi bắt đầu hành trình đánh đu với số phận. Qua khe kính nhỏ, xã hội thật yên bình, cảnh vật và con người trông thật gần gũi, dễ thương, cảm giác về một tình yêu chợt trỗi dậy hơn bao giờ hết, một tình yêu mà bên ngoài hiếm thấy. trân trọng – yêu tự do.
Bọn tội phạm không nói gì, chúng chuyền tay nhau hút điếu thuốc lào cuối cùng mà chúng mang theo, điếu thuốc như một con sâu kèn khổng lồ được quấn trong giấy báo, không khí vốn đã ngột ngạt lại càng thêm ngột ngạt bởi khói thuốc. Tôi tê tái nhắm mắt lại, mồ hôi đầm đìa như tắm, tôi nhớ nhà…
Tôi cũng đã trải qua bao thăng trầm, sóng gió trong cuộc đời, đã bao lần vượt qua bằng một niềm tin sắt đá, chẳng lẽ bây giờ đứng trước một chuyến đi, tôi lại yếu đuối đến thế? … Không, tôi không phải là người hèn nhát. Đau khổ? Tôi không thể chịu được nó. Có khó không? Tôi có thể xử lý nó… Vậy tôi sợ điều gì? – Điều tôi sợ ở đây, nó như một sợi dây thòng lọng vô hình thắt vào cổ tôi, và cũng vì tôi không nhìn thấy nên tôi sợ, như một người mù đi trên đường mà không chống gậy… những bước đi trước nó. tôi đã mất đi quyền tối thiểu của một con người – quyền công dân. Nỗi sợ được làm người và không được làm người là ở đó. Tôi sợ, nỗi sợ của một con người khi đã hiểu và thấm thía những mặt trái của cuộc sống, giá trị của một cuộc sống tự do không gì sánh được.
Nhìn con đường phía sau cứ ngược xuôi mà tôi cố kìm nước mắt cứ trào ra, tôi không phải loại người chỉ cần động một chút là đau khổ là khóc, nhưng lần này tôi phải khóc vì những day dứt. , day dứt… Nước mắt của đàn ông ơi, như hàng ngàn nhát dao cứa vào người, đau đớn, nhưng biết trách ai đây?…
[/box]#Hồi #ký #Cuộc #sống #trong #tù
[rule_3_plain]#Hồi #ký #Cuộc #sống #trong #tù
Website chuyển qua tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex , các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email truyensextv@gmail.com nhé!
Phần 1
Tôi rít một hơi thuốc thật dài, đôi mắt lim dim, một làn khói đặc quánh vây quanh. Hôm nay đã là ngày 29 Tết…
Tôi quay lại hất tay ra hiệu, thằng Thăng rón rén bước tới
– Dạ, anh gọi em?…
– Ừ bóp chân cho anh
– Dạ, vâng
– Tình hình thế nào rồi?
– Dạ vẫn căng lắm anh ạ! Tàu vẫn chưa thể cập Bến
– Mẹ kiếp – tôi văng tục – Tết tới đít rồi nhưng mà thế này thì chết à?…
Tôi ngao ngán nhìn ra ngoài, gió rét căm căm, mấy thằng lính gác đứng yên bất động
– Thăng này, mày thấy có buồn cười ko? Người nào đời VIP như thế này, xe đưa xe đón, cơm bưng nước rót tới tận mồm, được bảo vệ 24/24… thế nhưng mà vẫn cứ phải kiếp ve… sầu… chứ…
Thằng Thăng cười gãi đầu ko trả lời
– Thăng này, bảo chúng nó soạn đĩa cho anh
– Dạ anh muốn nghe nhạc gì ạ?
– Ờ, buồn thế này, mở “Tuyệt tình khúc” đi em…
– Dạ, có ngay!
Ko gian xung quanh lắng xuống, nhường lại là tiếng hát bi người nào: “Từng đêm xuống ru em mòn mỏi, từng đêm xuống yêu em vẫn còn, vì yêu em nên anh xót xa, tim anh xót xa đêm từng đêm…”
Tiếng hát réo rắt, não lòng, não ruột… những khuôn mặt đờ đẫn, bâng quơ, ngoài trời thỉnh thoảng gió vẫn rít lên từng chặp… Từ tận đáy lòng tôi, bão bùng đang xâu xé. Tôi nén tiếng thở dài “biết bao giờ bão tan?”…
… Bạn đang đọc truyện Hồi ký – Cuộc sống trong tù tại nguồn: https://www.sex-shoponline.net/hoi-ky-cuoc-song-trong-tu/
Sáng thứ hai đầu tuần tôi ngủ dậy rất sớm, tôi cố tạo vẻ tự tin tìm cho mình một tẹo thăng bằng về mặt ý thức, tôi xác định tư tưởng lúc đã biết chắc sáng nay có một chuyến chuyển can phạm từ Công an Quận đi Hoả Lò.
Ko lẽ số phận đang nô đùa với tôi? Ko lẽ thông tin người ta cố tình muốn hại tôi là có thật?…
Đêm qua hầu như tôi ko ngủ, cứ chập chờn với những suy nghĩ triền miên và lo lắng, đôi lúc tôi bị giật thột bởi những tiếng động vô hình, cảm giác như có một toàn cầu khác thường, kỳ bí ngay xung quanh… ngay cả cái ánh đèn vàng đục ở ngoài sân kia cũng như là một sự đeo bám, móc mói… Những cơn gió nhẹ nhõm ngày thường thơ mộng và dịu êm, đêm nay nó vang vọng, quằn quại như những tiếng cười lạnh lùng và man rợ…
Tôi như một kẻ ở cõi u mê ko phương hướng… sáng nay sự tự tin nơi tôi thực sự là giả tạo, có những luồng suy nghĩ xé nát ý thức tôi, mang tới cho tôi một niềm đau khôn xiết, sự thăng bằng trong thoáng chốc trở thành xô lệch. Tư tưởng xác định nhưng tôi vẫn hoang mang… Tôi phải đi, một chuyến đi buộc phải, nhưng mà bất trắc là điều đã được báo trước, ở cái chốn “địa ngục trần gian” kia chưa bao giờ có khái niệm cho hai chữ “bình yên”…
… Bạn đang đọc truyện Hồi ký – Cuộc sống trong tù tại nguồn: https://www.sex-shoponline.net/hoi-ky-cuoc-song-trong-tu/
Tôi lặng lẽ nghe đọc tên, lặng lẽ nhặt một vài bộ quần áo, lặng lẽ chào mọi người và lặng lẽ bước ra xe…
Thằng Minh, cái thằng hàng ngày vẫn thường dành cho tôi những miếng ăn ngon, tếu táo: Anh ơi, mình đi chung một con “a còng” nhé?… Tôi cười nhưng mà mồm méo xẹo – giờ này nhưng mà nó vẫn còn đùa được…
Sau lúc ký nhận nội vụ, cứ hai thằng bị còng tay bằng một chiếc khoá số 8, còn tôi chẳng biết do may mắn, do gia đình tôi đã “biết điều” với họ, do tôi là người có học nhất, tội nhẹ nhất… hay do lý do gì đó nhưng mà tôi ko bị… còng tay…
Chuyến đi này cả thảy có 9 người, tất cả được nhồi vào một chiếc xe thùng chật chội và kín mít – chiếc xe nhưng mà lũ can phạm vẫn thường gọi là “bao diêm” hay “thùng kem” gì gì đó…
Nóng nực và ngột ngạt quá, cái thùng này thiết kế để chứa 4 người, vậy nhưng mà nó nhồi tới 9… Chúng tôi cố ngoi ngóc hướng cổ về phía cái lỗ thông hơi duy nhất trên nóc thùng, nắng đầu mùa oi bức và khó chịu…
Chiếc xe rùng rùng lắc lư, chúng tôi khởi đầu hành trình đánh đu cùng số phận. Qua khe kính nhỏ, xã hội thật an bình, cảnh vật và con người trông mới thân thiện và dễ thương làm sao, cảm nhận về một tình yêu bỗng trỗi dậy hơn bao giờ hết, cái tình yêu nhưng mà lúc ở ngoài ko mấy lúc trân trọng – tình yêu dành cho sự tự do.
Lũ can phạm chẳng nói gì, chúng chuyền tay cho nhau hút điếu thuốc lào cuối cùng chúng mang theo, điếu thuốc như một con sâu kèn khổng lồ quấn bằng giấy báo, ko khí đã ngột ngạt lại càng thêm ngột ngạt bởi khói. Tôi nhắm mắt nhắm mũi đờ đẫn, mồ hôi đầm đìa như tắm, tôi nhớ nhà…
Tôi cũng đã từng nếm trải qua nhiều bước thăng trầm và sóng gió trong cuộc đời, cũng bao nhiêu lần tôi vượt qua được bởi một niềm tin sắt đá, ko lẽ giờ đây, đứng trước một chuyến đi tôi lại yếu ớt thế này?… Ko, tôi ko phải là con người hèn nhát như thế. Khổ đau ư? Tôi chịu được. Vất vả ư? Tôi chịu được… Vậy tôi sợ cái gì? – Điều tôi sợ ở đây, nó giống như một chiếc thòng lọng vô hình thắt vào cổ, và cũng bởi vì tôi ko thấy nó nên tôi sợ, chẳng khác nào người mù đi trên đường nhưng mà lại thiếu chiếc gậy… những bước đi phía trước là mờ mịt, tôi bị mất đi cái quyền tối thiểu của một con người – quyền công dân. Nỗi sợ làm người nhưng mà ko được làm người là ở chỗ đó. Tôi sợ, cái sợ của một con người lúc đã hiểu và thấm thía về mặt phải của cuộc sống, trị giá của một cuộc sống tự do ko có gì sánh nổi.
Nhìn trục đường phía sau cứ mãi lùi xa, tôi cố kìm những giọt nước mắt cứ chực trào ra, tôi ko phải loại người cứ động tí khó khăn, khổ đau là khóc, vậy nhưng mà lần này tôi đã phải khóc vì sự dày vò, dằn vặt… Ôi nước mắt của đàn ông, nó như hàng vạn mũi dao bầm dập lên thể xác, đau, nhưng biết trách người nào đây?…
#Hồi #ký #Cuộc #sống #trong #tù
[rule_2_plain]#Hồi #ký #Cuộc #sống #trong #tù
[rule_2_plain]#Hồi #ký #Cuộc #sống #trong #tù
[rule_3_plain]Phân mục: Truyện sex hay
Nguồn: sex-shoponline.net
Xem thêm Video clip hót nhất hôm nay: Video Clip Hót
Xem những sản phần đồ chơi tình dục hót nhất 2022: shop đồ chơi tình dục
#Hồi #ký #Cuộc #sống #trong #tù