[Viết lại theo lời kể của nhân vật chính; bà đã đọc hai lần bản thảo cuối cùng, sửa vài chữ, thêm bớt vài tình tiết và tự đổi tên mình cùng những người liên quan]

Một buổi chiều cuối tháng 4…

Hà lững thững bước lên cầu thang trong cái chập choạng ở nhà Rồng.

– Vâng, tôi… à… tôi xin lỗi. Nữ thân hình nhỏ nhắn, rụt rè.

Hà ngừng lại và nhìn lên. Đôi mắt to, sáng, ướt át như đang mỉm cười nhìn anh. Khuôn mặt nhẹ nhõm mượt nhưng mà, mái tóc đen nhánh che đi nửa vầng trán trắng nõn… quyến rũ, chạy ra sau che đi tấm lưng thon được kẹp thành đuôi ngựa rất gợi cảm, đôi môi hơi mỏng, nụ cười duyên dáng. Chiếc răng khểnh vàng hơn răng bên vừa dữ vừa mời gọi. Cô gái khoảng mười tám đôi mươi vội vã bước xuống theo bậc thang, với một chiếc túi cói nhỏ, nhẹ. Hai người tránh nhau, Hà tiếp tục đi lên và cô tuần tự đi xuống cầu thang, bối rối ko quen với thang cuốn. Mùi nước hoa rẻ tiền. Tới khúc quanh, Hà nắm lấy thang nhìn xuống, ko hứa hẹn nhưng mà gặp ngay lúc đó cô gái cũng nhìn lên, hai tay ôm cặp. Bốn mắt chạm nhau, như có một luồng điện lan truyền khắp hai thân thể trẻ trung và tràn đầy sức sống. Từ trên cao, Hà thoáng nhìn thấy khuôn ngực căng tràn sau chiếc áo chemise mỏng màu xanh lam còn màu hồ, hàng cúc mở trên cùng. Cô gái thả rông bầu ngực đầy đặn trong tà áo. Anh ngây ngất với nốt ruồi son ẩn hiện trên bầu ngực trái săn chắc, trắng nõn như ánh sao mai nhấp nhánh trên bầu trời xanh yên bình.

Mọi người phục vụ chi phí ở đâu,
Trăm năm có biết có duyên hay ko?

Tối thứ bảy, ba ngày sau. Để vơi đi nỗi ám ảnh về mái tóc mây và nốt ruồi son, Hà đã bắt xe đạp rong ruổi khắp phố phường. Dòng người và dòng xe đưa anh lên bờ hồ. Đỗ xe xong, Hà còn cẩn thận “tách” khóa cua, anh đi dạo trên phố Tràng Tiền, ghé vào hiệu sách gần đó sắm Zeit im Bild rồi vui vẻ bước vào rạp Công Nhân bên kia đường sắm vé xem. phim, thậm chí ko chú ý tới những gì bộ phim đang được chiếu. Hàng ghế anh ngồi ngay sát lối đi và ngay sát cửa chính. Rạp khá vắng, khách thưa thớt.

Đèn tắt, phim thời sự khởi đầu… rồi phim chính Lúc đàn sếu bay qua, một bộ phim Nga nhưng mà anh đã xem vài năm trước ở Warsaw. Đang phân vân đi về hay ở lại thì đột nhiên cánh cửa chính mở ra, cô vé ngắn với bộ ngực quá khổ dẫn vào một nhóm nam nữ tới muộn. Chỗ của họ ở dưới, gần chiếu bạc, nhưng để tránh làm phiền khách xem phim, cô bảo họ ngồi tạm vào hàng ghế nhưng mà Hà đang ngồi. Hà đứng dậy nhường hai ghế ra ngoài. Mùi nước hoa thân thuộc, Hà nhìn lên. Anh cố nén tiếng kêu ngạc nhiên. Đúng vậy cô đó. Cô cũng trông thấy cậu nhỏ, nói tiếng Anh và xấu hổ cúi mặt. Trong ánh sáng nhấp nhánh của màn bạc, anh nhìn thấy mái tóc cắt ngắn của cô, được ép, từng sợi đuổi theo nhau trên chiếc cổ trắng ngần. Người đàn ông nhỏ nhỏ đồng hành cô, ngồi xuống ghế bên ngoài, lần mò trong túi quần lấy một gói hạt dưa đưa cho cô, hai người cắn chặt hạt dưa, ko nói với nhau một lời. Chừng mười phút sau, Hà nghe thấy tiếng ngáy khe khẽ, nhìn sang thì thấy người đàn ông đang say ngủ, gục đầu vào vai cô. Cô liếc nhìn Hà, có vẻ ngượng ngùng vì ‘bạn trai’ đang ngủ. Bỗng dưng, cô dúi gói hạt dưa vào tay Hà, cúi gằm mặt như xin lỗi. Hà bất động. Cô nhặt năm ba hạt dưa, vươn tay Hà, cho hạt vào lòng bàn tay Hà. Này, ăn đi, xin lỗi! Vẫn nhỏ nhỏ, rụt rè như ngày nào. Cả hai lặng lẽ cắn hạt dưa trong tiếng ngáy nhịp nhàng và… tiếng nhạc du dương từ bộ phim.

Đột nhiên đèn bật sáng, khán giả đứng dậy ra về, tiếng ghế gỗ bật lên vang lên… Cô gái lay người đang ngủ, Ôi chao ôi chao ôi quay lại. Anh nghiêng đầu, nhăn nhó ngáp dài, tháo kính ra dụi mắt, buông câu Chúc ngủ ngon! Hà ngạc nhiên, nhìn kỹ. Chà, Bo trưởng! Anh đưa tay ra bắt tay Bo. Đạt đứng dậy loạng choạng, dựa vào người cô gái và giọng ngái ngủ giới thiệu: Này, Ngọc đây, mới từ quê lên Hà Nội. Ha ha ngạc nhiên lên tiếng. Còn anh chàng đẹp trai này là Hà, kỹ sư ở đơn vị của anh Phan. Anh đưa tay phải ra bắt tay Ngọc, cô ngượng ngùng rồi đưa bàn tay phải mềm mại, trắng xanh, ấm áp lạ thường ra nắm chặt tay Hà, vài phút sau cô mới buông ra. Cô gái quê mùa xuân đi chơi cùng chàng trai nhỏ. Cô ko khỏi ngượng ngùng trước sự chênh lệch rõ rệt về tuổi tác lẫn ngoại hình giữa hai người.

Bài này hay lắm nè:   Tôi đã sai… sai thật rồi…

Cả ba thư thả dắt xe đạp ra Hồ Gươm. Ngọc đi giữa, nói nhanh với Hạ trong lúc Bo cứ đi ra xa hơn một tí. Tôi nghĩ tới người đang đợi tôi ở ghế đá vườn hoa Canh Nông. Xe của Bốp bị thủng lốp, anh ta ‘gửi’ Ngọc lên xe của Hà để anh ta về [đèo] cô đó đã trở lại. Hai xe đạp song song với nhau. Hà cố tình vượt lên một tí để cặp Bột – Ngọc luôn ngang bằng nhau cho dễ trò chuyện, nhưng Bo đạp xe lười, luôn bị tụt lại phía sau nên Ngọc liên tục dùng hai tay ôm eo Hà, nói nhanh với anh. Cô mới xuống Hà Nội hơn một tuần nay, mọi thứ đều xa lạ, phố xá như mắc cửi. Đứa đàn ông đầu lòng, nhỏ Hùng hơn ba tuổi, được gửi cho ông bà ngoại, ở một con phố nọ, có nhiều nhà cao, nhiều oto, chị ko nhớ nổi tên. Cô rất thích xem phim, nhất là những bộ phim tình cảm nên tuần nào cô cũng bắt Bo đưa đi xem ít nhất hai, ba buổi. Cô tâm tình để bù đắp nỗi nhớ quê hương.

Để hạn chế quảng cáo lúc xem, bạn bấm vào Full Screen (Toàn màn hình)

Xem thêm chi tiết Hà Nội Cuối Xuân

Phân mục: Truyện sex hay

Nguồn: sex-shoponline.net

Xem thêm Video clip hót nhất hôm nay: Video Clip Hót

Xem những sản phần đồ chơi tình dục hót nhất 2022: shop đồ chơi tình dục

#Hà #Nội #Cuối #Xuân

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *