Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex vui lòng ghi nhớ tên miền mới để dễ dàng truy cập!
Bạn đang đọc Quyển 2, xem thêm các sách khác trong bộ sách “Audio Trader” tại đây: https://www.sex-shoponline.net/tag/tuyen-tap-dan-buon-do-am/
Sau đó một thời kì ko gặp phải chuyện làm ăn nguy hiểm, cứ thế tới hết tháng bảy. Trong lúc Lý Tiểu Manh đang đi nghỉ, Lý bị rỗ liền tới gặp tôi, nói rằng ko có gì tốt hơn là cùng anh đó đi nghỉ mát như một kỳ nghỉ? Tôi nghe vậy liền gọi điện cho Tiểu Nguyệt để hỏi ý kiến của cô đó.
Ko ngờ máy vừa kết nối, tôi chưa kịp nói gì thì Tiểu Nguyệt đã bảo tôi sẵn sàng hành lý, mọi người cùng nhau đi Tam Á, Hải Nam. Tôi ngạc nhiên hỏi Tiểu Nguyệt đã xảy ra chuyện gì vậy? Tiểu Nguyệt nói là Ly và Như Tuyết rủ đồng hành. Ngày nay doanh nghiệp đang trong mùa thấp điểm làm việc, ko có việc gì bận rộn nên Tiểu Nguyệt đã đồng ý.
Trong lòng mừng rỡ quá, lão Lý rốt cuộc đã quên Chu Chu rồi sao? Vượt qua nỗi đau nhớ Chu Chu, từ từ chấp nhận Như Tuyết? Tôi cảm thấy hạnh phúc từ tận đáy lòng mình dành cho anh Lee. Tôi ko sẵn sàng nhiều, mang theo tiền và thẻ, tức khắc tới nhà ông Lý, năm người vừa ngồi vào xe của ông Lý, chúng tôi tức khắc lên đường đi về phía Tam Á …
Nghĩ tới làn nước biển trong xanh như pha lê, những bộ bikini đẹp mê li, tôi lại rộn rực mong đợi, ko thể kì vọng để đi tới bãi biển Tam Á ngay tức khắc. Sau hai ngày hai đêm rong ruổi, cuối cùng cũng tới được Hải Nam. Đi du lịch mỏi mệt, thèm muốn lúc đầu của tôi giảm đi rất nhiều, chỉ muốn tìm khách sạn ngơi nghỉ một ngày cho khỏe rồi tính tiếp. Tôi đặt cọc trên điện thoại và sử dụng GPS để chỉ đường, đi tới quán rượu tôi đã đặt trước. Nhưng lúc cách quán nhậu được hai km, chiếc rựa Ly bất thần tông vào đuôi xe phía trước.
Tôi tức khắc đau đầu, xem ra lần này sinh chuyện lớn rồi. Tôi vội vã bước xuống xe, muốn xem va chạm mạnh hay ko thì chiếc xe Passat phía trước mở cửa, một người đàn ông bước xuống xe, ko thèm nhìn, lớn tiếng chửi bới “Đồ khốn nạn. , lái xe kiểu gì vậy ?!
Bị đối phương mắng, ta cũng tức giận, người này sao lại ngỗ ngược tương tự? Người nào muốn một tai nạn, đây ko phải chỉ là một tai nạn? Tôi sẵn sàng tranh luận với phía bên kia. Bất quá, tôi còn chưa mở mồm, Lí Vị Ương đột nhiên ngạc nhiên hét lên: “Tần Vũ, chết tiệt, sao lại là con của cậu?” Hóa ra hai người quen nhau.
Người tên là Tần Vũ, cũng mơ hồ ngửng đầu nhìn kỹ Lý Vị Ương, cuối cùng nhìn thấy, “Lý Vị Ương, ngươi là Lý Vị Ương!” (Chó Ly) Tôi lặng người đi, ko ngờ anh Lý lại có biệt danh tương tự. Lí Vị Ương cười thoải mái, “Đàn ông nàng thật có duyên, đường rộng tương tự, ta ko đánh người nào nhưng lại đụng phải ngươi, nếu ko đánh một lần, ta đoán chừng chúng ta sẽ ko gặp nhau. cho phần còn lại của cuộc đời chúng ta, bạn đang nói đó là số phận? ” – “Định mệnh?” Tần Vũ đột nhiên nghĩ tới điều gì đó liền hỏi: “Vậy … Lý Vị Ương, ngươi và Tam ca vẫn giữ liên lạc?” – “Ba súng đại bác? À, chúng tôi đã liên hệ với bạn thông qua Wechat, và bạn định mời tôi đi họp lớp, có chuyện gì vậy? “
Ko ngờ nghe Lý rỗ nói vậy, Tần Vũ đột nhiên thay đổi thái độ, thú vui lúc nhìn thấy bạn học cũ đã mất tích. Anh tức giận chỉ tay về phía Ly đầy vết rỗ, “Em còn tưởng sao lại có chuyện trùng hợp tương tự, anh lại đụng xe của em ở đây, hóa ra em và Tam Pháo tên khốn đó thông lưng làm chuyện xấu, ko còn là bạn học nữa. cái cũ của tôi nữa. ” Nói xong, Tần Vũ lên xe, tức giận lái xe rời đi.
Ta đứng đó trừng lớn đôi mắt, ngẩn người hồi lâu. Tôi dở khóc dở cười hỏi Ly rỗ, có phải bạn học cũ của cậu đầu óc có vấn đề ko, đã xảy ra chuyện gì vậy? Ly Thù mặt mũi khó hiểu nhìn tôi, “Tôi cũng ko biết nữa, đứa nhỏ này trước đây rất phổ biến …” – “Tam Pháo là người nào?” Tôi hỏi.
“Bạn thân của Tần Vũ.” Lý Thấm nói: “Từ lúc còn học tiểu học, bọn họ đã ngồi chung bàn, ngay cả lúc đi vệ sinh cũng đồng hành nhau. Sau lúc tốt nghiệp, họ hợp tác mở doanh nghiệp quảng cáo, và mối quan hệ của họ trở thành đồng đều. gần hơn. Nói cho ngươi biết, ta cũng nghi ngờ bọn họ là gay. Nhưng nhưng Tần Vũ vừa rồi còn tức giận tương tự, ta sao có cảm giác hai người bọn họ đã ly hôn… ”
Tôi bị Lý rỗ cười nhạo, “Được rồi, chúng ta trước tiên chú ý tới hắn, trước tiên đi quán rượu thư giãn.” Lên xe, tôi lại hỏi chuyện Tần Vũ. Hóa ra Ly mặt rỗ và Tấn Vũ là bạn học thời đại học, ở chung ký túc xá với Tam Pháo, có quan hệ rất thân thiết. Nhưng sau lúc tốt nghiệp, chúng tôi ko giữ liên lạc, hôm nay nên vui vẻ, lẽ ra nên vui vẻ uống vài ly, ôn lại tình cảm bạn học cũ, nào ngờ Tần Vũ lại ra nông nỗi này.
Mặt Lý tràn đầy oán hờn, nói đứa nhỏ sẽ ko khinh thường người khác bằng ánh mắt chó chứ? Lão Lý nhìn thấy chính mình lái xe bán tải, liền khinh thường chính mình. Tôi vội vã xoa dịu Lý bị sẹo rỗ ko có chuyện gì, bảo nó đừng suy nghĩ nhiều. Nhưng Lý rỗ nghĩ đi nghĩ lại, vẫn quyết định đổi sang một chiếc xe tốt hơn một tí, dù sao hiện giờ anh ta cũng bị coi là tiểu tư sản dân tộc, lái loại xe này rất ko thích hợp.
Ko ngờ thật sự là oan gia ngõ hẹp, chúng ta gặp Tần Vũ trong quán rượu! Tôi lên bar hỏi mật khẩu wifi đúng lúc gặp Tần Vũ đang buồn bực ngồi đó. Tôi còn chưa nhìn thấy anh ta, Tần Vũ đã nhìn thấy tôi chỉ bằng một cái liếc mắt. Vừa nhìn thấy tôi, Tần Vũ tức khắc tức giận, nhìn tôi rồi lớn tiếng quở mắng, “Chết tiệt, tôi đã biết ko có chuyện trùng hợp! Cô nhất mực là nhằm vào tiền tài tôi đúng ko? Làm tốt lắm, Lý Cầu.” Đan bách, thật lãng phí thời kì để ta coi ngươi là huynh đệ, ngươi và Tam ca thông lưng hãm hại ta, dù ta có mù, ta làm sao có thể biết ngươi là đồ vô lại. “
Nghe được lời mắng của Tần Vũ, Lý rỗ từ trong phòng trong đi ra, bối rối nhìn Tần Vũ, “Tần Vũ, ngươi bị bệnh sao? Ngươi chửi ta, ta ko nói gì, ngươi đang nói cái gì bằng hữu của ta?” Tần Vũ tức giận trừng mắt nhìn Lí Vị Ương, “Lí Vị Ương, ngươi nói cho Tam ca ca, bảo hắn đừng nhằm vào tiền tài lão nhân gia! Hắn và ta từ nay về sau sẽ xa cách, hắn ở đâu cũng sẽ ko có Lão Tử. . “
Nói xong, Tần Vũ tức giận bỏ đi. Lý mặt rỗ là hạng người chịu nhục? Tất nhiên là ko. Bị Tần Vũ mắng tương tự, hắn tức khắc nổi nóng đùng đùng đi tranh luận với Tần Vũ ko chút do dự. Nếu ko có lính canh ngăn cản thì cả hai đã lao vào đánh nhau. Tần Vũ rời khỏi tửu quán, sau đó hung hăng liếc nhìn Lí Vị Ương một cái rồi mới rời đi.
Lí Vị Ương cực chẳng đã nói tên khốn kiếp này ko biết rốt cuộc là mắc bệnh gì, thật là kinh tởm. Tâm trạng sắp đi nghỉ rồi, Ly mặt rỗ giận lắm, tôi phải khuyên Ly mặt rỗ đừng nghĩ nhiều, vì loại người này ko đáng bị tương tự. Nghe theo lời khuyên của tôi, cuối cùng Ly bị sẹo rỗ cũng đỡ hẳn. Những ngày qua ở Tam Á, chúng tôi đều vui vẻ, thời kì trôi qua, những chuyện liên quan tới Tần Vũ cũng dần quên …
Hôm đó chúng tôi đi lướt sóng, chơi xong vẫn chưa thỏa mãn nên Ly rỗ nảy ra ý định tối nay đi tắm biển. Chúng tôi gật đầu đồng ý, nói xong tôi liền đi sắm hai cái lều, anh Lý, tôi và Tiểu Ly ở một lều, Tiểu Nguyệt và Như Tuyết ở một lều.
Sau lúc ăn tối, chúng tôi ngồi trên bãi biển với gió thổi mát rượi và ngắm sao trên trời, mọi toan lo của chúng tôi đều bị gió cuốn đi, thật sự muốn mãi như thế này. Nhưng lúc chúng tôi đang tận hưởng cảm giác yên bình này, trên bãi cát bỗng vang lên tiếng cãi vã. Nhưng giọng nói rất thân thuộc, tôi nghe một tí liền nhìn thấy, là giọng của Tần Vũ.
Mẹ nó, làm sao năm lần bảy lượt gặp Tần Vũ? Tôi ko khỏi rủa thầm trong lòng, quyết định ko quan tâm tới chuyện này. Nhưng dần dần chúng ta ko còn tâm trạng nhìn những vì sao nữa. Tôi luôn cảm thấy Tần Vũ là một con chó điên, hồn phách toán loạn, đi khắp nơi cắn người!
Ly bị rỗ cũng ko vì thế nhưng lên tiếng chế nhạo, hắn ko ngừng thở dài, nói Tần Vũ thời đi học luôn rất xấu tính, luôn có gia đình, vì sao lại trở thành như thế này? Để chứng minh Tần Vũ nói đúng, Lý mặt rỗ kể chuyện cũ, nói ko hiểu chuyện năm đó tán bạn gái xã hội đen, kết quả bị người của giang hồ vây trong vườn hoa. . . Lí Vị Ương sợ hãi liên tục kêu cứu nhưng ko người nào chịu ra tay, cuối cùng vẫn là Tần Vũ, mang theo hai thanh kiếm gấp như diều gặp gió.
Tất nhiên, họ ko làm cho băng nhóm kia sợ hãi, cả hai đều bị đánh. Nhưng thông qua việc này, Tần Vũ và Ly bị rỗ có mối quan hệ thân thiết hơn. Tôi cũng rất ngạc nhiên, dù xã hội có thể thay đổi con người tới đâu cũng ko thể thay đổi tính cách của một người từ hết sức xấu tính trở thành hết sức khó chịu như thế này? Tôi mơ hồ cảm thấy Tần Vũ nhất mực có vấn đề. Nhưng hãy để nó qua đi, ko cần phải suy nghĩ nhiều.
Tôi vỗ vai lão Lý, xoa dịu nói rằng con người sẽ thay đổi, Tần Vũ có nhẽ đã trải qua nhiều chuyện ko hay nên mới xảy ra vấn đề thần kinh. Lí Vị Ương than vãn, trong lòng vẫn có chút ko tin. Tôi nhìn anh ta vận chuyển, như muốn thuyết phục Tần Vũ, tôi phải cảnh cáo anh ta, nói rằng chúng ta tới Tam Á lần này là vì du lịch, ko nên tạo chuyện phức tạp.
Ly bị rỗ nhìn tôi cười khổ nói: “Đừng lo! Tôi ko biết chuyện tương tự.” Nhưng sau lúc chúng tôi trở về lều, Lý mặt rỗ ko ngủ được, tôi biết Lý mặt rỗ vẫn đang nghĩ tới Tần Vũ, nửa canh giờ sau, nhìn thấy Tần Vũ còn đang tranh cãi, Lý mặt rỗ rốt cuộc nhịn ko được. ngồi im, “Ko, tôi phải lo chuyện này!”
Ta vội vã hỏi Ly Thù, “Ngươi lại phát điên cái gì, có quản được ko? Tần Vũ hiện giờ coi ngươi là địch, ngươi còn coi hắn là huynh đệ sao?” Lí Vị Ương nói: “Ko sai, người cãi nhau với Tần Vũ hình như là hoa khôi của trường chúng ta! Ta phải nói rõ đã xảy ra chuyện gì, vì sao Tần Vũ đột nhiên ko chịu nhận.”
(Thân thứ sáu thú nhận: Từ chối mọi quan hệ với mọi người xung quanh – người dịch)
Sau đó, Lý bị rỗ cũng ko thèm quan tâm ta ngăn cản, vội vã chạy ra khỏi lều. Tôi cực chẳng đã phải tuân theo, phòng ngừa xảy ra đánh nhau vẫn có thể ngăn được Ly bị rỗ.
Dân buôn đồ âm – Quyển 2
Hình Ảnh về: Dân buôn đồ âm – Quyển 2
Video về: Dân buôn đồ âm – Quyển 2
Wiki về Dân buôn đồ âm – Quyển 2
Dân buôn đồ âm - Quyển 2 -
Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex vui lòng ghi nhớ tên miền mới để dễ dàng truy cập!
Bạn đang đọc Quyển 2, xem thêm các sách khác trong bộ sách "Audio Trader" tại đây: https://www.sex-shoponline.net/tag/tuyen-tap-dan-buon-do-am/
Sau đó một thời kì ko gặp phải chuyện làm ăn nguy hiểm, cứ thế tới hết tháng bảy. Trong lúc Lý Tiểu Manh đang đi nghỉ, Lý bị rỗ liền tới gặp tôi, nói rằng ko có gì tốt hơn là cùng anh đó đi nghỉ mát như một kỳ nghỉ? Tôi nghe vậy liền gọi điện cho Tiểu Nguyệt để hỏi ý kiến của cô đó.
Ko ngờ máy vừa kết nối, tôi chưa kịp nói gì thì Tiểu Nguyệt đã bảo tôi sẵn sàng hành lý, mọi người cùng nhau đi Tam Á, Hải Nam. Tôi ngạc nhiên hỏi Tiểu Nguyệt đã xảy ra chuyện gì vậy? Tiểu Nguyệt nói là Ly và Như Tuyết rủ đồng hành. Ngày nay doanh nghiệp đang trong mùa thấp điểm làm việc, ko có việc gì bận rộn nên Tiểu Nguyệt đã đồng ý.
Trong lòng mừng rỡ quá, lão Lý rốt cuộc đã quên Chu Chu rồi sao? Vượt qua nỗi đau nhớ Chu Chu, từ từ chấp nhận Như Tuyết? Tôi cảm thấy hạnh phúc từ tận đáy lòng mình dành cho anh Lee. Tôi ko sẵn sàng nhiều, mang theo tiền và thẻ, tức khắc tới nhà ông Lý, năm người vừa ngồi vào xe của ông Lý, chúng tôi tức khắc lên đường đi về phía Tam Á ...
Nghĩ tới làn nước biển trong xanh như pha lê, những bộ bikini đẹp mê li, tôi lại rộn rực mong đợi, ko thể kì vọng để đi tới bãi biển Tam Á ngay tức khắc. Sau hai ngày hai đêm rong ruổi, cuối cùng cũng tới được Hải Nam. Đi du lịch mỏi mệt, thèm muốn lúc đầu của tôi giảm đi rất nhiều, chỉ muốn tìm khách sạn ngơi nghỉ một ngày cho khỏe rồi tính tiếp. Tôi đặt cọc trên điện thoại và sử dụng GPS để chỉ đường, đi tới quán rượu tôi đã đặt trước. Nhưng lúc cách quán nhậu được hai km, chiếc rựa Ly bất thần tông vào đuôi xe phía trước.
Tôi tức khắc đau đầu, xem ra lần này sinh chuyện lớn rồi. Tôi vội vã bước xuống xe, muốn xem va chạm mạnh hay ko thì chiếc xe Passat phía trước mở cửa, một người đàn ông bước xuống xe, ko thèm nhìn, lớn tiếng chửi bới “Đồ khốn nạn. , lái xe kiểu gì vậy ?!
Bị đối phương mắng, ta cũng tức giận, người này sao lại ngỗ ngược tương tự? Người nào muốn một tai nạn, đây ko phải chỉ là một tai nạn? Tôi sẵn sàng tranh luận với phía bên kia. Bất quá, tôi còn chưa mở mồm, Lí Vị Ương đột nhiên ngạc nhiên hét lên: "Tần Vũ, chết tiệt, sao lại là con của cậu?" Hóa ra hai người quen nhau.
Người tên là Tần Vũ, cũng mơ hồ ngửng đầu nhìn kỹ Lý Vị Ương, cuối cùng nhìn thấy, "Lý Vị Ương, ngươi là Lý Vị Ương!" (Chó Ly) Tôi lặng người đi, ko ngờ anh Lý lại có biệt danh tương tự. Lí Vị Ương cười thoải mái, "Đàn ông nàng thật có duyên, đường rộng tương tự, ta ko đánh người nào nhưng lại đụng phải ngươi, nếu ko đánh một lần, ta đoán chừng chúng ta sẽ ko gặp nhau. cho phần còn lại của cuộc đời chúng ta, bạn đang nói đó là số phận? " - "Định mệnh?" Tần Vũ đột nhiên nghĩ tới điều gì đó liền hỏi: "Vậy ... Lý Vị Ương, ngươi và Tam ca vẫn giữ liên lạc?" - “Ba súng đại bác? À, chúng tôi đã liên hệ với bạn thông qua Wechat, và bạn định mời tôi đi họp lớp, có chuyện gì vậy? "
Ko ngờ nghe Lý rỗ nói vậy, Tần Vũ đột nhiên thay đổi thái độ, thú vui lúc nhìn thấy bạn học cũ đã mất tích. Anh tức giận chỉ tay về phía Ly đầy vết rỗ, “Em còn tưởng sao lại có chuyện trùng hợp tương tự, anh lại đụng xe của em ở đây, hóa ra em và Tam Pháo tên khốn đó thông lưng làm chuyện xấu, ko còn là bạn học nữa. cái cũ của tôi nữa. " Nói xong, Tần Vũ lên xe, tức giận lái xe rời đi.
Ta đứng đó trừng lớn đôi mắt, ngẩn người hồi lâu. Tôi dở khóc dở cười hỏi Ly rỗ, có phải bạn học cũ của cậu đầu óc có vấn đề ko, đã xảy ra chuyện gì vậy? Ly Thù mặt mũi khó hiểu nhìn tôi, "Tôi cũng ko biết nữa, đứa nhỏ này trước đây rất phổ biến ..." - "Tam Pháo là người nào?" Tôi hỏi.
"Bạn thân của Tần Vũ." Lý Thấm nói: "Từ lúc còn học tiểu học, bọn họ đã ngồi chung bàn, ngay cả lúc đi vệ sinh cũng đồng hành nhau. Sau lúc tốt nghiệp, họ hợp tác mở doanh nghiệp quảng cáo, và mối quan hệ của họ trở thành đồng đều. gần hơn. Nói cho ngươi biết, ta cũng nghi ngờ bọn họ là gay. Nhưng nhưng Tần Vũ vừa rồi còn tức giận tương tự, ta sao có cảm giác hai người bọn họ đã ly hôn… ”
Tôi bị Lý rỗ cười nhạo, "Được rồi, chúng ta trước tiên chú ý tới hắn, trước tiên đi quán rượu thư giãn." Lên xe, tôi lại hỏi chuyện Tần Vũ. Hóa ra Ly mặt rỗ và Tấn Vũ là bạn học thời đại học, ở chung ký túc xá với Tam Pháo, có quan hệ rất thân thiết. Nhưng sau lúc tốt nghiệp, chúng tôi ko giữ liên lạc, hôm nay nên vui vẻ, lẽ ra nên vui vẻ uống vài ly, ôn lại tình cảm bạn học cũ, nào ngờ Tần Vũ lại ra nông nỗi này.
Mặt Lý tràn đầy oán hờn, nói đứa nhỏ sẽ ko khinh thường người khác bằng ánh mắt chó chứ? Lão Lý nhìn thấy chính mình lái xe bán tải, liền khinh thường chính mình. Tôi vội vã xoa dịu Lý bị sẹo rỗ ko có chuyện gì, bảo nó đừng suy nghĩ nhiều. Nhưng Lý rỗ nghĩ đi nghĩ lại, vẫn quyết định đổi sang một chiếc xe tốt hơn một tí, dù sao hiện giờ anh ta cũng bị coi là tiểu tư sản dân tộc, lái loại xe này rất ko thích hợp.
Ko ngờ thật sự là oan gia ngõ hẹp, chúng ta gặp Tần Vũ trong quán rượu! Tôi lên bar hỏi mật khẩu wifi đúng lúc gặp Tần Vũ đang buồn bực ngồi đó. Tôi còn chưa nhìn thấy anh ta, Tần Vũ đã nhìn thấy tôi chỉ bằng một cái liếc mắt. Vừa nhìn thấy tôi, Tần Vũ tức khắc tức giận, nhìn tôi rồi lớn tiếng quở mắng, "Chết tiệt, tôi đã biết ko có chuyện trùng hợp! Cô nhất mực là nhằm vào tiền tài tôi đúng ko? Làm tốt lắm, Lý Cầu." Đan bách, thật lãng phí thời kì để ta coi ngươi là huynh đệ, ngươi và Tam ca thông lưng hãm hại ta, dù ta có mù, ta làm sao có thể biết ngươi là đồ vô lại. "
Nghe được lời mắng của Tần Vũ, Lý rỗ từ trong phòng trong đi ra, bối rối nhìn Tần Vũ, "Tần Vũ, ngươi bị bệnh sao? Ngươi chửi ta, ta ko nói gì, ngươi đang nói cái gì bằng hữu của ta?" Tần Vũ tức giận trừng mắt nhìn Lí Vị Ương, "Lí Vị Ương, ngươi nói cho Tam ca ca, bảo hắn đừng nhằm vào tiền tài lão nhân gia! Hắn và ta từ nay về sau sẽ xa cách, hắn ở đâu cũng sẽ ko có Lão Tử. . "
Nói xong, Tần Vũ tức giận bỏ đi. Lý mặt rỗ là hạng người chịu nhục? Tất nhiên là ko. Bị Tần Vũ mắng tương tự, hắn tức khắc nổi nóng đùng đùng đi tranh luận với Tần Vũ ko chút do dự. Nếu ko có lính canh ngăn cản thì cả hai đã lao vào đánh nhau. Tần Vũ rời khỏi tửu quán, sau đó hung hăng liếc nhìn Lí Vị Ương một cái rồi mới rời đi.
Lí Vị Ương cực chẳng đã nói tên khốn kiếp này ko biết rốt cuộc là mắc bệnh gì, thật là kinh tởm. Tâm trạng sắp đi nghỉ rồi, Ly mặt rỗ giận lắm, tôi phải khuyên Ly mặt rỗ đừng nghĩ nhiều, vì loại người này ko đáng bị tương tự. Nghe theo lời khuyên của tôi, cuối cùng Ly bị sẹo rỗ cũng đỡ hẳn. Những ngày qua ở Tam Á, chúng tôi đều vui vẻ, thời kì trôi qua, những chuyện liên quan tới Tần Vũ cũng dần quên ...
Hôm đó chúng tôi đi lướt sóng, chơi xong vẫn chưa thỏa mãn nên Ly rỗ nảy ra ý định tối nay đi tắm biển. Chúng tôi gật đầu đồng ý, nói xong tôi liền đi sắm hai cái lều, anh Lý, tôi và Tiểu Ly ở một lều, Tiểu Nguyệt và Như Tuyết ở một lều.
Sau lúc ăn tối, chúng tôi ngồi trên bãi biển với gió thổi mát rượi và ngắm sao trên trời, mọi toan lo của chúng tôi đều bị gió cuốn đi, thật sự muốn mãi như thế này. Nhưng lúc chúng tôi đang tận hưởng cảm giác yên bình này, trên bãi cát bỗng vang lên tiếng cãi vã. Nhưng giọng nói rất thân thuộc, tôi nghe một tí liền nhìn thấy, là giọng của Tần Vũ.
Mẹ nó, làm sao năm lần bảy lượt gặp Tần Vũ? Tôi ko khỏi rủa thầm trong lòng, quyết định ko quan tâm tới chuyện này. Nhưng dần dần chúng ta ko còn tâm trạng nhìn những vì sao nữa. Tôi luôn cảm thấy Tần Vũ là một con chó điên, hồn phách toán loạn, đi khắp nơi cắn người!
Ly bị rỗ cũng ko vì thế nhưng lên tiếng chế nhạo, hắn ko ngừng thở dài, nói Tần Vũ thời đi học luôn rất xấu tính, luôn có gia đình, vì sao lại trở thành như thế này? Để chứng minh Tần Vũ nói đúng, Lý mặt rỗ kể chuyện cũ, nói ko hiểu chuyện năm đó tán bạn gái xã hội đen, kết quả bị người của giang hồ vây trong vườn hoa. . . Lí Vị Ương sợ hãi liên tục kêu cứu nhưng ko người nào chịu ra tay, cuối cùng vẫn là Tần Vũ, mang theo hai thanh kiếm gấp như diều gặp gió.
Tất nhiên, họ ko làm cho băng nhóm kia sợ hãi, cả hai đều bị đánh. Nhưng thông qua việc này, Tần Vũ và Ly bị rỗ có mối quan hệ thân thiết hơn. Tôi cũng rất ngạc nhiên, dù xã hội có thể thay đổi con người tới đâu cũng ko thể thay đổi tính cách của một người từ hết sức xấu tính trở thành hết sức khó chịu như thế này? Tôi mơ hồ cảm thấy Tần Vũ nhất mực có vấn đề. Nhưng hãy để nó qua đi, ko cần phải suy nghĩ nhiều.
Tôi vỗ vai lão Lý, xoa dịu nói rằng con người sẽ thay đổi, Tần Vũ có nhẽ đã trải qua nhiều chuyện ko hay nên mới xảy ra vấn đề thần kinh. Lí Vị Ương than vãn, trong lòng vẫn có chút ko tin. Tôi nhìn anh ta vận chuyển, như muốn thuyết phục Tần Vũ, tôi phải cảnh cáo anh ta, nói rằng chúng ta tới Tam Á lần này là vì du lịch, ko nên tạo chuyện phức tạp.
Ly bị rỗ nhìn tôi cười khổ nói: "Đừng lo! Tôi ko biết chuyện tương tự." Nhưng sau lúc chúng tôi trở về lều, Lý mặt rỗ ko ngủ được, tôi biết Lý mặt rỗ vẫn đang nghĩ tới Tần Vũ, nửa canh giờ sau, nhìn thấy Tần Vũ còn đang tranh cãi, Lý mặt rỗ rốt cuộc nhịn ko được. ngồi im, "Ko, tôi phải lo chuyện này!"
Ta vội vã hỏi Ly Thù, "Ngươi lại phát điên cái gì, có quản được ko? Tần Vũ hiện giờ coi ngươi là địch, ngươi còn coi hắn là huynh đệ sao?" Lí Vị Ương nói: "Ko sai, người cãi nhau với Tần Vũ hình như là hoa khôi của trường chúng ta! Ta phải nói rõ đã xảy ra chuyện gì, vì sao Tần Vũ đột nhiên ko chịu nhận."
(Thân thứ sáu thú nhận: Từ chối mọi quan hệ với mọi người xung quanh - người dịch)
Sau đó, Lý bị rỗ cũng ko thèm quan tâm ta ngăn cản, vội vã chạy ra khỏi lều. Tôi cực chẳng đã phải tuân theo, phòng ngừa xảy ra đánh nhau vẫn có thể ngăn được Ly bị rỗ.
[rule_{ruleNumber}] [box type=”note” align=”” class=”” color:red;”>Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex vui lòng ghi nhớ tên miền mới để dễ dàng truy cập!
Bạn đang đọc Quyển 2, xem thêm các sách khác trong bộ sách “Audio Trader” tại đây: https://www.sex-shoponline.net/tag/tuyen-tap-dan-buon-do-am/
Sau đó một thời gian không gặp phải chuyện làm ăn nguy hiểm, cứ thế đến hết tháng bảy. Trong lúc Lý Tiểu Manh đang đi nghỉ, Lý bị rỗ liền đến gặp tôi, nói rằng không có gì tốt hơn là cùng anh ấy đi nghỉ mát như một kỳ nghỉ? Tôi nghe vậy liền gọi điện cho Tiểu Nguyệt để hỏi ý kiến của cô ấy.
Không ngờ máy vừa kết nối, tôi chưa kịp nói gì thì Tiểu Nguyệt đã bảo tôi chuẩn bị hành lý, mọi người cùng nhau đi Tam Á, Hải Nam. Tôi ngạc nhiên hỏi Tiểu Nguyệt đã xảy ra chuyện gì vậy? Tiểu Nguyệt nói là Ly và Như Tuyết rủ đi cùng. Hiện tại công ty đang trong mùa thấp điểm làm việc, không có việc gì bận rộn nên Tiểu Nguyệt đã đồng ý.
Trong lòng mừng rỡ quá, lão Lý rốt cuộc đã quên Chu Chu rồi sao? Vượt qua nỗi đau nhớ Chu Chu, từ từ chấp nhận Như Tuyết? Tôi cảm thấy hạnh phúc từ tận đáy lòng mình dành cho anh Lee. Tôi không chuẩn bị nhiều, mang theo tiền và thẻ, lập tức đến nhà ông Lý, năm người vừa ngồi vào xe của ông Lý, chúng tôi lập tức lên đường đi về phía Tam Á …
Nghĩ đến làn nước biển trong xanh như pha lê, những bộ bikini đẹp mê hồn, tôi lại rạo rực mong chờ, không thể chờ đợi để đi đến bãi biển Tam Á ngay lập tức. Sau hai ngày hai đêm rong ruổi, cuối cùng cũng đến được Hải Nam. Đi du lịch mệt mỏi, ham muốn ban đầu của tôi giảm đi rất nhiều, chỉ muốn tìm khách sạn nghỉ ngơi một ngày cho khỏe rồi tính tiếp. Tôi đặt chỗ trên điện thoại và sử dụng GPS để chỉ đường, đi đến quán rượu tôi đã đặt trước. Nhưng khi cách quán nhậu được hai km, chiếc rựa Ly bất ngờ tông vào đuôi xe phía trước.
Tôi lập tức đau đầu, xem ra lần này gây chuyện lớn rồi. Tôi vội vàng bước xuống xe, muốn xem va chạm mạnh hay không thì chiếc xe Passat phía trước mở cửa, một người đàn ông bước xuống xe, không thèm nhìn, lớn tiếng chửi bới “Đồ khốn nạn. , lái xe kiểu gì vậy ?!
Bị đối phương mắng, ta cũng tức giận, người này sao lại ngỗ nghịch như vậy? Ai muốn một tai nạn, đây không phải chỉ là một tai nạn? Tôi sẵn sàng tranh luận với phía bên kia. Bất quá, tôi còn chưa mở miệng, Lí Vị Ương đột nhiên kinh ngạc hét lên: “Tần Vũ, chết tiệt, sao lại là con của cậu?” Hóa ra hai người quen nhau.
Người tên là Tần Vũ, cũng mơ hồ ngẩng đầu nhìn kỹ Lý Vị Ương, cuối cùng nhận ra, “Lý Vị Ương, ngươi là Lý Vị Ương!” (Chó Ly) Tôi lặng người đi, không ngờ anh Lý lại có biệt danh như vậy. Lí Vị Ương cười thoải mái, “Con trai nàng thật có duyên, đường rộng như vậy, ta không đánh ai mà lại đụng phải ngươi, nếu không đánh một lần, ta đoán chừng chúng ta sẽ không gặp nhau. cho phần còn lại của cuộc đời chúng ta, bạn đang nói đó là số phận? ” – “Định mệnh?” Tần Vũ đột nhiên nghĩ tới điều gì đó liền hỏi: “Vậy … Lý Vị Ương, ngươi và Tam ca vẫn giữ liên lạc?” – “Ba khẩu pháo? À, chúng tôi đã liên hệ với bạn thông qua Wechat, và bạn định mời tôi đi họp lớp, có chuyện gì vậy? “
Không ngờ nghe Lý rỗ nói vậy, Tần Vũ đột nhiên thay đổi thái độ, niềm vui khi nhìn thấy bạn học cũ đã biến mất. Anh tức giận chỉ tay về phía Ly đầy vết rỗ, “Em còn tưởng sao lại có chuyện trùng hợp như vậy, anh lại đụng xe của em ở đây, hóa ra em và Tam Pháo tên khốn đó thông đồng làm chuyện xấu, không còn là bạn học nữa. cái cũ của tôi nữa. ” Nói xong, Tần Vũ lên xe, tức giận lái xe rời đi.
Ta đứng đó trừng lớn đôi mắt, ngẩn người hồi lâu. Tôi dở khóc dở cười hỏi Ly rỗ, có phải bạn học cũ của cậu đầu óc có vấn đề không, đã xảy ra chuyện gì vậy? Ly Thù mặt mày khó hiểu nhìn tôi, “Tôi cũng không biết nữa, đứa nhỏ này trước đây rất bình thường …” – “Tam Pháo là ai?” Tôi hỏi.
“Bạn thân của Tần Vũ.” Lý Thấm nói: “Từ khi còn học tiểu học, bọn họ đã ngồi chung bàn, ngay cả khi đi vệ sinh cũng đi cùng nhau. Sau khi tốt nghiệp, họ hợp tác mở công ty quảng cáo, và mối quan hệ của họ trở nên đồng đều. gần hơn. Nói cho ngươi biết, ta cũng nghi ngờ bọn họ là gay. Nhưng mà Tần Vũ vừa rồi còn tức giận như vậy, ta sao có cảm giác hai người bọn họ đã ly hôn… ”
Tôi bị Lý rỗ cười nhạo, “Được rồi, chúng ta trước tiên chú ý tới hắn, trước tiên đi quán rượu thư giãn.” Lên xe, tôi lại hỏi chuyện Tần Vũ. Hóa ra Ly mặt rỗ và Tấn Vũ là bạn học thời đại học, ở chung ký túc xá với Tam Pháo, có quan hệ rất thân thiết. Nhưng sau khi tốt nghiệp, chúng tôi không giữ liên lạc, hôm nay nên vui vẻ, lẽ ra nên vui vẻ uống vài ly, ôn lại tình cảm bạn học cũ, ai ngờ Tần Vũ lại ra nông nỗi này.
Mặt Lý tràn đầy oán hận, nói đứa nhỏ sẽ không coi thường người khác bằng ánh mắt chó chứ? Lão Lý nhìn thấy chính mình lái xe bán tải, liền coi thường chính mình. Tôi vội vàng an ủi Lý bị sẹo rỗ không có chuyện gì, bảo nó đừng suy nghĩ nhiều. Nhưng Lý rỗ nghĩ đi nghĩ lại, vẫn quyết định đổi sang một chiếc xe tốt hơn một chút, dù sao bây giờ anh ta cũng bị coi là tiểu tư sản dân tộc, lái loại xe này rất không thích hợp.
Không ngờ thật sự là oan gia ngõ hẹp, chúng ta gặp Tần Vũ trong quán rượu! Tôi lên bar hỏi mật khẩu wifi đúng lúc gặp Tần Vũ đang buồn bực ngồi đó. Tôi còn chưa nhìn thấy anh ta, Tần Vũ đã nhận ra tôi chỉ bằng một cái liếc mắt. Vừa nhìn thấy tôi, Tần Vũ lập tức tức giận, nhìn tôi rồi lớn tiếng mắng mỏ, “Chết tiệt, tôi đã biết không có chuyện trùng hợp! Cô nhất định là nhằm vào tiền của tôi đúng không? Làm tốt lắm, Lý Cầu.” Đan bách, thật lãng phí thời gian để ta coi ngươi là huynh đệ, ngươi và Tam ca thông đồng hãm hại ta, dù ta có mù, ta làm sao có thể biết ngươi là đồ vô lại. “
Nghe được lời mắng của Tần Vũ, Lý rỗ từ trong phòng trong đi ra, bối rối nhìn Tần Vũ, “Tần Vũ, ngươi bị bệnh sao? Ngươi chửi ta, ta không nói gì, ngươi đang nói cái gì bằng hữu của ta?” Tần Vũ tức giận trừng mắt nhìn Lí Vị Ương, “Lí Vị Ương, ngươi nói cho Tam ca ca, bảo hắn đừng nhằm vào tiền của lão nhân gia! Hắn và ta từ nay về sau sẽ xa cách, hắn ở đâu cũng sẽ không có Lão Tử. . “
Nói xong, Tần Vũ tức giận bỏ đi. Lý mặt rỗ là hạng người chịu nhục? Dĩ nhiên là không. Bị Tần Vũ mắng như vậy, hắn lập tức nổi giận đùng đùng đi tranh luận với Tần Vũ không chút do dự. Nếu không có lính canh ngăn cản thì cả hai đã lao vào đánh nhau. Tần Vũ rời khỏi tửu quán, sau đó hung hăng liếc nhìn Lí Vị Ương một cái rồi mới rời đi.
Lí Vị Ương bất đắc dĩ nói tên khốn kiếp này không biết rốt cuộc là mắc bệnh gì, thật là kinh tởm. Tâm trạng sắp đi nghỉ rồi, Ly mặt rỗ giận lắm, tôi phải khuyên Ly mặt rỗ đừng nghĩ nhiều, vì loại người này không đáng bị như vậy. Nghe theo lời khuyên của tôi, cuối cùng Ly bị sẹo rỗ cũng đỡ hẳn. Những ngày qua ở Tam Á, chúng tôi đều vui vẻ, thời gian trôi qua, những chuyện liên quan đến Tần Vũ cũng dần quên …
Hôm đó chúng tôi đi lướt sóng, chơi xong vẫn chưa thỏa mãn nên Ly rỗ nảy ra ý định tối nay đi tắm biển. Chúng tôi gật đầu đồng ý, nói xong tôi liền đi mua hai cái lều, anh Lý, tôi và Tiểu Ly ở một lều, Tiểu Nguyệt và Như Tuyết ở một lều.
Sau khi ăn tối, chúng tôi ngồi trên bãi biển với gió thổi mát rượi và ngắm sao trên trời, mọi lo toan của chúng tôi đều bị gió cuốn đi, thật sự muốn mãi như thế này. Nhưng khi chúng tôi đang tận hưởng cảm giác yên bình này, trên bãi cát bỗng vang lên tiếng cãi vã. Nhưng giọng nói rất quen thuộc, tôi nghe một chút liền nhận ra, là giọng của Tần Vũ.
Mẹ nó, làm sao năm lần bảy lượt gặp Tần Vũ? Tôi không khỏi rủa thầm trong lòng, quyết định không quan tâm đến chuyện này. Nhưng dần dần chúng ta không còn tâm trạng nhìn những vì sao nữa. Tôi luôn cảm thấy Tần Vũ là một con chó điên, hồn phách tán loạn, đi khắp nơi cắn người!
Ly bị rỗ cũng không vì thế mà lên tiếng chế nhạo, hắn không ngừng thở dài, nói Tần Vũ thời đi học luôn rất xấu tính, luôn có gia đình, tại sao lại trở nên như thế này? Để chứng minh Tần Vũ nói đúng, Lý mặt rỗ kể chuyện cũ, nói không hiểu chuyện năm đó tán bạn gái xã hội đen, kết quả bị người của giang hồ vây trong vườn hoa. . . Lí Vị Ương sợ hãi liên tục kêu cứu nhưng không ai chịu ra tay, cuối cùng vẫn là Tần Vũ, mang theo hai thanh kiếm gấp như diều gặp gió.
Tất nhiên, họ không làm cho băng nhóm kia sợ hãi, cả hai đều bị đánh. Nhưng thông qua việc này, Tần Vũ và Ly bị rỗ có mối quan hệ thân thiết hơn. Tôi cũng rất ngạc nhiên, dù xã hội có thể thay đổi con người đến đâu cũng không thể thay đổi tính cách của một người từ cực kỳ xấu tính trở thành cực kỳ khó chịu như thế này? Tôi mơ hồ cảm thấy Tần Vũ nhất định có vấn đề. Nhưng hãy để nó qua đi, không cần phải suy nghĩ nhiều.
Tôi vỗ vai lão Lý, an ủi nói rằng con người sẽ thay đổi, Tần Vũ có lẽ đã trải qua nhiều chuyện không hay nên mới xảy ra vấn đề tâm thần. Lí Vị Ương than thở, trong lòng vẫn có chút không tin. Tôi nhìn anh ta di chuyển, như muốn thuyết phục Tần Vũ, tôi phải cảnh cáo anh ta, nói rằng chúng ta đến Tam Á lần này là vì du lịch, không nên tạo chuyện phức tạp.
Ly bị rỗ nhìn tôi cười khổ nói: “Đừng lo! Tôi không biết chuyện như vậy.” Nhưng sau khi chúng tôi trở về lều, Lý mặt rỗ không ngủ được, tôi biết Lý mặt rỗ vẫn đang nghĩ đến Tần Vũ, nửa canh giờ sau, nhìn thấy Tần Vũ còn đang tranh cãi, Lý mặt rỗ rốt cuộc nhịn không được. ngồi im, “Không, tôi phải lo chuyện này!”
Ta vội vàng hỏi Ly Thù, “Ngươi lại phát điên cái gì, có quản được không? Tần Vũ bây giờ coi ngươi là địch, ngươi còn coi hắn là huynh đệ sao?” Lí Vị Ương nói: “Không sai, người cãi nhau với Tần Vũ hình như là hoa khôi của trường chúng ta! Ta phải nói rõ đã xảy ra chuyện gì, vì sao Tần Vũ đột nhiên không chịu nhận.”
(Thân thứ sáu thú nhận: Từ chối mọi quan hệ với mọi người xung quanh – người dịch)
Sau đó, Lý bị rỗ cũng không thèm để ý ta ngăn cản, vội vàng chạy ra khỏi lều. Tôi bất đắc dĩ phải làm theo, đề phòng xảy ra ẩu đả vẫn có thể ngăn được Ly bị rỗ.
[/box]#Dân #buôn #đồ #âm #Quyển
[rule_3_plain]#Dân #buôn #đồ #âm #Quyển
Website chuyển qua tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex , các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!
Bạn đang đọc Quyển 2, xem thêm các Quyển khác trong bộ “Dân buôn đồ âm” tại đây: https://www.sex-shoponline.net/tag/tuyen-tap-dan-buon-do-am/
Phần 1
Sau đó một thời kì, tôi ko gặp phải mối làm ăn nào nguy hiểm, cứ tương tự cho tới cuối tháng bảy. Đang lúc Lý Tiểu Manh được nghỉ, Lý mặt rỗ liền tới gặp tôi, nói rảnh rỗi ko có việc gì chi bằng cùng hắn đi chơi một chuyến coi như nghỉ phép? Tôi nghe vậy bèn gọi cho Tiểu Nguyệt hỏi ý kiến nàng.
Ko ngờ máy vừa kết nối, còn chưa kịp nói gì Tiểu Nguyệt đã bảo tôi sẵn sàng hành lý, mọi người cùng nhau đi Tam Á, Hải Nam. Tôi ngạc nhiên hỏi Tiểu Nguyệt có chuyện gì vậy? Tiểu Nguyệt nói là Lý mặt rỗ và Như Tuyết mời chúng tôi cùng đi. Doanh nghiệp hiện giờ đang vào mùa ít công việc, cũng ko bận rộn gì, cho nên Tiểu Nguyệt đã đồng ý.
Trong lòng tôi thật vui tươi, lão Lý rốt cục đã quên được Sở Sở rồi sao? Vượt qua nỗi thương nhớ Sở Sở, chậm rãi tiếp thu Như Tuyết rồi? Tôi từ đáy lòng thấy vui vẻ thay lão Lý. Tôi cũng ko sẵn sàng gì nhiều, mang theo tiền và thẻ, liền tới nhà lão Lý, năm người vừa vặn ngồi chật ních trong xe của lão Lý, chúng tôi liền xuất phát hướng về Tam Á…
Nghĩ tới nước biển trong xanh như ngọc, bikini mê người, tôi đầy đợi mong, hận ko thể tức khắc tới bãi biển Tam Á. Trải qua qua hai ngày hai đêm đi đường, cuối cùng đã tới Hải Nam. Đi đường mỏi mệt, khát vọng lúc đầu của tôi đã giảm đi ko ít, chỉ muốn tìm khách sạn ngơi nghỉ một ngày cho khỏe, xong xuôi mới đi tiếp. Tôi đặt cọc trên điện thoại rồi dùng GPS chỉ đường, đi về phía quán rượu đã đặt trước. Nhưng lúc tới cách quán rượu hai cây số, Lý mặt rỗ bỗng đâm phải đuôi xe phía trước.
Tôi tức khắc đau cả đầu, xem ra lần này lại chọc tới đại phiền toái. Tôi vội vội vã vàng xuống xe, muốn xem va chạm có mạnh hay ko, xe Passat đằng trước mở cửa, trên xe một nam nhân bước xuống, nhìn cũng ko thèm nhìn đã chửi ầm lên “Móa nó, lái xe kiểu gì vậy! Đường rộng như thế sao lại tông trúng lão tử, cố ý à?”
Bị đối phương chửi mắng, tôi cũng nổi nóng, người này sao lại tai ngược như thế? Người nào lại muốn xảy ra tai nạn, đây ko phải chỉ là ngoài ý muốn sao? Tôi sẵn sàng cùng đối phương cãi lý. Ko ngờ tôi còn chưa mở mồm, Lý mặt rỗ chợt ngạc nhiên hô “Tần Vũ, mẹ kiếp, sao lại là tiểu tử ngươi?” Thì ra hai người quen biết nhau.
Người tên Tần Vũ, cũng mờ mịt ngửng đầu nhìn kỹ Lý mặt rỗ, cuối cùng cũng nhìn thấy “Lý Cẩu Đản, ngươi là Lý Cẩu Đản!” (Lý gan chó) Tôi yên lặng, ko ngờ lão Lý còn có biệt danh như thế. Lý mặt rỗ thoải mái cười to “Con bà nó thật là hữu duyên a, đường rộng tương tự, ta ko tông phải người nào nhưng lại tông vào ngươi. Ta nếu ko tông ngươi một cái, đoán chừng hai ta cả đời này cũng sẽ ko gặp nhau nữa, ngươi nói có phải là duyên phận ko?” – “Duyên phận?” Tần Vũ đột nhiên nghĩ tới điều gì, hỏi “Vậy… Lý Cẩu Đản, ngươi và Tam Pháo vẫn còn giữ liên lạc ư?” – “Tam Pháo? À à, có liên lạc qua Wechat, còn định mời ta đi họp lớp, sao vậy?”
Ko ngờ nghe Lý mặt rỗ nói vậy, Tần Vũ đột nhiên thay đổi thái độ, vẻ vui tươi lúc gặp bạn học cũ đã mất tích. Hắn phẫn nộ chỉ mặt Lý mặt rỗ mắng “Ta còn nghĩ làm sao lại trùng hợp tương tự, ở đây đụng phải xe của ngươi, hóa ra ngươi và Tam Pháo tên hỗn đản kia thông lưng làm bậy, ngươi ko còn là bạn học cũ lúc trước của ta nữa.” Nói xong, Tần Vũ lên xe, nổi nóng đùng đùng phóng đi.
Chúng tôi đứng đó mắt lớn trừng mắt nhỏ, ngẩn người thật lâu. Tôi dở khóc dở cười hỏi Lý mặt rỗ, bạn học cũ của ngươi có phải đầu óc có chút vấn đề ko, xảy ra chuyện gì vậy? Lý mặt rỗ cũng ko hiểu gì nhìn tôi “Ta cũng ko biết a, tiểu tử này trước kia rất phổ biến…” – “Tam Pháo là người nào?” Tôi hỏi.
“Bằng hữu tốt nhất của Tần Vũ.” Lý mặt rỗ nói “Từ tiểu học đã ngồi cùng bàn, dù là đi vệ sinh, họ cũng đồng hành nhau, sau lúc tốt nghiệp bọn họ hùn vốn mở doanh nghiệp quảng cáo, quan hệ càng thân thiết hơn. Nói với ngươi, ta cũng hoài nghi họ là gay. Nhưng Tần Vũ tức giận như vừa rồi, vì sao ta cảm giác hai người họ giống như đã ly hôn…”
Tôi bị Lý mặt rỗ chọc cười “Được rồi, trước quan tâm tới hắn nữa, chúng ta tới quán rượu xả hơi trước đã.” Trên xe, tôi lại hỏi chuyện liên quan tới Tần Vũ. Thì ra Lý mặt rỗ và Tần Vũ là bạn học thời đại học, cùng với Tam Pháo ở chung một ký túc xá, quan hệ rất thân thiết. Nhưng sau lúc tốt nghiệp thì ko giữ liên lạc nữa, hôm nay tông phải, lẽ ra nên vui vẻ uống vài chén, ôn lại tình cảm bạn học cũ, nào ngờ Tần Vũ lại tương tự.
Lý mặt rỗ oán giận, nói tiểu tử kia sẽ ko mắt chó khinh thường người khác chứ? Lão Lý thấy bản thân lái xe bán tải nên tự xem thường chính mình. Tôi vội vã xoa dịu Lý mặt rỗ ko có chuyện gì cả, bảo hắn ko nên suy nghĩ nhiều. Nhưng Lý mặt rỗ nghĩ tới nghĩ lui, vẫn quyết định đổi sang một chiếc xe tốt hơn một tí, tuy thế nào hiện giờ hắn cũng được coi là giai cấp tư sản dân tộc, lái loại xe này rất ko thích hợp.
Ko ngờ thật sự là oan gia ngõ hẹp, chúng tôi trong quán rượu lại gặp Tần Vũ! Tôi đi lên quầy bar hỏi mật mã wifi đúng lúc gặp phải Tần Vũ đang buồn chán mỏi mệt ngồi đó. Tôi còn chưa nhìn thấy hắn, Tần Vũ vừa liếc mắt một cái đã nhìn thấy tôi. Vừa trông thấy tôi, Tần Vũ tức khắc lửa giận ngút trời, nhìn tôi mắng to “Con mẹ nó, ta đã biết ko có chuyện trùng hợp tương tự! Các ngươi nhất mực là nhắm tới tiền tài ta nhưng tới a? Được lắm Lý Cẩu Đản, uổng cho ta coi ngươi là huynh đệ, ngươi lại cùng Tam Pháo thông lưng hại ta. Coi như ta mắt mù, làm sao lại quen biết tên hỗn đản ngươi.”
Nghe thấy Tần Vũ mắng chửi, Lý mặt rỗ từ gian phòng bên trong đi ra, khó hiểu nhìn Tần Vũ “Tần Vũ, ngươi có bị bệnh ko? Ngươi chửi ta ta cũng ko nói, ngươi nhằm vào bằng hữu của ta lải nhải cái gì?” Tần Vũ phẫn nộ trừng mắt nhìn Lý mặt rỗ “Lý Cẩu Đản, ngươi nói cho Tam Pháo, bảo hắn đừng có nhưng nhắm tới tiền tài lão tử! Ta và hắn từ nay về sau đoạn tuyệt, phàm là nơi nào có hắn, sẽ ko có lão tử.”
Nói xong, Tần Vũ tức giận bỏ đi. Lý mặt rỗ là loại người kia có thể chịu ủy khuất sao? Tất nhiên là ko. Bị Tần Vũ mắng tương tự, tức khắc hắn cũng nổi cơn tức giận, ko chút do dự đi tới dây dưa tranh cãi với Tần Vũ. Nếu ko phải có bảo vệ ngăn cản hai người chắc đã lao vào đánh nhau. Tần Vũ rời khỏi quán rượu, trước lúc đi hung hăng liếc Lý mặt rỗ một cái rồi mới đi.
Lý mặt rỗ cực chẳng đã, nói tên khốn này ko biết rốt cuộc bị bệnh gì, thật đáng ghét. Tâm tình đi nghỉ phép đã bị phá hỏng, Lý mặt rỗ rất tức tối, tôi đành khuyên Lý mặt rỗ ko nên suy nghĩ nhiều, vì loại người này ko đáng phải tương tự. Nghe lời khuyên của tôi, Lý mặt rỗ cuối cùng cũng đỡ hơn. Mấy ngày nay ở Tam Á, chúng tôi đều chơi bời vui vẻ, thời kì dần trôi qua làm cho chuyện liên quan tới Tần Vũ cũng dần quên đi…
Hôm đó chúng tôi đi lướt sóng, chơi xong chúng tôi vẫn chưa thỏa mãn, Lý mặt rỗ liền đưa ra ý kiến đêm nay qua đêm trên bãi biển. Chúng tôi gật đầu đồng ý, nói xong tôi liền đi sắm hai cái lều vải, lão Lý, tôi và tiểu Lý ở một lều, Tiểu Nguyệt và Như Tuyết ở một lều.
Sau lúc ăn xong cơm tối, chúng tôi ngồi trên bờ biển gió thổi mát lạnh ngắm sao đầy trời, trong lòng hết thảy phiền não cũng đều theo gió cuốn đi, thật muốn mãi mãi như thế này. Nhưng lúc chúng tôi đang tận hưởng cảm giác bình yên này, trên bãi cát đột nhiên truyền tới tiếng cãi vã. Nhưng giọng nói rất thân thuộc, tôi nghe một tí đã nhìn thấy, đó chính là giọng của Tần Vũ.
Mẹ nó, làm sao năm lần bảy lượt đều gặp Tần Vũ? Tôi ko khỏi ở trong lòng thầm mắng xúi quẩy, quyết định ko quan tâm tới chuyện này. Nhưng dần dần chúng tôi cũng ko còn tâm tình để ngắm sao. Tôi luôn cảm thấy Tần Vũ là một con chó điên, âm hồn bất tán, đi khắp nơi cắn người lung tung!
Lý mặt rỗ cũng ko vì vậy nhưng đi tới châm chọc khiêu khích, hắn ko ngừng thở dài, nói Tần Vũ lúc còn ở trường luôn rất có nghĩa khí, luôn có gia giáo, sao giờ lại trở thành tương tự? Để chứng minh Tần Vũ có nghĩa khí, Lý mặt rỗ trả kể cho tôi chuyện cũ, nói hắn năm đó ko hiểu chuyện, ve vãn bạn gái của một tên xã hội đen, kết quả bị người của băng đảng vây trong một vườn hoa. Lý mặt rỗ sợ hãi liên tục gọi điện cầu cứu, nhưng ko người nào chịu tới, cuối cùng vẫn là Tần Vũ, mang theo hai thanh đao gấp như gió cuốn giết mổ tới.
Tất nhiên, họ ko dọa được băng đảng kia, hai người đều bị ăn đòn. Nhưng trải qua chuyện này, Tần Vũ và Lý mặt rỗ quan hệ càng thân thiết. Tôi cũng rất ngạc nhiên, cho dù xã hội có thể làm con người thay đổi thế nào, cũng ko thể khiến tính cách một người từ vô cùng nghĩa khí thành vô cùng khó chịu thế này chứ? Tôi mơ hồ cảm thấy Tần Vũ nhất mực có vấn đề. Nhưng thôi bỏ đi, ko cần nghĩ nhiều tương tự.
Tôi vỗ vai lão Lý, xoa dịu hắn nói con người đều sẽ thay đổi, Tần Vũ có thể là trải qua nhiều chuyện ko hay nên ý thức xảy ra vấn đề. Lý mặt rỗ than vãn, vẫn có chút ko tin. Tôi nhìn hắn nhấp nhổm, tựa hồ là muốn đi thuyết phục Tần Vũ, tôi đành cảnh cáo hắn, nói chúng tôi lần này tới Tam Á là để du lịch, đừng sinh chuyện phức tạp.
Lý mặt rỗ nhìn tôi cười khổ, nói “Yên tâm đi! Ta đâu có ko biết điều tương tự.” Nhưng sau lúc chúng tôi trở về lều, Lý mặt rỗ lăn qua lộn lại ko ngủ được, tôi biết Lý mặt rỗ vẫn đang suy nghĩ chuyện Tần Vũ. Nửa tiếng sau, thấy Tần Vũ vẫn còn đang cãi nhau, Lý mặt rỗ rốt cục ngồi ko yên “Ko được, chuyện này ta nhất mực phải quản!”
Tôi vội vã hỏi Lý mặt rỗ “Lại nổi điên gì thế, ngươi có thể quản được ko? Tần Vũ hiện giờ đã coi ngươi là quân địch, ngươi còn coi hắn là huynh đệ a?” Lý mặt rỗ nói “Ko phải, người cãi nhau với Tần Vũ hình như là hoa khôi của trường chúng ta! Ta phải làm rõ xem chuyện gì xảy ra, Tần Vũ sao đột nhiên lục thân bất nhận.”
(Lục thân bất nhận: Chối bỏ hết quan hệ với mọi người xung quanh – dịch giả)
Nói rồi Lý mặt rỗ cũng ko quan tâm tới tôi ngăn cản, vội vã chạy ra khỏi lều vải. Tôi cực chẳng đã đành phải đi theo, vạn nhất xảy ra đánh nhau, tôi còn có thể ngăn cản Lý mặt rỗ.
#Dân #buôn #đồ #âm #Quyển
[rule_2_plain]#Dân #buôn #đồ #âm #Quyển
[rule_2_plain]#Dân #buôn #đồ #âm #Quyển
[rule_3_plain]Phân mục: Truyện sex hay
Nguồn: sex-shoponline.net
Xem thêm Video clip hót nhất hôm nay: Video Clip Hót
Xem những sản phần đồ chơi tình dục hót nhất 2022: shop đồ chơi tình dục
#Dân #buôn #đồ #âm #Quyển