Mẹ & Con – Tôi biết, khó có người phụ nữ nào đồng cảm với người thứ ba. Họ sẽ gọi những người như tôi là “kẻ cướp chồng”, “một con cáo”một người chuyên về “phá hoại” gia đình người khác. Nhưng trong thực tiễn, cuộc sống đôi lúc rất khó khăn! Ở tuổi này, sau tất cả những điều đó, tôi nhìn thấy rằng có rất nhiều “Nguyên tắc” cái thời con gái của tôi khẳng định chắc như đinh đóng cột, nhưng lúc vào game tôi vẫn vấp ngã như thường… tôi chữa khỏi. chồng ngoại tình Nỗi buồn chồng ngoại tình lúc mang thai 5 cách tránh ngoại tình nơi công sở
Tôi chỉ nghĩ tới bạn!
Hai mươi hai tuổi, tôi ra trường với tấm bằng xuất sắc. Tính cách xông xáo, năng nổ, ngoại hình xinh xẻo cùng với lý lịch rất tốt được tích lũy trong suốt 4 năm đại học đã giúp tôi nhanh chóng thu được vị trí Trợ lý Giám đốc tại một doanh nghiệp lớn. Trong những ngày trước nhất làm việc với sếp, tôi đã “choáng ngợp” bởi con người dũng cảm và tài năng.
Chúng tôi hợp nhau tới mức anh đấy chỉ cần nói nửa câu là tôi có thể hiểu được nửa còn lại. Tôi thần tượng anh đấy và ngày càng cảm nhận rõ hơn về từng tính cách của anh đấy. Thỉnh thoảng, lúc tôi nhìn thấy rằng tôi đã nghĩ quá nhiều về anh đấy, tôi đã tự hỏi bản thân rằng liệu có phải “say nắng” thường thấy trong văn phòng, giữa những ông chủ quyền lực và những trợ lý tư nhân thích hợp. Mô típ truyện nhưng mà tôi thường đọc là gì?
Nhưng ko…
Tôi biết nó ko chỉ là một “say nắng”. Đó là một cái gì đó sâu hơn, sâu hơn thế nhiều. Tôi mừng thầm lúc thấy anh đấy thành công. Tôi lo lắng lúc thấy anh đấy mỏi mệt. Từng bước, từng bước, công việc của tôi ngày càng thuận tiện. Nhiều lời đề xuất từ các doanh nghiệp khác với mức lương thu hút hơn, nhưng tôi vẫn ở lại với anh đấy.
Rồi một số may mắn tới với tôi từ việc đầu tư vào chứng khoán, đầu tư vào vàng và bất động sản bên ngoài. Tôi khởi đầu có nhà riêng, có oto riêng, có cuộc sống tự lập, đầy đủ nhưng mà nhiều bằng hữu cùng trang lứa phải ước mong. Nhiều chàng trai tốt cũng tìm tới tôi, mong cùng tôi xây dựng cuộc sống gia đình. Nhưng, thật lạ … Tôi đã nhiều lần mở lòng, quyết tâm tìm hiểu, quyết tâm gặp mặt, làm quen nhưng tuyệt nhiên ko có xúc cảm. Có vẻ như… tôi chỉ nghĩ tới bạn!
Chúng tôi đâm sầm vào nhau, như một cơn lốc!
Chúng tôi đã bên nhau sáu năm, thấu hiểu và san sẻ từng cụ thể nhỏ trong công việc. Tôi trở thành cánh tay đắc lực của anh đấy. Trái lại, từ những thời cơ nhưng mà anh đấy tạo ra cho tôi, tôi cũng hoàn thiện được nền tảng vững chắc cho mình. Sau đó, ko biết từ lúc nào, chúng tôi đã nói chuyện với nhau nhiều hơn… nhiều hơn… nhiều hơn nữa…
Chúng tôi nói về gia đình, về cuộc sống riêng tư của chúng tôi, về mọi thị hiếu nhỏ nhặt. Tôi thắc mắc vì sao cuộc sống đủ đầy nhưng mà vợ chồng anh lại ko có con, và vì sao hàng đêm, những lúc hai vợ chồng nên duyên với nhau, anh luôn dành thời kì trò chuyện với tôi, kèm theo lời giảng giải. : “Tôi đang ngủ, ở phòng bên …”.
Rồi dần dần, qua những câu chuyện đó, tôi được biết vợ anh bị bệnh. Cô bị suy thận 8-9 năm, nhưng ko thể thực hiện ghép thận vì mắc một bệnh khác liên quan tới máu khó đông, nếu phẫu thuật sẽ nguy hiểm tới tính mệnh. Mỗi tuần 3 lần đều đặn, cuộc sống của chị gắn bó với bệnh viện và chiếc máy chạy thận. Bệnh phát khởi quá sớm sau ngày cưới nên anh chị chưa kịp sinh con. Dù kiếm được nhiều tiền nhưng trong trường hợp này, anh ko thể mang lại cho cô một quả thận tầm thường.
Tôi cầu xin bạn hãy tới thăm tôi. Tôi đồng ý. Sau đó tôi và một vài người bạn, đồng nghiệp nữa cũng tới xem cuộc sống của anh đấy. Tôi đã nói chuyện với vợ anh, đủ biết mọi cụ thể nhỏ anh san sẻ với tôi đều là sự thực. Cũng từ khoảnh khắc đó, lòng tôi nhói lên một cảm giác mơ hồ lúc biết anh chưa bao giờ được lợi trọn vẹn hạnh phúc trong sáng của một người chồng, người cha đúng nghĩa. Với bạn, bạn như một người bạn, như một người anh em. Bản tính có trách nhiệm và tốt bụng ko cho phép anh rời xa cô. Nhưng có một sự khác lạ lớn giữa “yêu và quý” và “yêu và quý”. Tôi có thể cảm thu được những ánh mắt say đắm, tha thiết của anh đấy như thể bị kìm nén. Tôi run lên và ngỡ ngàng trong hạnh phúc lúc một ngày, một khoảnh khắc ko thể cưỡng lại được, anh cúi xuống hôn tôi.
Lúc còn là một cô gái, cũng như bao người phụ nữ khác, kiên cố tôi ko bao giờ muốn trở thành “thứ ba”. Tôi cũng kiên cố rằng tình cảm của bạn dành cho anh đấy và tôi ko chỉ là một “say nắng” (ko có khác “say nắng” kéo dài 6 năm tương tự!). Cả tôi và anh đều kìm chế bản thân, quyết tâm che giấu nỗi lòng của mình. Tuy nhiên, lúc ko thể trốn được nữa, chúng tôi lao vào nhau như hai cơn lốc. Mãnh liệt. Một cách tha thiết. Ngọt. Say mê. Tôi nghẹn ngào trong hạnh phúc lúc chúng tôi thực sự thuộc về nhau…
Tôi bất chấp tất cả, để trở thành… “người thứ ba”!
Trong hơn bảy tháng nay, tôi đã “người đàn ông của bạn”. Thường thì vài lần một tuần, chúng tôi sắp xếp để có thể ở bên nhau. Ko phải là phòng khách hay “băng qua đường” khách sạn, nhưng căn hộ đáng yêu của tôi. Ở đó, tôi đã mang tới cho anh đấy một cuộc sống gia đình đúng nghĩa. Nấu cho anh những món anh thích, tự tay ủi từng chiếc áo cho anh, rồi sẵn sàng nước tắm, xoa bóp cho anh mỗi lúc anh mỏi mệt trở về …
Em yêu anh bằng tình yêu của một người vợ dành cho chồng. Và anh, anh cũng vui vẻ, sảng khoái hơn. Tôi và anh đều ko muốn cho vợ biết, ko muốn cô đấy bị thương. Tôi cũng ko có ý định gây thêm thống khổ cho cuộc đời của một người phụ nữ đã chịu nhiều thống khổ. Nhưng tôi cũng ko thể ngăn mình yêu anh đấy hay chăm sóc anh đấy, lo lắng và mang lại cho anh đấy thú vui.
Mới đây, tôi vui tươi thông báo với anh rằng tình yêu của chúng tôi đã “quả có râu”. Anh bất thần và hạnh phúc ôm chầm lấy tôi, nước mắt lưng tròng. Anh đấy nói rằng anh đấy ko thể tin rằng mình cuối cùng cũng sắp được làm cha! Tôi cũng vậy, tôi ko thể tin rằng cuối cùng tôi cũng có con với anh đấy, với người đàn ông nhưng mà tôi rất đỗi mến thương.
Tất nhiên, con tôi sẽ phải được sinh ra ngoài hôn thú.
Tôi ko thể công khai bộc bạch niềm tự hào về lần trước nhất trong đời được làm mẹ.
Tôi cũng biết nhiều người sẽ vẫn ko đồng ý với quyết định của tôi, sẽ nói vì sao tôi lại dại khờ tương tự, lại chạy vào bụi cây, vì sao đường đường chính chính ko muốn, muốn lén lút làm a “người thứ hai”. số ba” để người khác chỉ trích và chửi bới. Cũng sẽ có người khác, cho rằng tôi tham lam tài sản của anh ta nên muốn “bộ” anh đấy, muốn “cướp” anh trong vòng tay của một người phụ nữ xấu số, ốm yếu, yếu ớt.
Nhưng tôi thực sự ko muốn làm điều đó …
Tôi chưa bao giờ thấy mình ghen tuông lúc anh ở bên cô đấy. Tôi quan tâm tới cô đấy với một tình cảm dịu dàng như thể cô đấy là một “quan hệ” với anh đấy, ko phải là một “đối thủ”. Kể cả lúc anh nói rằng dạo này cô đấy đột nhiên hay cáu gắt, có lúc hất cả bát cơm, có lúc cãi nhau với anh…, tôi vẫn cố nói thay cô đấy và anh đấy, rằng đó chỉ là vì tôi sợ mất anh đấy. , rằng Cô đấy cũng đang chán nản và buồn chán.
Tôi ko muốn làm cho bạn thống khổ. Nhưng tôi muốn mang lại hạnh phúc cho bạn!
Nếu bạn ở trong hoàn cảnh của tôi, bạn sẽ biết. Ko dễ gì dùng lý do để bảo tôi thoái lui, đừng có “người thứ ba”để cuộc sống của người phụ nữ được bình yên ko phụ lòng nhân hậu.
Gần đây, đột nhiên, vợ anh đấy khởi đầu một blog (nhật ký trực tuyến). Cô viết trên đó về những điều như ko bao giờ sẵn sàng để mất anh, rằng ko người nào có quyền cướp anh khỏi cô, cũng như viết nhiều lời lẽ kinh khủng dành cho những người thứ ba trong những câu chuyện vô trị giá. hình phạt được đăng trên tờ báo nhưng mà cô đấy đã bình luận. Linh cảm của một người phụ nữ khiến tôi nghĩ rằng cô đấy nhận thấy những thay đổi khác lạ ở chồng mình …
Trong tình huống này, tôi ko biết phải làm thế nào. Tôi hiểu, nếu tôi ở vị trí của vợ anh, tôi cũng sẽ uất ức và đau lòng lúc biết mình bất lực, ko thể mang lại hạnh phúc cho chồng, trong lúc người khác thì “xen vào”. như là. Nhưng quả thực trái tim có phép tắc của riêng nó. Tôi yêu bạn ko vì gì cả. Tôi cũng ko mong anh đấy bỏ vợ. Tôi chỉ muốn có thể trở thành một “người thứ ba” trong yên lặng, chỉ mang lại cho anh niềm hạnh phúc nhỏ nhoi… Tương tự cũng là một cái tội sao?
Chấp nhận mọi thứ… để là “nguời thứ ba”, lẽ nào có tội hay sao?
Hình Ảnh về: Chấp nhận mọi thứ… để là “nguời thứ ba”, lẽ nào có tội hay sao?
Video về: Chấp nhận mọi thứ… để là “nguời thứ ba”, lẽ nào có tội hay sao?
Wiki về Chấp nhận mọi thứ… để là “nguời thứ ba”, lẽ nào có tội hay sao?
Chấp nhận mọi thứ… để là “nguời thứ ba”, lẽ nào có tội hay sao? -
Mẹ & Con - Tôi biết, khó có người phụ nữ nào đồng cảm với người thứ ba. Họ sẽ gọi những người như tôi là "kẻ cướp chồng", "một con cáo"một người chuyên về "phá hoại" gia đình người khác. Nhưng trong thực tiễn, cuộc sống đôi lúc rất khó khăn! Ở tuổi này, sau tất cả những điều đó, tôi nhìn thấy rằng có rất nhiều "Nguyên tắc" cái thời con gái của tôi khẳng định chắc như đinh đóng cột, nhưng lúc vào game tôi vẫn vấp ngã như thường… tôi chữa khỏi. chồng ngoại tình Nỗi buồn chồng ngoại tình lúc mang thai 5 cách tránh ngoại tình nơi công sở
Tôi chỉ nghĩ tới bạn!
Hai mươi hai tuổi, tôi ra trường với tấm bằng xuất sắc. Tính cách xông xáo, năng nổ, ngoại hình xinh xẻo cùng với lý lịch rất tốt được tích lũy trong suốt 4 năm đại học đã giúp tôi nhanh chóng thu được vị trí Trợ lý Giám đốc tại một doanh nghiệp lớn. Trong những ngày trước nhất làm việc với sếp, tôi đã "choáng ngợp" bởi con người dũng cảm và tài năng.
Chúng tôi hợp nhau tới mức anh đấy chỉ cần nói nửa câu là tôi có thể hiểu được nửa còn lại. Tôi thần tượng anh đấy và ngày càng cảm nhận rõ hơn về từng tính cách của anh đấy. Thỉnh thoảng, lúc tôi nhìn thấy rằng tôi đã nghĩ quá nhiều về anh đấy, tôi đã tự hỏi bản thân rằng liệu có phải "say nắng" thường thấy trong văn phòng, giữa những ông chủ quyền lực và những trợ lý tư nhân thích hợp. Mô típ truyện nhưng mà tôi thường đọc là gì?
Nhưng ko…
Tôi biết nó ko chỉ là một "say nắng". Đó là một cái gì đó sâu hơn, sâu hơn thế nhiều. Tôi mừng thầm lúc thấy anh đấy thành công. Tôi lo lắng lúc thấy anh đấy mỏi mệt. Từng bước, từng bước, công việc của tôi ngày càng thuận tiện. Nhiều lời đề xuất từ các doanh nghiệp khác với mức lương thu hút hơn, nhưng tôi vẫn ở lại với anh đấy.
Rồi một số may mắn tới với tôi từ việc đầu tư vào chứng khoán, đầu tư vào vàng và bất động sản bên ngoài. Tôi khởi đầu có nhà riêng, có oto riêng, có cuộc sống tự lập, đầy đủ nhưng mà nhiều bằng hữu cùng trang lứa phải ước mong. Nhiều chàng trai tốt cũng tìm tới tôi, mong cùng tôi xây dựng cuộc sống gia đình. Nhưng, thật lạ ... Tôi đã nhiều lần mở lòng, quyết tâm tìm hiểu, quyết tâm gặp mặt, làm quen nhưng tuyệt nhiên ko có xúc cảm. Có vẻ như… tôi chỉ nghĩ tới bạn!
Chúng tôi đâm sầm vào nhau, như một cơn lốc!
Chúng tôi đã bên nhau sáu năm, thấu hiểu và san sẻ từng cụ thể nhỏ trong công việc. Tôi trở thành cánh tay đắc lực của anh đấy. Trái lại, từ những thời cơ nhưng mà anh đấy tạo ra cho tôi, tôi cũng hoàn thiện được nền tảng vững chắc cho mình. Sau đó, ko biết từ lúc nào, chúng tôi đã nói chuyện với nhau nhiều hơn… nhiều hơn… nhiều hơn nữa…
Chúng tôi nói về gia đình, về cuộc sống riêng tư của chúng tôi, về mọi thị hiếu nhỏ nhặt. Tôi thắc mắc vì sao cuộc sống đủ đầy nhưng mà vợ chồng anh lại ko có con, và vì sao hàng đêm, những lúc hai vợ chồng nên duyên với nhau, anh luôn dành thời kì trò chuyện với tôi, kèm theo lời giảng giải. : "Tôi đang ngủ, ở phòng bên ...".
Rồi dần dần, qua những câu chuyện đó, tôi được biết vợ anh bị bệnh. Cô bị suy thận 8-9 năm, nhưng ko thể thực hiện ghép thận vì mắc một bệnh khác liên quan tới máu khó đông, nếu phẫu thuật sẽ nguy hiểm tới tính mệnh. Mỗi tuần 3 lần đều đặn, cuộc sống của chị gắn bó với bệnh viện và chiếc máy chạy thận. Bệnh phát khởi quá sớm sau ngày cưới nên anh chị chưa kịp sinh con. Dù kiếm được nhiều tiền nhưng trong trường hợp này, anh ko thể mang lại cho cô một quả thận tầm thường.
Tôi cầu xin bạn hãy tới thăm tôi. Tôi đồng ý. Sau đó tôi và một vài người bạn, đồng nghiệp nữa cũng tới xem cuộc sống của anh đấy. Tôi đã nói chuyện với vợ anh, đủ biết mọi cụ thể nhỏ anh san sẻ với tôi đều là sự thực. Cũng từ khoảnh khắc đó, lòng tôi nhói lên một cảm giác mơ hồ lúc biết anh chưa bao giờ được lợi trọn vẹn hạnh phúc trong sáng của một người chồng, người cha đúng nghĩa. Với bạn, bạn như một người bạn, như một người anh em. Bản tính có trách nhiệm và tốt bụng ko cho phép anh rời xa cô. Nhưng có một sự khác lạ lớn giữa "yêu và quý" và "yêu và quý". Tôi có thể cảm thu được những ánh mắt say đắm, tha thiết của anh đấy như thể bị kìm nén. Tôi run lên và ngỡ ngàng trong hạnh phúc lúc một ngày, một khoảnh khắc ko thể cưỡng lại được, anh cúi xuống hôn tôi.
Lúc còn là một cô gái, cũng như bao người phụ nữ khác, kiên cố tôi ko bao giờ muốn trở thành "thứ ba". Tôi cũng kiên cố rằng tình cảm của bạn dành cho anh đấy và tôi ko chỉ là một "say nắng" (ko có khác "say nắng" kéo dài 6 năm tương tự!). Cả tôi và anh đều kìm chế bản thân, quyết tâm che giấu nỗi lòng của mình. Tuy nhiên, lúc ko thể trốn được nữa, chúng tôi lao vào nhau như hai cơn lốc. Mãnh liệt. Một cách tha thiết. Ngọt. Say mê. Tôi nghẹn ngào trong hạnh phúc lúc chúng tôi thực sự thuộc về nhau…
Tôi bất chấp tất cả, để trở thành… “người thứ ba”!
Trong hơn bảy tháng nay, tôi đã "người đàn ông của bạn". Thường thì vài lần một tuần, chúng tôi sắp xếp để có thể ở bên nhau. Ko phải là phòng khách hay "băng qua đường" khách sạn, nhưng căn hộ đáng yêu của tôi. Ở đó, tôi đã mang tới cho anh đấy một cuộc sống gia đình đúng nghĩa. Nấu cho anh những món anh thích, tự tay ủi từng chiếc áo cho anh, rồi sẵn sàng nước tắm, xoa bóp cho anh mỗi lúc anh mỏi mệt trở về ...
Em yêu anh bằng tình yêu của một người vợ dành cho chồng. Và anh, anh cũng vui vẻ, sảng khoái hơn. Tôi và anh đều ko muốn cho vợ biết, ko muốn cô đấy bị thương. Tôi cũng ko có ý định gây thêm thống khổ cho cuộc đời của một người phụ nữ đã chịu nhiều thống khổ. Nhưng tôi cũng ko thể ngăn mình yêu anh đấy hay chăm sóc anh đấy, lo lắng và mang lại cho anh đấy thú vui.
Mới đây, tôi vui tươi thông báo với anh rằng tình yêu của chúng tôi đã "quả có râu". Anh bất thần và hạnh phúc ôm chầm lấy tôi, nước mắt lưng tròng. Anh đấy nói rằng anh đấy ko thể tin rằng mình cuối cùng cũng sắp được làm cha! Tôi cũng vậy, tôi ko thể tin rằng cuối cùng tôi cũng có con với anh đấy, với người đàn ông nhưng mà tôi rất đỗi mến thương.
Tất nhiên, con tôi sẽ phải được sinh ra ngoài hôn thú.
Tôi ko thể công khai bộc bạch niềm tự hào về lần trước nhất trong đời được làm mẹ.
Tôi cũng biết nhiều người sẽ vẫn ko đồng ý với quyết định của tôi, sẽ nói vì sao tôi lại dại khờ tương tự, lại chạy vào bụi cây, vì sao đường đường chính chính ko muốn, muốn lén lút làm a "người thứ hai". số ba" để người khác chỉ trích và chửi bới. Cũng sẽ có người khác, cho rằng tôi tham lam tài sản của anh ta nên muốn "bộ" anh đấy, muốn "cướp" anh trong vòng tay của một người phụ nữ xấu số, ốm yếu, yếu ớt.
Nhưng tôi thực sự ko muốn làm điều đó ...
Tôi chưa bao giờ thấy mình ghen tuông lúc anh ở bên cô đấy. Tôi quan tâm tới cô đấy với một tình cảm dịu dàng như thể cô đấy là một "quan hệ" với anh đấy, ko phải là một "đối thủ". Kể cả lúc anh nói rằng dạo này cô đấy đột nhiên hay cáu gắt, có lúc hất cả bát cơm, có lúc cãi nhau với anh…, tôi vẫn cố nói thay cô đấy và anh đấy, rằng đó chỉ là vì tôi sợ mất anh đấy. , rằng Cô đấy cũng đang chán nản và buồn chán.
Tôi ko muốn làm cho bạn thống khổ. Nhưng tôi muốn mang lại hạnh phúc cho bạn!
Nếu bạn ở trong hoàn cảnh của tôi, bạn sẽ biết. Ko dễ gì dùng lý do để bảo tôi thoái lui, đừng có "người thứ ba"để cuộc sống của người phụ nữ được bình yên ko phụ lòng nhân hậu.
Gần đây, đột nhiên, vợ anh đấy khởi đầu một blog (nhật ký trực tuyến). Cô viết trên đó về những điều như ko bao giờ sẵn sàng để mất anh, rằng ko người nào có quyền cướp anh khỏi cô, cũng như viết nhiều lời lẽ kinh khủng dành cho những người thứ ba trong những câu chuyện vô trị giá. hình phạt được đăng trên tờ báo nhưng mà cô đấy đã bình luận. Linh cảm của một người phụ nữ khiến tôi nghĩ rằng cô đấy nhận thấy những thay đổi khác lạ ở chồng mình ...
Trong tình huống này, tôi ko biết phải làm thế nào. Tôi hiểu, nếu tôi ở vị trí của vợ anh, tôi cũng sẽ uất ức và đau lòng lúc biết mình bất lực, ko thể mang lại hạnh phúc cho chồng, trong lúc người khác thì "xen vào". như là. Nhưng quả thực trái tim có phép tắc của riêng nó. Tôi yêu bạn ko vì gì cả. Tôi cũng ko mong anh đấy bỏ vợ. Tôi chỉ muốn có thể trở thành một "người thứ ba" trong yên lặng, chỉ mang lại cho anh niềm hạnh phúc nhỏ nhoi… Tương tự cũng là một cái tội sao?
Mẹ & Con – Tôi biết, khó có người phụ nữ nào đồng cảm với người thứ ba. Họ sẽ gọi những người như tôi là “kẻ cướp chồng”, “một con cáo”một người chuyên về “phá hoại” gia đình người khác. Nhưng trong thực tiễn, cuộc sống đôi lúc rất khó khăn! Ở tuổi này, sau tất cả những điều đó, tôi nhìn thấy rằng có rất nhiều “Nguyên tắc” cái thời con gái của tôi khẳng định chắc như đinh đóng cột, nhưng lúc vào game tôi vẫn vấp ngã như thường… tôi chữa khỏi. chồng ngoại tình Nỗi buồn chồng ngoại tình lúc mang thai 5 cách tránh ngoại tình nơi công sở
Tôi chỉ nghĩ tới bạn!
Hai mươi hai tuổi, tôi ra trường với tấm bằng xuất sắc. Tính cách xông xáo, năng nổ, ngoại hình xinh xẻo cùng với lý lịch rất tốt được tích lũy trong suốt 4 năm đại học đã giúp tôi nhanh chóng thu được vị trí Trợ lý Giám đốc tại một doanh nghiệp lớn. Trong những ngày trước nhất làm việc với sếp, tôi đã “choáng ngợp” bởi con người dũng cảm và tài năng.
Chúng tôi hợp nhau tới mức anh đấy chỉ cần nói nửa câu là tôi có thể hiểu được nửa còn lại. Tôi thần tượng anh đấy và ngày càng cảm nhận rõ hơn về từng tính cách của anh đấy. Thỉnh thoảng, lúc tôi nhìn thấy rằng tôi đã nghĩ quá nhiều về anh đấy, tôi đã tự hỏi bản thân rằng liệu có phải “say nắng” thường thấy trong văn phòng, giữa những ông chủ quyền lực và những trợ lý tư nhân thích hợp. Mô típ truyện nhưng mà tôi thường đọc là gì?
Nhưng ko…
Tôi biết nó ko chỉ là một “say nắng”. Đó là một cái gì đó sâu hơn, sâu hơn thế nhiều. Tôi mừng thầm lúc thấy anh đấy thành công. Tôi lo lắng lúc thấy anh đấy mỏi mệt. Từng bước, từng bước, công việc của tôi ngày càng thuận tiện. Nhiều lời đề xuất từ các doanh nghiệp khác với mức lương thu hút hơn, nhưng tôi vẫn ở lại với anh đấy.
Rồi một số may mắn tới với tôi từ việc đầu tư vào chứng khoán, đầu tư vào vàng và bất động sản bên ngoài. Tôi khởi đầu có nhà riêng, có oto riêng, có cuộc sống tự lập, đầy đủ nhưng mà nhiều bằng hữu cùng trang lứa phải ước mong. Nhiều chàng trai tốt cũng tìm tới tôi, mong cùng tôi xây dựng cuộc sống gia đình. Nhưng, thật lạ … Tôi đã nhiều lần mở lòng, quyết tâm tìm hiểu, quyết tâm gặp mặt, làm quen nhưng tuyệt nhiên ko có xúc cảm. Có vẻ như… tôi chỉ nghĩ tới bạn!
Chúng tôi đâm sầm vào nhau, như một cơn lốc!
Chúng tôi đã bên nhau sáu năm, thấu hiểu và san sẻ từng cụ thể nhỏ trong công việc. Tôi trở thành cánh tay đắc lực của anh đấy. Trái lại, từ những thời cơ nhưng mà anh đấy tạo ra cho tôi, tôi cũng hoàn thiện được nền tảng vững chắc cho mình. Sau đó, ko biết từ lúc nào, chúng tôi đã nói chuyện với nhau nhiều hơn… nhiều hơn… nhiều hơn nữa…
Chúng tôi nói về gia đình, về cuộc sống riêng tư của chúng tôi, về mọi thị hiếu nhỏ nhặt. Tôi thắc mắc vì sao cuộc sống đủ đầy nhưng mà vợ chồng anh lại ko có con, và vì sao hàng đêm, những lúc hai vợ chồng nên duyên với nhau, anh luôn dành thời kì trò chuyện với tôi, kèm theo lời giảng giải. : “Tôi đang ngủ, ở phòng bên …”.
Rồi dần dần, qua những câu chuyện đó, tôi được biết vợ anh bị bệnh. Cô bị suy thận 8-9 năm, nhưng ko thể thực hiện ghép thận vì mắc một bệnh khác liên quan tới máu khó đông, nếu phẫu thuật sẽ nguy hiểm tới tính mệnh. Mỗi tuần 3 lần đều đặn, cuộc sống của chị gắn bó với bệnh viện và chiếc máy chạy thận. Bệnh phát khởi quá sớm sau ngày cưới nên anh chị chưa kịp sinh con. Dù kiếm được nhiều tiền nhưng trong trường hợp này, anh ko thể mang lại cho cô một quả thận tầm thường.
Tôi cầu xin bạn hãy tới thăm tôi. Tôi đồng ý. Sau đó tôi và một vài người bạn, đồng nghiệp nữa cũng tới xem cuộc sống của anh đấy. Tôi đã nói chuyện với vợ anh, đủ biết mọi cụ thể nhỏ anh san sẻ với tôi đều là sự thực. Cũng từ khoảnh khắc đó, lòng tôi nhói lên một cảm giác mơ hồ lúc biết anh chưa bao giờ được lợi trọn vẹn hạnh phúc trong sáng của một người chồng, người cha đúng nghĩa. Với bạn, bạn như một người bạn, như một người anh em. Bản tính có trách nhiệm và tốt bụng ko cho phép anh rời xa cô. Nhưng có một sự khác lạ lớn giữa “yêu và quý” và “yêu và quý”. Tôi có thể cảm thu được những ánh mắt say đắm, tha thiết của anh đấy như thể bị kìm nén. Tôi run lên và ngỡ ngàng trong hạnh phúc lúc một ngày, một khoảnh khắc ko thể cưỡng lại được, anh cúi xuống hôn tôi.
Lúc còn là một cô gái, cũng như bao người phụ nữ khác, kiên cố tôi ko bao giờ muốn trở thành “thứ ba”. Tôi cũng kiên cố rằng tình cảm của bạn dành cho anh đấy và tôi ko chỉ là một “say nắng” (ko có khác “say nắng” kéo dài 6 năm tương tự!). Cả tôi và anh đều kìm chế bản thân, quyết tâm che giấu nỗi lòng của mình. Tuy nhiên, lúc ko thể trốn được nữa, chúng tôi lao vào nhau như hai cơn lốc. Mãnh liệt. Một cách tha thiết. Ngọt. Say mê. Tôi nghẹn ngào trong hạnh phúc lúc chúng tôi thực sự thuộc về nhau…
Tôi bất chấp tất cả, để trở thành… “người thứ ba”!
Trong hơn bảy tháng nay, tôi đã “người đàn ông của bạn”. Thường thì vài lần một tuần, chúng tôi sắp xếp để có thể ở bên nhau. Ko phải là phòng khách hay “băng qua đường” khách sạn, nhưng căn hộ đáng yêu của tôi. Ở đó, tôi đã mang tới cho anh đấy một cuộc sống gia đình đúng nghĩa. Nấu cho anh những món anh thích, tự tay ủi từng chiếc áo cho anh, rồi sẵn sàng nước tắm, xoa bóp cho anh mỗi lúc anh mỏi mệt trở về …
Em yêu anh bằng tình yêu của một người vợ dành cho chồng. Và anh, anh cũng vui vẻ, sảng khoái hơn. Tôi và anh đều ko muốn cho vợ biết, ko muốn cô đấy bị thương. Tôi cũng ko có ý định gây thêm thống khổ cho cuộc đời của một người phụ nữ đã chịu nhiều thống khổ. Nhưng tôi cũng ko thể ngăn mình yêu anh đấy hay chăm sóc anh đấy, lo lắng và mang lại cho anh đấy thú vui.
Mới đây, tôi vui tươi thông báo với anh rằng tình yêu của chúng tôi đã “quả có râu”. Anh bất thần và hạnh phúc ôm chầm lấy tôi, nước mắt lưng tròng. Anh đấy nói rằng anh đấy ko thể tin rằng mình cuối cùng cũng sắp được làm cha! Tôi cũng vậy, tôi ko thể tin rằng cuối cùng tôi cũng có con với anh đấy, với người đàn ông nhưng mà tôi rất đỗi mến thương.
Tất nhiên, con tôi sẽ phải được sinh ra ngoài hôn thú.
Tôi ko thể công khai bộc bạch niềm tự hào về lần trước nhất trong đời được làm mẹ.
Tôi cũng biết nhiều người sẽ vẫn ko đồng ý với quyết định của tôi, sẽ nói vì sao tôi lại dại khờ tương tự, lại chạy vào bụi cây, vì sao đường đường chính chính ko muốn, muốn lén lút làm a “người thứ hai”. số ba” để người khác chỉ trích và chửi bới. Cũng sẽ có người khác, cho rằng tôi tham lam tài sản của anh ta nên muốn “bộ” anh đấy, muốn “cướp” anh trong vòng tay của một người phụ nữ xấu số, ốm yếu, yếu ớt.
Nhưng tôi thực sự ko muốn làm điều đó …
Tôi chưa bao giờ thấy mình ghen tuông lúc anh ở bên cô đấy. Tôi quan tâm tới cô đấy với một tình cảm dịu dàng như thể cô đấy là một “quan hệ” với anh đấy, ko phải là một “đối thủ”. Kể cả lúc anh nói rằng dạo này cô đấy đột nhiên hay cáu gắt, có lúc hất cả bát cơm, có lúc cãi nhau với anh…, tôi vẫn cố nói thay cô đấy và anh đấy, rằng đó chỉ là vì tôi sợ mất anh đấy. , rằng Cô đấy cũng đang chán nản và buồn chán.
Tôi ko muốn làm cho bạn thống khổ. Nhưng tôi muốn mang lại hạnh phúc cho bạn!
Nếu bạn ở trong hoàn cảnh của tôi, bạn sẽ biết. Ko dễ gì dùng lý do để bảo tôi thoái lui, đừng có “người thứ ba”để cuộc sống của người phụ nữ được bình yên ko phụ lòng nhân hậu.
Gần đây, đột nhiên, vợ anh đấy khởi đầu một blog (nhật ký trực tuyến). Cô viết trên đó về những điều như ko bao giờ sẵn sàng để mất anh, rằng ko người nào có quyền cướp anh khỏi cô, cũng như viết nhiều lời lẽ kinh khủng dành cho những người thứ ba trong những câu chuyện vô trị giá. hình phạt được đăng trên tờ báo nhưng mà cô đấy đã bình luận. Linh cảm của một người phụ nữ khiến tôi nghĩ rằng cô đấy nhận thấy những thay đổi khác lạ ở chồng mình …
Trong tình huống này, tôi ko biết phải làm thế nào. Tôi hiểu, nếu tôi ở vị trí của vợ anh, tôi cũng sẽ uất ức và đau lòng lúc biết mình bất lực, ko thể mang lại hạnh phúc cho chồng, trong lúc người khác thì “xen vào”. như là. Nhưng quả thực trái tim có phép tắc của riêng nó. Tôi yêu bạn ko vì gì cả. Tôi cũng ko mong anh đấy bỏ vợ. Tôi chỉ muốn có thể trở thành một “người thứ ba” trong yên lặng, chỉ mang lại cho anh niềm hạnh phúc nhỏ nhoi… Tương tự cũng là một cái tội sao?
#Chấp #nhận #mọi #thứ #để #là #nguời #thứ #lẽ #nào #có #tội #hay #sao
[rule_3_plain]#Chấp #nhận #mọi #thứ #để #là #nguời #thứ #lẽ #nào #có #tội #hay #sao
Mẹ&Con – Tôi biết, khó người phụ nữ nào có thể thông cảm với người thứ ba. Họ sẽ gọi người như tôi là “đồ giật chồng”, là “hồ ly tinh”, là kẻ chuyên “phá hoại” gia đình người khác. Nhưng thực tiễn, cuộc sống đôi lúc trái ngang lắm! Bằng tuổi này, sau chừng đó chuyện, tôi hiểu ra rằng có rất nhiều thứ “nguyên tắc” nhưng mà thời con gái mình quyết đoán như đinh đóng cột, song tới lúc vào cuộc rồi thì vẫn va vấp như thường… Tôi đã trị được bệnh ngoại tình của chồng Nỗi buồn chồng ngoại tình lúc mang thai 5 cách tránh ngoại tình nơi công sở
Kinh nghiệm để quyết định có nên cho chồng đi làm xa ko
Quan hệ nhiều lần trong tuần có phải là tần suất “lý tưởng”?
Người nào là người có trách nhiệm giữ lửa hôn nhân?
Tôi chỉ nghĩ tới anh!
Hai mươi hai tuổi, tôi tốt nghiệp ra trường với tấm bằng loại giỏi. Sự năng nổ, xông xáo, ngoại hình xinh xẻo cộng thêm những nền tảng rất tốt tích lũy suốt 4 năm đại học đã nhanh chóng cho tôi có được vị trí trợ lý Giám đốc tại một doanh nghiệp lớn. Ngay những ngày trước nhất làm việc với sếp mình, tôi đã “choáng ngợp” trước người đàn ông đầy khả năng, đầy tài năng đấy.
Chúng tôi hợp tính nhau tới mức anh chỉ cần nói nửa câu tôi cũng đã kịp hiểu nửa câu còn lại. Tôi thần tượng anh và cảm nhận ngày một rõ hơn về từng tính cách của anh. Có lúc, lúc nhìn thấy mình nghĩ quá nhiều tới anh, tôi đã tự hỏi lòng mình rằng đó phải chăng là cơn “say nắng” thường thấy ở văn phòng, giữa những vị sếp đầy quyền uy với những cô trợ lý riêng đúng kiểu mô-típ truyện nhưng mà tôi thường đọc được?
Nhưng ko phải…
Tôi biết đó ko chỉ là cơn “say nắng”. Đó là một thứ tình cảm gì đó sâu thẳm hơn, thâm thúy hơn rất nhiều lần. Tôi thầm hạnh phúc lúc thấy anh thành công. Tôi lo lắng lúc thấy anh mỏi mệt. Từng bước, từng bước, công việc của tôi ngày càng thuận tiện. Nhiều lời mời gọi từ các doanh nghiệp khác với mức lương thu hút hơn, nhưng tôi vẫn ở lại bên anh.
Rồi một vài may mắn tới với tôi từ những đợt đầu tư chứng khoán, đầu tư vàng và địa ốc bên ngoài. Tôi khởi đầu có nhà riêng, xe riêng, có cuộc sống độc lập, đầy đủ khiến nhiều bằng hữu cùng tuổi phải ước ao. Nhiều chàng trai tốt tính cũng tìm tới với tôi, mong cùng tôi xây dựng nên cuộc sống gia đình. Song, thật kỳ lạ… Tôi mở lòng ra nhiều lần, thử tìm hiểu, thử gặp mặt làm quen nhưng tuyệt nhiên ko hề có xúc cảm. Hình như… tôi chỉ nghĩ tới anh!
Chúng tôi ập vào nhau, như cơn lốc!
Sáu năm trời chúng tôi bên nhau, thấu hiểu và san sẻ với nhau từng cụ thể nhỏ trong công việc. Tôi trở thành cánh tay đắc lực của anh. Trái lại, từ những thời cơ nhưng mà anh tạo dựng cho, tôi cũng đã hoàn thành một nền tảng vững chắc cho mình. Thế rồi, từ bao giờ chẳng biết, chúng tôi nói chuyện với nhau nhiều hơn… nhiều hơn…
Chúng tôi nói chuyện về gia đình, về cuộc sống riêng tư, về từng thị hiếu nho nhỏ. Tôi ngạc nhiên vì sao cuộc sống đầy đủ thế nhưng mà vợ chồng anh ko có con, và vì sao mỗi tối, vào cái giờ khuya khoắt lẽ ra vợ chồng phải bên nhau thì anh lại luôn dành để chat với tôi, với lời giảng giải: “Chị ngủ rồi, ở phòng kế bên…”.
Rồi từ từ, qua những câu chuyện đấy, tôi biết ra vợ anh bệnh. Chị bị suy thận cả 8-9 năm nay, nhưng lại ko thể thực hiện việc ghép thận vì mắc thêm một bệnh khác liên quan tới máu khó đông, nếu phẫu thuật sẽ nguy tính mệnh. Mỗi tuần đều đặn 3 lần, cuộc sống của chị gắn liền với bệnh viện và chiếc máy chạy thận. Bệnh phát quá sớm chỉ sau ngày cưới chẳng bao lâu, nên anh chị chẳng kịp có con. Tiền nong anh kiếm được dù nhiều nhưng trong trường hợp này cũng không thể mang tới cho chị một quả thận tầm thường được.
Tôi xin anh cho tới thăm nhà. Anh đồng ý. Rồi thì tôi và vài người bạn đồng nghiệp nữa cũng được tới, được thấy cuộc sống của anh. Tôi nói chuyện với vợ anh, đủ nhiều để biết rằng từng cụ thể nhỏ anh sẻ chia với tôi đều là sự thực. Cũng từ khoảnh khắc đấy, lòng tôi càng nhói lên một thứ tình cảm mơ hồ lúc biết rằng anh chưa bao giờ hưởng trọn vẹn niềm hạnh phúc trong trẻo của một người chồng, một người cha đúng nghĩa. Bên chị, anh như người bạn, như người anh. Bản tính trách nhiệm và nhân hậu ko cho phép anh rời bỏ chị. Thế nhưng giữa “thương” và “yêu” không giống nhau nhiều lắm. Tôi cảm thu được từ anh những ánh mắt nồng nàn, tha thiết như dồn nén. Tôi run bắn người và ngỡ ngàng trong hạnh phúc lúc tới một ngày, một khoảnh khắc ko kiềm được, anh cúi xuống hôn tôi.
Thời con gái của mình, như bao phụ nữ khác, tôi kiên cố ko bao giờ tôi muốn mình là “người thứ ba”. Tôi cũng kiên cố tình cảm của anh và tôi ko phải chỉ là cơn “say nắng” (có cơn “say nắng” nào lại kéo dài 6 năm ròng như thế!). Cả anh và tôi đều kiềm chế, đều cố giấu lòng mình. Song, tới lúc ko giấu được nữa thì chúng tôi ập vào nhau như hai cơn gió lốc. Mãnh liệt. Tha thiết. Ngọt ngào. Say đắm. Tôi nghẹn ngào hạnh phúc trong khoảnh khắc chúng tôi thật sự thuộc về nhau…
Tôi bất chấp mọi thứ, để là… “người thứ ba”!
Hơn bảy tháng nay, tôi đã là “người của anh”. Đều đặn mỗi tuần vài lần, chúng tôi thu xếp để có thể bên nhau. Ko phải là phòng nghỉ hay những khách sạn “qua đường” nhưng mà là căn hộ xinh xẻo của tôi. Ở đó, tôi mang tới cho anh một cuộc sống gia đình đúng nghĩa. Tự tay nấu cho anh ăn những món ăn nhưng mà anh thích, tự tay ủi cho anh từng chiếc áo, rồi sẵn sàng nước tắm, massage cho anh mỗi lúc anh mỏi mệt trở về…
Tôi yêu anh bằng thứ tình yêu của một người vợ cho chồng. Và anh, anh cũng hạnh phúc, tươi vui lên hẳn. Cả anh và tôi đều ko muốn cho vợ anh biết, ko muốn chị bị tổn thương. Tôi cũng ko hề có ý định gây thêm khổ đau cho cuộc đời một người phụ nữ đã quá nhiều những khổ đau. Nhưng tôi cũng ko thể ngăn mình yêu anh hay chăm sóc, lo lắng, mang tới thú vui cho anh được.
Mới đây, tôi vui tươi báo cho anh biết rằng tình yêu của chúng tôi đã “đơm hoa kết trái”. Anh ngỡ ngàng hạnh phúc rồi ôm chầm lấy tôi, trào nước mắt. Anh bảo anh ko dám tin rằng cuối cùng thì mình cũng được làm cha! Tôi cũng vậy, tôi ko dám tin rằng cuối cùng thì tôi cũng có con với anh, với người đàn ông nhưng mà tôi yêu tha thiết này.
Tất nhiên, con tôi sẽ phải khai sinh là con ngoài hôn thú.
Tôi ko thể công khai bộc bạch niềm tự hào của mình lúc lần đầu trong đời làm mẹ.
Tôi cũng biết nhiều người sẽ vẫn ko nhất trí với quyết định của tôi, sẽ bảo rằng sao nhưng mà tôi dại thế, đâm đầu vào bụi rậm, rằng vì sao đường đường chính chính ko muốn, lại muốn lén lút làm một “người thứ ba” cho người khác chê bai, nguyền rủa. Cũng sẽ có những người khác nữa, nghĩ rằng tôi tham lam tài sản của anh nên muốn “gài” anh, muốn “cướp” anh trên tay một phụ nữ xấu số, đau bệnh, yếu ớt.
Nhưng thật sự tôi ko hề muốn làm như thế…
Tôi chưa bao giờ thấy mình ghen tuông lúc anh bên chị. Tôi quan tâm tới chị bằng một cảm giác thương thương như đó là một “người thân” của anh chứ ko phải một “đối thủ” của mình. Ngay cả lúc anh bảo rằng dạo này chị tự dưng trái tính trái nết, có bữa ném cả chén cơm, có bữa cố gây sự với anh…, tôi vẫn cố nói đỡ cho chị với anh, rằng chỉ vì sợ mất anh, rằng chị cũng ức chế và thống khổ.
Tôi ko muốn làm chị thống khổ. Song tôi lại muốn mang tới cho anh hạnh phúc!
Ở vào hoàn cảnh của tôi rồi sẽ biết. Ko dễ dàng gì dùng lý trí để bảo với mình rằng thoái lui đi, đừng làm “người thứ ba”, hãy vì lòng nhân hậu nhưng mà để cuộc sống của người phụ nữ đấy được yên.
Dạo này, tự dưng vợ anh lại làm blog (nhật ký trên mạng). Chị viết trên đó về những tâm tình đại loại như ko bao giờ chịu để mất anh, rằng ko người nào có quyền cướp anh trên tay chị, cũng như viết nhiều lời thậm tệ dành cho những người thứ ba trong các câu chuyện vô thưởng vô phạt đăng trên báo nhưng mà chị đưa lên bình luận. Linh cảm của một người phụ nữ khiến tôi nghĩ rằng chị nhìn thấy những đổi khác ở chồng…
Tình thế này, tôi cũng ko biết phải làm sao. Tôi hiểu, nếu tôi ở vào vị trí của vợ anh, hẳn tôi cũng uất ức và đau lòng lắm lúc biết rằng mình bất lực, ko thể mang tới cho chồng mình hạnh phúc, trong lúc một người nào đó lại đang “xen vào” như thế. Nhưng quả thực trái tim có những phép tắc riêng của nó. Tôi yêu anh ko vì điều gì cả. Tôi cũng ko mong anh bỏ vợ. Tôi chỉ muốn mình có thể là một “người thứ ba” trong câm lặng, mang tới cho anh những hạnh phúc nho nhỏ nhưng mà thôi… Lẽ nào điều đó cũng là có tội hay sao?
Tags:
#Chấp #nhận #mọi #thứ #để #là #nguời #thứ #lẽ #nào #có #tội #hay #sao
[rule_2_plain]#Chấp #nhận #mọi #thứ #để #là #nguời #thứ #lẽ #nào #có #tội #hay #sao
[rule_2_plain]#Chấp #nhận #mọi #thứ #để #là #nguời #thứ #lẽ #nào #có #tội #hay #sao
[rule_3_plain]Nguồn: sex-shoponline.net
Xem thêm Video clip hót nhất hôm nay: Video Clip Hót
Xem những sản phần đồ chơi tình dục hót nhất 2022: shop đồ chơi tình dục
#Chấp #nhận #mọi #thứ #để #là #nguời #thứ #lẽ #nào #có #tội #hay #sao