Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex nếu muốn gửi truyện vui lòng gửi vào email Truyensextv@gmail.com!
Bạn đang đọc Quyển 6, xem thêm các sách khác trong bộ truyện “Cao thủ hiệp sĩ” tại đây: https://www.sex-shoponline.net/tag/tuyen-tap-cao-thu-kiem-hiep/
Tống Thanh Thư sững sờ, sau đó mới phản ứng lại đây, tình huống này thật sự rất dễ hiểu lầm, vội vã mở mồm giảng giải:
– Bạn đã hiểu lầm, tôi…
Đáng tiếc, hắn chưa kịp nói xong thì đã bị một đám người vây quanh, lưỡi kiếm lạnh lẽo trên tay sáng rực, như muốn chém nát thân thể hắn …
Tống Thanh Thư trong lòng kỳ quái, làm sao có nhiều người tương tự, hắn là người đi theo duy nhất, lúc nhìn kỹ, theo y phục của những người này, hắn cũng trông thấy ko chừng là vệ sĩ. của các tàu buôn.
“Kẻ đột nhập là một người khác, tôi vừa mới vào đây…
Tống Thanh Thư nói nhanh, đồng thời đặt tay lên chuôi kiếm, tập trung cảnh giác, ko muốn bị dao chém chết ở đây.
Nhưng nhưng mà, đầu của hắn cũng đã đổ mồ hôi rồi, dù sao hôm nay cũng ko huy động được nội lực, rất nhiều người tiến lên, hắn tham gia cũng ko chắc …
Cũng may Hưng đại nương là vệ sĩ của hoàng cung, nhưng những người này ko biết hắn đang trong tình trạng mồm hổ mồm thỏ, bọn họ cũng ghen tuông tị với hắn, cho nên ko có ngay lập tức xông tới.
Tuy nhiên, đây chỉ là tình thế tạm thời, Tống Thanh Thư hiểu rõ sự thăng bằng này sẽ ko tồn tại trong khoảng thời gian dài, dù sao bọn họ có rất nhiều thế mạnh, một lúc có người cầm đầu xông vào, tất cả sẽ là một loạt nhưng mà lên.
“Người phụ nữ bị đánh thuốc mê, chỉ cần làm cho cô đó tỉnh dậy và hỏi, sau đó bạn sẽ biết.
Tống Thanh Thư vội vã nói.
Đào Hồng Chước mở mồm muốn nói, đối phương nói cũng có lý, nàng ko nỡ từ chối, đành phải hạ lệnh cho những người khác:
– Coi chừng anh ta…
Lúc này cô mới chạy tới bên giường gọi Thích Phương.
Cô gọi mấy lần, Thích Phương ko có đáp lại, Tống Thanh Thư cau mày nói:
“Nữ nhân bị đánh thuốc, mau tìm chút nước ngâm lên mặt phu nhân …
Đào Hồng lúc này dường như đã bắt được điểm yếu của anh, dựa vào eo anh chỉ vào anh nói:
“Cô gái trẻ bị đánh thuốc mê, cô biết điều đó, nhưng cô đã nói ko phải cô …
Tống Thanh Thư chế nhạo:
– Đây là điều cần thiết lúc đi du lịch giang hồ phải biết, ta là vệ sĩ bên người đại gia, ta ko biết chuyện này sao. Chà, ko có kiến thức thật đáng sợ.
Anh ta cố ý nói rằng mình là cận vệ của thừa tướng, chỉ để hù dọa mọi người.
Đào Hồng bị hắn châm chọc làm cho cả mặt đỏ bừng, nhất thời ko còn cách nào khác là đánh thức Thích Phương trước rồi mới nói.
– Ừm…
Đào Hồng bôi nước lên mặt, Thích Phương rốt cuộc cũng tỉnh.
– Chuyện gì đã xảy ra thế?
Thích Phương mơ hồ thấy trong phòng có nhiều người, ko kịp phản ứng.
– Nó như thế này …
Đào Hồng đang định thêm mắm thêm muối nói, Thích Phương đột nhiên nhận thấy thân thể mình trần truồng rõ ràng ko một mảnh vải, ngay lập tức hét lên một tiếng, vội vã nắm chặt chăn trên người …
– Vì sao điều này có thể xảy ra?
Thích Phương đầu óc trống rỗng, ánh mắt có chút ngốc, trong mồm thì thào tự nói.
“Ko cần lo lắng cho phu nhân, thuộc hạ đã tới kịp thời, kẻ xấu chạy đi chưa kịp làm gì, phu nhân lẽ ra ko bị thương.”
Tống Thanh Thư mở mồm nói…
“Trái lại, hiện thời trong phòng tiểu thư có nhiều nam nhân chen lấn tương tự, e rằng có chút ko thích hợp, tốt hơn là để bọn họ đi trước, sau đó nói chuyện.”
– Ư… ừm…
Thích Phương cũng ko quen bị bao nhiêu nam nhân vây quanh, lúc này trong chăn ko có quần áo.
– Tiểu thư, đừng tin tên trộm này …
Đào Hồng vội ngắt lời Thích Phương…
– Vừa rồi là hắn đột nhập vào phòng của dì hắn, có ý đồ bất lương, may nhưng mà chúng ta bị tóm được.
– Có phải bạn ko?
Thích Phương quay đầu trừng Tống Thanh Thư, trong đôi mắt đẹp tràn đầy lửa giận, rốt cuộc lúc tỉnh lại, toàn thân thoát ra khỏi luồng ánh sáng, suýt nữa bị người ta làm nhục, nữ nhân nào có thể tiếp thu cái này. đại loại là gì? sự thay đổi mạnh mẽ này.
– Đừng hiểu lầm, thuộc hạ của ta phát hiện có đạo tặc lặng lẽ xuất hiện từ hành lang, lúc này mới đi ra ngoài dò xét, mới phát hiện đã vào phòng của tiểu thư và thuộc hạ trong nhà. Ngoài cửa gọi tiểu thư mấy lần nhưng ko có người trả lời, lo lắng ko biết đã xảy ra chuyện gì nên vào phòng.
Tống Thanh Thư tĩnh tâm, những câu ngắn gọn đưa tình hình trở lại như cũ.
– VÂNG…
Thích Phương mí mắt thanh nhã nhăn lại, đồng thời trong lòng phát sinh ngờ vực.
– Nói nhỏ nhẹ như hát a.
Đào Hồng cười lạnh…
– Rõ ràng là ngươi rất dũng cảm, buổi tối ta ko cẩn thận liền lặng thầm lẻn vào phòng của tiểu thư, đáng tiếc ta chỉ là một nữ nhân nhu nhược nên ko dám ra tay ngăn cản. Tính mệnh của tôi là chuyện nhỏ, ko cứu được tiểu thư mới là chuyện quan trọng, vì vậy tôi nhanh chóng chạy xuống tìm ông chủ Đỗ, bảo anh ta triệu tập vệ sĩ dưới tay xông lên, vừa gặp. do anh sẵn sàng cho cô bồ nhí với ý đồ bất lương …
Cô ta trong mồm nói, ông chủ Đỗ dù sao cũng là chủ của thương thuyền này, lúc này chiến tranh liên miên, thuyền đi từ nam ra bắc, ko có vệ sĩ, thật sự là nửa bước khó khăn.
Tống Thanh Thư cả giận nói:
“Ngươi nói nhảm gì, mắt thấy ta gõ cửa, người bên trong ko nhúc nhích, ta nghi ngờ ngươi cũng bị thuốc mê làm cho choáng váng…”
Anh đổi ý rồi, sao Đào Hồng cứ nói là anh có thể nhìn thấy chính mình? Có phải tên trộm cố tình thay quần áo để mê hoặc đôi mắt của cô?
Có thể chính mình hiện nay là thân phận của Hùng đại nhân, trước kia tôi đã biết được, ngoại trừ đối diện với Chương Quyền, phổ biến tôi ko có địch với người nào, nhưng nếu là Chương Quyền, tôi làm tương tự là vì tôi hại Hùng. Dai. Trong một trận chiến lớn tương tự, thậm chí còn liên quan tới thân mẫu, Trương Quân làm sao có thể dũng cảm tương tự?
Thích Phương bị đánh thuốc mê, lúc tỉnh lại vẫn cảm thấy đau đầu muốn nứt ra. Lúc nghe tới Đào Hồng và Tống Thanh Thư đều cho rằng mình đúng, vẻ mặt cũng ko rõ:
– Ông chủ Đỗ, lời nói vừa rồi của Đào Hồng có đúng hay ko?
Một người đàn ông trung niên kính cẩn chào:
– Thưa phu nhân, vừa rồi Đào Hồng đích xác là vội vội vã vàng đi tìm thuộc hạ, nói có kẻ trộm đột nhập vào phòng của phu nhân, nô tỳ vội vã dẫn người chạy tới đây, vừa vặn gặp được Hùng. Vệ sĩ đứng trước giường của tiểu thư.
Trong lòng lão gia tử lặng thầm kêu lên, lần này thuận tiện tiễn đưa dì ở phủ tướng quân trở về Lâm An, lão thái thái đã có thể lập phòng tuyến kế bên phủ tướng quân này, hèn nào vừa rồi. buổi chiều trước tiên. Ngay ngay lập tức có sự cố xảy ra, ông sẽ nói với Thủ tướng lúc đó như thế nào?
Đào Hồng lúc này lại mở mồm:
– Hùng đại ca, anh vừa nói đã nhìn thấy người theo sau mình từ đầu cầu thang sao?
– Chuẩn xác.
Tống Thanh Thư nhàn nhạt đáp, hắn đã tĩnh tâm lại, chuyện của đêm nay rõ ràng là lỗ hổng, bởi vì cái gọi là tướng quân chặn, nước chặn đất, cuối cùng hắn cũng muốn xem bên kia chơi trò chơi. Cái này là cái gì.
– Cũng lạ, dưới chân cầu thang có người của Sếp Đô trông coi, có thấy người nào đi qua ko?
Đào Hồng nhìn sếp Đỗ.
– Hoàn toàn ko…
Sếp Du vừa lau mồ hôi trên mặt vừa nói…
– Người hầu lo lắng có người ko có nhiệm vụ quấy rầy việc ngơi nghỉ của phu nhân, cố ý dặn dò thuộc hạ ở dưới ko cho bất luận kẻ nào tới quấy rầy.
– Tú Xí, Vương Nhị, ngươi cũng đang ở trong phòng đầu cầu thang, đi lên có thấy người nào khả nghi ko?
Đào Hồng quay đầu nhìn về phía hai cái sai vặt trong phủ Thừa tướng theo sau câu hỏi.
– Ko ko.
Hai kẻ lạc loài lắc đầu như lải nhải.
Sau đó Đào Hồng quay đầu nhìn Tống Thanh Thư:
– Hùng đại nhân, vừa lúc chúng ta bước vào, chính ngươi đã kéo chăn trùm lên người của tiểu thư …
– Huh…
Thích Phương kêu lên, lo lắng nhìn Tống Thanh Thư, thầm nghĩ mình ko có mặc gì, nếu thật sự vén chăn lên, cái gì cũng ko nhìn thấy sao?
Tống Thanh Thư nhướng mày, rốt cục gật đầu.
– Chuẩn xác.
Nghe tin mình đã được xác nhận quả thực, Thích Phương gần như ngất đi vì xấu hổ.
– Hùng Đại, hiện thời anh còn điều gì muốn nói nữa ko…
Đào Hồng nhìn anh với vẻ ưng ý.
Tống Thanh Thư ko thèm quan tâm tới nàng, nhìn Thích Phương, tĩnh tâm nói:
– Lúc đó thuộc hạ chỉ lo tiểu thư sẽ bị thương gì nên đã vén chăn lên định rà soát, ngờ đâu tiểu thư lại ko có ở đó …
– Ko cần phải nói nhiều…
Thích Phương vội vã ngắt lời anh, mặt cô đỏ tới sắp chảy máu, đang trốn trong chăn, những người khác ko biết đã xảy ra chuyện gì, nếu biết hiện thời đều bị nhìn thấy. Nếu chúng ta có một thân thể trần truồng, bảy mồm và tám lưỡi, làm sao chúng ta có thể làm người được?
“Ông chủ Du, lần này trên thuyền của ông xảy ra chuyện lớn tương tự, ông với tư cách là chủ thuyền khó tránh khỏi tội ác…”
Đào Hồng tiến tới kế bên Boss Đỗ nói nhỏ.
Sếp Du mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, khẽ nói:
– Mong rằng Sơ Dao thay nô tỳ trước mặt tiểu thư nói vài câu tốt, sau đó nô tỳ dâng lễ tạ ơn.
Đào Hồng Thủy khóe mồm hơi cong lên, chỉ vào Tống Thanh Thư:
– Vậy trước tiên hãy đem tên nô lệ độc ác ngập trời ra nơi xử tử và răn đe.
– Vâng vâng…
Sếp Du nghiến răng, xua tay nói…
– Giết mổ nó.
Tống Thanh Thư rùng mình, đang định liều mình, Thích Phương đột nhiên mở mồm:
– Chậm lại…
Trong trường đấu, cô có địa vị danh giá nhất, thuộc hạ của ông chủ Đỗ nghe vậy liền ngừng bước.
Đào Hồng vội chạy tới bên cô và nói:
– Tiểu thư, tên trộm này còn làm sao với tính mệnh của mình?
Thích Phương cũng do dự, nhưng cuối cùng vẫn là lắc đầu:
– Ta ko thích giết mổ người, cũng ko muốn người nào chết vì ta, trước tiên hãy tống hắn vào ngục, tới Lâm An chờ phu quân trở về sẽ xử lý.
Tống Thanh Thư nhân thời cơ nói:
– Vì sự trong sạch, ta nhất mực phải chịu ràng buộc, chờ tướng quân trở về sẽ thăm dò tình hình hôm nay.
Nói xong, anh ta ném hung khí trên tay xuống đất, những người xung quanh ngay lập tức bủa vây, trói anh ta lại.
Thích Phương trong lòng khẽ động, ngạc nhiên nhìn hắn, Đào Hồng gấp gáp nói: “
“Tiểu thư, đừng để bị anh ta lừa, anh ta biết xung quanh có rất nhiều người, chạy trốn ko được nên mới giả bộ kiêu ngạo tương tự.
Tống Thanh Thư cười nhạt:
– Đúng sai, cuối cùng sẽ có ngày tìm ra manh mối…
Thích Phương lại ngạc nhiên nhìn hắn, ko ngờ một tên thủ hạ trên người lại có thể toát ra khí chất xuất chúng tương tự.
Chú ý tới sắc mặt của nàng, Đào Hồng lặng thầm kêu một tiếng, vừa muốn mở mồm, Thích Phương lại nói:
– Cứ tương tự đi, trước tiên hạ thủ chăm sóc hắn đã. Mặt khác, tất cả mọi người đều đi ra ngoài.
Phải biết rằng hiện nay thân thể cô vẫn trần như nhộng, mặc dù được bao bọc bởi một tấm chăn, nhưng với bao nhiêu ánh mắt của nam nhân, cô thật sự ko muốn có người ở lại đây trong giây khắc.
– Mẹ vâng… Boss Do cúi đầu lúc nghe điều đó…
– Bổn cung ngày càng tăng phòng vệ bên ngoài, tuyệt đối sẽ ko cho người tới quấy rầy phu nhân.
– Ko cần đâu, anh cứ xem ở dưới nhà là được.
Thích Phương sẵn sàng đi tắm rửa thay quần áo sau, sao lại muốn có nam nhân khác ở bên ngoài.
– Ko sao… ko sao.
Ông chủ Đỗ ngay lập tức đưa Tống Thanh Thư đi ra ngoài, cũng ko qua bao lâu, trong phòng sạch sẽ, chỉ còn lại Đào Hồng và hai người làm việc vặt.
– Đào Hồng, ngươi sẵn sàng cho ta một bộ quần áo, ta muốn tắm rửa, Từ Hi, Vương Nhị, ngươi ra ngoài cửa canh chừng, ko cho phép bất luận kẻ nào vào …
Trải qua tình cảnh hôm nay, Thích Phương cũng chỉ dám tin tưởng người trong phủ.
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 6Dịch giả Meode
Hình Ảnh về: Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 6Dịch giả Meode
Video về: Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 6Dịch giả Meode
Wiki về Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 6Dịch giả Meode
Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 6Dịch giả Meode -
Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex nếu muốn gửi truyện vui lòng gửi vào email Truyensextv@gmail.com!
Bạn đang đọc Quyển 6, xem thêm các sách khác trong bộ truyện "Cao thủ hiệp sĩ" tại đây: https://www.sex-shoponline.net/tag/tuyen-tap-cao-thu-kiem-hiep/
Tống Thanh Thư sững sờ, sau đó mới phản ứng lại đây, tình huống này thật sự rất dễ hiểu lầm, vội vã mở mồm giảng giải:
- Bạn đã hiểu lầm, tôi…
Đáng tiếc, hắn chưa kịp nói xong thì đã bị một đám người vây quanh, lưỡi kiếm lạnh lẽo trên tay sáng rực, như muốn chém nát thân thể hắn ...
Tống Thanh Thư trong lòng kỳ quái, làm sao có nhiều người tương tự, hắn là người đi theo duy nhất, lúc nhìn kỹ, theo y phục của những người này, hắn cũng trông thấy ko chừng là vệ sĩ. của các tàu buôn.
“Kẻ đột nhập là một người khác, tôi vừa mới vào đây…
Tống Thanh Thư nói nhanh, đồng thời đặt tay lên chuôi kiếm, tập trung cảnh giác, ko muốn bị dao chém chết ở đây.
Nhưng nhưng mà, đầu của hắn cũng đã đổ mồ hôi rồi, dù sao hôm nay cũng ko huy động được nội lực, rất nhiều người tiến lên, hắn tham gia cũng ko chắc ...
Cũng may Hưng đại nương là vệ sĩ của hoàng cung, nhưng những người này ko biết hắn đang trong tình trạng mồm hổ mồm thỏ, bọn họ cũng ghen tuông tị với hắn, cho nên ko có ngay lập tức xông tới.
Tuy nhiên, đây chỉ là tình thế tạm thời, Tống Thanh Thư hiểu rõ sự thăng bằng này sẽ ko tồn tại trong khoảng thời gian dài, dù sao bọn họ có rất nhiều thế mạnh, một lúc có người cầm đầu xông vào, tất cả sẽ là một loạt nhưng mà lên.
“Người phụ nữ bị đánh thuốc mê, chỉ cần làm cho cô đó tỉnh dậy và hỏi, sau đó bạn sẽ biết.
Tống Thanh Thư vội vã nói.
Đào Hồng Chước mở mồm muốn nói, đối phương nói cũng có lý, nàng ko nỡ từ chối, đành phải hạ lệnh cho những người khác:
- Coi chừng anh ta...
Lúc này cô mới chạy tới bên giường gọi Thích Phương.
Cô gọi mấy lần, Thích Phương ko có đáp lại, Tống Thanh Thư cau mày nói:
"Nữ nhân bị đánh thuốc, mau tìm chút nước ngâm lên mặt phu nhân ...
Đào Hồng lúc này dường như đã bắt được điểm yếu của anh, dựa vào eo anh chỉ vào anh nói:
"Cô gái trẻ bị đánh thuốc mê, cô biết điều đó, nhưng cô đã nói ko phải cô ...
Tống Thanh Thư chế nhạo:
- Đây là điều cần thiết lúc đi du lịch giang hồ phải biết, ta là vệ sĩ bên người đại gia, ta ko biết chuyện này sao. Chà, ko có kiến thức thật đáng sợ.
Anh ta cố ý nói rằng mình là cận vệ của thừa tướng, chỉ để hù dọa mọi người.
Đào Hồng bị hắn châm chọc làm cho cả mặt đỏ bừng, nhất thời ko còn cách nào khác là đánh thức Thích Phương trước rồi mới nói.
- Ừm…
Đào Hồng bôi nước lên mặt, Thích Phương rốt cuộc cũng tỉnh.
- Chuyện gì đã xảy ra thế?
Thích Phương mơ hồ thấy trong phòng có nhiều người, ko kịp phản ứng.
- Nó như thế này ...
Đào Hồng đang định thêm mắm thêm muối nói, Thích Phương đột nhiên nhận thấy thân thể mình trần truồng rõ ràng ko một mảnh vải, ngay lập tức hét lên một tiếng, vội vã nắm chặt chăn trên người ...
- Vì sao điều này có thể xảy ra?
Thích Phương đầu óc trống rỗng, ánh mắt có chút ngốc, trong mồm thì thào tự nói.
"Ko cần lo lắng cho phu nhân, thuộc hạ đã tới kịp thời, kẻ xấu chạy đi chưa kịp làm gì, phu nhân lẽ ra ko bị thương."
Tống Thanh Thư mở mồm nói…
"Trái lại, hiện thời trong phòng tiểu thư có nhiều nam nhân chen lấn tương tự, e rằng có chút ko thích hợp, tốt hơn là để bọn họ đi trước, sau đó nói chuyện."
- Ư… ừm…
Thích Phương cũng ko quen bị bao nhiêu nam nhân vây quanh, lúc này trong chăn ko có quần áo.
- Tiểu thư, đừng tin tên trộm này ...
Đào Hồng vội ngắt lời Thích Phương…
- Vừa rồi là hắn đột nhập vào phòng của dì hắn, có ý đồ bất lương, may nhưng mà chúng ta bị tóm được.
- Có phải bạn ko?
Thích Phương quay đầu trừng Tống Thanh Thư, trong đôi mắt đẹp tràn đầy lửa giận, rốt cuộc lúc tỉnh lại, toàn thân thoát ra khỏi luồng ánh sáng, suýt nữa bị người ta làm nhục, nữ nhân nào có thể tiếp thu cái này. đại loại là gì? sự thay đổi mạnh mẽ này.
- Đừng hiểu lầm, thuộc hạ của ta phát hiện có đạo tặc lặng lẽ xuất hiện từ hành lang, lúc này mới đi ra ngoài dò xét, mới phát hiện đã vào phòng của tiểu thư và thuộc hạ trong nhà. Ngoài cửa gọi tiểu thư mấy lần nhưng ko có người trả lời, lo lắng ko biết đã xảy ra chuyện gì nên vào phòng.
Tống Thanh Thư tĩnh tâm, những câu ngắn gọn đưa tình hình trở lại như cũ.
- VÂNG…
Thích Phương mí mắt thanh nhã nhăn lại, đồng thời trong lòng phát sinh ngờ vực.
- Nói nhỏ nhẹ như hát a.
Đào Hồng cười lạnh…
- Rõ ràng là ngươi rất dũng cảm, buổi tối ta ko cẩn thận liền lặng thầm lẻn vào phòng của tiểu thư, đáng tiếc ta chỉ là một nữ nhân nhu nhược nên ko dám ra tay ngăn cản. Tính mệnh của tôi là chuyện nhỏ, ko cứu được tiểu thư mới là chuyện quan trọng, vì vậy tôi nhanh chóng chạy xuống tìm ông chủ Đỗ, bảo anh ta triệu tập vệ sĩ dưới tay xông lên, vừa gặp. do anh sẵn sàng cho cô bồ nhí với ý đồ bất lương ...
Cô ta trong mồm nói, ông chủ Đỗ dù sao cũng là chủ của thương thuyền này, lúc này chiến tranh liên miên, thuyền đi từ nam ra bắc, ko có vệ sĩ, thật sự là nửa bước khó khăn.
Tống Thanh Thư cả giận nói:
"Ngươi nói nhảm gì, mắt thấy ta gõ cửa, người bên trong ko nhúc nhích, ta nghi ngờ ngươi cũng bị thuốc mê làm cho choáng váng..."
Anh đổi ý rồi, sao Đào Hồng cứ nói là anh có thể nhìn thấy chính mình? Có phải tên trộm cố tình thay quần áo để mê hoặc đôi mắt của cô?
Có thể chính mình hiện nay là thân phận của Hùng đại nhân, trước kia tôi đã biết được, ngoại trừ đối diện với Chương Quyền, phổ biến tôi ko có địch với người nào, nhưng nếu là Chương Quyền, tôi làm tương tự là vì tôi hại Hùng. Dai. Trong một trận chiến lớn tương tự, thậm chí còn liên quan tới thân mẫu, Trương Quân làm sao có thể dũng cảm tương tự?
Thích Phương bị đánh thuốc mê, lúc tỉnh lại vẫn cảm thấy đau đầu muốn nứt ra. Lúc nghe tới Đào Hồng và Tống Thanh Thư đều cho rằng mình đúng, vẻ mặt cũng ko rõ:
- Ông chủ Đỗ, lời nói vừa rồi của Đào Hồng có đúng hay ko?
Một người đàn ông trung niên kính cẩn chào:
- Thưa phu nhân, vừa rồi Đào Hồng đích xác là vội vội vã vàng đi tìm thuộc hạ, nói có kẻ trộm đột nhập vào phòng của phu nhân, nô tỳ vội vã dẫn người chạy tới đây, vừa vặn gặp được Hùng. Vệ sĩ đứng trước giường của tiểu thư.
Trong lòng lão gia tử lặng thầm kêu lên, lần này thuận tiện tiễn đưa dì ở phủ tướng quân trở về Lâm An, lão thái thái đã có thể lập phòng tuyến kế bên phủ tướng quân này, hèn nào vừa rồi. buổi chiều trước tiên. Ngay ngay lập tức có sự cố xảy ra, ông sẽ nói với Thủ tướng lúc đó như thế nào?
Đào Hồng lúc này lại mở mồm:
- Hùng đại ca, anh vừa nói đã nhìn thấy người theo sau mình từ đầu cầu thang sao?
- Chuẩn xác.
Tống Thanh Thư nhàn nhạt đáp, hắn đã tĩnh tâm lại, chuyện của đêm nay rõ ràng là lỗ hổng, bởi vì cái gọi là tướng quân chặn, nước chặn đất, cuối cùng hắn cũng muốn xem bên kia chơi trò chơi. Cái này là cái gì.
- Cũng lạ, dưới chân cầu thang có người của Sếp Đô trông coi, có thấy người nào đi qua ko?
Đào Hồng nhìn sếp Đỗ.
- Hoàn toàn ko…
Sếp Du vừa lau mồ hôi trên mặt vừa nói…
- Người hầu lo lắng có người ko có nhiệm vụ quấy rầy việc ngơi nghỉ của phu nhân, cố ý dặn dò thuộc hạ ở dưới ko cho bất luận kẻ nào tới quấy rầy.
- Tú Xí, Vương Nhị, ngươi cũng đang ở trong phòng đầu cầu thang, đi lên có thấy người nào khả nghi ko?
Đào Hồng quay đầu nhìn về phía hai cái sai vặt trong phủ Thừa tướng theo sau câu hỏi.
- Ko ko.
Hai kẻ lạc loài lắc đầu như lải nhải.
Sau đó Đào Hồng quay đầu nhìn Tống Thanh Thư:
- Hùng đại nhân, vừa lúc chúng ta bước vào, chính ngươi đã kéo chăn trùm lên người của tiểu thư ...
- Huh…
Thích Phương kêu lên, lo lắng nhìn Tống Thanh Thư, thầm nghĩ mình ko có mặc gì, nếu thật sự vén chăn lên, cái gì cũng ko nhìn thấy sao?
Tống Thanh Thư nhướng mày, rốt cục gật đầu.
- Chuẩn xác.
Nghe tin mình đã được xác nhận quả thực, Thích Phương gần như ngất đi vì xấu hổ.
- Hùng Đại, hiện thời anh còn điều gì muốn nói nữa ko…
Đào Hồng nhìn anh với vẻ ưng ý.
Tống Thanh Thư ko thèm quan tâm tới nàng, nhìn Thích Phương, tĩnh tâm nói:
- Lúc đó thuộc hạ chỉ lo tiểu thư sẽ bị thương gì nên đã vén chăn lên định rà soát, ngờ đâu tiểu thư lại ko có ở đó ...
- Ko cần phải nói nhiều...
Thích Phương vội vã ngắt lời anh, mặt cô đỏ tới sắp chảy máu, đang trốn trong chăn, những người khác ko biết đã xảy ra chuyện gì, nếu biết hiện thời đều bị nhìn thấy. Nếu chúng ta có một thân thể trần truồng, bảy mồm và tám lưỡi, làm sao chúng ta có thể làm người được?
"Ông chủ Du, lần này trên thuyền của ông xảy ra chuyện lớn tương tự, ông với tư cách là chủ thuyền khó tránh khỏi tội ác..."
Đào Hồng tiến tới kế bên Boss Đỗ nói nhỏ.
Sếp Du mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, khẽ nói:
- Mong rằng Sơ Dao thay nô tỳ trước mặt tiểu thư nói vài câu tốt, sau đó nô tỳ dâng lễ tạ ơn.
Đào Hồng Thủy khóe mồm hơi cong lên, chỉ vào Tống Thanh Thư:
- Vậy trước tiên hãy đem tên nô lệ độc ác ngập trời ra nơi xử tử và răn đe.
- Vâng vâng...
Sếp Du nghiến răng, xua tay nói…
- Giết mổ nó.
Tống Thanh Thư rùng mình, đang định liều mình, Thích Phương đột nhiên mở mồm:
- Chậm lại...
Trong trường đấu, cô có địa vị danh giá nhất, thuộc hạ của ông chủ Đỗ nghe vậy liền ngừng bước.
Đào Hồng vội chạy tới bên cô và nói:
- Tiểu thư, tên trộm này còn làm sao với tính mệnh của mình?
Thích Phương cũng do dự, nhưng cuối cùng vẫn là lắc đầu:
- Ta ko thích giết mổ người, cũng ko muốn người nào chết vì ta, trước tiên hãy tống hắn vào ngục, tới Lâm An chờ phu quân trở về sẽ xử lý.
Tống Thanh Thư nhân thời cơ nói:
- Vì sự trong sạch, ta nhất mực phải chịu ràng buộc, chờ tướng quân trở về sẽ thăm dò tình hình hôm nay.
Nói xong, anh ta ném hung khí trên tay xuống đất, những người xung quanh ngay lập tức bủa vây, trói anh ta lại.
Thích Phương trong lòng khẽ động, ngạc nhiên nhìn hắn, Đào Hồng gấp gáp nói: "
“Tiểu thư, đừng để bị anh ta lừa, anh ta biết xung quanh có rất nhiều người, chạy trốn ko được nên mới giả bộ kiêu ngạo tương tự.
Tống Thanh Thư cười nhạt:
- Đúng sai, cuối cùng sẽ có ngày tìm ra manh mối…
Thích Phương lại ngạc nhiên nhìn hắn, ko ngờ một tên thủ hạ trên người lại có thể toát ra khí chất xuất chúng tương tự.
Chú ý tới sắc mặt của nàng, Đào Hồng lặng thầm kêu một tiếng, vừa muốn mở mồm, Thích Phương lại nói:
- Cứ tương tự đi, trước tiên hạ thủ chăm sóc hắn đã. Mặt khác, tất cả mọi người đều đi ra ngoài.
Phải biết rằng hiện nay thân thể cô vẫn trần như nhộng, mặc dù được bao bọc bởi một tấm chăn, nhưng với bao nhiêu ánh mắt của nam nhân, cô thật sự ko muốn có người ở lại đây trong giây khắc.
- Mẹ vâng… Boss Do cúi đầu lúc nghe điều đó…
- Bổn cung ngày càng tăng phòng vệ bên ngoài, tuyệt đối sẽ ko cho người tới quấy rầy phu nhân.
- Ko cần đâu, anh cứ xem ở dưới nhà là được.
Thích Phương sẵn sàng đi tắm rửa thay quần áo sau, sao lại muốn có nam nhân khác ở bên ngoài.
- Ko sao… ko sao.
Ông chủ Đỗ ngay lập tức đưa Tống Thanh Thư đi ra ngoài, cũng ko qua bao lâu, trong phòng sạch sẽ, chỉ còn lại Đào Hồng và hai người làm việc vặt.
- Đào Hồng, ngươi sẵn sàng cho ta một bộ quần áo, ta muốn tắm rửa, Từ Hi, Vương Nhị, ngươi ra ngoài cửa canh chừng, ko cho phép bất luận kẻ nào vào ...
Trải qua tình cảnh hôm nay, Thích Phương cũng chỉ dám tin tưởng người trong phủ.
[rule_{ruleNumber}] [box type=”note” align=”” class=”” color:red;”>Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex nếu muốn gửi truyện vui lòng gửi vào email Truyensextv@gmail.com!
Bạn đang đọc Quyển 6, xem thêm các sách khác trong bộ truyện “Cao thủ hiệp sĩ” tại đây: https://www.sex-shoponline.net/tag/tuyen-tap-cao-thu-kiem-hiep/
Tống Thanh Thư sững sờ, sau đó mới phản ứng lại đây, tình huống này thật sự rất dễ hiểu lầm, vội vàng mở miệng giải thích:
– Bạn đã hiểu lầm, tôi…
Đáng tiếc, hắn chưa kịp nói xong thì đã bị một đám người vây quanh, lưỡi kiếm lạnh lẽo trên tay sáng rực, như muốn chém nát thân thể hắn …
Tống Thanh Thư trong lòng kỳ quái, làm sao có nhiều người như vậy, hắn là người đi theo duy nhất, khi nhìn kỹ, theo trang phục của những người này, hắn cũng nhận ra không chừng là vệ sĩ. của các tàu buôn.
“Kẻ đột nhập là một người khác, tôi vừa mới vào đây…
Tống Thanh Thư nói nhanh, đồng thời đặt tay lên chuôi kiếm, tập trung cảnh giác, không muốn bị dao chém chết ở đây.
Nhưng mà, đầu của hắn cũng đã đổ mồ hôi rồi, dù sao hôm nay cũng không huy động được nội lực, rất nhiều người tiến lên, hắn tham gia cũng không chắc …
Cũng may Hưng đại nương là vệ sĩ của hoàng cung, nhưng những người này không biết hắn đang trong tình trạng miệng hổ miệng thỏ, bọn họ cũng ghen tị với hắn, cho nên không có lập tức xông tới.
Tuy nhiên, đây chỉ là tình thế tạm thời, Tống Thanh Thư hiểu rõ sự cân bằng này sẽ không tồn tại lâu dài, dù sao bọn họ có rất nhiều thế mạnh, một khi có người cầm đầu xông vào, tất cả sẽ là một loạt mà lên.
“Người phụ nữ bị đánh thuốc mê, chỉ cần làm cho cô ấy tỉnh dậy và hỏi, sau đó bạn sẽ biết.
Tống Thanh Thư vội vàng nói.
Đào Hồng Chước mở miệng muốn nói, đối phương nói cũng có lý, nàng không nỡ từ chối, đành phải hạ lệnh cho những người khác:
– Trông chừng anh ta…
Lúc này cô mới chạy đến bên giường gọi Thích Phương.
Cô gọi mấy lần, Thích Phương không có đáp lại, Tống Thanh Thư cau mày nói:
“Nữ nhân bị đánh thuốc, mau tìm chút nước ngâm lên mặt phu nhân …
Đào Hồng lúc này dường như đã bắt được điểm yếu của anh, dựa vào eo anh chỉ vào anh nói:
“Cô gái trẻ bị đánh thuốc mê, cô biết điều đó, nhưng cô đã nói không phải cô …
Tống Thanh Thư chế nhạo:
– Đây là điều cần thiết khi đi du lịch giang hồ phải biết, ta là vệ sĩ bên người đại gia, ta không biết chuyện này sao. Chà, không có kiến thức thật đáng sợ.
Anh ta cố ý nói rằng mình là cận vệ của tể tướng, chỉ để hù dọa mọi người.
Đào Hồng bị hắn châm chọc khiến cho cả mặt đỏ bừng, nhất thời không còn cách nào khác là đánh thức Thích Phương trước rồi mới nói.
– Ừm…
Đào Hồng bôi nước lên mặt, Thích Phương rốt cuộc cũng tỉnh.
– Chuyện gì đã xảy ra thế?
Thích Phương mơ hồ thấy trong phòng có nhiều người, không kịp phản ứng.
– Nó như thế này …
Đào Hồng đang định thêm mắm thêm muối nói, Thích Phương đột nhiên nhận thấy thân thể mình trần trụi rõ ràng không một mảnh vải, lập tức hét lên một tiếng, vội vàng nắm chặt chăn trên người …
– Tại sao điều này có thể xảy ra?
Thích Phương đầu óc trống rỗng, ánh mắt có chút ngốc, trong miệng thì thào tự nói.
“Không cần lo lắng cho phu nhân, thuộc hạ đã đến kịp thời, kẻ xấu chạy đi chưa kịp làm gì, phu nhân lẽ ra không bị thương.”
Tống Thanh Thư mở miệng nói…
“Ngược lại, bây giờ trong phòng tiểu thư có nhiều nam nhân chen lấn như vậy, e rằng có chút không thích hợp, tốt hơn là để bọn họ đi trước, sau đó nói chuyện.”
– Ư… ừm…
Thích Phương cũng không quen bị bao nhiêu nam nhân vây quanh, lúc này trong chăn không có quần áo.
– Tiểu thư, đừng tin tên trộm này …
Đào Hồng vội ngắt lời Thích Phương…
– Vừa rồi là hắn đột nhập vào phòng của dì hắn, có ý đồ bất chính, may mà chúng ta bị tóm được.
– Có phải bạn không?
Thích Phương quay đầu trừng Tống Thanh Thư, trong đôi mắt đẹp tràn đầy lửa giận, rốt cuộc khi tỉnh lại, toàn thân thoát ra khỏi luồng ánh sáng, suýt nữa bị người ta làm nhục, nữ nhân nào có thể tiếp thu cái này. đại loại là gì? sự thay đổi mạnh mẽ này.
– Đừng hiểu lầm, thuộc hạ của ta phát hiện có đạo tặc lặng lẽ xuất hiện từ hành lang, lúc này mới đi ra ngoài dò xét, mới phát hiện đã vào phòng của tiểu thư và thuộc hạ trong nhà. Ngoài cửa gọi tiểu thư mấy lần nhưng không có người trả lời, lo lắng không biết đã xảy ra chuyện gì nên vào phòng.
Tống Thanh Thư bình tĩnh, những câu ngắn gọn đưa tình hình trở lại như cũ.
– VÂNG…
Thích Phương mí mắt thanh tú nhăn lại, đồng thời trong lòng nảy sinh nghi hoặc.
– Nói nhỏ nhẹ như hát a.
Đào Hồng cười lạnh…
– Rõ ràng là ngươi rất can đảm, buổi tối ta không cẩn thận liền âm thầm lẻn vào phòng của tiểu thư, đáng tiếc ta chỉ là một nữ nhân nhu nhược nên không dám ra tay ngăn cản. Tính mạng của tôi là chuyện nhỏ, không cứu được tiểu thư mới là chuyện quan trọng, vì vậy tôi nhanh chóng chạy xuống tìm ông chủ Đỗ, bảo anh ta triệu tập vệ sĩ dưới tay xông lên, vừa gặp. do anh chuẩn bị cho cô bồ nhí với ý đồ bất chính …
Cô ta trong miệng nói, ông chủ Đỗ dù sao cũng là chủ của thương thuyền này, lúc này chiến tranh liên miên, thuyền đi từ nam ra bắc, không có vệ sĩ, thật sự là nửa bước khó khăn.
Tống Thanh Thư cả giận nói:
“Ngươi nói nhảm gì, mắt thấy ta gõ cửa, người bên trong không nhúc nhích, ta nghi ngờ ngươi cũng bị thuốc mê làm cho choáng váng…”
Anh đổi ý rồi, sao Đào Hồng cứ nói là anh có thể nhìn thấy chính mình? Có phải tên trộm cố tình thay quần áo để mê hoặc đôi mắt của cô?
Có thể chính mình hiện tại là thân phận của Hùng đại nhân, trước kia tôi đã biết được, ngoại trừ đối diện với Chương Quyền, bình thường tôi không có địch với ai, nhưng nếu là Chương Quyền, tôi làm như vậy là vì tôi hại Hùng. Dai. Trong một trận chiến lớn như vậy, thậm chí còn liên quan đến mẫu thân, Trương Quân làm sao có thể dũng cảm như vậy?
Thích Phương bị đánh thuốc mê, khi tỉnh lại vẫn cảm thấy đau đầu muốn nứt ra. Khi nghe đến Đào Hồng và Tống Thanh Thư đều cho rằng mình đúng, vẻ mặt cũng không rõ:
– Ông chủ Đỗ, lời nói vừa rồi của Đào Hồng có đúng hay không?
Một người đàn ông trung niên kính cẩn chào:
– Thưa phu nhân, vừa rồi Đào Hồng đích xác là vội vội vàng vàng đi tìm thuộc hạ, nói có kẻ trộm đột nhập vào phòng của phu nhân, nô tỳ vội vàng dẫn người chạy tới đây, vừa vặn gặp được Hùng. Vệ sĩ đứng trước giường của tiểu thư.
Trong lòng lão gia tử âm thầm kêu lên, lần này thuận tiện tiễn đưa dì ở phủ tướng quân trở về Lâm An, lão thái thái đã có thể lập phòng tuyến bên cạnh phủ tướng quân này, chẳng trách vừa rồi. buổi chiều đầu tiên. Ngay lập tức có sự cố xảy ra, ông sẽ nói với Thủ tướng lúc đó như thế nào?
Đào Hồng lúc này lại mở miệng:
– Hùng đại ca, anh vừa nói đã nhìn thấy người theo sau mình từ đầu cầu thang sao?
– Chính xác.
Tống Thanh Thư nhàn nhạt đáp, hắn đã bình tĩnh lại, chuyện của đêm nay rõ ràng là lỗ hổng, bởi vì cái gọi là tướng quân chặn, nước chặn đất, cuối cùng hắn cũng muốn xem bên kia chơi trò chơi. Cái này là cái gì.
– Cũng lạ, dưới chân cầu thang có người của Sếp Đô trông coi, có thấy ai đi qua không?
Đào Hồng nhìn sếp Đỗ.
– Hoàn toàn không…
Sếp Du vừa lau mồ hôi trên mặt vừa nói…
– Người hầu lo lắng có người không có nhiệm vụ quấy rầy việc nghỉ ngơi của phu nhân, cố ý dặn dò thuộc hạ ở dưới không cho bất luận kẻ nào tới quấy rầy.
– Tú Xí, Vương Nhị, ngươi cũng đang ở trong phòng đầu cầu thang, đi lên có thấy ai khả nghi không?
Đào Hồng quay đầu nhìn về phía hai cái sai vặt trong phủ Thừa tướng theo sau câu hỏi.
– Không không.
Hai kẻ lạc loài lắc đầu như lải nhải.
Sau đó Đào Hồng quay đầu nhìn Tống Thanh Thư:
– Hùng đại nhân, vừa lúc chúng ta bước vào, chính ngươi đã kéo chăn trùm lên người của tiểu thư …
– Huh…
Thích Phương kêu lên, lo lắng nhìn Tống Thanh Thư, thầm nghĩ mình không có mặc gì, nếu thật sự vén chăn lên, cái gì cũng không nhìn thấy sao?
Tống Thanh Thư nhướng mày, rốt cục gật đầu.
– Chính xác.
Nghe tin mình đã được xác nhận quả thật, Thích Phương gần như ngất đi vì xấu hổ.
– Hùng Đại, bây giờ anh còn điều gì muốn nói nữa không…
Đào Hồng nhìn anh với vẻ hài lòng.
Tống Thanh Thư không thèm để ý đến nàng, nhìn Thích Phương, bình tĩnh nói:
– Lúc đó thuộc hạ chỉ lo tiểu thư sẽ bị thương gì nên đã vén chăn lên định kiểm tra, ai ngờ tiểu thư lại không có ở đó …
– Không cần phải nói nhiều…
Thích Phương vội vàng ngắt lời anh, mặt cô đỏ đến sắp chảy máu, đang trốn trong chăn, những người khác không biết đã xảy ra chuyện gì, nếu biết bây giờ đều bị nhìn thấy. Nếu chúng ta có một thân thể trần truồng, bảy miệng và tám lưỡi, làm sao chúng ta có thể làm người được?
“Ông chủ Du, lần này trên thuyền của ông xảy ra chuyện lớn như vậy, ông với tư cách là chủ thuyền khó tránh khỏi tội ác…”
Đào Hồng tiến đến bên cạnh Boss Đỗ nói nhỏ.
Sếp Du mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, khẽ nói:
– Mong rằng Sơ Dao thay nô tỳ trước mặt tiểu thư nói vài câu tốt, sau đó nô tỳ dâng lễ tạ ơn.
Đào Hồng Thủy khóe miệng hơi cong lên, chỉ vào Tống Thanh Thư:
– Vậy trước tiên hãy đem tên nô lệ độc ác ngập trời ra nơi xử tử và răn đe.
– Vâng vâng…
Sếp Du nghiến răng, xua tay nói…
– Giết nó.
Tống Thanh Thư rùng mình, đang định liều mạng, Thích Phương đột nhiên mở miệng:
– Chậm lại…
Trong đấu trường, cô có địa vị danh giá nhất, thuộc hạ của ông chủ Đỗ nghe vậy liền dừng bước.
Đào Hồng vội chạy đến bên cô và nói:
– Tiểu thư, tên trộm này còn làm sao với tính mạng của mình?
Thích Phương cũng do dự, nhưng cuối cùng vẫn là lắc đầu:
– Ta không thích giết người, cũng không muốn ai chết vì ta, trước tiên hãy tống hắn vào ngục, đến Lâm An chờ phu quân trở về sẽ xử lý.
Tống Thanh Thư nhân cơ hội nói:
– Vì sự trong sạch, ta nhất định phải chịu ràng buộc, chờ tướng quân trở về sẽ điều tra tình hình hôm nay.
Nói xong, anh ta ném hung khí trên tay xuống đất, những người xung quanh lập tức bao vây, trói anh ta lại.
Thích Phương trong lòng khẽ động, kinh ngạc nhìn hắn, Đào Hồng gấp gáp nói: “
“Tiểu thư, đừng để bị anh ta lừa, anh ta biết xung quanh có rất nhiều người, chạy trốn không được nên mới giả bộ kiêu ngạo như vậy.
Tống Thanh Thư cười nhạt:
– Đúng sai, cuối cùng sẽ có ngày tìm ra manh mối…
Thích Phương lại kinh ngạc nhìn hắn, không ngờ một tên thủ hạ trên người lại có thể toát ra khí chất xuất chúng như vậy.
Chú ý tới sắc mặt của nàng, Đào Hồng âm thầm kêu một tiếng, vừa muốn mở miệng, Thích Phương lại nói:
– Cứ như vậy đi, trước tiên hạ thủ chăm sóc hắn đã. Mặt khác, tất cả mọi người đều đi ra ngoài.
Phải biết rằng hiện tại thân thể cô vẫn trần như nhộng, mặc dù được bao bọc bởi một tấm chăn, nhưng với bao nhiêu ánh mắt của nam nhân, cô thật sự không muốn có người ở lại đây trong chốc lát.
– Mẹ vâng… Boss Do cúi đầu khi nghe điều đó…
– Bổn cung gia tăng phòng ngự bên ngoài, tuyệt đối sẽ không cho người tới quấy rầy phu nhân.
– Không cần đâu, anh cứ xem ở dưới nhà là được.
Thích Phương chuẩn bị đi tắm rửa thay quần áo sau, sao lại muốn có nam nhân khác ở bên ngoài.
– Không sao… không sao.
Ông chủ Đỗ lập tức đưa Tống Thanh Thư đi ra ngoài, cũng không qua bao lâu, trong phòng sạch sẽ, chỉ còn lại Đào Hồng và hai người làm việc vặt.
– Đào Hồng, ngươi chuẩn bị cho ta một bộ quần áo, ta muốn tắm rửa, Từ Hi, Vương Nhị, ngươi ra ngoài cửa canh chừng, không cho phép bất luận kẻ nào vào …
Trải qua tình cảnh hôm nay, Thích Phương cũng chỉ dám tin tưởng người trong phủ.
[/box]#Cao #thủ #kiếm #hiệp #Quyển #6Dịch #giả #Meode
[rule_3_plain]#Cao #thủ #kiếm #hiệp #Quyển #6Dịch #giả #Meode
Website chuyển qua tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex , các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email truyensextv@gmail.com nhé!
Bạn đang đọc Quyển 6, xem thêm các Quyển khác trong bộ “Cao thủ kiếm hiệp” tại đây: https://www.sex-shoponline.net/tag/tuyen-tap-cao-thu-kiem-hiep/
Phần 1
Tống Thanh Thư sững sờ, tiếp theo kịp phản ứng, tình huống này quả thực dễ dàng làm cho người hiểu lầm, gấp vội mở mồm giảng giải nói:
– Các ngươi đã hiểu lầm, ta…
Đáng tiếc hắn còn chưa nói xong, một đám người liền bao bọc vây quanh hắn, trong tay mũi đao lạnh sáng óng ánh, dường như sẵn sàng chém tới trên thân người hắn…
Tống Thanh Thư trong lòng kỳ quái làm sao lại có nhiều người tương tự chứ, đi theo chỉ có một mình hắn là hộ vệ, lúc nhìn kỹ lại, theo y phục những người này thì cũng trông thấy bọn chúng có nhẽ là hộ vệ của thương thuyền.
– Kẻ đột nhập là một người khác, ta cũng là vừa mới tiến vào đây nhưng mà thôi…
Tống Thanh Thư nói nhanh, đồng thời trong tay để lên bên hông chuôi đao, tập trung ngừa, hắn cũng ko muốn ở chỗ này lại bị loạn đao chém chết.
Bất quá trên đầu hắn cũng đã rịn chảy ra mồ hôi, dù sao hôm nay hắn ko cách nào điều động nội lực, nhiều người tương tự cùng tiến lên, hắn nhập lại cũng ko có nắm chắc…
May mắn Hùng Đại thân là thị vệ tướng phủ, những người này lại ko biết hắn đang trong tình huống thực tiễn mồm cọp gan thỏ, cho nên cũng đồng dạng kiêng kỵ hắn, cho nên mới ko có ngay lập tức xông lại.
Bất quá đây chỉ là tình huống tạm thời, Tống Thanh Thư sáng tỏ sự thăng bằng này sẽ duy trì ko được bao lâu, dù sao bọn chúng người đông thế mạnh, một lúc có người cầm đầu xông tới, thì toàn thể sẽ là một loạt nhưng mà lên.
– Vạn phu nhân trúng thuốc mê, chỉ cần làm cho phu nhân thức tỉnh rồi hỏi liền sẽ biết.
Tống Thanh Thư nói mau.
Đào Hồng Chủy mồm há ra tình nói rồi thôi, đối phương nói hợp tình hợp lý, nàng cũng ko cách nào cự tuyệt, đành phải phân phó những người kia:
– Xem chừng hắn…
Tới lúc này nàng mới chạy tới bên giường gọi Thích Phương.
Nàng kêu vài tiếng, Thích Phương đều ko có phản ứng, Tống Thanh Thư cau mày nói:
– Vạn phu nhân trúng thuốc mê, mau tìm chút nước thấm tại trên mặt phu nhân…
Đào Hồng hiện thời dường như bắt được nhược điểm, chống lấy eo chỉ vào hắn nói ra:
– Thiếu phu nhân trúng thuốc mê nhưng mà ngươi cũng biết, còn nói ko phải là ngươi làm…
Tống Thanh Thư cười lạnh một tiếng:
– Đây là thiết yếu lúc hành tẩu giang hồ phải biết, ta thân là thị vệ bên người tướng gia, há lại ko biết điều này. Hừ, ko có tri thức thật là đáng sợ.
Hắn cố ý nói ra mình là thị vệ bên người thừa tướng, chính là vì để cho người sợ ném chuột vỡ bình.
Đào Hồng bị hắn mỉa mai làm cho đỏ bừng cả khuôn mặt, trong lúc nhất thời lại ko có giải pháp gì, chỉ đành trước hãy thức tỉnh Thích Phương rồi hãy nói.
– Ưm…
Đào Hồng lấy nước thoa tại trên mặt nàng, Thích Phương rốt cuộc cũng đã tỉnh lại.
– Chuyện gì xảy ra?
Thích Phương mơ hồ chỉ thấy trong phòng có nhiều người, ko có kịp phản ứng.
– Là như thế này…
Đào Hồng đang muốn thêm mắm thêm muối nói, Thích Phương đột nhiên chú ý tới trên thân mình rõ ràng đang trần truồng ko sợi vải, liền hét lên một tiếng, vội vã nắm thật chặt cái chăn trên người…
– Vì sao lại có thể xảy ra tương tự?
Thích Phương trong đầu một mảnh trống ko, đôi mắt có chút ngây dại ra, trong mồm thì thào tự nói.
– Vạn phu nhân ko cần lo lắng, thuộc hạ đã vào kịp thời, kẻ xấu chưa kịp làm cái gì đã bỏ chạy, phu nhân chắc ko có bị tổn thương gì.
Tống Thanh Thư mở mồm nói…
– Trái lại là hiện thời lại có nhiều nam nhân chen lấn tại trong phòng phu nhân tương tự, e là có chút ko thích hợp, chi bằng để cho bọn họ lui ra trước đi, rồi hãy nói.
– U… ừ tốt…
Thích Phương vốn cũng ko quen bị nhiều nam nhân tương tự vây quanh, lúc này bên trong ổ chăn nàng một bộ y phục cũng ko có mặc, xấu hổ thiếu chút nữa ko có tìm một cái lỗ để chui vào.
– Thiếu phu nhân đừng tin tên tặc tử này…
Đào Hồng vội vã cắt ngang Thích Phương…
– Vừa rồi chính là hắn xông vào phòng của thiếu nãi nãi, đang có ý đồ bất lương, may mắn bị chúng ta bắt gặp.
– Là ngươi sao?
Thích Phương quay đầu trừng mắt Tống Thanh Thư, trong đôi mắt đẹp đầy lửa giận, dù sao lúc thức dậy, toàn thân bị thoát khỏi quang lưu, còn thiếu chút nữa bị người ô nhục, có nữ nhân nào tiếp thụ được cái loại chuyển biến kịch liệt này.
– Vạn phu nhân chớ nên hiểu lầm, thuộc hạ phát giác được có một tên tặc tử lặng lẽ xuất hiện từ hành lang, lúc này mới đi ra thăm dò, thì phát hiện hắn tiến vào gian phòng của phu nhân, thuộc hạ ở ngoài cửa mấy lần gọi phu nhân, nhưng một mực ko có tiếng trả lời, lo lắng đã xảy ra chuyện gì, cho nên mới tiến vào trong gian phòng đấy.
Tống Thanh Thư điềm tĩnh, ngắn ngủn mấy câu đem tình huống vừa rồi đều quay trở lại như cũ.
– Ừ…
Thích Phương đôi mi thanh nhã cau lại, trong lúc nhất thời cũng nổi lên nghi ngờ.
– Nói êm tai như hát a.
Đào Hồng cười lạnh…
– Rõ ràng là ngươi sắc đảm ngập trời, buổi tối vào thời khắc ta ko cẩn thận ngươi lặng lẽ tiềm nhập gian phòng thiếu phu nhân, đáng tiếc ta chỉ là một nữ nhân yếu ớt, nên ko dám đi ra ngăn cản, tính mệnh của ta là chuyện nhỏ, nếu cứu ko được thiếu phu nhân thì mới là quan trọng, vì vậy ta vội vã chạy xuống đi tìm Đỗ lão bản, bảo hắn triệu tập hộ vệ dưới tay cùng một chỗ xông lên, vừa vặn gặp được ngươi sẵn sàng đối với thiếu phu nhân có ý đồ bất lương…
Nàng trong mồm nói Đỗ lão bản chính là chủ của chiếc thương thuyền này, dù sao ngày lúc này chiến loạn ko ngừng, thuyền thì vào nam ra bắc, bên người nếu ko có hộ vệ thì thật sự là nửa bước khó đi.
Tống Thanh Thư tức giận:
– Ngươi nói bậy bạ gì đó, mắt cũng thấy là ta rõ ràng gõ cửa, người bên trong ko có động tĩnh, ta nghi rằng ngươi cũng đã bị thuốc mê làm cho choáng váng đấy…
Hắn tâm niệm cấp chuyển, Đào Hồng vì cái gì một mực nói nhìn thấy được mình? Lẽ nào tên tặc tử kia cố ý thay đổi y phục của mình để mê hoặc tầm mắt của nàng?
Có thể là mình đang là thân phận Hùng Đại, lúc trước đã tìm hiểu qua, ngoại trừ cùng Chương Quyền nghịch ý, phổ biến cũng ko có cùng người nào kết thù, còn nếu là Chương Quyền, vì hãm hại Hùng Đại nhưng mà làm ra lớn tương tự trận chiến, còn đem chủ mẫu liên lụy vào, Chương Quyền làm sao nhưng mà to gan tương tự chứ?
Thích Phương trúng thuốc mê, lúc tỉnh lại vẫn còn cảm thấy đau đầu muốn nứt, nghe được Đào Hồng cùng Tống Thanh Thư bên nào cũng cho là mình phải, nét mặt của nàng cũng là kinh nghi biến động:
– Đỗ lão bản, lời của Đào Hồng vừa rồi có đúng vậy hay ko?
Lão trung niên nam nhân kính cẩn thi lễ:
– Bẩm phu nhân, vừa rồi Đào Hồng hoàn toàn chuẩn xác là vội vã vội vã chạy tới tìm hạ nhân, nói có tặc tử xông vào gian phòng phu nhân, hạ nhân vội vã dẫn người chạy tới đây, vừa vặn bắt gặp Hùng thị vệ đứng ở trước giường của phu nhân.
Trong lòng của lão lặng thầm kêu khổ, lần này thuận tiện tiễn đưa thiếu nãi nãi trong tướng phủ trở lại Lâm An, hắn cao hứng ko thôi, có được dựng lên tuyến bên tướng phủ này, nào ngờ vừa mới buổi chiều trước tiên liền xảy ra sự cố, tới lúc đó như thế nào cùng tướng phủ nói rõ đây a.
Đào Hồng lúc này lại mở mồm:
– Hùng Đại, ngươi vừa nói là thấy có người theo từ đầu bậc thang?
– Ko sai.
Tống Thanh Thư nhàn nhạt đáp nói, hắn đã tĩnh tâm lại, chuyện tối nay rõ ràng là một cái hố, bởi vì cái gọi là binh tới tướng chắn, nước tới đất chặn, hắn cũng muốn nhìn đối phương cuối cùng giở cài trò cái gì đây.
– Vậy cũng quái lạ rồi, phía dưới đầu bậc thang thì có người của Đỗ lão bản trông coi, có người nào thấy có người đi qua?
Đào Hồng nhìn về phía Đỗ lão bản.
– Tuyệt đối ko có…
Đỗ lão bản một bên chùi mồ hôi trên mặt vừa nói…
– Hạ nhân lo lắng người ko có phận sự tới quấy rầy phu nhân ngơi nghỉ, cố ý dặn dò thuộc hạ dưới tay thủ ở phía dưới, ko cho phép bất luận kẻ nào tiến tới quấy rầy.
– Tứ Hỉ, Vương Nhị, các ngươi cũng ở tại gian phòng đầu bậc thang, có thấy người nào khả nghi đi lên ko?
Đào Hồng quay đầu nhìn hai tên sai vặt trong tướng phủ đi theo hỏi.
– Ko… ko có.
Hai cái gã sai vặt đầu lắc giống như cái lúc lắc.
Đào Hồng lúc này mới quay người nhìn về phía Tống Thanh Thư:
– Hùng Đại, vừa rồi lúc chúng ta tiến vào, có phải hay ko là chính ngươi xốc lên cái chăn phủ trên người của phu nhân…
– Hả…
Thích Phương kinh hô một tiếng, khẩn trương nhìn Tống Thanh Thư, nghĩ tới mình đang ko có mặc gì, nếu là hắn thật sự xốc lên cái chăn, há ko phải là cái gì cũng đều nhìn thấy hết rồi?
Tống Thanh Thư nhướng mày, cuối cùng vẫn gật đầu:
– Ko sai.
Nghe được hắn thật sự là xác nhận, Thích Phương suýt chút nữa xấu hổ ngất đi.
– Hùng Đại, ngươi hiện nay còn có lời gì để nói…
Đào Hồng vẻ mặt đắc ý trừng mắt nhìn hắn.
Tống Thanh Thư cũng ko quản tới nàng, nhìn về phía Thích Phương, tĩnh tâm nói:
– Lúc đó thuộc hạ chỉ là lo lắng Vạn phu nhân bị tổn thương gì, cho nên mới vén chăn lên có ý định rà soát xem, nào ngờ phu nhân chẳng có…
– Ko cần nói nữa…
Thích Phương vội vã cắt ngang hắn, khuôn mặt đỏ tới sắp nhỏ ra huyết, nàng ẩn trốn ở trong chăn, những người khác cũng ko biết đã phát sinh cái gì, nếu hiện thời bọn họ biết mình đã bị nhìn thấy hết tất cả thân thể trần truồng, bảy mồm, tám lưỡi nhưng mà truyền đi ra bên ngoài, thì mình còn thế nào làm người được nữa đây?
– Đỗ lão bản, lần này tại trên thuyền của ngươi xảy ra chuyện lớn tương tự, ngươi là chủ thuyền cũng khó tránh thoát tội trạng…
Đào Hồng chuyển tới bên người Đỗ lão bản, nhỏ giọng nói.
Đỗ lão bản mồ hôi lạnh chảy ròng ròng chảy xuống, lặng lẽ nói ra:
– Mong rằng Đào tỷ thay hạ nhân tại trước mặt thiếu phu nhân nói tốt vài câu, sau đó hạ nhân sẽ dâng lên hậu lễ đáp tạ.
Đào Hồng Chủy khóe mồm hơi cong lên, chỉ vào Tống Thanh Thư:
– Vậy trước đem tên ác nô sắc đảm ngập trời ngay tại chỗ hành quyết, răn đe.
– Bẩm vâng…
Đỗ lão bản cắn răng, khua tay nói…
– Giết mổ hắn đi.
Tống Thanh Thư rùng mình, đang muốn liều mình, thì Thích Phương chợt mở mồm:
– Chậm đã…
Trong tràng thì nàng có thân phận tôn quý nhất, thủ hạ Đỗ lão bản nghe vậy liền ngừng bước.
Đào Hồng vội chạy tới bên người nàng nói ra:
– Thiếu phu nhân, tên tặc tử này còn giữ tính mệnh hắn lại làm gì?
Thích Phương cũng do dự, bất quá cuối cùng vẫn lắc đầu:
– Ta ko thích sát sinh, cũng ko muốn có người bởi vì ta nhưng mà chết, trước đem hắn giam lại đi, tới Lâm An chờ trượng phu ta trở về xử lý.
Tống Thanh Thư thừa cơ nói ra:
– Vì lấy sự trong sạch, ta chịu thúc thủ chịu trói, đợi tướng phủ trở lại sẽ tra rõ sự tình hôm nay.
Nói xong đem vũ khí trong tay ném xuống đất, người xung quanh thấy thế ngay lập tức vây quanh hắn trói gô lại.
Thích Phương trong lòng khẽ động, ngạc nhiên nhìn hắn, Đào Hồng gấp nói:
– Thiếu phu nhân đừng bị hắn lừa, hắn tự biết có nhiều người vây quanh, ko có cách nào chạy đi, vì vậy giả ra một bộ dạng hiên ngang lẫm liệt tương tự.
Tống Thanh Thư cười nhạt:
– Đúng sai, cuối cùng có ngày sẽ tra ra manh mối…
Thích Phương lần nữa ngạc nhiên nhìn hắn, tuyệt đối ko nghĩ tới một tên hạ nhân trên thân lại có thể toát ra khí chất xuất chúng như thế.
Chú ý tới nét mặt của nàng, Đào Hồng lặng thầm kêu hỏng bét, đang muốn mở mồm, Thích Phương lại nói:
– Cứ tương tự đi, trước đem hắn áp xuống dưới trông giữ. Mặt khác, tất cả mọi người đi ra ngoài đi.
Phải biết rằng nàng hiện thời thân thể còn đang trần truồng, cho dù trên thân vây quanh cái chăn, thế nhưng là có nhiều ánh mắt nam nhân tương tự, nàng thật sự là một khắc cũng ko muốn có người ở lại đây.
– Bẩm vâng… Đỗ lão bản nghe vậy cúi đầu khom lưng…
– Hạ nhân sẽ tăng nhân thủ bên ngoài, tuyệt sẽ ko để cho người lại tới quấy rầy phu nhân.
– Ko cần, các ngươi cứ trông coi dưới lầu là được.
Thích Phương sẵn sàng lát nữa tắm rửa thay xiêm y, làm gì nhưng mà nguyện ý bên ngoài còn có nam nhân khác.
– Ko có vấn đề… ko có vấn đề.
Đỗ lão bản liền đem Tống Thanh Thư mang đi ra ngoài, cũng ko lâu lắm, trong phòng người thoái lui ra ngoài sạch sẽ, chỉ còn còn thừa lại Đào Hồng cùng hai gã sai vặt kia.
– Đào Hồng, ngươi sẵn sàng cho ta một bộ xiêm y, ta muốn tắm rửa, Tứ Hỉ, Vương Nhị, các ngươi đi ngoài cửa trông coi, ko cho phép bất luận kẻ nào tiến tới…
Đi qua sự tình hôm nay, Thích Phương chỉ dám tín nhiệm những người trong phủ nhưng mà thôi.
#Cao #thủ #kiếm #hiệp #Quyển #6Dịch #giả #Meode
[rule_2_plain]#Cao #thủ #kiếm #hiệp #Quyển #6Dịch #giả #Meode
[rule_2_plain]#Cao #thủ #kiếm #hiệp #Quyển #6Dịch #giả #Meode
[rule_3_plain]Phân mục: Truyện sex hay
Nguồn: sex-shoponline.net
Xem thêm Video clip hót nhất hôm nay: Video Clip Hót
Xem những sản phần đồ chơi tình dục hót nhất 2022: shop đồ chơi tình dục
#Cao #thủ #kiếm #hiệp #Quyển #6Dịch #giả #Meode