Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex vui lòng ghi nhớ tên miền mới để dễ dàng truy cập!
Bạn đang đọc Quyển 3, xem thêm các sách khác trong bộ truyện “Cao thủ hiệp sĩ” tại đây: https://www.sex-shoponline.net/tag/tuyen-tap-cao-thu-kiem-hiep/
– Ah…
Hứa Tiềm Cần kinh hãi hét lên, hắn ko ngờ lão tổ cầm dao máu như Quỷ Thần lại có thể bị giết mổ như thế này, há hốc mồm đứng nhìn.
Tống Thanh Thư ko thèm quan tâm tới lão đại, giơ tay mở Thủy Sinh huyệt, quan tâm hỏi:
– Cô Thủy, cô có sao ko?
Thủy Thịnh cắn môi, nhẹ nhõm tránh né từ trong lồng ngực của hắn, từ trên mặt đất nhặt kiếm lên, nhanh chóng đi tới kế bên huyết dao của lão tổ tông, trên người của lão tổ tông chém tới.
– Cô Thủy, anh đấy chết rồi …
Tống Thanh Thư đi tới phía sau, vỗ nhẹ vai cô, nhìn thấy hành vi điên cuồng của cô, tức tốc ôm cô, từ trong thân thể đẫm máu nhảy ra sau.
– … Oh…
Thụy Sinh phục hồi ý thức lại, nằm ở Tống Thanh Thư trong ngực, lớn tiếng khóc.
Tống Thanh Thư nhìn thấy Thủy Sinh đã trải qua cái này địa ngục, cũng cần triệt để trút bỏ, trong lòng mới có thể nhẹ nhõm hơn. Thật lâu sau, Tống Thanh Thư muốn phân tâm nói:
– Thủy, hay là chúng ta về nơi hạ lệnh chôn cất…
Shui Sheng ngửng đầu lên khỏi ngực anh, sau lúc lau nước mắt, “vâng”, nhưng rồi lại do dự, rụt rè nói:
“Tống thiếu gia, tôi muốn mang hài cốt của cha và hai người chú về Giang Nam mai táng.
“Đương nhiên, những đại người hùng này ko thể chôn ở nơi dã ngoại hoang vu này, nhưng cách Giang Nam quá xa, chúng ta chỉ có thể đợi sau lúc trở về, liền phái người tới đây đưa bọn họ đi.” Trong thời kì này, dự phòng có thú dữ, nàng có thể làm hỏng một ít còn sót lại, vì vậy ta sẽ dùng đá bảo vệ trước, ngươi nghĩ như thế nào?
Tống Thanh Thư hỏi.
– Mọi việc đều do Tống công tước xếp đặt.
Thụy Sinh vừa khóc xong, hiện giờ hai mắt vẫn còn đỏ hoe.
Nhìn thoáng qua, Hoa Thiết Căn còn ngây người như phượng hoàng, Tống Thanh Thư hừ lạnh:
– Họ Hoa, nó cũng đi tìm đá đem về đây chôn mấy người anh, tao tha mạng cho nó.
Hứa Tiếp Kiên giật thót, sau lúc nghe rõ Tống Thanh Thư lời nói, nhất thời vui tươi khôn xiết, ko ngừng gật đầu:
– Được… được… đi làm ngay thôi.
Nhìn Hoa Thiết Kiến thân ảnh đi xa, Thủy Sinh nhướng mày:
“Tống thiếu gia, sao có thể buông tha cho một người ko biết xấu hổ tương tự?”
Tống Thanh Thư lắc đầu nói:
– Hoa Tiết Cẩn tu luyện nhiều chục năm, cho dù ko có công lao, cũng phải vất vả nhiều, thu được ân huệ của hắn cũng ko phải là số ít, ko thể vì một ý tưởng nhưng thôi. Nếu bạn làm sai, bạn sẽ giết mổ anh ta. Hơn nữa, hắn cũng ko làm những chuyện nhưng người ta ta thán, cùng lắm chỉ nhìn lão tổ của Huyết Đao như chó vẫy đuôi chúc mừng chủ sở hữu.
Thủy Thịnh phần nào hiểu ra, có chút bối rối gật đầu, nhưng ở bên kia, cô nương áo xanh lại khịt mũi:
“Anh ta cũng mắc lỗi lúc ăn thịt cừu của tôi.
Tống Thanh Thư thấy buồn cười, vung kiếm gỗ trong tay, một đợt kiếm khí phát ra nhanh chóng, đào một cái lỗ nhỏ cách đó ko xa, từ trên đống lửa hạ xuống thịt cừu nướng thơm phức. nhẹ nhõm lao vào lỗ hổng, phất tay áo tích lũy mặt đất kế bên, tạo nên một cái tiểu huyệt.
– Cô nương rất yêu quý con cừu này, có thể coi nó như một người bạn từ tận đáy lòng, Song Mỗ chỉ có thể dùng sức một tẹo nhưng chôn vùi nó.
Cô nương áo xanh ngoài ý muốn quan sát Tống Thanh Thư, vô tội cười, ngọt ngào nói:
– Cảm ơn hoàng tử.
Tống Thanh Thư ngạc nhiên nói:
“Cô nương cũng rất kỳ quái, ta cứu nàng hai lần, nàng cũng ko có cảm tạ ta, ngày nay trái lại là cảm tạ một cái cừu nhân…”
Nữ tử áo xanh cười cười, ko trả lời, đi thẳng tới kế bên tiểu huyệt, vuốt ve mặt đất lẩm nhẩm:
– Cừu con … cừu con, đầu thai tốt kiếp sau, nghìn vạn đừng bao giờ làm cừu nữa, nếu ko sẽ bị người ăn thịt …
– Đúng là một quý cô lạ lùng.
Tống Thanh Thư lầm bầm, nhìn Hứa Ngôn Cần đầu đầy mồ hôi mang theo mấy khối băng, sau đó nhíu mày.
– Anh đấy dọn đi, để tôi…
Tống Thanh Thư ý bảo Hoa Thiết Kiến tránh sang một bên, sau đó dùng kiếm gỗ hướng về tảng đá lớn ko xa phi thường nhưng bắn từng nhát kiếm sắc bén thẳng vào tảng đá lớn.
Tảng đá lớn ko chịu nổi kiếm khí ập tới, vỡ vụn thành từng tảng đá lớn nhỏ, Hoa Tiết Kiến ngạc nhiên há to mồm …
Cô nương áo xanh trong mắt cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên, ngọt ngào nói:
– Võ công tước rất cao …
Tống Thanh Thư nở nụ cười.
– Làm sao… cô nương cũng hiểu võ công?
Bà xanh lắc đầu.
– Tôi ko hiểu võ công, chỉ biết vờn lũy tre xanh.
Ngay từ đầu, nàng đã ko quan tâm tới sự tồn tại của Đúng Tề từ trong thân thể mình, cho nên Tống Thanh Thư ko để tâm tới lời nói, hắn cùng Hoa Tiết Kiến mang theo hài cốt của Thủy đại nhân. Lục Thiên Trụ, Lưu Thừa Phong và một số người mai táng.
– Thủy cô nương, chúng ta trở về doanh trại, tiểu thư cũng rất mong đợi, sau lúc trở về sẽ thu xếp người tới đây để đưa nhóm của Thụy đại hiệp trở về Giang Nam.
Tống Thanh Thư từ trong mồm Hoa Tiết can biết được Thủy Giám, Hắc Bạch Song Kiếm cùng những người khác chia làm ba hướng tìm kiếm.
– Vậy là được rồi…
Thụy Sinh lúc này cũng ko có ý kiến, toàn thể công việc đều ủy quyền Tống Thanh Thư, mình cũng giống như Thiên Lôi sai trái.
Tống Thanh Thư gật đầu, liếc nhìn Hoa Tiết Kiến:
– Còn ông già thì sao?
Hoa Tiết Kiện sửng sốt, vội vã nói:
– Tôi muốn ở lại đây sát cánh bên hài cốt của các anh, để chuộc tội …
Trong lòng hắn rõ ràng nếu trở về cùng Tống Thanh Thư, Thủy Giám đám người nhất mực sẽ hỏi chuyện gì xảy ra, bọn họ lộ ra tham sống sợ chết, ko lừa được người nào. Tốt hơn là ở lại chỗ này, Thủy Sinh cô gái kia tính tình hảo, nhìn thấy đứng ở phụ vương bên người, nhất mực sẽ ngô nghê, có thể sẽ ko nhắc tới chuyện kia của nàng.
Hơn nữa nhìn Thủy Sinh cùng Tống Thanh Thư liếc nhau, hẳn là Âm Thần một chân, nếu ko tỉnh lại đi theo quấy rối hai người, nếu như quỷ Tống Thanh Thư tức giận. ko phải là một con gấu. tôi sống như thế nào?
Tống Thanh Thư cùng Thủy Sinh người nào biết lão nhân gia đứng ở trước mắt, trong lòng quỷ dị? Nhìn thấy lão nhân gia đứng ở phụ vương bên người, Thủy Sinh tương đối động, oán hờn nhất thời vô lực bay lên:
– Cảm ơn, Baba.
Hứa Tiềm Cần mừng thầm, đương nhiên trên mặt vẫn lộ ra vẻ buồn bực:
– Đây là việc hắn phải làm, chỉ trách hắn nhất thời nghĩ sai, cho nên hỏng hết cả rồi, lúc đó hắn ko có liều mình tranh đấu với Tà Huyết Dao …
Tống Thanh Thư khẽ gật đầu, quay đầu nhìn nữ tử áo xanh:
– Tiểu thư… nhà của cô ở đâu, nếu cô chưa sẵn sàng đưa tiểu thư về nhà?
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3Dịch giả Meode
Hình Ảnh về: Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3Dịch giả Meode
Video về: Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3Dịch giả Meode
Wiki về Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3Dịch giả Meode
Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 3Dịch giả Meode -
Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex vui lòng ghi nhớ tên miền mới để dễ dàng truy cập!
Bạn đang đọc Quyển 3, xem thêm các sách khác trong bộ truyện "Cao thủ hiệp sĩ" tại đây: https://www.sex-shoponline.net/tag/tuyen-tap-cao-thu-kiem-hiep/
- Ah…
Hứa Tiềm Cần kinh hãi hét lên, hắn ko ngờ lão tổ cầm dao máu như Quỷ Thần lại có thể bị giết mổ như thế này, há hốc mồm đứng nhìn.
Tống Thanh Thư ko thèm quan tâm tới lão đại, giơ tay mở Thủy Sinh huyệt, quan tâm hỏi:
- Cô Thủy, cô có sao ko?
Thủy Thịnh cắn môi, nhẹ nhõm tránh né từ trong lồng ngực của hắn, từ trên mặt đất nhặt kiếm lên, nhanh chóng đi tới kế bên huyết dao của lão tổ tông, trên người của lão tổ tông chém tới.
- Cô Thủy, anh đấy chết rồi ...
Tống Thanh Thư đi tới phía sau, vỗ nhẹ vai cô, nhìn thấy hành vi điên cuồng của cô, tức tốc ôm cô, từ trong thân thể đẫm máu nhảy ra sau.
- … Oh…
Thụy Sinh phục hồi ý thức lại, nằm ở Tống Thanh Thư trong ngực, lớn tiếng khóc.
Tống Thanh Thư nhìn thấy Thủy Sinh đã trải qua cái này địa ngục, cũng cần triệt để trút bỏ, trong lòng mới có thể nhẹ nhõm hơn. Thật lâu sau, Tống Thanh Thư muốn phân tâm nói:
- Thủy, hay là chúng ta về nơi hạ lệnh chôn cất…
Shui Sheng ngửng đầu lên khỏi ngực anh, sau lúc lau nước mắt, "vâng", nhưng rồi lại do dự, rụt rè nói:
“Tống thiếu gia, tôi muốn mang hài cốt của cha và hai người chú về Giang Nam mai táng.
"Đương nhiên, những đại người hùng này ko thể chôn ở nơi dã ngoại hoang vu này, nhưng cách Giang Nam quá xa, chúng ta chỉ có thể đợi sau lúc trở về, liền phái người tới đây đưa bọn họ đi." Trong thời kì này, dự phòng có thú dữ, nàng có thể làm hỏng một ít còn sót lại, vì vậy ta sẽ dùng đá bảo vệ trước, ngươi nghĩ như thế nào?
Tống Thanh Thư hỏi.
- Mọi việc đều do Tống công tước xếp đặt.
Thụy Sinh vừa khóc xong, hiện giờ hai mắt vẫn còn đỏ hoe.
Nhìn thoáng qua, Hoa Thiết Căn còn ngây người như phượng hoàng, Tống Thanh Thư hừ lạnh:
- Họ Hoa, nó cũng đi tìm đá đem về đây chôn mấy người anh, tao tha mạng cho nó.
Hứa Tiếp Kiên giật thót, sau lúc nghe rõ Tống Thanh Thư lời nói, nhất thời vui tươi khôn xiết, ko ngừng gật đầu:
- Được… được… đi làm ngay thôi.
Nhìn Hoa Thiết Kiến thân ảnh đi xa, Thủy Sinh nhướng mày:
"Tống thiếu gia, sao có thể buông tha cho một người ko biết xấu hổ tương tự?"
Tống Thanh Thư lắc đầu nói:
- Hoa Tiết Cẩn tu luyện nhiều chục năm, cho dù ko có công lao, cũng phải vất vả nhiều, thu được ân huệ của hắn cũng ko phải là số ít, ko thể vì một ý tưởng nhưng thôi. Nếu bạn làm sai, bạn sẽ giết mổ anh ta. Hơn nữa, hắn cũng ko làm những chuyện nhưng người ta ta thán, cùng lắm chỉ nhìn lão tổ của Huyết Đao như chó vẫy đuôi chúc mừng chủ sở hữu.
Thủy Thịnh phần nào hiểu ra, có chút bối rối gật đầu, nhưng ở bên kia, cô nương áo xanh lại khịt mũi:
“Anh ta cũng mắc lỗi lúc ăn thịt cừu của tôi.
Tống Thanh Thư thấy buồn cười, vung kiếm gỗ trong tay, một đợt kiếm khí phát ra nhanh chóng, đào một cái lỗ nhỏ cách đó ko xa, từ trên đống lửa hạ xuống thịt cừu nướng thơm phức. nhẹ nhõm lao vào lỗ hổng, phất tay áo tích lũy mặt đất kế bên, tạo nên một cái tiểu huyệt.
- Cô nương rất yêu quý con cừu này, có thể coi nó như một người bạn từ tận đáy lòng, Song Mỗ chỉ có thể dùng sức một tẹo nhưng chôn vùi nó.
Cô nương áo xanh ngoài ý muốn quan sát Tống Thanh Thư, vô tội cười, ngọt ngào nói:
- Cảm ơn hoàng tử.
Tống Thanh Thư ngạc nhiên nói:
"Cô nương cũng rất kỳ quái, ta cứu nàng hai lần, nàng cũng ko có cảm tạ ta, ngày nay trái lại là cảm tạ một cái cừu nhân..."
Nữ tử áo xanh cười cười, ko trả lời, đi thẳng tới kế bên tiểu huyệt, vuốt ve mặt đất lẩm nhẩm:
- Cừu con ... cừu con, đầu thai tốt kiếp sau, nghìn vạn đừng bao giờ làm cừu nữa, nếu ko sẽ bị người ăn thịt ...
- Đúng là một quý cô lạ lùng.
Tống Thanh Thư lầm bầm, nhìn Hứa Ngôn Cần đầu đầy mồ hôi mang theo mấy khối băng, sau đó nhíu mày.
- Anh đấy dọn đi, để tôi…
Tống Thanh Thư ý bảo Hoa Thiết Kiến tránh sang một bên, sau đó dùng kiếm gỗ hướng về tảng đá lớn ko xa phi thường nhưng bắn từng nhát kiếm sắc bén thẳng vào tảng đá lớn.
Tảng đá lớn ko chịu nổi kiếm khí ập tới, vỡ vụn thành từng tảng đá lớn nhỏ, Hoa Tiết Kiến ngạc nhiên há to mồm ...
Cô nương áo xanh trong mắt cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên, ngọt ngào nói:
- Võ công tước rất cao ...
Tống Thanh Thư nở nụ cười.
- Làm sao… cô nương cũng hiểu võ công?
Bà xanh lắc đầu.
- Tôi ko hiểu võ công, chỉ biết vờn lũy tre xanh.
Ngay từ đầu, nàng đã ko quan tâm tới sự tồn tại của Đúng Tề từ trong thân thể mình, cho nên Tống Thanh Thư ko để tâm tới lời nói, hắn cùng Hoa Tiết Kiến mang theo hài cốt của Thủy đại nhân. Lục Thiên Trụ, Lưu Thừa Phong và một số người mai táng.
- Thủy cô nương, chúng ta trở về doanh trại, tiểu thư cũng rất mong đợi, sau lúc trở về sẽ thu xếp người tới đây để đưa nhóm của Thụy đại hiệp trở về Giang Nam.
Tống Thanh Thư từ trong mồm Hoa Tiết can biết được Thủy Giám, Hắc Bạch Song Kiếm cùng những người khác chia làm ba hướng tìm kiếm.
- Vậy là được rồi…
Thụy Sinh lúc này cũng ko có ý kiến, toàn thể công việc đều ủy quyền Tống Thanh Thư, mình cũng giống như Thiên Lôi sai trái.
Tống Thanh Thư gật đầu, liếc nhìn Hoa Tiết Kiến:
- Còn ông già thì sao?
Hoa Tiết Kiện sửng sốt, vội vã nói:
- Tôi muốn ở lại đây sát cánh bên hài cốt của các anh, để chuộc tội ...
Trong lòng hắn rõ ràng nếu trở về cùng Tống Thanh Thư, Thủy Giám đám người nhất mực sẽ hỏi chuyện gì xảy ra, bọn họ lộ ra tham sống sợ chết, ko lừa được người nào. Tốt hơn là ở lại chỗ này, Thủy Sinh cô gái kia tính tình hảo, nhìn thấy đứng ở phụ vương bên người, nhất mực sẽ ngô nghê, có thể sẽ ko nhắc tới chuyện kia của nàng.
Hơn nữa nhìn Thủy Sinh cùng Tống Thanh Thư liếc nhau, hẳn là Âm Thần một chân, nếu ko tỉnh lại đi theo quấy rối hai người, nếu như quỷ Tống Thanh Thư tức giận. ko phải là một con gấu. tôi sống như thế nào?
Tống Thanh Thư cùng Thủy Sinh người nào biết lão nhân gia đứng ở trước mắt, trong lòng quỷ dị? Nhìn thấy lão nhân gia đứng ở phụ vương bên người, Thủy Sinh tương đối động, oán hờn nhất thời vô lực bay lên:
- Cảm ơn, Baba.
Hứa Tiềm Cần mừng thầm, đương nhiên trên mặt vẫn lộ ra vẻ buồn bực:
- Đây là việc hắn phải làm, chỉ trách hắn nhất thời nghĩ sai, cho nên hỏng hết cả rồi, lúc đó hắn ko có liều mình tranh đấu với Tà Huyết Dao ...
Tống Thanh Thư khẽ gật đầu, quay đầu nhìn nữ tử áo xanh:
- Tiểu thư… nhà của cô ở đâu, nếu cô chưa sẵn sàng đưa tiểu thư về nhà?
[rule_{ruleNumber}] [box type=”note” align=”” class=”” color:red;”>Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex vui lòng ghi nhớ tên miền mới để dễ dàng truy cập!
Bạn đang đọc Quyển 3, xem thêm các sách khác trong bộ truyện “Cao thủ hiệp sĩ” tại đây: https://www.sex-shoponline.net/tag/tuyen-tap-cao-thu-kiem-hiep/
– Ah…
Hứa Tiềm Cần kinh hãi hét lên, hắn không ngờ lão tổ cầm dao máu như Quỷ Thần lại có thể bị giết như thế này, há hốc mồm đứng nhìn.
Tống Thanh Thư không thèm để ý đến lão đại, giơ tay mở Thủy Sinh huyệt, quan tâm hỏi:
– Cô Thủy, cô có sao không?
Thủy Thịnh cắn môi, nhẹ nhàng né tránh từ trong lồng ngực của hắn, từ trên mặt đất nhặt kiếm lên, nhanh chóng đi tới bên cạnh huyết dao của lão tổ tông, trên người của lão tổ tông chém tới.
– Cô Thủy, anh ấy chết rồi …
Tống Thanh Thư đi tới phía sau, vỗ nhẹ vai cô, nhìn thấy hành vi điên cuồng của cô, lập tức ôm cô, từ trong cơ thể đẫm máu nhảy ra sau.
– … Oh…
Thụy Sinh phục hồi tinh thần lại, nằm ở Tống Thanh Thư trong ngực, lớn tiếng khóc.
Tống Thanh Thư nhìn thấy Thủy Sinh đã trải qua cái này địa ngục, cũng cần triệt để trút bỏ, trong lòng mới có thể nhẹ nhàng hơn. Thật lâu sau, Tống Thanh Thư muốn phân tâm nói:
– Thủy, hay là chúng ta về nơi hạ lệnh chôn cất…
Shui Sheng ngẩng đầu lên khỏi ngực anh, sau khi lau nước mắt, “vâng”, nhưng rồi lại do dự, rụt rè nói:
“Tống thiếu gia, tôi muốn mang hài cốt của cha và hai người chú về Giang Nam an táng.
“Đương nhiên, những đại anh hùng này không thể chôn ở nơi dã ngoại hoang vu này, nhưng cách Giang Nam quá xa, chúng ta chỉ có thể đợi sau khi trở về, liền phái người tới đây đưa bọn họ đi.” Trong thời gian này, đề phòng có thú dữ, nàng có thể làm hỏng một ít còn sót lại, vì vậy ta sẽ dùng đá bảo vệ trước, ngươi nghĩ như thế nào?
Tống Thanh Thư hỏi.
– Mọi việc đều do Tống công tước sắp đặt.
Thụy Sinh vừa khóc xong, bây giờ hai mắt vẫn còn đỏ hoe.
Nhìn thoáng qua, Hoa Thiết Căn còn ngây người như phượng hoàng, Tống Thanh Thư hừ lạnh:
– Họ Hoa, nó cũng đi tìm đá đem về đây chôn mấy người anh, tao tha mạng cho nó.
Hứa Tiếp Kiên giật mình, sau khi nghe rõ Tống Thanh Thư lời nói, nhất thời vui mừng khôn xiết, không ngừng gật đầu:
– Được… được… đi làm ngay thôi.
Nhìn Hoa Thiết Kiến thân ảnh đi xa, Thủy Sinh nhướng mày:
“Tống thiếu gia, sao có thể buông tha cho một người không biết xấu hổ như vậy?”
Tống Thanh Thư lắc đầu nói:
– Hoa Tiết Cẩn tu luyện nhiều chục năm, cho dù không có công lao, cũng phải vất vả nhiều, nhận được ân huệ của hắn cũng không phải là số ít, không thể vì một ý nghĩ mà thôi. Nếu bạn làm sai, bạn sẽ giết anh ta. Hơn nữa, hắn cũng không làm những chuyện mà người ta ca thán, cùng lắm chỉ nhìn lão tổ của Huyết Đao như chó vẫy đuôi chúc mừng chủ nhân.
Thủy Thịnh phần nào hiểu ra, có chút bối rối gật đầu, nhưng ở bên kia, cô nương áo xanh lại khịt mũi:
“Anh ta cũng mắc lỗi khi ăn thịt cừu của tôi.
Tống Thanh Thư thấy buồn cười, vung kiếm gỗ trong tay, một đợt kiếm khí phát ra nhanh chóng, đào một cái lỗ nhỏ cách đó không xa, từ trên đống lửa hạ xuống thịt cừu nướng thơm phức. nhẹ nhàng lao vào lỗ hổng, phất tay áo thu thập mặt đất bên cạnh, hình thành một cái tiểu huyệt.
– Cô nương rất yêu quý con cừu này, có thể coi nó như một người bạn từ tận đáy lòng, Song Mỗ chỉ có thể dùng sức một chút mà chôn vùi nó.
Cô nương áo xanh ngoài ý muốn quan sát Tống Thanh Thư, vô tội cười, ngọt ngào nói:
– Cảm ơn hoàng tử.
Tống Thanh Thư kinh ngạc nói:
“Cô nương cũng rất kỳ quái, ta cứu nàng hai lần, nàng cũng không có cảm tạ ta, hiện tại ngược lại là cảm tạ một cái cừu nhân…”
Nữ tử áo xanh cười cười, không trả lời, đi thẳng đến bên cạnh tiểu huyệt, vuốt ve mặt đất lẩm bẩm:
– Cừu con … cừu con, đầu thai tốt kiếp sau, ngàn vạn đừng bao giờ làm cừu nữa, nếu không sẽ bị người ăn thịt …
– Đúng là một quý cô lạ lùng.
Tống Thanh Thư lầm bầm, nhìn Hứa Ngôn Cần đầu đầy mồ hôi mang theo mấy khối băng, sau đó nhíu mày.
– Anh ấy dọn đi, để tôi…
Tống Thanh Thư ý bảo Hoa Thiết Kiến tránh sang một bên, sau đó dùng kiếm gỗ hướng về tảng đá lớn không xa phi thường mà bắn từng nhát kiếm sắc bén thẳng vào tảng đá lớn.
Tảng đá lớn không chịu nổi kiếm khí ập đến, vỡ vụn thành từng tảng đá lớn nhỏ, Hoa Tiết Kiến kinh ngạc há to mồm …
Cô nương áo xanh trong mắt cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, ngọt ngào nói:
– Võ công tước rất cao …
Tống Thanh Thư nở nụ cười.
– Làm sao… cô nương cũng hiểu võ công?
Bà xanh lắc đầu.
– Tôi không hiểu võ công, chỉ biết vờn lũy tre xanh.
Ngay từ đầu, nàng đã không để ý đến sự tồn tại của Đúng Tề từ trong cơ thể mình, cho nên Tống Thanh Thư không để tâm đến lời nói, hắn cùng Hoa Tiết Kiến mang theo hài cốt của Thủy đại nhân. Lục Thiên Trụ, Lưu Thừa Phong và một số người an táng.
– Thủy cô nương, chúng ta trở về doanh trại, tiểu thư cũng rất mong đợi, sau khi trở về sẽ thu xếp người tới đây để đưa nhóm của Thụy đại hiệp trở về Giang Nam.
Tống Thanh Thư từ trong miệng Hoa Tiết can biết được Thủy Giám, Hắc Bạch Song Kiếm cùng những người khác chia làm ba hướng tìm kiếm.
– Vậy là được rồi…
Thụy Sinh lúc này cũng không có ý kiến, toàn bộ công việc đều giao cho Tống Thanh Thư, mình cũng giống như Thiên Lôi sai lầm.
Tống Thanh Thư gật đầu, liếc nhìn Hoa Tiết Kiến:
– Còn ông già thì sao?
Hoa Tiết Kiện sửng sốt, vội vàng nói:
– Tôi muốn ở lại đây sát cánh bên hài cốt của các anh, để chuộc tội …
Trong lòng hắn rõ ràng nếu trở về cùng Tống Thanh Thư, Thủy Giám đám người nhất định sẽ hỏi chuyện gì xảy ra, bọn họ lộ ra tham sống sợ chết, không lừa được ai. Tốt hơn là ở lại chỗ này, Thủy Sinh cô gái kia tính tình hảo, nhìn thấy đứng ở phụ thân bên người, nhất định sẽ ngây ngô, có thể sẽ không nhắc tới chuyện kia của nàng.
Hơn nữa nhìn Thủy Sinh cùng Tống Thanh Thư liếc nhau, hẳn là Âm Thần một chân, nếu không tỉnh lại đi theo quấy rối hai người, nếu như quỷ Tống Thanh Thư tức giận. không phải là một con gấu. tôi sống như thế nào?
Tống Thanh Thư cùng Thủy Sinh ai biết lão nhân gia đứng ở trước mắt, trong lòng quỷ dị? Nhìn thấy lão nhân gia đứng ở phụ thân bên người, Thủy Sinh hơi hơi động, oán hận nhất thời vô lực bay lên:
– Cảm ơn, Baba.
Hứa Tiềm Cần mừng thầm, đương nhiên trên mặt vẫn lộ ra vẻ buồn bã:
– Đây là việc hắn phải làm, chỉ trách hắn nhất thời nghĩ sai, cho nên hỏng hết cả rồi, lúc đó hắn không có liều mạng chiến đấu với Tà Huyết Dao …
Tống Thanh Thư khẽ gật đầu, quay đầu nhìn nữ tử áo xanh:
– Tiểu thư… nhà của cô ở đâu, nếu cô chưa sẵn sàng đưa tiểu thư về nhà?
[/box]#Cao #thủ #kiếm #hiệp #Quyển #3Dịch #giả #Meode
[rule_3_plain]#Cao #thủ #kiếm #hiệp #Quyển #3Dịch #giả #Meode
Website chuyển qua tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex , các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!
Bạn đang đọc Quyển 3, xem thêm các Quyển khác trong bộ “Cao thủ kiếm hiệp” tại đây: https://www.sex-shoponline.net/tag/tuyen-tap-cao-thu-kiem-hiep/
Phần 1
– A…
Hoa Thiết Can thét kinh hãi, lão ko ngờ tới trước đây Huyết Đao lão tổ như một Ma Thần lại có thể bị giết mổ chết tương tự, há hốc mồm nhưng đứng ở nơi đó.
Tống Thanh Thư ko quản tới lão, đưa tay giải khai á huyệt Thủy Sinh, quan tâm hỏi:
– Thủy cô nương, ko có bị sao chứ?
Thủy Sinh cắn chặt môi, nhẹ nhõm tránh ra khỏi ngực của hắn, từ dưới đất nhặt lên thanh đao, rất nhanh đi tới kế bên thi thể Huyết Đao lão tổ chém liên tục trên người lão.
– Thủy cô nương, lão đã chết…
Tống Thanh Thư đi tới phía sau, vỗ nhẹ nhẹ bả vai nàng, thấy cử chỉ nàng rồ dại, liền vội vã ôm nàng lại, nhảy lui ra khỏi thi thể đầy huyết nhục kia.
– Ỗ… ô…
Thủy Sinh phục hồi ý thức lại, nằm ở trong ngực Tống Thanh Thư lên tiếng khóc lớn lên.
Tống Thanh Thư thấy Thủy Sinh đã trải qua đoạn địa ngục này, cũng cần triệt để phát tiết ra ngoài, thì trong lòng mới có thể nhẹ lại. Một lúc lâu qua đi, Tống Thanh Thư muốn phân tán sự chú ý của nàng, nói:
– Thủy cô nương, hay là chúng ta tới nơi lệnh tôn mai táng đi a…
Thủy Sinh từ trong ngực hắn ngửng đầu lên, sau lúc lau khô nước mắt thì “ừ” một tiếng, nhưng rồi có chút do dự, nhút nhát nói:
– Tống công tử, ta muốn đem di thể phụ vương và hai vị thúc, mang về Giang Nam mai táng.
– Đương nhiên các vị đại hiệp này ko thể mai táng tại nơi hoang giao dã ngoại này, nhưng từ chỗ này cách Giang Nam quá xa, chỉ có thể chờ sau lúc chúng ta trở về thì phái người tới đây đem mấy vị đi. Trong thời kì này vạn nhất có các loài dã thú nàng qua, có thể làm tổn hại tới di thể mấy vị, cho nên chúng ta trước sẽ dùng đá vây lại bảo vệ, cô nương xem thấy thế nào?
Tống Thanh Thư hỏi.
– Tất cả đều mặc cho Tống công tử an bài.
Thủy Sinh vừa mới khóc xong, ngày nay ánh mắt cũng còn hồng đỏ.
Nhìn thoáng qua Hoa Thiết Can vẫn ngây người như phỗng, Tống Thanh Thư hừ lạnh:
– Họ Hoa kia, lão cũng đi tìm đá tảng mang tới đây, mai táng mấy vị huynh đệ của lão, ta có thể tha cho lão khỏi cái chết.
Hoa Thiết Kiền giật thót, sau lúc nghe rõ Tống Thanh Thư nói, nhất thời đại hỉ, ko ngừng gật đầu:
– Được… được… ta đi làm ngay.
Nhìn thân ảnh Hoa Thiết Kiền đi xa, Thủy Sinh nhướng mày:
– Tống công tử, ngươi làm sao lại buông tha cái loại người vô sỉ tương tự.
Tống Thanh Thư lắc đầu nói:
– Hoa Thiết Can lâu nay hành hiệp trượng nghĩa cũng có mấy chục năm, ko có công lao cũng có khổ lao, bách tính nhận lấy ơn trạch của lão cũng ko phải là ít, cho nên cũng ko thể bởi vì mới một suy nghĩ sai trái thì liền giết mổ lão. Huống chi lão cũng ko có làm ra cái chuyện nhưng người người oán trách, cao lắm là hướng tới Huyết Đao lão tổ như chó vẫy đuôi mừng chủ nhưng thôi.
Thủy Sinh có chút hiểu có chút ko hiểu gật đầu, nhưng bên kia thì cô nương lục y hừ một tiếng:
– Lão còn phạm sai trái là đã ăn cừu của ta đây.
Tống Thanh Thư thấy buồn cười, trong tay mộc kiếm vung lên, một làn kiếm khí phát ra rất nhanh tại cách đó ko xa đào ra một cái hố nhỏ, lại từ trên lửa đem miếng thịt cừu nướng thơm ngạt ngào lấy xuống, nhẹ nhõm phóng tới trong cái hố, tay áo phất một cái, đem kế bên đất dồn lên, tạo thành một cái mộ phần nho nhỏ.
– Cô nương quý con cừu này như thế, vậy là có thể tự đáy lòng xem nó là bằng hữu, Tống mỗ chỉ có thể hơi tận đơn bạc chi lực, đem nó mai táng.
Cô nương lục y ngoài ý muốn quan sát Tống Thanh Thư, dáng vẻ thơ ngây tươi cười ngọt ngào nói:
– Đa tạ công tử.
Tống Thanh Thư ngạc nhiên nói:
– Cô nương cũng thật kỳ quái, tại hạ đã hai lần cứu cô nương, cô nương cũng ko hề đa tạ tại hạ, hiện giờ trái lại bởi vì một con cừu nhưng lại đa tạ…
Cô nương lục y mỉm cười, cũng ko đáp lời, đi thẳng tới kế bên mộ phần nho nhỏ kia, vuốt ve trên đất mồm lẩm nhẩm:
– Cừu nhi… cừu nhi, kiếp sau đầu thai cho tốt, nghìn vạn đừng bao giờ làm cừu nữa, ko thì lại bị người làm thịt ăn…
– Thật là một cô nương quái lạ.
Tống Thanh Thư lẩm nhẩm, nhìn Hoa Thiết Can đầu đầy mồ hôi mang tới mấy khối đá, liền nhíu mày.
– Lão tránh ra, để cho tại hạ…
Tống Thanh Thư bảo Hoa Thiết Kiền tránh qua một bên, sau đó dùng mộc kiếm hướng về tảng đá lớn cách đó ko xa hoa tay phóng ra, từng làn kiếm khí bén nhọn bắn thẳng vào tảng đá lớn.
Đá lớn chịu ko nổi kiếm khí từng làn đánh tới, ầm ầm vỡ ra thành từng mảnh đá lớn nhỏ, Hoa Thiết Kiền cả kinh há to mồm…
Cô nương lục y trong mắt cũng lộ ra một vẻ ngạc nhiên, ngọt ngào nói:
– Võ công công tử rất cao a…
Tống Thanh Thư mỉm cười:
– Thế nào… cô nương cũng hiểu võ công sao?
Cô nương lục y lắc đầu:
– Ta ko hiểu võ công, chỉ biết nô đùa với cây trúc xanh của ta nhưng thôi.
Ngay từ đầu, từ trên người nàng đã ko có nhận thấy được chân khí tồn tại, cho nên Tống Thanh Thư cũng ko đem lời nói của của nàng để ở trong lòng, hắn liền cùng với Hoa Thiết Kiền mang di thể Thủy Đại, Lục Thiên Trữ, Lưu Thừa Phong mấy người mai táng.
– Thủy cô nương, chúng ta về lại doanh trại, bá phụ của cô nương cũng đang rất gấp trông ngóng, sau lúc trở về chúng ta sẽ an bài người tới đây mang nhóm người của Thủy đại hiệp về Giang Nam.
Tống Thanh Thư từ mồm Hoa Thiết can thì biết được Thủy Giám, Hắc Bạch Song Kiếm đám người chia ra ba phương hướng tìm kiếm.
– Cũng được…
Thủy Sinh lúc này ko có chủ kiến gì bộ, toàn thể việc ủy quyền Tống Thanh Thư, còn mình thì như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.
Tống Thanh Thư gật đầu, nhìn Hoa Thiết Kiền liếc mắt:
– Còn lão thì tính sao?
Hoa Thiết Kiền cả kinh, vội vã nói:
– Ta muốn ở lại chỗ này túc trực bên di thể của mấy vị huynh đệ, để chuộc tội…
Trong lòng lão rõ ràng, nếu cùng Tống Thanh Thư quay trở lại, đám người Thủy Giám cứng cáp sẽ hỏi chuyện đã xảy ra, sẽ lộ ra chuyện tham sống sợ chết của mình, ko gạt được người nào. Còn chi bằng ở lại chỗ này, Thủy Sinh nha đầu kia tính tình thiện lương, thấy mình thay phụ vương túc trực bên di thể, nhất mực sẽ nhẹ dạ, có thể sẽ ko nhắc tới chuyện kia của mình.
Hơn nữa, xem Thủy Sinh cùng Tống Thanh Thư liếc mắt đưa tình, nhất mực là âm thần có một chân, nếu là ko thức đi theo sau quấy rối hai người, ma đầu Tống Thanh Thư kia nhỡ nóng giận thì chẳng phải là mang mình tế sống sao?
Tống Thanh Thư cùng Thủy Sinh nào biết lão đầu trước mắt kính cẩn đứng yên nhưng trong lòng quỷ vực? Thấy lão vì phụ vương túc trực bên di thể, Thủy Sinh có chút cảm động, oán hờn nhất thời ko cánh nhưng bay:
– Cảm tạ Hoa bá bá.
Hoa Thiết Can lặng lẽ vui tươi, đương nhiên trên mặt vẫn là một bộ dạng bi thương:
– Đây là việc bá bá phải làm, chỉ đáng trách là bá bá nhất thời nghĩ sai nên hỏng hết, lúc đó lại ko liều mình đọ sức cùng với Huyết Đao ác tặc…
Tống Thanh Thư khẽ gật đầu, xoay người nhìn cô nương lục y:
– Cô nương… nhà ngươi ở nơi nào, nếu ko sẵn dịp tại hạ đưa cô nương về nhà?
#Cao #thủ #kiếm #hiệp #Quyển #3Dịch #giả #Meode
[rule_2_plain]#Cao #thủ #kiếm #hiệp #Quyển #3Dịch #giả #Meode
[rule_2_plain]#Cao #thủ #kiếm #hiệp #Quyển #3Dịch #giả #Meode
[rule_3_plain]Phân mục: Truyện sex hay
Nguồn: sex-shoponline.net
Xem thêm Video clip hót nhất hôm nay: Video Clip Hót
Xem những sản phần đồ chơi tình dục hót nhất 2022: shop đồ chơi tình dục
#Cao #thủ #kiếm #hiệp #Quyển #3Dịch #giả #Meode