Tác giả: Quý độc giả, nếu thấy thoáng qua Ngọn lửa hận thù rừng xanh, đừng ngạc nhiên! Ếch bị chú Hoàng Ly tác động nên…

Tiếng trống cầu ma chập chờn cùng với hương trầm ngát hương nơi góc rừng khiến Phong như lạc vào một xã hội nguyên thủy từ lâu. Những lời thề nhấp nhoáng của mụ phù thủy già có khuôn mặt tiều tụy như một xác chết. Họ ko khóc lóc kêu gào như dưới Kinh, chỉ có những gương mặt lầm lì, khắc khổ vì nghèo đói, cuộc sống đã nghèo khổ từ bao đời nay của họ, họ cúi gằm, gục ngã. Anh đeo ba lô một cách mỏi mệt qua vai và quay người đi về phía lối đi kế bên, những viên đá tai mèo sắc nhọn như những mũi nhọn cứa vào đế giày của anh. Nếu ko phải chủ đề chết tiệt của phóng sự dò la về vụ trộm của dự án 135, anh đã ko lạc đường tới cái xứ sở điên cuồng này. Ko hiểu lão phó tổng chỉnh sửa có gì đối với hắn nhưng mà phóng sự gai góc này hắn giao ngay cho một phóng viên vừa tốt nghiệp đại học, chưa hết thời kì thực tập. Cậu học trò chân leo chưa được mấy quãng đã phải nín thở, đập ba lô xuống nền đá, cậu ngồi xếp bằng, móc sách lấy quạt. Anh nhớ mới hôm qua còn vô tư uống cà phê ở thủ đô tráng lệ. Anh tiếc “con rau” mới chăn được mấy hôm tưởng sắp cho “vào đĩa gỏi” nên đánh một lần rồi đi công việc! Vậy nên ko phải xôi hỏng bỏng ko, ko phải anh tiếc chuyện “chăn gối” nhưng mà anh tiếc vì hiếm lúc gặp được người phụ nữ vừa xinh đẹp lại vừa biết ăn nói như Yến.

Anh đó quen Yến sau vài lần comment qua lại trên vài diễn đàn kết giao, cũng ko lạ vì danh sách YM! Cuộc sống của anh toàn trai gái, gái gú, thậm chí có cả mấy “tú bà”, buồn thế nào nhưng mà hôm đó ngồi trong quán cà phê, ngứa tay, anh lấy điện thoại di động ra nhắn vào máy Yến, cứ ngỡ là mới quen. người quen. cò cưa cho vui, này cô đó tới thật. Anh hơi bất thần lúc Yến xuất hiện trước mặt anh, là phóng viên nên xúc tiếp nhiều với phụ nữ, nhưng có điều Yến khiến người nào gặp lần đầu cũng phải đọng lại xúc cảm rất ấn tượng. . Lần trước hết gặp anh, Yến mặc một chiếc váy xanh nhạt, làn da trắng mịn của một cô gái phố được trang điểm rất nhẹ, nét duyên của cô gái đó như có chút gì đó luyến tiếc khiến người ta nâng niu ko dám đánh mất. mãng cầu.

Kéo ghế cho cô ngồi, anh hỏi:
– Anh bắt taxi tới à?
– Làm sao Phong biết được? quá tốt!
– Ko sao, trời mưa to ko có một giọt nước bám vào người, tay ko hết, ko cầm chìa khóa, ví tiền nên ko thể đi xe máy hay oto tư nhân, cũng khó nhờ. người nào để lái xe vì một cuộc họp như thế này hiếm lúc dám hỏi.
– Hở…. Phong phân tích như Arthur Conan Doyle, ko lẽ Phong đang dò la công an?
– Ko, chỉ cần quan sát một tẹo, Phong là… chín mươi nghìn!
– Thật là kinh khủng, đã ko có gì được che giấu! Yến rất thích những người có óc quan sát tinh tế như Phong! “dạy” thêm, ví dụ … như … anh chàng mặc áo phông sọc đứng gần quầy bar đằng kia?
– À… anh chàng đó? Phải thuận tay trái!
– ơ… .sao vậy! Bạn có thấy anh ta vận chuyển vừa rồi ko?
– Nhưng ví của anh đó để ở túi quần bên trái, rất ít người thuận tay phải bỏ ví vào túi quần bên trái!
– Tốt! Tôi chấp nhận suy nghĩ của Phong

Cả hai cùng phá lên cười, sự ngại ngùng lúc đầu dường như tan biến, thêm vài lần cà phê cũng đủ để Phong mở màn có cảm giác thích người phụ nữ dịu dàng và thông minh này. Ở Phong, Yến cũng tìm thấy một điều gì đó đồng cảm nhưng mà cô ko thể có được ở bè bạn hay chồng cũ …

Nắng chiều nhẹ qua hàng cây nhảy múa kế bên anh, một vài chiếc lá vàng bay trong gió rồi đáp xuống mặt anh, đánh thức anh khỏi ký ức.

Chow! tìm chỗ ngủ đêm cũng ko có, đêm nay ôm cây ngủ như khỉ! ‘Anh tự nghĩ, rồi xách ba lô lên và sải bước tới những mái nhà nhô ra bên sườn đồi. Chân anh ngừng lại trước một căn nhà gỗ rách nát được ghép từ những mảnh gỗ thô sơ, kế bên tấm biển ghi “Trường tiểu học xxx”.

Một bóng người từ nhà bên bước ra, ngạc nhiên nhìn anh rồi hỏi:
– Bạn hỏi người nào?
– Xin chào thầy! Mình là phóng viên báo xxx, đang trên đường đi làm phóng sự thì tình cờ tới đây muốn hỏi xem có chỗ ở ko!
Anh ta vừa nói vừa nhìn cô gái khoảng 22-23 tuổi, ăn mặc kiểu người Kinh.
– À, vâng… vâng! Vì vậy, thưa phóng viên, tôi là một thầy cô giáo dạy sao chép ở đây. Chắc bạn sẽ ko thể vào làng lúc này, trong đó chỉ có đám tang nên họ đã trồng một cành cây ở lối vào làng.
– À… phiền quá! Vậy là xong, cảm ơn bạn!
– …….
– Em… em là gì! Thôi để anh thu xếp cho em nghỉ ở đây, giờ ko đi làng khác được rồi lại lạc vào rừng nữa.
– Ồ… vâng! Cảm ơn, chúc may mắn!
– Có gì đâu anh ơi, lâu lâu trường có khách miền xuôi lên!

Bài này hay lắm nè:   Vé một chiều…

Bữa cơm chiều trong ánh đèn dầu mờ ảo giữa thầy Hoa và Phong thật giản dị, chỉ là một nồi cơm với ít canh rau rừng và vài quả trứng tráng mỏng nhưng thầy ăn ngon lành, có nhẽ vì vừa mồm. đi bộ một quãng đường dài nên đói. Khách lên đây cũng hiếm nên Hoa ríu rít hỏi han đủ thứ. Thương cô gái quanh năm khuất núi này, anh tận tâm đáp lại những câu hỏi của cô.

Để hạn chế quảng cáo lúc xem, bạn bấm vào Full Screen (Toàn màn hình)

Xem thêm chi tiết Âm Dương

Phân mục: Truyện sex hay

Nguồn: sex-shoponline.net

Xem thêm Video clip hót nhất hôm nay: Video Clip Hót

Xem những sản phần đồ chơi tình dục hót nhất 2022: shop đồ chơi tình dục

#Âm #Dương

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Tin Tức