Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex nếu muốn gửi truyện vui lòng gửi vào email Truyensextv@gmail.com!
Tiếng còi xe van xin chỉ đường, xe cứu thương len lỏi trên trục đường tấp nập, lúc này đã khuất tầm với nhưng… người nào tránh được thì đi thôi, bên trong xe một người bệ rạc máu đang nằm mơ man. , nhịp tim chậm lại, chậm lại… và sau đó…
– AAAAA !!!
Lương bật dậy, hét lớn, toàn thân đau nhức, đầu óc quay cuồng. Anh ôm đầu.
– Chết tiệt!
Lương còn nhớ gì, đang trên đường đi làm về, chợt thoáng thấy một cô gái đang ngồi bên vệ đường, chiếc quần lót đỏ trong chiếc váy ngắn cũn cỡn, Lương ngoái lại, rồi một tiếng xe. còi vang lên, âm thanh va chạm cao, tiếp theo là như thế này.
– Tôi bị đụng xe. Mẹ nó!
– Nhị hoàng tử! Bạn lên !!
Một giọng nói chợt vang lên, Lương nhìn ra cửa, một cô gái đang đứng nhìn anh với ánh mắt lo lắng và sợ hãi.
– Ừ… tôi, ơ!
Lương giật thột, cô gái trước mặt anh ăn mặc giống các diễn viên phim cổ trang trên TV.
– Mẹ kiếp…
– Nhị hoàng tử …
Cô gái sợ hãi lùi lại một bước, nhìn Lương đang ngồi cứng đờ trên giường.
“Lão Cẩu, vì sao lại như thế này?! À nhầm. Vì sao mọi chuyện lại vì thế thế này ?! Vô tình đụng phải một chiếc oto xuyên ko? “
Thấy Lương ngồi thờ thẫn, cô gái kia quay người bỏ chạy ra ngoài, tri hô.
– Ko tốt!! Ko tốt!! Nhị hoàng tử thật ngốc !!! Muốn gọi thầy thuốc!
Tiếng người ồn ĩ, tiếng chân chạy, đã sớm ko có mấy người ở cửa phòng tích lũy.
– Cậu đang làm gì ở đây? Ko muốn ăn cơm?
Một giọng nói mạnh mẽ vang lên, đám đông trôi đi, và một người đàn ông giàu có khoảng 50 tuổi bước vào.
– Độc ác! Bạn có khỏe ko?!
Lương nhìn người đàn ông.
“Nhiều? Tôi tên là Người, nó xấu xí! Còn tên tướng cướp áo lụa này chính là cha ta? “
Nhạc pop!
Người kia thấy Lương ko trả lời, cau mày tát.
– Thằng này ngốc à? Huh?!
– Ông già! Sư phụ đang tới!
Một anh chàng trông như người hầu lao vào, theo sau là một ông già, tay xách một chiếc hộp nhỏ.
– Lương lão gia, để lão phu xem cho nhị thiếu gia.
– Mời!
Ông nội mới nắm tay Lương bắt mạch, bắt tay trái rồi tay phải, nhìn mặt rồi bóp họng Lương.
– Haizz! Lão Lương, hình như thằng con thứ hai bị… não tàn.
GÌ!!
Mọi người có mặt đều há hốc mồm.
– Phải ko !? Lang y làm ơn xem kỹ lại đi, Lương Bằng tôi đã đi lang thang cả đời rồi, rơi xuống hố bao nhiêu lần thì ko sao, anh chàng này chỉ rơi xuống sông một lần thôi là đã … mất tích rồi?!
Lương như muốn cười lúc nghe vị thầy thuốc già nói mình bị bệnh. Ko còn một khoảng lặng nào nữa, anh lên tiếng.
– Cha, đừng nghe lão đại, ta tầm thường, thiểu não, quần què!
– Huh!? Bạn vừa gọi tôi là gì?
– Bố.
“Ông bố” kia ngạc nhiên nhìn Lương.
– Lang y đón bệnh như thần! Phổ biến tên tinh nghịch này luôn gọi ta là lão đại, hiện giờ lại gọi ta là ba, đúng là bị tẩy não !!
– Hahha…
Lang y ngửng đầu, ưỡn ngực, vuốt râu.
Lương tròn xoe mắt, bất thần đứng dậy đạp vào mông ông thầy thuốc già, hét lên.
– Não hỏng đầu! Tôi sẽ đánh bại não của bạn cho tới chết ngay hiện giờ! Ông già! Tôi đã nói với bạn là tôi ổn! Tôi chỉ muốn nằm xuống !! Mọi người tránh ra !!
Nhạc pop!
Một cái tát nữa giáng vào đầu Lương. “Cha” quay ra ngoài, lẩm nhẩm.
– Khùng. Vô ích!
Nhóm người tuần tự rời đi, chỉ còn lại cô gái lúc nãy.
– Anh ko cút đi? Và làm gì ở đây?
– Nhị hoàng tử! Tôi… tôi được cử tới đây để phục vụ bạn.
– Ừ.
Lương nằm vật ra giường, gác tay lên trán suy nghĩ đủ thứ.
… Bạn đang đọc truyện Xuyên ko về thời nhà Lê tại nguồn: https://www.sex-shoponline.net/xuyen-ve-thoi-le/
Trên đời có rất nhiều thứ dù muốn khoa học cũng ko giảng giải được. Lương là một ví dụ, đụng xe, xuyên ko về thời phong kiến, nhập hồn hay xuyên ko, Lương cũng ko biết, bởi vì người này như nhau hắn nhưng lại có ký ức của chính mình.
Một mớ ký ức hỗn độn, của Lương và chủ sở hữu của thể xác này. Ông tên là Lương Mẫn, cũng là Lương, nhưng là họ, ko phải tên, mọi người thường gọi ông là Lương Nhị, vì ông có một người anh trai là Lương Viễn. Cha của ông là một ông già tướng mạo, râu ria xồm xoàm Lương Bằng, một thương nhân lương thực lớn nhất vùng này, mọi việc tiếp tế cho một tuyến biên giới phía Tây đều do gia đình ông giao khoán, vì vậy, gia đình ông được đặc ân ban cho. nuôi 500 hộ gia đình. Nói sơ qua tương tự để các bạn biết Lương Nhi này lai lịch gì.
Tổ tiên họ Lương đã từng theo Thái Tổ phất cờ khởi nghĩa, từ Lam Sơn tới Thanh Nghệ, đầu gối vết máu giẫm lên xác giặc nhưng đi, lúc lập nên nhà Lê, Lương Nhị tổ tiên còn chưa làm được. Nguyên suý đại tướng quân nhưng cũng làm tới chức Tư mã, chuyên lo việc hậu cần, nhờ đầu óc thông minh, lại thêm cái mác rồng rắn lập nước nên sớm ngóc đầu lên được. Từ thời đó cho tới thời trị vì của Lương Bằng, tuy sống xa hoa nhưng vẫn giữ thói nhu hòa, người nào cũng luyện cho mình một môn võ công. Võ thuật để làm gì? Lương hộ? Ko cần thiết.
Trên thực tiễn, những người giao thương lương thực, đặc thù là những người giao thương lớn, một lần lĩnh lương một vạn hoặc một vạn hộp lương như gia đình Lương Nhị, cũng ko quá lo lắng về việc trộm lương. Vì chẳng dại gì đâm đầu vào cướp lương, trong thời đại “vạn quân chưa động, lương thực đi trước”, lương thực bị cướp chỉ có hai khả năng: ngoại xâm hoặc phản quốc, và kiểu gì. những người lính cũng sẽ nhảy lên và tìm thấy chúng.
Vì vậy, điều đáng lo ngại là sau lúc phát lương, hãy trở về với một đống tiền, đây là thời khắc to bở để người ta nhắm tới, nếu có dũng khí thì còn mạng, nhưng nếu tiền về thì thôi. Ko có dũng cảm cũng ko sao, Nếu cho tiền để cứu mạng, nếu ko có dũng khí nhưng ngu ngốc, tiền tài sẽ mất, người chết. Lúc này dù có khóc tới chảy máu mắt cũng ko người nào nói gì. Quân đội? “Chúng tôi có lương, anh cũng có tiền, giữ hay ko, chúng tôi ko quan tâm”.
Nhưng những chuyện tương tự, Lương Nhi ko quan tâm, bởi vì mọi việc đều đã do lão gia Lương Bằng và anh trai Lương đại nhân tính liệu, Lương Nhị chỉ có một việc là nô giỡn, lấy đi, ông xã rất yêu. với người vợ đã khuất của mình, Lương Nhi vô cùng giống mẹ, chỉ cần anh đừng lộn xộn quá mức, anh Bằng cũng sẽ cắt lưỡi.
Cho nên khắp vùng này người nào người nào cũng biết tới tên tuổi đàn ông thứ nhà họ Lương là Lương Nhị hay cãi cọ, phá phách, phá làng, trêu ghẹo con gái nhà lành, ăn chơi trác táng.
– Hihihi…
Lương (hiện giờ sẽ gọi anh là Lương Nhị) nằm trên giường, hệ thống hóa con người ngày nay của mình rồi bật cười, “kiếp trước” của anh, gần 30 tuổi rồi nhưng vẫn phải nỗ lực rất nhiều, ngay cả người yêu của anh cũng ko có, “kiếp này” thật là. như thiên đường. Nay là niên hiệu Hồng Đức nhà Lê, thời đại thịnh trị, dân an vui chơi, có sẵn danh xưng “Lương thiếu, ác bá”, sao ko chơi cho kịp.
“A, thiếu gia tỉnh rồi!”
Lương Nhị uể oải bước ra khoảng sân đầy nắng, Hoa, cô gái được giao phục dịch anh đã đợi từ sáng, trong sự ghi nhớ của Lương Nhi, cô gái này thường xuyên bị anh trêu chọc, sờ soạng nên anh cũng ko ngại ra tay. tay anh đấy… xoa đầu cô đấy.
– “Con nhỏ nhưng đứng thế này thì làm sao nhưng đụng vào được”.
Xuyên về thời LêTác giả Long Lee One
Hình Ảnh về: Xuyên về thời LêTác giả Long Lee One
Video về: Xuyên về thời LêTác giả Long Lee One
Wiki về Xuyên về thời LêTác giả Long Lee One
Xuyên về thời LêTác giả Long Lee One -
Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex nếu muốn gửi truyện vui lòng gửi vào email Truyensextv@gmail.com!
Tiếng còi xe van xin chỉ đường, xe cứu thương len lỏi trên trục đường tấp nập, lúc này đã khuất tầm với nhưng… người nào tránh được thì đi thôi, bên trong xe một người bệ rạc máu đang nằm mơ man. , nhịp tim chậm lại, chậm lại… và sau đó…
- AAAAA !!!
Lương bật dậy, hét lớn, toàn thân đau nhức, đầu óc quay cuồng. Anh ôm đầu.
- Chết tiệt!
Lương còn nhớ gì, đang trên đường đi làm về, chợt thoáng thấy một cô gái đang ngồi bên vệ đường, chiếc quần lót đỏ trong chiếc váy ngắn cũn cỡn, Lương ngoái lại, rồi một tiếng xe. còi vang lên, âm thanh va chạm cao, tiếp theo là như thế này.
- Tôi bị đụng xe. Mẹ nó!
- Nhị hoàng tử! Bạn lên !!
Một giọng nói chợt vang lên, Lương nhìn ra cửa, một cô gái đang đứng nhìn anh với ánh mắt lo lắng và sợ hãi.
- Ừ… tôi, ơ!
Lương giật thột, cô gái trước mặt anh ăn mặc giống các diễn viên phim cổ trang trên TV.
- Mẹ kiếp…
- Nhị hoàng tử ...
Cô gái sợ hãi lùi lại một bước, nhìn Lương đang ngồi cứng đờ trên giường.
“Lão Cẩu, vì sao lại như thế này?! À nhầm. Vì sao mọi chuyện lại vì thế thế này ?! Vô tình đụng phải một chiếc oto xuyên ko? "
Thấy Lương ngồi thờ thẫn, cô gái kia quay người bỏ chạy ra ngoài, tri hô.
- Ko tốt!! Ko tốt!! Nhị hoàng tử thật ngốc !!! Muốn gọi thầy thuốc!
Tiếng người ồn ĩ, tiếng chân chạy, đã sớm ko có mấy người ở cửa phòng tích lũy.
- Cậu đang làm gì ở đây? Ko muốn ăn cơm?
Một giọng nói mạnh mẽ vang lên, đám đông trôi đi, và một người đàn ông giàu có khoảng 50 tuổi bước vào.
- Độc ác! Bạn có khỏe ko?!
Lương nhìn người đàn ông.
"Nhiều? Tôi tên là Người, nó xấu xí! Còn tên tướng cướp áo lụa này chính là cha ta? "
Nhạc pop!
Người kia thấy Lương ko trả lời, cau mày tát.
- Thằng này ngốc à? Huh?!
- Ông già! Sư phụ đang tới!
Một anh chàng trông như người hầu lao vào, theo sau là một ông già, tay xách một chiếc hộp nhỏ.
- Lương lão gia, để lão phu xem cho nhị thiếu gia.
- Mời!
Ông nội mới nắm tay Lương bắt mạch, bắt tay trái rồi tay phải, nhìn mặt rồi bóp họng Lương.
- Haizz! Lão Lương, hình như thằng con thứ hai bị… não tàn.
GÌ!!
Mọi người có mặt đều há hốc mồm.
- Phải ko !? Lang y làm ơn xem kỹ lại đi, Lương Bằng tôi đã đi lang thang cả đời rồi, rơi xuống hố bao nhiêu lần thì ko sao, anh chàng này chỉ rơi xuống sông một lần thôi là đã ... mất tích rồi?!
Lương như muốn cười lúc nghe vị thầy thuốc già nói mình bị bệnh. Ko còn một khoảng lặng nào nữa, anh lên tiếng.
- Cha, đừng nghe lão đại, ta tầm thường, thiểu não, quần què!
- Huh!? Bạn vừa gọi tôi là gì?
- Bố.
“Ông bố” kia ngạc nhiên nhìn Lương.
- Lang y đón bệnh như thần! Phổ biến tên tinh nghịch này luôn gọi ta là lão đại, hiện giờ lại gọi ta là ba, đúng là bị tẩy não !!
- Hahha…
Lang y ngửng đầu, ưỡn ngực, vuốt râu.
Lương tròn xoe mắt, bất thần đứng dậy đạp vào mông ông thầy thuốc già, hét lên.
- Não hỏng đầu! Tôi sẽ đánh bại não của bạn cho tới chết ngay hiện giờ! Ông già! Tôi đã nói với bạn là tôi ổn! Tôi chỉ muốn nằm xuống !! Mọi người tránh ra !!
Nhạc pop!
Một cái tát nữa giáng vào đầu Lương. “Cha” quay ra ngoài, lẩm nhẩm.
- Khùng. Vô ích!
Nhóm người tuần tự rời đi, chỉ còn lại cô gái lúc nãy.
- Anh ko cút đi? Và làm gì ở đây?
- Nhị hoàng tử! Tôi… tôi được cử tới đây để phục vụ bạn.
- Ừ.
Lương nằm vật ra giường, gác tay lên trán suy nghĩ đủ thứ.
… Bạn đang đọc truyện Xuyên ko về thời nhà Lê tại nguồn: https://www.sex-shoponline.net/xuyen-ve-thoi-le/
Trên đời có rất nhiều thứ dù muốn khoa học cũng ko giảng giải được. Lương là một ví dụ, đụng xe, xuyên ko về thời phong kiến, nhập hồn hay xuyên ko, Lương cũng ko biết, bởi vì người này như nhau hắn nhưng lại có ký ức của chính mình.
Một mớ ký ức hỗn độn, của Lương và chủ sở hữu của thể xác này. Ông tên là Lương Mẫn, cũng là Lương, nhưng là họ, ko phải tên, mọi người thường gọi ông là Lương Nhị, vì ông có một người anh trai là Lương Viễn. Cha của ông là một ông già tướng mạo, râu ria xồm xoàm Lương Bằng, một thương nhân lương thực lớn nhất vùng này, mọi việc tiếp tế cho một tuyến biên giới phía Tây đều do gia đình ông giao khoán, vì vậy, gia đình ông được đặc ân ban cho. nuôi 500 hộ gia đình. Nói sơ qua tương tự để các bạn biết Lương Nhi này lai lịch gì.
Tổ tiên họ Lương đã từng theo Thái Tổ phất cờ khởi nghĩa, từ Lam Sơn tới Thanh Nghệ, đầu gối vết máu giẫm lên xác giặc nhưng đi, lúc lập nên nhà Lê, Lương Nhị tổ tiên còn chưa làm được. Nguyên suý đại tướng quân nhưng cũng làm tới chức Tư mã, chuyên lo việc hậu cần, nhờ đầu óc thông minh, lại thêm cái mác rồng rắn lập nước nên sớm ngóc đầu lên được. Từ thời đó cho tới thời trị vì của Lương Bằng, tuy sống xa hoa nhưng vẫn giữ thói nhu hòa, người nào cũng luyện cho mình một môn võ công. Võ thuật để làm gì? Lương hộ? Ko cần thiết.
Trên thực tiễn, những người giao thương lương thực, đặc thù là những người giao thương lớn, một lần lĩnh lương một vạn hoặc một vạn hộp lương như gia đình Lương Nhị, cũng ko quá lo lắng về việc trộm lương. Vì chẳng dại gì đâm đầu vào cướp lương, trong thời đại “vạn quân chưa động, lương thực đi trước”, lương thực bị cướp chỉ có hai khả năng: ngoại xâm hoặc phản quốc, và kiểu gì. những người lính cũng sẽ nhảy lên và tìm thấy chúng.
Vì vậy, điều đáng lo ngại là sau lúc phát lương, hãy trở về với một đống tiền, đây là thời khắc to bở để người ta nhắm tới, nếu có dũng khí thì còn mạng, nhưng nếu tiền về thì thôi. Ko có dũng cảm cũng ko sao, Nếu cho tiền để cứu mạng, nếu ko có dũng khí nhưng ngu ngốc, tiền tài sẽ mất, người chết. Lúc này dù có khóc tới chảy máu mắt cũng ko người nào nói gì. Quân đội? "Chúng tôi có lương, anh cũng có tiền, giữ hay ko, chúng tôi ko quan tâm".
Nhưng những chuyện tương tự, Lương Nhi ko quan tâm, bởi vì mọi việc đều đã do lão gia Lương Bằng và anh trai Lương đại nhân tính liệu, Lương Nhị chỉ có một việc là nô giỡn, lấy đi, ông xã rất yêu. với người vợ đã khuất của mình, Lương Nhi vô cùng giống mẹ, chỉ cần anh đừng lộn xộn quá mức, anh Bằng cũng sẽ cắt lưỡi.
Cho nên khắp vùng này người nào người nào cũng biết tới tên tuổi đàn ông thứ nhà họ Lương là Lương Nhị hay cãi cọ, phá phách, phá làng, trêu ghẹo con gái nhà lành, ăn chơi trác táng.
- Hihihi…
Lương (hiện giờ sẽ gọi anh là Lương Nhị) nằm trên giường, hệ thống hóa con người ngày nay của mình rồi bật cười, "kiếp trước" của anh, gần 30 tuổi rồi nhưng vẫn phải nỗ lực rất nhiều, ngay cả người yêu của anh cũng ko có, "kiếp này" thật là. như thiên đường. Nay là niên hiệu Hồng Đức nhà Lê, thời đại thịnh trị, dân an vui chơi, có sẵn danh xưng “Lương thiếu, ác bá”, sao ko chơi cho kịp.
"A, thiếu gia tỉnh rồi!"
Lương Nhị uể oải bước ra khoảng sân đầy nắng, Hoa, cô gái được giao phục dịch anh đã đợi từ sáng, trong sự ghi nhớ của Lương Nhi, cô gái này thường xuyên bị anh trêu chọc, sờ soạng nên anh cũng ko ngại ra tay. tay anh đấy… xoa đầu cô đấy.
- "Con nhỏ nhưng đứng thế này thì làm sao nhưng đụng vào được".
[rule_{ruleNumber}] [box type=”note” align=”” class=”” color:red;”>Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex nếu muốn gửi truyện vui lòng gửi vào email Truyensextv@gmail.com!
Tiếng còi xe van xin chỉ đường, xe cứu thương len lỏi trên con đường tấp nập, lúc này đã khuất tầm với nhưng… ai tránh được thì đi thôi, bên trong xe một người bê bết máu đang nằm mê man. , nhịp tim chậm lại, chậm lại… và sau đó…
– AAAAA !!!
Lương bật dậy, hét lớn, toàn thân đau nhức, đầu óc quay cuồng. Anh ôm đầu.
– Chết tiệt!
Lương còn nhớ gì, đang trên đường đi làm về, chợt thoáng thấy một cô gái đang ngồi bên vệ đường, chiếc quần lót đỏ lấp ló trong chiếc váy ngắn cũn cỡn, Lương ngoái lại, rồi một tiếng xe. còi vang lên, âm thanh va chạm cao, tiếp theo là như thế này.
– Tôi bị đụng xe. Mẹ nó!
– Nhị hoàng tử! Bạn lên !!
Một giọng nói chợt vang lên, Lương nhìn ra cửa, một cô gái đang đứng nhìn anh với ánh mắt lo lắng và sợ hãi.
– Ừ… tôi, ơ!
Lương giật mình, cô gái trước mặt anh ăn mặc giống các diễn viên phim cổ trang trên TV.
– Mẹ kiếp…
– Nhị hoàng tử …
Cô gái sợ hãi lùi lại một bước, nhìn Lương đang ngồi cứng đờ trên giường.
“Lão Cẩu, tại sao lại như thế này?! À nhầm. Tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này ?! Vô tình đụng phải một chiếc ô tô xuyên không? “
Thấy Lương ngồi thẫn thờ, cô gái kia quay người bỏ chạy ra ngoài, tri hô.
– Không tốt!! Không tốt!! Nhị hoàng tử thật ngốc !!! Muốn gọi bác sĩ!
Tiếng người ồn ào, tiếng chân chạy, đã sớm không có mấy người ở cửa phòng thu thập.
– Cậu đang làm gì ở đây? Không muốn ăn cơm?
Một giọng nói mạnh mẽ vang lên, đám đông trôi đi, và một người đàn ông giàu có khoảng 50 tuổi bước vào.
– Độc ác! Bạn có khỏe không?!
Lương nhìn người đàn ông.
“Nhiều? Tôi tên là Người, nó xấu xí! Còn tên tướng cướp áo lụa này chính là cha ta? “
Nhạc pop!
Người kia thấy Lương không trả lời, cau mày tát.
– Thằng này ngốc à? Huh?!
– Ông già! Sư phụ đang đến!
Một anh chàng trông như người hầu lao vào, theo sau là một ông già, tay xách một chiếc hộp nhỏ.
– Lương lão gia, để lão phu xem cho nhị thiếu gia.
– Mời!
Ông nội mới nắm tay Lương bắt mạch, bắt tay trái rồi tay phải, nhìn mặt rồi bóp họng Lương.
– Haizz! Lão Lương, hình như thằng con thứ hai bị… não tàn.
GÌ!!
Mọi người có mặt đều há hốc mồm.
– Phải không !? Bác sĩ làm ơn xem kỹ lại đi, Lương Bằng tôi đã đi lang thang cả đời rồi, rơi xuống hố bao nhiêu lần thì không sao, anh chàng này chỉ rơi xuống sông một lần thôi là đã … biến mất rồi?!
Lương như muốn cười khi nghe vị bác sĩ già nói mình bị bệnh. Không còn một khoảng lặng nào nữa, anh lên tiếng.
– Cha, đừng nghe lão đại, ta bình thường, thiểu não, quần què!
– Huh!? Bạn vừa gọi tôi là gì?
– Bố.
“Ông bố” kia kinh ngạc nhìn Lương.
– Bác sĩ đón bệnh như thần! Bình thường tên nghịch ngợm này luôn gọi ta là lão đại, bây giờ lại gọi ta là ba, đúng là bị tẩy não !!
– Hahha…
Bác sĩ ngẩng đầu, ưỡn ngực, vuốt râu.
Lương tròn xoe mắt, bất ngờ đứng dậy đạp vào mông ông bác sĩ già, hét lên.
– Não hỏng đầu! Tôi sẽ đánh bại não của bạn cho đến chết ngay bây giờ! Ông già! Tôi đã nói với bạn là tôi ổn! Tôi chỉ muốn nằm xuống !! Mọi người tránh ra !!
Nhạc pop!
Một cái tát nữa giáng vào đầu Lương. “Cha” quay ra ngoài, lẩm bẩm.
– Khùng. Vô ích!
Nhóm người lần lượt rời đi, chỉ còn lại cô gái lúc nãy.
– Anh không cút đi? Và làm gì ở đây?
– Nhị hoàng tử! Tôi… tôi được cử đến đây để phục vụ bạn.
– Ừ.
Lương nằm vật ra giường, gác tay lên trán suy nghĩ đủ thứ.
… Bạn đang đọc truyện Xuyên không về thời nhà Lê tại nguồn: https://www.sex-shoponline.net/xuyen-ve-thoi-le/
Trên đời có rất nhiều thứ dù muốn khoa học cũng không giải thích được. Lương là một ví dụ, đụng xe, xuyên không về thời phong kiến, nhập hồn hay xuyên không, Lương cũng không biết, bởi vì người này giống hệt hắn nhưng lại có ký ức của chính mình.
Một mớ ký ức hỗn độn, của Lương và chủ nhân của thân xác này. Ông tên là Lương Mẫn, cũng là Lương, nhưng là họ, không phải tên, mọi người thường gọi ông là Lương Nhị, vì ông có một người anh trai là Lương Viễn. Cha của ông là một ông già tướng mạo, râu ria xồm xoàm Lương Bằng, một thương gia lương thực lớn nhất vùng này, mọi việc tiếp tế cho một tuyến biên giới phía Tây đều do gia đình ông giao khoán, vì vậy, gia đình ông được đặc ân ban cho. nuôi 500 hộ gia đình. Nói sơ qua như vậy để các bạn biết Lương Nhi này lai lịch gì.
Tổ tiên họ Lương đã từng theo Thái Tổ phất cờ khởi nghĩa, từ Lam Sơn đến Thanh Nghệ, đầu gối vết máu giẫm lên xác giặc mà đi, khi lập nên nhà Lê, Lương Nhị tổ tiên còn chưa làm được. Nguyên soái đại tướng quân nhưng cũng làm đến chức Tư mã, chuyên lo việc hậu cần, nhờ đầu óc thông minh, lại thêm cái mác rồng rắn lập nước nên sớm ngóc đầu lên được. Từ thời đó cho đến thời trị vì của Lương Bằng, tuy sống xa hoa nhưng vẫn giữ thói nhu hòa, ai cũng luyện cho mình một môn võ công. Võ thuật để làm gì? Lương hộ? Không cần thiết.
Trên thực tế, những người buôn bán lương thực, đặc biệt là những người buôn bán lớn, một lần lĩnh lương một vạn hoặc một vạn hộp lương như gia đình Lương Nhị, cũng không quá lo lắng về việc trộm lương. Vì chẳng dại gì đâm đầu vào cướp lương, trong thời đại “vạn quân chưa động, lương thực đi trước”, lương thực bị cướp chỉ có hai khả năng: ngoại xâm hoặc phản quốc, và kiểu gì. những người lính cũng sẽ nhảy lên và tìm thấy chúng.
Vì vậy, điều đáng lo ngại là sau khi phát lương, hãy trở về với một đống tiền, đây là thời điểm béo bở để người ta nhắm tới, nếu có dũng khí thì còn mạng, nhưng nếu tiền về thì thôi. Không có can đảm cũng không sao, Nếu cho tiền để cứu mạng, nếu không có dũng khí mà ngu ngốc, tiền của sẽ mất, người chết. Lúc này dù có khóc đến chảy máu mắt cũng không ai nói gì. Quân đội? “Chúng tôi có lương, anh cũng có tiền, giữ hay không, chúng tôi không quan tâm”.
Nhưng những chuyện như vậy, Lương Nhi không quan tâm, bởi vì mọi việc đều đã do lão gia Lương Bằng và anh trai Lương đại nhân lo liệu, Lương Nhị chỉ có một việc là đùa giỡn, lấy đi, ông xã rất yêu. với người vợ đã khuất của mình, Lương Nhi cực kỳ giống mẹ, chỉ cần anh đừng lộn xộn quá mức, anh Bằng cũng sẽ cắt lưỡi.
Cho nên khắp vùng này ai ai cũng biết đến danh tiếng con trai thứ nhà họ Lương là Lương Nhị hay cãi cọ, phá phách, phá làng, chọc ghẹo con gái nhà lành, ăn chơi trác táng.
– Hihihi…
Lương (bây giờ sẽ gọi anh là Lương Nhị) nằm trên giường, hệ thống hóa con người hiện tại của mình rồi bật cười, “kiếp trước” của anh, gần 30 tuổi rồi mà vẫn phải cố gắng rất nhiều, ngay cả người yêu của anh cũng không có, “kiếp này” thật là. như thiên đường. Nay là niên hiệu Hồng Đức nhà Lê, thời đại thịnh trị, dân an vui chơi, có sẵn danh xưng “Lương thiếu, ác bá”, sao không chơi cho kịp.
“A, thiếu gia tỉnh rồi!”
Lương Nhị uể oải bước ra khoảng sân đầy nắng, Hoa, cô gái được giao hầu hạ anh đã đợi từ sáng, trong trí nhớ của Lương Nhi, cô gái này thường xuyên bị anh trêu chọc, sờ soạng nên anh cũng không ngại ra tay. tay anh ấy… xoa đầu cô ấy.
– “Con nhỏ mà đứng thế này thì làm sao mà đụng vào được”.
[/box]#Xuyên #về #thời #LêTác #giả #Long #Lee
[rule_3_plain]#Xuyên #về #thời #LêTác #giả #Long #Lee
Website chuyển qua tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex , các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email truyensextv@gmail.com nhé!
Phần 1
Tiếng còi xe cấp cứu inh ỏi xin đường, chiếc xe cấp cứu len lỏi trên trục đường đông đúc giờ tan tầm, thế nhưng… người nào tránh cứ tránh, người nào đi cứ đi, bên trong xe, một người đầy máu đang nằm mơ man, nhịp tim chậm dần, chậm dần… và rồi…
– AAAAA!!!
Lương bật dậy, hét lớn, cả thể đau nhức, đầu choáng váng quay cuồng. Anh ôm đầu.
– Mẹ kiếp!
Những gì Lương nhớ được, anh đang trên đường đi làm về, bỗng nhiên, anh liếc thấy 1 cô gái ngồi ăn hàng bên đường, cái quần lót đỏ trong chiếc váy ngắn, Lương ngoái đầu lại nhìn, và rồi một tiếng còi xe vang lên, âm thanh va chạm chát chúa, tiếp theo là như thế này đây.
– Mình bị tông xe thì phải. Bà mẹ nó!
– Nhị công tử! Người dậy rồi!!
Một giọng nói chợt vang lên, Lương nhìn ra cửa, một cô gái đang đứng nhìn anh bằng ánh mắt lo lắng, sợ hãi.
– Ừ… tôi, ơ!
Lương giật thột, cô gái trước mặt anh mặc bộ váy như những diễn viên phim cổ trang trên TV.
– Cái đéo…
– Nhị công tử…
Cô gái sợ sệt lùi lại một bước, nhìn Lương đang ngồi đơ ra trên giường.
“Lão Hạc, sao nó lại như thế này?! À nhầm. Sao lại vì thế thế này?! Tự nhiên tông xe cái xuyên ko luôn à?”
Thấy Lương ngồi ngây ngốc, cô gái kia quay người chạy ra ngoài, hét lớn.
– Ko hay rồi!! Ko hay rồi!! Nhị công tử bị ngu luôn rồi!!! Mau gọi đại phu!
Tiếng người nhốn nháo, tiếng chân chạy rầm rập, chẳng mấy chốc trước cửa phòng tụ họp ko biết bao nhiêu là người.
– Các ngươi tụ họp ở đây làm gì? Ko muốn ăn cơm có phải ko?!
Một giọng nói đầy uy thế vang lên, đám người dạt ra, một người đàn ông chừng 50 tuổi, có vẻ sang giàu bước vào.
– Mãn nhi! Con thế nào rồi?!
Lương nhìn người đàn ông.
“Mãn nhi? Ta tên là Mãn à, xấu vãi! Còn cái ông nhìn như thổ phỉ khoác áo lụa này là cha ta ak?”
Bốp!
Người kia thấy Lương ko trả lời, nhíu mày vả một cái.
– Thằng này bị ngu rồi à? Hả?!
– Lão gia! Đại phu tới!
Một thằng nhìn rất ra vẻ tôi tớ chạy xộc vào, theo sau là một ông già, vác theo một cái hòm nhỏ.
– Lương lão gia, để lão phu xem cho nhị công tử.
– Mời!
Ông gia mới tới nắm lấy tay Lương bắt mạch, bắt tay trái rồi bắt tay phải, hết nhìn mặt rồi lại bóp họng Lương ra nhìn.
– Haizzz! Lương lão gia, xem ra nhị công tử bị… não tàn rồi.
HẢ!!
Mọi người có mặt đều há hốc mồm.
– Ko phải chứ!? Đại phu, ông xem kỹ lại giùm, Lương Bằng tôi đây cả đời bôn ba, té ngựa lọt hố bao nhiêu lần đều ko sao, thằng này mới té sông một lần đã bị… cái gì đó tàn rồi?!
Lương như muốn phọt cười lúc nghe lão đại phu phán bệnh. Yên lặng ko nỗi nữa, anh lên tiếng.
– Cha à, đừng nghe lão nói bậy, con tầm thường nhưng, não tàn cái quần què!
– Hả!? Con vừa gọi ta là gì?
– Cha.
Người “cha” kia nhìn Lương sững sờ.
– Đại phu đón bệnh như thần! Phổ biến thằng nghịch tử này toàn gọi ta là ông già, nay lại gọi ta là cha, đúng là nó bị não tàn rồi!!
– Hàhàhà…
Đại phu ngửng đầu, ưỡn ngực, vuốt vuốt râu.
Lương đảo mắt, chợt đứng dậy đạp vào mông lão đại phu, quát to.
– Não tàn cái đầu nhà ông! Ta đập cho ông não tàn luôn hiện giờ! Ông già! Tôi đã nói tôi ko bị gì cả! Chỉ muốn nằm nghỉ thôi!! Tất cả cút ra ngoài!!
Bốp!
Lại một cái tát nữa giáng lên đầu Lương. “Cha” quay người đi ra ngoài, lẩm nhẩm.
– Khùng khùng, điên điên. Vô tích sự!
Cả đám người lục tục rời đi, chỉ còn lại một mình cô gái vừa nãy.
– Cô ko đi luôn đi? Còn ở đây làm gì?
– Nhị công tử! Tôi… tôi bị sai tới đây phục dịch ngài nhưng.
– Ờ.
Lương nằm xuống giường, đặt tay lên trán, suy nghĩ lại mọi chuyện.
… Bạn đang đọc truyện Xuyên về thời Lê tại nguồn: https://www.sex-shoponline.net/xuyen-ve-thoi-le/
Trên đời có nhiều thứ, cho dù muốn giảng giải bằng khoa học, cũng ko thể giảng giải được. Lương là một ví dụ, tông xe một cái, lại nhập hồn về thời phong kiến, nhập hồn hay xuyên ko, Lương cũng ko biết được, vì người này giống anh như đúc nhưng lại có ký ức của riêng mình.
Một mớ ký ức hỗn độn, của Lương và của chủ sở hữu thể xác này. Hắn tên là Lương Mãn, cũng là Lương nhưng lại là họ, ko phải tên, người ta hay gọi hắn là Lương Nhị, vì hắn còn một người anh trai, Lương Viên. Cha của hắn, là ông già nhìn như thổ phỉ, to lớn, râu ria, là Lương Bằng, thương buôn lương thực lớn nhất vùng này, toàn thể quân lương cho một dãy biên giới phía Tây do nhà hắn thầu, do vậy, nhà hắn được đặc cách nuôi 500 hộ viện. Nói sơ qua tương tự để anh em biết thằng Lương Nhị này có tông tích cỡ nào.
Tổ tiên nhà họ Lương từng theo Thái Tổ dựng cờ khởi nghĩa, từ Lam Sơn cho tới Thanh Nghệ, là đầu đao dính máu, đạp lên xác thù nhưng đi, lúc nhà Lê được lập, tổ tiên của Lương Nhị chưa kịp được làm tướng soái, nhưng cũng đã làm tới chức Tư mã, chuyên lo hậu cần, nhờ đầu óc linh lợi, lại thêm cái mác tòng long khai quốc nên chẳng mấy chốc nhưng ngóc đầu lên. Từ đấy cho tới đời Lương Bằng, tuy sống trong nhung lụa sang giàu, nhưng vẫn giữ được cái nếp nhà bình, người nào cũng luyện cho mình một thân võ nghệ. Luyện võ để làm gì? Hộ lương? Cũng ko hẳn.
Kỳ thực, thương buôn lương thực, đặc thù là buôn lớn, một lần cả nghìn, vạn hộc lương như nhà Lương Nhị cũng ko quá lo lắng về chuyện cướp lương. Vì ko một thằng thằng ngu nào lại đâm đầu cướp lương cả, trong một thời đại “Vạn quân chưa động, lương thảo đi trước” thì việc lương thực bị cướp chỉ có 2 khả năng: Ngoại xâm hoặc tạo phản, và kiểu nào thì quan binh cũng sẽ nhảy đông đổng lên nhưng tìm cho ra.
Cho nên, cái đáng lo là sau lúc giao lương xong, ôm một cọc tiền trở về, đây là lúc to bở cho người ta nhắm tới, anh có khả năng thì còn mạng, còn tiền nhưng về, khả năng kém thì thôi, thí tiền giữ mạng, còn khả năng ko có nhưng lại ngu thì tiền mất, người chết. Lúc này có khóc ra máu mắt cũng chẳng có người nào ừ hử gì đâu. Quân binh ak? “Bọn ông có lương rồi, mày cũng cầm tiền rồi, giữ được hay ko kệ cmm, bọn ông ko quan tâm”.
Nhưng nhưng những chuyện tương tự, Lương Nhị ko quan tâm, vì mọi chuyện đã có ông già Lương Bằng với ông anh Lương Đại lo hết rồi, Lương Nhị chỉ có một việc duy nhất là ăn chơi lêu têu, được cái, ông Bằng rất mến thương người vợ đã mất của mình, Lương Nhị lại vô cùng giống mẹ, nên chỉ cần hắn ko quậy phá gì quá quắt, ông Bằng cũng chặt lưỡi cho qua.
Vậy nên khắp cái vùng này, người nào cũng biết tên tuổi Nhị công tử nhà họ Lương, Lương Nhị, gây lộn đánh nhau, phá làng phá xóm, trêu ghẹo con gái nhà lành, ăn chơi trụy lạc.
– Híhíhí…
Lương (giờ sẽ gọi hắn là Lương Nhị) nằm trên giường, hệ thống lại con người hiện nay của hắn nhưng cười híhí, “kiếp trước” của hắn, gần 30t rồi vẫn phải lăn lộn làm việc vần vật, tới người yêu còn chẳng có, “kiếp này” quả thực như thiên đường. Hiện giờ là năm Hồng Đức triều Lê, một thời đại thịnh trị, người dân yên ổn ăn chơi, với cái danh “Lương ác thiếu” có sẵn, dại gì ko chơi cho đã.
– A, thiếu gia đã dậy rồi ạ!
Lương Nhị uể oải bước ra khoảng sân đầy nắng, Hoa, cô gái được giao phục dịch hắn đã đứng đợi sẵn từ sáng, trong ký ức của Lương Nhị, cô gái này thường xuyên bị hắn trêu ghẹo, sờ mó, nên hắn cũng ko ngại đưa tay ra nhưng… xoa đầu cô ta.
– “Con nhỏ này đứng co ro như vầy làm sao nhưng sờ soạng đây”.
#Xuyên #về #thời #LêTác #giả #Long #Lee
[rule_2_plain]#Xuyên #về #thời #LêTác #giả #Long #Lee
[rule_2_plain]#Xuyên #về #thời #LêTác #giả #Long #Lee
[rule_3_plain]Phân mục: Truyện sex hay
Nguồn: sex-shoponline.net
Xem thêm Video clip hót nhất hôm nay: Video Clip Hót
Xem những sản phần đồ chơi tình dục hót nhất 2022: shop đồ chơi tình dục
#Xuyên #về #thời #LêTác #giả #Long #Lee