Mẹ & Con – Anh ko giống như bao người chồng khác nhưng mà tôi biết. Anh tuyệt đối ko đưa hết lương cho vợ nhưng mà giữ để quyết định mọi việc. Mỗi tháng, anh đó “phân phối” cho tôi 1 triệu để trả tiền điện, nước và “sắm sửa nhỏ muối, đường, muối, tiêu …”. Tất cả các chi phí khác, kể cả tiền chợ hay tiền sữa cho con, tôi phải “báo cáo” với anh đó mỗi ngày và “hỏi” anh đó, thu được sự đồng ý của anh đó, “phê duyệt” để tôi có tiền sắm đồ. Giận chồng, chị bỏ về nhà mẹ đẻ. Thành hôn với một “trẻ trâu” vợ, chồng nên làm gì? Lúc vợ chồng với nhau “học nói”
Tạp chí Mẹ & Con thân mến!
Tôi và chồng thành hôn được 5 năm và có một nhỏ 2 tuổi. Anh làm trưởng phòng của một doanh nghiệp, thu nhập hàng tháng lên tới gần nghìn “USD”. Nhiều người nhìn vào bảo tôi sướng, chồng có tiền, ko lo giá cả tăng chóng mặt. Nhưng sự thực ko phải tương tự. Tôi làm viên chức văn phòng trong một doanh nghiệp nhỏ, thu nhập hàng tháng xấp xỉ một triệu rưỡi. Với mức thu nhập tương tự, tôi hầu như ko đủ tiền xăng xe, ăn sáng và thỉnh thoảng đi nhậu nhẹt với bạn hữu.
Còn lại, mọi thứ tôi phải phụ thuộc vào anh. Anh đó ko giống như nhiều người chồng khác nhưng mà tôi biết. Anh tuyệt đối ko đưa hết lương cho vợ nhưng mà giữ để quyết định mọi việc. Mỗi tháng, anh đó “phân phối” cho tôi 1 triệu để trả tiền điện, nước và “sắm sửa nhỏ muối, đường, muối, tiêu …”. Tất cả các chi phí khác, kể cả tiền chợ hay tiền sữa cho con, tôi phải “báo cáo” với anh đó mỗi ngày và “hỏi” anh đó, thu được sự đồng ý của anh đó, “phê duyệt” để tôi có tiền sắm đồ.
Anh đó ko quá “keo dán” hoặc “nghiêm khắc” trong việc tiêu tiền. Tôi yêu cầu 10 món, thường là 9 món, anh đó đồng ý. Tuy nhiên, mọi thứ đều được hỏi, mọi thứ đều “làm ơn” điều đó khiến tôi ko thoải mái. Tôi cảm thấy mình ko được tôn trọng như một người vợ, lúc nào cũng trong tâm trạng hoang mang vì ko còn dư dả gì, dành dụm để ngừa những sự việc ko lường trước được. Tôi hối hận vì trước lúc cưới đã ko nói cho anh biết chuyện tài chính của gia đình, vì lúc đó tôi nghĩ cũng như mọi gia đình khác, vợ tất nhiên phải tay hòm chìa khóa. Để có thể…
Tôi ko biết bạn có bao nhiêu tiền tài riêng mình. Tài khoản của anh ta ở nhà băng do anh ta đứng tên. Tôi đã nói chuyện nhiều lần, nhưng mỗi lần nhắc tới anh đó, tôi luôn nói: “Anh có để tôi và các con tôi thiếu thốn gì ko?”. Đúng là tôi ko phải vậy “tước đoạt”, lúc tôi hỏi anh đó bất kỳ điều gì, anh đó sẽ phục vụ ngay tức khắc. Nhưng rõ ràng tôi ko có quyền gì trong gia đình và ngay cả một bộ bát đĩa đẹp muốn sắm tôi cũng phải đợi sự đồng ý của anh đó.
Quan trọng hơn, mọi người trong gia đình chồng tôi đều biết điều này. Ko người nào tôn trọng tôi. Nếu bạn cần vay tiền, hãy gọi riêng cho anh đó và đợi anh đó quay lại. Lúc anh đó cần sắm gì đó, mẹ anh đó chỉ nói chuyện riêng với anh đó chứ ko nói chuyện với tôi. Tôi cảm thấy như một “người ngoài cuộc”. Tôi buồn…
Phuong L.
PL thân mến!
Như cô đó nói, lẽ ra cô đó nên thảo luận với chồng về việc “tài chính” trong gia đình ngay lúc cả hai quyết định chung sống. Đã sẵn sàng “bỏ qua”. Lúc này, điều quan trọng nhất là chị cần thẳng thắn trao đổi với chồng, nói cho anh đó biết tất cả những xúc cảm, suy nghĩ thật của mình để cả hai cùng nhìn nhận vấn đề.
Ko có công thức chung cho người nào là tay hòm chìa khóa hay người nào là người quyết định chi phí của gia đình. Một số là vợ, một số là chồng. Những gì hiệu quả với một gia đình này có thể ko thích hợp với một gia đình khác. Tuy nhiên, có một cơ bản “qui định” Tuân theo: Muốn có hạnh phúc thực sự, tuyến đường đưa ra phải làm cho cả vợ và chồng đều thoải mái, thống nhất, ko một người thầm oán.
Hãy nói chuyện nghiêm túc với anh đó một lần nữa và yêu cầu anh đó lắng tai cô đó. Với tính cách của mình và với “nếp nhăn” đã gây dựng suốt 5 năm qua, có nhẽ sẽ rất khó (nếu ko muốn nói là ko thể) thuyết phục anh để cô nắm giữ “hộp chìa khóa” hoàn toàn. Như bạn ước. Tuy nhiên, ở một chừng mực nào đó, nếu khôn khéo và tỏ ra hoàn toàn tiết kiệm, chị sẽ thuyết phục được anh để chị tự xoay xở và chủ động một phần chi phí trong gia đình. Ví dụ, bạn sẽ có thể xem xét tiền thị trường và chi phí sinh hoạt của chính mình.
Chúc bạn thành công!
Tôi cần gì, muốn gì cũng phải hỏi “xin phép” chồng một tiếng
Hình Ảnh về: Tôi cần gì, muốn gì cũng phải hỏi “xin phép” chồng một tiếng
Video về: Tôi cần gì, muốn gì cũng phải hỏi “xin phép” chồng một tiếng
Wiki về Tôi cần gì, muốn gì cũng phải hỏi “xin phép” chồng một tiếng
Tôi cần gì, muốn gì cũng phải hỏi “xin phép” chồng một tiếng -
Mẹ & Con - Anh ko giống như bao người chồng khác nhưng mà tôi biết. Anh tuyệt đối ko đưa hết lương cho vợ nhưng mà giữ để quyết định mọi việc. Mỗi tháng, anh đó "phân phối" cho tôi 1 triệu để trả tiền điện, nước và "sắm sửa nhỏ muối, đường, muối, tiêu ...". Tất cả các chi phí khác, kể cả tiền chợ hay tiền sữa cho con, tôi phải "báo cáo" với anh đó mỗi ngày và "hỏi" anh đó, thu được sự đồng ý của anh đó, "phê duyệt" để tôi có tiền sắm đồ. Giận chồng, chị bỏ về nhà mẹ đẻ. Thành hôn với một "trẻ trâu" vợ, chồng nên làm gì? Lúc vợ chồng với nhau "học nói"
Tạp chí Mẹ & Con thân mến!
Tôi và chồng thành hôn được 5 năm và có một nhỏ 2 tuổi. Anh làm trưởng phòng của một doanh nghiệp, thu nhập hàng tháng lên tới gần nghìn "USD". Nhiều người nhìn vào bảo tôi sướng, chồng có tiền, ko lo giá cả tăng chóng mặt. Nhưng sự thực ko phải tương tự. Tôi làm viên chức văn phòng trong một doanh nghiệp nhỏ, thu nhập hàng tháng xấp xỉ một triệu rưỡi. Với mức thu nhập tương tự, tôi hầu như ko đủ tiền xăng xe, ăn sáng và thỉnh thoảng đi nhậu nhẹt với bạn hữu.
Còn lại, mọi thứ tôi phải phụ thuộc vào anh. Anh đó ko giống như nhiều người chồng khác nhưng mà tôi biết. Anh tuyệt đối ko đưa hết lương cho vợ nhưng mà giữ để quyết định mọi việc. Mỗi tháng, anh đó "phân phối" cho tôi 1 triệu để trả tiền điện, nước và "sắm sửa nhỏ muối, đường, muối, tiêu ...". Tất cả các chi phí khác, kể cả tiền chợ hay tiền sữa cho con, tôi phải "báo cáo" với anh đó mỗi ngày và "hỏi" anh đó, thu được sự đồng ý của anh đó, "phê duyệt" để tôi có tiền sắm đồ.
Anh đó ko quá "keo dán" hoặc "nghiêm khắc" trong việc tiêu tiền. Tôi yêu cầu 10 món, thường là 9 món, anh đó đồng ý. Tuy nhiên, mọi thứ đều được hỏi, mọi thứ đều "làm ơn" điều đó khiến tôi ko thoải mái. Tôi cảm thấy mình ko được tôn trọng như một người vợ, lúc nào cũng trong tâm trạng hoang mang vì ko còn dư dả gì, dành dụm để ngừa những sự việc ko lường trước được. Tôi hối hận vì trước lúc cưới đã ko nói cho anh biết chuyện tài chính của gia đình, vì lúc đó tôi nghĩ cũng như mọi gia đình khác, vợ tất nhiên phải tay hòm chìa khóa. Để có thể…
Tôi ko biết bạn có bao nhiêu tiền tài riêng mình. Tài khoản của anh ta ở nhà băng do anh ta đứng tên. Tôi đã nói chuyện nhiều lần, nhưng mỗi lần nhắc tới anh đó, tôi luôn nói: "Anh có để tôi và các con tôi thiếu thốn gì ko?". Đúng là tôi ko phải vậy "tước đoạt", lúc tôi hỏi anh đó bất kỳ điều gì, anh đó sẽ phục vụ ngay tức khắc. Nhưng rõ ràng tôi ko có quyền gì trong gia đình và ngay cả một bộ bát đĩa đẹp muốn sắm tôi cũng phải đợi sự đồng ý của anh đó.
Quan trọng hơn, mọi người trong gia đình chồng tôi đều biết điều này. Ko người nào tôn trọng tôi. Nếu bạn cần vay tiền, hãy gọi riêng cho anh đó và đợi anh đó quay lại. Lúc anh đó cần sắm gì đó, mẹ anh đó chỉ nói chuyện riêng với anh đó chứ ko nói chuyện với tôi. Tôi cảm thấy như một "người ngoài cuộc". Tôi buồn…
Phuong L.
PL thân mến!
Như cô đó nói, lẽ ra cô đó nên thảo luận với chồng về việc "tài chính" trong gia đình ngay lúc cả hai quyết định chung sống. Đã sẵn sàng "bỏ qua". Lúc này, điều quan trọng nhất là chị cần thẳng thắn trao đổi với chồng, nói cho anh đó biết tất cả những xúc cảm, suy nghĩ thật của mình để cả hai cùng nhìn nhận vấn đề.
Ko có công thức chung cho người nào là tay hòm chìa khóa hay người nào là người quyết định chi phí của gia đình. Một số là vợ, một số là chồng. Những gì hiệu quả với một gia đình này có thể ko thích hợp với một gia đình khác. Tuy nhiên, có một cơ bản "qui định" Tuân theo: Muốn có hạnh phúc thực sự, tuyến đường đưa ra phải làm cho cả vợ và chồng đều thoải mái, thống nhất, ko một người thầm oán.
Hãy nói chuyện nghiêm túc với anh đó một lần nữa và yêu cầu anh đó lắng tai cô đó. Với tính cách của mình và với "nếp nhăn" đã gây dựng suốt 5 năm qua, có nhẽ sẽ rất khó (nếu ko muốn nói là ko thể) thuyết phục anh để cô nắm giữ "hộp chìa khóa" hoàn toàn. Như bạn ước. Tuy nhiên, ở một chừng mực nào đó, nếu khôn khéo và tỏ ra hoàn toàn tiết kiệm, chị sẽ thuyết phục được anh để chị tự xoay xở và chủ động một phần chi phí trong gia đình. Ví dụ, bạn sẽ có thể xem xét tiền thị trường và chi phí sinh hoạt của chính mình.
Chúc bạn thành công!
Mẹ & Con – Anh ko giống như bao người chồng khác nhưng mà tôi biết. Anh tuyệt đối ko đưa hết lương cho vợ nhưng mà giữ để quyết định mọi việc. Mỗi tháng, anh đó “phân phối” cho tôi 1 triệu để trả tiền điện, nước và “sắm sửa nhỏ muối, đường, muối, tiêu …”. Tất cả các chi phí khác, kể cả tiền chợ hay tiền sữa cho con, tôi phải “báo cáo” với anh đó mỗi ngày và “hỏi” anh đó, thu được sự đồng ý của anh đó, “phê duyệt” để tôi có tiền sắm đồ. Giận chồng, chị bỏ về nhà mẹ đẻ. Thành hôn với một “trẻ trâu” vợ, chồng nên làm gì? Lúc vợ chồng với nhau “học nói”
Tạp chí Mẹ & Con thân mến!
Tôi và chồng thành hôn được 5 năm và có một nhỏ 2 tuổi. Anh làm trưởng phòng của một doanh nghiệp, thu nhập hàng tháng lên tới gần nghìn “USD”. Nhiều người nhìn vào bảo tôi sướng, chồng có tiền, ko lo giá cả tăng chóng mặt. Nhưng sự thực ko phải tương tự. Tôi làm viên chức văn phòng trong một doanh nghiệp nhỏ, thu nhập hàng tháng xấp xỉ một triệu rưỡi. Với mức thu nhập tương tự, tôi hầu như ko đủ tiền xăng xe, ăn sáng và thỉnh thoảng đi nhậu nhẹt với bạn hữu.
Còn lại, mọi thứ tôi phải phụ thuộc vào anh. Anh đó ko giống như nhiều người chồng khác nhưng mà tôi biết. Anh tuyệt đối ko đưa hết lương cho vợ nhưng mà giữ để quyết định mọi việc. Mỗi tháng, anh đó “phân phối” cho tôi 1 triệu để trả tiền điện, nước và “sắm sửa nhỏ muối, đường, muối, tiêu …”. Tất cả các chi phí khác, kể cả tiền chợ hay tiền sữa cho con, tôi phải “báo cáo” với anh đó mỗi ngày và “hỏi” anh đó, thu được sự đồng ý của anh đó, “phê duyệt” để tôi có tiền sắm đồ.
Anh đó ko quá “keo dán” hoặc “nghiêm khắc” trong việc tiêu tiền. Tôi yêu cầu 10 món, thường là 9 món, anh đó đồng ý. Tuy nhiên, mọi thứ đều được hỏi, mọi thứ đều “làm ơn” điều đó khiến tôi ko thoải mái. Tôi cảm thấy mình ko được tôn trọng như một người vợ, lúc nào cũng trong tâm trạng hoang mang vì ko còn dư dả gì, dành dụm để ngừa những sự việc ko lường trước được. Tôi hối hận vì trước lúc cưới đã ko nói cho anh biết chuyện tài chính của gia đình, vì lúc đó tôi nghĩ cũng như mọi gia đình khác, vợ tất nhiên phải tay hòm chìa khóa. Để có thể…
Tôi ko biết bạn có bao nhiêu tiền tài riêng mình. Tài khoản của anh ta ở nhà băng do anh ta đứng tên. Tôi đã nói chuyện nhiều lần, nhưng mỗi lần nhắc tới anh đó, tôi luôn nói: “Anh có để tôi và các con tôi thiếu thốn gì ko?”. Đúng là tôi ko phải vậy “tước đoạt”, lúc tôi hỏi anh đó bất kỳ điều gì, anh đó sẽ phục vụ ngay tức khắc. Nhưng rõ ràng tôi ko có quyền gì trong gia đình và ngay cả một bộ bát đĩa đẹp muốn sắm tôi cũng phải đợi sự đồng ý của anh đó.
Quan trọng hơn, mọi người trong gia đình chồng tôi đều biết điều này. Ko người nào tôn trọng tôi. Nếu bạn cần vay tiền, hãy gọi riêng cho anh đó và đợi anh đó quay lại. Lúc anh đó cần sắm gì đó, mẹ anh đó chỉ nói chuyện riêng với anh đó chứ ko nói chuyện với tôi. Tôi cảm thấy như một “người ngoài cuộc”. Tôi buồn…
Phuong L.
PL thân mến!
Như cô đó nói, lẽ ra cô đó nên thảo luận với chồng về việc “tài chính” trong gia đình ngay lúc cả hai quyết định chung sống. Đã sẵn sàng “bỏ qua”. Lúc này, điều quan trọng nhất là chị cần thẳng thắn trao đổi với chồng, nói cho anh đó biết tất cả những xúc cảm, suy nghĩ thật của mình để cả hai cùng nhìn nhận vấn đề.
Ko có công thức chung cho người nào là tay hòm chìa khóa hay người nào là người quyết định chi phí của gia đình. Một số là vợ, một số là chồng. Những gì hiệu quả với một gia đình này có thể ko thích hợp với một gia đình khác. Tuy nhiên, có một cơ bản “qui định” Tuân theo: Muốn có hạnh phúc thực sự, tuyến đường đưa ra phải làm cho cả vợ và chồng đều thoải mái, thống nhất, ko một người thầm oán.
Hãy nói chuyện nghiêm túc với anh đó một lần nữa và yêu cầu anh đó lắng tai cô đó. Với tính cách của mình và với “nếp nhăn” đã gây dựng suốt 5 năm qua, có nhẽ sẽ rất khó (nếu ko muốn nói là ko thể) thuyết phục anh để cô nắm giữ “hộp chìa khóa” hoàn toàn. Như bạn ước. Tuy nhiên, ở một chừng mực nào đó, nếu khôn khéo và tỏ ra hoàn toàn tiết kiệm, chị sẽ thuyết phục được anh để chị tự xoay xở và chủ động một phần chi phí trong gia đình. Ví dụ, bạn sẽ có thể xem xét tiền thị trường và chi phí sinh hoạt của chính mình.
Chúc bạn thành công!
#Tôi #cần #gì #muốn #gì #cũng #phải #hỏi #xin #phép #chồng #một #tiếng
[rule_3_plain]#Tôi #cần #gì #muốn #gì #cũng #phải #hỏi #xin #phép #chồng #một #tiếng
Mẹ&Con – Anh lại ko giống như nhiều người chồng khác nhưng mà tôi biết. Anh tuyệt nhiên ko có chuyện đưa hết lương cho vợ nhưng mà tự giữ lại để quyết định mọi thứ. Hàng tháng, anh “phát” cho tôi 1 triệu để trả tiền điện, tiền nước và “sắm sửa vặt vãnh tiêu đường mắm muối…”. Tất cả những khoản khác, kể cả tiền chợ hay tiền sữa cho con, tôi phải “báo cáo” với anh mỗi ngày và “xin” anh, được anh đồng ý, “duyệt chi” thì tôi mới có tiền để sắm sửa. Giận chồng bỏ về nhà mẹ đẻ Lấy vợ “trẻ em”, chồng nên làm gì? Lúc vợ chồng cùng nhau “học nói”
Chồng thích gì ở vợ nhất? Bất thần với 10 câu trả lời sau!
10 Điều bạn chưa biết về quan hệ tình dục bằng mồm
Kinh nghiệm để quyết định có nên cho chồng đi làm xa ko
Tạp chí Mẹ & Con thân mến!
Vợ chồng tôi cưới nhau được 5 năm, có một cháu nhỏ gần 2 tuổi. Anh làm trưởng phòng một doanh nghiệp, thu nhập hàng tháng lên tới gần cả nghìn “đô”. Nhiều người nhìn vào bảo tôi sướng, chồng làm có tiền, ko phải lo lắng gì chuyện giá cả tăng vùn vụt. Nhưng sự thực ko phải vậy. Tôi làm viên chức văn phòng một doanh nghiệp nhỏ, thu nhập hàng tháng xấp xỉ một triệu rưỡi. Với thu nhập như thế, tôi chỉ vừa vặn đủ tiền đổ xăng, tiền ăn sáng, thỉnh thoảng chi phí vặt vãnh lúc đi uống nước với bạn hữu.
Còn lại, mọi thứ tôi phải phụ thuộc vào anh. Anh lại ko giống như nhiều người chồng khác nhưng mà tôi biết. Anh tuyệt nhiên ko có chuyện đưa hết lương cho vợ nhưng mà tự giữ lại để quyết định mọi thứ. Hàng tháng, anh “phát” cho tôi 1 triệu để trả tiền điện, tiền nước và “sắm sửa vặt vãnh tiêu đường mắm muối…”. Tất cả những khoản khác, kể cả tiền chợ hay tiền sữa cho con, tôi phải “báo cáo” với anh mỗi ngày và “xin” anh, được anh đồng ý, “duyệt chi” thì tôi mới có tiền để sắm sửa.
Anh ko tới nỗi quá “keo” hay “khe khắt” trong việc cung cấp tiền. Tôi hỏi tiền 10 khoản thì thường là 9 khoản anh đều đồng ý. Tuy nhiên, cái gì cũng hỏi, cái gì cũng “xin” khiến tôi ko thoải mái. Tôi cảm thấy mình ko được tôn trọng như một người vợ, lại luôn trong trạng thái thắc thỏm vì ko có khoản tiền nào dư, dành dụm riêng để phòng ngừa chuyện bất trắc. Tôi hối lỗi trước lúc thành hôn, ko nói rõ với anh chuyện tài chính gia đình, vì lúc đó tôi cứ nghĩ như mọi gia đình khác, người vợ đương nhiên phải tay hòm chìa khóa. Vậy nhưng mà…
Anh có bao nhiêu tiền riêng tôi ko biết. Tài khoản của anh ở nhà băng một mình anh đứng tên. Tôi nói chuyện nhiều lần, nhưng lần nào nói đến tới anh cũng đều nói: “Anh có để em và con thiếu thốn cái gì chưa?”. Đúng là tôi ko tới nỗi “thiếu thốn”, lúc cần gì hỏi anh cũng đều được anh phục vụ ngay. Nhưng rõ ràng là tôi ko có quyền gì trong gia đình và tới một bộ chén bát đẹp đẹp muốn sắm tôi cũng đều phải chờ có sự đồng ý của anh.
Quan trọng hơn, những người bên gia đình chồng tôi đều biết việc này. Chẳng người nào tôn trọng tôi cả. Cần mượn tiền thì gọi điện riêng cho anh, ngồi chờ anh về. Cần sắm sửa gì mẹ anh cũng chỉ nói riêng với anh chứ ko hề nhắc tới tôi. Tôi có cảm giác mình giống như một “người ngoài”. Tôi buồn lắm…
Phương L.
Chị P.L thân mến!
Đúng như chị nói, lẽ ra, chị đã phải bàn luận với chồng chuyện “tài chính” trong gia đình ngay lúc cả hai có quyết định chung sống với nhau. Chuyện đã “lỡ” rồi. Hiện giờ, quan trọng nhất là chị cần thẳng thắn bàn luận lại với chồng, nói cho anh biết mọi cảm nhận, suy nghĩ thật của chị để cả hai cùng nhìn nhận lại vấn đề.
Ko có công thức chung cho việc người nào là tay hòm chìa khóa hay người nào là người quyết định chi phí trong gia đình. Có trường hợp là người vợ, cũng có trường hợp là người chồng. Cách thích hợp với gia đình này chưa chắc lại thích hợp với gia đình kia. Tuy nhiên, có một “nguyên tắc” cơ bản phải tuân theo: Để hạnh phúc thật sự, cách được đưa ra phải khiến cả hai vợ chồng thoải mái và thống nhất, ko có chuyện một người chịu rấm rứt ngấm ngầm.
Hãy nói chuyện nghiêm túc lại với anh và yêu cầu anh lắng tai chị. Với tính cách của anh đó và với cái “nếp” đã được tạo dựng suốt 5 năm nay, có nhẽ sẽ rất khó (nếu ko nói là ko thể) để thuyết phục anh đó cho chị nắm “tay hòm chìa khóa” trọn vẹn như chị mong muốn. Tuy nhiên, trong một chừng mực nào đó, nếu khôn khéo và chứng minh được mình hoàn toàn đủ sự cần kiệm, chị sẽ thuyết phục được anh để chị quản lý và chủ động một phần trong chi phí gia đình. Ví dụ chị sẽ được tự mình cân nhắc về tiền chợ, các khoản sinh hoạt chung.
Chúc chị thành công!
Tags:
#Tôi #cần #gì #muốn #gì #cũng #phải #hỏi #xin #phép #chồng #một #tiếng
[rule_2_plain]#Tôi #cần #gì #muốn #gì #cũng #phải #hỏi #xin #phép #chồng #một #tiếng
[rule_2_plain]#Tôi #cần #gì #muốn #gì #cũng #phải #hỏi #xin #phép #chồng #một #tiếng
[rule_3_plain]Nguồn: sex-shoponline.net
Xem thêm Video clip hót nhất hôm nay: Video Clip Hót
Xem những sản phần đồ chơi tình dục hót nhất 2022: shop đồ chơi tình dục
#Tôi #cần #gì #muốn #gì #cũng #phải #hỏi #xin #phép #chồng #một #tiếng