Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex vui lòng ghi nhớ tên miền mới để dễ dàng truy cập!
Tôi năm nay 32 tuổi, đã lập gia đình và có con. Tôi trích dẫn sơ yếu lý lịch của tôi để bạn biết những gì tôi sắp kể là trong quá khứ.
Năm 25 tuổi tôi sẵn sàng lấy chồng, cô đấy khá xinh xẻo, dễ thương, tính tình rất tốt, vui tính, biết chăm lo cho gia đình, nấu bếp rất ngon. Nói chung, tôi và cô đấy rất hợp nhau, yêu nhau, kể cả thử thách. Lúc chúng tôi sẵn sàng ra trường, có một bạn quen bố mẹ là Việt Kiều My, khá đẹp trai. Anh rất quý cô bạn của mình, và bố mẹ cô đấy cũng góp mặt. Ông bà cho rằng tôi chỉ là một Công tước (nhà tôi cũng khá giả), chỉ giỏi ăn bám bố mẹ ko có tương lai. Còn anh kia công việc ổn định, tính tình hiền lành, si tình (cái này thì mình thừa nhận, mình đã từng ngồi uống cafe với nhau đôi ba lần, dù là tình địch thì mình cũng phải xác nhận là anh chàng này tốt thật. -đặc tính). ). Nhưng cô đấy vẫn kiên quyết yêu tôi, chúng tôi còn tính nếu ép quá thì cả hai sẽ bỏ trốn (đó là thời kì lãng mạn). Cuối cùng, chính người đàn ông kia lúc biết hai người họ yêu nhau nên đã tự nguyện tránh mặt nhau. Và bố mẹ cô đấy cuối cùng cũng chấp nhận tôi nhất là lúc tôi ko phụ thuộc vào họ để tìm cho mình một công việc, kiếm đủ tiền nuôi hai đứa con (công bình nhưng mà nói, chỉ để chứng minh, bố mẹ con tôi, bố mẹ chồng và cháu kiếm đủ ăn).
Lúc đó mình dự kiến tháng 10 cưới, tiệc đặt ở nhà hàng, mình đi chụp ảnh cưới (vì có người khuyên chụp sớm cho đẹp mặt, muộn thì stress). Tháng 8 năm đó, tôi phải đi công việc, dự kiến đi 14 ngày, nhưng lũ lụt miền Trung đã làm hỏng kế hoạch. Chúng tôi phải về nhà sớm. Dự kiến tới rạng sáng (bằng xe buýt) nhưng cuối cùng doanh nghiệp đã cử xe riêng đưa chúng tôi về thị thành nên 7 giờ tối chúng tôi mới tới Hàng Xanh.
Tự dưng (chả hiểu sao lại có chuyện đột ngột tương tự, nếu hôm đó về thẳng nhà thì sẽ ko có chuyện gì xảy ra) sắm mực về ngâm nên quyết định ghé nhà đứa bạn thân ngay Hàng Xanh (con ngõ gần nhà chùa lớn ở góc đường hoặc có xe buýt). Tôi tới nhà cô đấy (nhà cho thuê), nhìn qua khe cửa xem cô đấy có nhà ko (bên trong có mấy phòng cho thuê, nhưng xe máy đậu ở phòng ngoài cùng, tôi thấy xe của cô đấy. đang đứng sững sờ thì có người quay lại (một người thuê trọ khác) biết tôi nên mở cửa cho tôi vào, tôi vào phòng anh đấy khóa, tôi áp tai vào cửa phòng và nghe tiếng cô đấy và cô bạn thân của cô đấy…
Sững sờ, điên cuồng, tê tái, nhiều lần bè bạn hỏi tôi cảm giác lúc đó như thế nào. Nói vậy cũng ko lạ, nhưng lúc đó tôi tĩnh tâm vô cùng, tôi đứng lặng người một tẹo, khoác ba lô lên vai, tay kéo túi xách. Tôi đã đúng trong vòng 15 phút, nhưng ko hiểu sao tôi chỉ nghĩ tới một điều: Tĩnh tâm.
Rồi quay lại, ra đầu hẻm, gọi xe ôm, tôi nhớ hỏi giá tử tế, trả gấp đôi rồi chất hành lý rồi rủ anh ra quán cóc đầu hẻm (chỉ khoảng Cách nhà 10m). Sau đó tôi ngồi và hy vọng. Tôi đợi tới khoảng 8 giờ, sau đó tôi lấy điện thoại di động và gọi vào số điện thoại cố định nơi người bạn thân nhất của tôi (cả anh đấy và cô đấy đều ko có điện thoại di động). Lúc anh đấy tới nghe máy, tôi hỏi rất kỹ anh đấy bị sao vậy, vid đã bị thay đổi chưa? Nó nói đã qua rồi, cứ yên tâm đi rồi hỏi bao giờ về. Tôi hỏi anh đấy có gặp L mấy ngày nay ko? (Tên cô đấy), nó nói ko. Hai chúng tôi nói chuyện rất vui vẻ, ko có chuyện gì xảy ra.
Sau đó mình tiếp tục đợi, tới khoảng 9h30 thì cô đấy ra, anh đấy dắt xe cho cô đấy, cô đấy còn hôn nhẹ anh đấy, còn anh đấy thì vỗ nhẹ vào eo cô đấy (hiện giờ mình vẫn có thể nhìn thấy cảnh đó). Cuối cùng, cô cũng điều khiển xe ra ngoài. Vì con hẻm nhỏ, cô đấy phải giảm vận tốc lúc tới quán bar và… trước mặt tôi.
Nhìn thấy tôi trong vài giây tôi đã nghĩ rằng cô đấy thậm chí còn ko quan tâm tới tôi. Mặt cô đấy đơ ra, bạn cô đấy (anh đấy mặc quần đùi) đứng ở cửa nhìn ra. Cả hai đều sững người, nhìn tôi. Tôi đã từng đánh nhau rất nhiều lần, hồi còn sinh viên nhậu nhẹt, vác cây hét đèn ký túc xá (cứ ở, tôi ở ngoài) nhưng giờ tôi ko muốn làm gì, chỉ thấy chán, Tôi ko thể mô tả, cho tới hiện giờ, tôi chưa bao giờ cảm thấy buồn chán ngay cả vào thời khắc căng thẳng nhất.
Cô đấy ngã lăn ra đất, xe cũng đổ, sau đó cô đấy có vẻ khóc, khóc rất nhiều nhưng tôi ko quan tâm, sau đó cô đấy nói gì đó và chạy về phía tôi. Tôi nhảy lên xe ôm và nói (vẫn nhớ): “Chạy nhanh đi, tao trả giá bao nhiêu, chạy nhanh hơn”.
Tài xế xe ôm húc văng mạng. Tôi thậm chí ko nhớ về tới nhà mất bao lâu, sau đó tôi ko biết phải làm gì, lảo đảo vào nhà, trèo vào phòng, khóa trái cửa và ngã xuống giường.
Sau đó, nói chung là tôi lại mê, đi ăn sáng như mọi ngày, bố mẹ tôi nghe tài xế taxi nói là ông bà nội như ko có chuyện gì, vui vẻ kể chuyện gia đình trong lúc tôi đi vắng.
Rồi mọi chuyện cũng qua, gia đình tôi đi Nha Trang khoảng 1 tuần (có nhẽ bố mẹ tôi muốn tôi quên đi, nhưng họ chưa đi du lịch lâu tương tự, còn nhiều việc ở cả hai doanh nghiệp). Lúc ở Nha Trang, một người bạn thân khác (tôi có tổng cộng ba người bạn nhưng mà tôi gọi là thân thiết) gọi điện nói rằng cô đấy uống thuốc ngủ để tự tử (tôi nhớ là 52 viên) nhưng cô đấy chỉ cứu được suy tim. phải ở Chợ Rẫy hơn 1 tháng. Anh đấy nói tôi có nhẽ nên tới thăm nhưng tôi chỉ trả lời “Cô đấy chết với tôi hiện giờ còn hơn sống!”
Người bạn đó về quê, anh đấy gọi điện tới nhà tôi, gặp mẹ anh đấy, anh đấy xin lỗi rất nhiều, nói đó chỉ là một sai trái ngu ngốc hay gì đó, nhưng anh đấy ko muốn phá hoại hạnh phúc của mình, sau đó anh đấy sẽ ko bao giờ xuất hiện trước mặt. của tôi nữa… Mẹ tôi nói phải cảm ơn ông trời đã giúp bà hiểu con dâu tương lai, tránh lấy một con đĩ về làm dâu (sau này nghe chị gái kể lại mới biết).
Rồi tôi đi làm, hơn một năm sau tôi gặp vợ tôi hiện giờ, về nhiều mặt vợ tôi ko bằng cô đấy nhưng tôi rất yêu cô đấy. Sau đó một năm chúng tôi thành hôn. Lúc nghe tin cô đấy sắp lấy chồng, cô đấy chạy tới tìm tôi, cô đấy xin lỗi, cô đấy nói ko thể sống thiếu tôi được, hãy cho cô đấy một thời cơ. Thậm chí, cô đấy đã gặp vợ và nói rằng cô đấy lấy chồng chỉ để quên đi lỗi lầm của mình. Vợ tôi đã khóc rất nhiều (cô đấy ko biết điều này trước đây). Tôi hứa cô đấy đi bar và chở vợ đồng hành, trước mặt vợ tôi nói thẳng với cô đấy rằng tình yêu của tôi dành cho cô đấy đã hết lúc tôi thấy cô đấy bước ra khỏi căn nhà đó vào buổi tối hôm đó.
Rồi tôi thành hôn, đúng ngày đám cưới, cô đấy nhắn tin chia tay tôi. Tôi nhờ người bạn thân tới xem trong lúc tôi vẫn đang làm lễ. 12h đêm, anh gọi điện nói tiệc cưới mở đầu thì chị cắt tay tự tử. Nhưng gia đình cô đấy đã cẩn thận trước nên đã đưa cô đấy tới bệnh viện kịp thời.
Sau đó tôi sống hạnh phúc với vợ, chúng tôi có một nhỏ trai. Cô đấy cũng đi làm, có cuộc sống mới, nhưng thấy bè bạn nói rằng cô đấy vẫn chưa thể hồi phục và đang sống một cuộc đời uể oải, ko quen biết người nào và ko quan tâm tới chuyện yêu đương. Người bạn thân nhất của cô cho biết cô tâm tư rằng một lúc nào đó cô có thể sẽ chết. Nhiều người cứ nói rằng tôi nên khắc phục với cô đấy một lần, nhưng thực sự, tôi nghĩ gặp nhau sẽ chẳng làm được gì. Tôi cũng đã từng tuyên bố “Cô đấy chết không phù hợp gì tới tôi”.
Có lúc nào tôi nghĩ mình xấu xa ko? Nhưng hiện giờ, nếu phải nói lại, tôi cũng sẽ nói tương tự, mãi mãi tôi sẽ ko tha thứ cho những gì cô và người từng là bạn thân của tôi đã làm.
P / S: Nghe nói bạn mình về quê ở Phú Yên, đi làm kiểm lâm, mình ko nhớ. Anh ta nói với gia đình rằng nếu anh ta chết anh ta sẽ ko trở lại thị thành Hồ Chí Minh.
Cảm ơn các bạn đã đọc truyện tại website https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex , trước lúc thoát ra khỏi website các bạn vui lòng click vào banner quảng cáo bất kỳ để cập nhật truyện nhanh hơn nhé! Sau lúc nhấp vào, bạn nhớ xem vài giây rồi tắt quảng cáo.
Tâm tư tuổi 32
Hình Ảnh về: Tâm tư tuổi 32
Video về: Tâm tư tuổi 32
Wiki về Tâm tư tuổi 32
Tâm tư tuổi 32 -
Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex vui lòng ghi nhớ tên miền mới để dễ dàng truy cập!
Tôi năm nay 32 tuổi, đã lập gia đình và có con. Tôi trích dẫn sơ yếu lý lịch của tôi để bạn biết những gì tôi sắp kể là trong quá khứ.
Năm 25 tuổi tôi sẵn sàng lấy chồng, cô đấy khá xinh xẻo, dễ thương, tính tình rất tốt, vui tính, biết chăm lo cho gia đình, nấu bếp rất ngon. Nói chung, tôi và cô đấy rất hợp nhau, yêu nhau, kể cả thử thách. Lúc chúng tôi sẵn sàng ra trường, có một bạn quen bố mẹ là Việt Kiều My, khá đẹp trai. Anh rất quý cô bạn của mình, và bố mẹ cô đấy cũng góp mặt. Ông bà cho rằng tôi chỉ là một Công tước (nhà tôi cũng khá giả), chỉ giỏi ăn bám bố mẹ ko có tương lai. Còn anh kia công việc ổn định, tính tình hiền lành, si tình (cái này thì mình thừa nhận, mình đã từng ngồi uống cafe với nhau đôi ba lần, dù là tình địch thì mình cũng phải xác nhận là anh chàng này tốt thật. -đặc tính). ). Nhưng cô đấy vẫn kiên quyết yêu tôi, chúng tôi còn tính nếu ép quá thì cả hai sẽ bỏ trốn (đó là thời kì lãng mạn). Cuối cùng, chính người đàn ông kia lúc biết hai người họ yêu nhau nên đã tự nguyện tránh mặt nhau. Và bố mẹ cô đấy cuối cùng cũng chấp nhận tôi nhất là lúc tôi ko phụ thuộc vào họ để tìm cho mình một công việc, kiếm đủ tiền nuôi hai đứa con (công bình nhưng mà nói, chỉ để chứng minh, bố mẹ con tôi, bố mẹ chồng và cháu kiếm đủ ăn).
Lúc đó mình dự kiến tháng 10 cưới, tiệc đặt ở nhà hàng, mình đi chụp ảnh cưới (vì có người khuyên chụp sớm cho đẹp mặt, muộn thì stress). Tháng 8 năm đó, tôi phải đi công việc, dự kiến đi 14 ngày, nhưng lũ lụt miền Trung đã làm hỏng kế hoạch. Chúng tôi phải về nhà sớm. Dự kiến tới rạng sáng (bằng xe buýt) nhưng cuối cùng doanh nghiệp đã cử xe riêng đưa chúng tôi về thị thành nên 7 giờ tối chúng tôi mới tới Hàng Xanh.
Tự dưng (chả hiểu sao lại có chuyện đột ngột tương tự, nếu hôm đó về thẳng nhà thì sẽ ko có chuyện gì xảy ra) sắm mực về ngâm nên quyết định ghé nhà đứa bạn thân ngay Hàng Xanh (con ngõ gần nhà chùa lớn ở góc đường hoặc có xe buýt). Tôi tới nhà cô đấy (nhà cho thuê), nhìn qua khe cửa xem cô đấy có nhà ko (bên trong có mấy phòng cho thuê, nhưng xe máy đậu ở phòng ngoài cùng, tôi thấy xe của cô đấy. đang đứng sững sờ thì có người quay lại (một người thuê trọ khác) biết tôi nên mở cửa cho tôi vào, tôi vào phòng anh đấy khóa, tôi áp tai vào cửa phòng và nghe tiếng cô đấy và cô bạn thân của cô đấy…
Sững sờ, điên cuồng, tê tái, nhiều lần bè bạn hỏi tôi cảm giác lúc đó như thế nào. Nói vậy cũng ko lạ, nhưng lúc đó tôi tĩnh tâm vô cùng, tôi đứng lặng người một tẹo, khoác ba lô lên vai, tay kéo túi xách. Tôi đã đúng trong vòng 15 phút, nhưng ko hiểu sao tôi chỉ nghĩ tới một điều: Tĩnh tâm.
Rồi quay lại, ra đầu hẻm, gọi xe ôm, tôi nhớ hỏi giá tử tế, trả gấp đôi rồi chất hành lý rồi rủ anh ra quán cóc đầu hẻm (chỉ khoảng Cách nhà 10m). Sau đó tôi ngồi và hy vọng. Tôi đợi tới khoảng 8 giờ, sau đó tôi lấy điện thoại di động và gọi vào số điện thoại cố định nơi người bạn thân nhất của tôi (cả anh đấy và cô đấy đều ko có điện thoại di động). Lúc anh đấy tới nghe máy, tôi hỏi rất kỹ anh đấy bị sao vậy, vid đã bị thay đổi chưa? Nó nói đã qua rồi, cứ yên tâm đi rồi hỏi bao giờ về. Tôi hỏi anh đấy có gặp L mấy ngày nay ko? (Tên cô đấy), nó nói ko. Hai chúng tôi nói chuyện rất vui vẻ, ko có chuyện gì xảy ra.
Sau đó mình tiếp tục đợi, tới khoảng 9h30 thì cô đấy ra, anh đấy dắt xe cho cô đấy, cô đấy còn hôn nhẹ anh đấy, còn anh đấy thì vỗ nhẹ vào eo cô đấy (hiện giờ mình vẫn có thể nhìn thấy cảnh đó). Cuối cùng, cô cũng điều khiển xe ra ngoài. Vì con hẻm nhỏ, cô đấy phải giảm vận tốc lúc tới quán bar và… trước mặt tôi.
Nhìn thấy tôi trong vài giây tôi đã nghĩ rằng cô đấy thậm chí còn ko quan tâm tới tôi. Mặt cô đấy đơ ra, bạn cô đấy (anh đấy mặc quần đùi) đứng ở cửa nhìn ra. Cả hai đều sững người, nhìn tôi. Tôi đã từng đánh nhau rất nhiều lần, hồi còn sinh viên nhậu nhẹt, vác cây hét đèn ký túc xá (cứ ở, tôi ở ngoài) nhưng giờ tôi ko muốn làm gì, chỉ thấy chán, Tôi ko thể mô tả, cho tới hiện giờ, tôi chưa bao giờ cảm thấy buồn chán ngay cả vào thời khắc căng thẳng nhất.
Cô đấy ngã lăn ra đất, xe cũng đổ, sau đó cô đấy có vẻ khóc, khóc rất nhiều nhưng tôi ko quan tâm, sau đó cô đấy nói gì đó và chạy về phía tôi. Tôi nhảy lên xe ôm và nói (vẫn nhớ): “Chạy nhanh đi, tao trả giá bao nhiêu, chạy nhanh hơn”.
Tài xế xe ôm húc văng mạng. Tôi thậm chí ko nhớ về tới nhà mất bao lâu, sau đó tôi ko biết phải làm gì, lảo đảo vào nhà, trèo vào phòng, khóa trái cửa và ngã xuống giường.
Sau đó, nói chung là tôi lại mê, đi ăn sáng như mọi ngày, bố mẹ tôi nghe tài xế taxi nói là ông bà nội như ko có chuyện gì, vui vẻ kể chuyện gia đình trong lúc tôi đi vắng.
Rồi mọi chuyện cũng qua, gia đình tôi đi Nha Trang khoảng 1 tuần (có nhẽ bố mẹ tôi muốn tôi quên đi, nhưng họ chưa đi du lịch lâu tương tự, còn nhiều việc ở cả hai doanh nghiệp). Lúc ở Nha Trang, một người bạn thân khác (tôi có tổng cộng ba người bạn nhưng mà tôi gọi là thân thiết) gọi điện nói rằng cô đấy uống thuốc ngủ để tự tử (tôi nhớ là 52 viên) nhưng cô đấy chỉ cứu được suy tim. phải ở Chợ Rẫy hơn 1 tháng. Anh đấy nói tôi có nhẽ nên tới thăm nhưng tôi chỉ trả lời "Cô đấy chết với tôi hiện giờ còn hơn sống!"
Người bạn đó về quê, anh đấy gọi điện tới nhà tôi, gặp mẹ anh đấy, anh đấy xin lỗi rất nhiều, nói đó chỉ là một sai trái ngu ngốc hay gì đó, nhưng anh đấy ko muốn phá hoại hạnh phúc của mình, sau đó anh đấy sẽ ko bao giờ xuất hiện trước mặt. của tôi nữa… Mẹ tôi nói phải cảm ơn ông trời đã giúp bà hiểu con dâu tương lai, tránh lấy một con đĩ về làm dâu (sau này nghe chị gái kể lại mới biết).
Rồi tôi đi làm, hơn một năm sau tôi gặp vợ tôi hiện giờ, về nhiều mặt vợ tôi ko bằng cô đấy nhưng tôi rất yêu cô đấy. Sau đó một năm chúng tôi thành hôn. Lúc nghe tin cô đấy sắp lấy chồng, cô đấy chạy tới tìm tôi, cô đấy xin lỗi, cô đấy nói ko thể sống thiếu tôi được, hãy cho cô đấy một thời cơ. Thậm chí, cô đấy đã gặp vợ và nói rằng cô đấy lấy chồng chỉ để quên đi lỗi lầm của mình. Vợ tôi đã khóc rất nhiều (cô đấy ko biết điều này trước đây). Tôi hứa cô đấy đi bar và chở vợ đồng hành, trước mặt vợ tôi nói thẳng với cô đấy rằng tình yêu của tôi dành cho cô đấy đã hết lúc tôi thấy cô đấy bước ra khỏi căn nhà đó vào buổi tối hôm đó.
Rồi tôi thành hôn, đúng ngày đám cưới, cô đấy nhắn tin chia tay tôi. Tôi nhờ người bạn thân tới xem trong lúc tôi vẫn đang làm lễ. 12h đêm, anh gọi điện nói tiệc cưới mở đầu thì chị cắt tay tự tử. Nhưng gia đình cô đấy đã cẩn thận trước nên đã đưa cô đấy tới bệnh viện kịp thời.
Sau đó tôi sống hạnh phúc với vợ, chúng tôi có một nhỏ trai. Cô đấy cũng đi làm, có cuộc sống mới, nhưng thấy bè bạn nói rằng cô đấy vẫn chưa thể hồi phục và đang sống một cuộc đời uể oải, ko quen biết người nào và ko quan tâm tới chuyện yêu đương. Người bạn thân nhất của cô cho biết cô tâm tư rằng một lúc nào đó cô có thể sẽ chết. Nhiều người cứ nói rằng tôi nên khắc phục với cô đấy một lần, nhưng thực sự, tôi nghĩ gặp nhau sẽ chẳng làm được gì. Tôi cũng đã từng tuyên bố "Cô đấy chết không phù hợp gì tới tôi".
Có lúc nào tôi nghĩ mình xấu xa ko? Nhưng hiện giờ, nếu phải nói lại, tôi cũng sẽ nói tương tự, mãi mãi tôi sẽ ko tha thứ cho những gì cô và người từng là bạn thân của tôi đã làm.
P / S: Nghe nói bạn mình về quê ở Phú Yên, đi làm kiểm lâm, mình ko nhớ. Anh ta nói với gia đình rằng nếu anh ta chết anh ta sẽ ko trở lại thị thành Hồ Chí Minh.
Cảm ơn các bạn đã đọc truyện tại website https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex , trước lúc thoát ra khỏi website các bạn vui lòng click vào banner quảng cáo bất kỳ để cập nhật truyện nhanh hơn nhé! Sau lúc nhấp vào, bạn nhớ xem vài giây rồi tắt quảng cáo. [rule_{ruleNumber}] [box type=”note” align=”” class=”” color:red;”>Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex vui lòng ghi nhớ tên miền mới để dễ dàng truy cập!
Tôi năm nay 32 tuổi, đã lập gia đình và có con. Tôi trích dẫn sơ yếu lý lịch của tôi để bạn biết những gì tôi sắp kể là trong quá khứ.
Năm 25 tuổi tôi chuẩn bị lấy chồng, cô ấy khá xinh xắn, dễ thương, tính tình rất tốt, vui tính, biết chăm lo cho gia đình, nấu ăn rất ngon. Nói chung, tôi và cô ấy rất hợp nhau, yêu nhau, kể cả thử thách. Khi chúng tôi chuẩn bị ra trường, có một bạn quen bố mẹ là Việt Kiều My, khá đẹp trai. Anh rất quý cô bạn của mình, và bố mẹ cô ấy cũng góp mặt. Ông bà cho rằng tôi chỉ là một Công tước (nhà tôi cũng khá giả), chỉ giỏi ăn bám bố mẹ không có tương lai. Còn anh kia công việc ổn định, tính tình hiền lành, si tình (cái này thì mình thừa nhận, mình đã từng ngồi uống cafe với nhau đôi ba lần, dù là tình địch thì mình cũng phải công nhận là anh chàng này tốt thật. -đặc tính). ). Nhưng cô ấy vẫn kiên quyết yêu tôi, chúng tôi còn tính nếu ép quá thì cả hai sẽ bỏ trốn (đó là thời gian lãng mạn). Cuối cùng, chính người đàn ông kia khi biết hai người họ yêu nhau nên đã tự nguyện tránh mặt nhau. Và bố mẹ cô ấy cuối cùng cũng chấp nhận tôi nhất là khi tôi không dựa dẫm vào họ để tìm cho mình một công việc, kiếm đủ tiền nuôi hai đứa con (công bằng mà nói, chỉ để chứng minh, bố mẹ con tôi, bố mẹ chồng và cháu kiếm đủ ăn).
Lúc đó mình dự định tháng 10 cưới, tiệc đặt ở nhà hàng, mình đi chụp ảnh cưới (vì có người khuyên chụp sớm cho đẹp mặt, muộn thì stress). Tháng 8 năm đó, tôi phải đi công tác, dự định đi 14 ngày, nhưng lũ lụt miền Trung đã làm hỏng kế hoạch. Chúng tôi phải về nhà sớm. Dự định đến rạng sáng (bằng xe buýt) nhưng cuối cùng công ty đã cử xe riêng đưa chúng tôi về thành phố nên 7 giờ tối chúng tôi mới đến Hàng Xanh.
Tự dưng (chả hiểu sao lại có chuyện đột ngột như vậy, nếu hôm đó về thẳng nhà thì sẽ không có chuyện gì xảy ra) mua mực về ngâm nên quyết định ghé nhà đứa bạn thân ngay Hàng Xanh (con ngõ gần nhà chùa lớn ở góc đường hoặc có xe buýt). Tôi đến nhà cô ấy (nhà cho thuê), nhìn qua khe cửa xem cô ấy có nhà không (bên trong có mấy phòng cho thuê, nhưng xe máy đậu ở phòng ngoài cùng, tôi thấy xe của cô ấy. đang đứng sững sờ thì có người quay lại (một người thuê trọ khác) biết tôi nên mở cửa cho tôi vào, tôi vào phòng anh ấy khóa, tôi áp tai vào cửa phòng và nghe tiếng cô ấy và cô bạn thân của cô ấy…
Sững sờ, điên cuồng, tê tái, nhiều lần bạn bè hỏi tôi cảm giác lúc đó như thế nào. Nói vậy cũng không lạ, nhưng lúc đó tôi bình tĩnh vô cùng, tôi đứng lặng người một chút, khoác ba lô lên vai, tay kéo túi xách. Tôi đã đúng trong khoảng 15 phút, nhưng không hiểu sao tôi chỉ nghĩ đến một điều: Bình tĩnh.
Rồi quay lại, ra đầu hẻm, gọi xe ôm, tôi nhớ hỏi giá đàng hoàng, trả gấp đôi rồi chất hành lý rồi rủ anh ra quán cóc đầu hẻm (chỉ khoảng Cách nhà 10m). Sau đó tôi ngồi và chờ đợi. Tôi đợi đến khoảng 8 giờ, sau đó tôi lấy điện thoại di động và gọi vào số điện thoại cố định nơi người bạn thân nhất của tôi (cả anh ấy và cô ấy đều không có điện thoại di động). Khi anh ấy đến nghe máy, tôi hỏi rất kỹ anh ấy bị sao vậy, vid đã bị thay đổi chưa? Nó nói đã qua rồi, cứ yên tâm đi rồi hỏi bao giờ về. Tôi hỏi anh ấy có gặp L mấy ngày nay không? (Tên cô ấy), nó nói không. Hai chúng tôi nói chuyện rất vui vẻ, không có chuyện gì xảy ra.
Sau đó mình tiếp tục đợi, đến khoảng 9h30 thì cô ấy ra, anh ấy dắt xe cho cô ấy, cô ấy còn hôn nhẹ anh ấy, còn anh ấy thì vỗ nhẹ vào eo cô ấy (bây giờ mình vẫn có thể nhìn thấy cảnh đó). Cuối cùng, cô cũng điều khiển xe ra ngoài. Vì con hẻm nhỏ, cô ấy phải giảm tốc độ khi đến quán bar và… trước mặt tôi.
Nhìn thấy tôi trong vài giây tôi đã nghĩ rằng cô ấy thậm chí còn không để ý đến tôi. Mặt cô ấy đơ ra, bạn cô ấy (anh ấy mặc quần đùi) đứng ở cửa nhìn ra. Cả hai đều sững người, nhìn tôi. Tôi đã từng đánh nhau rất nhiều lần, hồi còn sinh viên nhậu nhẹt, vác cây hét đèn ký túc xá (cứ ở, tôi ở ngoài) nhưng giờ tôi không muốn làm gì, chỉ thấy chán, Tôi không thể mô tả, cho đến bây giờ, tôi chưa bao giờ cảm thấy buồn chán ngay cả vào thời điểm căng thẳng nhất.
Cô ấy ngã lăn ra đất, xe cũng đổ, sau đó cô ấy có vẻ khóc, khóc rất nhiều nhưng tôi không để ý, sau đó cô ấy nói gì đó và chạy về phía tôi. Tôi nhảy lên xe ôm và nói (vẫn nhớ): “Chạy nhanh đi, tao trả giá bao nhiêu, chạy nhanh hơn”.
Tài xế xe ôm húc văng mạng. Tôi thậm chí không nhớ về đến nhà mất bao lâu, sau đó tôi không biết phải làm gì, lảo đảo vào nhà, trèo vào phòng, khóa trái cửa và ngã xuống giường.
Sau đó, nói chung là tôi lại mê, đi ăn sáng như mọi ngày, bố mẹ tôi nghe tài xế taxi nói là ông bà nội như không có chuyện gì, vui vẻ kể chuyện gia đình trong lúc tôi đi vắng.
Rồi mọi chuyện cũng qua, gia đình tôi đi Nha Trang khoảng 1 tuần (có lẽ bố mẹ tôi muốn tôi quên đi, nhưng họ chưa đi du lịch lâu như vậy, còn nhiều việc ở cả hai công ty). Khi ở Nha Trang, một người bạn thân khác (tôi có tổng cộng ba người bạn mà tôi gọi là thân thiết) gọi điện nói rằng cô ấy uống thuốc ngủ để tự tử (tôi nhớ là 52 viên) nhưng cô ấy chỉ cứu được suy tim. phải ở Chợ Rẫy hơn 1 tháng. Anh ấy nói tôi có lẽ nên đến thăm nhưng tôi chỉ trả lời “Cô ấy chết với tôi bây giờ còn hơn sống!”
Người bạn đó về quê, anh ấy gọi điện đến nhà tôi, gặp mẹ anh ấy, anh ấy xin lỗi rất nhiều, nói đó chỉ là một sai lầm ngu ngốc hay gì đó, nhưng anh ấy không muốn phá hoại hạnh phúc của mình, sau đó anh ấy sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt. của tôi nữa… Mẹ tôi nói phải cảm ơn ông trời đã giúp bà hiểu con dâu tương lai, tránh lấy một con đĩ về làm dâu (sau này nghe chị gái kể lại mới biết).
Rồi tôi đi làm, hơn một năm sau tôi gặp vợ tôi bây giờ, về nhiều mặt vợ tôi không bằng cô ấy nhưng tôi rất yêu cô ấy. Sau đó một năm chúng tôi kết hôn. Khi nghe tin cô ấy sắp lấy chồng, cô ấy chạy đến tìm tôi, cô ấy xin lỗi, cô ấy nói không thể sống thiếu tôi được, hãy cho cô ấy một cơ hội. Thậm chí, cô ấy đã gặp vợ và nói rằng cô ấy lấy chồng chỉ để quên đi lỗi lầm của mình. Vợ tôi đã khóc rất nhiều (cô ấy không biết điều này trước đây). Tôi hẹn cô ấy đi bar và chở vợ đi cùng, trước mặt vợ tôi nói thẳng với cô ấy rằng tình yêu của tôi dành cho cô ấy đã hết khi tôi thấy cô ấy bước ra khỏi căn nhà đó vào buổi tối hôm đó.
Rồi tôi kết hôn, đúng ngày đám cưới, cô ấy nhắn tin chia tay tôi. Tôi nhờ người bạn thân đến xem trong khi tôi vẫn đang làm lễ. 12h đêm, anh gọi điện nói tiệc cưới bắt đầu thì chị cắt tay tự tử. Nhưng gia đình cô ấy đã cẩn thận trước nên đã đưa cô ấy đến bệnh viện kịp thời.
Sau đó tôi sống hạnh phúc với vợ, chúng tôi có một bé trai. Cô ấy cũng đi làm, có cuộc sống mới, nhưng thấy bạn bè nói rằng cô ấy vẫn chưa thể hồi phục và đang sống một cuộc đời uể oải, không quen biết ai và không quan tâm đến chuyện yêu đương. Người bạn thân nhất của cô cho biết cô tâm sự rằng một lúc nào đó cô có thể sẽ chết. Nhiều người cứ nói rằng tôi nên giải quyết với cô ấy một lần, nhưng thực sự, tôi nghĩ gặp nhau sẽ chẳng làm được gì. Tôi cũng đã từng tuyên bố “Cô ấy chết không liên quan gì đến tôi”.
Có khi nào tôi nghĩ mình xấu xa không? Nhưng bây giờ, nếu phải nói lại, tôi cũng sẽ nói như vậy, mãi mãi tôi sẽ không tha thứ cho những gì cô và người từng là bạn thân của tôi đã làm.
P / S: Nghe nói bạn mình về quê ở Phú Yên, đi làm kiểm lâm, mình không nhớ. Anh ta nói với gia đình rằng nếu anh ta chết anh ta sẽ không trở lại thành phố Hồ Chí Minh.
Cảm ơn các bạn đã đọc truyện tại website https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex , trước khi thoát ra khỏi website các bạn vui lòng click vào banner quảng cáo bất kỳ để cập nhật truyện nhanh hơn nhé! Sau khi nhấp vào, bạn nhớ xem vài giây rồi tắt quảng cáo.[/box]
#Tâm #sự #tuổi
[rule_3_plain]#Tâm #sự #tuổi
Website chuyển qua tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex , các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!
Tôi năm nay 32 tuổi, đã có vợ con, trích ngang lý lịch để các bạn biết những gì mình sắp kể đã là quá khứ.
Năm mình 25 tuổi, mình sẵn sàng lấy vợ, cô đấy xinh xẻo dễ thương, tính tình cũng rất hay, hay vui cười, biết lo cho gia đình, biết nấu bếp rất ngon. Nói chung mình và cô đấy rất hợp nhau, rất yêu nhau, thậm chí có cả thử thách rồi nữa. Hồi tụi mình sắp ra trường có một anh bạn quen bố mẹ cô đấy, là Việt Kiều Mỹ, khá đẹp trai. Anh ta rất yêu bạn mình, ba mẹ cô đấy cũng góp vào nữa. Ông bà nói mình chỉ là Công tử (nhà mình cũng khá giả), chỉ giỏi ăn bám bố mẹ ko có tương lai. Còn anh bạn kia có công ăn việc làm ổn định, tính tình hiền lành, để mến (cái này mình xác nhận, đã từng ba mặt ngồi uống cà phê với nhau, dù là tình địch cũng phải thừa nhận anh chàng đó tốt tính). Nhưng nàng vẫn kiên quyết yêu mình, chúng mình còn từng tính nếu ép quá cả hai sẽ trốn đi (đúng là một thời lãng mạn). Rốt cục chính anh kia biết được hai đứa mình yêu nhau đã tự nguyện tránh ra. Và ba mẹ cô đấy cuối cùng cũng chấp nhận mình nhất là lúc mình ko dựa vào bố mẹ từ tìm ra sức việc cho mình, tự kiếm ra tiền đủ nuôi hai đứa (sòng phẳng nhưng mà nói là để chứng minh thôi chứ bố mẹ mình đời nào để con, dâu, cháu kiếm đủ ăn).
Lúc đó, mình định tháng 10 cưới, tiệc đã đặt ở nhà hàng, đã đi chụp ảnh cưới (vì có người tư vấn là chụp sớm cho mặt mũi xinh tươi, chụp trễ căng thẳng xấu). Tháng 8 năm đó, mình phải đi công việc, dự kiến mình đi trong 14 ngày nhưng lũ miền Trung khiến kế hoạch bị hỏng. Tụi mình được về sớm. Dự trù là rạng sáng mình về tới nơi (đi xe đò) nhưng rốt cục doanh nghiệp điều xe riêng ra chở bọn mình về TP nên 7g tối tụi mình về tới Hàng Xanh.
Đột nhiên (tới giờ mình cũng ko hiểu vì sao lại có cái đột nhiên đó, nếu hôm đó mình về thẳng nhà đã chẳng có gì xảy ra), mình có sắm mực tẩm nên quyết định ghé nhà thằng bạn thân ngay Hàng Xanh (cái hẻm gần bên cái chùa to ngay góc hay có xe buýt đấy). Mình tới nhà nó (nhà thuê), nhìn qua khe cửa xem nó có nhà ko (ở trong có tới mấy phòng cho thuê nhưng xe máy thì dựng ở cái phòng ngoài cùng, thì thấy xe cô đấy. Mình ngạc nhiên, trong lòng nổi lên nghi ngờ. Mình đang đứng đờ đẫn ở đó thì có người về (một người thuê phòng khác), người đó biết mình nên mở cửa cho mình vào. Mình tới trước phòng nó, phòng khóa chặt, mình áp chặt tai vào cửa và nghe tiếng cô đấy và người bạn thân của mình đang…
Chết lặng, nổi điên, tê tái, đã rất nhiều lần bè bạn mình hỏi mình có cảm giác gì lúc đấy. Nói ko phải lạ nhưng lúc đó ko hiểu sao mình vô cùng tĩnh tâm, mình đứng lặng một tẹo, ba lô trên vai, tay kéo túi xách. Mình đúng đó khoảng 15 phút, nhưng chẳng hiểu sao lại chỉ nghĩ một điều: Tĩnh tâm.
Sau đó mình quay ra, ra ngay đầu hẻm, gọi một xe ôm, mình nhớ có hỏi giá tử tế, trả gấp đôi và chất hành lý lên rồi kêu ông vào cái quán cóc ngay đầu hẻm (cách nhà chỉ khoảng 10m). Rồi mình ngồi đợi. Đợi tới khoảng 8 giờ thì mình lấy di động gọi máy bàn chỗ thằng bạn thân đó (cả nó và cô đấy đều ko có di động). Lúc nó ra nghe điện thoại mình hỏi rất tỉnh là sao, vụ cái vid đổi được chưa? Nó bảo xong hết rồi, yên tâm rồi hỏi mình bao giờ về. Mình hỏi nó mấy hôm nay có gặp L ko? (Tên cô đấy), nó nói ko gặp. Hai đứa mình nói chuyện rất vui vẻ, chẳng có chuyện gì cả.
Rồi mình lại tiếp tục đợi, tới khoảng 9g30, thì cô đấy ra, nó dắt xe cho cô đấy, cô đấy còn hôn phớt nó, còn nó vỗ vào phần eo cô đấy (hiện giờ mình như vẫn còn nhìn thấy cảnh đó). Xong cô đấy phóng xe ra. Vì hẻm nhỏ, tới chỗ quán cô đấy phải giảm tốc lại và… đối diện mình.
Nhìn thấy mình trong vài giây mình nghĩ cô đấy thậm chí ko trông thấy kịp mình nữa kia. Mặt cô đấy đờ ra, thằng bạn mình (nó đang mặc quần đùi) đứng ngay cửa nhà nhìn ra cũng thấy. Cả hai đều đờ hết ra, nhìn mình. Mình đã từng đánh nhau ko biết bao nhiêu lần, thời sinh viên nhậu nhẹt vác cây đập hét đèn KTX (ở lại ké thôi, mình ở ngoài) nhưng lúc này mình chẳng muốn làm gì cả, chỉ có ngao ngán, chán ko thể tả, tới hiện giờ mình cũng chưa bao giờ kể cả lúc căng thẳng nhất chán tương tự.
Cô đấy đổ ra đất, cái xe cũng đổ lăn ra, sau đó hình như cô đấy khóc, khóc lớn lắm, nhưng mình chẳng quan tâm, xong cô đấy vừa nói gì vừa chạy về phía mình. Mình nhảy lên chiếc xe ôm và nói (vẫn nhớ): “Chạy nhanh lên, bao nhiêu tôi cũng trả, chạy nhanh lên”.
Ông xe ôm phóng bạt tử. Tôi cũng chẳng nhớ là bao lâu thì tới nhà, lúc đấy chẳng biết gì nữa, lảo đảo vào nhà, leo lên phòng khóa chặt cửa lại và ngã vật ra giường.
Sau đó thì nói chung tôi cũng tình lại, sáng xuống ăn sáng tầm thường, bố mẹ mình nghe thằng cha xe ôm kẻ cũng biết rồi như ông bà tỉnh bơ như ko có gì, vui vẻ kể chuyện gia đình lúc tôi đi vắng.
Rồi cái gì cũng qua, nhà mình đi Nha Trang khoảng 1 tuần (chắc ba mẹ mình muốn mình quên chứ ông bà có bao giờ đi du lịch lâu vậy, còn bao nhiêu chuyện ở cả hai doanh nghiệp). Lúc ở Nha Trang, một thằng bạn thân khác (mình có tổng cộng ba thằng bạn đán gọi là thân) gọi điện nói cô đấy uống thuốc ngủ tự tử (52 viên, mình còn nhớ) nhưng cứu kịp chỉ có điều bị suy tim phải nằm ở Chợ Rẫy hơn 1 tháng. Nó nói mình có nhẽ nên vào thăm nhưng mình chỉ trả lời là “Với tao cô đấy giờ chết còn hơn là sống!”
Thằng bạn kia vê quê, nó có gọi điện tới nhà mình, gặp mẹ mình, nó xin lỗi nhiều lắm, bảo là đó chỉ là một sai trái ngu ngốc gì gì đó chứ nó ko hề muốn phá hạnh phúc của mình rồi thì nó sẽ ko bao giờ xuất hiện trước mặt mình nữa… Mẹ mình nói là bà phải cảm ơn nó vì đã giúp bà hiểu được cô con dâu tương lai, tránh rước một con đĩ về làm dâu (sau này nghe em gái nói lại mình mới biết).
Rồi mình lao vào làm việc, hơn 1 năm sau thì mình gặp vợ mình hiện giờ, xét về nhiều phương diện vợ mình ko bằng được nàng nhưng mình lại yêu vợ thực sự. Rồi 1 năm sau tụi mình lấy nhau. Lúc nghe tin mình sắp lấy vợ, cô đấy lồng lộn lên kiếm mình, cô đấy xin lỗi, cô đấy nói là ko thể sống thiếu mình, rằng hãy cho cô đấy thời cơ gì gì đó. Thậm chí cô đấy còn gặp vợ mình và nói là mình lấy vợ chỉ để quên lỗi lầm của cô đấy. Vợ mình khóc nhiều (trước đó vợ mình ko biết chuyện này). Mình hứa cô đấy ra quán và dẫn vợ theo, trước mặt vợ mình mình nói thẳng với cô đấy rằng tình yêu của mình với cô đấy đã xong xuôi lúc mình thấy nàng bước ra khỏi căn nhà đó vào buổi tối hôm đó.
Rồi mình lấy vợ, vào ngày cưới, cô đấy gửi một tin nhắn vĩnh biệt mình. Mình nhờ thằng bạn thân chạy tới xem còn mình vẫn tổ chức lễ. 12g đêm, nó gọi điện nói là lúc tiệc cưới mở đầu thì cô đấy cắt tay tự vẫn. Nhưng nhà cô đấy đã cẩn thận trước nên đưa vào bệnh viện kịp.
Rồi mình sống hạnh phúc với vợ, hai đứa mình đã có một cậu nhóc. Cô đấy cũng đi làm, có cuộc sống mới, nhưng thấy mấy người bạn của cô đấy nói cô đấy vẫn ko hồi phục được và cứ sống vật vờ, chẳng quen người nào cũng chẳng thèm quan tâm tới chuyện yêu đương. Cô bạn thân của cô đấy có nói là cô đấy tâm tư sẽ có một lúc nào đó cô đấy có thể chết được. Nhiều người cứ nói mình nên một lần khắc phục với cô đấy nhưng thực sự mình nghĩ gặp nhau cũng chẳng làm gì. Mình cũng từng tuyên bố “Cô đấy sông chết không phù hợp gì tới tao”.
Có những lúc tôi tự nghĩ mình có ác ko? Nhưng tới hiện giờ nếu phải nói lại tôi cũng nói vậy, vĩnh viễn tôi sẽ ko tha thứ những gì cô đấy và người từng là bạn thân của tôi đã làm.
P/S: Nghe nói thằng bạn tôi về quê nó ở Phú Yên và đi làm kiểm lâm ở luôn trong cái rừng gì đấy, tôi chẳng nhớ. Nó nói với gia đình nó là chết nó cũng ko quay lại TPHCM nữa.— Hết —
Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex , trước lúc thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các bạn.
#Tâm #sự #tuổi
[rule_2_plain]#Tâm #sự #tuổi
[rule_2_plain]#Tâm #sự #tuổi
[rule_3_plain]Phân mục: Truyện sex hay
Nguồn: sex-shoponline.net
Xem thêm Video clip hót nhất hôm nay: Video Clip Hót
Xem những sản phần đồ chơi tình dục hót nhất 2022: shop đồ chơi tình dục
#Tâm #sự #tuổi