Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex nếu muốn gửi truyện vui lòng gửi vào email Truyensextv@gmail.com!
Ở Sài Gòn người nào cũng biết tới dòng tộc Trần, một dòng tộc giàu có hàng đầu vùng đất này. Trưởng dòng tộc Trần Khải có 3 người đàn ông tuần tự là Trần Đình Tuấn, Trần Đình Toàn và Trần Đình Nghĩa.
Trần Đình Tuấn năm nay 47 tuổi, vợ mất sớm nên anh ta đi chơi với một cô gái góa vợ khác là Nguyễn Thị Xuân, tất nhiên vì nhan sắc và tài năng nội trợ.
Hôm nay cận Tết nên chị Xuân đi siêu thị sẵn sàng tiệc cho gia đình, nhìn lũ trẻ xách cặp nói chuyện vui vẻ bên nhau nhưng mà chị xúc động lúc nghĩ tới Long, con chị và chồng cũ. , nó đã bỏ nhà đi gần 5 năm, cũng vào ngày Tết.
Đẩy chiếc xe đẩy chứa nhiều bao ni lông đựng thức ăn, đồ dùng vào bãi xe, Xuân nhìn theo phía sau một nam thanh niên đang đứng cùng nhóm bạn. Xuân cảm thấy rất lạ, giác quan của mẹ khiến cô tin chắc đó là lưng của con mình, bỏ xe đẩy chạy dài, Xuân đi về phía đám thanh niên.
“Long… có phải là anh… là anh ko, Long” Xuân nói với giọng run run lúc tiến lại gần người thanh niên.
Nhóm thanh niên đang cười đùa vui vẻ bỗng yên lặng nhìn cô, người thanh niên lưng run run quay lại nhìn Xuân hoảng sợ.
Nhìn gương mặt thân yêu sau bao năm xa cách, chị Xuân lao vào ôm chầm lấy chàng trai.
“Long… anh ác quá… anh bỏ rơi em tương tự… anh ko yêu em sao?” Xuân ôm con khóc rưng rức.
Long ko nói gì, anh cũng dang tay ra ôm mẹ, anh cũng rất nhớ mẹ, từ nhỏ bà là người thân duy nhất của anh, nếu ko phải ko chịu nổi thì anh sẽ ko bao giờ rời xa mẹ.
“Còn lâu… quay lại với mẹ… Con xin mẹ… hãy quay lại với con.” Xuân ôm chặt lấy Long như sợ mất anh lần nữa.
“Mẹ… mẹ đừng bắt con về nhà… con ở ngoài này rất thoải mái…” Long âu yếm nhìn mẹ, đôi mắt đã sớm ngấn lệ khiến đám bạn kế bên đều trợn tròn mắt. .
“Long… con biết con khổ cực lắm… nhưng ko có con thì con ko sống được… về nhà đi… con xin bố dượng… cho con đi học lại… làm ơn… thương con, Long” Xuân rưng rưng nhìn vào mắt. Năn nỉ dài dài.
Long nhìn đôi mắt ngấn nước của mẹ nhưng mà trái tim sắt đá lạnh lùng do bao năm lăn lộn kiếm sống cũng tan nhanh.
“Mẹ ơi … con về với mẹ … mẹ đừng khóc nữa được ko?” Long ôm chầm lấy mẹ, anh ko muốn mẹ khóc chút nào, từ nhỏ mẹ đã dành hết tình cảm cho anh, cho tới lúc bố anh tạ thế vì bạo bệnh. tật nguyền, cô lại đi bộ vì nợ tiền viện phí của bố, khiến ông bà bị những người đòi nợ đánh đập, quở mắng.
Thế là Long từ bỏ cuộc sống bên ngoài sau 5 năm cho mẹ, nhìn mẹ nắm chặt tay cười hạnh phúc anh cũng thấy yên tâm, anh sống chỉ vì muốn bảo vệ nụ cười đó. Lúc nhìn thấy căn vi la rộng lớn và sang trọng màu trắng trước mắt, Long bỏ đi những suy nghĩ vẩn vơ, anh hít một hơi thật sâu rồi đi theo mẹ, Xuân ko nhìn thấy ánh mắt của Long lúc đó chính là đôi mắt của mình. săn sói.
Chuyện Long trở về giống như hạt cát trên sa mạc, đối với mọi người trong nhà họ Trần, ko người nào quan tâm tới hắn, chỉ là vi la lưu lại một gian phòng trống. Long được sắp đặt một phòng ở tầng trệt, gần với phòng của người hầu trong nhà vì ko người nào muốn ở cạnh một đứa như cậu, nói là phòng nhưng thực chất là kho để đồ vụn vặt, xung quanh là những chiếc hộp. giấy và chai lọ hay thứ gì đó, và anh đó ko quan tâm, hành lý của anh đó chỉ là bộ quần áo trên người và một ít tiền trong ví.
Nằm trên tấm nệm mốc meo, Long nhìn lên trần nhà và nhớ lại những tháng ngày hạnh phúc 5 năm qua. Mẹ anh đi bước nữa lúc anh mới 5 tuổi, một cậu nhỏ hiếu động và thông minh, nhưng kể từ ngày bước vào ngôi vi la này, anh trở thành một cậu nhỏ tự kỷ và sợ người nào. Lúc ko có Xuân ở bên, mọi người sẵn sàng cho cậu một cú đá, một cái véo hay một cái cốc đầu … lúc đầu cậu nhỏ còn khóc nhưng sau đó càng đau hơn vì khóc nên cậu ko dám. lại khóc lóc, chỉ cố trốn họ bằng cách trốn vào một góc hoặc ở trong phòng, dần dần những người khác nói với mẹ anh rằng anh bị điên nên họ đưa anh vào trại trẻ mồ côi nhưng Xuân thà chết cũng ko thèm lấy. những đứa trẻ của tôi ở đó.
Mọi chuyện với cậu nhỏ đó còn kinh khủng hơn lúc mẹ cậu sinh thêm một em nhỏ nữa là anh trai cùng cha khác mẹ của Long là Trần Đình Lợi, chỉ mang họ Trần được coi là con người trong gia đình này. Ngay cả mẹ đẻ của anh cũng phải khổ sở rất nhiều lúc lấy chồng, đặc thù là mẹ chồng luôn quở mắng, trách móc đủ điều khiến Long nhiều lần nhìn thấy mẹ cô ngồi khóc một mình trong góc vì uất ức nhưng mà ko biết. san sẻ với bất kỳ người nào.
Ngày qua ngày, Long cứ thế lớn lên trong ánh mắt khinh miệt, ngược đãi của những người bên trong ngôi vi la này, còn Lợi mang tiếng rằng cháu đích tôn nên được ông bà nội và mọi người yêu quý. nâng niu cưng chiều. Long nhớ lại, mỗi dịp Tết tới, mẹ anh đều sắm cho anh một bộ quần áo mới đẹp, nhưng lúc mẹ anh đi thi đấu về là bị ‘anh em họ hàng’ trong nhà xé xác và đổ lỗi cho ‘thằng khùng’ đó. Hỏi ra thì ko người nào bênh vực, danh xưng ‘gã khùng’ khiến mọi lỗi lầm đổ hết lên đầu bất kể đúng sai.
Từ xa, nhìn Lợi mặc thử hết bộ đồ này tới bộ đồ khác được mọi người sắm cho, Long chui vào một góc lôi chiếc siêu nhân bằng gỗ cháy đen ra và cầm trên tay, đó là món quà nhưng mà cha anh là một nghệ nhân có được. đưa cho anh ta. đồ mộc làm tặng anh và cũng là món quà duy nhất trước lúc anh lâm bệnh nằm xuống, trong một lần Long mang đi chơi, chúng thấy nên giật lấy đem đi đâu đó, mãi sau đó Long mới thấy đen thui. nằm trong thùng rác. Nhìn con rối cháy đen, Long muốn khóc nhưng sợ bị đánh sẽ bị mẹ mắng nên ko dám, anh vuốt ve con rối như sợ nó sẽ vỡ ra lần nữa, nó là của mình. đồ chơi. .
Mọi chuyện lên tới đỉnh điểm lúc Long đang học lớp 7, vì gia đạo nên nhà họ Trần ko thể cho cậu theo học một trường phổ biến, cậu được xếp vào lớp ‘bình dân nhất’ ở một trường tư thục nổi tiếng. của những người giàu có.
Cái tên ‘thằng khùng’ treo trước cổ khiến Long ko có lấy một người bạn trong lớp, nhưng sau đó có một cô gái cá biệt đã chủ động bắt chuyện với anh. Đó là Thảo, hình ảnh khuôn mặt trái xoan, đôi mắt long lanh và mái tóc dài ngang lưng vẫn còn in sâu trong tâm trí Long cho tới tận hiện giờ, cô là người bạn trước tiên, trò chuyện cùng anh. cô khiến anh rất vui, cả ngày Long chỉ mong được tới trường, được nói chuyện với cô và được nhìn thấy nụ cười của cô, đó là niềm hạnh phúc nhỏ nhoi của một cậu nhỏ 13 tuổi.
Nhưng rồi sáng mùng 1 tết, lúc mọi người đang chúc nhau ‘Happy new year’ thì Long cũng hào hứng lắm vì hôm qua hai đứa đi công viên chơi với bạn Thảo lúc được nghỉ học. Từ nhỏ đã theo mẹ về nhà chồng nên ko biết chơi với bè bạn là như thế nào. Long hào hứng lắm, năn nỉ mãi mới được mẹ cho đi, Xuân cũng thương con, từ cậu nhỏ hiếu động cho tới lúc được chị đưa vào vi la, anh trở thành yên lặng và yên lặng, cô hỏi mãi cũng ko được. Chẳng hiểu sao hôm nay dù ko muốn mẹ chồng cũng cho Long tới đây để anh gặp mặt bè bạn.
Đợi mãi… tới lúc trời nắng gắt, Long vẫn ko thấy bóng vía Thảo đâu, nhìn lũ nhóc trạc tuổi nó đang chơi đùa vui vẻ bên kia nó thèm lắm, muốn được như chúng nó nhưng nó đành. Nghĩ tới mẹ, mẹ đòi lâu rồi ‘bà ngoại’ cho đi tới trưa mới về, về muộn lại bị mẹ mắng, Long thoái lui ra về vì nghĩ chắc Thảo bận việc gì đó.
Men theo hành lang về phòng, Long nghe thấy đám “anh em” họ Trần đang nói chuyện vui vẻ gì đó trong phòng Lợi, anh định lững thững đi qua thì chợt sững người.
“Haha có phải tên ngốc đó vẫn đợi ở đó ko?” Bình, đàn ông đầu của Toàn, hơn Long 2 tuổi, lên tiếng.
“Ừ… nó tưởng thằng nhóc kia vẫn rảnh rỗi tới đó chơi với nó… haha… bố nó vừa bị sa thải nên giờ gia đình loạn cả lên, còn có thời kì đi chơi… haha” Công , Em của Bình cùng tuổi với Long cười.
“Anh Bình, anh Công ác quá… nó chỉ có một người bạn thôi nhưng mà cũng ko tha… hihi” Quỳnh Anh, con gái đầu lòng của anh Nghĩa, kém Long 1 tuổi, cười.
“Ha ha… tên khốn đó nên ra khỏi đây lâu rồi… nó cũng đáng có bạn… đừng có mơ… cái thứ đó cũng đáng là anh của Lợi… chết chắc” Công cười lớn.
Long rùng mình lúc nghe cuộc nói chuyện bên trong dính líu tới gia đình Thảo, bố cô mất việc chỉ vì con gái bầu bạn với một đứa như anh. Long nắm chặt tay muốn lao vào đấm cho mấy con chó khác gãy hết răng nhưng… đấm xong thì mẹ nó ra sao… mẹ nó… móng tay nó cứa vào da thịt trong lòng bàn tay tới chảy máu nhưng nó ko dám. trong… anh ta bực bội chạy về phía nhà bếp.
Vào bếp, Xuân đang làm đồ ăn, giờ có tiệc ở nhà nên từ trước tới giờ cô phải thức khuya dậy sớm, nhìn nồi thịt thơm phức, Xuân nghĩ phải giữ bí mật cho Long. đùi gà, ko biết hôm nay thằng nhỏ có vui chơi với các bạn ko, nghĩ tới đàn ông chị hít thở sâu rồi đi làm.
Xa xa, nhìn tấm lưng mẹ đẫm mồ hôi vì làm đồ ăn cho bữa tiệc, Long mắt nhòe đi, mới biết anh là con dâu cả trong gia đình nhưng mà mẹ anh đi làm nhiều hơn những người trong nhà, chị. bàn tay mẹ đã chai sạn. khách sạn do anh đó cầm hết dao, kéo… tới cây lau nhà, thanh hao đót… Long nhìn dáng vẻ của mẹ để nhớ mãi trong tâm trí, rồi anh quay lưng bỏ đi, nhanh chóng chạy khỏi căn vi la này, anh ko muốn tới. quay lại đây một lần nữa.
Sói săn mồi – Quyển 1Tác giả BoyTimGirls
Hình Ảnh về: Sói săn mồi – Quyển 1Tác giả BoyTimGirls
Video về: Sói săn mồi – Quyển 1Tác giả BoyTimGirls
Wiki về Sói săn mồi – Quyển 1Tác giả BoyTimGirls
Sói săn mồi - Quyển 1Tác giả BoyTimGirls -
Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex nếu muốn gửi truyện vui lòng gửi vào email Truyensextv@gmail.com!
Ở Sài Gòn người nào cũng biết tới dòng tộc Trần, một dòng tộc giàu có hàng đầu vùng đất này. Trưởng dòng tộc Trần Khải có 3 người đàn ông tuần tự là Trần Đình Tuấn, Trần Đình Toàn và Trần Đình Nghĩa.
Trần Đình Tuấn năm nay 47 tuổi, vợ mất sớm nên anh ta đi chơi với một cô gái góa vợ khác là Nguyễn Thị Xuân, tất nhiên vì nhan sắc và tài năng nội trợ.
Hôm nay cận Tết nên chị Xuân đi siêu thị sẵn sàng tiệc cho gia đình, nhìn lũ trẻ xách cặp nói chuyện vui vẻ bên nhau nhưng mà chị xúc động lúc nghĩ tới Long, con chị và chồng cũ. , nó đã bỏ nhà đi gần 5 năm, cũng vào ngày Tết.
Đẩy chiếc xe đẩy chứa nhiều bao ni lông đựng thức ăn, đồ dùng vào bãi xe, Xuân nhìn theo phía sau một nam thanh niên đang đứng cùng nhóm bạn. Xuân cảm thấy rất lạ, giác quan của mẹ khiến cô tin chắc đó là lưng của con mình, bỏ xe đẩy chạy dài, Xuân đi về phía đám thanh niên.
“Long… có phải là anh… là anh ko, Long” Xuân nói với giọng run run lúc tiến lại gần người thanh niên.
Nhóm thanh niên đang cười đùa vui vẻ bỗng yên lặng nhìn cô, người thanh niên lưng run run quay lại nhìn Xuân hoảng sợ.
Nhìn gương mặt thân yêu sau bao năm xa cách, chị Xuân lao vào ôm chầm lấy chàng trai.
“Long… anh ác quá… anh bỏ rơi em tương tự… anh ko yêu em sao?” Xuân ôm con khóc rưng rức.
Long ko nói gì, anh cũng dang tay ra ôm mẹ, anh cũng rất nhớ mẹ, từ nhỏ bà là người thân duy nhất của anh, nếu ko phải ko chịu nổi thì anh sẽ ko bao giờ rời xa mẹ.
“Còn lâu… quay lại với mẹ… Con xin mẹ… hãy quay lại với con.” Xuân ôm chặt lấy Long như sợ mất anh lần nữa.
“Mẹ… mẹ đừng bắt con về nhà… con ở ngoài này rất thoải mái…” Long âu yếm nhìn mẹ, đôi mắt đã sớm ngấn lệ khiến đám bạn kế bên đều trợn tròn mắt. .
“Long… con biết con khổ cực lắm… nhưng ko có con thì con ko sống được… về nhà đi… con xin bố dượng… cho con đi học lại… làm ơn… thương con, Long” Xuân rưng rưng nhìn vào mắt. Năn nỉ dài dài.
Long nhìn đôi mắt ngấn nước của mẹ nhưng mà trái tim sắt đá lạnh lùng do bao năm lăn lộn kiếm sống cũng tan nhanh.
"Mẹ ơi ... con về với mẹ ... mẹ đừng khóc nữa được ko?" Long ôm chầm lấy mẹ, anh ko muốn mẹ khóc chút nào, từ nhỏ mẹ đã dành hết tình cảm cho anh, cho tới lúc bố anh tạ thế vì bạo bệnh. tật nguyền, cô lại đi bộ vì nợ tiền viện phí của bố, khiến ông bà bị những người đòi nợ đánh đập, quở mắng.
Thế là Long từ bỏ cuộc sống bên ngoài sau 5 năm cho mẹ, nhìn mẹ nắm chặt tay cười hạnh phúc anh cũng thấy yên tâm, anh sống chỉ vì muốn bảo vệ nụ cười đó. Lúc nhìn thấy căn vi la rộng lớn và sang trọng màu trắng trước mắt, Long bỏ đi những suy nghĩ vẩn vơ, anh hít một hơi thật sâu rồi đi theo mẹ, Xuân ko nhìn thấy ánh mắt của Long lúc đó chính là đôi mắt của mình. săn sói.
Chuyện Long trở về giống như hạt cát trên sa mạc, đối với mọi người trong nhà họ Trần, ko người nào quan tâm tới hắn, chỉ là vi la lưu lại một gian phòng trống. Long được sắp đặt một phòng ở tầng trệt, gần với phòng của người hầu trong nhà vì ko người nào muốn ở cạnh một đứa như cậu, nói là phòng nhưng thực chất là kho để đồ vụn vặt, xung quanh là những chiếc hộp. giấy và chai lọ hay thứ gì đó, và anh đó ko quan tâm, hành lý của anh đó chỉ là bộ quần áo trên người và một ít tiền trong ví.
Nằm trên tấm nệm mốc meo, Long nhìn lên trần nhà và nhớ lại những tháng ngày hạnh phúc 5 năm qua. Mẹ anh đi bước nữa lúc anh mới 5 tuổi, một cậu nhỏ hiếu động và thông minh, nhưng kể từ ngày bước vào ngôi vi la này, anh trở thành một cậu nhỏ tự kỷ và sợ người nào. Lúc ko có Xuân ở bên, mọi người sẵn sàng cho cậu một cú đá, một cái véo hay một cái cốc đầu ... lúc đầu cậu nhỏ còn khóc nhưng sau đó càng đau hơn vì khóc nên cậu ko dám. lại khóc lóc, chỉ cố trốn họ bằng cách trốn vào một góc hoặc ở trong phòng, dần dần những người khác nói với mẹ anh rằng anh bị điên nên họ đưa anh vào trại trẻ mồ côi nhưng Xuân thà chết cũng ko thèm lấy. những đứa trẻ của tôi ở đó.
Mọi chuyện với cậu nhỏ đó còn kinh khủng hơn lúc mẹ cậu sinh thêm một em nhỏ nữa là anh trai cùng cha khác mẹ của Long là Trần Đình Lợi, chỉ mang họ Trần được coi là con người trong gia đình này. Ngay cả mẹ đẻ của anh cũng phải khổ sở rất nhiều lúc lấy chồng, đặc thù là mẹ chồng luôn quở mắng, trách móc đủ điều khiến Long nhiều lần nhìn thấy mẹ cô ngồi khóc một mình trong góc vì uất ức nhưng mà ko biết. san sẻ với bất kỳ người nào.
Ngày qua ngày, Long cứ thế lớn lên trong ánh mắt khinh miệt, ngược đãi của những người bên trong ngôi vi la này, còn Lợi mang tiếng rằng cháu đích tôn nên được ông bà nội và mọi người yêu quý. nâng niu cưng chiều. Long nhớ lại, mỗi dịp Tết tới, mẹ anh đều sắm cho anh một bộ quần áo mới đẹp, nhưng lúc mẹ anh đi thi đấu về là bị 'anh em họ hàng' trong nhà xé xác và đổ lỗi cho 'thằng khùng' đó. Hỏi ra thì ko người nào bênh vực, danh xưng 'gã khùng' khiến mọi lỗi lầm đổ hết lên đầu bất kể đúng sai.
Từ xa, nhìn Lợi mặc thử hết bộ đồ này tới bộ đồ khác được mọi người sắm cho, Long chui vào một góc lôi chiếc siêu nhân bằng gỗ cháy đen ra và cầm trên tay, đó là món quà nhưng mà cha anh là một nghệ nhân có được. đưa cho anh ta. đồ mộc làm tặng anh và cũng là món quà duy nhất trước lúc anh lâm bệnh nằm xuống, trong một lần Long mang đi chơi, chúng thấy nên giật lấy đem đi đâu đó, mãi sau đó Long mới thấy đen thui. nằm trong thùng rác. Nhìn con rối cháy đen, Long muốn khóc nhưng sợ bị đánh sẽ bị mẹ mắng nên ko dám, anh vuốt ve con rối như sợ nó sẽ vỡ ra lần nữa, nó là của mình. đồ chơi. .
Mọi chuyện lên tới đỉnh điểm lúc Long đang học lớp 7, vì gia đạo nên nhà họ Trần ko thể cho cậu theo học một trường phổ biến, cậu được xếp vào lớp 'bình dân nhất' ở một trường tư thục nổi tiếng. của những người giàu có.
Cái tên 'thằng khùng' treo trước cổ khiến Long ko có lấy một người bạn trong lớp, nhưng sau đó có một cô gái cá biệt đã chủ động bắt chuyện với anh. Đó là Thảo, hình ảnh khuôn mặt trái xoan, đôi mắt long lanh và mái tóc dài ngang lưng vẫn còn in sâu trong tâm trí Long cho tới tận hiện giờ, cô là người bạn trước tiên, trò chuyện cùng anh. cô khiến anh rất vui, cả ngày Long chỉ mong được tới trường, được nói chuyện với cô và được nhìn thấy nụ cười của cô, đó là niềm hạnh phúc nhỏ nhoi của một cậu nhỏ 13 tuổi.
Nhưng rồi sáng mùng 1 tết, lúc mọi người đang chúc nhau 'Happy new year' thì Long cũng hào hứng lắm vì hôm qua hai đứa đi công viên chơi với bạn Thảo lúc được nghỉ học. Từ nhỏ đã theo mẹ về nhà chồng nên ko biết chơi với bè bạn là như thế nào. Long hào hứng lắm, năn nỉ mãi mới được mẹ cho đi, Xuân cũng thương con, từ cậu nhỏ hiếu động cho tới lúc được chị đưa vào vi la, anh trở thành yên lặng và yên lặng, cô hỏi mãi cũng ko được. Chẳng hiểu sao hôm nay dù ko muốn mẹ chồng cũng cho Long tới đây để anh gặp mặt bè bạn.
Đợi mãi… tới lúc trời nắng gắt, Long vẫn ko thấy bóng vía Thảo đâu, nhìn lũ nhóc trạc tuổi nó đang chơi đùa vui vẻ bên kia nó thèm lắm, muốn được như chúng nó nhưng nó đành. Nghĩ tới mẹ, mẹ đòi lâu rồi 'bà ngoại' cho đi tới trưa mới về, về muộn lại bị mẹ mắng, Long thoái lui ra về vì nghĩ chắc Thảo bận việc gì đó.
Men theo hành lang về phòng, Long nghe thấy đám “anh em” họ Trần đang nói chuyện vui vẻ gì đó trong phòng Lợi, anh định lững thững đi qua thì chợt sững người.
"Haha có phải tên ngốc đó vẫn đợi ở đó ko?" Bình, đàn ông đầu của Toàn, hơn Long 2 tuổi, lên tiếng.
“Ừ… nó tưởng thằng nhóc kia vẫn rảnh rỗi tới đó chơi với nó… haha… bố nó vừa bị sa thải nên giờ gia đình loạn cả lên, còn có thời kì đi chơi… haha” Công , Em của Bình cùng tuổi với Long cười.
“Anh Bình, anh Công ác quá… nó chỉ có một người bạn thôi nhưng mà cũng ko tha… hihi” Quỳnh Anh, con gái đầu lòng của anh Nghĩa, kém Long 1 tuổi, cười.
“Ha ha… tên khốn đó nên ra khỏi đây lâu rồi… nó cũng đáng có bạn… đừng có mơ… cái thứ đó cũng đáng là anh của Lợi… chết chắc” Công cười lớn.
Long rùng mình lúc nghe cuộc nói chuyện bên trong dính líu tới gia đình Thảo, bố cô mất việc chỉ vì con gái bầu bạn với một đứa như anh. Long nắm chặt tay muốn lao vào đấm cho mấy con chó khác gãy hết răng nhưng… đấm xong thì mẹ nó ra sao… mẹ nó… móng tay nó cứa vào da thịt trong lòng bàn tay tới chảy máu nhưng nó ko dám. trong… anh ta bực bội chạy về phía nhà bếp.
Vào bếp, Xuân đang làm đồ ăn, giờ có tiệc ở nhà nên từ trước tới giờ cô phải thức khuya dậy sớm, nhìn nồi thịt thơm phức, Xuân nghĩ phải giữ bí mật cho Long. đùi gà, ko biết hôm nay thằng nhỏ có vui chơi với các bạn ko, nghĩ tới đàn ông chị hít thở sâu rồi đi làm.
Xa xa, nhìn tấm lưng mẹ đẫm mồ hôi vì làm đồ ăn cho bữa tiệc, Long mắt nhòe đi, mới biết anh là con dâu cả trong gia đình nhưng mà mẹ anh đi làm nhiều hơn những người trong nhà, chị. bàn tay mẹ đã chai sạn. khách sạn do anh đó cầm hết dao, kéo… tới cây lau nhà, thanh hao đót… Long nhìn dáng vẻ của mẹ để nhớ mãi trong tâm trí, rồi anh quay lưng bỏ đi, nhanh chóng chạy khỏi căn vi la này, anh ko muốn tới. quay lại đây một lần nữa.
[rule_{ruleNumber}] [box type=”note” align=”” class=”” color:red;”>Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex nếu muốn gửi truyện vui lòng gửi vào email Truyensextv@gmail.com!
Ở Sài Gòn ai cũng biết đến dòng họ Trần, một dòng họ giàu có bậc nhất vùng đất này. Trưởng dòng họ Trần Khải có 3 người con trai lần lượt là Trần Đình Tuấn, Trần Đình Toàn và Trần Đình Nghĩa.
Trần Đình Tuấn năm nay 47 tuổi, vợ mất sớm nên anh ta đi chơi với một cô gái góa vợ khác là Nguyễn Thị Xuân, tất nhiên vì nhan sắc và tài năng nội trợ.
Hôm nay cận Tết nên chị Xuân đi siêu thị chuẩn bị tiệc cho gia đình, nhìn lũ trẻ xách cặp nói chuyện vui vẻ bên nhau mà chị xúc động khi nghĩ đến Long, con chị và chồng cũ. , nó đã bỏ nhà đi gần 5 năm, cũng vào ngày Tết.
Đẩy chiếc xe đẩy chứa nhiều bao ni lông đựng thức ăn, đồ dùng vào bãi xe, Xuân nhìn theo phía sau một nam thanh niên đang đứng cùng nhóm bạn. Xuân cảm thấy rất lạ, giác quan của mẹ khiến cô tin chắc đó là lưng của con mình, bỏ xe đẩy chạy dài, Xuân đi về phía đám thanh niên.
“Long… có phải là anh… là anh không, Long” Xuân nói với giọng run run khi tiến lại gần người thanh niên.
Nhóm thanh niên đang cười đùa vui vẻ bỗng im lặng nhìn cô, người thanh niên lưng run run quay lại nhìn Xuân hoảng sợ.
Nhìn gương mặt thân thương sau bao năm xa cách, chị Xuân lao vào ôm chầm lấy chàng trai.
“Long… anh ác quá… anh bỏ rơi em như vậy… anh không yêu em sao?” Xuân ôm con khóc rưng rức.
Long không nói gì, anh cũng dang tay ra ôm mẹ, anh cũng rất nhớ mẹ, từ nhỏ bà là người thân duy nhất của anh, nếu không phải không chịu nổi thì anh sẽ không bao giờ rời xa mẹ.
“Còn lâu… quay lại với mẹ… Con xin mẹ… hãy quay lại với con.” Xuân ôm chặt lấy Long như sợ mất anh lần nữa.
“Mẹ… mẹ đừng bắt con về nhà… con ở ngoài này rất thoải mái…” Long âu yếm nhìn mẹ, đôi mắt đã sớm ngấn lệ khiến đám bạn bên cạnh đều trợn tròn mắt. .
“Long… con biết con đau khổ lắm… nhưng không có con thì con không sống được… về nhà đi… con xin bố dượng… cho con đi học lại… làm ơn… thương con, Long” Xuân rưng rưng nhìn vào mắt. Năn nỉ dài dài.
Long nhìn đôi mắt ngấn nước của mẹ mà trái tim sắt đá lạnh lùng do bao năm lăn lộn kiếm sống cũng tan nhanh.
“Mẹ ơi … con về với mẹ … mẹ đừng khóc nữa được không?” Long ôm chầm lấy mẹ, anh không muốn mẹ khóc chút nào, từ nhỏ mẹ đã dành hết tình cảm cho anh, cho đến khi bố anh qua đời vì bạo bệnh. tàn tật, cô lại đi bộ vì nợ tiền viện phí của bố, khiến ông bà bị những người đòi nợ đánh đập, mắng mỏ.
Thế là Long từ bỏ cuộc sống bên ngoài sau 5 năm cho mẹ, nhìn mẹ nắm chặt tay cười hạnh phúc anh cũng thấy yên tâm, anh sống chỉ vì muốn bảo vệ nụ cười ấy. Khi nhìn thấy căn biệt thự rộng lớn và sang trọng màu trắng trước mắt, Long bỏ đi những suy nghĩ vẩn vơ, anh hít một hơi thật sâu rồi đi theo mẹ, Xuân không nhìn thấy ánh mắt của Long lúc đó chính là đôi mắt của mình. săn sói.
Chuyện Long trở về giống như hạt cát trên sa mạc, đối với mọi người trong nhà họ Trần, không ai quan tâm đến hắn, chỉ là biệt thự lưu lại một gian phòng trống. Long được bố trí một phòng ở tầng trệt, gần với phòng của người hầu trong nhà vì không ai muốn ở cạnh một đứa như cậu, nói là phòng nhưng thực chất là kho để đồ lặt vặt, xung quanh là những chiếc hộp. giấy và chai lọ hay thứ gì đó, và anh ấy không quan tâm, hành lý của anh ấy chỉ là bộ quần áo trên người và một ít tiền trong ví.
Nằm trên tấm nệm mốc meo, Long nhìn lên trần nhà và nhớ lại những tháng ngày hạnh phúc 5 năm qua. Mẹ anh đi bước nữa khi anh mới 5 tuổi, một cậu bé hiếu động và thông minh, nhưng kể từ ngày bước vào ngôi biệt thự này, anh trở thành một cậu bé tự kỷ và sợ ai. Khi không có Xuân ở bên, mọi người sẵn sàng cho cậu một cú đá, một cái véo hay một cái cốc đầu … lúc đầu cậu bé còn khóc nhưng sau đó càng đau hơn vì khóc nên cậu không dám. lại khóc lóc, chỉ cố trốn họ bằng cách trốn vào một góc hoặc ở trong phòng, dần dần những người khác nói với mẹ anh rằng anh bị điên nên họ đưa anh vào trại trẻ mồ côi nhưng Xuân thà chết cũng không thèm lấy. những đứa trẻ của tôi ở đó.
Mọi chuyện với cậu bé ấy còn khủng khiếp hơn khi mẹ cậu sinh thêm một em bé nữa là anh trai cùng cha khác mẹ của Long là Trần Đình Lợi, chỉ mang họ Trần được coi là con người trong gia đình này. Ngay cả mẹ đẻ của anh cũng phải khổ sở rất nhiều khi lấy chồng, đặc biệt là mẹ chồng luôn mắng mỏ, trách móc đủ điều khiến Long nhiều lần nhìn thấy mẹ cô ngồi khóc một mình trong góc vì uất ức mà không biết. chia sẻ với bất kỳ ai.
Ngày qua ngày, Long cứ thế lớn lên trong ánh mắt khinh miệt, ngược đãi của những người bên trong ngôi biệt thự này, còn Lợi mang tiếng là cháu đích tôn nên được ông bà nội và mọi người yêu quý. nâng niu chiều chuộng. Long nhớ lại, mỗi dịp Tết đến, mẹ anh đều mua cho anh một bộ quần áo mới đẹp, nhưng khi mẹ anh đi thi đấu về là bị ‘anh em họ hàng’ trong nhà xé xác và đổ lỗi cho ‘thằng khùng’ đó. Hỏi ra thì không ai bênh vực, danh xưng ‘gã khùng’ khiến mọi lỗi lầm đổ hết lên đầu bất kể đúng sai.
Từ xa, nhìn Lợi mặc thử hết bộ đồ này đến bộ đồ khác được mọi người mua cho, Long chui vào một góc lôi chiếc siêu nhân bằng gỗ cháy đen ra và cầm trên tay, đó là món quà mà cha anh là một nghệ nhân có được. đưa cho anh ta. đồ mộc làm tặng anh và cũng là món quà duy nhất trước khi anh lâm bệnh nằm xuống, trong một lần Long mang đi chơi, chúng thấy nên giật lấy đem đi đâu đó, mãi sau đó Long mới thấy đen đủi. nằm trong thùng rác. Nhìn con rối cháy đen, Long muốn khóc nhưng sợ bị đánh sẽ bị mẹ mắng nên không dám, anh vuốt ve con rối như sợ nó sẽ vỡ ra lần nữa, nó là của mình. đồ chơi. .
Mọi chuyện lên đến đỉnh điểm khi Long đang học lớp 7, vì gia cảnh nên nhà họ Trần không thể cho cậu theo học một trường bình thường, cậu được xếp vào lớp ‘bình dân nhất’ ở một trường tư thục nổi tiếng. của những người giàu có.
Cái tên ‘thằng khùng’ treo trước cổ khiến Long không có lấy một người bạn trong lớp, nhưng sau đó có một cô gái cá biệt đã chủ động bắt chuyện với anh. Đó là Thảo, hình ảnh khuôn mặt trái xoan, đôi mắt long lanh và mái tóc dài ngang lưng vẫn còn in sâu trong tâm trí Long cho đến tận bây giờ, cô là người bạn đầu tiên, trò chuyện cùng anh. cô khiến anh rất vui, cả ngày Long chỉ mong được đến trường, được nói chuyện với cô và được nhìn thấy nụ cười của cô, đó là niềm hạnh phúc nhỏ nhoi của một cậu bé 13 tuổi.
Nhưng rồi sáng mùng 1 tết, khi mọi người đang chúc nhau ‘Happy new year’ thì Long cũng háo hức lắm vì hôm qua hai đứa đi công viên chơi với bạn Thảo khi được nghỉ học. Từ nhỏ đã theo mẹ về nhà chồng nên không biết chơi với bạn bè là như thế nào. Long háo hức lắm, năn nỉ mãi mới được mẹ cho đi, Xuân cũng thương con, từ cậu bé hiếu động cho đến khi được chị đưa vào biệt thự, anh trở nên im lặng và im lặng, cô hỏi mãi cũng không được. Chẳng hiểu sao hôm nay dù không muốn mẹ chồng cũng cho Long đến đây để anh gặp gỡ bạn bè.
Đợi mãi… đến khi trời nắng gắt, Long vẫn không thấy bóng dáng Thảo đâu, nhìn lũ nhóc trạc tuổi nó đang chơi đùa vui vẻ bên kia nó thèm lắm, muốn được như chúng nó nhưng nó đành. Nghĩ đến mẹ, mẹ đòi lâu rồi ‘bà ngoại’ cho đi đến trưa mới về, về muộn lại bị mẹ mắng, Long rút lui ra về vì nghĩ chắc Thảo bận việc gì đó.
Men theo hành lang về phòng, Long nghe thấy đám “anh em” họ Trần đang nói chuyện vui vẻ gì đó trong phòng Lợi, anh định lững thững đi qua thì chợt sững người.
“Haha có phải tên ngốc đó vẫn đợi ở đó không?” Bình, con trai đầu của Toàn, hơn Long 2 tuổi, lên tiếng.
“Ừ… nó tưởng thằng nhóc kia vẫn rảnh rỗi đến đó chơi với nó… haha… bố nó vừa bị đuổi việc nên giờ gia đình loạn cả lên, còn có thời gian đi chơi… haha” Công , Em của Bình cùng tuổi với Long cười.
“Anh Bình, anh Công ác quá… nó chỉ có một người bạn thôi mà cũng không tha… hihi” Quỳnh Anh, con gái đầu lòng của anh Nghĩa, kém Long 1 tuổi, cười.
“Ha ha… tên khốn đó nên ra khỏi đây lâu rồi… nó cũng đáng có bạn… đừng có mơ… cái thứ đó cũng đáng là anh của Lợi… chết chắc” Công cười lớn.
Long rùng mình khi nghe cuộc nói chuyện bên trong dính líu đến gia đình Thảo, bố cô mất việc chỉ vì con gái bầu bạn với một đứa như anh. Long nắm chặt tay muốn lao vào đấm cho mấy con chó khác gãy hết răng nhưng… đấm xong thì mẹ nó ra sao… mẹ nó… móng tay nó cứa vào da thịt trong lòng bàn tay đến chảy máu nhưng nó không dám. trong… anh ta bực bội chạy về phía nhà bếp.
Vào bếp, Xuân đang làm đồ ăn, giờ có tiệc ở nhà nên từ trước đến giờ cô phải thức khuya dậy sớm, nhìn nồi thịt thơm phức, Xuân nghĩ phải giữ bí mật cho Long. đùi gà, không biết hôm nay thằng bé có vui chơi với các bạn không, nghĩ đến con trai chị hít thở sâu rồi đi làm.
Xa xa, nhìn tấm lưng mẹ đẫm mồ hôi vì làm đồ ăn cho bữa tiệc, Long mắt nhòe đi, mới biết anh là con dâu cả trong gia đình mà mẹ anh đi làm nhiều hơn những người trong nhà, chị. bàn tay mẹ đã chai sạn. khách sạn do anh ấy cầm hết dao, kéo… đến cây lau nhà, chổi đót… Long nhìn dáng vẻ của mẹ để nhớ mãi trong tâm trí, rồi anh quay lưng bỏ đi, nhanh chóng chạy khỏi căn biệt thự này, anh không muốn đến. quay lại đây một lần nữa.
[/box]#Sói #săn #mồi #Quyển #1Tác #giả #BoyTimGirls
[rule_3_plain]#Sói #săn #mồi #Quyển #1Tác #giả #BoyTimGirls
Website chuyển qua tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex , các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email truyensextv@gmail.com nhé!
Ở Sài Gòn, người nào cũng biết tới gia tộc họ Trần, một gia tộc giàu có nhất nhị mảnh đất này. Chủ gia đình ông Trần Khải có 3 thằng đàn ông, tuần tự Trần Đình Tuấn, Trần Đình Toàn và Trần Đình Nghĩa.
Trần Đình Tuấn năm nay 47 tuổi, vợ gã chết sớm nên gã đi bước nữa với một phụ nữ góa chồng khác là Nguyễn Thị Xuân, tất nhiên là vì nhan sắc và tài nữ công gia chánh của cô rồi.
Hôm nay gần Tết Dương lịch nên Xuân đi siêu thị sẵn sàng bữa tiệc cho gia đình, nhìn những đứa trẻ đang mang cặp học trò nói chuyện vui vẻ với nhau nhưng mà cô lại động lòng nghĩ tới Long, đứa con của mình và chồng cũ, nó đã bỏ nhà ra đi gần tròn 5 năm rồi, cũng vào ngày đầu năm mới.
Đang đẩy chiếc xe đẩy chứa hàng đống bao nilon thức ăn và đồ dùng tới bãi để xe thì Xuân giật thột nhìn vào bóng lưng của một cậu thanh niên đang đứng với nhóm bạn. Xuân cảm giác lạ lắm, giác quan của người mẹ làm cô tin chắc rằng đó là bóng lưng của đàn ông mình, để mặc chiếc xe đẩy chạy dài, Xuân tiến về chỗ đám thanh niên.
“Long… là con hả… con đó hả Long” Xuân run run lên tiếng lúc tới gần cậu thanh niên đó.
Nhóm thanh niên đang cười đùa với nhau bỗng yên lặng nhìn vào cô, cậu thanh niên có bóng lưng đó run lên quay trái lại nhìn Xuân trong hốt hoảng.
Quan sát gương mặt mến thương sau bao năm xa cách, Xuân nhào tới ôm chầm lấy cậu thanh niên.
“Long… con ác lắm… con bỏ mẹ đi như thế… con ko thương mẹ sao?” Xuân ôm chặc lấy đàn ông khóc to lên.
Long ko nói gì, hắn cũng giang tay ôm chầm lấy mẹ mình, hắn cũng nhớ mẹ lắm, từ nhỏ mẹ là người thân duy nhất của hắn, nếu ko phải ko chịu đựng nổi thì hắn cũng ko bao giờ xa mẹ mình.
“Long… về với mẹ đi… mẹ xin con đấy… con về với mẹ nhé” Xuân ghì chặt lấy Long như sợ mất đi hắn một lần nữa.
“Mẹ… mẹ đừng bắt con về nhưng mà… con ở ngoài này thoải mái lắm… ” Long nhìn mẹ mến thương nói, hai mắt gã đã sớm lệ nhòa làm bọn bạn kế bên trợn mắt.
“Long… mẹ biết con chịu nhìu uất ức… nhưng nhưng mà ko có con mẹ sống ko nổi … về đi con… mẹ xin dượng con… cho con đi học lại… nhé… thương mẹ đi Long” Xuân rơi nước mắt nhìn vào mắt Long cầu xin.
Long nhìn vào hai mắt ngập nước của mẹ nhưng mà trái tim lạnh lùng sắt đá do trải qua những năm tháng bươn chải kiếm sống cũng bị tan ra nhanh chóng.
“Mẹ… con về với mẹ nhưng mà… mẹ đừng khóc nữa được ko” Long ôm chầm lấy mẹ, hắn ko muốn mẹ khóc tí nào, từ nhỏ bà đã dành cho hắn tất cả tình thương yêu, tới lúc ba tạ thế vì bệnh tật, bà đi bước nữa cũng vì nợ nần tiền viện của ba làm ông bà ngoại bị người ta tới đòi nợ chửi bới đánh đập.
Thế là Long từ bỏ cuộc sống bên ngoài sau 5 năm vì mẹ, nhìn mẹ nắm chặt tay mình cười tươi vui vẻ, gã cũng cảm thấy an lòng, gã sống cũng chỉ vì bảo hộ nụ cười đó. Tới lúc nhìn thấy tòa vi la trắng to lớn và sang trọng trước mắt, Long mới dẹp đi những suy nghĩ vu vơ, hắn hít một hơi thở sâu bước theo mẹ, Xuân ko nhìn thấy ánh mắt Long lúc đó, là ánh mắt của sói săn mồi.
Chuyện Long trở về như một hạt cát giữa sa mạc, đối với mọi người trong nhà họ Trần chả người nào quan tâm tới hắn, chỉ là căn vi la lại đỡ đi một phòng trống nhưng mà thôi. Long được phân một phòng ở tầng trệt, gần với mấy phòng người hầu trong nhà vì chẳng người nào muốn cạnh phòng một đứa như hắn, nói là phòng nhưng nhưng mà thật ra nó thật ra là phòng để đồ vụn vặt, xung quanh là những thùng giấy và chai lọ gì đó, nhưng mà hắn cũng chả quan tâm, khăn gói của hắn chỉ là bộ quần áo trên người và ít tiền trong ví.
Nằm trên cái nệm ẩm ướt, Long nhìn vào trần nhà nhớ lại tháng ngày vui vẻ 5 năm qua. Mẹ hắn đi bước nữa lúc hắn mới 5 tuổi, là một cậu nhóc hiếu động và thông minh, nhưng kể từ ngày bước vào căn vi la này, hắn lại trở thành một cậu nhỏ tự kỉ và run sợ trước bất kỳ người nào. Lúc ko có Xuân kế bên, bắt cứ người nào cũng sẵn sàng cho cậu nhóc một cú đá, một cái nhéo hay cốc đầu… ban đâu cậu nhỏ còn khóc nhưng nhưng mà sau đó lại bí đánh đau hơn vì tội khóc nhè nên cậu chẳng dám khóc nữa, chỉ quyết tâm trốn họ bằng cách chui vào một góc nào đó hoặc ở lì trong phòng, dần dần những người kia lại nói với mẹ cậu là cậu bị khùng, nên đưa cậu đi trại trẻ mồ côi nhưng nhưng mà Xuân thà chết cũng ko đưa con mình tới đó.
Mọi chuyện với cậu nhỏ đó lại càng kinh khủng lúc mẹ cậu sinh thêm một em nhỏ, đó là em trai cùng mẹ khác cha với Long, Trần Đình Lợi, chỉ có mang họ Trần mới được coi là con người trong cái gia đình này, kể cả mẹ hắn cũng phải chịu nhiều khổ cực lúc về làm dâu, đặc thù là bà mẹ chồng luôn hạch sách hoạch hoẹ đủ điều làm cho nhiều lần Long nhìn thấy mẹ khóc một mình trong góc tường nhiều lần vì uất ức ko biết chia sẽ với người nào.
Ngày này trôi qua ngày khác, cứ thế Long lớn lên trong ánh mắt khinh bỉ và sự đối xử tệ bạc của những con người bên trong tòa vi la này còn Lợi có tiếng rằng cháu đích tôn nên được ông bà nội và mọi người mến thương nuông chiều rất đỗi. Long nhớ lại mỗi dịp Tết tới, hắn được mẹ sắm cho một bộ đồ mới xinh xẻo, nhưng lúc mẹ đi đấu đó ngay tức khắc nó bị bọn ‘anh chị họ’ trong nhà xé rách rồi đổ hết cho ‘thằng khùng’ đó lúc bị hỏi, chả người nào bênh hắn, cái danh ‘thằng khùng’ của hắn làm cho mọi lỗi lầm đều đổ hết vào đầu hắn mặc kệ đúng sai.
Từ xa nhìn Lợi thử hết bộ đồ này tới bộ đồ khác được mọi người sắm tặng, Long chui vào một góc rồi lôi con siêu nhân bằng gỗ đã cháy đen ra nắm trong tay , đó là món quà nhưng mà ba cậu, một người thợ mộc làm cho cậu và cũng là món quà duy nhất trước lúc ông đổ bệnh nằm xuống, có lần Long đem ra chơi bị bọn chúng nhìn thấy, thế là chúng giật lấy đem đi đâu đó, sau đó Long mới tìm thấy nó đen thui đang nằm trong đống rác. Nhìn con rối đã cháy đen, Long muốn khóc lắm nhưng sợ bị đánh và mẹ lại bị la nên cậu nhỏ ko dám, cậu vuốt vuốt con rối như sợ nó bị hỏng một lần nữa, đó là món đồ chơi duy nhất của cậu đấy.
Mọi chuyển lên tới đỉnh điểm lúc Long học lớp 7, vì mang danh con cháu trong nhà nên nhà họ Trần ko thể để hắn học trường phổ biến được, hắn được xếp vào lớp ‘bình dân nhất’ trong một trường tư thục nổi tiếng của giới nhà giàu.
Cái danh ‘thằng khùng’ treo trước cổ làm Long chả có một đứa bạn trong lớp nhưng rồi lại có một cô gái đặc thù là chủ động bắt chuyện với hắn. Đó là Thảo, hình ảnh khuôn mặt trái xoan, hai mắt long lanh và mái tóc dài tới tận thắt lưng vẫn còn như in trong tâm trí Long cho tới tận hiện giờ, cô nhỏ là người bạn trước tiên của hắn, trò chuyện với cô làm hắn rất vui, cả ngày Long chỉ mong đợi tới lúc được tới trường, trò chuyện với cô và nhìn cô cười, đó là hạnh phúc nhỏ nhoi của một cậu nhỏ 13 tuổi.
Nhưng rồi vào buổi sáng trước tiên của năm mới, lúc mọi người đang chúc nhau ‘Happy new year’, Long cũng hào hứng lắm vì ngày hôm qua hai đứa hứa nhau ra sức viên chơi cùng với đám bạn xóm Thảo lúc được nghỉ học, từ nhỏ cậu đã theo mẹ về nhà chồng nên nào biết cảm giác được chơi đùa cùng bè bạn là thế nào đâu. Long hào hứng lắm, cậu xin mãi mới được mẹ cho đi đấy, Xuân cũng thương đàn ông , từ cậu nhỏ hiếu động tới lúc cô đem cậu vào căn vi la thì cậu trở thành trầm tính và yên lặng, cô hỏi mãi cũng ko biết vì sao, hôm nay dù làm trái ý mẹ chồng cô cũng cho Long ra đây để cậu gặp bè bạn.
Đợi mãi, đợi mãi… tới lúc nắng gắt chói chang Long vẫn ko thấy bóng vía của Thảo đâu, nhìn đám nhóc bằng tuổi cậu đang chơi đùa vui vẻ bên kia, cậu thèm lắm, thèm khát được như chúng nó, nhưng nhưng mà cậu nghĩ tới mẹ, mẹ xin mãi thì ‘bà nội’ mới cho cậu đi tới trưa là phải về, cậu về muộn thì mẹ lại bị mắng nữa, Long thui thủi ra về trong suy nghĩ chắc Thảo bận việc gì đó thôi.
Men theo hành lang về tới phòng mình, Long nghe tiếng mấy đứa ‘anh em’ họ Trần đang nói chuyện vui vẻ gì đó ở trong phòng của Lợi, cậu định yên lặng bước qua thì bỗng dưng sững người lại
“Haha thằng ngu đó còn đợi ở chỗ đó à?” Thằng Bình, đàn ông đầu của Toàn hơn Long 2 tuổi lên tiếng.
“Phải… nó tưởng con kia còn rảnh tới đó chơi với nó… haha… ba nó mới bị ba mình cất chức nên giờ nhà nó đang cuống cả lên, còn thơi gian nhưng mà ra đó chơi… haha” thằng Công, em trai Bình bằng tuổi với Long cười ha hả.
“Anh Bình với anh Công ác ghê… nó chỉ có một người bạn đó thôi nhưng mà cũng ko tha… hihi” Quỳnh Anh, con gái đầu của Nghĩa nhỏ hơn Long 1 tuổi cười.
“Ha ha… thằng con hoang đó nên biến khỏi đây lâu rồi… nó cũng xứng có bạn sao… đừng có mơ… thứ đó cũng xứng làm anh của thằng Lợi sao… nó nên đi chết đi” Công cười to.
Long run người lúc nghe được cuộc hội thoại bên trong, cậu đã làm liên lụy tới gia đình của Thảo, bố cô đã mất việc chỉ vì con gái làm bạn với một đứa như cậu. Long nắm chặt quả đấm muốn xông vào đấm thằng những thằng chó kia gãy hết răng nhưng nhưng mà… nhưng nhưng mà đấm xong thì mẹ… mẹ cậu sẽ ra sao… móng tay đâm vào da thịt trong lòng bàn tay tới chảy máu nhưng long ko dám vào… cậu chạy về phía nhà bếp trong uất ức.
Trong căn phòng bếp, Xuân đang làm thức ăn, nay nhà có tổ chức tiệc nên cô đã phải thức từ sớm làm vần vật tới hiện giờ, nhìn mấy nồi thịt thơm phưng phức, Xuân thầm nghĩ tí phải dấu riêng cho Long một cái đùi gà, ko biết thằng nhỏ hôm nay chơi với đám bạn có vui ko, nghĩ tới con cô lại hít sâu một hơi vào làm việc.
Đằng xa, nhìn bóng lưng mẹ ướt đẫm mồ hôi vì làm thức ăn cho buổi tiệc, Long mắt nhòe đi, mang tiếng rằng con dâu cả trong gia đình nhưng mà mẹ cậu làm việc còn nhiều hơn cả người ở, bàn tay mẹ đã chai sạn đi vì nắm hết dao, kéo… tới cái cây chùi nhà và cái thanh hao quét rác… Long nhìn hình bóng mẹ để ghi nhớ mãi mãi trong tâm trí mình, sau đó cậu quay đi, chạy nhanh khỏi khu vi la này, cậu ko muốn trở về nơi đây một lần nào nữa.
#Sói #săn #mồi #Quyển #1Tác #giả #BoyTimGirls
[rule_2_plain]#Sói #săn #mồi #Quyển #1Tác #giả #BoyTimGirls
[rule_2_plain]#Sói #săn #mồi #Quyển #1Tác #giả #BoyTimGirls
[rule_3_plain]Phân mục: Truyện sex hay
Nguồn: sex-shoponline.net
Xem thêm Video clip hót nhất hôm nay: Video Clip Hót
Xem những sản phần đồ chơi tình dục hót nhất 2022: shop đồ chơi tình dục
#Sói #săn #mồi #Quyển #1Tác #giả #BoyTimGirls