Mẹ & Con – Bằng hữu nói, tôi có phúc bảy đời được làm dâu nhà đấy. Vô cùng giàu có, nhưng chỉ có một cậu đàn ông. Thành thân với một người đàn ông giàu có, tương lai giống như một tấm thảm đỏ. Nếu bạn ngồi xuống và “ăn”, bạn sẽ ko thể sử dụng hết số tài sản đó trong đời mình và đời cháu chắt! Lấy chồng Hàn khó đỡ Sao Việt lấy chồng trước tuổi 20 Nỗi đau lấy chồng trẻ
Nhưng người nào học từ “nghi ngờ”…
Lúc còn là con gái, tôi rất xinh. Cha mẹ khá giả, mặc dù ko tới mức phải gọi là “giàu có”, nhưng vẫn đủ ăn ở quê. Tôi học ở làng và tốt nghiệp đại học ở trường tư thục như bao người khác. Bố mẹ ko yêu cầu ở tôi nhiều, chỉ để tôi sống thoải mái, vui vẻ, ca hát và nhảy múa. Ông bà cho rằng con gái ko cần học quá nhiều. Chỉ cần đủ trình độ để tìm được một công việc tử tế. Quan trọng nhất là lấy được chồng tốt, giàu có thì… sướng cả đời!
Ước mơ của bố mẹ tôi và cũng là của tôi nhanh chóng thành hiện thực.
Ở tuổi ba, tôi biết một sự thực “thiếu gia” chàng. Gia đình anh ta rất giàu, hai ba doanh nghiệp thành đạt, mấy chục miếng đất ở những khu đắt giá nhưng chỉ một miếng thôi cũng đủ sắm mấy chục căn nhà trung bình khác. Của tôi “thiếu gia” ko chơi bời quá độ, ko cờ bạc, rượu chè. Anh đấy làm việc siêng năng để tiếp tục công việc kinh doanh của gia đình và dù còn rất trẻ nhưng anh đấy đã có cơ sở và doanh nghiệp riêng.
Tất nhiên, một chàng trai như thế sẽ ko bao giờ có mặt nếu ko có vài chục cô gái xinh đẹp nhắm tới. Tôi cũng phải “cào” trong trận chiến ngấm ngầm để lọt vào mắt xanh của hắn. Như tôi đã nói, anh đấy hầu như ko có “những thói quen xấu” điều đó quá lớn, ngoại trừ việc… anh ta thành hôn và rất nhanh chán, ko có gì là vững bền. Với anh, việc hàng loạt cô gái xinh xẻo luôn sẵn sàng làm quen như một điều gì đó quá quyến rũ, ko ngại gì nhưng phải từ chối một cách lãng phí! Nhưng có nhẽ “may mắn” cho tôi (một “may mắn” nhưng sau này tôi mới biết đó là điều xấu số), anh đấy ko mỏi mệt với tôi nhanh chóng như những người bạn gái trước của anh đấy. Có nhẽ là do duyên số, cũng có thể do có điều gì đó ở tôi đã thu hút anh đấy lúc đó, anh đấy đã ngỏ lời cưới tôi sau 6 tháng quen nhau.
Khỏi phải nói tôi hạnh phúc như thế nào, gia đình tôi tự hào như thế nào. Thực ra lúc đó, mấy người bạn quen anh cũng cảnh báo tôi vài điều, rằng làm dâu một gia đình tương tự thật ra ko dễ, tình yêu của chúng tôi chưa đủ chín muồi. Chỉ là cái gì đó mê đắm, hào hứng với nhau: Ở tôi, đó là sự say mê quá mức với hào quang của sự thành đạt, giàu có. “thiếu gia”. Và ở anh đấy, có nhẽ ở vẻ ngoài xinh tươi, tính cách vui vẻ, như một “món ngon”.
Đám cưới của chúng tôi diễn ra trong ko gian yên ấm. Nhưng có nhẽ vì tôi quá vui và tự hào, tôi cũng còn quá trẻ, tôi chưa lường trước được những va vấp có thể xảy ra trong cuộc sống nên tôi đã ko quan tâm tới chuyện… cả hai chưa. đăng ký thành hôn của họ. Mẹ chồng tôi nói muốn các con ổn định cuộc sống và vượt qua “thách đấu” của năm trước tiên. Tôi nói vì sao tôi lại nghe thấy điều đó? Làm thế nào bạn có thể tranh luận? Thêm vào đó, tuần tuần trăng mật liên tục ở nước ngoài, cuộc sống đầy đủ, sang chảnh khiến tôi như ngập tràn trong hạnh phúc. Cho tới một ngày…
Chúng tôi chia tay, nhanh như… lúc chúng tôi thành hôn!
Cách đây ít lâu, lúc tôi đọc trên tạp chí trường hợp của một “thiếu gia” bỏ vợ bằng cách … chê vợ ko còn trinh, quay clip sex rồi tìm mọi cách để xác minh mình ko phải nhân vật. trong clip sex nhưng vẫn bị chồng bỏ, ngay sau lúc chồng đi lấy gái khác, tôi nghẹn ngào muốn khóc. Bởi lẽ, tình hình của tôi tuy ko tới nỗi tệ nhưng cũng chẳng khá hơn là bao. Có nhẽ những người giàu thường tự cho mình “bên phải” để lựa chọn, tận hưởng những điều mới, “hạnh phúc hơn” hơn những người khác, nên họ chẳng có gì đáng trân trọng bằng hạnh phúc đang có.
Chồng tôi cũng vậy! 4 tháng sau ngày cưới, tôi có thai, nhưng sau đó xui xẻo bị sảy thai.
Vợ chồng phải kiêng “tình dục” trong vài tháng theo lời khuyên của thầy thuốc. Thời kì kiêng cữ chưa dứt, tôi đã thoáng thấy chồng có quan hệ ngoài luồng, với một cô gái trẻ hơn, xinh hơn mình.
Quá khổ đau, tôi vùng vẫy để đánh ghen tuông nhưng anh ta mở đầu kiếm cớ đánh, mắng thẳng vào mặt tôi: “Khùng!”, “Chỉ ốm!”. Tất nhiên, cha mẹ anh đã đứng về phía anh. Tôi giật thót trông thấy, hóa ra làm vợ, làm dâu con nhà giàu ko dễ. Mọi người luôn giữ quan niệm rằng họ có quyền quyết định, có quyền lựa chọn. Lúc họ hạnh phúc, họ chọn tôi. Lúc ko vui, họ sẵn sàng thay đổi ngay ngay lập tức thay vì quyết tâm hòa giải hay cùng nhau tu sửa sai trái.
Vì quá đau buồn nên lúc mang thai đứa con thứ hai, một lần nữa tôi ko giữ được. Mẹ tôi thấy thương con gái ko có người nào chăm sóc nên đã đưa tôi về quê ngoại để tĩnh dưỡng một thời kì. Lúc đó, chồng tôi mới tĩnh tâm thông báo với gia đình rằng anh “bỏ qua” với một cô gái khác và cô đấy đã có thai được 2 tháng. Điều đáng nói là cô gái nhưng anh “bỏ qua” là con gái của một cặp vợ chồng giàu có như gia đình chồng tôi, có quan hệ thân thuộc với gia đình.
Ngay lúc biết tin, tôi nhanh chóng trở về thành thị. Nhưng lúc tôi tới đó thì người giúp việc ko cho vào, họ nói với gia đình chồng rằng tôi bỏ nhà đi rồi đừng về, nhà ko có đứa con dâu bỏ trốn tương tự. tương tự, trong lúc rõ ràng trước lúc về quê mẹ đã xin phép rất kỹ. Tôi cố tìm cách gặp chồng nhưng anh đấy đều tránh mặt. Chỉ vài tuần sau, tôi biết rằng anh đấy sắp thành hôn với người vợ “mới” của mình.
Từ là “người vợ”Tôi… mất tất cả!
Bố mẹ tôi gọi ngay, nhưng họ ko trả lời. Mẹ tôi đã thuê người dựng những bức ảnh cưới cũ của chúng tôi ngay trước nhà hàng của gia đình chồng tôi để “Mới” kỉ niệm ngày cưới. Chúng tôi nộp đơn kiện và kiện tụng. Nhưng sau đó, tôi hiểu rằng càng làm những việc tương tự, tôi sẽ chỉ thu được thêm nhiều nỗi đau và tiếng tăm.
Vì ko biết lòng người nên tôi đành chấp nhận cuộc hôn nhân tạm thời chưa đăng ký. Nên tất nhiên, cuộc hôn nhân của tôi ko được pháp luật xác nhận. Tôi phải thu dọn đồ đoàn, ra đi, trong sự thất vọng và tiếc nuối. Của chồng tôi “Mới” Vợ thản nhiên cười và nói với tôi: “Đũa mốc xin son”, “Em ko có cửa, em yêu!”.
Xấu hổ sau cuộc hôn nhân thất bại, nhiều đêm tôi giật thót tỉnh giấc, nước mắt lưng tròng, đớn đau. Ko biết trên đời có nhân quả, có quả báo hay ko, nhưng tôi trông thấy rằng, quả thực để vào được một gia đình chồng giàu có ko phải là điều dễ dàng. Để sống ở đó thậm chí còn khó hơn. Tất nhiên, ko phải tất cả những người giàu đều xấu, nhưng tôi đã học được từ những sai trái của chính mình: Người giàu thường ít nhẫn nại để “tu sửa” thứ gì đó. Nếu bạn sắm một chiếc áo rất đẹp nhưng chiếc áo sơ mi bị lỗi một tẹo sau lần giặt trước tiên, một người giám định cao nó, rất khó lấy được nó, tất nhiên sẽ tìm cách tu sửa để nó được tiếp tục như cũ. đã sử dụng. Nhưng một người như chồng tôi luôn mặc định suy nghĩ: Mình giàu thì mình có quyền! Nếu chiếc áo này bị lỗi, hãy vứt ngay để sắm chiếc áo khác thích hợp hơn. Anh vứt bỏ em cũng dễ như vứt áo, vì bản thân em đã ko giữ được trị giá thực thụ của mình, cứ mộng mơ hão huyền về anh. Tôi bị những ánh hào quang nhấp nhánh của cuộc sống sang giàu làm cho mờ mắt nhưng quên quan tâm tới đạo đức, tư cách, cách đối nhân xử thế của chồng từ những ngày quen nhau. Tôi đâu có trông thấy rằng, anh thay bạn gái như… thay áo, luôn tự cho mình cái quyền hiện giờ với cô gái này, mai với cô gái kia.
Tôi đã vấp ngã, vì tôi quá vội vã, quá mộng tưởng với “giấc mơ sang giàu” ban sơ…
Lấy chồng giàu, ko người nào biết trước được chữ “ngờ” đâu
Hình Ảnh về: Lấy chồng giàu, ko người nào biết trước được chữ “ngờ” đâu
Video về: Lấy chồng giàu, ko người nào biết trước được chữ “ngờ” đâu
Wiki về Lấy chồng giàu, ko người nào biết trước được chữ “ngờ” đâu
Lấy chồng giàu, ko người nào biết trước được chữ “ngờ” đâu -
Mẹ & Con - Bằng hữu nói, tôi có phúc bảy đời được làm dâu nhà đấy. Vô cùng giàu có, nhưng chỉ có một cậu đàn ông. Thành thân với một người đàn ông giàu có, tương lai giống như một tấm thảm đỏ. Nếu bạn ngồi xuống và "ăn", bạn sẽ ko thể sử dụng hết số tài sản đó trong đời mình và đời cháu chắt! Lấy chồng Hàn khó đỡ Sao Việt lấy chồng trước tuổi 20 Nỗi đau lấy chồng trẻ
Nhưng người nào học từ "nghi ngờ"...
Lúc còn là con gái, tôi rất xinh. Cha mẹ khá giả, mặc dù ko tới mức phải gọi là "giàu có", nhưng vẫn đủ ăn ở quê. Tôi học ở làng và tốt nghiệp đại học ở trường tư thục như bao người khác. Bố mẹ ko yêu cầu ở tôi nhiều, chỉ để tôi sống thoải mái, vui vẻ, ca hát và nhảy múa. Ông bà cho rằng con gái ko cần học quá nhiều. Chỉ cần đủ trình độ để tìm được một công việc tử tế. Quan trọng nhất là lấy được chồng tốt, giàu có thì… sướng cả đời!
Ước mơ của bố mẹ tôi và cũng là của tôi nhanh chóng thành hiện thực.
Ở tuổi ba, tôi biết một sự thực "thiếu gia" chàng. Gia đình anh ta rất giàu, hai ba doanh nghiệp thành đạt, mấy chục miếng đất ở những khu đắt giá nhưng chỉ một miếng thôi cũng đủ sắm mấy chục căn nhà trung bình khác. Của tôi "thiếu gia" ko chơi bời quá độ, ko cờ bạc, rượu chè. Anh đấy làm việc siêng năng để tiếp tục công việc kinh doanh của gia đình và dù còn rất trẻ nhưng anh đấy đã có cơ sở và doanh nghiệp riêng.
Tất nhiên, một chàng trai như thế sẽ ko bao giờ có mặt nếu ko có vài chục cô gái xinh đẹp nhắm tới. Tôi cũng phải "cào" trong trận chiến ngấm ngầm để lọt vào mắt xanh của hắn. Như tôi đã nói, anh đấy hầu như ko có "những thói quen xấu" điều đó quá lớn, ngoại trừ việc… anh ta thành hôn và rất nhanh chán, ko có gì là vững bền. Với anh, việc hàng loạt cô gái xinh xẻo luôn sẵn sàng làm quen như một điều gì đó quá quyến rũ, ko ngại gì nhưng phải từ chối một cách lãng phí! Nhưng có nhẽ "may mắn" cho tôi (một "may mắn" nhưng sau này tôi mới biết đó là điều xấu số), anh đấy ko mỏi mệt với tôi nhanh chóng như những người bạn gái trước của anh đấy. Có nhẽ là do duyên số, cũng có thể do có điều gì đó ở tôi đã thu hút anh đấy lúc đó, anh đấy đã ngỏ lời cưới tôi sau 6 tháng quen nhau.
Khỏi phải nói tôi hạnh phúc như thế nào, gia đình tôi tự hào như thế nào. Thực ra lúc đó, mấy người bạn quen anh cũng cảnh báo tôi vài điều, rằng làm dâu một gia đình tương tự thật ra ko dễ, tình yêu của chúng tôi chưa đủ chín muồi. Chỉ là cái gì đó mê đắm, hào hứng với nhau: Ở tôi, đó là sự say mê quá mức với hào quang của sự thành đạt, giàu có. "thiếu gia". Và ở anh đấy, có nhẽ ở vẻ ngoài xinh tươi, tính cách vui vẻ, như một "món ngon".
Đám cưới của chúng tôi diễn ra trong ko gian yên ấm. Nhưng có nhẽ vì tôi quá vui và tự hào, tôi cũng còn quá trẻ, tôi chưa lường trước được những va vấp có thể xảy ra trong cuộc sống nên tôi đã ko quan tâm tới chuyện… cả hai chưa. đăng ký thành hôn của họ. Mẹ chồng tôi nói muốn các con ổn định cuộc sống và vượt qua "thách đấu" của năm trước tiên. Tôi nói vì sao tôi lại nghe thấy điều đó? Làm thế nào bạn có thể tranh luận? Thêm vào đó, tuần tuần trăng mật liên tục ở nước ngoài, cuộc sống đầy đủ, sang chảnh khiến tôi như ngập tràn trong hạnh phúc. Cho tới một ngày…
Chúng tôi chia tay, nhanh như… lúc chúng tôi thành hôn!
Cách đây ít lâu, lúc tôi đọc trên tạp chí trường hợp của một "thiếu gia" bỏ vợ bằng cách ... chê vợ ko còn trinh, quay clip sex rồi tìm mọi cách để xác minh mình ko phải nhân vật. trong clip sex nhưng vẫn bị chồng bỏ, ngay sau lúc chồng đi lấy gái khác, tôi nghẹn ngào muốn khóc. Bởi lẽ, tình hình của tôi tuy ko tới nỗi tệ nhưng cũng chẳng khá hơn là bao. Có nhẽ những người giàu thường tự cho mình "bên phải" để lựa chọn, tận hưởng những điều mới, "hạnh phúc hơn" hơn những người khác, nên họ chẳng có gì đáng trân trọng bằng hạnh phúc đang có.
Chồng tôi cũng vậy! 4 tháng sau ngày cưới, tôi có thai, nhưng sau đó xui xẻo bị sảy thai.
Vợ chồng phải kiêng "tình dục" trong vài tháng theo lời khuyên của thầy thuốc. Thời kì kiêng cữ chưa dứt, tôi đã thoáng thấy chồng có quan hệ ngoài luồng, với một cô gái trẻ hơn, xinh hơn mình.
Quá khổ đau, tôi vùng vẫy để đánh ghen tuông nhưng anh ta mở đầu kiếm cớ đánh, mắng thẳng vào mặt tôi: "Khùng!", "Chỉ ốm!". Tất nhiên, cha mẹ anh đã đứng về phía anh. Tôi giật thót trông thấy, hóa ra làm vợ, làm dâu con nhà giàu ko dễ. Mọi người luôn giữ quan niệm rằng họ có quyền quyết định, có quyền lựa chọn. Lúc họ hạnh phúc, họ chọn tôi. Lúc ko vui, họ sẵn sàng thay đổi ngay ngay lập tức thay vì quyết tâm hòa giải hay cùng nhau tu sửa sai trái.
Vì quá đau buồn nên lúc mang thai đứa con thứ hai, một lần nữa tôi ko giữ được. Mẹ tôi thấy thương con gái ko có người nào chăm sóc nên đã đưa tôi về quê ngoại để tĩnh dưỡng một thời kì. Lúc đó, chồng tôi mới tĩnh tâm thông báo với gia đình rằng anh "bỏ qua" với một cô gái khác và cô đấy đã có thai được 2 tháng. Điều đáng nói là cô gái nhưng anh "bỏ qua" là con gái của một cặp vợ chồng giàu có như gia đình chồng tôi, có quan hệ thân thuộc với gia đình.
Ngay lúc biết tin, tôi nhanh chóng trở về thành thị. Nhưng lúc tôi tới đó thì người giúp việc ko cho vào, họ nói với gia đình chồng rằng tôi bỏ nhà đi rồi đừng về, nhà ko có đứa con dâu bỏ trốn tương tự. tương tự, trong lúc rõ ràng trước lúc về quê mẹ đã xin phép rất kỹ. Tôi cố tìm cách gặp chồng nhưng anh đấy đều tránh mặt. Chỉ vài tuần sau, tôi biết rằng anh đấy sắp thành hôn với người vợ “mới” của mình.
Từ là "người vợ"Tôi… mất tất cả!
Bố mẹ tôi gọi ngay, nhưng họ ko trả lời. Mẹ tôi đã thuê người dựng những bức ảnh cưới cũ của chúng tôi ngay trước nhà hàng của gia đình chồng tôi để "Mới" kỉ niệm ngày cưới. Chúng tôi nộp đơn kiện và kiện tụng. Nhưng sau đó, tôi hiểu rằng càng làm những việc tương tự, tôi sẽ chỉ thu được thêm nhiều nỗi đau và tiếng tăm.
Vì ko biết lòng người nên tôi đành chấp nhận cuộc hôn nhân tạm thời chưa đăng ký. Nên tất nhiên, cuộc hôn nhân của tôi ko được pháp luật xác nhận. Tôi phải thu dọn đồ đoàn, ra đi, trong sự thất vọng và tiếc nuối. Của chồng tôi "Mới" Vợ thản nhiên cười và nói với tôi: "Đũa mốc xin son", "Em ko có cửa, em yêu!".
Xấu hổ sau cuộc hôn nhân thất bại, nhiều đêm tôi giật thót tỉnh giấc, nước mắt lưng tròng, đớn đau. Ko biết trên đời có nhân quả, có quả báo hay ko, nhưng tôi trông thấy rằng, quả thực để vào được một gia đình chồng giàu có ko phải là điều dễ dàng. Để sống ở đó thậm chí còn khó hơn. Tất nhiên, ko phải tất cả những người giàu đều xấu, nhưng tôi đã học được từ những sai trái của chính mình: Người giàu thường ít nhẫn nại để "tu sửa" thứ gì đó. Nếu bạn sắm một chiếc áo rất đẹp nhưng chiếc áo sơ mi bị lỗi một tẹo sau lần giặt trước tiên, một người giám định cao nó, rất khó lấy được nó, tất nhiên sẽ tìm cách tu sửa để nó được tiếp tục như cũ. đã sử dụng. Nhưng một người như chồng tôi luôn mặc định suy nghĩ: Mình giàu thì mình có quyền! Nếu chiếc áo này bị lỗi, hãy vứt ngay để sắm chiếc áo khác thích hợp hơn. Anh vứt bỏ em cũng dễ như vứt áo, vì bản thân em đã ko giữ được trị giá thực thụ của mình, cứ mộng mơ hão huyền về anh. Tôi bị những ánh hào quang nhấp nhánh của cuộc sống sang giàu làm cho mờ mắt nhưng quên quan tâm tới đạo đức, tư cách, cách đối nhân xử thế của chồng từ những ngày quen nhau. Tôi đâu có trông thấy rằng, anh thay bạn gái như… thay áo, luôn tự cho mình cái quyền hiện giờ với cô gái này, mai với cô gái kia.
Tôi đã vấp ngã, vì tôi quá vội vã, quá mộng tưởng với “giấc mơ sang giàu” ban sơ…
Mẹ & Con – Bằng hữu nói, tôi có phúc bảy đời được làm dâu nhà đấy. Vô cùng giàu có, nhưng chỉ có một cậu đàn ông. Thành thân với một người đàn ông giàu có, tương lai giống như một tấm thảm đỏ. Nếu bạn ngồi xuống và “ăn”, bạn sẽ ko thể sử dụng hết số tài sản đó trong đời mình và đời cháu chắt! Lấy chồng Hàn khó đỡ Sao Việt lấy chồng trước tuổi 20 Nỗi đau lấy chồng trẻ
Nhưng người nào học từ “nghi ngờ”…
Lúc còn là con gái, tôi rất xinh. Cha mẹ khá giả, mặc dù ko tới mức phải gọi là “giàu có”, nhưng vẫn đủ ăn ở quê. Tôi học ở làng và tốt nghiệp đại học ở trường tư thục như bao người khác. Bố mẹ ko yêu cầu ở tôi nhiều, chỉ để tôi sống thoải mái, vui vẻ, ca hát và nhảy múa. Ông bà cho rằng con gái ko cần học quá nhiều. Chỉ cần đủ trình độ để tìm được một công việc tử tế. Quan trọng nhất là lấy được chồng tốt, giàu có thì… sướng cả đời!
Ước mơ của bố mẹ tôi và cũng là của tôi nhanh chóng thành hiện thực.
Ở tuổi ba, tôi biết một sự thực “thiếu gia” chàng. Gia đình anh ta rất giàu, hai ba doanh nghiệp thành đạt, mấy chục miếng đất ở những khu đắt giá nhưng chỉ một miếng thôi cũng đủ sắm mấy chục căn nhà trung bình khác. Của tôi “thiếu gia” ko chơi bời quá độ, ko cờ bạc, rượu chè. Anh đấy làm việc siêng năng để tiếp tục công việc kinh doanh của gia đình và dù còn rất trẻ nhưng anh đấy đã có cơ sở và doanh nghiệp riêng.
Tất nhiên, một chàng trai như thế sẽ ko bao giờ có mặt nếu ko có vài chục cô gái xinh đẹp nhắm tới. Tôi cũng phải “cào” trong trận chiến ngấm ngầm để lọt vào mắt xanh của hắn. Như tôi đã nói, anh đấy hầu như ko có “những thói quen xấu” điều đó quá lớn, ngoại trừ việc… anh ta thành hôn và rất nhanh chán, ko có gì là vững bền. Với anh, việc hàng loạt cô gái xinh xẻo luôn sẵn sàng làm quen như một điều gì đó quá quyến rũ, ko ngại gì nhưng phải từ chối một cách lãng phí! Nhưng có nhẽ “may mắn” cho tôi (một “may mắn” nhưng sau này tôi mới biết đó là điều xấu số), anh đấy ko mỏi mệt với tôi nhanh chóng như những người bạn gái trước của anh đấy. Có nhẽ là do duyên số, cũng có thể do có điều gì đó ở tôi đã thu hút anh đấy lúc đó, anh đấy đã ngỏ lời cưới tôi sau 6 tháng quen nhau.
Khỏi phải nói tôi hạnh phúc như thế nào, gia đình tôi tự hào như thế nào. Thực ra lúc đó, mấy người bạn quen anh cũng cảnh báo tôi vài điều, rằng làm dâu một gia đình tương tự thật ra ko dễ, tình yêu của chúng tôi chưa đủ chín muồi. Chỉ là cái gì đó mê đắm, hào hứng với nhau: Ở tôi, đó là sự say mê quá mức với hào quang của sự thành đạt, giàu có. “thiếu gia”. Và ở anh đấy, có nhẽ ở vẻ ngoài xinh tươi, tính cách vui vẻ, như một “món ngon”.
Đám cưới của chúng tôi diễn ra trong ko gian yên ấm. Nhưng có nhẽ vì tôi quá vui và tự hào, tôi cũng còn quá trẻ, tôi chưa lường trước được những va vấp có thể xảy ra trong cuộc sống nên tôi đã ko quan tâm tới chuyện… cả hai chưa. đăng ký thành hôn của họ. Mẹ chồng tôi nói muốn các con ổn định cuộc sống và vượt qua “thách đấu” của năm trước tiên. Tôi nói vì sao tôi lại nghe thấy điều đó? Làm thế nào bạn có thể tranh luận? Thêm vào đó, tuần tuần trăng mật liên tục ở nước ngoài, cuộc sống đầy đủ, sang chảnh khiến tôi như ngập tràn trong hạnh phúc. Cho tới một ngày…
Chúng tôi chia tay, nhanh như… lúc chúng tôi thành hôn!
Cách đây ít lâu, lúc tôi đọc trên tạp chí trường hợp của một “thiếu gia” bỏ vợ bằng cách … chê vợ ko còn trinh, quay clip sex rồi tìm mọi cách để xác minh mình ko phải nhân vật. trong clip sex nhưng vẫn bị chồng bỏ, ngay sau lúc chồng đi lấy gái khác, tôi nghẹn ngào muốn khóc. Bởi lẽ, tình hình của tôi tuy ko tới nỗi tệ nhưng cũng chẳng khá hơn là bao. Có nhẽ những người giàu thường tự cho mình “bên phải” để lựa chọn, tận hưởng những điều mới, “hạnh phúc hơn” hơn những người khác, nên họ chẳng có gì đáng trân trọng bằng hạnh phúc đang có.
Chồng tôi cũng vậy! 4 tháng sau ngày cưới, tôi có thai, nhưng sau đó xui xẻo bị sảy thai.
Vợ chồng phải kiêng “tình dục” trong vài tháng theo lời khuyên của thầy thuốc. Thời kì kiêng cữ chưa dứt, tôi đã thoáng thấy chồng có quan hệ ngoài luồng, với một cô gái trẻ hơn, xinh hơn mình.
Quá khổ đau, tôi vùng vẫy để đánh ghen tuông nhưng anh ta mở đầu kiếm cớ đánh, mắng thẳng vào mặt tôi: “Khùng!”, “Chỉ ốm!”. Tất nhiên, cha mẹ anh đã đứng về phía anh. Tôi giật thót trông thấy, hóa ra làm vợ, làm dâu con nhà giàu ko dễ. Mọi người luôn giữ quan niệm rằng họ có quyền quyết định, có quyền lựa chọn. Lúc họ hạnh phúc, họ chọn tôi. Lúc ko vui, họ sẵn sàng thay đổi ngay ngay lập tức thay vì quyết tâm hòa giải hay cùng nhau tu sửa sai trái.
Vì quá đau buồn nên lúc mang thai đứa con thứ hai, một lần nữa tôi ko giữ được. Mẹ tôi thấy thương con gái ko có người nào chăm sóc nên đã đưa tôi về quê ngoại để tĩnh dưỡng một thời kì. Lúc đó, chồng tôi mới tĩnh tâm thông báo với gia đình rằng anh “bỏ qua” với một cô gái khác và cô đấy đã có thai được 2 tháng. Điều đáng nói là cô gái nhưng anh “bỏ qua” là con gái của một cặp vợ chồng giàu có như gia đình chồng tôi, có quan hệ thân thuộc với gia đình.
Ngay lúc biết tin, tôi nhanh chóng trở về thành thị. Nhưng lúc tôi tới đó thì người giúp việc ko cho vào, họ nói với gia đình chồng rằng tôi bỏ nhà đi rồi đừng về, nhà ko có đứa con dâu bỏ trốn tương tự. tương tự, trong lúc rõ ràng trước lúc về quê mẹ đã xin phép rất kỹ. Tôi cố tìm cách gặp chồng nhưng anh đấy đều tránh mặt. Chỉ vài tuần sau, tôi biết rằng anh đấy sắp thành hôn với người vợ “mới” của mình.
Từ là “người vợ”Tôi… mất tất cả!
Bố mẹ tôi gọi ngay, nhưng họ ko trả lời. Mẹ tôi đã thuê người dựng những bức ảnh cưới cũ của chúng tôi ngay trước nhà hàng của gia đình chồng tôi để “Mới” kỉ niệm ngày cưới. Chúng tôi nộp đơn kiện và kiện tụng. Nhưng sau đó, tôi hiểu rằng càng làm những việc tương tự, tôi sẽ chỉ thu được thêm nhiều nỗi đau và tiếng tăm.
Vì ko biết lòng người nên tôi đành chấp nhận cuộc hôn nhân tạm thời chưa đăng ký. Nên tất nhiên, cuộc hôn nhân của tôi ko được pháp luật xác nhận. Tôi phải thu dọn đồ đoàn, ra đi, trong sự thất vọng và tiếc nuối. Của chồng tôi “Mới” Vợ thản nhiên cười và nói với tôi: “Đũa mốc xin son”, “Em ko có cửa, em yêu!”.
Xấu hổ sau cuộc hôn nhân thất bại, nhiều đêm tôi giật thót tỉnh giấc, nước mắt lưng tròng, đớn đau. Ko biết trên đời có nhân quả, có quả báo hay ko, nhưng tôi trông thấy rằng, quả thực để vào được một gia đình chồng giàu có ko phải là điều dễ dàng. Để sống ở đó thậm chí còn khó hơn. Tất nhiên, ko phải tất cả những người giàu đều xấu, nhưng tôi đã học được từ những sai trái của chính mình: Người giàu thường ít nhẫn nại để “tu sửa” thứ gì đó. Nếu bạn sắm một chiếc áo rất đẹp nhưng chiếc áo sơ mi bị lỗi một tẹo sau lần giặt trước tiên, một người giám định cao nó, rất khó lấy được nó, tất nhiên sẽ tìm cách tu sửa để nó được tiếp tục như cũ. đã sử dụng. Nhưng một người như chồng tôi luôn mặc định suy nghĩ: Mình giàu thì mình có quyền! Nếu chiếc áo này bị lỗi, hãy vứt ngay để sắm chiếc áo khác thích hợp hơn. Anh vứt bỏ em cũng dễ như vứt áo, vì bản thân em đã ko giữ được trị giá thực thụ của mình, cứ mộng mơ hão huyền về anh. Tôi bị những ánh hào quang nhấp nhánh của cuộc sống sang giàu làm cho mờ mắt nhưng quên quan tâm tới đạo đức, tư cách, cách đối nhân xử thế của chồng từ những ngày quen nhau. Tôi đâu có trông thấy rằng, anh thay bạn gái như… thay áo, luôn tự cho mình cái quyền hiện giờ với cô gái này, mai với cô gái kia.
Tôi đã vấp ngã, vì tôi quá vội vã, quá mộng tưởng với “giấc mơ sang giàu” ban sơ…
#Lấy #chồng #giàu #ko #biết #trước #được #chữ #ngờ #đâu
[rule_3_plain]#Lấy #chồng #giàu #ko #biết #trước #được #chữ #ngờ #đâu
Mẹ&Con – Bằng hữu nói, tôi phúc bảy đời mới được về làm dâu nhà đó. Giàu nức đố đổ vách, lại chỉ có duy nhất một cậu đàn ông. Lấy chồng giàu, tương lai cứ như trải thảm đỏ xênh xang. Có ngồi ko nhưng “ăn” thì tới đời cháu, đời chắt cũng chưa chắc nhưng xài hết gia sản đấy! Gian nan lấy chồng Hàn Điểm danh sao Việt lấy chồng trước 20 tuổi Nỗi khổ lúc lấy chồng trẻ
Kinh nghiệm để quyết định có nên cho chồng đi làm xa ko
Quan hệ nhiều lần trong tuần có phải là tần suất “lý tưởng”?
Người nào là người có trách nhiệm giữ lửa hôn nhân?
Nhưng người nào học được chữ “ngờ”…
Thời con gái, tôi rất xinh. Bố mẹ lại khá giả, tuy chưa được tới mức gọi là “giàu” nhưng cũng dư của ăn của để ở quê. Tôi học nhàng nhàng cũng xong được tấm bằng đại học một trường tư thục như người nào. Bố mẹ ko yêu cầu gì nhiều ở tôi, cứ để tôi thoải mái sinh hoạt, vui chơi, tham gia hát hò múa may tí đỉnh. Ông bà nghĩ con gái chẳng cần học nhiều quá làm gì. Chỉ cần đủ bằng cấp để tìm kiếm một công việc nhàng nhàng. Quan trọng nhất là có được một tấm chồng, giỏi giang, giàu có, thế là… sung sướng một đời!
Ước mơ của bố mẹ tôi và cũng là của tôi nhanh chóng thành hiện thực.
Hăm ba tuổi, tôi quen với một anh chàng “thiếu gia” đúng nghĩa. Nhà anh rất giàu, hai ba doanh nghiệp ăn nên làm ra, mười mấy miếng đất ở những khu đắt đỏ nhưng chỉ cần một miếng trong số đấy thôi, đủ sức để sắm hàng chục căn nhà ở mức trung bình khác. Chàng “thiếu gia” của tôi lại ko ăn chơi quá lố, ko cờ bạc rượu chè. Anh ta siêng năng nối nghiệp gia đình và dù còn rất trẻ nhưng cũng đã có những cơ ngơi riêng, có doanh nghiệp của bản thân mình.
Tất nhiên, một chàng trai như thế thì xung quanh bao giờ nhưng chẳng có vài chục cô gái xinh xẻo nhắm vào. Tôi cũng phải “trầy vi tróc vẩy” trong trận chiến ngấm ngầm để lọt được vào mắt anh. Như đã nói, anh hầu như ko có “tật xấu” gì quá lớn, trừ chuyện… anh cặp và chán rất nhanh, ko có cái gì vững bền cả. Đối với anh, việc hàng loạt cô gái xinh xẻo luôn sẵn lòng muốn làm quen như một cái gì quá quyến rũ, chẳng tội gì từ chối cho uổng phí! Nhưng có nhẽ là “may mắn” cho tôi (một sự “may mắn” nhưng tới sau này tôi mới biết là xấu số), anh lại ko chán tôi nhanh như những cô bồ trước đó. Có nhẽ là duyên nợ, cũng có nhẽ vì ở tôi có một điều gì đấy quyến rũ anh thời khắc đó, anh ngỏ lời hỏi cưới tôi sau 6 tháng quen nhau.
Khỏi nói tôi hạnh phúc tới mức nào, gia đình tôi hãnh diện ra sao. Thời khắc đấy, thực chất cũng đã có vài người bạn của tôi có quen biết anh đã cảnh báo tôi đôi điều, rằng làm dâu một gia đình như thế thật ra ko phải dễ dàng đâu, rằng tình yêu giữa chúng tôi chưa đủ chín muồi, nó chỉ là cái gì đó ham mê, hào hứng ở nhau: Ở tôi là sự ham mê quá mức với cái vầng hào quang “thiếu gia” thành đạt, giàu có kia. Và ở anh, có nhẽ là ở vẻ ngoài xinh tươi, ở tính tình vui vẻ, như một “món ngon lạ mồm”.
Đám cưới của chúng tôi diễn ra yên ấm, rình rang. Nhưng có nhẽ vì quá vui tươi và hãnh diện, cũng lại có tuổi đời quá trẻ, chưa từng lường được trước những vấp váp có thể có trong đời nên tôi ko hề quan tâm tới chuyện… cả hai chưa đăng ký thành hôn. Mẹ chồng tôi bảo muốn các con ổn định cuộc sống, vượt qua “thử thách” một năm đầu. Tôi thì bảo sao nghe vậy. Làm sao cãi được. Thêm vào đó, những chuyến tuần trăng mật liên miên nước ngoài, một cuộc sống đầy đủ và xa hoa khiến tôi như ngập trong hạnh phúc. Cho tới một ngày…
Chúng tôi chia tay, cũng nhanh như… lúc cưới!
Cách đây ít lâu, lúc đọc trên tạp chí rùm beng vụ một “thiếu gia” bỏ vợ bằng cách… chê vợ ko còn trong trắng, đóng clip sex, rồi sau đó cô dâu tìm đủ cách xác minh mình ko phải là nhân vật trong clip sex nhưng vẫn bị chồng bỏ, liền sau đó chồng thành hôn ngay với một cô gái khác, tôi đã nghẹn người muốn khóc. Bởi lẽ, tuy tình cảnh của tôi ko tới nỗi như thế, nhưng cũng chẳng khá gì hơn. Có nhẽ những người giàu có thường cho mình cái “quyền” được chọn lựa, tận hưởng những cái mới, “sướng” hơn người khác nên họ chẳng việc gì trân trọng với hạnh phúc đang có sẵn.
Chồng tôi cũng thế! Bốn tháng sau ngày cưới, tôi có thai, nhưng rồi chẳng may bị sảy.
Vợ chồng phải kiêng cữ “chuyện đấy” trong mấy tháng trời theo lời dặn dò của thầy thuốc. Chưa hết thời kì kiêng cử, tôi đã loáng thoáng biết chồng tôi có mối quan hệ bên ngoài, với một cô gái trẻ hơn và xinh hơn tôi.
Quá khổ đau, tôi vật vã ghen tuông nhưng anh mở đầu kiếm cớ gây lộn, mắng thẳng vào mặt tôi là: “Đồ điên!”, “Bệnh thiến vừa vừa thôi!”. Ba mẹ anh đương nhiên toàn đứng về phía anh. Tôi giật thót trông thấy rằng, hóa ra làm vợ, làm dâu của một gia đình giàu có ko hề là đơn giản. Người ta luôn giữ tư tưởng mình có quyền quyết định, có quyền chọn lựa. Hễ vui, họ chọn mình. Hễ ko vui, họ sẵn sàng thay đổi ngay thay vì tìm cách quyết tâm dung hòa thích ứng hay cùng nhau tu sửa sai trái.
Vì quá đau buồn nên lúc có thai đứa con thứ hai, tôi lại một lần nữa ko giữ được. Mẹ tôi xót con gái ko người chăm sóc nên xin đưa tôi về nhà ở dưới quê tịnh dưỡng một thời kì. Ngay thời khắc đó, chồng tôi điềm nhiên báo cho gia đình biết rằng anh ta “lỡ” với một cô gái khác và cô này đã có thai 2 tháng. Đáng nói là cô gái nhưng anh ta “lỡ” đó là con gái một vài vợ chồng giàu có ngang ngửa nhà chồng tôi, vốn đã có mối quan hệ thân thiết với gia đình.
Vừa loáng thoáng biết tin, tôi đã tức tốc quay lên lại thành thị. Nhưng tới nơi thì người giúp việc ko cho tôi vào. Họ bảo gia đình chồng tôi nói tôi bỏ nhà đi rồi thì đừng về nữa, gia đình ko có thứ con dâu bỏ nhà đi như thế, trong lúc rõ ràng trước lúc về quê mẹ, tôi đã xin phép rất tử tế. Tôi quyết tâm tìm cách gặp chồng, nhưng anh tránh mặt. Chỉ mấy tuần lễ sau, tôi được biết anh tổ chức đám cưới với cô vợ “mới” kia.
Từ là “vợ”, tôi… mất sạch!
Bố mẹ tôi tức tốc gọi điện, nhưng họ đều ko nghe. Mẹ tôi thuê người dựng cả tấm ảnh cưới của chúng tôi ngày xưa ngay trước cửa nhà hàng gia đình chồng tôi đãi tiệc mừng đám cưới “mới”. Chúng tôi đưa đơn, kiện tụng. Nhưng rồi sau đó, tôi hiểu rằng càng làm những việc như thế, tôi chỉ càng đớn đau và mang tiếng thêm thôi.
Vì ko biết được lòng người, tôi đã chấp nhận việc tạm thời chưa đăng ký thành hôn. Thế nên đương nhiên, cuộc hôn nhân của tôi chẳng được pháp luật xác nhận. Tôi phải gói ghém đồ đoàn, ra đi, trong sự uất ức và tủi hận. Cô vợ “mới” của chồng tôi thản nhiên cười, bảo tôi là: “Đũa mốc nhưng đòi vọc mâm son”, “Cưng ko có cửa đâu cưng!”.
Bẽ bàng sau cuộc hôn nhân thất bại của mình, nhiều đêm giật thót thức dậy, nước mắt tôi trào ra, đớn đau. Tôi ko biết có nhân quả trên đời ko, có quả báo ko, nhưng tôi trông thấy quả thực, để bước được vào một gia đình chồng giàu, ko phải là chuyện dễ. Để sống được ở đó, lại càng khó hơn gấp bội lần. Tất nhiên ko phải người giàu nào cũng xấu, song tôi chiêm nghiệm ra một điều từ những vấp ngã của chính mình: Người giàu có thường ít nhẫn nại để “thay đổi” một điều gì. Nếu bạn sắm một chiếc áo rất đẹp về nhưng chiếc áo bị chút xíu lỗi sau lần giặt đầu, một người biết trân trọng nó, rất khó khăn mới có nó tất nhiên sẽ tìm cách tu bổ để có thể tiếp tục dùng. Nhưng một người như chồng tôi thì luôn mặc định trong đầu cái ý tưởng: Tôi giàu, tôi có quyền! Áo này bị lỗi thì vứt ngay để sắm một chiếc áo khác thích hợp hơn. Anh vứt tôi, dễ như vứt một chiếc áo vậy thôi, bởi vì bản thân tôi đã ko giữ được những trị giá thật của mình, cứ nuôi mộng tưởng về anh. Tôi mờ mắt trước những hào quang nhấp nhánh của cuộc sống sang giàu nhưng quên quan tâm tới đạo đức, tư cách, tới những đối nhân xử thế của chồng mình từ những ngày quen nhau. Tôi đã ko chịu nhìn ra rằng anh thay bồ như… thay áo, luôn cho mình cái quyền được nay cặp với cô này, mai tới với cô kia.
Tôi vấp ngã, vì chính tôi đã quá vội, quá mộng tưởng với một “giấc mơ giàu có” ban sơ…
Tags:
#Lấy #chồng #giàu #ko #biết #trước #được #chữ #ngờ #đâu
[rule_2_plain]#Lấy #chồng #giàu #ko #biết #trước #được #chữ #ngờ #đâu
[rule_2_plain]#Lấy #chồng #giàu #ko #biết #trước #được #chữ #ngờ #đâu
[rule_3_plain]Nguồn: sex-shoponline.net
Xem thêm Video clip hót nhất hôm nay: Video Clip Hót
Xem những sản phần đồ chơi tình dục hót nhất 2022: shop đồ chơi tình dục
#Lấy #chồng #giàu #ko #biết #trước #được #chữ #ngờ #đâu