Mẹ & Con – Những ngày đầu yêu anh, thấy tính anh “đào hoa”, tôi lo lắm. Nhưng tôi cứ nghĩ vợ thành chồng, có con rồi sẽ khác. Sự thực thì tôi đã nhầm! Anh ta chẳng “khác người” chút nào, có lẽ nào sau mỗi lần “đào hoa” tương tự, anh ta sống chết thề thốt với tôi rằng… tôi và các con tôi đều là của anh ta! Chồng kiêu ngạo trách vợ ko chung tình. Người chồng kiêu ngạo: Càng nhịn, em càng lấn tới! Moonflower “bệnh”
Có bầu rồi còn phải đi “thu dọn” chuyện tình cảm của chồng!
Anh đó là một người đàn ông thu hút. Phải thừa nhận điều đó! Anh đó ko hẳn là đẹp trai, nhưng với dáng người và khuôn mặt nam tính cùng giọng nói trầm ấm, anh đó thừa sức làm “ngây ngất” ngay cả những cô gái trẻ lần đầu họp mặt. Ko chỉ vậy, anh đó còn là một người rất tốt. Sự xuất sắc đó được trình bày rõ qua vị trí nhưng mà anh đó đang nắm giữ, qua mức thu nhập cao hàng tháng nhưng mà anh đó kiếm được.
Thực sự, tôi hoàn toàn hiểu và nhìn thấy tất cả những ưu điểm của chồng mình. Tôi cũng có thể cảm thu được những ánh mắt ghen tuông tị, những câu nói khát khao của đồng nghiệp, rằng vì sao tôi lại… hạnh phúc tới thế, có được một người chồng “xứng đôi vừa lứa”, sao nhưng mà nhiều tài, nhiều thế. Điều đáng nói là ở anh cả, so với bạn trai hoặc chồng của họ thì anh đó… cao vút trời (!).
Nhưng… Phải nói là chăn có rận! Ông bà ta xưa có câu: “Củi khô dễ nấu, chồng dở cũng dễ” quả ko sai chút nào. Tôi ko ích kỷ tới mức ước chồng bớt xấu, bớt già hay… bớt bất tài. Nhưng ở bên anh đó, tôi thực sự cảm thấy “động lòng” lúc nào ko hay. Lúc còn yêu, tôi luôn phải phát cuồng vì cảm giác ghen tuông tuông lúc xung quanh anh luôn có hàng loạt bóng hồng, luôn có hàng loạt người sẵn sàng “thử thách” tôi để giành lấy tình yêu của anh. Đã có lúc tôi muốn chia tay. Đã có những lúc tôi thực sự cảm thấy mỏi mệt. Nhưng rồi tình yêu với anh đã thắng lợi. Tôi tin anh, tin vào lời hứa của anh rằng anh thực sự chỉ yêu tôi, tin vào lời giảng giải “hợp tình hợp lý”, rằng “anh chỉ có quyền từ chối chứ ko thể cấm cô… thích anh!”.
Cặp vợ chồng. Vào ngày cưới, tôi là một cô dâu rạng rỡ, hạnh phúc vì nghĩ rằng cuối cùng mình đã thắng lợi. Em tin rằng từ nay em sẽ có thể sánh vai cùng anh, có thể sánh vai cùng anh đi khắp mọi nơi, “nhắc nhở” những cô gái khác hãy tránh xa anh, anh đã “yên bề thất gia”. . Tuy nhiên, nói đi cũng phải nói lại rằng ở đời ko mấy người nào học được chữ ngờ. Tôi lúc đó, dù xinh đẹp, tài giỏi, hiền lành tới đâu, bao năm chung sống cũng dần khiến anh… ngán ngẩm. Đàn ông luôn tìm kiếm sự mới lạ? Có thể câu này đúng, ít nhất là trong trường hợp của chồng tôi!
Anh đó ko quá ham chơi, ko phải kiểu người hay trêu chọc, ve vãn mọi người, mồm thì ngọt như mía lùi. Tuy nhiên, anh ko phải loại đàn ông đủ nghiêm túc để nói với một cô gái nào đó rằng: “Xin lỗi, anh hiểu cảm giác của em, nhưng anh còn gia đình!”. Mọi cô gái, mọi phụ nữ đều đổ xô tới anh ta, gửi đi những tín hiệu này và tín hiệu khác, và anh ta đáp lại bằng sự tận tâm, ga-lăng, mức độ thân tình vừa đủ (đủ để khiến mọi người kỳ vọng và… tiết lộ). đèn xanh sắp tới !!!).
Ví dụ, anh đó rất say mê nhiếp ảnh, xem nhiếp ảnh như một thú vui. Và chẳng cần đồng nghiệp, “chị đẹp” phải khó khăn gợi ý, anh vẫn thỉnh thoảng chụp cho họ những bức hình đẹp như mơ. Trên blog, facebook của anh đó, mỗi lúc các cô gái khác bấm like hay để lại bình luận, anh đó dễ dàng tặng họ những biểu tượng như hình trái tim, hình nụ hôn… Người nào hỏi gì anh đó cũng tận tâm tương trợ. Một cô gái yêu anh, tự tay may cho anh một chiếc áo sơ mi, với gợi ý rằng cô ko biết size áo của anh nên cô đoán. Với một món quà nhạy cảm tương tự, thay vì lịch sự từ chối hay cảm ơn rồi mang về nhà thì ko, hôm sau anh đã mặc chiếc áo vào vì “may tốn nhiều công sức lắm, người ta sẽ vui lúc thấy mình mặc. . ” !!!
Chỉ vài tháng sau ngày cưới, tôi nhiều lần mở đầu nổi cáu với những dòng tin nhắn, những bình luận tình cảm của đồng nghiệp nữ trên blog hay facebook của anh đó. Công việc “dẹp yên tao loạn” mở đầu, từ nhăn nhó, cưng chiều chồng tới cầm điện thoại, nhắn lại: “Anh đó ngủ rồi em ơi! Em có việc phải làm, mai anh sẽ nói với anh đó…”. Nhưng càng làm càng vô vọng, anh đó vẫn nhất quyết ko nói gì, vẫn nói công việc của anh đó yêu cầu sự lễ phép, ga lăng. Ngày như ràng buộc. Những người phụ nữ khác cũng vậy, họ ko chấp nhận quan niệm anh đã có gia đình, trước mặt mình thì lịch thiệp, nhẹ nhõm, nhưng sau lưng vẫn chăm sóc anh từng li từng tí như ko cần sự tương trợ của anh. , vẫn sẽ có ly cafe đầu giờ trên bàn Rồi những viên thuốc đau đầu vội sắm lúc anh chỉ cần một câu kêu mệt anh nghe, thấy, biết, và anh muốn. tới phát điên lên nhưng cũng đành chịu, đỉnh điểm của tôi là lúc tôi mang bầu, có nhiều đêm tôi hờn giận khóc thét. lúc vẫn thu được những dòng tin nhắn như: “Em biết anh ko quan tâm tới em, có bao nhiêu người ngưỡng mộ ko? nhưng… Nhưng, tôi vẫn chỉ có một tình yêu dành cho em. Tôi chỉ ước anh biết điều đó, anh bạn !!! ”.
Tôi có con, nhưng tôi vẫn ko an tâm về cuộc hôn nhân của mình!
Bằng hữu nói với tôi rằng: Thôi kệ, những người như thế thì ko thay đổi được đâu. Điều quan trọng là mình giữ cho mình tâm lý thoải mái, mắt ko thấy, tai ko nghe, tim ko đau. Nhưng làm thế nào bạn có thể để nó đi! Chúng tôi có với nhau một cô con gái, cháu 3 tuổi. Vậy nhưng mà ngần đó năm, tôi luôn cảm thấy cuộc hôn nhân của mình thật cập kênh.
Đôi lần, tôi bắt được đủ chứng cớ về sự “say nắng” của anh. Tiếc rằng, tôi cứ làm ầm lên, đòi chia tay nhưng anh thề sống chết chỉ là vài câu nói ngon ngọt, rằng ko có người đàn ông nào như thế, nhưng trong thâm tâm anh, tôi và con tôi ko bao giờ là số 1 cả. .Tôi thương con, còn thương chồng nên đành kìm nén cho qua. Những người thân của tôi cũng bênh vực anh, cũng lên tiếng bênh vực anh rằng đàn ông rất dễ xao nhãng, trách nhiệm của người phụ nữ là khôn khéo giữ lấy chồng bằng những sợi dây mềm mại, tình cảm sâu nặng, tình nghĩa. tình mến thương và lòng bao dung vô bờ bến.
Tôi cũng quyết tâm noi theo, quyết tâm bao dung, quyết tâm sống với lòng “khoan thứ”. Nhưng thành thật nhưng mà nói là rất khó và rất BẤT NGỜ! Bạn ko bao giờ có thể tưởng tượng được tôi sẽ đớn đau như thế nào lúc biết rằng chồng tôi đang đau lòng trước cô gái trẻ trung, xinh đẹp, tươi tỉnh, mới lớn và đáng yêu này. Dù anh đó chưa làm điều gì quá có lỗi (tôi ko dám chắc lời thề đó của chồng!) Nhưng lòng tôi vẫn đau, tôi vẫn ghen tuông, tôi vẫn cảm thấy bất lực, nhưng lúc tôi lớn hơn, Tôi vẫn đang già đi. , và anh đó vẫn còn rất trẻ, vẫn được xung quanh bởi các cô gái xinh đẹp!
Nhiều lúc nhìn bằng hữu, cặp bồ, những ông chồng đôi lúc lùn đi một tí, xấu trai một tí hay chỉ là những viên chức phổ biến rất mực chăm sóc vợ con nhưng mà tôi thèm thuồng. Tôi thèm cảm giác được tin tưởng rằng chồng tôi ở một mình, rằng anh đó yêu tôi vô điều kiện, ngay cả lúc tôi già đi, tệ hơn… Tôi thèm cảm giác một người vợ có thể tựa đầu vào tay mình. chồng ngủ rất yên bình, ko cần phải lén đọc tin nhắn trên điện thoại rồi tái mặt với một tin nhắn “àh” nào đó. Tôi ko biết cuộc hôn nhân của mình có kéo dài được ko, còn giữ được anh đó bao nhiêu năm nữa. Tôi chỉ biết rằng những người vợ có chồng như tôi rất mỏi mệt, mỏi mệt tới mức lúc nào cũng như người căng như dây đàn, quyết tâm che giấu sự ghen tuông tuông, trong lòng cập kênh bất lực …
Dù đã có con nhưng anh vẫn ko bỏ được thói trăng hoa
Hình Ảnh về: Dù đã có con nhưng anh vẫn ko bỏ được thói trăng hoa
Video về: Dù đã có con nhưng anh vẫn ko bỏ được thói trăng hoa
Wiki về Dù đã có con nhưng anh vẫn ko bỏ được thói trăng hoa
Dù đã có con nhưng anh vẫn ko bỏ được thói trăng hoa -
Mẹ & Con - Những ngày đầu yêu anh, thấy tính anh “đào hoa”, tôi lo lắm. Nhưng tôi cứ nghĩ vợ thành chồng, có con rồi sẽ khác. Sự thực thì tôi đã nhầm! Anh ta chẳng “khác người” chút nào, có lẽ nào sau mỗi lần “đào hoa” tương tự, anh ta sống chết thề thốt với tôi rằng… tôi và các con tôi đều là của anh ta! Chồng kiêu ngạo trách vợ ko chung tình. Người chồng kiêu ngạo: Càng nhịn, em càng lấn tới! Moonflower "bệnh"
Có bầu rồi còn phải đi “thu dọn” chuyện tình cảm của chồng!
Anh đó là một người đàn ông thu hút. Phải thừa nhận điều đó! Anh đó ko hẳn là đẹp trai, nhưng với dáng người và khuôn mặt nam tính cùng giọng nói trầm ấm, anh đó thừa sức làm “ngây ngất” ngay cả những cô gái trẻ lần đầu họp mặt. Ko chỉ vậy, anh đó còn là một người rất tốt. Sự xuất sắc đó được trình bày rõ qua vị trí nhưng mà anh đó đang nắm giữ, qua mức thu nhập cao hàng tháng nhưng mà anh đó kiếm được.
Thực sự, tôi hoàn toàn hiểu và nhìn thấy tất cả những ưu điểm của chồng mình. Tôi cũng có thể cảm thu được những ánh mắt ghen tuông tị, những câu nói khát khao của đồng nghiệp, rằng vì sao tôi lại… hạnh phúc tới thế, có được một người chồng “xứng đôi vừa lứa”, sao nhưng mà nhiều tài, nhiều thế. Điều đáng nói là ở anh cả, so với bạn trai hoặc chồng của họ thì anh đó… cao vút trời (!).
Nhưng… Phải nói là chăn có rận! Ông bà ta xưa có câu: “Củi khô dễ nấu, chồng dở cũng dễ” quả ko sai chút nào. Tôi ko ích kỷ tới mức ước chồng bớt xấu, bớt già hay… bớt bất tài. Nhưng ở bên anh đó, tôi thực sự cảm thấy "động lòng" lúc nào ko hay. Lúc còn yêu, tôi luôn phải phát cuồng vì cảm giác ghen tuông tuông lúc xung quanh anh luôn có hàng loạt bóng hồng, luôn có hàng loạt người sẵn sàng “thử thách” tôi để giành lấy tình yêu của anh. Đã có lúc tôi muốn chia tay. Đã có những lúc tôi thực sự cảm thấy mỏi mệt. Nhưng rồi tình yêu với anh đã thắng lợi. Tôi tin anh, tin vào lời hứa của anh rằng anh thực sự chỉ yêu tôi, tin vào lời giảng giải “hợp tình hợp lý”, rằng “anh chỉ có quyền từ chối chứ ko thể cấm cô… thích anh!”.
Cặp vợ chồng. Vào ngày cưới, tôi là một cô dâu rạng rỡ, hạnh phúc vì nghĩ rằng cuối cùng mình đã thắng lợi. Em tin rằng từ nay em sẽ có thể sánh vai cùng anh, có thể sánh vai cùng anh đi khắp mọi nơi, “nhắc nhở” những cô gái khác hãy tránh xa anh, anh đã “yên bề thất gia”. . Tuy nhiên, nói đi cũng phải nói lại rằng ở đời ko mấy người nào học được chữ ngờ. Tôi lúc đó, dù xinh đẹp, tài giỏi, hiền lành tới đâu, bao năm chung sống cũng dần khiến anh… ngán ngẩm. Đàn ông luôn tìm kiếm sự mới lạ? Có thể câu này đúng, ít nhất là trong trường hợp của chồng tôi!
Anh đó ko quá ham chơi, ko phải kiểu người hay trêu chọc, ve vãn mọi người, mồm thì ngọt như mía lùi. Tuy nhiên, anh ko phải loại đàn ông đủ nghiêm túc để nói với một cô gái nào đó rằng: "Xin lỗi, anh hiểu cảm giác của em, nhưng anh còn gia đình!". Mọi cô gái, mọi phụ nữ đều đổ xô tới anh ta, gửi đi những tín hiệu này và tín hiệu khác, và anh ta đáp lại bằng sự tận tâm, ga-lăng, mức độ thân tình vừa đủ (đủ để khiến mọi người kỳ vọng và… tiết lộ). đèn xanh sắp tới !!!).
Ví dụ, anh đó rất say mê nhiếp ảnh, xem nhiếp ảnh như một thú vui. Và chẳng cần đồng nghiệp, "chị đẹp" phải khó khăn gợi ý, anh vẫn thỉnh thoảng chụp cho họ những bức hình đẹp như mơ. Trên blog, facebook của anh đó, mỗi lúc các cô gái khác bấm like hay để lại bình luận, anh đó dễ dàng tặng họ những biểu tượng như hình trái tim, hình nụ hôn… Người nào hỏi gì anh đó cũng tận tâm tương trợ. Một cô gái yêu anh, tự tay may cho anh một chiếc áo sơ mi, với gợi ý rằng cô ko biết size áo của anh nên cô đoán. Với một món quà nhạy cảm tương tự, thay vì lịch sự từ chối hay cảm ơn rồi mang về nhà thì ko, hôm sau anh đã mặc chiếc áo vào vì “may tốn nhiều công sức lắm, người ta sẽ vui lúc thấy mình mặc. . " !!!
Chỉ vài tháng sau ngày cưới, tôi nhiều lần mở đầu nổi cáu với những dòng tin nhắn, những bình luận tình cảm của đồng nghiệp nữ trên blog hay facebook của anh đó. Công việc “dẹp yên tao loạn” mở đầu, từ nhăn nhó, cưng chiều chồng tới cầm điện thoại, nhắn lại: “Anh đó ngủ rồi em ơi! Em có việc phải làm, mai anh sẽ nói với anh đó…”. Nhưng càng làm càng vô vọng, anh đó vẫn nhất quyết ko nói gì, vẫn nói công việc của anh đó yêu cầu sự lễ phép, ga lăng. Ngày như ràng buộc. Những người phụ nữ khác cũng vậy, họ ko chấp nhận quan niệm anh đã có gia đình, trước mặt mình thì lịch thiệp, nhẹ nhõm, nhưng sau lưng vẫn chăm sóc anh từng li từng tí như ko cần sự tương trợ của anh. , vẫn sẽ có ly cafe đầu giờ trên bàn Rồi những viên thuốc đau đầu vội sắm lúc anh chỉ cần một câu kêu mệt anh nghe, thấy, biết, và anh muốn. tới phát điên lên nhưng cũng đành chịu, đỉnh điểm của tôi là lúc tôi mang bầu, có nhiều đêm tôi hờn giận khóc thét. lúc vẫn thu được những dòng tin nhắn như: “Em biết anh ko quan tâm tới em, có bao nhiêu người ngưỡng mộ ko? nhưng… Nhưng, tôi vẫn chỉ có một tình yêu dành cho em. Tôi chỉ ước anh biết điều đó, anh bạn !!! ”.
Tôi có con, nhưng tôi vẫn ko an tâm về cuộc hôn nhân của mình!
Bằng hữu nói với tôi rằng: Thôi kệ, những người như thế thì ko thay đổi được đâu. Điều quan trọng là mình giữ cho mình tâm lý thoải mái, mắt ko thấy, tai ko nghe, tim ko đau. Nhưng làm thế nào bạn có thể để nó đi! Chúng tôi có với nhau một cô con gái, cháu 3 tuổi. Vậy nhưng mà ngần đó năm, tôi luôn cảm thấy cuộc hôn nhân của mình thật cập kênh.
Đôi lần, tôi bắt được đủ chứng cớ về sự “say nắng” của anh. Tiếc rằng, tôi cứ làm ầm lên, đòi chia tay nhưng anh thề sống chết chỉ là vài câu nói ngon ngọt, rằng ko có người đàn ông nào như thế, nhưng trong thâm tâm anh, tôi và con tôi ko bao giờ là số 1 cả. .Tôi thương con, còn thương chồng nên đành kìm nén cho qua. Những người thân của tôi cũng bênh vực anh, cũng lên tiếng bênh vực anh rằng đàn ông rất dễ xao nhãng, trách nhiệm của người phụ nữ là khôn khéo giữ lấy chồng bằng những sợi dây mềm mại, tình cảm sâu nặng, tình nghĩa. tình mến thương và lòng bao dung vô bờ bến.
Tôi cũng quyết tâm noi theo, quyết tâm bao dung, quyết tâm sống với lòng “khoan thứ”. Nhưng thành thật nhưng mà nói là rất khó và rất BẤT NGỜ! Bạn ko bao giờ có thể tưởng tượng được tôi sẽ đớn đau như thế nào lúc biết rằng chồng tôi đang đau lòng trước cô gái trẻ trung, xinh đẹp, tươi tỉnh, mới lớn và đáng yêu này. Dù anh đó chưa làm điều gì quá có lỗi (tôi ko dám chắc lời thề đó của chồng!) Nhưng lòng tôi vẫn đau, tôi vẫn ghen tuông, tôi vẫn cảm thấy bất lực, nhưng lúc tôi lớn hơn, Tôi vẫn đang già đi. , và anh đó vẫn còn rất trẻ, vẫn được xung quanh bởi các cô gái xinh đẹp!
Nhiều lúc nhìn bằng hữu, cặp bồ, những ông chồng đôi lúc lùn đi một tí, xấu trai một tí hay chỉ là những viên chức phổ biến rất mực chăm sóc vợ con nhưng mà tôi thèm thuồng. Tôi thèm cảm giác được tin tưởng rằng chồng tôi ở một mình, rằng anh đó yêu tôi vô điều kiện, ngay cả lúc tôi già đi, tệ hơn… Tôi thèm cảm giác một người vợ có thể tựa đầu vào tay mình. chồng ngủ rất yên bình, ko cần phải lén đọc tin nhắn trên điện thoại rồi tái mặt với một tin nhắn "àh" nào đó. Tôi ko biết cuộc hôn nhân của mình có kéo dài được ko, còn giữ được anh đó bao nhiêu năm nữa. Tôi chỉ biết rằng những người vợ có chồng như tôi rất mỏi mệt, mỏi mệt tới mức lúc nào cũng như người căng như dây đàn, quyết tâm che giấu sự ghen tuông tuông, trong lòng cập kênh bất lực ...
Mẹ & Con – Những ngày đầu yêu anh, thấy tính anh “đào hoa”, tôi lo lắm. Nhưng tôi cứ nghĩ vợ thành chồng, có con rồi sẽ khác. Sự thực thì tôi đã nhầm! Anh ta chẳng “khác người” chút nào, có lẽ nào sau mỗi lần “đào hoa” tương tự, anh ta sống chết thề thốt với tôi rằng… tôi và các con tôi đều là của anh ta! Chồng kiêu ngạo trách vợ ko chung tình. Người chồng kiêu ngạo: Càng nhịn, em càng lấn tới! Moonflower “bệnh”
Có bầu rồi còn phải đi “thu dọn” chuyện tình cảm của chồng!
Anh đó là một người đàn ông thu hút. Phải thừa nhận điều đó! Anh đó ko hẳn là đẹp trai, nhưng với dáng người và khuôn mặt nam tính cùng giọng nói trầm ấm, anh đó thừa sức làm “ngây ngất” ngay cả những cô gái trẻ lần đầu họp mặt. Ko chỉ vậy, anh đó còn là một người rất tốt. Sự xuất sắc đó được trình bày rõ qua vị trí nhưng mà anh đó đang nắm giữ, qua mức thu nhập cao hàng tháng nhưng mà anh đó kiếm được.
Thực sự, tôi hoàn toàn hiểu và nhìn thấy tất cả những ưu điểm của chồng mình. Tôi cũng có thể cảm thu được những ánh mắt ghen tuông tị, những câu nói khát khao của đồng nghiệp, rằng vì sao tôi lại… hạnh phúc tới thế, có được một người chồng “xứng đôi vừa lứa”, sao nhưng mà nhiều tài, nhiều thế. Điều đáng nói là ở anh cả, so với bạn trai hoặc chồng của họ thì anh đó… cao vút trời (!).
Nhưng… Phải nói là chăn có rận! Ông bà ta xưa có câu: “Củi khô dễ nấu, chồng dở cũng dễ” quả ko sai chút nào. Tôi ko ích kỷ tới mức ước chồng bớt xấu, bớt già hay… bớt bất tài. Nhưng ở bên anh đó, tôi thực sự cảm thấy “động lòng” lúc nào ko hay. Lúc còn yêu, tôi luôn phải phát cuồng vì cảm giác ghen tuông tuông lúc xung quanh anh luôn có hàng loạt bóng hồng, luôn có hàng loạt người sẵn sàng “thử thách” tôi để giành lấy tình yêu của anh. Đã có lúc tôi muốn chia tay. Đã có những lúc tôi thực sự cảm thấy mỏi mệt. Nhưng rồi tình yêu với anh đã thắng lợi. Tôi tin anh, tin vào lời hứa của anh rằng anh thực sự chỉ yêu tôi, tin vào lời giảng giải “hợp tình hợp lý”, rằng “anh chỉ có quyền từ chối chứ ko thể cấm cô… thích anh!”.
Cặp vợ chồng. Vào ngày cưới, tôi là một cô dâu rạng rỡ, hạnh phúc vì nghĩ rằng cuối cùng mình đã thắng lợi. Em tin rằng từ nay em sẽ có thể sánh vai cùng anh, có thể sánh vai cùng anh đi khắp mọi nơi, “nhắc nhở” những cô gái khác hãy tránh xa anh, anh đã “yên bề thất gia”. . Tuy nhiên, nói đi cũng phải nói lại rằng ở đời ko mấy người nào học được chữ ngờ. Tôi lúc đó, dù xinh đẹp, tài giỏi, hiền lành tới đâu, bao năm chung sống cũng dần khiến anh… ngán ngẩm. Đàn ông luôn tìm kiếm sự mới lạ? Có thể câu này đúng, ít nhất là trong trường hợp của chồng tôi!
Anh đó ko quá ham chơi, ko phải kiểu người hay trêu chọc, ve vãn mọi người, mồm thì ngọt như mía lùi. Tuy nhiên, anh ko phải loại đàn ông đủ nghiêm túc để nói với một cô gái nào đó rằng: “Xin lỗi, anh hiểu cảm giác của em, nhưng anh còn gia đình!”. Mọi cô gái, mọi phụ nữ đều đổ xô tới anh ta, gửi đi những tín hiệu này và tín hiệu khác, và anh ta đáp lại bằng sự tận tâm, ga-lăng, mức độ thân tình vừa đủ (đủ để khiến mọi người kỳ vọng và… tiết lộ). đèn xanh sắp tới !!!).
Ví dụ, anh đó rất say mê nhiếp ảnh, xem nhiếp ảnh như một thú vui. Và chẳng cần đồng nghiệp, “chị đẹp” phải khó khăn gợi ý, anh vẫn thỉnh thoảng chụp cho họ những bức hình đẹp như mơ. Trên blog, facebook của anh đó, mỗi lúc các cô gái khác bấm like hay để lại bình luận, anh đó dễ dàng tặng họ những biểu tượng như hình trái tim, hình nụ hôn… Người nào hỏi gì anh đó cũng tận tâm tương trợ. Một cô gái yêu anh, tự tay may cho anh một chiếc áo sơ mi, với gợi ý rằng cô ko biết size áo của anh nên cô đoán. Với một món quà nhạy cảm tương tự, thay vì lịch sự từ chối hay cảm ơn rồi mang về nhà thì ko, hôm sau anh đã mặc chiếc áo vào vì “may tốn nhiều công sức lắm, người ta sẽ vui lúc thấy mình mặc. . ” !!!
Chỉ vài tháng sau ngày cưới, tôi nhiều lần mở đầu nổi cáu với những dòng tin nhắn, những bình luận tình cảm của đồng nghiệp nữ trên blog hay facebook của anh đó. Công việc “dẹp yên tao loạn” mở đầu, từ nhăn nhó, cưng chiều chồng tới cầm điện thoại, nhắn lại: “Anh đó ngủ rồi em ơi! Em có việc phải làm, mai anh sẽ nói với anh đó…”. Nhưng càng làm càng vô vọng, anh đó vẫn nhất quyết ko nói gì, vẫn nói công việc của anh đó yêu cầu sự lễ phép, ga lăng. Ngày như ràng buộc. Những người phụ nữ khác cũng vậy, họ ko chấp nhận quan niệm anh đã có gia đình, trước mặt mình thì lịch thiệp, nhẹ nhõm, nhưng sau lưng vẫn chăm sóc anh từng li từng tí như ko cần sự tương trợ của anh. , vẫn sẽ có ly cafe đầu giờ trên bàn Rồi những viên thuốc đau đầu vội sắm lúc anh chỉ cần một câu kêu mệt anh nghe, thấy, biết, và anh muốn. tới phát điên lên nhưng cũng đành chịu, đỉnh điểm của tôi là lúc tôi mang bầu, có nhiều đêm tôi hờn giận khóc thét. lúc vẫn thu được những dòng tin nhắn như: “Em biết anh ko quan tâm tới em, có bao nhiêu người ngưỡng mộ ko? nhưng… Nhưng, tôi vẫn chỉ có một tình yêu dành cho em. Tôi chỉ ước anh biết điều đó, anh bạn !!! ”.
Tôi có con, nhưng tôi vẫn ko an tâm về cuộc hôn nhân của mình!
Bằng hữu nói với tôi rằng: Thôi kệ, những người như thế thì ko thay đổi được đâu. Điều quan trọng là mình giữ cho mình tâm lý thoải mái, mắt ko thấy, tai ko nghe, tim ko đau. Nhưng làm thế nào bạn có thể để nó đi! Chúng tôi có với nhau một cô con gái, cháu 3 tuổi. Vậy nhưng mà ngần đó năm, tôi luôn cảm thấy cuộc hôn nhân của mình thật cập kênh.
Đôi lần, tôi bắt được đủ chứng cớ về sự “say nắng” của anh. Tiếc rằng, tôi cứ làm ầm lên, đòi chia tay nhưng anh thề sống chết chỉ là vài câu nói ngon ngọt, rằng ko có người đàn ông nào như thế, nhưng trong thâm tâm anh, tôi và con tôi ko bao giờ là số 1 cả. .Tôi thương con, còn thương chồng nên đành kìm nén cho qua. Những người thân của tôi cũng bênh vực anh, cũng lên tiếng bênh vực anh rằng đàn ông rất dễ xao nhãng, trách nhiệm của người phụ nữ là khôn khéo giữ lấy chồng bằng những sợi dây mềm mại, tình cảm sâu nặng, tình nghĩa. tình mến thương và lòng bao dung vô bờ bến.
Tôi cũng quyết tâm noi theo, quyết tâm bao dung, quyết tâm sống với lòng “khoan thứ”. Nhưng thành thật nhưng mà nói là rất khó và rất BẤT NGỜ! Bạn ko bao giờ có thể tưởng tượng được tôi sẽ đớn đau như thế nào lúc biết rằng chồng tôi đang đau lòng trước cô gái trẻ trung, xinh đẹp, tươi tỉnh, mới lớn và đáng yêu này. Dù anh đó chưa làm điều gì quá có lỗi (tôi ko dám chắc lời thề đó của chồng!) Nhưng lòng tôi vẫn đau, tôi vẫn ghen tuông, tôi vẫn cảm thấy bất lực, nhưng lúc tôi lớn hơn, Tôi vẫn đang già đi. , và anh đó vẫn còn rất trẻ, vẫn được xung quanh bởi các cô gái xinh đẹp!
Nhiều lúc nhìn bằng hữu, cặp bồ, những ông chồng đôi lúc lùn đi một tí, xấu trai một tí hay chỉ là những viên chức phổ biến rất mực chăm sóc vợ con nhưng mà tôi thèm thuồng. Tôi thèm cảm giác được tin tưởng rằng chồng tôi ở một mình, rằng anh đó yêu tôi vô điều kiện, ngay cả lúc tôi già đi, tệ hơn… Tôi thèm cảm giác một người vợ có thể tựa đầu vào tay mình. chồng ngủ rất yên bình, ko cần phải lén đọc tin nhắn trên điện thoại rồi tái mặt với một tin nhắn “àh” nào đó. Tôi ko biết cuộc hôn nhân của mình có kéo dài được ko, còn giữ được anh đó bao nhiêu năm nữa. Tôi chỉ biết rằng những người vợ có chồng như tôi rất mỏi mệt, mỏi mệt tới mức lúc nào cũng như người căng như dây đàn, quyết tâm che giấu sự ghen tuông tuông, trong lòng cập kênh bất lực …
#Dù #đã #có #con #nhưng #anh #vẫn #ko #bỏ #được #thói #trăng #hoa
[rule_3_plain]#Dù #đã #có #con #nhưng #anh #vẫn #ko #bỏ #được #thói #trăng #hoa
Mẹ&Con – Ngay những ngày đầu yêu anh, thấy cái tính “đào hoa” của anh, tôi đã lo thầm. Nhưng tôi cứ nghĩ rồi lúc nên vợ nên chồng, có con có cái sẽ khác. Kỳ thực, tôi đã lầm! Anh chẳng “khác” gì cả, có chăng là sau mỗi lần “đào hoa” bị phát hiện như thế, anh lại sống chết thề thốt với tôi rằng… tôi và con là tất cả của anh! Chồng trăng hoa lại đổ thừa vợ bất hiếu Chồng trăng hoa: Càng nhịn càng lấn tới! “Bệnh” trăng hoa
Kinh nghiệm để quyết định có nên cho chồng đi làm xa ko
Quan hệ nhiều lần trong tuần có phải là tần suất “lý tưởng”?
Người nào là người có trách nhiệm giữ lửa hôn nhân?
Mang bầu, tôi vẫn phải đi “dẹp loạn” chuyện tình cảm của chồng!
Anh là một người đàn ông cuốn hút. Phải thừa nhận điều đó! Anh ko hẳn rất đẹp trai, nhưng với vóc dáng và gương mặt đầy nam tính, giọng nói uy nghiêm trầm ấm, anh thừa sức làm “chết ngất” ngay các cô gái trẻ lần đầu xúc tiếp với mình. Ko chỉ có thế, anh là người rất giỏi. Sự giỏi giang đó trình bày rõ ràng thông qua chức vụ anh gánh vác, thông qua mức thu nhập cao vút anh kiếm được hàng tháng.
Thật sự, tôi hiểu hết và thấy hết mọi ưu điểm đó của chồng. Tôi cũng có thể cảm thu được những ánh mắt tị tỵ, những câu nói xa gần đầy ước ao của những cô đồng nghiệp, rằng sao tôi… sướng thế, có chồng “xứng đáng tấm chồng”, rằng sao bao nhiêu tài hoa ưu điểm dồn vào anh cả, so với bạn trai hay chồng của họ thì anh… cao vút tận trời(!).
Nhưng… Phải nói là ở trong chăn mới biết chăn có rận! Ông bà xưa có câu: “Củi khô dễ nấu, chồng xấu dễ xài” thấy vậy nhưng mà ko sai chút nào. Tôi chẳng ích kỷ tới mức ước chồng mình xấu bớt đi, già bớt đi hay… thấp kém bớt đi. Song ở kế bên anh, thật sự lúc nào tôi cũng cảm thấy “mệt tim”. Ngày còn yêu nhau, tôi luôn phải điên cuồng với cảm giác hờn ghen tuông lúc quanh anh luôn có hàng loạt bóng hồng, luôn có hàng loạt người sẵn sàng “thách đấu” với tôi để giành tình cảm của anh. Đã có lúc, tôi muốn chia tay. Đã có lúc tôi thật sự thấy mình mỏi mệt. Nhưng rồi tình yêu với anh đã thắng. Tôi tin anh, tin cả lời hứa hứa của anh rằng thật sự anh chỉ yêu duy nhất một mình tôi, tin cả lời giảng giải “hợp tình hợp lý”, rằng “anh chỉ có quyền từ chối, chứ đâu có quyền cấm các cô đó… thích mình!”.
Vợ chồng cưới nhau. Ngày cưới, tôi là cô dâu tỏa sáng hạnh phúc lúc nghĩ rằng cuối cùng mình cũng đã là người thắng lợi. Tôi tin từ nay mình đã có thể chung vai sát cánh cùng anh, có thể danh chính ngôn thuận để sánh bước bên anh ở mọi nơi, để “nhắn nhủ” các cô gái khác là vui lòng tránh xa anh ra, anh đã “yên bề thất gia”. Song, lại phải nói thêm lần nữa rằng ở đời chẳng mấy người nào học được chữ ngờ. Tôi vào thời khắc đó, dù có xinh, có giỏi, có đảm đang nhu mì hiền thảo gì gì đi nữa thì qua những năm tháng chung sống, cũng dần làm anh… chán. Đàn ông luôn mong muốn tìm kiếm sự mới lạ? Có nhẽ câu này đúng, ít nhất là trong trường hợp của chồng tôi!
Anh ko tới nỗi chơi bời, ko phải mẫu người đụng người nào cũng chòng ghẹo, ve vãn, mồm ngọt như đường. Tuy nhiên, anh lại cũng ko phải là mẫu đàn ông đủ đứng đắn, nghiêm trang để nói với một cô gái nào đó rằng: “Xin lỗi, tôi hiểu tình cảm của cô, nhưng tôi đã có gia đình!”. Mọi cô gái, mọi người phụ nữ đổ xô tới với anh, phát những tín hiệu này kia, anh đều đáp lại bằng một sự nhiệt thành, ga-lăng, thân thiện vừa phải (đủ để làm người khác hi vọng và… bật đèn xanh túi bụi!!!).
Ví dụ như anh rất mê chụp hình, xem chụp hình như một thú vui. Và chẳng cần các cô đồng nghiệp, các “em gái xinh xẻo” kia phải mất công yêu cầu, anh vẫn cứ thỉnh thoảng chụp cho họ những bức ảnh như mơ. Trên blog, facebook của mình, cứ hễ các cô khác vào bấm like hay để lại comment là anh dễ dàng trao cho họ những ký hiệu như hình trái tim, hình nụ hôn… Người nào hỏi gì anh cũng tận tâm tương trợ. Một cô gái mến anh, tự tay may tặng anh chiếc áo sơ-mi, với lời xa xăm rằng ko biết cỡ áo anh mặc nên tự đoán. Với món quà nhạy cảm như thế, thay vì từ chối lịch sự hoặc cảm ơn rồi mang về cất, thì ko hề, ngay hôm sau anh mặc chiếc áo đó vì “người ta mất công may, thấy mình mặc người ta sẽ vui”!!!
Sau ngày cưới chỉ năm ba tháng, tôi đã mở đầu nhiều lần phải tức điên với các tin nhắn à ơi, các comment đầy tình cảm của những đồng nghiệp nữ trên blog hay facebook của anh. Công cuộc “dẹp loạn” mở đầu, từ nhăn nhó, ngọt nhạt với chồng cho tới lấy điện thoại của anh, nhắn trả lời rằng: “Anh đó ngủ rồi em ạ! Em có việc gì cần, mai chị sẽ nói lại với anh đó nhé…” tôi đều đã làm. Song càng làm, mới càng thấy việc đó là vô vọng. Anh vẫn cứ một mực thề thốt chẳng có gì, vẫn bảo rằng công việc của anh yêu cầu phải lịch sự, ga-lăng. Anh nói tôi sao cứ quá quắt vậy, đừng làm anh mỏi mệt và… ngán ngẩm với kiểu ghen tuông suốt ngày như trói buộc. Còn những phụ nữ khác cũng thế. Họ ko hề chấp nhận với khái niệm anh đã có gia đình. Trước mặt tôi, họ lịch sự, nhẹ nhõm. Nhưng sau lưng thì vẫn cứ chăm sóc cho anh từng li từng tí, kiểu như chẳng cần anh nhờ vẫn sẽ có một tách cà phê đặt trên bàn lúc đầu giờ. Rồi thì những viên thuốc nhức đầu lật đật đi sắm lúc chỉ cần một câu anh than mệt. Tôi nghe, tôi thấy, tôi biết, và tôi muốn phát khùng vì điều đó, nhưng chẳng làm sao khác được. Đỉnh điểm của tôi là tới thời khắc mang thai, vẫn ko ít đêm tôi tức giận trào nước mắt lúc vẫn thu được những tin nhắn kiểu như: “Em biết anh không để ý tới em đâu, anh có bao nhiêu người ngưỡng mộ thế nhưng mà… Song, em thì vẫn luôn dành một tình cảm duy nhất cho anh. Em chỉ mong anh biết thế thôi, anh ạ!!!”.
Có con rồi, nhưng tôi vẫn bất an với cuộc hôn nhân của mình!
Bằng hữu bảo tôi: Kệ đi, người như thế không thể nào thay đổi được. Quan trọng là mình giữ cho mình thoải mái, mắt ko thấy tai ko nghe thì tim ko đau. Nhưng làm sao nhưng mà kệ được cơ chứ! Chúng tôi có với nhau một nhỏ gái, cháu được 3 tuổi. Vậy nhưng mà suốt chừng đó năm, lúc nào tôi cũng có cảm giác cuộc hôn nhân của mình rất cập kênh.
Một vài lần, tôi bắt được đầy đủ chứng cớ về sự “say nắng” của anh. Khổ một cái, tôi cứ làm ầm lên, đòi chia tay thì anh lại thề sống thề chết rằng đó chỉ là vài câu nói à ơi, ngọt ngào, rằng đàn ông người nào chẳng thế, chứ trong lòng anh thì tôi và con bao giờ cũng là số 1. Tôi thương con, lại vẫn yêu chồng nên lại nhịn, lại cho qua. Người thân của tôi cũng bênh anh, cũng nói vào giùm anh, rằng đàn ông dễ bị xao lòng thế thôi, trách nhiệm người phụ nữ là phải khéo giữ chồng bằng lạt mềm buộc chặt, bằng những tình cảm thâm thúy, bằng tình thương yêu và sự bao dung vô bờ bến.
Tôi cũng đã thử tuân theo, thử cố bao dung, thử sống bằng sự “rộng lượng”. Nhưng thú thiệt là khó lắm và ĐAU lắm! Anh có nhẽ ko bao giờ tưởng tượng được cảm giác đớn đau của tôi như thế nào, lúc biết rằng chồng mình xao lòng trước cô gái trẻ măng, xinh xẻo, tươi tỉnh, đầy mới lạ và đáng yêu. Mặc dầu anh chưa làm gì quá mức có lỗi (tôi cũng ko dám tin chắc lắm điều thề thốt đó của chồng!), thì tim vẫn đau chứ, vẫn ghen tuông chứ, vẫn thấy mình bất lực chứ lúc mình thì ngày một già đi, còn anh thì vẫn trẻ thế, vẫn đầy các em gái xinh tươi vây quanh như thế!
Đôi lúc, nhìn những đôi vợ chồng bằng hữu mình, những người chồng có lúc thấp nhỏ một tí, xấu trai một tí, hay chỉ là những anh viên chức phổ biến song lại rất mực lo cho vợ con nhưng mà tôi thèm. Tôi thèm cảm giác tin tưởng rằng chồng mình chỉ có duy nhất một mình mình, rằng anh đó yêu tôi vô điều kiện, kể cả lúc tôi già đi, xấu đi… Tôi thèm cảm giác của một người vợ có thể gối đầu lên tay chồng ngủ rất bình yên, ko hề phải thắc thỏm lén đọc những tin nhắn trong điện thoại của anh rồi tím tái ruột gan với một tin nhắn “à ơi” nào đó. Tôi ko biết liệu cuộc hôn nhân của mình có vững chắc ko, tôi sẽ giữ anh được bao nhiêu năm nữa. Tôi chỉ biết rằng những người vợ có chồng đào hoa như tôi mệt lắm, mệt tới mức lúc nào cũng thấy người mình căng lên như sợi dây đàn, trong nỗ lực che giấu bớt hờn ghen tuông, trong cảm giác cập kênh đầy bất lực…
Tags:
#Dù #đã #có #con #nhưng #anh #vẫn #ko #bỏ #được #thói #trăng #hoa
[rule_2_plain]#Dù #đã #có #con #nhưng #anh #vẫn #ko #bỏ #được #thói #trăng #hoa
[rule_2_plain]#Dù #đã #có #con #nhưng #anh #vẫn #ko #bỏ #được #thói #trăng #hoa
[rule_3_plain]Nguồn: sex-shoponline.net
Xem thêm Video clip hót nhất hôm nay: Video Clip Hót
Xem những sản phần đồ chơi tình dục hót nhất 2022: shop đồ chơi tình dục
#Dù #đã #có #con #nhưng #anh #vẫn #ko #bỏ #được #thói #trăng #hoa