Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex nếu bạn muốn gửi truyện thì gửi vào email [email protected] nhé!

Bạn đang đọc Quyển 4, xem thêm các sách khác trong bộ “Đời học trò” tại đây: https://www.sex-shoponline.net/tag/tuyen-tap-doi-hoc-sinh/


Phần 1

Một kịch bản khác là tôi sẽ kể sự thực cho ba người họ về những lần tôi và cô đấy đi chơi một mình. Nhưng cũng chỉ là đi uống nước thôi vì thực tiễn cũng ko khác mấy. Cách này có vẻ tốt hơn nếu bố cô đấy biết về vụ việc và muốn rà soát xem tôi có nói điêu hay ko. Bởi vì tôi có thể giấu nội dung của chuyến đi chơi, nhưng tôi ko bao giờ có thể giấu các chuyến đi chơi. Để có thể:

-… cũng đi chơi, chủ yếu là chỉ đi chợ hoa ngày Tết thôi!

“Vậy chắc hai người thân nhau lắm hả?”

– Ừ… thì… tầm thường, chú…

– Thôi anh ơi, tụi nhỏ ăn vậy là đủ rồi!

Dì Bích một lần nữa giải thoát tôi khỏi câu đố của bố Lam Ngọc. Trông cô đấy có nụ cười hiền lành như một bà thím kiếm tiền tới cứu tôi. Nhờ đó, bố cô đấy đã ngừng hỏi tôi những câu hỏi hóc búa. Bữa ăn cũng diễn ra bình yên hơn cho tới lúc kết thúc.

Tôi và Lam Ngọc trở lại sân bóng để sẵn sàng cho lượt trận thứ 2 vòng bảng. Giờ tâm lý tôi thoải mái hơn, ko còn run như lúc mới vào chung nhà với cô đấy. Chính vì vậy tôi mới có ý thức nói chuyện với Lam Ngọc:

– Vậy dì Bích có tha cho bố Ngọc ko?

– Ừ, nhưng mà bố Ngọc cũng phải xin lỗi cả buổi!

tình dục

– Thôi từ nay bố Ngọc ko uống nhiều nữa nhé!

– Tất nhiên rồi mẹ Ngọc sẽ về!

– Hóa ra tình yêu có thể xóa nhòa mọi ánh mắt giữa hai người Ngọc?

– Chào…

Cô đấy cười, khiến má cô đấy càng thêm run rẩy dưới cái nắng oi bức của buổi trưa. Và như chợt nhớ ra điều gì đó, cô đấy chợt lắp bắp và nói nhẹ trong gió:

– Cảm ơn Phong về ngày hôm qua!

– Ồ, có chuyện gì vậy?

– Vậy thì Ngọc vào nhận hết đi!

Mặt cô đấy vẫn tỉnh bơ và ko có biểu thị gì đang trêu chọc tôi. Tuy nhiên, cảm động trước sự cần thiết trong lòng, ko thể tự nhận mình là người có ơn với Lam Ngọc. Chỉ biết gãi đầu cười trừ.

– Thôi Ngọc đừng nhắc nữa, Phong ngại lắm!

– Nhưng quả thực, nếu ko có Phong ngày hôm đó thì mọi chuyện đã được khắc phục ổn thỏa như ngày hôm nay!

– Ừ thì cũng may thôi! Vả lại, Phong ko thể để Ngọc một mình đương đầu với ba Ngọc.

– Ừm…

Đột nhiên, đôi má bầu bĩnh của cô đấy ửng đỏ, và đôi mắt cô đấy cũng quay đi, ko còn nhìn tôi lúc nói chuyện. Tôi băn khoăn ko biết quần áo của mình có bị rách ở đâu đó hay ko nhưng mà cô đấy lại hành động tương tự. Hoặc có thể do trời nóng nên mặt cô đấy đỏ lên? Hẳn là tương tự, là lỗi của nàng!

Chúng tôi tới sân lúc giờ nghỉ trưa đã kết thúc.

Ko khó để tìm thấy đội của tôi lúc một màu vàng tươi tụ lại sát hàng rào lưới. Tôi có cảm giác rằng họ sẽ xé toạc cả mẻ lưới nếu tôi và Lam Ngọc ko xuất hiện để hỏi:

– Này, đứng một đám làm gì ở đây vậy!

– Tôi đang quan sát những đứa trẻ đang mượn sân bóng để tập luyện. Mãi đẹp!

– À, ko có gì đâu, sao cậu ko tới lớp tớ xem?

– Lớp mình chỉ có mấy em xinh thôi! Vả lại con nhỏ nào cũng dữ tợn như chị Ngọc, người nào nhưng mà coi!

– Vậy hen?

Lam Ngọc ko còn đứng yên nghe bọn họ nói chuyện. Cô đẩy tôi sang một bên và đứng ở vị trí đó, ngay sau lưng Toàn khiến anh chàng này hoảng sợ định bỏ chạy nhưng ko thể thoát khỏi bàn tay nhanh như rắn của cô. Nó bị cô đấy túm lấy cổ áo:

– Anh Toàn hôm nay có khỏe ko?

– Này, ko sao đâu, chúng ta đang xem bóng đá phải ko?

– À đúng rồi!

Cả đám sau lúc đứng cách đó một khoảng an toàn định mở mồm cứu bạn nhưng ngay tức tốc bị nàng đánh cho tơi tả, phải bỏ chạy như vịt, còn lại Toàn Phồn vẫn bị Lam Ngọc túm chặt lấy. tội vạ.

Cô nhìn nó một cách gắt gỏng.

– Người nào nói tôi xấu hiện thời?

– Chà, sao vậy! Granny muốn chết!

– Thật nhẹ nhõm …

Cuối cùng, Toàn Phố cũng bị Lam Ngọc hạ gục bằng vài cú đấm vào bụng. Nó chui xuống cỏ nằm thành đống nhưng mà tôi tưởng nó bị thương nặng tới mức ói ra máu. Những người còn lại sau lúc câu chuyện kết thúc, cũng khởi đầu ngồi xuống kế bên Toàn Phố. Chưa ngừng lại ở đó, anh Phú còn bất thần nắm lấy cánh tay của Toàn và rú lên thảm thiết:

– Toàn… sao em về sớm vậy! Ở lại với các chàng trai!

– Đừng bỏ bà cô! – Đầy hưng phấn để Phú nổ một phát.

– Thôi con nằm đi để bố khám, xem có bị thương nặng ko thì bố dùng thuốc nội trị vết thương nhé!

Tới lượt Tuyền mang màu sắc cổ xưa vào. Nó cũng bị Toàn đấm:

– Đủ là đủ. Đừng trách bố đấm!

– Hề hề, người nào bảo ngươi ko cần gấp. Ngày mai có phải học tam triều ko?

– Hãy loại trừ chúng ngay hiện thời!

– Này Toàn! Kiên đột ngột lên tiếng.

– Gì?

– Tôi bị đánh một phát đau vào hông!

– Tổ tiên của bạn đã hỏi những câu hỏi ngu ngốc! Để anh cho vào bụng em xem có đau ko?

– Thôi đi các bạn! Đã tới lúc ngồi vào bàn chiến thuật!

Huy Đỗ lên tiếng dập tắt lời giễu Toàn. Vì vậy, tất cả khởi đầu lại để thảo luận về chiến thuật để tranh đấu với đối thủ tiếp theo. Người khởi đầu là Toàn Phồn:

– Đánh nhau với 12a5 sau này, chúng ta cùng bàn chiến thuật nhé!

– Người nào nhưng mà biết được… – Huy tỉnh lại!

– Cái đầu của bạn là “người nào nhưng mà biết được”, bạn gọi là bảng chiến lược!

– Tôi chưa thấy họ đá bao giờ nhưng biết đá!

– Vậy thì người nào biết được!

– Có cô nhỏ Noemi nhưng mà cô đấy xem sáng nay, vào hỏi cô đấy đi! – Kiên lảng tránh và đâm, nhưng đây là đòn thật.

Và tất nhiên, ko người nào ngoài tôi tiếp tục mời cô đấy trở lại sân để bàn về chiến thuật. Và cũng như lần trước tiên, tôi phải vượt qua bao ánh mắt tò mò của cô bạn trong lớp để tới được nơi Mi đang ngồi. Cả lớp nó hiện thời cũng đang bàn luận về những chiến thuật bí mật nên hễ có người lạ tới là người nào cũng ngừa, nhất là thằng Bảo ba gai đó.

Và cuối cùng, sau nhiều nỗ lực, tôi đã có thể đưa cô đấy về nhà:

– Ủa, bạn hỏi kiểu đá của 12a5 à?

– Vâng, phải rồi. Chủ yếu là để biết đối thủ như thế nào!

– Họ xấu lắm, anh cứ yên tâm! – Đứa trẻ tĩnh tâm.

– Hả, đá xấu?

– Đúng vậy, tuy tôi ko biết diễn tả thế nào về lối chơi của họ, nhưng vững chắc một điều rằng đội bạn ko thể thua!

– Bạn có chắc ko? – Tất cả đều tròn mắt.

– Kiên cố rồi!

Đó là những gì chúng tôi nghe được từ cô đấy. Ko nói bất kỳ chiến thuật nào, ko có bất kỳ phương pháp tranh đấu nào, chỉ biết rằng đối thủ khá tệ. Thôi thì cứ tin một lúc nữa là thấy cô đấy về lớp rồi. Dù sao, yêu cầu cô đấy đi qua lớp của đối phương và nói chuyện cảm thấy ko ổn.

Tuy nhiên, cô đấy ko muốn nói lời chia tay nhanh chóng, trên đường ra khỏi sân, cô đấy vẫn đồng hành tôi với những dòng tít:

– Lát đá xong, một lát ngươi sẽ đồng hành ta!

– Bạn đi đâu?

– Vậy thì hãy thư giãn.

– Huh?

– Giờ nói cũng muộn rồi, mình về lớp nhé! Sau lúc lát đá, bạn sẽ biết!

Cô đấy bay đi như tên lửa để lại cho tôi vẻ mặt khó tả. Nhưng các anh Toàn đã nhanh chóng đưa tôi về với thực tại. Họ chỉ đứng đằng sau tôi, khịt mũi. Thật là khó chịu!

Xem thêm chi tiết Đời học sinh - Quyển 4

Phân mục: Truyện sex hay

Nguồn: sex-shoponline.net

Xem thêm Video clip hót nhất hôm nay: Video Clip Hót

Xem những sản phần đồ chơi tình dục hót nhất 2022: shop đồ chơi tình dục

#Đời #học #sinh #Quyển

Bài này hay lắm nè:   Tình yêu Internet
0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Tin Tức