Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex nếu bạn muốn gửi truyện thì gửi vào email [email protected] nhé!

Bạn đang đọc Quyển 2, xem các sách khác trong bộ “Đời học trò” tại đây: https://www.sex-shoponline.net/tag/tuyen-tap-doi-hoc-sinh/


Phần 1

Một buổi sáng yên bình và ko kém phần se lạnh sau lễ Giáng sinh lại tới với tôi. Tôi đang say giấc nồng thì một giọng nói the thé đột ngột đánh thức tôi.

Nếu ko nhờ giọng nói đặc trưng đấy, chắc tôi lại cuộn chăn nướng rồi, trời lạnh quá. Rốt cuộc, giọng nói đó phát ra từ phía trên tôi, và nó đang hát bài “Đám cưới trên đường quê” nhưng mà tôi đã từng hát.

Tôi sực nhớ ra hôm qua mình ở nhà Ngọc Lan ko về nhà nên chợt tỉnh hẳn.

Hiện giờ tôi đang nằm trên ghế sô pha, đắp một chiếc chăn dày và ấm, nhưng điều quan trọng là chiếc gối tôi dùng để kê đầu ko giống những chiếc gối tầm thường. Nó mềm, mịn như da người, và rất thơm. Nhưng cảm giác êm ái này rất thân thuộc, tôi nghĩ rằng tôi đã gặp nó ngay từ đầu.

Ngay lúc anh định học thêm, giọng nói đó đột nhiên ngừng lại, thay vào đó là một giọng nói lạnh sống lưng:

tình dục

– Phong, anh dập đầu đi! Làm việc khác, đừng trách!

Tôi giật thột tỉnh dậy vì giọng nói lạnh lùng đó thuộc về Ngọc Lan. Thì ra tôi đang gục đầu vào lòng cô đấy nhưng mà ko hề hay biết.

– Phong nằm bao lâu rồi?

– Chỉ 5-10 phút thôi! Lan mới ngủ dậy! Thấy Phong nằm co rúm trên giường, anh cho nó mượn.

– L… Lan mới dậy! Vậy là từ lúc tôi qua tới giờ, Phong ngủ với…

Tới đây, cô đấy nhăn mũi và chỉ vào trán tôi:

tình dục

– Tất nhiên là tôi ngủ một mình, hôm qua tôi say! Nếu Lan ko lôi nó xuống đây thì chắc Phong bị cảm lạnh trên sân thượng rồi!

– Ủa, Phong làm gì trên sân thượng vậy?

– Vì sao… Phong ko nhớ hôm qua mình đã làm gì? Lan chợt ngập ngừng hỏi tôi.

Nhưng nhăn mặt xoa trán hồi lâu vẫn ko nhớ ra mình đã làm gì trên sân thượng.

– Nhiều nhất là Phong chỉ nhớ ra sân thượng với Lan để ngắm cảnh thôi, còn chuyện gì xảy ra tiếp theo thì mờ ảo quá, ko nhớ nổi.

Nghe tới đây, mặt Lan đột nhiên thất sắc. Vẻ vui vẻ trên khuôn mặt cô ko còn nữa, nó bị chiếm lấy bởi một nỗi buồn lan tỏa.

Ngạc nhiên trước những bộc lộ của Ngọc Lan, tôi ngay lập tức quay sang nhỏ nhẹ:

– Sao vậy Lan, tự dưng lại buồn!

– Có gì đâu, vì bài buồn quá nên Lan buồn lắm! – Cô vừa nói vừa rút điện thoại ra khỏi tai.

Nhưng ngay cả lúc tháo tai nghe ra, Ngọc Lan cũng ko vui hơn là bao. Nỗi buồn vẫn phảng phất đâu đây trên khuôn mặt thon gọn của cô.

Vì ko biết nguyên nhân khiến Lan chợt buồn nên tôi đành phải làm bù nhìn cực chẳng đã trong lúc cô đấy ngồi đó bấm điện thoại bằng những ngón tay nhỏ nhắn của tôi nhưng mà ko nói một lời xoa dịu.

Thành thật nhưng mà nói, tôi đã rất phấn đấu nghĩ ra một câu để nói chuyện với cô đấy, nhưng tiếc là nó cụt lủn, ko khớp với suy nghĩ trong đầu tôi chút nào:

– Mấy giờ rồi, Lan?

– À, 8 giờ rồi!

Nghe cô đấy nói vậy, tôi giật thột nhìn đồng hồ. Thực ra, hiện thời đã là 8 giờ. Chợt nhớ tới những gì cô đấy nói tối hôm qua, bố mẹ cô đấy chắc hẳn đã về nhà rồi.

Để kiên cố, và cũng để có dịp nói chuyện với cô đấy, tôi hỏi cô đấy một lần nữa:

– Vậy bố mẹ Lan về chưa?

– Họ đã trở lại!

– Họ ở đâu vậy Phong vào chào trước nhé!

– Khỏe ko sao đâu, bố mẹ Lan mệt nên ngủ rồi! – Cô vội đặt máy xuống cười nhẹ – Phong ăn sáng chưa, hay ở lại ăn sáng?

Lúc đó tôi cũng muốn ở lại ăn sáng, nhưng nghĩ lại hiện thời cũng muộn rồi. Hoàng Mai có nhẽ đã về quê rồi nên tôi ko dám ở lại lâu. Dù sao tôi cũng rất muốn gặp Hoàng Mai, đã một đêm ko gặp. Có nhẽ bạn đang đợi tôi ngay hiện thời. Càng nghĩ về nó, tôi càng muốn quay trở lại.

– Muộn rồi, Phong phải về rồi! Hứa hẹn gặp lại các bạn trong một dịp khác!

Tôi ngập ngừng nói với Lan như một cậu nhỏ lễ phép, lễ phép với gia chủ.

– Phong về rồi à? – Cô chợt thở dài rồi mỉm cười chỉ sau một lúc – Uhm… Giáng sinh này, thế là đủ! Dù sao cũng cảm ơn Phong vì tất cả!

– Ko! Vui vẻ là chính! Thôi Phong tới rồi! Từ biệt!

Lúc tôi sẵn sàng dắt xe ra khỏi cổng thì Ngọc Lan từ phía sau gọi lớn khiến tôi ngờ ngạc đứng dậy: “Anh ơi!

– Có chuyện gì vậy Lan?

– Này, hôm qua Phong tặng quà Giáng sinh cho Lan, tới lượt Lan tặng lại Phong đấy!

Rồi cô đấy mang một chậu hoa giấu sau lưng tới trước mặt tôi với nụ cười rất tươi. Cảm giác như nó sáng hơn cả mặt trời!

– Đây là hoa gì, nhìn đẹp quá!

Tôi liếm môi nhìn chậu hoa vàng rực rỡ nhưng mà ko khỏi trằm trồ trước vẻ đẹp của nó.

– Đây là bông lan vàng, chậu lan quý nhất!

– Ồ ko thể nào! Chậu hoa quý nhất của Lan!

– Ko sao đâu, nhưng Phong à, Lan tin rằng mình sẽ chăm sóc chậu hoa thật tốt đấy! – Cô cười nhẹ như hoa – Phong giữ cẩn thận!

Nhận chậu hoa từ tay Ngọc Lan, tôi mới cảm thu được sức nặng của chậu cũng như trọng trách đang đè nặng lên tay mình.

Chậu hoa đẹp quá, lung linh quá, vàng rực. Ko hổ danh là chậu lan thích thú nhất. Nhớ những lần tôi tới nhà Lan dạy võ, lần nào Lan cũng chu đáo cho chậu hoa trước lúc ra sức viên học võ.

Có lúc cô đấy còn đòi xách chậu hoa đi công viên. Nhưng may mắn thay tôi đã có thể thuyết phục cô đấy ngừng ý định, thật là đau!

Giữ chậu hoa cẩn thận. Tôi tạm biệt Lan để trở về ngôi nhà thân yêu.

Một lúc sau, tôi có cảm giác có người đang theo dõi nên tôi lén nhìn vào cánh cổng cao vút màu trắng. Chợt thấy Ngọc Lan vẫn đứng đó, tựa vào cổng nhìn tôi. Trong lòng chợt dâng lên một cảm giác sảng khoái.

Nhưng tôi đã đi, đã đi khỏi ngôi nhà thân yêu đấy, ko thể quay lại. Hơn nữa, nếu tôi quay lại, tôi sẽ nói gì với cô đấy, “Chúc một buổi sáng tốt lành”?

Đồng thời, những dòng suy nghĩ trong đầu tôi cũng tham gia vào ý tưởng:

“Anh nên bỏ qua lối suy nghĩ đó đi Phong. Anh và Lan ko thể ở bên nhau! Người anh cần yêu nhất lúc này là Hoàng Mai, anh biết ko?”

Bạn thử nghĩ xem, trong 4 tháng qua, người nào đã chăm sóc bạn, nấu bếp cho bạn, người nào đã thức trắng đêm để chăm sóc bạn lúc bạn ốm đau. Kể cả lúc bạn gặp chuyện buồn, người nào đã san sẻ nỗi buồn đó cùng bạn.

Rồi lúc Hoàng Mai bị bắt cóc, tôi cũng sẵn sàng gạt sự tự hào của mình sang một bên và tha thứ cho cái tính nóng tính của bạn vừa rồi. Bạn nghĩ người nào là người xứng đáng với tình yêu của bạn hơn hiện thời? “

Với suy nghĩ tương tự, tôi xúc tiến mình phải đạp xe nhanh hơn dù đường phố hiện thời đông đúc.

Loay hoay một hồi, tôi cũng đứng trước cửa phòng mình. Sau một đêm, nó vẫn ko thay đổi. Vẫn cũ kỹ, hoen gỉ và đen kịt như ngày nào.

Nhưng có một sự khác lạ giữa cánh cổng lúc tôi ra khỏi nhà ngày hôm qua và cánh cổng hiện thời đang sừng sững trước mặt tôi.

Đó là một ổ khóa …

Xem thêm chi tiết Đời học sinh - Quyển 2

Phân mục: Truyện sex hay

Nguồn: sex-shoponline.net

Xem thêm Video clip hót nhất hôm nay: Video Clip Hót

Xem những sản phần đồ chơi tình dục hót nhất 2022: shop đồ chơi tình dục

#Đời #học #sinh #Quyển

Bài này hay lắm nè:   Tình yêu!
0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Tin Tức