Mẹ & Con – Chúng tôi tới với nhau trong tình trạng rổ rá cạp lại, cả hai đều có một công việc kinh doanh dang dở và cả hai đã có một đứa con riêng. Tôi đã đắn đo rất nhiều lúc nghĩ tới chuyện thành hôn, nhưng anh đấy đã động viên tôi: “Ko sao đâu con. Chỉ có tôi và vợ và con gái tôi. Con gái anh vẫn sống với mẹ. Thỉnh thoảng anh tới thăm em là được rồi, em ko cần phải lo lắng …”. Tình yêu vĩnh cửu của đôi vợ chồng 62 năm cưới nhau Lúc hai vợ chồng chênh lệch nhau về mọi mặt

Tôi đã ko lường trước được tất cả những trắc trở

Những lời động viên, sự điềm tĩnh chín chắn và tình yêu của anh đã khiến tôi yên tâm. Thực ra tôi ko phải là người phụ nữ quá hẹp hòi. Tôi yêu em, cùng hoàn cảnh như em, tất nhiên hiểu rằng dù đã ly hôn thì người cũ vẫn là cha, là mẹ của chính đứa con mình. Ko thể phủ nhận điều đó, ko thể làm tổn thương trẻ em. Anh đấy chấp nhận việc chồng cũ của tôi thỉnh thoảng tới nhà, đưa đón con gái tôi đi chơi, đi ăn cuối tuần, tất nhiên tôi cũng sẵn sàng để anh đấy đi chơi với con gái riêng, thăm cháu ngoại, cung ứng và hỗ trợ anh ta. chăm sóc bạn lúc bạn ốm đau.

Nhưng sự thực, cuộc sống ko đơn giản như chúng ta nghĩ. Có một đứa con của mình đã khổ rồi. Có cả con riêng của chồng và con riêng của vợ còn khổ hơn. Nói một cách đơn giản, anh ta đưa con gái riêng của mình về nhà chơi. Cô đấy thấy chồng tôi có chút cưng chiều con gái riêng của tôi, thấy con gái tôi có nhiều đồ chơi nên hay đòi, tranh giành, khóc lóc …

Trẻ em rất nhạy cảm. Cô đấy chỉ mới 5-6 tuổi, nhưng cô đấy ko thích nó lúc nhìn thấy có một cô nhỏ kỳ lạ khác cũng gọi cô đấy là… bố! Chồng tôi yêu con gái tôi và sợ tôi. Tôi cũng thương con gái, phải phấn đấu để hai đứa nhường nhịn nhau, ko tranh giành nhau từng chút một trong những phút chốc bên nhau.

bọn trẻ

Nhiều lúc thấy khó quá, chủ nhật tôi phải đưa con đi chỗ khác chơi, để hai bố con ở nhà cho thoải mái. Có nhẽ là vì mỗi lúc tôi cảm thấy rằng người nào đó “cạnh tranh” với em, em chợt lo lắng nên càng ôm chặt những gì mình đang có, hoặc có thể do vợ cũ của anh làm khó dễ nên càng về sau, cô gái gọi điện cho anh nhiều hơn, rủ anh qua nhà chơi, nhờ anh chở đi ăn, nhờ anh đón lúc đi học.

Đó thực sự là một bài rà soát lớn đối với tâm lý của tôi. Nếu là người ngoài, bạn có thể giám định rất dễ dàng rằng: Trời ơi, nó là trẻ nhỏ, người nào yêu thì yêu lại thôi. Chúng ta chỉ cần bao dung, đối xử với con rể như ruột thịt và chồng cũng vậy, mến thương vợ con như con đẻ của mình, vậy là… xong! Nhưng lúc vào game rồi bạn sẽ hiểu, có những thứ nhỏ như giọt nước nhưng nếu tích tụ thường xuyên thì có lúc sẽ tràn ra ngoài.

Tôi đã phấn đấu hết sức để dung hòa mọi thứ, chấp nhận một cách thoải mái nhất việc anh ở cùng con riêng như một lẽ tự nhiên nhưng mà một người cha nên làm. Tôi thậm chí còn sẵn sàng quà và đồ chơi để anh đấy mang về nhà. Nhưng ko phải anh đấy chỉ về một tháng một lần, hay chỉ về một tuần một lần. Càng về sau, mật độ càng dày. Nhiều bữa, anh ko ăn cơm với mẹ con tôi nhưng mà về ăn cơm với vợ cũ và con gái, vì đứa nhỏ liên tục gọi điện bảo nếu ko về thì anh ko về. ăn.

Các vết nứt đang dần lộ ra…

Chồng tôi rất bối rối. Cảm giác của chúng tôi là ngôi nhà của chúng tôi thiếu sự ổn định. Nó cứ chập chờn, ko còn là chốn riêng tư lúc vợ cũ, thỉnh thoảng chồng cũ của tôi lại tìm tới tôi. Hai đứa bối rối và hoang mang giữa “người cha thực sự” và “người cha thứ hai”, “mẹ đẻ” và “người vợ thứ hai của cha”. Một lần, đàn ông tôi bị ốm. Sự thiếu nhẫn nại khiến tôi điên cuồng trong bệnh viện. Nhưng gọi mãi vẫn ko thấy vào, gần 10 giờ tối anh chạy qua nói do con gái ở nhà nên ko chịu ngủ, nhất quyết nói bố ở đây với con. Đứa nhỏ van xin mãi, quấy khóc, anh phải ở nhà dụ dỗ tới lúc nó ngủ mới chịu vào.

Tôi tức quá, mệt quá và ức chế ko chịu được nên nói: “Còn con cái của bạn thì sao? Theo bạn, con tôi là con riêng của tôi, nên một mình tôi chăm sóc tương tự là đủ rồi phải ko? Lúc tôi phải cấp cứu, nhập viện như thế này, tôi cần một người đàn ông ở bên, tôi biết gọi cho người nào? Tôi nên gọi cho chồng tôi hay… chồng cũ của tôi? Chúng tôi đã thành hôn và chúng tôi đã đồng ý rằng cuộc sống ngày nay là điều quan trọng nhất!”

bọn trẻ

Giá như lúc đó anh đấy chịu thừa nhận lỗi lầm của mình hoặc nhượng bộ một tẹo là được rồi. Nhưng ko, anh ta cũng có sự kiêu ngạo của mình. Anh đấy tức giận hét lại với tôi rằng anh đấy biết cách xử lý tình huống tương tự, rằng anh đấy ko nô giỡn, rằng anh đấy ở bên con tôi hồ hết thời kì, rằng con tôi luôn có anh đấy kế bên, trong lúc con gái anh thì ko. tương tự với cha ruột của cô đấy, theo tôi tương tự có bất công ko?

Chúng tôi đã nói chuyện qua lại một lúc. Sau đó là một trận hòa, vậy thôi. Nhưng dường như những bực bội, khó chịu đã mở đầu len lỏi vào cuộc sống gia đình. Một vết nứt đã tạo nên, và tôi ko biết lúc nào vết nứt đó sẽ bùng phát, trở thành một… vực sâu. Tôi biết phụ nữ thường ích kỷ, nhưng nói thật, bản thân tôi đã rất phấn đấu để kiềm chế sự ích kỷ của mình. Chỉ có điều, chế ngự chỉ là… chế ngự. Kéo theo, ngày qua ngày, tôi ngày càng mỏi mệt.

Sống chung dưới một mái nhà, chuyện tiền nong là điều ko thể tránh khỏi. Lương của chồng tôi ko cao cũng ko thấp. Nếu bạn là người tằn tiện và nếu chỉ có một gia đình thì kiên cố số tiền đó cũng đủ để tôi đóng góp, vun vén để có một cuộc sống đầy đủ, và dành dụm đủ để tính tới chuyện có với nhau một đứa con. . Nhưng nhân tiện, anh thu được bao nhiêu tiền công, một nửa phải đưa cho con gái riêng của anh.

Mấy bữa vợ nhắc sắm sữa cho con, sắm đồ ăn, đồ chơi, quần áo cho con. Hôm trước, cô đấy xin anh tiền đóng học. Ngày hôm sau, đó là một cô gái muốn học chơi piano và muốn cha cô sắm một cây đàn organ. Nửa tháng lương còn lại, anh tiêu xài riêng cho em trai còn thiếu, huống hồ là tích góp dành dụm để có con chung. Đột nhiên, tôi rơi vào cảnh có chồng nhưng mà cũng… như ko, còng lưng gánh vác mọi khoản chi như trước, thậm chí có phần tốn kém hơn trước. Tôi cũng ko yên tâm rằng mình đang ở chung một nhà – tiền nong và tâm huyết của vợ chồng đều dồn hết vào một việc.

Chúng tôi đã ko thể vượt qua “thử thách”

Cưới nhau được hai năm thì tôi có bầu. Nỗi sợ hãi của một người phụ nữ ko có điểm chung, ko sẵn sàng tài chính, ko có sự chở che của chồng, nay lại mang bầu khiến tôi gặp ác mộng ngủ nướng. Đã một lần làm mẹ đơn thân, một mình nuôi con, tôi hiểu quá rõ những trắc trở sẽ phát sinh lúc một mình quán xuyến mọi việc kinh tế. Tôi giận anh, hỏi anh đang nghĩ gì và anh cũng giận.

Đỉnh điểm là lúc tôi mang bầu hơn 6 tháng, anh nói con gái ốm phải nằm viện, điều trị tốn kém vài chục triệu đồng. Tất cả số tiền dành dụm để sinh con, tôi cất trong tủ, anh thú nhận đã lén lấy và đóng viện phí cho con gái, đồng thời hứa sẽ tìm cách… trả kịp cho tôi trước ngày tôi vượt cạn. . Nông cạn.

Cơn tức giận ập tới, cùng với những thay đổi tâm lý của một người phụ nữ mang thai gần ngày sinh khiến tôi phải quát mắng, ném đồ đoàn, nói những lời khiến anh đấy tổn thương. Sau đó chúng tôi nhìn nhau trong yên lặng. Cuối cùng, tôi nói, “Mình chia tay đi anh, em ko thể chịu đựng được nữa …”.

bọn trẻ

Tôi chuyển tới nhà mẹ đẻ. Anh chạy tới chạy lui, phấn đấu chăm sóc tôi nhưng tôi biết mọi chuyện ko thể cứu vãn được. Tôi đã quá mỏi mệt rồi. Một số phụ nữ quý tộc khác có thể sẽ vượt qua được. Nhưng tôi ko làm. Tôi chỉ có mong ước giản đơn, một mái ấm gia đình, sự chung tay kết đoàn của vợ chồng cùng nhau quan tâm, chăm sóc và xây dựng. Nhưng quả thực, đối với những người tầm thường, điều này thật khó. Đối với những người sau lúc chia tay, con riêng, con ghẻ lại càng khó hơn.

Con tôi sẽ chào đời. Và tôi ước trên đời sẽ ko có chuyện tan vỡ hôn nhân, đừng để rổ rá cạp lại, huống chi là cảnh con riêng, con chung, con bạn, con riêng, con của chúng ta như thế này …

Thẻ:


Xem thêm chi tiết Con anh, con em… muôn kiểu khó khăn của tình trạng “rổ rá cạp lại”

Nguồn: sex-shoponline.net

Xem thêm Video clip hót nhất hôm nay: Video Clip Hót

Xem những sản phần đồ chơi tình dục hót nhất 2022: shop đồ chơi tình dục

#Con #anh #con #muôn #kiểu #khó #khăn #của #tình #trạng #rổ #rá #cạp #lại

Bài này hay lắm nè:   Cập nhật chi phí cắt bao quy đầu mới nhất hiện nay

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Tin Tức