Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex nếu bạn muốn gửi truyện thì gửi vào email [email protected] nhé!

Bạn đang đọc Quyển 2 của bộ truyện “Chuyện tình học trò”, nếu chưa đọc Quyển 1 có thể đọc tại đây: https://www.sex-shoponline.net/chuyen-tinh-thoi-sinh-vien/


Phần 1

Trong ngày, lúc có hàng nghìn vấn đề cần được khắc phục nhanh chóng, cả tâm hồn và trí óc của chúng ta dường như bị độc chiếm bởi những gì có thể coi là tầm thường, tẻ nhạt, tầm thường và những câu hỏi cấp thấp. như: Ăn gì sáng nay? Làm thế nào để tới văn phòng đúng giờ? Em gái phía trước có chồng chưa? Bạn đánh lô nào tối nay? Mọi thứ cứ quay trong guồng quay đó như ko có lối thoát.

Chỉ lúc màn đêm buông xuống, lúc chứng mất ngủ đang xé nát thân thể chúng ta, hay đơn giản là một cuộc nhậu nhẹt thâu đêm với nhiều cà phê, chúng ta mới có thời kì để hỏi và trả lời những câu hỏi nhưng chúng ta ko biết. được coi là cừ khôi và tuyệt vời. Lúc đó, dường như cả thân thể và tâm trí của bạn có thể lắng lại để suy ngẫm về cuộc sống, về quá khứ và sắp tới …

Lúc đó tôi 23 tuổi, cái tuổi còn nhiều mộng mơ và hồn nhiên.

Hơn 5 năm trôi qua, Hà Nội lúc đấy với tôi đẹp như một bức tranh với hàng xôi cổng trường, bún bò Lý Quốc Sư, kem Tràng Tiền hay đơn giản chỉ là quán tạp hóa đầu ngõ. Nó đầy ắp kỷ niệm với gió Hồ Tây và lăng Kim Mã. Trong bức tranh Hà Nội muôn màu của tôi lúc đấy, dù tối hay sáng đều có bóng vía những cô gái e ấp như cúc họa mi hay nồng nàn hương hoa sữa. Họ mãi mãi hiện hữu trong đó, tô điểm bằng những nét rất riêng dù xấu hay đẹp, hài hòa hay méo mó trong bức tranh tổng thể về Hà Nội của tôi.

Và rồi, vào một buổi chiều thu đầy nắng, tôi cất bức tranh vào tủ, ko khóa cũng ko niêm phong. Cứ thế, tôi vội vã ra đi, bỏ lại bức tranh còn dang dở, để tìm màu mực khác, vẽ bức tranh khác…

tình dục

Trong những ngày xa Hà Nội đấy, tôi đã vô tình quên đi nhiều thứ, quên mất hàng cổ thụ trong trường Đại học Tổng hợp Hà Nội, quên mất cốc nón mát lạnh ven hồ, có lúc cả bạn. Mê mải tìm màu mực mới, nét vẽ mới ở một nơi ko phải Hà Nội. Ngay cả lúc tôi vô tình rơi vào tai tôi một bài hát về Hà Nội, lúc tiềm thức và ký ức cứ quanh quẩn trong tâm trí, tôi vẫn cố át đi, gạt nó sang một bên, mê mải với bức tranh mới, còn nhiều màu sắc nhưng tôi ko cải tiến.

Rồi tất cả đều tan vào lãng quên. Cây cổ thụ, ghế đá, đèn đường vàng, bông hoa nhỏ, tiếng ve kêu, xe đạp, áo dài, tóc mai, những bài hát về thị thành này. Và những lời hứa. Tôi đều quên mất.

Và dù đã quen với những thay đổi, phản bội. Hãy quen với thực tiễn là ko có gì tồn tại mãi mãi. Nhưng có một lời thề ko bao giờ quên, nó chỉ chìm xuống, phủi bụi, nhưng vẫn tồn tại. Mặc dù có thể nói rằng nó đã được cất vào tủ, khóa, và sau đó bị quên lãng. Nhưng tôi vẫn cảm thấy buồn nôn. Ngày kết thúc vì một lời thề.

Tốt hơn hết hãy vứt nó đi. Người nào lại cất vào tủ rồi để quên như thế. Cứ thế, nó luôn ở đó, luôn chiếm một vị trí trong tôi.

Bạn đang đọc Chuyện tình học trò – Quyển 2 tại nguồn: https://www.sex-shoponline.net/chuyen-tinh-thoi-sinh-vien-quyen-2/

Mới tốt nghiệp đại học, nhưng, ở nhà chờ việc hay đúng hơn là thất nghiệp, sống với ông bà già. Haiz, nói tôi là kẻ ăn bám, nghĩa đen hay nghĩa bóng cũng ko hẳn, vì nghĩa đen lúc ăn cơm, tôi cũng ngồi một mình trên ghế tử tế, ko xích đu ko bám lấy người nào, mỗi bữa tôi đánh 4, 5 bát. cơm ngon lành. Nói một cách hình tượng là trước đó, tôi cũng có một người lao động vận tải tử tế, lương tháng nào cũng có thêm tiền đổ xăng cho chiến tranh và cát bụi ngày 2 bữa. Nhưng nghề vận tải của tôi lúc đó hơi HOT, ông tổ của nghề shipper hiện giờ.

tình dục

Vậy đó, đang có một công việc ổn định, ngon ăn, sắp mở doanh nghiệp, một giám đốc kiêm viên chức tới nơi đột nhiên già đi chụm đầu lại, bỏ lại tuổi xanh đầy hoài bão, hoài bão và ước mơ. Người yêu đẹp như mơ dưới đất Hà Nội cho bao người trông ngóng về quê với cái tên ăn bám.

À quên giới thiệu với các bạn, mình tên Huy Trung, mới tốt nghiệp ngành Giao thông, có bạn nào biết rồi, người nào chưa thì mình xin giới thiệu lại, đẹp trai như Lưu Đức Hoa nhưng hát hay như anh ta. zai Bang Kieu. Nói tương tự ko có tức là tôi nổ to như Q lựu đạn, nhưng đó là sự thực, có sách méc có chứng, chị em nào cũng vỗ tay khen tôi đẹp trai. Từ thị thành tới nông thôn, từ thủ đô tới miền núi, năm đó tôi về quê hát với người bạn chưa từng thấy nhiều cô gái trẻ ở quê vừa hát vừa ôm tôi như bị mù. Đó là màn bạc.

Haizzzzzz.

Về quê thì cực chẳng đã nhưng đành chịu, ngồi hát với đám bạn nhưng tâm hồn cứ như bị treo ngược. Nhạc đi từ tai này sang tai kia, chỉ có bia vào thẳng mồm kêu ục ục.

– Anh Trung, về chưa? – Bạn tôi cố hét vào tai tôi đang treo ngược ở đâu đó để át đi tiếng nhạc.

Vẫn chưa muộn, nhưng từ vẻ mặt của tôi, chắc anh đấy cũng biết tôi đang chán.

– Ừ, quay lại.

Tôi và bạn tôi ngồi trên bậc thềm trước quảng trường, tựa mông vào một tấm bìa cứng, chống khuỷu tay lên bậc lát đá, nhìn trời, đất, mây. Vậy là tuổi xanh vật lộn với bao ước mơ hoài bão có nhẽ sẽ kết thúc tại đây? Trước đó, lúc tạm biệt Hà Nội, anh vẫn phấn khởi ý thức chỉ cần tránh bão, tạm lui về tập luyện chờ ngày sum họp, vẫn vuốt ve má người yêu.

Nhưng từng giờ, từng phút, được hít thở ko khí quê hương, sự yên bình, yên ắng ko xô bồ của thị thành tôi đang sống đang dần gặm nhấm ý thức quyết tâm của tôi. Sự khá giả, thoải mái lúc được sống bên gia đình, niềm hạnh phúc của bố mẹ lúc được ăn cùng đứa đàn ông duy nhất từng bữa ăn làm hao mòn quyết tâm và tình yêu của tôi dành cho người yêu từng chút một.

Tháng 10, tiết trời thu mát lạnh thổi gió mang theo hương hoa ko nồng nàn như hoa sữa Hà Nội khắp quảng trường. Về quê được gần một tuần, Dũng là chàng trai duy nhất tôi gặp những ngày này, một người đồng chí vào sinh ra tử thời đi học với tôi. Nghe tin tôi về quê, nó ập tới với tôi như một cơn gió, cuốn tôi đi khắp thị thành nhỏ bằng lỗ mũi, nơi chôn nhau cắt rốn của tôi và nó.

Ôn lại kỷ niệm về quê, 5 năm đại học, tổng kết số ngày về thăm quê trong 5 năm chưa đầy năm mươi ngày, giờ than vãn với nó, ký ức tuổi thư lại ùa về từng chút một. Một tuần, tôi đắm chìm trong ký ức tuổi thơ, cố làm vơi đi nỗi nhớ Hà Nội và anh. Một tuần, tôi lang thang trong miền ký ức, 3 ngày tuổi bà ngoại kéo tôi đi tập Yoga để giúp khí huyết lưu thông, bớt ngớ ngẩn.

Tập luyện cũng tốt, gập người, vặn mình, hít thở cũng khiến đầu óc nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Tôi khuyên những bạn đang gặp vấn đề trong suy nghĩ hãy thực hành điều đó, rất tốt. Chỉ vài buổi nhưng tâm trạng tôi khác hẳn, bớt nhớ nhung, buồn bực. Nhưng tới chiều nay lúc thu được quyết định làm việc có đóng dấu đỏ cuối cùng của Ủy ban, tôi hoàn toàn thất vọng. Nó tương tự như một dấu chấm. Ghi lại ước mơ tuổi xanh của mình, đóng khung và cất nó đi. Dù đã biết trước nhưng khó quá đành chấp nhận.

Tôi ko gọi điện cho người yêu ở HN nữa nhưng gọi cho Dũng, ra đây.

– Anh Trung, em có một số việc gấp. Tôi sẽ đưa bạn trở lại trước.

Tôi nhìn cô bạn đang cười toe toét nhìn đồng hồ, đã gần 11 giờ. Dũng bằng tuổi, lại gần nhà, học chung lớp nhiều năm nhưng như thường lệ, anh vẫn gọi tôi là anh, tôi và anh đấy từ trước tới nay luôn thân thiết với nhau. Sau mấy năm đại học, vì anh ko ở Hà Nội nên tình cảm vẫn vẹn nguyên. Trộm vía nó từ chiều, và tôi cũng muốn ngồi một lúc, nên tôi nói với anh ta.

– Cô gái gọi lại. Cô cứ về trước đi, tôi sẽ tự đi bộ về.

Anh lại cười toe toét rồi lên xe phóng đi.

Tôi ngồi xuống, nhắm mắt nhắm mũi lại và gặm nhấm cảm giác một mình.

Trời mùa thu đen kịt, em đang làm gì hiện giờ?

– Này, anh trai. Mở mắt ra và hỏi.

Tôi đang trầm tư thì một giọng nói vang lên trên đầu, một bàn tay đập vào vai khiến tôi trố mắt.

– Có gì?

Một khuôn mặt xa lạ, tương cà đỏ với mùi rượu phả vào mặt tôi, hỏi một câu không phù hợp:

– Bạn có biết Hương Tràm ko?

Còn nói tôi biết Hương Tràm hay ko thì tất nhiên tôi biết, tôi biết rõ. Em là Em gái mưa sinh năm 95 tại Vinh, thần tượng của rất nhiều bạn trẻ Việt Nam và đặc thù em là người yêu trong mộng của FC Hải Phòng. Tuy nhiên, nếu người say đó hỏi tôi vào lúc này, tôi sẽ tự hào kể cho anh nghe về tiểu truyện và số đo 3 vòng của Hương Tràm trong phút tới, nhưng ở thời khắc năm đó… tôi cũng đồng ý.

– Hương Tràm nào?

Nếu bạn ko biết, đừng hỏi lại.

– Chết tiệt, Hương Tràm, ko phải Hương Tràm, là người yêu của tôi. Đừng chạm vào nó.

Khuôn mặt non nớt đỏ bừng mùi thơm của hồng xiêm áp sát vào mặt tôi.

Chết tiệt, tôi là tôi và tôi ghét cái kiểu làm loạn với 3 xu dấm. Nó phải là học trò cấp 3, chưa đủ tuổi chơi với tôi. Tôi định đưa tay ra đánh thẳng vào mặt nhưng nhìn thoáng qua đã thấy 3, 4 người đàn ông cởi trần áo trắng đứng trên bậc thềm vuông thật nực cười.

Xem thêm chi tiết Chuyện tình thời sinh viên - Quyển 2

Phân mục: Truyện sex hay

Nguồn: sex-shoponline.net

Xem thêm Video clip hót nhất hôm nay: Video Clip Hót

Xem những sản phần đồ chơi tình dục hót nhất 2022: shop đồ chơi tình dục

#Chuyện #tình #thời #sinh #viên #Quyển

Bài này hay lắm nè:   Truyên Sex – Em Thu Đạm (Cực dâm)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Tin Tức