Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex nếu muốn gửi truyện vui lòng gửi vào email [email protected]!
Chiều nay vừa có một vài tự nguyện viên tham gia chương trình Hành trình xanh hay thông qua doanh nghiệp gì đó, khiến tôi nhớ lại ngày xưa thời sinh viên cũng đi tự nguyện.
Năm thứ hai đó, rất năng động. Mùa Hè Xanh luôn tham gia, cùng trường về miền Tây (các tỉnh xin phép ở ẩn) để làm tự nguyện. Tôi đang ở trong đội dạy toán và tin học. Nhưng thật buồn cười, vùng quê nghèo nhiều nhất chỉ dạy toán và văn thôi, chứ máy tính thì ko dạy.
Thành thật nhưng mà nói, đây là lần trước tiên tôi tự nguyện tới thế này, chảy máu cũng ko sao. Buổi sáng, họ dạy các em học bài, buổi chiều, họ thu dọn và giúp người dân lợp lại nhà. Trong lúc những thứ chúng ta phải cày hoặc gặt, chúng ta sẽ khốn khổ. Cả ngày dưới ánh nắng mặt trời trên cánh đồng. Đó là lý do vì sao tất cả mọi người đều hạnh phúc.
Người dân ở đó mến khách thật, họ vẫn đem tôm cá đánh bắt được dưới kênh, rồi mang ngô khoai cho lũ học trò chúng tôi ăn uống, nhiều đứa còn mang rượu qua mời nhậu nhẹt. Nhìn chung, ban ngày hoạt động mỏi mệt, đêm tối tổ chức tiệc tùng, liên hoan văn nghệ. Cuộc sống thực sự rất vui và thoải mái.
Tuần trước tiên thực sự tối tới 9h, tôi như chìm vào giấc ngủ ko biết trời trăng gì nữa. Tôi mệt quá, nhưng tôi uống thêm vài ly rượu. Nhưng rồi bạn cũng quen và cuộc vui mở màn.
Thứ nhất, ngủ theo kiểu xếp lớp, nam nữ coi như ở chung một phòng lớn của nhà văn hóa huyện. 120 bạn trẻ đầy tâm huyết trong căn phòng rộng 250m2. Nói thật, nhiều hôm ngủ dậy thấy con gái nằm kế bên, mở mắt ra nhìn thấy gương mặt cô đó đang kề cận nhưng mà tôi ngỡ ngàng. Nhưng nói thật với bạn, hôm nào làm việc nhọc nhằn thì nhâm nhi vài ly rượu với con cá nướng nhỏ rồi múa hát, còn ko thì ngồi tâm sự tâm tư và nghe chuyện về vùng đất mình đang làm việc. tự nguyện… à, nó thực sự ko đủ mạnh để nghĩ về thèm muốn và tình dục. Đó là lý do vì sao mọi người đều ngủ say như chết. Đặc thù là hàng ngũ lao động. Đội dạy của chúng tôi chỉ dạy buổi chiều nên đỡ hơn, nhưng người lao động vất vả cả ngày.
Trong số các cô gái tự nguyện, có cả một số cô gái rất xinh, người Sài Gòn chính hiệu. Thậm chí có những đứa trẻ năm nhất rất vui. Nói chung, đếm đi đếm lại thì có hơn 40 cô, cũng có 7 cô xinh xẻo, dễ thương.
Nhưng mấy chị này quấn em quá, chuyên gia cho em hỏi sao em trắng quá. Làm thế nào để bạn giữ cho làn da của bạn trắng?
Chuyện, mình là trai Hà Nội, da trắng từ nhỏ. Ngoài ra, lúc lên Sài Gòn, tôi ko bị bắt nắng nữa, vì da tôi trắng và đẹp hơn thời con gái. Đó là lý do vì sao các bạn nam trong lớp đều được gọi là đàn ông bột.
Trong tất cả các cô gái thì em P là nhất, em đó ko xinh nhất nhưng em đó dễ thương, nhất là lúc cười em đó có 2 núm tròn đồng xu nhìn rất dễ thương. Cô gái này dáng người rất phổ biến, ngực ko lớn, mông cũng phổ biến. Cô có vòng eo thon và đôi chân dài triền miên. Cao gần bằng tôi. Tôi 1m75 nhưng em gái cô đó là 1m65.
Hai đứa học cùng tổ dạy học nên cũng nói chuyện qua lại, chủ yếu là em nó hỏi làm sao để da ko bị cháy nắng (nhưng mà ba cũng ko biết nữa, ba luôn đi chơi- quần đùi lỗ và ko bị đen nên bạn có biết). Thế nhưng mà cũng chém ác, ra đường bịt kín mặt, dùng kem làm trắng da này (thực ra là nghe chị láng giềng làm nghề bán hàng đa cấp kể lại). Sau một hồi nói chuyện, tôi mới biết cô sinh viên này khác khoa với tôi, nhưng lịch học lại khác nên tôi chưa bao giờ nhìn thấy mặt cô đó. Cô đó là gái Sài Gòn, giọng hát hay. Vào Sài Gòn được 2 năm rồi nhưng thực sự giọng hát của cô gái dễ thương nhất nhưng mà tôi từng nghe về cô đó vẫn là số 1. Thực sự lúc đó tôi yêu và ngưỡng mộ cô đó vì cô đó có giọng hát hay và nụ cười rất duyên.
Buổi tối thường phụ nữ tắm trước, nam tắm sau. Vì vậy, sau lúc dùng bữa tối, mọi người thoải mái tán gẫu với nhau trong hội trường, phiên phiến là buổi tối hôm đó cũng được gọi là buổi tối “Tạm thời ngơi nghỉ và thanh lọc” để “Ngày mai uống rượu lại nhé các con”.
Ngồi ngoài hè một mình, cầm điện thoại nhắn tin cho gia đình ở Hà Nội, đừng lo, anh ở Sài Gòn đi tự nguyện vui vẻ, lúc tắm xong em ko khỏe thì tới ngồi cạnh anh và xem những gì tôi đang nhắn tin. tin gì. Đột nhiên, có người ngồi xuống kế bên, mùi hương từ thân thể con gái, nhất là sau lúc tắm, thật lôi cuốn. Vậy quay đầu lại, đúng rồi, tôi là P. Cái mũi của tôi ko sai.
Hai người ngồi một lúc, cắt đứt chuyện thời sự, rồi kinh tế, qua các vấn đề học đường. Phiên phiến chúng tôi nói chuyện rất lâu, rất lâu sau mới có cuộc gọi đi ngủ sớm. Buổi sáng, tất cả đều phải ra đồng. Ko có sự phân công giữa giảng dạy và lao động. Vì vậy, việc vội vã đứng dậy xỏ dép để vào nhà văn hóa coi như vội vã. Hôm nay em đi ngủ nhưng ko thấy cao cao như mọi lúc, hóa ra mấy ngày nay toàn P nằm cạnh em. Cô đó ở ngay trong góc và tôi ở ngoài. Sau đó, hãy để nó đi, tung ra một lúc đèn tắt. Cả hai đều ko thấy mệt nên nằm nói chuyện một lúc rồi mới đi ngủ.
Tuy nhiên, vào buổi sáng, điện thoại của tôi để báo thức rung, vì vậy nó rung trong túi và tôi thức dậy ngay tức khắc. Được rồi, thường thì tôi chỉ cần mở mắt ra là thấy mặt P, hoặc lúc tôi quay sang hướng khác thì đó chỉ là mặt của người nào đó hoặc của người khác, nhưng sáng nay thì khác. Tay P vẫn để trên bụng, nắm chặt tay tôi trong lúc chân tôi gác lên chân anh trai từ lúc nào ko biết. Nhưng lúc thấy tôi cử động, anh đó cũng giật thót đứng dậy. Cảnh lúc đó hơi ngượng ngùng nhưng rồi vội vã hai người bật dậy thì có người tỉnh dậy. Thế là tôi ra ngoài đánh răng, rửa mặt, rồi kéo cả bầy đi làm ruộng. Hơn chục đứa khỏe nhất đi phụ giúp nhà, đi đánh cá, hái ngô sửa nhà….
Cuối ngày hôm đó người nào cũng bủn rủn tay chân vì mệt, nhưng 3 ngày sau vẫn thế. Cuối cùng thì mọi chuyện cũng ổn thỏa. Thế là năm thứ 4 thầy T và cô giáo quản lý đã nghĩ ra một trò chơi thi văn nghệ. Vậy là xong, 2 đội mở màn chia tay, 1 đội dựng sân khấu và lo 1 tiết mục, đội còn lại lo 3 tiết mục khác.
Vậy là đội chúng tôi đã trình diễn 3 tiết mục, trong đó 1 là hát, 2 là trình diễn thời trang và 3 là đóng kịch kể chuyện.
Tôi và P cuối cùng vào đội trình diễn thời trang. Thế là cả buổi sáng hôm đó, cả đoàn kéo nhau đi tìm lá chuối, lá dừa, lá bàng. Nói chung, cả nhóm hái một bó, sau đó lấy thêm hoa dã quỳ và dùng dây dù ghép lại thành một chùm y phục hơi dị.
Tính cách cao ráo, đẹp trai nên 4 chàng trai trong đội chúng tôi cứ kêu khó tập đi sao cho giống trên nền cát.
Cuối cùng thì cũng tới lúc chia đôi nam nữ để đồng hành nhau, lúc đầu mình chia tay với V nhưng bất thần P đòi đổi với lý do là thằng bạn đi cặp quá lùn và cao. Thế là em đổi cặp, em gái và IP 1 cặp. Rồi bất thần P ghé vào tai nói nhỏ: “Em ko thích thằng N, sao nó ốm thế này, lúc nào cũng nhìn con gái chằm chằm vậy.
Tôi nghe xong cũng thấy buồn cười, ko có nam nhân nào ở tuổi này tương tự. Nếu ko, đó được gọi là bệnh, đó là điều phổ biến. Dù nghĩ vậy nhưng tôi ko dám nói ra, vì sợ cô đó nghĩ tôi cũng… khổ.
Vì vậy, theo kịch bản đội trưởng đưa ra, các cặp đôi liên tục nắm tay nhau tập đi, xoay người thực hiện động tác đánh me. Cuối cùng thì cũng được một lúc, cả nhà cùng trèo cây hái ổi, rồi hái thêm me, ngồi uống trà đá tán gẫu.
Cuối cùng cũng tới giờ G, buổi trình diễn thời trang của chúng tôi là tiết mục mở màn nên chúng tôi phải ra sân trước, lúc chúng tôi mặc y phục lá cây, tôi thừa nhận là rất ngứa. Nhưng cuối cùng thì phần diễn xuất cũng diễn ra tốt đẹp, dù ko nhiều năm kinh nghiệm nhưng mọi người đều vỗ tay khen ngợi sự thông minh và có phần lập dị của thời trang hoa lá.
Sau lúc hoàn thành nhiệm vụ, thay quần áo cũ, cả đoàn kéo nhau ra ngồi cùng mọi người để xem tiết mục hát tiếp theo, ngồi xem trong đám đông có thanh niên xung phong của ta và người dân trong huyện. Đúng là sân nhà văn hóa hơi chật nên chúng tôi phải chen chúc nhau một tẹo, nhưng rồi cũng có nơi, tôi và P ngồi cạnh nhau, trò chuyện và xem chương trình. Chợt thằng N ko hiểu từ góc nào, nó bất thần tiến lại gần ngồi xuống cạnh P thì P bất thần nhảy sát vào người, cả người nó dựa vào người. Mẹ ơi, con thú nhận là ko hiểu sao lúc đó máu dê trong người lại nổi lên. Nếu bạn biết có rất nhiều người như thế này… bạn phải thu dọn đồ đoàn và chạy về Hà Nội sớm.
Nhìn thấy cô đó, nó đột nhiên sáp vào tôi, tôi nói.
– P ko nóng?
– Ực, tự nhiên N lại gần nên P đã cách xa anh rồi.
– Sao tránh nó như tránh ác?
– Thằng đó kinh tởm, vừa rồi P thấy nó tới gần V rồi cứ dựa vào người V nên V bỏ chạy.
– Hừ, chắc hiện giờ tôi sẽ chạy đi chỗ khác.
– Này, ý bạn là gì? Bạn có so sánh P với nó ko?
Tôi quay lại và đảo mắt.
– Dạ, ko có tức là P đã né ra chỗ khác.
– Còn đâu để tránh papa?
– Ko.
Vừa nói tôi vừa chỉ vào đùi tôi, thấy vậy P khẽ véo tay tôi rồi nói
– Tôi cũng là một con dê như anh ta.
– Đàn ông thì phải có máu dê đúng ko? Hóa ra ko phải là Đông Phương Bất Bại. Có nên ngồi nhà đóng cửa cầm kim thêu hoa ko?
– Kinh khủng, còn hơn nhìn con gái sáng mắt ra nhưng mà tô sáp.
Hai người xì xào bàn tán một lúc thì bất thần N tiến lại gần em P khiến P giật thót. Vì vậy, ko cần hỏi hay nói bất kỳ điều gì với tôi, cô đó đứng dậy và nhảy vào lòng tôi. Ôi trời ơi, tôi ngạc nhiên quá. Hơn nữa, hành động của P khiến những người ngồi kế bên gọi là nhìn rồi cười lăn cười bò. Một số người trong số họ thậm chí còn nói
– Bạo quá, công khai rồi.
Đó là những gì tôi đã nghe
– Công khai là gì? Chuyện gì đã xảy ra thế?
– Còn chuyện giả điên, hai người bọn họ rõ ràng là một vài, nhưng bọn họ vẫn một mực phủ nhận.
– Này, tôi chưa bao giờ từ chối?
– Người nào bảo anh cự tuyệt, tình yêu của anh chính là phủ nhận.
Lúc anh ta nói xong, mọi người ngồi kế bên đều phá lên cười.
Thấy vậy, tôi hỏi P
– Này, chuyện quái gì xảy ra vậy?
– À, sáng nay tự nhiên hỏi P và A có yêu nhau ko nhưng mà sao cứ đòi đi diễn chung. P nói ko, nhưng họ ko tin.
“Vậy vì sao bạn ko nói cho tôi biết lý do của sự thay đổi?”
– Chà, thấy vậy chứ nói ra thì khó nhìn mặt nhau lắm. N chưa làm gì quá quắt nên ko nói được.
– Ồ, vậy đó.
Lúc này, gã N thấy P đã ngồi ngay vào lòng mình, biết ko làm gì được nên phi thẳng ra chỗ khác để tìm con mồi mới. Tuy nhiên, lúc nó rời đi, P cũng sắp lộ diện nên tôi quyết định giữ lại.
Nhẹ nhõm ôm eo cô đó và nói
– Này, P đã phá hỏng tên tuổi của A rồi, nên P ko đi đâu cả.
– Cái gì bị hỏng? Bạn cũng có một tên tuổi.
– Gì chứ, người đàn ông độc thân quyến rũ nhất Mùa hè xanh đã bị P làm cho độc thân rồi sao?
– Dạ chưa, P chưa làm gì cả.
– Nhưng rồi sao họ nói hoài, mặt mũi đâu?
– Này, anh mê gái chưa? Ôm P nhưng đòi gặp chị khác.
– Này, đang nói chuyện này, ko đi đâu cả. Thôi thì ôm một em xinh thế này rồi tạm biệt mấy em khác.
Hai người nô giỡn một hồi rồi cuối cùng ở lại hiện trường, ôm chầm lấy anh xem tiết mục cuối cùng, sau đó đứng lên làm thành một vòng tròn lớn là sinh viên tự nguyện và thanh niên trong huyện vòng tay ôm đống lửa nhảy quanh đống lửa. trại do thầy phụ trách đốt và hát.
Chỉ có hôm đó, gần 12h chúng tôi mới giải thể. Tất cả đều vào phòng đó để ngủ.
Tất nhiên, vị trí của tôi và P vẫn vậy…
Chuyện tình lúc đi sinh viên tự nguyện
Hình Ảnh về: Chuyện tình lúc đi sinh viên tự nguyện
Video về: Chuyện tình lúc đi sinh viên tự nguyện
Wiki về Chuyện tình lúc đi sinh viên tự nguyện
Chuyện tình lúc đi sinh viên tự nguyện -
Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex nếu muốn gửi truyện vui lòng gửi vào email [email protected]!
Chiều nay vừa có một vài tự nguyện viên tham gia chương trình Hành trình xanh hay thông qua doanh nghiệp gì đó, khiến tôi nhớ lại ngày xưa thời sinh viên cũng đi tự nguyện.
Năm thứ hai đó, rất năng động. Mùa Hè Xanh luôn tham gia, cùng trường về miền Tây (các tỉnh xin phép ở ẩn) để làm tự nguyện. Tôi đang ở trong đội dạy toán và tin học. Nhưng thật buồn cười, vùng quê nghèo nhiều nhất chỉ dạy toán và văn thôi, chứ máy tính thì ko dạy.
Thành thật nhưng mà nói, đây là lần trước tiên tôi tự nguyện tới thế này, chảy máu cũng ko sao. Buổi sáng, họ dạy các em học bài, buổi chiều, họ thu dọn và giúp người dân lợp lại nhà. Trong lúc những thứ chúng ta phải cày hoặc gặt, chúng ta sẽ khốn khổ. Cả ngày dưới ánh nắng mặt trời trên cánh đồng. Đó là lý do vì sao tất cả mọi người đều hạnh phúc.
Người dân ở đó mến khách thật, họ vẫn đem tôm cá đánh bắt được dưới kênh, rồi mang ngô khoai cho lũ học trò chúng tôi ăn uống, nhiều đứa còn mang rượu qua mời nhậu nhẹt. Nhìn chung, ban ngày hoạt động mỏi mệt, đêm tối tổ chức tiệc tùng, liên hoan văn nghệ. Cuộc sống thực sự rất vui và thoải mái.
Tuần trước tiên thực sự tối tới 9h, tôi như chìm vào giấc ngủ ko biết trời trăng gì nữa. Tôi mệt quá, nhưng tôi uống thêm vài ly rượu. Nhưng rồi bạn cũng quen và cuộc vui mở màn.
Thứ nhất, ngủ theo kiểu xếp lớp, nam nữ coi như ở chung một phòng lớn của nhà văn hóa huyện. 120 bạn trẻ đầy tâm huyết trong căn phòng rộng 250m2. Nói thật, nhiều hôm ngủ dậy thấy con gái nằm kế bên, mở mắt ra nhìn thấy gương mặt cô đó đang kề cận nhưng mà tôi ngỡ ngàng. Nhưng nói thật với bạn, hôm nào làm việc nhọc nhằn thì nhâm nhi vài ly rượu với con cá nướng nhỏ rồi múa hát, còn ko thì ngồi tâm sự tâm tư và nghe chuyện về vùng đất mình đang làm việc. tự nguyện… à, nó thực sự ko đủ mạnh để nghĩ về thèm muốn và tình dục. Đó là lý do vì sao mọi người đều ngủ say như chết. Đặc thù là hàng ngũ lao động. Đội dạy của chúng tôi chỉ dạy buổi chiều nên đỡ hơn, nhưng người lao động vất vả cả ngày.
Trong số các cô gái tự nguyện, có cả một số cô gái rất xinh, người Sài Gòn chính hiệu. Thậm chí có những đứa trẻ năm nhất rất vui. Nói chung, đếm đi đếm lại thì có hơn 40 cô, cũng có 7 cô xinh xẻo, dễ thương.
Nhưng mấy chị này quấn em quá, chuyên gia cho em hỏi sao em trắng quá. Làm thế nào để bạn giữ cho làn da của bạn trắng?
Chuyện, mình là trai Hà Nội, da trắng từ nhỏ. Ngoài ra, lúc lên Sài Gòn, tôi ko bị bắt nắng nữa, vì da tôi trắng và đẹp hơn thời con gái. Đó là lý do vì sao các bạn nam trong lớp đều được gọi là đàn ông bột.
Trong tất cả các cô gái thì em P là nhất, em đó ko xinh nhất nhưng em đó dễ thương, nhất là lúc cười em đó có 2 núm tròn đồng xu nhìn rất dễ thương. Cô gái này dáng người rất phổ biến, ngực ko lớn, mông cũng phổ biến. Cô có vòng eo thon và đôi chân dài triền miên. Cao gần bằng tôi. Tôi 1m75 nhưng em gái cô đó là 1m65.
Hai đứa học cùng tổ dạy học nên cũng nói chuyện qua lại, chủ yếu là em nó hỏi làm sao để da ko bị cháy nắng (nhưng mà ba cũng ko biết nữa, ba luôn đi chơi- quần đùi lỗ và ko bị đen nên bạn có biết). Thế nhưng mà cũng chém ác, ra đường bịt kín mặt, dùng kem làm trắng da này (thực ra là nghe chị láng giềng làm nghề bán hàng đa cấp kể lại). Sau một hồi nói chuyện, tôi mới biết cô sinh viên này khác khoa với tôi, nhưng lịch học lại khác nên tôi chưa bao giờ nhìn thấy mặt cô đó. Cô đó là gái Sài Gòn, giọng hát hay. Vào Sài Gòn được 2 năm rồi nhưng thực sự giọng hát của cô gái dễ thương nhất nhưng mà tôi từng nghe về cô đó vẫn là số 1. Thực sự lúc đó tôi yêu và ngưỡng mộ cô đó vì cô đó có giọng hát hay và nụ cười rất duyên.
Buổi tối thường phụ nữ tắm trước, nam tắm sau. Vì vậy, sau lúc dùng bữa tối, mọi người thoải mái tán gẫu với nhau trong hội trường, phiên phiến là buổi tối hôm đó cũng được gọi là buổi tối "Tạm thời ngơi nghỉ và thanh lọc" để "Ngày mai uống rượu lại nhé các con".
Ngồi ngoài hè một mình, cầm điện thoại nhắn tin cho gia đình ở Hà Nội, đừng lo, anh ở Sài Gòn đi tự nguyện vui vẻ, lúc tắm xong em ko khỏe thì tới ngồi cạnh anh và xem những gì tôi đang nhắn tin. tin gì. Đột nhiên, có người ngồi xuống kế bên, mùi hương từ thân thể con gái, nhất là sau lúc tắm, thật lôi cuốn. Vậy quay đầu lại, đúng rồi, tôi là P. Cái mũi của tôi ko sai.
Hai người ngồi một lúc, cắt đứt chuyện thời sự, rồi kinh tế, qua các vấn đề học đường. Phiên phiến chúng tôi nói chuyện rất lâu, rất lâu sau mới có cuộc gọi đi ngủ sớm. Buổi sáng, tất cả đều phải ra đồng. Ko có sự phân công giữa giảng dạy và lao động. Vì vậy, việc vội vã đứng dậy xỏ dép để vào nhà văn hóa coi như vội vã. Hôm nay em đi ngủ nhưng ko thấy cao cao như mọi lúc, hóa ra mấy ngày nay toàn P nằm cạnh em. Cô đó ở ngay trong góc và tôi ở ngoài. Sau đó, hãy để nó đi, tung ra một lúc đèn tắt. Cả hai đều ko thấy mệt nên nằm nói chuyện một lúc rồi mới đi ngủ.
Tuy nhiên, vào buổi sáng, điện thoại của tôi để báo thức rung, vì vậy nó rung trong túi và tôi thức dậy ngay tức khắc. Được rồi, thường thì tôi chỉ cần mở mắt ra là thấy mặt P, hoặc lúc tôi quay sang hướng khác thì đó chỉ là mặt của người nào đó hoặc của người khác, nhưng sáng nay thì khác. Tay P vẫn để trên bụng, nắm chặt tay tôi trong lúc chân tôi gác lên chân anh trai từ lúc nào ko biết. Nhưng lúc thấy tôi cử động, anh đó cũng giật thót đứng dậy. Cảnh lúc đó hơi ngượng ngùng nhưng rồi vội vã hai người bật dậy thì có người tỉnh dậy. Thế là tôi ra ngoài đánh răng, rửa mặt, rồi kéo cả bầy đi làm ruộng. Hơn chục đứa khỏe nhất đi phụ giúp nhà, đi đánh cá, hái ngô sửa nhà….
Cuối ngày hôm đó người nào cũng bủn rủn tay chân vì mệt, nhưng 3 ngày sau vẫn thế. Cuối cùng thì mọi chuyện cũng ổn thỏa. Thế là năm thứ 4 thầy T và cô giáo quản lý đã nghĩ ra một trò chơi thi văn nghệ. Vậy là xong, 2 đội mở màn chia tay, 1 đội dựng sân khấu và lo 1 tiết mục, đội còn lại lo 3 tiết mục khác.
Vậy là đội chúng tôi đã trình diễn 3 tiết mục, trong đó 1 là hát, 2 là trình diễn thời trang và 3 là đóng kịch kể chuyện.
Tôi và P cuối cùng vào đội trình diễn thời trang. Thế là cả buổi sáng hôm đó, cả đoàn kéo nhau đi tìm lá chuối, lá dừa, lá bàng. Nói chung, cả nhóm hái một bó, sau đó lấy thêm hoa dã quỳ và dùng dây dù ghép lại thành một chùm y phục hơi dị.
Tính cách cao ráo, đẹp trai nên 4 chàng trai trong đội chúng tôi cứ kêu khó tập đi sao cho giống trên nền cát.
Cuối cùng thì cũng tới lúc chia đôi nam nữ để đồng hành nhau, lúc đầu mình chia tay với V nhưng bất thần P đòi đổi với lý do là thằng bạn đi cặp quá lùn và cao. Thế là em đổi cặp, em gái và IP 1 cặp. Rồi bất thần P ghé vào tai nói nhỏ: “Em ko thích thằng N, sao nó ốm thế này, lúc nào cũng nhìn con gái chằm chằm vậy.
Tôi nghe xong cũng thấy buồn cười, ko có nam nhân nào ở tuổi này tương tự. Nếu ko, đó được gọi là bệnh, đó là điều phổ biến. Dù nghĩ vậy nhưng tôi ko dám nói ra, vì sợ cô đó nghĩ tôi cũng… khổ.
Vì vậy, theo kịch bản đội trưởng đưa ra, các cặp đôi liên tục nắm tay nhau tập đi, xoay người thực hiện động tác đánh me. Cuối cùng thì cũng được một lúc, cả nhà cùng trèo cây hái ổi, rồi hái thêm me, ngồi uống trà đá tán gẫu.
Cuối cùng cũng tới giờ G, buổi trình diễn thời trang của chúng tôi là tiết mục mở màn nên chúng tôi phải ra sân trước, lúc chúng tôi mặc y phục lá cây, tôi thừa nhận là rất ngứa. Nhưng cuối cùng thì phần diễn xuất cũng diễn ra tốt đẹp, dù ko nhiều năm kinh nghiệm nhưng mọi người đều vỗ tay khen ngợi sự thông minh và có phần lập dị của thời trang hoa lá.
Sau lúc hoàn thành nhiệm vụ, thay quần áo cũ, cả đoàn kéo nhau ra ngồi cùng mọi người để xem tiết mục hát tiếp theo, ngồi xem trong đám đông có thanh niên xung phong của ta và người dân trong huyện. Đúng là sân nhà văn hóa hơi chật nên chúng tôi phải chen chúc nhau một tẹo, nhưng rồi cũng có nơi, tôi và P ngồi cạnh nhau, trò chuyện và xem chương trình. Chợt thằng N ko hiểu từ góc nào, nó bất thần tiến lại gần ngồi xuống cạnh P thì P bất thần nhảy sát vào người, cả người nó dựa vào người. Mẹ ơi, con thú nhận là ko hiểu sao lúc đó máu dê trong người lại nổi lên. Nếu bạn biết có rất nhiều người như thế này… bạn phải thu dọn đồ đoàn và chạy về Hà Nội sớm.
Nhìn thấy cô đó, nó đột nhiên sáp vào tôi, tôi nói.
- P ko nóng?
- Ực, tự nhiên N lại gần nên P đã cách xa anh rồi.
- Sao tránh nó như tránh ác?
- Thằng đó kinh tởm, vừa rồi P thấy nó tới gần V rồi cứ dựa vào người V nên V bỏ chạy.
- Hừ, chắc hiện giờ tôi sẽ chạy đi chỗ khác.
- Này, ý bạn là gì? Bạn có so sánh P với nó ko?
Tôi quay lại và đảo mắt.
- Dạ, ko có tức là P đã né ra chỗ khác.
- Còn đâu để tránh papa?
- Ko.
Vừa nói tôi vừa chỉ vào đùi tôi, thấy vậy P khẽ véo tay tôi rồi nói
- Tôi cũng là một con dê như anh ta.
- Đàn ông thì phải có máu dê đúng ko? Hóa ra ko phải là Đông Phương Bất Bại. Có nên ngồi nhà đóng cửa cầm kim thêu hoa ko?
- Kinh khủng, còn hơn nhìn con gái sáng mắt ra nhưng mà tô sáp.
Hai người xì xào bàn tán một lúc thì bất thần N tiến lại gần em P khiến P giật thót. Vì vậy, ko cần hỏi hay nói bất kỳ điều gì với tôi, cô đó đứng dậy và nhảy vào lòng tôi. Ôi trời ơi, tôi ngạc nhiên quá. Hơn nữa, hành động của P khiến những người ngồi kế bên gọi là nhìn rồi cười lăn cười bò. Một số người trong số họ thậm chí còn nói
- Bạo quá, công khai rồi.
Đó là những gì tôi đã nghe
- Công khai là gì? Chuyện gì đã xảy ra thế?
- Còn chuyện giả điên, hai người bọn họ rõ ràng là một vài, nhưng bọn họ vẫn một mực phủ nhận.
- Này, tôi chưa bao giờ từ chối?
- Người nào bảo anh cự tuyệt, tình yêu của anh chính là phủ nhận.
Lúc anh ta nói xong, mọi người ngồi kế bên đều phá lên cười.
Thấy vậy, tôi hỏi P
- Này, chuyện quái gì xảy ra vậy?
- À, sáng nay tự nhiên hỏi P và A có yêu nhau ko nhưng mà sao cứ đòi đi diễn chung. P nói ko, nhưng họ ko tin.
"Vậy vì sao bạn ko nói cho tôi biết lý do của sự thay đổi?"
- Chà, thấy vậy chứ nói ra thì khó nhìn mặt nhau lắm. N chưa làm gì quá quắt nên ko nói được.
- Ồ, vậy đó.
Lúc này, gã N thấy P đã ngồi ngay vào lòng mình, biết ko làm gì được nên phi thẳng ra chỗ khác để tìm con mồi mới. Tuy nhiên, lúc nó rời đi, P cũng sắp lộ diện nên tôi quyết định giữ lại.
Nhẹ nhõm ôm eo cô đó và nói
- Này, P đã phá hỏng tên tuổi của A rồi, nên P ko đi đâu cả.
- Cái gì bị hỏng? Bạn cũng có một tên tuổi.
- Gì chứ, người đàn ông độc thân quyến rũ nhất Mùa hè xanh đã bị P làm cho độc thân rồi sao?
- Dạ chưa, P chưa làm gì cả.
- Nhưng rồi sao họ nói hoài, mặt mũi đâu?
- Này, anh mê gái chưa? Ôm P nhưng đòi gặp chị khác.
- Này, đang nói chuyện này, ko đi đâu cả. Thôi thì ôm một em xinh thế này rồi tạm biệt mấy em khác.
Hai người nô giỡn một hồi rồi cuối cùng ở lại hiện trường, ôm chầm lấy anh xem tiết mục cuối cùng, sau đó đứng lên làm thành một vòng tròn lớn là sinh viên tự nguyện và thanh niên trong huyện vòng tay ôm đống lửa nhảy quanh đống lửa. trại do thầy phụ trách đốt và hát.
Chỉ có hôm đó, gần 12h chúng tôi mới giải thể. Tất cả đều vào phòng đó để ngủ.
Tất nhiên, vị trí của tôi và P vẫn vậy…
[rule_{ruleNumber}] [box type=”note” align=”” class=”” color:red;”>Trang web được chuyển sang tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex nếu muốn gửi truyện vui lòng gửi vào email [email protected]!
Chiều nay vừa có một vài tình nguyện viên tham gia chương trình Hành trình xanh hay thông qua công ty gì đó, khiến tôi nhớ lại ngày xưa thời sinh viên cũng đi tình nguyện.
Năm thứ hai đó, rất năng động. Mùa Hè Xanh luôn tham gia, cùng trường về miền Tây (các tỉnh xin phép ở ẩn) để làm tình nguyện. Tôi đang ở trong đội dạy toán và tin học. Nhưng thật buồn cười, vùng quê nghèo nhiều nhất chỉ dạy toán và văn thôi, chứ máy tính thì không dạy.
Thành thật mà nói, đây là lần đầu tiên tôi tình nguyện đến thế này, chảy máu cũng không sao. Buổi sáng, họ dạy các em học bài, buổi chiều, họ dọn dẹp và giúp người dân lợp lại nhà. Trong khi những thứ chúng ta phải cày hoặc gặt, chúng ta sẽ khốn khổ. Cả ngày dưới ánh nắng mặt trời trên cánh đồng. Đó là lý do tại sao tất cả mọi người đều hạnh phúc.
Người dân ở đó mến khách thật, họ vẫn đem tôm cá đánh bắt được dưới kênh, rồi mang ngô khoai cho lũ học trò chúng tôi ăn uống, nhiều đứa còn mang rượu qua mời nhậu nhẹt. Nhìn chung, ban ngày hoạt động mệt mỏi, ban đêm tổ chức tiệc tùng, liên hoan văn nghệ. Cuộc sống thực sự rất vui và thoải mái.
Tuần đầu tiên thực sự tối đến 9h, tôi như chìm vào giấc ngủ không biết trời trăng gì nữa. Tôi mệt quá, nhưng tôi uống thêm vài ly rượu. Nhưng rồi bạn cũng quen và cuộc vui bắt đầu.
Thứ nhất, ngủ theo kiểu xếp lớp, nam nữ coi như ở chung một phòng lớn của nhà văn hóa huyện. 120 bạn trẻ đầy nhiệt huyết trong căn phòng rộng 250m2. Nói thật, nhiều hôm ngủ dậy thấy con gái nằm bên cạnh, mở mắt ra nhìn thấy gương mặt cô ấy đang kề cận mà tôi ngỡ ngàng. Nhưng nói thật với bạn, hôm nào làm việc mệt nhọc thì nhâm nhi vài ly rượu với con cá nướng nhỏ rồi múa hát, còn không thì ngồi hàn huyên tâm sự và nghe chuyện về vùng đất mình đang làm việc. tình nguyện… à, nó thực sự không đủ mạnh để nghĩ về ham muốn và tình dục. Đó là lý do tại sao mọi người đều ngủ say như chết. Đặc biệt là đội ngũ lao động. Đội dạy của chúng tôi chỉ dạy buổi chiều nên đỡ hơn, nhưng người lao động vất vả cả ngày.
Trong số các cô gái tình nguyện, có cả một số cô gái rất xinh, người Sài Gòn chính hiệu. Thậm chí có những đứa trẻ năm nhất rất vui. Nói chung, đếm đi đếm lại thì có hơn 40 cô, cũng có 7 cô xinh xắn, dễ thương.
Mà mấy chị này quấn em quá, chuyên gia cho em hỏi sao em trắng quá. Làm thế nào để bạn giữ cho làn da của bạn trắng?
Chuyện, mình là trai Hà Nội, da trắng từ nhỏ. Ngoài ra, khi lên Sài Gòn, tôi không bị bắt nắng nữa, vì da tôi trắng và đẹp hơn thời con gái. Đó là lý do tại sao các bạn nam trong lớp đều được gọi là con trai bột.
Trong tất cả các cô gái thì em P là nhất, em ấy không xinh nhất nhưng em ấy dễ thương, nhất là khi cười em ấy có 2 núm tròn đồng xu nhìn rất dễ thương. Cô gái này dáng người rất bình thường, ngực không lớn, mông cũng bình thường. Cô có vòng eo thon và đôi chân dài miên man. Cao gần bằng tôi. Tôi 1m75 nhưng em gái cô ấy là 1m65.
Hai đứa học cùng tổ dạy học nên cũng nói chuyện qua lại, chủ yếu là em nó hỏi làm sao để da không bị cháy nắng (mà ba cũng không biết nữa, ba luôn đi chơi- quần đùi lỗ và không bị đen nên bạn có biết). Thế mà cũng chém ác, ra đường bịt kín mặt, dùng kem làm trắng da này (thực ra là nghe chị hàng xóm làm nghề bán hàng đa cấp kể lại). Sau một hồi nói chuyện, tôi mới biết cô sinh viên này khác khoa với tôi, nhưng lịch học lại khác nên tôi chưa bao giờ nhìn thấy mặt cô ấy. Cô ấy là gái Sài Gòn, giọng hát hay. Vào Sài Gòn được 2 năm rồi nhưng thực sự giọng hát của cô gái dễ thương nhất mà tôi từng nghe về cô ấy vẫn là số 1. Thực sự lúc đó tôi yêu và ngưỡng mộ cô ấy vì cô ấy có giọng hát hay và nụ cười rất duyên.
Buổi tối thường phụ nữ tắm trước, nam tắm sau. Vì vậy, sau khi dùng bữa tối, mọi người thoải mái tán gẫu với nhau trong hội trường, đại khái là buổi tối hôm đó cũng được gọi là buổi tối “Tạm thời nghỉ ngơi và thanh lọc” để “Ngày mai uống rượu lại nhé các con”.
Ngồi ngoài hè một mình, cầm điện thoại nhắn tin cho gia đình ở Hà Nội, đừng lo, anh ở Sài Gòn đi tình nguyện vui vẻ, lúc tắm xong em không khỏe thì đến ngồi cạnh anh và xem những gì tôi đang nhắn tin. tin gì. Đột nhiên, có người ngồi xuống bên cạnh, mùi hương từ cơ thể con gái, nhất là sau khi tắm, thật hấp dẫn. Vậy quay đầu lại, đúng rồi, tôi là P. Cái mũi của tôi không sai.
Hai người ngồi một lúc, cắt đứt chuyện thời sự, rồi kinh tế, qua các vấn đề học đường. Đại khái chúng tôi nói chuyện rất lâu, rất lâu sau mới có cuộc gọi đi ngủ sớm. Buổi sáng, tất cả đều phải ra đồng. Không có sự phân công giữa giảng dạy và lao động. Vì vậy, việc vội vàng đứng dậy xỏ dép để vào nhà văn hóa coi như vội vàng. Hôm nay em đi ngủ nhưng không thấy cao cao như mọi khi, hóa ra mấy ngày nay toàn P nằm cạnh em. Cô ấy ở ngay trong góc và tôi ở ngoài. Sau đó, hãy để nó đi, tung ra một khi đèn tắt. Cả hai đều không thấy mệt nên nằm nói chuyện một lúc rồi mới đi ngủ.
Tuy nhiên, vào buổi sáng, điện thoại của tôi để báo thức rung, vì vậy nó rung trong túi và tôi thức dậy ngay lập tức. Được rồi, thường thì tôi chỉ cần mở mắt ra là thấy mặt P, hoặc khi tôi quay sang hướng khác thì đó chỉ là mặt của ai đó hoặc của người khác, nhưng sáng nay thì khác. Tay P vẫn để trên bụng, nắm chặt tay tôi trong khi chân tôi gác lên chân anh trai từ lúc nào không biết. Nhưng khi thấy tôi cử động, anh ấy cũng giật mình đứng dậy. Cảnh lúc đó hơi ngượng ngùng nhưng rồi vội vàng hai người bật dậy thì có người tỉnh dậy. Thế là tôi ra ngoài đánh răng, rửa mặt, rồi kéo cả bầy đi làm đồng. Hơn chục đứa khỏe nhất đi phụ giúp nhà, đi đánh cá, hái ngô sửa nhà….
Cuối ngày hôm đó ai cũng bủn rủn chân tay vì mệt, nhưng 3 ngày sau vẫn thế. Cuối cùng thì mọi chuyện cũng ổn thỏa. Thế là năm thứ 4 thầy T và cô giáo quản lý đã nghĩ ra một trò chơi thi văn nghệ. Vậy là xong, 2 đội bắt đầu chia tay, 1 đội dựng sân khấu và lo 1 tiết mục, đội còn lại lo 3 tiết mục khác.
Vậy là đội chúng tôi đã biểu diễn 3 tiết mục, trong đó 1 là hát, 2 là trình diễn thời trang và 3 là đóng kịch kể chuyện.
Tôi và P cuối cùng vào đội trình diễn thời trang. Thế là cả buổi sáng hôm ấy, cả đoàn kéo nhau đi tìm lá chuối, lá dừa, lá bàng. Nói chung, cả nhóm hái một bó, sau đó lấy thêm hoa dã quỳ và dùng dây dù ghép lại thành một chùm trang phục hơi dị.
Tính cách cao ráo, đẹp trai nên 4 chàng trai trong đội chúng tôi cứ kêu khó tập đi sao cho giống trên nền cát.
Cuối cùng thì cũng đến lúc chia đôi nam nữ để đi cùng nhau, lúc đầu mình chia tay với V nhưng bất ngờ P đòi đổi với lý do là thằng bạn đi cặp quá lùn và cao. Thế là em đổi cặp, em gái và IP 1 cặp. Rồi bất ngờ P ghé vào tai nói nhỏ: “Em không thích thằng N, sao nó ốm thế này, lúc nào cũng nhìn con gái chằm chằm vậy.
Tôi nghe xong cũng thấy buồn cười, không có nam nhân nào ở tuổi này như vậy. Nếu không, đó được gọi là bệnh, đó là điều bình thường. Dù nghĩ vậy nhưng tôi không dám nói ra, vì sợ cô ấy nghĩ tôi cũng… khổ.
Vì vậy, theo kịch bản đội trưởng đưa ra, các cặp đôi liên tục nắm tay nhau tập đi, xoay người thực hiện động tác đánh me. Cuối cùng thì cũng được một lúc, cả nhà cùng trèo cây hái ổi, rồi hái thêm me, ngồi uống trà đá tán gẫu.
Cuối cùng cũng đến giờ G, buổi biểu diễn thời trang của chúng tôi là tiết mục mở màn nên chúng tôi phải ra sân trước, khi chúng tôi mặc trang phục lá cây, tôi thừa nhận là rất ngứa. Nhưng cuối cùng thì phần diễn xuất cũng diễn ra tốt đẹp, dù không chuyên nghiệp nhưng mọi người đều vỗ tay khen ngợi sự sáng tạo và có phần lập dị của thời trang hoa lá.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, thay quần áo cũ, cả đoàn kéo nhau ra ngồi cùng mọi người để xem tiết mục hát tiếp theo, ngồi xem trong đám đông có thanh niên xung phong của ta và người dân trong huyện. Đúng là sân nhà văn hóa hơi chật nên chúng tôi phải chen chúc nhau một chút, nhưng rồi cũng có nơi, tôi và P ngồi cạnh nhau, trò chuyện và xem chương trình. Chợt thằng N không hiểu từ góc nào, nó bất ngờ tiến lại gần ngồi xuống cạnh P thì P bất ngờ nhảy sát vào người, cả người nó dựa vào người. Mẹ ơi, con thú nhận là không hiểu sao lúc đó máu dê trong người lại nổi lên. Nếu bạn biết có rất nhiều người như thế này… bạn phải thu dọn đồ đạc và chạy về Hà Nội sớm.
Nhìn thấy cô ấy, nó đột nhiên sáp vào tôi, tôi nói.
– P không nóng?
– Ực, tự nhiên N lại gần nên P đã cách xa anh rồi.
– Sao tránh nó như tránh ác?
– Thằng đó kinh tởm, vừa rồi P thấy nó đến gần V rồi cứ dựa vào người V nên V bỏ chạy.
– Hừ, chắc bây giờ tôi sẽ chạy đi chỗ khác.
– Này, ý bạn là gì? Bạn có so sánh P với nó không?
Tôi quay lại và đảo mắt.
– Dạ, không có nghĩa là P đã né ra chỗ khác.
– Còn đâu để tránh papa?
– Không.
Vừa nói tôi vừa chỉ vào đùi tôi, thấy vậy P khẽ véo tay tôi rồi nói
– Tôi cũng là một con dê như anh ta.
– Đàn ông thì phải có máu dê đúng không? Hóa ra không phải là Đông Phương Bất Bại. Có nên ngồi nhà đóng cửa cầm kim thêu hoa không?
– Kinh khủng, còn hơn nhìn con gái sáng mắt ra mà tô sáp.
Hai người xì xào bàn tán một lúc thì bất ngờ N tiến lại gần em P khiến P giật mình. Vì vậy, không cần hỏi hay nói bất cứ điều gì với tôi, cô ấy đứng dậy và nhảy vào lòng tôi. Ôi trời ơi, tôi ngạc nhiên quá. Hơn nữa, hành động của P khiến những người ngồi bên cạnh gọi là nhìn rồi cười lăn cười bò. Một số người trong số họ thậm chí còn nói
– Bạo quá, công khai rồi.
Đó là những gì tôi đã nghe
– Công khai là gì? Chuyện gì đã xảy ra thế?
– Còn chuyện giả điên, hai người bọn họ rõ ràng là một đôi, nhưng bọn họ vẫn một mực phủ nhận.
– Này, tôi chưa bao giờ từ chối?
– Ai bảo anh cự tuyệt, tình yêu của anh chính là phủ nhận.
Khi anh ta nói xong, mọi người ngồi bên cạnh đều phá lên cười.
Thấy vậy, tôi hỏi P
– Này, chuyện quái gì xảy ra vậy?
– À, sáng nay tự nhiên hỏi P và A có yêu nhau không mà sao cứ đòi đi diễn chung. P nói không, nhưng họ không tin.
“Vậy tại sao bạn không nói cho tôi biết lý do của sự thay đổi?”
– Chà, thấy vậy chứ nói ra thì khó nhìn mặt nhau lắm. N chưa làm gì quá đáng nên không nói được.
– Ồ, vậy đó.
Lúc này, gã N thấy P đã ngồi ngay vào lòng mình, biết không làm gì được nên phi thẳng ra chỗ khác để tìm con mồi mới. Tuy nhiên, khi nó rời đi, P cũng sắp lộ diện nên tôi quyết định giữ lại.
Nhẹ nhàng ôm eo cô ấy và nói
– Này, P đã phá hỏng danh tiếng của A rồi, nên P không đi đâu cả.
– Cái gì bị hỏng? Bạn cũng có một danh tiếng.
– Gì chứ, người đàn ông độc thân quyến rũ nhất Mùa hè xanh đã bị P làm cho độc thân rồi sao?
– Dạ chưa, P chưa làm gì cả.
– Nhưng rồi sao họ nói hoài, mặt mũi đâu?
– Này, anh mê gái chưa? Ôm P nhưng đòi gặp chị khác.
– Này, đang nói chuyện này, không đi đâu cả. Thôi thì ôm một em xinh thế này rồi tạm biệt mấy em khác.
Hai người đùa giỡn một hồi rồi cuối cùng ở lại hiện trường, ôm chầm lấy anh xem tiết mục cuối cùng, sau đó đứng lên làm thành một vòng tròn lớn là sinh viên tình nguyện và thanh niên trong huyện vòng tay ôm đống lửa nhảy quanh đống lửa. trại do thầy phụ trách đốt và hát.
Chỉ có hôm đó, gần 12h chúng tôi mới giải tán. Tất cả đều vào phòng đó để ngủ.
Tất nhiên, vị trí của tôi và P vẫn vậy…
[/box]#Chuyện #tình #lúc #đi #sinh #viên #tình #nguyện
[rule_3_plain]#Chuyện #tình #lúc #đi #sinh #viên #tình #nguyện
Website chuyển qua tên miền mới là: https://www.sex-shoponline.net/truyen-sex , các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Bữa chiều nay mới có mấy em tự nguyện viên của cái chương trình Hành Trình Xanh gì đó qua doanh nghiệp mình xin tài trợ làm mình nhớ ngày xưa sinh viên cũng đi tự nguyện ghê.
Đợt đó năm 2, năng nổ lắm. Mùa Hè Xanh tham gia luôn, đi với trường về miền Tây (tỉnh nào xin phép được giấu) làm tự nguyện. Mình thì trong đội dạy toán, tin học. Mà lại buồn cười, cái vùng quê nghèo thì cùng lắm chỉ dạy các em đó học toán, văn thôi, chứ máy tính đâu ra dạy các em đó.
Nói thật, đi tự nguyện xa vậy là lần trước tiên, đâm ra máu thì thôi rồi. Buổi sáng thì dạy các em học, chiều thì lo thu dọn, giúp người dân lợp lại nhà. Trong lúc cái tụi phải đi cày hay đi gặt thì thôi rồi khổ. Cả ngày dang nắng ở ngoài đồng. Đó thế nhưng mà đứa nào cũng vui cả.
Người dân ở đó thì đúng là mến khách, họ vẫn hay đem cá, tôm bắt được ngoài rạch, rồi bắp, khoai đem qua cho đám sinh viên tụi tôi ăn chơi, nhiều ông còn mang rượu qua tối rủ nhậu cùng. Nói chung là ban ngày thì hoạt động mỏi mệt, đêm thì lại tiệc, liên hoan văn nghệ. Đời sống quả thực là rất vui vẻ thoải mái.
Tuần trước tiên đúng là tối tới 9h mình coi như lăn quay ra ngủ ko biết trời trăng gì rồi. Mệt lắm nhưng mà, đã thế còn thêm vài ly rượu nữa. Mà lại sau đó thì quen, và trò vui mới mở màn.
Trước hết thì ngủ theo kiểu xếp lớp, nam nữ coi như chung 1 cái gian phòng lớn của nhà văn hóa Huyện. 120 thanh niên đầy tâm huyết trong 1 căn phòng 250 mét vuông. Nói thật nhiều hôm ngủ dậy thấy có đứa con gái nằm ngay cạnh, mở mắt ra thấy mặt nó sát mặt mình nhưng mà giật thót đó chứ. Đó thế nhưng mà nói thật các bạn, cứ cả ngày lao động mỏi mệt, tối thêm vài ba li rượu với con cá nướng be nhỏ, rồi nhảy múa ca hát, ko thì ngồi nói chuyện, nghe kể chuyện về vùng đất mình đang làm tự nguyện…thôi thì đúng là sức đâu nhưng mà nghĩ mấy cái dâm với dục hả trời. Thế cho nên đứa nào cũng ngủ như chết đó. Nhất là cái đội lao động. Đội dạy học tụi mình chỉ là có chiều nên còn đỡ, chứ cái đám lao động là nguyên ngày vất vả luôn.
Trong đám con gái đi tự nguyện thì cũng có mấy em xinh lắm, dân Sài Gòn chính gốc luôn. Có cả mấy em năm nhất ham vui nữa chứ. Nói chung đếm đi đếm lại thì có hơn 40 đứa con gái thì cũng có tới 7 em xinh xẻo dễ thương rồi.
Nhưng mấy em này thì quấn mình, chuyên gia hỏi mình làm sao nhưng mà trắng thế. Làm cách nào giữ được da trắng vậy?
Chuyện, mình trai Hà Nội, da thì trắng từ nhỏ. Đã thế vào Sài Gòn lại còn ko bị bắt nắng nữa chứ, đâm ra da mình trắng đẹp hơn ối đứa con gái nữa. Thế cho nên mấy thằng bạn trong lớp toàn gọi là công tử bột.
Trong đám con gái, mình kết em P nhất, em này ko phải xinh nhất, nhưng lại được cái dễ thương, nhất là quả lúc cười có 2 cái núm đồng tiền tròn xoe trông yêu ko chịu được. Em này dáng dấp phổ biến lắm, ngực ko to, mông thì cũng phổ biến. Có cái vòng eo thon, chân cũng dài đấy. Cao gần bằng mình nữa nhưng mà. Mình 1m75 nhưng mà em nó 1m65 mẹ rồi.
2 đứa chung đội dạy học nên cũng có nói chuyện qua lại, chủ yếu là em nó hỏi mình cách giữ da ko bắt nắng (nhưng mà cái này mình cũng đéo biết, toàn đi ra ngoài áo 3 lỗ quần đùi nhưng mà chả bị đen nên có biết đâu). Thế nhưng mà mình thì cũng chém ác, nào là ra đường bịt kín lại, nào là xài loại kem dưỡng trắng này này (thực ra là nghe mấy cái đó của bà chị láng giềng làm bán hàng đa cấp). Nói chuyện 1 hồi mới biết em này khác khoa mình, nhưng mà lịch học lại ngược nhau nên đâm ra chả bao giờ thấy mặt. Em nó gái Sài Gòn nhé, giọng hay thôi rồi. Mình ở Sài Gòn 2 năm nhưng thực sự giọng con gái dễ thương nhất nhưng mà mình nghe em nó vẫn là số 1. Đúng ra hồi đó mình mê và tán em này vì ẻm được cái giọng hay và nụ cười đẹp mê người.
Bữa buổi tối, thường thì ca tắm của nữ trước, nam sau. Thế nên ăn cơm chiều xong rỗi rãi cả đám ngồi chém gió với nhau trong hội trường, cơ bản tối đó cũng gọi là cái tối “Tạm Thời Nghỉ Ngơi Dưỡng Sức” để “Mai Lại Nhậu Tiếp Nhé Mấy Con”.
Ngồi ngoài hè 1 mình cầm điện thoại nhắn tin về cho gia đình ở Hà Nội khỏi lo, con đang trong Sài Gòn đi tự nguyện vui lắm này nọ thì em P tắm xong lúc nào chả hay, ra ngồi cạnh mình ngó xem mình nhắn tin gì. Tự dưng kế bên có người ngồi xuống, đã thế cái mùi thơm từ thân thể con gái, nhất là lại mới tắm xong sao nhưng mà nó lôi cuốn vậy. Thế là quay qua, đúng em P rồi. Mũi mình ngửi ko sai nhưng mà.
2 đứa ngồi chém 1 hồi, hết chuyện thời sự, rồi kinh tế, qua vấn đề trường học. Nói chung là nói chuyện lâu ơi là lâu 1 hồi thì có tiếng gọi bảo vào ngủ sớm. Mai sáng ra cả đám phải đi ra đồng hết rồi. Chả phân tổ dạy học với lao động nữa. Thế là coi như vội vội vã vàng đứng lên xỏ dép vào đi vô nhà văn hóa. Hôm nay đi ngủ nhưng mà thấy chưa phê phê lâng lâng như mọi hôm mới biết, hóa ra mấy hôm nay toàn em P nằm cạnh mình ko. Em nó nằm ngay trong góc còn mình nằm ngoài. Thế thì kệ thôi, lăn ra 1 lúc đèn tắt. 2 đứa đều chưa mệt nên nằm đó nói chuyện thêm 1 hồi nữa mới ngủ.
Mà lại sáng ra, cái điện thoại mình để báo thức rung nên rung 1 cái ở túi quần là mình thức dậy liền. Thôi rồi, mọi lúc thìa là chỉ mở mắt ra thấy mặt em P, hoặc quay bên kia thì mặt 1 thằng nào đó hay 1 em nào đó thôi, nhưng sáng nay lại khác. Tay em P nằm yên trên bụng mình, nắm chặt tay mình còn chân mình thì gác lên chân em nó từ lúc nào chả biết nữa. Mà lại thấy mình cử động, em nó cũng giật thót dậy. Cái cảnh lúc đó hơi ngượng tí nhưng rồi vội vội vã vàng 2 đứa cùng bật dậy lúc có người báo thức. Thế là ra ngoài đánh răng rửa mặt rồi kéo nhau đàn đàn lũ lũ ra đồng làm việc. Còn hơn chục đứa khỏe nhất thì lại đi ra giúp nhà cái chú hay qua cho cá với bắp sửa lại cái nhà….
Hết ngày hôm đó đứa nào cũng rời rã tay chân vì mệt, thế nhưng mà liên tục 3 ngày sau đó đều tương tự. Cuối cùng mọi việc cũng xong đâu vào đó. Thế là cái ông T năm 4 với ông thầy quản lý nghĩ ra tuồng cạnh tranh thi đua văn nghệ. Thế là thôi rồi, 2 đội mở màn chia ra, 1 đội dựng sân khấu và lo 1 tiết mục, đội còn lại lo 3 tiết mục khác.
Vậy là đội mình làm 3 tiết mục, trong đó 1 là ca hát, 2 là diễn thời trang lá cây, 3 là diễn kịch kể chuyện xưa.
Mình và em P cuối cùng vào team diễn thời trang. Thế là cả sáng đó, nguyên team kéo nhau đi kiếm lá chuối, lá dừa, lá cây bàng nữa thì phải. Nói chung là cả đám hái cũng được 1 mớ, sau đó lấy thêm hoa hoét lung tung nữa dùng dây dù kết lại thành 1 mớ y phục hơi bị quái dị.
Cái thân phận to cao, đẹp trai nên 4 thằng đàn ông trong team mình cứ gọi là vất vả để tập đi lại sao cho giống trên sàn cát sờ wát.
Cuối cùng thì tới lúc chia cặp nam nữ đi chung, lúc đầu chia mình với em V, đó nhưng mà tự dưng em P đòi đổi với cái lý do là thằng đồng hành cặp nó lại lùn quá, cao bằng nó à. Thế là đổi cặp, mình với em P 1 đôi. Lúc sau tự dưng em P ghé tai mình thì thầm bảo “Tôi ko ưa thằng N, thằng đó bệnh bệnh sao đó, lúc nào cũng nhìn chằm chằm người con gái ko à.”
Mình nghe xong nhưng mà thấy buồn cười, thằng đực nào ở tuổi này nhưng mà chả thế. Ko thế mới gọi là bệnh chứ, thế thì chính là phổ biến nhưng mà. Đó nhưng mà nghĩ thế chứ mình ko dám nói ra sợ em nó lại nghĩ mình cũng…thì khổ.
Thế là theo đúng kịch bản đội trưởng đưa ra, các cặp cứ nắm tay nhau tập đi, xoay người trình diễn tè le hột me. Cuối cùng thì cũng tạm thấy ổn, cả đám hè nhau trèo cây hái ổi, rồi vặt thêm me nữa ngồi vừa ăn vừa uống trà đá chém gió.
Cuối cùng giờ G đã điểm, màn trình diễn thời trang của tụi mình là màn mở đầu nên tụi mình phải ra sân trước tiên, lúc mặc mấy bộ y phục bằng lá vào, xác nhận là ngứa chết bà đi được. Mà lại cuối cùng thì diễn cũng đâu vào đấy, tuy chẳng nhiều năm kinh nghiệm gì nhưng mọi người cũng vỗ tay ầm ầm khen ngợi vì tính thông minh và quái dị của thời trang lá cây.
Xong xuôi nhiệm vụ, thay lại đồ cũ, cả team kéo nhau ra ngồi chung với mọi người xem tiết mục ca hát tiếp theo, ngồi xem trong đám đông gồm cả lũ thanh niên tự nguyện tụi mình cả người dân trong huyện. Đúng là cái sân nhà văn hóa hơi bị chật nên phải chen nhau 1 chút, mặc dù vậy nhưng rồi cũng có chỗ, em P và mình lại ngồi cạnh nhau vừa trò chuyện vừa xem tiếp chương trình. Tự nhiên thằng N ko hiểu từ xó nào ra, nó bỗng lại gần ngồi xuống cạnh em P, thế là P đột nhiên nhảy luôn sát lại gần mình, cả nguời em nó tựa luôn lên người mình. Má ơi, xác nhận là ko hiểu sao lúc đó máu dê trong người mình lại trỗi dậy nữa chứ. Đông người thế này nhưng mà biết thì…chắc thu dọn đồ chạy sớm về Hà Nội quá.
Thấy em nó tự dưng sáp vô mình, mình mới bảo.
– P ko nóng à?
– Xí, tự dưng thằng N nó lại gần nên P mới cách xa nó ra thôi.
– Gì nhưng mà tránh nó như tránh tà vậy chài?
– Thằng đó dê thấy gớm, nãy P thấy nó lại gần cái V rồi cứ ngồi dựa vào cái V nên cái V mới chạy đi chỗ khác đấy chứ.
– Hơ, thế hiện giờ chắc mình cũng chạy đi chỗ khác mất.
– Này, ý gì đấy hả? A so sánh P với nó đó hả.
Em quay qua mình lừ mắt.
– Đó, có đâu, ý bảo là P né qua chỗ khác đó nhưng mà.
– Còn chỗ đâu nhưng mà né cha nội.
– Nè.
Vừa nói mình vừa chỉ vào lòng mình, thấy thế em P khẽ nhéo 1 cái vô tay mình bảo
– A cũng dê như nó vậy á.
– Đàn ông phải có máu dê chứ? Ko có hóa ra là Đông Phương Bất Bại à. Chả nhẽ lại ngồi nhà đóng cửa cầm kim thêu hoa?
– Gớm, còn hơn là cứ thấy con gái lại sáng mắt lên sáp vô sáp vô.
2 đứa thủ thỉ rù rì 1 hồi tự dưng thằng N sáp vô cạnh em P thêm nữa, khiến P giật thót. Thế là chả cần hỏi hay nói gì mình 1 câu, em nó đứng dậy nhảy luôn vào lòng mình ngồi. Ôi mẹ ơi, giật thót đánh thót đó chứ. Đã thế hành động của P làm đám ngồi cạnh cứ gọi là nhìn rồi tủm tà tủm tỉm cười cười. Chúng nó có đứa còn bảo
– Bạo thế, công khai luôn rồi đấy à.
Mình nghe thế mới bảo
– Công khai gì vậy pa? Có chuyện gì xảy ra vậy?
– Còn giả điên, 2 đứa bay rõ là 1 cặp lại còn chối.
– Hơ, tao có chối bao giờ đâu?
– Người nào bảo mày chối, em yêu của mày chối kia kìa.
Nó nói xong cả đám ngồi cạnh cũng cưòi ồ lên.
Thấy thế mình mới hỏi P
– Nè, rốt cục cái quái gì xảy ra vậy?
– À, sáng nay tự dưng tụi nó hỏi P với A yêu nhau à nhưng mà sao cứ đòi phải chung cặp trình diễn thế. P nói đâu phải đâu, nhưng mà chúng nó ko tin.
– Thế sao ko nói ra lý do đổi cặp đi.
– Thôi, nhìn thấy vậy chứ nói ra rồi khó nhìn mặt nhau lắm. Thằng N nó cũng chưa làm gì quá quắt nữa nên ko nói được.
– Ờ, vậy thôi.
Lúc này thằng N thấy em P ngồi ngay trong lòng mình rồi, biết chả làm ăn gì được nên đành next thẳng đi chỗ khác kiếm mồi mới. Đó nhưng nhưng mà nó đi rồi em P định chui ra thì mình nhất quyết giữ lại.
Khẽ ôm lấy eo em nó và bảo
– Này, P làm hỏng tên tuổi A rồi nên đã thế P khỏi đi đâu nữa.
– Hỏng gì? A cũng có tên tuổi nữa à.
– Chứ sao, người đàn ông độc thân quyến rũ nhất Mùa Hè Xanh đã bị P làm thành hết độc thân rồi còn gì?
– Có ko đó, P chưa làm gì à.
– Chứ vậy sao tụi nó nói hoài, mặt mũi đâu A đi cưa em khác nữa.
– Xí, mê gái ớn chưa? Ôm P nhưng mà mồm thì đòi đi cưa em khác nữa à.
– Ê, cái này nói là nói chứ ko có đi đâu. Thôi, ôm 1 em xinh tươi thế này rồi coi như đành say goodbye với các em khác vậy.
2 đứa đùa đùa 1 hồi rồi cuối cùng lại giữ nguyên hiện trường, ôm em nó coi hết tiết mục cuối sau đó mới đứng lên làm 1 vòng tròn lớn sinh viên tự nguyện và đám thanh niên ở huyện nối vòng tay nhảy quanh đống lửa trại do thầy phụ trách đốt và ca hát.
Mãi hôm đó gần 12h giờ khuya mới giải thể. Cả lũ lại chui vào căn phòng đấy để ngủ.
Đương nhiên, vị trí mình và P vẫn như cũ…
#Chuyện #tình #lúc #đi #sinh #viên #tình #nguyện
[rule_2_plain]#Chuyện #tình #lúc #đi #sinh #viên #tình #nguyện
[rule_2_plain]#Chuyện #tình #lúc #đi #sinh #viên #tình #nguyện
[rule_3_plain]Phân mục: Truyện sex hay
Nguồn: sex-shoponline.net
Xem thêm Video clip hót nhất hôm nay: Video Clip Hót
Xem những sản phần đồ chơi tình dục hót nhất 2022: shop đồ chơi tình dục
#Chuyện #tình #lúc #đi #sinh #viên #tình #nguyện