Mẹ & Con – Một người bạn sắp cưới hỏi anh: “Hai đứa lấy nhau lâu thế, có lúc nào thấy” chán “nhau ko?” Anh cười hóm hỉnh: “Thỉnh thoảng cũng” chán “nhau lắm phải ko? Nhưng phải có những ngày mưa mới biết trân trọng những ngày nắng, em nhé. 5 Bí Quyết Để Gia Đình Hạnh Phúc
Tôi và chồng thành hôn cách đây gần chục năm. Người nào bảo cuộc sống sau hôn nhân lộn xộn, phức tạp và đầy rẫy những tranh chấp? Có với nhau 3 mặt con, trải qua bao khó khăn vất vả nhưng em luôn tự hào là vợ của anh – người đàn ông cả đời gắn bó với bộ quần áo lao động bạc màu, lo lắng cho vợ con. .
Những kỷ niệm ngọt ngào xen lẫn đắng cay, nhọc nhằn của 10 năm trước thỉnh thoảng lại dội về trong tim tôi. Lúc đó, tôi là một tiểu thư xinh đẹp, con nhà giáo, hai bên gia đình đều có truyền thống làm nghề giáo 3 đời. Tôi gặp anh lúc tôi vừa mới ra trường và đi dạy được hơn một năm. Nếu như công việc hàng ngày của tôi là sẵn sàng gọn ghẽ, ăn mặc chỉnh tề tới trường thì công việc tu sửa máy móc thiết bị ở nhà máy của bạn khá vất vả, tay chân tôi ngày nào cũng nhờn bóng. Biết con gái yêu người ko môn đăng hộ đối, bố mẹ tôi rất buồn, họ nhất quyết ko chấp nhận cuộc hôn nhân này.
Ngay từ lúc còn đi học, tôi đã có rất nhiều người theo đuổi. Nhưng họ tới với tôi chỉ vì cái mác con nhà khá giả và gương mặt ưa nhìn, chỉ có anh là ngoại lệ. Tôi có thể cảm nhận rõ ràng tấm chân tình của anh đấy dù trong những ngày lễ, người đàn ông này chỉ có một bông hồng làm quà cho bạn gái. Đám cưới được tổ chức đơn giản, tôi “theo chàng về dinh” nhưng mà lòng vừa vui vừa tiếc vô hạn vì thiếu vắng bố mẹ.
Tôi còn nhớ rất rõ buổi sáng hôm đó, sau lúc thức dậy với một vệt máu dài trên ga giường, trong lúc tôi còn đang bối rối chưa biết xử lý thế nào thì anh đã “đuổi” tôi vào nhà tắm. sinh ra. Thấy chồng “từ chối” mình, quả thực lúc đó tôi cũng hơi buồn nhưng rõ ràng là mình đã sai trước rồi đúng ko? Có phải vì gân cổ lên trong cuộc đấu tay đôi với chồng? Lúc tôi vừa bước ra, anh đang cởi ga trải giường sẵn sàng giặt, chỉ tay lên bàn cười tươi: “Anh vừa chạy ra shop sắm cho vợ, giống y hệt. Tôi sử dụng hàng ngày. ” Ngày nào tôi cũng cầm túi băng vệ sinh trên tay, ngượng ngùng nhìn chồng:
– Anh ko thấy ngại à? Chẳng phải đàn ông thường xấu hổ lúc nhìn thấy “chuyện đấy” của phụ nữ sao?
– Có gì nhưng mà phải xấu hổ? Phụ nữ nếu ko có “ngày đấy” thì làm sao có thể sinh cho người đàn ông của mình những đứa con xinh xẻo, đáng yêu đúng ko nào?
Người chồng tốt – Hình minh họa
Anh ko phải dạng đàn ông ăn nói, con người anh chất phác như chính vùng quê nghèo nơi anh được cha mẹ sinh ra. Nhà lợp mái tôn, mùa hè tới ngủ ko yên giấc, tôi chỉ biết nói với chồng: “Anh ơi, cuối tháng anh đi sắm. một chiếc quạt phun sương khác lúc nhận lương. Trời nóng quá, tôi khó ngủ ”. Anh ko nói gì, chỉ đưa tay lên trán trầm ngâm. Cuối tháng, tháng sau, mấy tháng nữa anh ko nhắc gì tới chuyện sắm quạt nên một lúc sau tôi quên mất. Hôm đó là chiều thứ năm ngày 10 tháng 9 thời tiết chuyển sang thu mát lạnh, tôi đang ngồi trong bếp sẵn sàng bữa tối thì nghe tiếng động ngoài cổng, một lát sau anh và một người bạn khác chở oto tới. Máy lạnh trong nhà khá to. Thấy vợ đứng như trời trồng dưới bếp, anh vò đầu bứt tai:
– Xin lỗi vợ vì đã ko cho tôi cuộc sống sang giàu như lúc còn ở nhà bố mẹ đẻ.
– Tôi chỉ cần một chiếc quạt phun sương là đủ. Tôi sắm một cái máy lạnh mới như thế này thì lấy đâu ra tiền nhưng mà đóng tiền hàng tháng? Nhìn những quầng thâm trên mắt chồng lúc nỗ lực thức khuya làm việc, tôi giả bộ sưng húp, đập thình thịch vào ngực anh.
Nhờ sự siêng năng của anh, ba cô con gái tuần tự ra đời, tất cả đều được chăm sóc chu đáo, học hành tới nơi tới chốn. Nhà có 3 cô công chúa, thỉnh thoảng đi chơi bằng hữu động viên anh ko những ko buồn nhưng mà còn tĩnh tâm đáp lại: “Đứa nào cũng là con của mình, thậm chí là con của mình nhưng mà mình ko thương, thử hỏi mình xem sao. , làm sao tôi đủ tư cách để yêu người nào khác? “
Trong cuộc sống cặp đôi, yêu thì chưa đủ. Tình yêu khiến ta rộn rực những năm tháng đầu đời, nhưng chính tình yêu lại khiến ta vui buồn, giận hờn … Yêu là ko bao giờ muốn buông tay đó là chiến tranh. Cho tới đỉnh điểm, vẫn sợ người kia đi đường bị tác động ý thức nhưng mà gặp tai nạn hay làm điều gì khờ dại? Yêu là đừng bao giờ để những xúc cảm dồn nén thành “cục”, âm ỉ trong người rồi bùng phát bất kỳ lúc nào. Yêu nhau thì giận nhau nhiều nhưng bữa cơm vẫn tẻ nhạt nếu ko được nhìn mặt đối phương. Và tình yêu cũng là thứ tình cảm để mỗi lúc nhìn lại ta biết cần và trân trọng nhau hơn.
Người chồng thô bạo của tôi đôi lúc cũng có những triết lý “sến súa” tương tự. Vợ chồng sống với nhau đã lâu, những tật xấu của nhau người nào cũng biết nên ko còn lãng mạn như lúc mới quen, nhưng tình cảm vẫn rất bền chặt.
Một người bạn sắp cưới hỏi anh: “Hai người lấy nhau lâu tương tự, có lúc nào thấy” chán “nhau ko?” Anh cười hóm hỉnh: “Thỉnh thoảng cũng” chán “nhau phải ko? Nhưng phải có những ngày mưa mới biết trân trọng những ngày nắng, em nhé. Người phụ nữ đã cùng mình vượt qua bao khó khăn, sóng gió … dù nàng chết thì phải trân trọng để sau này có gặp Diêm Vương cũng dũng cảm vỗ ngực “Ta là nam nhân”.
Người đàn ông cả đời gắn bó với bộ quần áo lao động sờn rách, tôi yêu anh đấy.
Chồng tốt là…
Hình Ảnh về: Chồng tốt là…
Video về: Chồng tốt là…
Wiki về Chồng tốt là…
Chồng tốt là… -
Mẹ & Con - Một người bạn sắp cưới hỏi anh: "Hai đứa lấy nhau lâu thế, có lúc nào thấy" chán "nhau ko?" Anh cười hóm hỉnh: "Thỉnh thoảng cũng" chán "nhau lắm phải ko? Nhưng phải có những ngày mưa mới biết trân trọng những ngày nắng, em nhé. 5 Bí Quyết Để Gia Đình Hạnh Phúc
Tôi và chồng thành hôn cách đây gần chục năm. Người nào bảo cuộc sống sau hôn nhân lộn xộn, phức tạp và đầy rẫy những tranh chấp? Có với nhau 3 mặt con, trải qua bao khó khăn vất vả nhưng em luôn tự hào là vợ của anh - người đàn ông cả đời gắn bó với bộ quần áo lao động bạc màu, lo lắng cho vợ con. .
Những kỷ niệm ngọt ngào xen lẫn đắng cay, nhọc nhằn của 10 năm trước thỉnh thoảng lại dội về trong tim tôi. Lúc đó, tôi là một tiểu thư xinh đẹp, con nhà giáo, hai bên gia đình đều có truyền thống làm nghề giáo 3 đời. Tôi gặp anh lúc tôi vừa mới ra trường và đi dạy được hơn một năm. Nếu như công việc hàng ngày của tôi là sẵn sàng gọn ghẽ, ăn mặc chỉnh tề tới trường thì công việc tu sửa máy móc thiết bị ở nhà máy của bạn khá vất vả, tay chân tôi ngày nào cũng nhờn bóng. Biết con gái yêu người ko môn đăng hộ đối, bố mẹ tôi rất buồn, họ nhất quyết ko chấp nhận cuộc hôn nhân này.
Ngay từ lúc còn đi học, tôi đã có rất nhiều người theo đuổi. Nhưng họ tới với tôi chỉ vì cái mác con nhà khá giả và gương mặt ưa nhìn, chỉ có anh là ngoại lệ. Tôi có thể cảm nhận rõ ràng tấm chân tình của anh đấy dù trong những ngày lễ, người đàn ông này chỉ có một bông hồng làm quà cho bạn gái. Đám cưới được tổ chức đơn giản, tôi “theo chàng về dinh” nhưng mà lòng vừa vui vừa tiếc vô hạn vì thiếu vắng bố mẹ.
Tôi còn nhớ rất rõ buổi sáng hôm đó, sau lúc thức dậy với một vệt máu dài trên ga giường, trong lúc tôi còn đang bối rối chưa biết xử lý thế nào thì anh đã “đuổi” tôi vào nhà tắm. sinh ra. Thấy chồng “từ chối” mình, quả thực lúc đó tôi cũng hơi buồn nhưng rõ ràng là mình đã sai trước rồi đúng ko? Có phải vì gân cổ lên trong cuộc đấu tay đôi với chồng? Lúc tôi vừa bước ra, anh đang cởi ga trải giường sẵn sàng giặt, chỉ tay lên bàn cười tươi: "Anh vừa chạy ra shop sắm cho vợ, giống y hệt. Tôi sử dụng hàng ngày. " Ngày nào tôi cũng cầm túi băng vệ sinh trên tay, ngượng ngùng nhìn chồng:
- Anh ko thấy ngại à? Chẳng phải đàn ông thường xấu hổ lúc nhìn thấy "chuyện đấy" của phụ nữ sao?
- Có gì nhưng mà phải xấu hổ? Phụ nữ nếu ko có “ngày đấy” thì làm sao có thể sinh cho người đàn ông của mình những đứa con xinh xẻo, đáng yêu đúng ko nào?
Người chồng tốt - Hình minh họa
Anh ko phải dạng đàn ông ăn nói, con người anh chất phác như chính vùng quê nghèo nơi anh được cha mẹ sinh ra. Nhà lợp mái tôn, mùa hè tới ngủ ko yên giấc, tôi chỉ biết nói với chồng: “Anh ơi, cuối tháng anh đi sắm. một chiếc quạt phun sương khác lúc nhận lương. Trời nóng quá, tôi khó ngủ ”. Anh ko nói gì, chỉ đưa tay lên trán trầm ngâm. Cuối tháng, tháng sau, mấy tháng nữa anh ko nhắc gì tới chuyện sắm quạt nên một lúc sau tôi quên mất. Hôm đó là chiều thứ năm ngày 10 tháng 9 thời tiết chuyển sang thu mát lạnh, tôi đang ngồi trong bếp sẵn sàng bữa tối thì nghe tiếng động ngoài cổng, một lát sau anh và một người bạn khác chở oto tới. Máy lạnh trong nhà khá to. Thấy vợ đứng như trời trồng dưới bếp, anh vò đầu bứt tai:
- Xin lỗi vợ vì đã ko cho tôi cuộc sống sang giàu như lúc còn ở nhà bố mẹ đẻ.
- Tôi chỉ cần một chiếc quạt phun sương là đủ. Tôi sắm một cái máy lạnh mới như thế này thì lấy đâu ra tiền nhưng mà đóng tiền hàng tháng? Nhìn những quầng thâm trên mắt chồng lúc nỗ lực thức khuya làm việc, tôi giả bộ sưng húp, đập thình thịch vào ngực anh.
Nhờ sự siêng năng của anh, ba cô con gái tuần tự ra đời, tất cả đều được chăm sóc chu đáo, học hành tới nơi tới chốn. Nhà có 3 cô công chúa, thỉnh thoảng đi chơi bằng hữu động viên anh ko những ko buồn nhưng mà còn tĩnh tâm đáp lại: “Đứa nào cũng là con của mình, thậm chí là con của mình nhưng mà mình ko thương, thử hỏi mình xem sao. , làm sao tôi đủ tư cách để yêu người nào khác? "
Trong cuộc sống cặp đôi, yêu thì chưa đủ. Tình yêu khiến ta rộn rực những năm tháng đầu đời, nhưng chính tình yêu lại khiến ta vui buồn, giận hờn ... Yêu là ko bao giờ muốn buông tay đó là chiến tranh. Cho tới đỉnh điểm, vẫn sợ người kia đi đường bị tác động ý thức nhưng mà gặp tai nạn hay làm điều gì khờ dại? Yêu là đừng bao giờ để những xúc cảm dồn nén thành “cục”, âm ỉ trong người rồi bùng phát bất kỳ lúc nào. Yêu nhau thì giận nhau nhiều nhưng bữa cơm vẫn tẻ nhạt nếu ko được nhìn mặt đối phương. Và tình yêu cũng là thứ tình cảm để mỗi lúc nhìn lại ta biết cần và trân trọng nhau hơn.
Người chồng thô bạo của tôi đôi lúc cũng có những triết lý "sến súa" tương tự. Vợ chồng sống với nhau đã lâu, những tật xấu của nhau người nào cũng biết nên ko còn lãng mạn như lúc mới quen, nhưng tình cảm vẫn rất bền chặt.
Một người bạn sắp cưới hỏi anh: "Hai người lấy nhau lâu tương tự, có lúc nào thấy" chán "nhau ko?" Anh cười hóm hỉnh: "Thỉnh thoảng cũng" chán "nhau phải ko? Nhưng phải có những ngày mưa mới biết trân trọng những ngày nắng, em nhé. Người phụ nữ đã cùng mình vượt qua bao khó khăn, sóng gió ... dù nàng chết thì phải trân trọng để sau này có gặp Diêm Vương cũng dũng cảm vỗ ngực “Ta là nam nhân”.
Người đàn ông cả đời gắn bó với bộ quần áo lao động sờn rách, tôi yêu anh đấy.
Mẹ & Con – Một người bạn sắp cưới hỏi anh: “Hai đứa lấy nhau lâu thế, có lúc nào thấy” chán “nhau ko?” Anh cười hóm hỉnh: “Thỉnh thoảng cũng” chán “nhau lắm phải ko? Nhưng phải có những ngày mưa mới biết trân trọng những ngày nắng, em nhé. 5 Bí Quyết Để Gia Đình Hạnh Phúc
Tôi và chồng thành hôn cách đây gần chục năm. Người nào bảo cuộc sống sau hôn nhân lộn xộn, phức tạp và đầy rẫy những tranh chấp? Có với nhau 3 mặt con, trải qua bao khó khăn vất vả nhưng em luôn tự hào là vợ của anh – người đàn ông cả đời gắn bó với bộ quần áo lao động bạc màu, lo lắng cho vợ con. .
Những kỷ niệm ngọt ngào xen lẫn đắng cay, nhọc nhằn của 10 năm trước thỉnh thoảng lại dội về trong tim tôi. Lúc đó, tôi là một tiểu thư xinh đẹp, con nhà giáo, hai bên gia đình đều có truyền thống làm nghề giáo 3 đời. Tôi gặp anh lúc tôi vừa mới ra trường và đi dạy được hơn một năm. Nếu như công việc hàng ngày của tôi là sẵn sàng gọn ghẽ, ăn mặc chỉnh tề tới trường thì công việc tu sửa máy móc thiết bị ở nhà máy của bạn khá vất vả, tay chân tôi ngày nào cũng nhờn bóng. Biết con gái yêu người ko môn đăng hộ đối, bố mẹ tôi rất buồn, họ nhất quyết ko chấp nhận cuộc hôn nhân này.
Ngay từ lúc còn đi học, tôi đã có rất nhiều người theo đuổi. Nhưng họ tới với tôi chỉ vì cái mác con nhà khá giả và gương mặt ưa nhìn, chỉ có anh là ngoại lệ. Tôi có thể cảm nhận rõ ràng tấm chân tình của anh đấy dù trong những ngày lễ, người đàn ông này chỉ có một bông hồng làm quà cho bạn gái. Đám cưới được tổ chức đơn giản, tôi “theo chàng về dinh” nhưng mà lòng vừa vui vừa tiếc vô hạn vì thiếu vắng bố mẹ.
Tôi còn nhớ rất rõ buổi sáng hôm đó, sau lúc thức dậy với một vệt máu dài trên ga giường, trong lúc tôi còn đang bối rối chưa biết xử lý thế nào thì anh đã “đuổi” tôi vào nhà tắm. sinh ra. Thấy chồng “từ chối” mình, quả thực lúc đó tôi cũng hơi buồn nhưng rõ ràng là mình đã sai trước rồi đúng ko? Có phải vì gân cổ lên trong cuộc đấu tay đôi với chồng? Lúc tôi vừa bước ra, anh đang cởi ga trải giường sẵn sàng giặt, chỉ tay lên bàn cười tươi: “Anh vừa chạy ra shop sắm cho vợ, giống y hệt. Tôi sử dụng hàng ngày. ” Ngày nào tôi cũng cầm túi băng vệ sinh trên tay, ngượng ngùng nhìn chồng:
– Anh ko thấy ngại à? Chẳng phải đàn ông thường xấu hổ lúc nhìn thấy “chuyện đấy” của phụ nữ sao?
– Có gì nhưng mà phải xấu hổ? Phụ nữ nếu ko có “ngày đấy” thì làm sao có thể sinh cho người đàn ông của mình những đứa con xinh xẻo, đáng yêu đúng ko nào?
Người chồng tốt – Hình minh họa
Anh ko phải dạng đàn ông ăn nói, con người anh chất phác như chính vùng quê nghèo nơi anh được cha mẹ sinh ra. Nhà lợp mái tôn, mùa hè tới ngủ ko yên giấc, tôi chỉ biết nói với chồng: “Anh ơi, cuối tháng anh đi sắm. một chiếc quạt phun sương khác lúc nhận lương. Trời nóng quá, tôi khó ngủ ”. Anh ko nói gì, chỉ đưa tay lên trán trầm ngâm. Cuối tháng, tháng sau, mấy tháng nữa anh ko nhắc gì tới chuyện sắm quạt nên một lúc sau tôi quên mất. Hôm đó là chiều thứ năm ngày 10 tháng 9 thời tiết chuyển sang thu mát lạnh, tôi đang ngồi trong bếp sẵn sàng bữa tối thì nghe tiếng động ngoài cổng, một lát sau anh và một người bạn khác chở oto tới. Máy lạnh trong nhà khá to. Thấy vợ đứng như trời trồng dưới bếp, anh vò đầu bứt tai:
– Xin lỗi vợ vì đã ko cho tôi cuộc sống sang giàu như lúc còn ở nhà bố mẹ đẻ.
– Tôi chỉ cần một chiếc quạt phun sương là đủ. Tôi sắm một cái máy lạnh mới như thế này thì lấy đâu ra tiền nhưng mà đóng tiền hàng tháng? Nhìn những quầng thâm trên mắt chồng lúc nỗ lực thức khuya làm việc, tôi giả bộ sưng húp, đập thình thịch vào ngực anh.
Nhờ sự siêng năng của anh, ba cô con gái tuần tự ra đời, tất cả đều được chăm sóc chu đáo, học hành tới nơi tới chốn. Nhà có 3 cô công chúa, thỉnh thoảng đi chơi bằng hữu động viên anh ko những ko buồn nhưng mà còn tĩnh tâm đáp lại: “Đứa nào cũng là con của mình, thậm chí là con của mình nhưng mà mình ko thương, thử hỏi mình xem sao. , làm sao tôi đủ tư cách để yêu người nào khác? “
Trong cuộc sống cặp đôi, yêu thì chưa đủ. Tình yêu khiến ta rộn rực những năm tháng đầu đời, nhưng chính tình yêu lại khiến ta vui buồn, giận hờn … Yêu là ko bao giờ muốn buông tay đó là chiến tranh. Cho tới đỉnh điểm, vẫn sợ người kia đi đường bị tác động ý thức nhưng mà gặp tai nạn hay làm điều gì khờ dại? Yêu là đừng bao giờ để những xúc cảm dồn nén thành “cục”, âm ỉ trong người rồi bùng phát bất kỳ lúc nào. Yêu nhau thì giận nhau nhiều nhưng bữa cơm vẫn tẻ nhạt nếu ko được nhìn mặt đối phương. Và tình yêu cũng là thứ tình cảm để mỗi lúc nhìn lại ta biết cần và trân trọng nhau hơn.
Người chồng thô bạo của tôi đôi lúc cũng có những triết lý “sến súa” tương tự. Vợ chồng sống với nhau đã lâu, những tật xấu của nhau người nào cũng biết nên ko còn lãng mạn như lúc mới quen, nhưng tình cảm vẫn rất bền chặt.
Một người bạn sắp cưới hỏi anh: “Hai người lấy nhau lâu tương tự, có lúc nào thấy” chán “nhau ko?” Anh cười hóm hỉnh: “Thỉnh thoảng cũng” chán “nhau phải ko? Nhưng phải có những ngày mưa mới biết trân trọng những ngày nắng, em nhé. Người phụ nữ đã cùng mình vượt qua bao khó khăn, sóng gió … dù nàng chết thì phải trân trọng để sau này có gặp Diêm Vương cũng dũng cảm vỗ ngực “Ta là nam nhân”.
Người đàn ông cả đời gắn bó với bộ quần áo lao động sờn rách, tôi yêu anh đấy.
#Chồng #tốt #là
[rule_3_plain]#Chồng #tốt #là
Mẹ&Con – Một người bạn sắp lập gia đình hỏi anh rằng: “Chúng mày thành hôn lâu tương tự, liệu có bao giờ cảm thấy “chán” nhau ko?” Anh mỉm cười hí hước: “Cũng thỉnh thoảng “chán” nhau chứ? Thế nhưng phải có những ngày mưa rào mới biết trân trọng những ngày nắng vàng ươm, mày à. 5 cách thức để gia đình hạnh phúc Hạnh phúc làm mẹ của một người… bố Hạnh phúc ko tới từ sự tính toán
Quan hệ nhiều lần trong tuần có phải là tần suất “lý tưởng”?
Người nào là người có trách nhiệm giữ lửa hôn nhân?
Hôn nhân rạn vỡ vì vợ ko muốn quan hệ với chồng
Vợ chồng tôi lấy nhau cách đây cũng gần chục năm rồi. Người nào bảo cuộc sống sau hôn nhân là rối ren, là phức tạp, là vô vàn tranh chấp chứ? Có với nhau ba mặt con, trải qua ko biết bao nhiêu khó khăn nhưng tôi luôn tự hào vì được làm vợ anh – người đàn ông cả đời gắn liền với bộ quần áo người lao động bạc màu lầm lũi lo lắng cho vợ, cho con.
Những kỷ niệm ngọt ngào xen lẫn đắng cay, khó khăn 10 năm trước thỉnh thoảng cứ dội về trong tim. Ngày đấy tôi là một tiểu thư xinh đẹp con nhà gia giáo, hai bên gia đình nội ngoại 3 đời nay đều có truyền thống làm thầy cô giáo. Tôi gặp anh lúc vừa mới ra trường và đi dạy được hơn một năm. Nếu như công việc của tôi hàng ngày được sửa soạn gọn ghẽ, ăn mặc tử tế tới trường thì công việc tu sửa thiết bị máy móc ở nhà máy của anh khá vất vả, tay chân tối ngày lấm lem dầu mỡ. Biết tin con gái mang lòng yêu người ko môn đăng hộ đối ba mẹ tôi buồn lắm, ông bà nhất quyết ko chấp nhận chuyện hôn nhân này.
Ngay từ lúc còn ngồi trên ghế nhà trường, tôi đã có rất nhiều người theo đuổi. Thế nhưng họ tới với tôi cũng chỉ vì cái mác gia đình khá giả và khuôn mặt ưa nhìn, chỉ riêng anh là ngoại lệ. Tôi có thể cảm nhận rất rõ mức độ chân tình của anh dù trong những ngày lễ, người đàn ông này chỉ có mỗi bông huê hồng làm quà tặng bạn gái thôi. Đám cưới được tổ chức đơn sơ, tôi “theo chàng về dinh” nhưng mà lòng vừa vui vừa tủi thân vô hạn vì thiếu đi bóng vía cha mẹ thân sinh.
Tôi vẫn còn nhớ rất rõ buổi sáng ngày hôm đấy, sau lúc thức dậy với một vệt dài máu loang lổ trên ga giường, trong lúc tôi còn bối rối chưa biết xử trí ra sao thì anh “đuổi” tôi vào nhà tắm, vệ sinh. Thấy chồng “hắt hủi” mình, lúc đó quả thực tôi cũng hơi buồn nhưng rõ ràng là mình sai trước nhưng mà? Lẽ nào gân cổ lên cãi nhau tay đôi với chồng sao? Lúc tôi vừa bước ra ngoài cũng là lúc anh đang lột dở tấm ga giường sẵn sàng mang đi giặt, tiện thể chỉ tay lên bàn mồm tươi cười: “Anh vừa chạy ra tiệm bác Hoa đầu ngõ sắm cho vợ đấy, giống y hệt loại em hay xài thường nhật”. Tôi cầm trên tay bịch băng vệ sinh hàng ngày, ái ngại nhìn chồng:
– Anh ko thấy ngại sao? Chẳng phải thường đàn ông rất xấu hổ lúc nhìn thấy “thứ đó” của phụ nữ? – Có gì nhưng mà phải ngượng ngùng chứ? Nếu phụ nữ ko có “ngày đấy”, làm sao sinh được cho cánh đàn ông tụi anh những đứa con xinh xẻo, đáng yêu phải ko nào?
Chồng tôt – Ảnh minh họa
Anh ko phải là mẫu người đàn ông khéo ăn khéo nói, con người anh chất phác y hệt như vùng quê nghèo nhưng mà anh được ba mẹ sinh ra vậy. Nhà lợp mái tôn, mùa hè tới trong nhà hầm hập như cái lò nung ko lúc nào tôi ngủ được ngon giấc, vừa nói với chồng “Anh ơi, hay cuối tháng lãnh lương mình sắm thêm chiếc quạt phun sương nữa nhé. Trời nóng thế này em khó ngủ quá”. Anh chẳng nói gì, chỉ gác tay lên trán đăm chiêu. Cuối tháng, tháng sau rồi cả mấy tháng sau nữa chẳng thấy anh đả động gì tới việc sắm quạt, bẵng đi một thời kì sau tôi cũng quên. Hôm đó là buổi chiều thứ 5, ngày 10 tháng 9 lúc thời tiết đã chuyển sang mùa thu mát lạnh, tôi đang ngồi sẵn sàng cơm chiều dưới bếp thì nghe tiếng ồn ĩ ngoài cổng, một lát sau anh cùng người bạn nữa chở chiếc máy lạnh khá to vào nhà. Thấy vợ đứng như trời trồng dưới bếp, anh gãi đầu gãi tai:
– Xin lỗi vợ vì đã ko cho em một cuộc sống sống khá giả như hồi còn ở nhà bố mẹ. – Em chỉ cần có cây quạt phun sương thôi là đủ rồi. Anh sắm hẳn chiếc máy lạnh đời mới về thế này, em lấy tiền đâu ra nhưng mà trả phí hàng tháng? Nhìn vệt quầng thâm hằn lên rõ nét trong mắt chồng những đêm nỗ lực thức khuya làm việc, tôi giả bộ phụng phịu, đấm thùm thụp vào ngực anh.
Nhờ sự siêng năng của anh, tuần tự ba đứa con gái chào đời đều được chăm sóc, ăn học tử tế tử tế. Nhà có 3 nàng công chúa, thỉnh thoảng ra ngoài bằng hữu khích bác anh không những ko buồn nhưng mà còn tĩnh tâm đáp lại: “Con nào cũng là con mình rứt ruột đẻ ra, tới ngay cả con đẻ mình nhưng mà còn ko thương, thử hỏi tao còn lấy tư cách gì để mến thương người nào nữa?”
Trong đời sống vợ chồng, yêu thôi chưa đủ. Tình yêu giúp chúng ta sôi nổi những năm tháng đầu còn tình thương mới là thứ giữ chúng ta lại lúc vui cũng như buồn, hạnh phúc cũng như giận hờn… Thương là chẳng bao giờ muốn buông lơi bàn tay đấy, là chiến tranh lên tới đỉnh điểm vẫn lo sợ người kia ra đường liệu có bị tác động ý thức nhưng mà gặp tai nạn hay làm chuyện gì khờ dại ko? Thương là chẳng bao giờ để xúc cảm bị dồn nén lại thành “một cục”, âm ỉ trong người chỉ trực bùng nổ tàn tành bất kỳ lúc nào. Thương là giận nhau nhiều lắm đấy, nhưng bữa cơm cứ lạt nhách nếu chẳng thấy mặt đối phương. Và thương còn là thứ xúc cảm để mỗi lần nhìn lại, ta biết mình cần và trân trọng nhau hơn.
Ông chồng thô kệch của tôi thỉnh thoảng cũng có những triết lý “sến súa” tương tự đấy. Vợ chồng sống với nhau lâu, tật xấu nào của nhau cũng biết rất rõ nên chẳng còn cái gọi là lãng mạn như hồi mới quen thế nhưng tình yêu vẫn còn mãnh liệt lắm.
Một người bạn sắp lập gia đình hỏi anh rằng: “Chúng mày thành hôn lâu tương tự, liệu có bao giờ cảm thấy “chán” nhau ko?” Anh mỉm cười hí hước: “Cũng thỉnh thoảng “chán” nhau chứ? Thế nhưng phải có những ngày mưa rào mới biết trân trọng những ngày nắng vàng ươm, mày à. Người phụ nữ cùng mình đồng hành vượt qua bao khó khăn, sóng gió… có chết cũng phải trân trọng để sau này xuống dưới, lỡ gặp Diêm Vương cũng còn kiêu hùng vỗ ngực “Tôi là đàn ông”.
Người đàn ông người đàn ông cả đời gắn liền với bộ quần áo người lao động bạc phếch, tôi yêu anh.
Tags:
#Chồng #tốt #là
[rule_2_plain]#Chồng #tốt #là
[rule_2_plain]#Chồng #tốt #là
[rule_3_plain]Nguồn: sex-shoponline.net
Xem thêm Video clip hót nhất hôm nay: Video Clip Hót
Xem những sản phần đồ chơi tình dục hót nhất 2022: shop đồ chơi tình dục
#Chồng #tốt #là